Vị trí những nơi trú ẩn gần Uy Thành cũng được gửi kèm theo tin tức này [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Phần lớn nơi trú ẩn được phân bố ở xung quanh thành phố, nhưng với tình huống hiện giờ thì chỉ có thể đi bộ hoặc chạy tới đó, thế nên vẫn cần thêm thời gian Huống hồ, còn có người định về nhà lấy một ít vật tư và đồ quan trọng Mọi người trong quán ăn sau khi nhận được thông tin thì đều có chung một suy nghĩ, đó là không lấy gì cả Tuy nhiên, những thứ như giấy chứng minh, quần áo để thay thì cũng phải chuẩn bị một chút Lúc Ngô Tinh Thành và Phương Như Tân định đưa hai đứa trẻ con về nhà thì Tiểu Thất đột nhiên mở miệng hỏi, “Mẹ ơi, một hầm trú ẩn có thể chứa được hết mười người thật sao?”
“Đương nhiên là có thể rồi, hầm trú ẩn rất lớn đó.” Phương Như Tân đáp “Rất lớn là lớn cỡ nào vậy mẹ?” Tiểu Thất giả bộ ngây thơ như một đứa con nít nhằm dò hỏi Câu hỏi này làm Phương Như Tân không biết nên trả lời thế nào Vì thật ra trước đó Phương Như Tân cũng không biết Uy Thành có bao nhiêu hầm trú ẩn, lại càng không biết rốt cuộc hầm trú ẩn lớn tới mức nào Khi còn đang bối rối không biết nên trả lời ra sao, Ngô Tinh Thành đột nhiên dừng lại, “Có tín hiệu rồi, chúng ta đi tìm người hỏi thăm một chút đi.”
“Điện thoại cũng sắp hết pin rồi, đã vậy trên đường còn phải dùng định vị tìm đường, hỏi thăm cái này làm gì?” Phương Như Tân có chút khó hiểu Nhưng cuộc trò chuyện này của hai người đã thu hút một số người vẫn chưa rời khỏi quán ăn, trong đó còn bao gồm cả hai “ứng viên 99 tuổi” được Tiểu Thất cho vào danh sách tuyển chọn ngày hôm qua Ngoài ra còn có một số người chưa vội rời đi, định ở lại nghe một chút tin tức về hầm trú ẩn Ngô Tinh Thành vẫn chưa dừng lại, giọng hơi trầm, “Uy Thành có ba trăm nghìn người.”
Nghe câu nói đó, Phương Như Tân vốn không có phản ứng gì, nhưng lời nói đến bên miệng rồi lại đột nhiên ngây ngẩn cả người Hình như vừa rồi lúc đánh dấu, chỉ có tổng cộng mười hầm trú ẩn trên bản đồ Vậy thì hầm trú ẩn phải to cỡ nào mới có thể chứa nổi ba trăm nghìn người chứ Những người xung quanh nghe xong cũng dần nghiêm túc xôn xao thảo luận Đúng vậy, cho dù quy mô có to thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể chứa nổi ba trăm nghìn người, cho nên số người được vào hầm trú ẩn nhất định sẽ có hạn Nghĩ đến điều đó, mọi người lập tức móc điện thoại ra liên lạc cho người thân của mình Ở thời điểm này, cho dù có bị xem là ích kỷ đi chăng nữa thì mọi người cũng đều dặn dò người thân phải nhanh chóng đi ra ngoài, sau đó tìm hầm trú ẩn gần với mình nhất.
