Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 149: ỐC LÀ NGƯỜI MỚI, MONG ĐƯỢC GIÚP ĐỠ NHIỀU HƠN - 20





Sau một hồi gầm gừ, chẳng bên nào có ý định lùi bước
Rất rõ ràng, ở trong mắt bất kỳ con nào thì chúng đều coi nhau là một miếng mồi lớn
Cuối cùng, hai con mãnh thú ấy, hay nói đúng hơn là hai con thú đã từng là con người đồng loạt nhào tới
Lúc này, mấy người chơi sóc trên cây đang trao đổi
Họ định nhờ Vệ Sĩ Giấy đến giúp đỡ
Nếu như con hổ kia cũng là người, vậy thì họ không thể nhìn chúng tàn sát lẫn nhau
Nhưng tiếc rằng, Vệ Sĩ Giấy không có khế ước với bọn họ, chỉ nghe theo mệnh lệnh bảo vệ bọn họ thôi
Nhân lúc người chơi quyết định tự mình xuống dưới để hấp dẫn sự chú ý của hai con mãnh thú, sau đó nhờ Vệ Sĩ Giấy giúp đỡ thì trận chiến ở dưới đã bắt đầu rồi
Trận chiến này bắt đầu một cách bất ngờ, mà kết thúc cũng rất bất ngờ
Vì lúc hai con mãnh thú đang chiến đấu với nhau, đột nhiên có một con sư tử khác nhào ra từ trong bụi cây kế bên, phối hợp với con sư tử kia cắn chết con hổ
Mấy người chơi sóc thấy vậy đành từ bỏ ý định mạo hiểm - xuống dưới cứu giúp, họ chỉ có thể lặng lẽ ngồi nhìn màn bi kịch này
Tuy ánh mắt của con sư tử vừa mới xuất hiện cũng đỏ bừng, nhưng không biết tại sao nó lại phục tùng con sư tử kia răm rắp
Dù nó đã giúp cắn chết con hổ kia, nhưng sau khi bị con sư tử kia gầm lên hai tiếng để kiềm hãm lại sự cám dỗ của đồ ăn, nó đành xoay người rời đi
Lũ sóc trên cây cảm thấy khó hiểu, chẳng lẽ đây chính là uy lực của vua sư tử
Quan sát thêm một lúc lâu, lũ sóc mới hiểu phần nào
Chắc chắn con sư tử ở dưới là một người chơi, và con hổ vừa bị giết chết lúc nãy cũng là một người chơi khác, kể cả con sư tử bị gầm lên kia cũng vậy
Tính ra thì, tỉ lệ sống sót của các thành viên trong nhóm bọn họ rất cao, đó là nếu như con sư tử ở dưới cũng muốn sống
Mọi người mau chóng nói lại phát hiện này cho đại lão đang ở bên hồ
Mà khi Tiểu Thất nghe xong, y cảm thấy nếu đã là người chơi thì nên cứu giúp một tay
Vậy nên y đã theo chân lũ sóc đến xem
Khi nhìn con vua sư tử ở bên dưới, một cảm giác cực kỳ quen thuộc ập đến
Tiểu Thất vui vẻ nhảy lên cành cây cách mặt đất gần nhất, kêu chít chít chít hỏi xem đối phương có phải là nhân loại yếu ớt hay không
Tuy con vua sư tử phía dưới nghe không hiểu, nhưng nó rất tức giận
Dường như nó đã cảm nhận được chút quen thuộc, nhưng bản năng còn sót lại trong cơ thể khiến nó giận dữ phát ra tiếng gầm chói tai, nhảy cẫng lên muốn cắn xé con sóc ồn ào kia
Nhưng đáng tiếc, cành cây mà con sóc trèo lên vừa đủ cao, nó có nhảy làm sao cũng không thể cắn tới con sóc trông rất đáng ghét ấy
Nó thử nhảy lại lần cuối, vẫn không cắn được con sóc, ngược lại còn bị đói thêm
Vua sư tử sốt ruột bước đi, cuối cùng không thể không tìm kiếm con mồi khác
Nhưng rồi khi nó quyết định buông tha cho con sóc đó, con sóc đó lại không buông tha cho nó, chẳng những không chịu rời đi, trái lại còn chủ động đi theo
