Sự hiểu chuyện của Đại Bạch làm cho anh Bạch sinh ra sự tự tin đầy mù quáng về phương diện nuôi trẻ con, thậm chí còn nhiều lần khoe khoang chuyện này trước mặt bố mẹ Chỉ cần hai vợ chồng bọn họ vui vẻ, có khi còn sinh được thêm một đứa em trai nữa không chừng Tuy nhiên, trong thời gian này vợ chồng bọn họ vẫn chưa có ý định sinh thêm làm cho anh Bạch có chút thất vọng Nỗi thất vọng này chỉ kéo dài cho đến khi anh gặp một đứa trẻ còn dễ thương hơn cả em trai nhà mình, chính là Tiểu Thất Sau đó, nhà họ Bạch và nhà họ Ngô dần trở nên thân thiết hơn nhiều, bởi vì chỉ cần có ngày nghỉ sau chuỗi ngày vùi đầu vào công việc, anh Bạch sẽ thường xuyên chạy đến nhà Tiểu Thất Mà hôm nay, cũng chính là ngày bọn họ đã hẹn nhau cùng đi chơi công viên giải trí Sau khi tài xế nhà họ Bạch giao Đại Bạch cho vợ chồng nhà họ Ngô xong thì rời đi Hai vợ chồng bọn họ lái xe đưa hai đứa trẻ đến trước cổng công viên giải trí.
Bởi vì là thứ bảy nên rất đông người, thế nhưng Tiểu Thất cũng tìm được một món ngon mới ở công viên: đó là kem Hai đứa trẻ vốn đang rất ngoan ngoãn ngồi trên ghế ăn kem thì mẹ Tiểu Thất đột nhiên đi tới, hỏi rằng ăn kem xong thì cùng đi chơi vòng quay ngựa gỗ được không Tiểu Thất nhìn khuôn mặt tươi cười xinh đẹp của mẹ, miễn cưỡng đồng ý: “Vâng, nếu mẹ xinh đẹp của con muốn chơi, thì con chơi cùng mẹ cũng được.”
Đại Bạch thấy vậy cũng gật gật đầu, “Anh cũng chơi cùng em.”
Ngô Tinh Thành nghe vậy liền cười ha ha, “Đúng rồi đúng rồi, là mẹ muốn chơi, Đồng Đồng và Bạch Bạch nhà chúng ta chỉ đi chơi cùng mà thôi.”
Phương Như Tân, “……”
Ăn kem xong bốn người liền đi xếp hàng, cũng may Uy Thành chẳng phải thành phố trung tâm kinh tế lớn gì nên lượng người xếp hàng không nhiều Bốn người ngồi lên ngựa gỗ, ngựa gỗ chầm chậm xoay tròn theo tiếng nhạc Một lúc sau, đứa trẻ hiểu chuyện này lại tiếp tục cùng người mẹ xinh đẹp của mình chơi thêm mấy trò chơi khác [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Mãi cho đến giữa trưa, trong đầu Tiểu Thất liền vang lên tiếng 6362 nhắc nhở, [Còn nửa giờ nữa là bắt đầu trận thiên tai thứ nhất, sắp tiến vào thời kỳ đại băng hà.]
Tiểu Thất ngẩng đầu nhìn lên ánh nắng hè chói chang, lại nhìn nhóm người đang chơi rất vui vẻ, nói, “Mẹ ơi, con đói bụng.”
Phương Như Tân vừa nghe liền nhìn đồng hồ, cảm thấy đúng thật là cũng sắp tới giờ ăn rồi, Ngô Tinh Thành liền chủ động mở miệng dò hỏi, “Đồng Đồng muốn ăn xong rồi về nhà luôn hay ăn xong rồi ở đây chơi tiếp?”
“Mẹ vẫn còn muốn chơi tiếp sao?” Tiểu Thất không trực tiếp trả lời, mà ngửa đầu hỏi lại Phương Như Tân đứng bên cạnh Phương Như Tân cạn lời, chẳng lẽ con trai cưng thật sự cho rằng mình muốn đến công viên giải trí chơi chắc, “Mẹ không muốn chơi nữa đâu.”