Lúc này Đại Bạch cũng lấy đồng hồ thông minh của mình ra, chuẩn bị gọi cho anh Bạch Thế nhưng Bạch Thư đã nhanh hơn một bước, anh gọi điện thoại cho Đại Bạch Sau khi xác định được vị trí của Đại Bạch, anh yêu cầu Đại Bạch lập tức đi theo nhà họ Ngô đến hầm trú ẩn số 5 gần nhất, còn mình sẽ đến sau Thời gian là sinh mạng, đây chính là câu nói miêu tả rõ nhất tình trạng lúc này Vợ chồng nhà họ Ngô và cả những người xung quanh quay qua nhìn nhau, sau đó ăn ý mà hợp thành một tiểu đội, cũng không đi về nhà mà cùng đi đến hầm trú ẩn số 5 gần nhất Thậm chí ngay cả khi gặp cửa hàng ven đường cũng không dám đi vào tránh lãng phí thời gian Trên đường đi đến nơi trú ẩn, Ngô Tinh Thành nhận được tin nhắn trả lời lại mình, đối phương chỉ đáp bằng hai ký tự đơn giản: 3w * 3w: 3 vạn = 30 nghìn người
Nói cách khác, Uy Thành có ba trăm nghìn người nhưng cũng chỉ có ba mươi nghìn người được đi vào hầm trú ẩn Một đấu một mười, đây là một cái tỉ lệ rất đáng sợ Mọi người đều ăn ý mà rảo bước nhanh hơn Suốt đoạn đường, tất cả chỉ đi vào một cửa hàng bán quần áo, sau đó lên trên tầng 3, nơi không bị ngập nước để thay quần áo khô Có điều hiện giờ đang là giữa hè, áo lông vũ hay áo bông gì đó thì chẳng có tác dụng gì, chỉ có thể mặc thêm nhiều lớp áo mà thôi Xong xuôi họ lại lên tầng 4 mang theo một ít chăn, quấn hết lên người Sau khi để lại số tiền tương ứng, mọi người không dám trì hoãn thêm nữa, nhanh chóng đi thẳng về hướng có hầm trú ẩn Mặt trời đã lên rất cao rồi nhưng nhiệt độ vẫn lạnh thấu xương như cũ Mặt băng bao phủ trên đường càng không có chút dấu hiệu sẽ tan nào Trên đường rất dễ bắt gặp nhiều người đang vội vã qua lại, có người vội vội vàng vàng, có người lại không hề cảm giác được nguy cơ đang đến gần, thậm chí còn có người nhân lúc hỗn loạn mà lao vào đánh nhau ở cửa hàng ven đường Đi được ước chừng khoảng một tiếng, đoàn người Tiểu Thất cuối cùng cũng đến hầm trú ẩn số 5 Ngay cổng hầm trú ẩn đã có một hàng người rất dài đang xếp hàng, có rất nhiều người còn mang theo hành lý, có lẽ là vô tình ở gần đây nên mới có thời gian chuẩn bị thêm vật tư Cả nhóm thong thả đi tới, đợi đến khi tới lượt nhà Tiểu Thất, bảo vệ ở cổng giữ lại để ghi chép thông tin cơ bản, dò hỏi tình trạng sức khỏe rồi mới thả bọn họ vào hầm trú ẩn Sau khi đi vào hầm, thứ đầu tiên xuất hiện trước mắt chính là một thông đạo sâu hun hút kéo dài xuống dưới Nơi đầu thông đạo có nguồn sáng, ánh sáng cũng khá chói lọi Mọi người ăn ý tiếp tục giữ im lặng, đi theo dòng người tiến sâu hơn vào thông đạo Trong thông đạo dài như vậy cũng chỉ nghe thấy tiếng bước chân hỗn loạn của đoàn người Đi được một đoạn khá dài, đường dốc xuống phía dưới ngày một trở nên rõ ràng hơn, làm lộ ra một con đường xoắn ốc đi xuống, giống như đang đi thẳng xuống lòng đất vậy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cuối cùng họ lại đi thêm nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đi tới một đại sảnh rộng lớn Phía trước mặt chính là thang máy đang hoạt động, nhưng thang máy đó lại đang chạy xuống phía dưới Họ được chia thành mười nhóm, đứng trước mười cái thang máy khác nhau Thang máy này cũng không phải là kiểu thang máy thông thường, mà giống một cái bàn nâng, một lần có thể tải được một trăm người Đối mặt với cảnh tượng kỳ quái như vậy nhưng những người có mặt không một ai lên tiếng thắc mắc, dường như tất cả đều tuân