Vừa nhảy lên các nhánh cây xung quanh, vừa phát ra âm thanh chít chít làm phiền nó
 
Tiểu Thất nói nửa ngày trời, cuối cùng mới nhận ra nhân vật chính biến thành vua sư tử đó không nghe hiểu tiếng sóc
Điều này khiến Tiểu Thất không biết phải làm sao
Lúc sau, ốc thông minh đã nghĩ ra được một biện pháp, đó là viết chữ
Tuy nói có thể không hiểu, nhưng viết chữ có lẽ sẽ hiểu đi
Thế là Tiểu Thất chạy trước, nhảy lên, viết chữ lên trên mặt đất để giao tiếp
Nhưng điều mà ốc không thể ngờ đến chính là vua sư tử chẳng hề mảy may phản ứng với dòng chữ, nó vờ như không thấy mà đạp lên và đi tiếp
Tiểu Thất không nản lòng tiếp tục thử lại vài lần nữa, cuối cùng xác nhận, con sư tử không những không nghe hiểu ngôn ngữ của sóc, mà còn chẳng xem hiểu chữ của nhân loại. 
Những con sóc khác cũng phát hiện ra vấn đề này, không khỏi nghi ngờ có phải bản thân mình đoán sai rồi hay không
Con sư tử bên dưới chỉ là một con sư tử bình thường, chứ không phải do người chơi biến thành
Nhưng rồi rất nhanh sau đó, bọn họ đã được chứng kiến một vài hành động kỳ lạ của con sư tử kia
Ví dụ như lợi dụng công cụ để uống nước, dùng kế dương đông kích tây để săn mồi, hành vi cử chỉ đều mang theo một vài thói quen của nhân loại
Nhóm người chơi cuối cùng cũng nhận ra, biến thành loài động vật khác rồi, e là không chỉ có mỗi việc bất đồng ngôn ngữ, mà cả chữ viết của nhân loại cũng sẽ dần dần bị nó quên đi, thậm chí có thể quên đi hết ngôn ngữ của nhân loại
Thức ăn có thể săn trong rừng càng ngày càng ít, mà sư tử thì càng lúc càng đói
Nên lúc nó nghe được tiếng kêu của loài chim, nó nhắm chuẩn cái cây có tổ chim rồi bắt đầu leo lên
Lũ sóc sôi nổi cảm thán trước sự việc này
Ngay lúc sư tử leo tới nhánh cây, chim mẹ sốt ruột kêu lên, trong lúc nó há cái mồm to đầy máu về phía tổ chim thì Người Giấy đã xuất hiện
Hai con một trái một phải khống chế con sư tử, một con lấy ra sợi dây thừng đã được quấn lại, trực tiếp trói chặt cái miệng của nó lại
Tiếp đến, bọn người giấy mang sư tử trở lại mặt đất, sau đó trói thêm những chỗ khác làm nó trở thành một cái bánh chưng
Đại lão sóc nhảy xuống, vươn móng ra vỗ lên miệng con sư tử, kiên nhẫn dạy dỗ: "Ăn trứng chim không tốt lắm đâu, ăn cải thìa ngon hơn nhiều đó
Rõ ràng, sư tử không biết ăn rau
Trong con mắt đỏ tươi ánh lên màu oán hận
Nhưng vì miệng đã bị cột lại nên nó không thể gầm lên được, nó chỉ có thể nằm ở trên đất vùng vẫy lăn lộn giống như một con nhộng
Đã có người giấy bên cạnh bảo hộ, bọn sóc không còn sợ hãi nữa, nháo nhào từ trên cây nhảy xuống bên cạnh con sư tử
Bọn sóc chưa từng được vuốt ve sư tử bao giờ, lúc này đây sôi nổi tò mò mà vươn móng vuốt ra, thậm chí có con còn lén lút kéo lấy cái bờm của sư tử, mấy con sóc khác thấy vậy cũng học theo
Thế là, bọn sóc mượn cớ giả vờ quan tâm, bắt đầu nhổ lông sư tử
 
Thực hiện: Clitus x T Y T