“Thế thì chúng ra đi ra ngoài ăn đi.” Bởi vì tính đặc thù của thế giới này, hệ thống tuy có cho biết đại khái tai nạn sắp tới nhưng cụ thể thế nào thì lại không hề tiết lộ Nhưng cái gọi là thời kỳ đại băng hà này nghe qua cũng chẳng phải điều gì tốt lành Bốn người cứ như vậy rời khỏi công viên giải trí, bỏ lại không khí náo nhiệt vui vẻ phía sau Bọn họ đi khoảng nửa tiếng thì tìm được một quán ăn, gọi món rồi vừa cùng nhau ngồi xem lại những bức ảnh hôm nay vừa hồi tưởng lại ký ức tươi đẹp ngắn ngủi “Kỳ lạ ta, sao đột nhiên trên trời nhiều mây vậy, sắp mưa sao?” Phương Như Tân nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện chỉ mới hơn mười phút ngắn ngủi mà ánh mặt trời ấm áp đã biến mất, thay vào đó là tầng tầng đám mây đua nhau kéo tới Trời cũng dần dần chuyển đen như báo hiệu sắp xuất hiện một trận bão lớn “Hôm qua dự báo thời tiết nói không có mưa, chắc là một lúc rồi mây sẽ tan thôi.” Ngày hôm qua, khi lên kế hoạch đi ra ngoài, Ngô Tinh Thành đã xem dự báo thời tiết trước, hôm nay hẳn là một ngày nắng đẹp mới đúng Những người ngồi bên cạnh cửa sổ trong quán ăn cũng nhanh chóng phát hiện ra tình huống này, ngoại trừ cảm thán thời tiết thay đổi quá nhanh thì vẫn chưa để tâm lắm Nhưng qua vài phút, bầu không khí ngoài trời đã trở nên vô cùng đáng sợ, ánh mặt trời dần biến mất sau làn mây, quán ăn trở nên tối tăm khiến chủ quán chỉ đành ra bật đèn Sự thay đổi bất thường của thời tiết rốt cuộc cũng khiến mọi người chú ý, người trong quán ăn lập tức sôi nổi tụ tập bên cửa sổ sát đất, ngẩng đầu nhìn tầng mây đen u ám bên ngoài Những đám mây đen đang không ngừng kéo đến, thậm chí còn chậm rãi biến ban ngày thành đêm tối Ngoài đường, người người vội vàng rời đi, có người lên đường về nhà, có người theo bản năng chui vào cửa hàng ven đường cho an toàn Tuy rằng mọi người đều đang tự an ủi bản thân rằng chẳng qua đây chỉ là do trời nhiều mây mà thôi, không có gì phải sợ, nhưng mây đen trên trời kéo đến nhiều như vậy cũng làm mọi người bất an theo bản năng Bầu trời bên ngoài đã biến thành màu đen hoàn toàn, cửa hàng bên đường lần lượt bật sáng đèn, ánh sáng rực rỡ khiến cho mọi người có cảm giác an toàn hơn phần nào Ngoại trừ những người cần thiết phải ra ngoài, căn bản chẳng có người nào muốn rời khỏi sự an toàn tuyệt đối của phòng ốc Khi mọi người còn đang hoang mang, thậm chí có chút sợ hãi mà bàn tán xôn xao thì một cơn mưa to tầm tã kéo tới Nước mưa kia giống như hóa thành dòng thác từ trên trời đổ xuống làm người đi trên đường bị táp cho đứng lảo đảo không vững Cảnh tượng ngoài cửa sổ giống như vỡ đê, nước sông chảy ngược
Thực hiện: Clitus x T Y T
Người đi trên đường cuống quít tìm nơi tị nạn, còn người trong quán ăn chỉ kinh ngạc cảm thán một lúc rồi không còn hoảng sợ nữa, thầm nghĩ quả nhiên cũng chỉ là trời mưa mà thôi Tuy rằng trời mưa hơi lớn, nhưng cũng không có gì lạ lùng hiếm gặp cả Mọi người bắt đầu sôi nổi móc điện thoại ra ghi hình, sau đó chia sẻ video trận mưa to hiếm thấy này lên mạng Nhưng mười phút sau, tất cả mọi người đã không thể tiếp tục duy trì bình tĩnh nữa vì nước mưa đã từ từ tràn vào bên trong Thậm chí còn không có biện pháp xử lý, bởi vì mực nước bên ngoài đã dâng lên rất cao “Làm sao bây giờ, tôi còn muốn đi làm!”
