Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 176: ỐC THẬT SỰ CHỈ LÀ NGƯỜI CHƠI BÌNH THƯỜNG -03





Vì điểm cốt truyện, dù có lưu luyến đến đâu, Tiểu Thất vẫn phải trèo ra khỏi khoang mô phỏng, sau đó đi tìm An Mặc, bạn trai của Mục An Thất
Trước khi gặp mặt, Tiểu Thất còn mong đợi đối phương sẽ là Đại Bạch, thế nhưng ngay khi gặp nhau, ốc liền thất vọng phát hiện ra người kia không phải Đại Bạch
An Mặc tươi cười, tự tay pha một cốc cà phê cho Tiểu Thất, "Sao em về muộn thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có chuyện gì sao
Tiểu Thất gật đầu, “Ừ, gia đình tôi hy vọng tôi có thể cấy ghép thiên phú của tôi cho Vân Khởi
Tôi…”
"An Thất, anh biết điều này rất khó khăn, nhưng đây thực sự là lựa chọn tốt nhất đối với em và cả Vân Khởi
An Thất của anh không phải là người ích kỷ, đúng không
An Mặc nói xong liền lộ ra vẻ mặt đau lòng, "Yên tâm, anh sẽ luôn ở bên em, dù là thế giới thực hay thế giới ảo
Ốc ngoan ngoãn nở nụ cười: "Ừ, tôi nghe anh
An Mặc hiển nhiên rất thích câu trả lời này, hắn bước tới, nhẹ nhàng ôm lấy Tiểu Thất: “Đừng lo, anh sẽ tìm bác sĩ giỏi nhất tinh hệ đến phẫu thuật, sau khi em phẫu thuật xong, anh sẽ đưa em đến thế giới ảo chơi, em muốn gì anh sẽ làm nấy, anh sẽ trở thành thiên phú của em.”
“Thật vậy chăng?” Tiểu Thất lặng lẽ đánh giá người đàn ông trước mặt, thân hình cường tráng, không bệnh tật, nhìn cũng không ngốc lắm, hẳn là có thể đảm nhiệm công việc trồng rau nuôi heo
"Đương nhiên, anh có lừa dối em bao giờ đâu, tất cả những gì anh nói đều là vì muốn tốt cho em, để em có thể vĩnh viễn tin tưởng anh
An Mặc thành thật hứa hẹn: "Chúng ta cùng nhau lớn lên, cho dù em không tin anh thì vẫn nên tin mắt nhìn người của chính em
"Tôi tin anh
Tiểu Thất đáp lại bằng nụ cười tín nhiệm
Về phương diện lựa chọn nhân tài nuôi heo này, ốc xác thực chưa nhìn lầm bao giờ
Cứ như vậy, trong bầu không khí vô cùng hòa hợp, hai bên tâm sự suốt một tiếng đồng hồ, khi hết một giờ, nhiệm vụ bấm giờ của Tiểu Thất đã hoàn thành, y lập tức đứng dậy không chậm trễ một giây nào: “Cũng muộn rồi, tôi phải về đây
"Anh sẽ bảo tài xế đưa em về, nếu không anh sẽ không yên tâm
Đừng nghĩ nhiều nhé, hết thảy đã có anh lo liệu
An Mặc dịu dàng nói, trong mắt còn hiện lên một tia không nỡ
Sau khi tạm biệt quân nuôi heo dự bị, Tiểu Thất ngồi máy bay trở về nhà họ Mục
Khi về đến nhà, hầu hết mọi người đều đã đi ngủ, chỉ có Mục Vân Khởi ngồi trong nhà ăn ăn bữa khuya
Nhìn thấy y trở về, cậu ta lập tức chào hỏi: "Anh, em xin lỗi về chuyện ban ngày
Em sẽ nói với bố mẹ, nhất định sẽ thuyết phục họ dừng cuộc phẫu thuật hoang đường này lại
"Thật sao
Tiểu Thất dò hỏi
Mục Vân Khởi nhất thời nghẹn họng, ánh mắt bắt đầu né tránh, hiển nhiên cậu ta chỉ khách khí chút thôi, an ủi Mục An Thất mấy câu để giảm bớt cảm giác tội lỗi trong lòng
Kết quả không ngờ Mục An Thất luôn luôn sĩ diện lại trực tiếp hỏi một câu như vậy
“Không cần phẫu thuật thì để tôi báo cho An Mặc một câu, để anh ta không cần phải tìm bác sĩ.” Nói xong, ốc thành thật đang định gọi điện thoại
Thấy thế, Mục Vân Khởi đương nhiên là luống cuống, vội vàng bước tới ngăn cản: “Từ từ đã, em cũng không nhất định sẽ thuyết phục nổi bố mẹ
Nếu không có tác dụng, vì nhà họ Mục, chúng ta vẫn phải tiến hành phẫu thuật
Tiểu Thất vừa nghe đã thấy có lý, “Cũng đúng, thế cậu hỏi một chút đi, ốc đi về ngủ trước.”