Vua sư tử cảm thấy rõ ràng nó đang bị làm nhục
Nó vùng vẫy mạnh hơn, nhưng chất liệu của sợi dây thừng mà Người Giấy dùng để trói nó cực kỳ tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dẫu nó có vùng vẫy cỡ nào cũng không thể thoát ra được
Cứ như vậy, vua sư tử bị bọn sóc vuốt ve một hồi, sau đó bị Người Giấy khiêng lên
Mà bọn sóc cũng định đi theo Người Giấy trở về căn cứ
Nhưng khi bọn họ về đến gần căn cứ, lại phát hiện có khách đến thăm
Hơn nữa, khách đến thăm không phải là động vật trong rừng này, mà là nhân loại
Bọn sóc vẫn chưa kịp quan sát kỹ thì con sư tử bị trói kia lại bắt đầu tiếp tục giãy giụa
Con sư tử bị trói, cũng chính là Vạn Nghiêu sớm đã bị sự đói khát giày vò đến đau khổ tột cùng
Giờ lại thêm mấy con sóc nhỏ ở xung quanh dám nhổ lông gã càng khiến gã tức đến mức sôi máu
Lúc này đây, gã lại thấy được nhân loại ở phía xa xa, trong nháy mắt, trong đầu Vạn Nghiêu lóe ra một ý tưởng không thể kìm xuống được
Đó chính là nhân loại
Là loài thật sự đứng đầu trong chuỗi thức ăn, chỉ có ăn nhân loại mới có thể làm chủ nhân thật sự của khu rừng
Hơn nữa, ở đó có rất nhiều nhân loại, đủ để gã ăn no vài bữa
Bầy sóc kinh ngạc trước sự kích động của Vạn Nghiêu
Nhưng mà Người Giấy sẽ không để Vạn Nghiêu thoát ra
Sau đó, họ lại khiêng gã giấu đến một nơi xa hơn
Và rồi, bọn sóc tiếp tục quan sát đám người phía bên hồ
Vì khoảng cách khá xa, trời cũng dần tối đi nên các người chơi tạm thời không thể nhìn rõ dáng vẻ của đám người kia
Sau khi họ thương lượng xong, họ quyết định giấu con sư tử trước rồi mới nhân lúc trời tối âm thầm lén lút đi điều tra mấy người đó
Khi sắc trời càng lúc càng tối, đám người bên bờ hồ bắt đầu đốt lửa trại, bọn họ ngồi vây quanh đống lửa ăn bữa tối
Tiểu Thất dẫn đầu mấy con sóc khe khẽ lại gần, nhưng khi khoảng cách giữa chúng với đám nhân loại gần hơn được chút thì đột nhiên dừng lại bước chân
Mấy con sóc khác thấy vậy cũng nháo nhào dừng lại, nghiêng đầu nhìn Tiểu Thất, tựa như đang hỏi thăm tình huống
Tiểu Thất vươn móng vuốt chỉ về phía đống lửa, sau đó mở miệng nói: "Cái bóng
Nghe thế bọn sóc mới thăm dò tình hình xung quanh
Và họ nhận thấy, tuy lúc này không thể thấy rõ dáng vẻ của đám người kia, nhưng đã có thể thấy rõ hình dáng của đám nhân loại đó
Điều kỳ lạ là, đám người đang ngồi vây quanh đống lửa đó lại không có bóng
Mà những người đó vẫn ngồi đối diện với đống lửa, ăn uống nói cười
Dường như, họ chẳng mảy may cảm thấy có chút không ổn nào
Bọn sóc bị dọa sợ rồi
Ai nấy đều chít chít chít thảo luận
Đột nhiên trong đó có một con sóc mở miệng nói: "Hình như… cảnh bọn họ ngồi quanh đống lửa, ăn uống no say có hơi quen
Tức thì, bọn sóc trầm mặc
Sau đó, họ nhớ lại đêm đầu tiên bọn họ đi theo lời nhắc của con vẹt tìm được bờ hồ
Họ cũng giống y như đám người này, ngồi quanh đống lửa ấm áp, vui vẻ kể chuyện, ăn quả cứng nướng, sau lưng cũng không có bóng...