“Sao cơn mưa này lại lớn như vậy nhỉ!”
“Phục vụ, cho chúng tôi đổi lên tầng hai đi.”
“Khi nào thì trận mưa này mới tạnh vậy, dự báo thời tiết nói như thế nào?”
……
Nhân viên phục vụ trong quán ăn cũng ngây ngốc, đại khái là vì từ lúc bọn họ hành nghề tới nay chưa từng gặp qua tình huống nào kỳ quái thế này, không gì sánh nổi Ngay sau đó, tất cả khách khứa trong quán đều được di chuyển lên trên tầng Sau khi mọi người tránh xa khỏi nước mưa, tuy rằng nôn nóng do không thể ra cửa, nhưng cũng không quá mức khủng hoảng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cứ như vậy đến nửa tiếng sau, nước mưa đã ngập hơn phân nửa tầng một, bàn ghế ở tầng một cũng trôi nổi đong đưa trên mặt nước Dù cho như thế, mưa bên ngoài vẫn không có dấu hiệu ngừng lại, thậm chí ngay cả những tầng mây cũng không hề tan đi Người trên tầng hai bắt đầu điên cuồng gọi điện thoại xin giúp đỡ, nhưng ở thời điểm này, chỉ sợ là tất cả mọi người ở thành phố này đều đang gặp tình trạng tương tự như vậy, còn những kẻ tai to mặt lớn đứng đầu thành phố cũng như một đứa con nít, mờ mịt không hiểu chuyện gì đang xảy ra Cuối cùng, có người nhịn không được bắt đầu gào khóc, “Lúc trước tôi đọc được ở trên mạng một tin tức, nói hôm nay là bắt đầu cho thời kỳ tận thế, vậy mà là sự thật Chúng ta đều sẽ phải chết!”
“Nói linh tinh gì vậy, chỉ là một chút thiên tai mà thôi, tuổi còn trẻ như vậy sao lại có thể tin vào lời đồn nhảm nhí như thế.”
“Đúng vậy, mày nhìn xem bên kia còn có hai cậu nhóc kia kìa Ngay cả một đứa trẻ cũng chưa khóc, mày sợ cái gì?”
Quả nhiên, theo hướng người nọ chỉ, mọi người đều thấy có hai cậu bé không khóc không nháo, vô cùng ngoan ngoãn Hai đứa nhỏ nhìn qua cũng chỉ mới ba bốn tuổi, thế mà chỉ bình tĩnh ngồi ở bên đó Những người trẻ tuổi đang khóc thét liền miễn cưỡng nuốt ngược nước mắt vào trong Một là vì quá mất mặt, hai là vì hai đứa trẻ kia quá mức bình tĩnh khiến bọn họ có chút ngạc nhiên cùng kinh sợ
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Khi nước mưa sắp tràn lên tầng hai, cuối cùng mây đen ngoài cửa sổ cũng tan đi một ít, nhưng mưa vẫn còn đang rơi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Thời tiết chuyển biến tốt đẹp làm mọi người thở dài một hơi nhẹ nhõm Tín hiệu lúc có lúc không, cũng không biết có phải là do nơi nào đó xảy ra chút trục trặc hay không Tất cả mọi người bị nhốt ở tầng hai đều an ủi nhau chờ đợi cứu viện Hai giờ chiều, mưa ngoài cửa sổ đã hoàn toàn ngừng rơi Nước mưa đã tràn lên đến tầng hai, mọi người trên tầng hai chỉ đành leo lên bàn Cũng không có cách nào khác, quán ăn này không có tầng 3 Sau khi mưa tạnh, mãi cho đến bảy giờ tối, cuối cùng mọi người cũng chờ được cứu viện tới Có điều, thứ tới chỉ là vật tư, nhân viên tạm thời không có cách nào dời đi, bởi vì cả thành phố Uy đều bị ngập, hơn nữa so với những thành phố khác mà nói, tình huống ở Uy Thành vẫn chưa được tính là nghiêm trọng nhất Sau khi mặt trời xuống núi, không biết có phải là do sau khi trời mưa hay không, mọi người cảm giác nhiệt độ hơi thấp, cũng may là được phát chăn thảm Hiện giờ mực nước trên tầng hai đã rút đi, nhưng cả người ướt như chuột lột khiến mọi người vô cùng khó chịu Có cậu thiếu niên trẻ tuổi đang bọc chăn ngồi ở trên ghế ngây người do trước đó gào khóc quá lớn, trước mặt cậu đột nhiên xuất hiện một viên kẹo ngọt, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy hóa ra là cậu bé trai ngoan ngoãn kia “Cho anh ăn nè.” Bé trai ném kẹo cho cậu Cậu thiếu niên kia giơ tay tiếp lấy theo bản năng, vô cùng xúc động nói, “Cảm ơn bạn nhỏ nhé.”