theo một hành động nhất định, không hỏi tại sao, cũng không hỏi việc đó có tác dụng gì hay không Một số người vốn cùng Tiểu Thất đi tới đây lại đột nhiên rời đi, bởi vì họ dự tính ở lại đại sảnh chờ người nhà mình Cũng có người quyết định tiếp tục đi theo Tiểu Thất, nhất là hai người trẻ tuổi kia, kè kè bên cạnh một tấc cũng không rời Dọc theo đường đi, Tiểu Thất đã biết được tên của hai ứng cử viên 99 tuổi kia Một người tên là Vu Ái Tri, người còn lại tên là Sử Chính Ngôn Cả hai người đều không phải người dân ở đây, cũng không có người thân nào ở Uy Thành cả Sau khi gọi điện thoại nhắc nhở người trong nhà xong thì đi theo vợ chồng nhà họ Ngô, hành động cùng họ Thật ra không phải vì bọn họ cảm thấy Tiểu Thất rất có năng lực, mà là cảm thấy sở dĩ có thể đi vào được đến đây đều là nhờ sự trợ giúp của gia đình này Vì thế hai người cũng tính trong lúc đi lánh nạn nếu có thể giúp đỡ được cái gì thì cứ hết lòng giúp đỡ Dù sao mang theo trẻ con cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, đã vậy còn là hai đứa Mọi người tiếp tục đi thang máy xuống phía dưới một đoạn mới dừng lại, nơi này vẫn là một trung tâm đại sảnh rất lớn, chỉ là xung quanh có rất nhiều hành lang dẫn đến nhiều khu vực khác nhau
Thực hiện: Clitus x T Y T
“Những người mới đến mời qua đây ký tên và nhận thẻ phòng.” Giữa lúc đám đông vẫn còn đang bối rối không biết làm sao thì đột nhiên có người hướng dẫn xuất hiện, hướng dẫn mọi người hành động một cách có trật tự Đợi đến khi cả nhà Tiểu Thất lấy được thẻ phòng thì đã là ba tiếng đồng hồ sau kể từ lúc nhận được tin nhắn Bởi vì có hai đứa trẻ nên bọn họ được chia cho căn phòng không tệ lắm Thế nhưng sau khi mở cửa ra mới phát hiện, diện tích phòng không quá 40 mét vuông, chỉ có hai phòng ngủ và một phòng tắm, không có phòng bếp và phòng khách Kết cấu bên trong rất đơn giản, đồ điện duy nhất trong phòng có lẽ là ngọn đèn treo trên trần nhà Vợ chồng nhà họ Ngô vốn có chút lo lắng Bạch Du sẽ không thích ứng được với hoàn cảnh nơi này, nhưng điều bất ngờ chính là Bạch Du không khóc cũng không nháo, thậm chí còn tích cực dẫn con trai nhà mình đi tham quan phòng ngủ Hai đứa có vẻ rất hứng thú đối với nơi xa lạ này, điều đó làm cho hai người nhẹ lòng đi ít nhiều
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Bố mẹ hai bên của hai vợ chồng đều đã qua đời, người thân cũng không thường xuyên qua lại nhiều nên trên đường đi chỉ gửi vài tin tức cho bạn bè Bây giờ khi mọi thứ đã ổn định hơn rồi họ mới có ý định liên hệ cho bạn bè một chút Phương Như Tân móc điện thoại ra, lại đột nhiên phát hiện không biết từ lúc nào mà điện thoại đã mất tín hiệu.
Ngô Tinh Thành thấy thế bèn nhắc nhở một câu, “Sau khi vào đây thì mất tín hiệu rồi.”
Vì để phòng ngừa bạo loạn, hầm trú ẩn đã chặn tín hiệu Nguyên nhân cũng rất đơn giản, đó là rất có thể ở bên ngoài hầm trú ẩn, nơi sắp trở địa ngục trần gian kia vẫn còn sót lại người thân và bạn bè của họ Tuy rằng làm như vậy thật vô tình, thậm chí có chút máu lạnh, nhưng thực sự là một cách rất tốt để phòng ngừa bạo loạn Phương Như Tân buông điện thoại xuống rồi cảm khái một câu, “Không nhìn thấy cũng tốt.” Không thấy thì vẫn sẽ có hi vọng, “Hơn nữa, có lẽ bên ngoài cũng không nghiêm trọng đến mức như chúng ta nghĩ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chẳng phải cả đêm hôm qua chúng ta đã vượt qua được rồi đó sao?”