Rồi một suy đoán vô cùng quái dị, nhưng ngẫm lại cảm thấy rất hợp lý hiện ra trong đầu người chơi
Thực chất, mấy người đang ngồi ở bên bờ hồ kia chính là bọn họ
 
Suy nghĩ này khiến mọi người rất vui mừng, nhưng đáy lòng họ lại dấy lên một nỗi khó chịu
Thậm chí, họ chỉ cần nghĩ tới bản thân sắp được nhìn thấy dáng vẻ của mình khi đó thì cảm thấy có hơi rợn tóc gáy
Thấy bọn sóc xù lông tròn vo thành một cục, Tiểu Thất bèn lại gần, vươn móng vuốt vỗ đầu an ủi
Sau đó y vỗ vỗ ngực mình thật mạnh, để bọn sóc đứng đây chờ, bản thân y sẽ đi trước dò xét tình huống cho rõ ràng
Mấy người chơi khác cũng muốn theo qua đó, nhưng họ sợ mang thêm phiền phức cho đại lão
Vì thế từng con một đều ngoan ngoãn ngồi xổm trên cành cây, tính ngồi xem đại lão biểu diễn
Đại Bạch đương nhiên sẽ không để Tiểu Thất mạo hiểm một mình, cho nên linh hoạt nhảy theo
Mà y thấy vậy cũng không ngăn cản
Nhân lúc trời tối, hai con sóc yểm trợ lẫn nhau nên rất nhanh đã đến được bờ phía bên kia
Đợi khoảng cách đủ gần rồi, Tiểu Thất và Đại Bạch cuối cùng cũng thấy rõ dáng vẻ của mấy người đó
Trong đó có cả thân thể của Hạ La La và thân thể của Đại Bạch
Còn thân phận của những người khác thì không cần phải nói, đều là đồng đội của họ ở cửa ải này
    
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Hình hài nhân loại của bọn họ đang vây quanh đống lửa thảo luận gì đó, sau khi Tiểu Thất và Đại Bạch đi đến gần hơn, cuối cùng cũng nghe ra được lời bàn luận của bọn họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Cửa ải lần này cũng rất dễ, mọi người chỉ cần ăn rồi lại uống, sau đó đi tìm cái bóng là được rồi
Người đang nói chuyện là Hạ La La
Những người khác ngồi nghe cuộc thảo luận này một lát rồi hỏi: "Vậy phải đi đâu để tìm cái bóng đây
"Chuyện này ốc tạm thời vẫn chưa có phát hiện gì, nhưng mà chắc chắn không khó tìm
Hạ La La tiếp tục nói
Sau đó vẫn là một cuộc thảo luận, mọi người vây quanh đống lửa vừa nói về ý kiến với cửa ải này, vừa trở quả cứng nướng
Đại Bạch và Tiểu Thất nhìn nhau, tuy chỉ nhìn thấy gương mặt sóc của đối phương, nhưng cả hai đều nhìn thấu suy nghĩ của nhau
Hóa ra khó khăn của cửa ải này nằm ở đây, khi ải bắt đầu, các người chơi sẽ tham gia cửa ải với hai hình thái khác nhau
Tuy nhiên ngày thứ sáu của cửa ải hình hài sóc, và ngày thứ hai của cửa ải hình hài con người bị chồng lên nhau
Mà ngày bị chồng lên nhau này cũng chính là mấu chốt để mọi người tìm kiếm cái bóng của mình
Tiểu Thất và Đại Bạch lại ngồi xổm một lát
Hai người cùng nhìn nhau, sau đó họ thình lình cùng làm một động tác to gan