“Không cần cảm ơn ạ, anh có hứng thú sống đến 99 tuổi không?”
“Hả?” Cậu thiếu niên có chút ngây ngốc, một hồi lâu sau mới gật gật đầu, “Đương nhiên là có chứ.”
Cậu bé vừa nghe liền vô cùng vừa lòng mà vỗ lên vai cậu, “Tốt lắm, vậy về sau anh chơi với em đi!”
Cậu thiếu niên: “……”
Người ngồi bên cạnh cậu thiếu niên nghe xong toàn bộ câu chuyện liền cười ha hả, mở miệng dò hỏi, “Đại ca, em cũng muốn sống đến 99 tuổi, có thể chơi cùng đại ca không?”
Cậu bé nghe lời này liền nghĩa khí mà vỗ vỗ cái ngực nhỏ của mình, “Không thành vấn đề.” Khó lắm mới gặp được một người có ý chí tiến thủ như vậy, Tiểu Thất lập tức thêm hai người kia vào danh sách tuyển chọn của mình Trong quán ăn hình như có người mở nhạc, dùng âm nhạc xoa dịu bầu không khí Tuy rằng không gian thực sự không được xem là thoải mái cho lắm, nhưng bầu không khí không đến nỗi quá mức ảm đạm Mọi người lên kế hoạch ngày hôm sau sau khi mực nước hạ xuống đến dưới đầu gối thì sẽ lên đường trở về nhà Bây giờ, với tình huống này dĩ nhiên là không thể đi làm được nữa, phản ứng theo bản năng của mọi người chính là trở về nhà, nơi an toàn nhất trong lòng Nhưng căn bản không cần chờ đến ngày hôm sau, nửa đêm mọi người đã phải bật dậy vì lạnh quá Bọn họ mở to mắt, kinh ngạc phát hiện mặt đất đã bị kết một tầng băng mỏng, trên cửa sổ toàn là sương “Sao…… Sao lại thế này?”
“Lạnh quá đi mất!”
“Sáp qua đây, sáp qua đây, kêu cả những người khác nữa Ngủ tiếp với cái nhiệt độ này sẽ dễ xảy ra chuyện lắm!”
“Hôm nay là ngày mười sáu tháng sáu nhỉ, có phải tôi đang nằm mơ không?”
……
Sau khi mọi người bị tỉnh thức liền tụ tập lại gần nhau, quấn chăn thật chặt quanh người nhưng vẫn run bần bật như cũ Tiểu Thất và Đại Bạch bị mọi người vây quanh ở chính giữa nhất Thấy nhiều con người yếu ớt phải chịu khổ như vậy, Tiểu Thất cảm thấy cần phải ra tay cứu giúp một chút, vì thế y lặng lẽ khởi động linh lực Rất nhanh sau đó, mọi người xung quanh đều phát hiện hình như không còn quá lạnh nữa, quả nhiên ở gần nhau sẽ tốt hơn nhiều Mọi người gian nan vượt qua một đêm lạnh lẽo cho tới hôm sau, rốt cuộc cũng có thể về nhà theo kế hoạch, thậm chí còn không cần phải lội nước vì nước mưa không thể rút hết đã kết lại thành băng mỏng Chỉ cần lúc đi đường bọn họ chú ý không té ngã là được Lúc mọi người ở đây chuẩn bị ai về nhà nấy, điện thoại mỗi người lại đồng thời nhận được tin nhắn, vừa mở ra liền thấy là một thông tin cảnh báo Tin tức viết rõ, đợt không khí lạnh tiếp theo sẽ kéo đến sau một giờ nữa, Uy Thành đã khởi động nhiều hầm ngầm tránh nạn, thông báo cư dân nhanh chóng tìm chỗ chỗ trú ẩn.