Ngô Tinh Thành cũng gật gật đầu, sau đó hai người lại rơi vào im lặng Nhưng chẳng mấy chốc họ lại bắt đầu tập trung vào hiện tại, chuẩn bị điều tra cho rõ tình huống cơ bản ở hầm trú ẩn này Ví dụ như việc cung cấp vật tư sinh hoạt cơ bản nhất và bọn họ sẽ phải ở chỗ này trong bao lâu Sau một hồi xoay sở vất vả, người lớn cũng bắt đầu không chịu nổi nữa, hai bạn nhỏ dưới sự trấn an của hai người cũng nhanh chóng đi ngủ trưa Đại Bạch và Tiểu Thất nằm ở trên giường mềm mại vô cùng thoải mái, nhiệt độ từ cơ thể mỗi người cũng phần nào xua tan đi sự lạnh giá thấu xương bên ngoài Dường như Tiểu Thất đã mơ thấy một giấc mơ Y mơ thấy mình đến một thế giới nào đó, gặp được một người đàn ông vừa yếu đuối vừa vô dụng nhưng rất tự tin đi giận dỗi những người khác Trên gương mặt hắn tràn ngập ý cười, cuộc sống vô cùng thoải mái vui vẻ Có điều sau khi bọn họ rời đi khoảng ba năm, phù triện và hệ thống kính sát tròng đều bị mất hiệu lực Vạn Nghiêu thẫn thờ đứng trước gương, nhìn hình ảnh phản chiếu của bản thân trong đó Hắn không thể tin nổi mà sờ soạng bản thân mình từ đầu đến chân, xác nhận người béo đến nỗi không thể nhìn rõ mặt mũi trong gương kia vậy mà thật sự là mình Đương nhiên Vạn Nghiêu không tin đây là sự thật, hắn móc điện thoại ra tìm lại video lúc trước để kiểm tra dáng vẻ mình ngày xưa, lại phát hiện bản thân trong video vẫn mập mạp như cũ Bình luận dưới video vẫn thế, vẫn nói móc hắn tự tin quá mức, chế giễu hắn đúng là kẻ xấu xí thì thường làm trò dị hợm, thậm chí còn giới thiệu cho hắn trung tâm giảm cân…
Trước kia khi nhìn thấy những bình luận này, Vạn Nghiêu đều mạnh dạn mà phản bác, nhưng bây giờ hắn lại run rẩy đến mức không cầm nổi điện thoại Kể từ đó, Vạn Nghiêu bắt đầu trở nên tự kỷ, sau đó là tự sa ngã Ba năm như một giấc mộng đẹp làm hắn không thể nào chấp nhận nổi hiện thực tàn nhẫn, thậm chí phải đi tìm một bác sĩ tâm lý vì chuyện này Dần dần, tính cách hắn càng lúc càng trở nên cực đoan hơn, trong video không còn hình ảnh một người tuy béo nhưng đầy tự tin nữa, thay vào đó là một Vạn Nghiêu với vẻ mặt âm trầm và cực kỳ mẫn cảm Hắn bắt đầu không quan tâm đến việc phản bác những người khác, bất kể là những lời khen ngợi thẳng thắn hay những câu đề cập đến béo, xấu xí, hắn đều cảm thấy vô cùng ngứa mắt Hình ảnh một người béo tràn đầy tự tin đã không còn nữa Đối với thời đại Internet thay đổi như chong chóng này mà nói, kẻ đã mất đi sự thú vị đặc trưng như hắn đã bị mọi người lãng quên rất nhanh Sau khi mất đi giá trị, công ty lập tức sa thải hắn Có điều lúc này Vạn Nghiêu cũng đã tích góp được một khoản tiền nhất định, nên nếu hắn có thể điều chỉnh lại tâm trạng của mình thì đời này cũng có thể sống một cuộc sống thoải mái, không lo cơm áo gạo tiền Nhưng đến tận khi một trăm tuổi, hắn vẫn tiếp tục nói với người khác rằng lúc mình hồi còn trẻ rất đẹp, đẹp như người cá trong truyền thuyết vậy.
Ở cái thời đại mà không còn ai nhớ đến hắn nữa thì dĩ nhiên cũng sẽ không có ai tự nguyện đi nghe một kẻ vừa nát rượu vừa nghèo nàn kể chuyện, lại còn là một câu chuyện chẳng có ý nghĩa gì Khi Tiểu Thất tỉnh lại thì vẫn còn cảm thấy thổn thức, ốc đây đã làm rất tốt rồi, chỉ tiếc là không thể dẫn theo nhân vật chính được May rằng đến cuối cùng cũng không phụ linh lộ của ốc Cho dù nhân vật chính có nhiều tật xấu như hút thuốc, say rượu, đánh bạc, ăn uống quá độ lúc đêm khuya hay vô số tật xấu khác thì hắn cũng đã thành công sống đến một trăm tuổi Như vậy, có lẽ hắn cũng sẽ cảm kích ốc đây chứ nhỉ