Đó là trực tiếp ngồi dậy, nghênh ngang đi đến
Khi hai con sóc xuất hiện cạnh đống lửa, trong nháy mắt đã hấp dẫn sự chú ý của người chơi hình hài con người
Ngay lúc có người động tay muốn bắt bọn nó, đột nhiên Đại Bạch mang hình hài người nói: "Đừng động vào, bọn chúng không có bóng
Lúc này, người chơi hình hài con người mới phát hiện, đột nhiên có hai con sóc đều không có bóng giống với bọn họ xuất hiện
Thoắt cái, mọi người nhanh trí nhận ra
Thế là, càng có người kích động chỉ vào hai con sóc này nói: "Thứ này chính là cái bóng của chúng ta à
Hôm nay chỉ mới là ngày thứ hai
Chẳng lẽ chúng ta sắp vượt qua được rồi sao
Lúc mọi người đang nghi ngờ cái bóng của mình sao có thể là con sóc, Đại Bạch và Hạ La La đã chủ động tiến lên vươn tay về phía sóc
Hai con sóc ngoan ngoãn nhảy lên lòng bàn tay họ, khi họ giơ sóc lên, cuối cùng bọn họ nhìn thấy cái bóng của mình trong mắt của con sóc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Thất và Đại Bạch có hình hài sóc cũng y vậy
Trải qua mấy ngày này, bọn họ đã cố gắng thử mọi cách để tìm cái bóng
Phơi dưới nắng, soi dưới ánh lửa, soi ảnh ngược trên mặt hồ, thậm chí còn cướp lấy gương của Củ Cải Dại soi thử nhưng cũng chẳng thấy được cái bóng của mình
Mà kết quả hiện tại, bọn họ cuối cùng cũng có thể nhìn thấy cái bóng của mình trong mắt bản thân dưới hình hài con người
Tiểu Thất chỉ vào trong mắt của hình hài con người, nói với Đại Bạch: "Nhìn nè, hình hài sóc của ốc quả nhiên cực kỳ đẹp
Đại Bạch gật đầu đồng ý
Cả hình hài người và sóc đều có thể nhìn thấy ảnh ngược của mình trong mắt đối phương
Dưới cái nhìn chăm chú của những người khác, hai bên đã đồng loạt có bóng
Giữa đống lửa đang nhảy múa, cái bóng đó cuối cùng cũng xuất hiện bình thường dưới chân họ
Đúng vào khoảnh khắc ảnh lửa đang nhảy múa lúc sáng lúc tối, khiến người ta cảm thấy rất yên tâm
Các người chơi với hình hài con người cảm thấy kinh ngạc
Hóa ra cửa ải này lại dễ dàng như thế
Mà một số người chơi sóc sau khi nhận ra không có gì nguy hiểm, họ lũ lượt xuất hiện
Rồi theo thói quen, họ tìm thấy hình hài con người của mình
Cuối cùng, họ dễ dàng tìm thấy cái bóng của mình từ trong mắt đối phương
Và dĩ nhiên, mọi người đã vượt qua được cửa ải lần này
Giờ họ chỉ cần đợi đến ngày mai, ngày thứ bảy qua đi, cửa ải sẽ tự động kết thúc
Nhìn thấy cái bóng dưới chân mình, mọi người không ngừng cảm thán, đại lão nói không sai, đây quả thật là cửa ải dễ nhất
  
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.