Mãi đến khi bóng dáng Tiểu Thất biến mất, nụ cười trên mặt Mục Vân Khởi mới thu lại, đúng lúc này, Kim Ngữ Hương nghe thấy tiếng động bèn ra ngoài hỏi thăm tình hình
Mục Vân Khởi nhớ lại thái độ vừa nãy của Mục An Thất, cảm thấy có hơi không yên tâm: “Mẹ, mẹ có nghĩ Mục An Thất sẽ đột nhiên đổi ý không làm phẫu thuật nữa không?”
"Nó dám à
Làm trò đáp ứng trước mặt nhiều người nhà họ Mục như vậy, sao nó có thể nuốt lời
"Nhưng con thấy thái độ vừa nãy của Mục An Thất..
"Con yên tâm, ngày mai mẹ sẽ bảo bố con mang hiệp ước đi tìm nó, xác nhận rõ ràng giấy trắng mực đen
Kim Ngữ Hương nghĩ nghĩ, cũng sợ Mục An Thất sẽ thay đổi chủ ý vào giây cuối cùng, vì thế bà ta ra quyết định trước: "Không phải chỉ là thành phố Lam Hà thôi sao
Cho nó là được, cũng không phải nơi có giá trị là bao
"Vâng, giải quyết sớm để ngừa phát sinh biến cố
Mục Vân Khởi rõ ràng cũng nghĩ như vậy
Nếu Mục An Thất muốn một nơi có giá trị cao, có lẽ cậu ta còn tiếc, phải nghĩ cách khác, nhưng chỉ là Lam Hà, thực sự không cần thiết
Cứ như vậy, sáng sớm hôm sau, Tiểu Thất đã bị Mục Hạo Nham gọi vào phòng làm việc, sau đó giao cho một phần hiệp ước đã soạn xong, nội dung vô cùng đơn giản, y đồng ý tiến hành phẫu thuật, sau khi phẫu thuật xong liền có được quyền sở hữu vĩnh viễn thành phố Lam Hà
 
Thực hiện: Clitus x T Y T
Nhìn bản hiệp ước này, Tiểu Thất không khỏi có chút kinh ngạc, [Hộp thư nhỏ, có phải cốt truyện lại đi chệch hướng rồi không?]
6362 cũng cảm thấy kỳ quái, vội vàng kiểm tra lại một lần: [Không, cốt truyện vẫn bình thường mà.]
[Thế coi như là ốc được kí.]
[Ký đi, không ký thì không thể phẫu thuật
Nếu không phẫu thuật thì không thể đi theo cốt truyện, rất hợp tình hợp lý.]
[Đúng, rất hợp tình hợp lý, không phải vấn đề của chúng ta.] Tiểu Thất cảm thấy hộp thư nhỏ nói có lý nên y đã ký hiệp ước dưới ánh mắt mong đợi của Mục Hạo Nham
Hiệp ước được làm thành hai bản, Mục Hạo Nham sau khi nhận được hiệp ước rõ ràng đã thở phào nhẹ nhõm, sau đó trong mắt ông ta không khỏi lộ vẻ áy náy, “Là bố có lỗi với con, nhưng làm như vậy cũng là vì nhà họ Mục, hy vọng con đừng trách bố.”
Tiểu Thất ngoài ý muốn chiếm được một tòa thành trì, vui mừng còn không kịp, vì thế y vô cùng chân thành nhìn Mục Hạo Nham, “Bố yên tâm, chỉ là thiên phú cấp S thôi mà, con không cần thứ này, đúng lúc cho Vân Khởi, sao con có thể trách bố chứ
Mục Hạo Nham có chút kinh ngạc nhìn ánh mắt vô cùng chân thành của đứa con trai này, nhất thời không biết đây là lời châm biếm hay là thật lòng
Nhưng dù thế nào đi nữa, việc cấy ghép thiên phú cuối cùng đã được quyết định, tương lai của nhà họ Mục coi như là đã được đảm bảo, hơn nữa so với con trai cả, quả thực ông ta thích đứa con trai út ngoan ngoãn hiểu chuyện hơn nhiều
Hai bố con đều cảm thấy hài lòng, sau đó vừa nói vừa cười cùng đi xuống nhà ăn cơm
Những người khác trên bàn ăn nhìn thấy hình ảnh cha hiền con thảo còn hơi kinh ngạc, hai người ngày hôm qua còn giương cung bạt kiếm, sao hôm nay đã tương thân tương ái rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai bố con ngồi xuống, Tiểu Thất nhìn miếng bò bít tết trước mặt, liền chủ động đẩy miếng bít tết đến trước mặt Mục Hạo Nham: “Bố, bố ăn đi.”
Mục Hạo Nham nhất thời được thương mà sợ, bất chợt cảm thấy con trai lớn trở nên ân cần làm tâm lí áy náy của ông ta càng tăng thêm, sau đó càng quan tâm không ngừng, khiến những người xung quanh không hiểu ra sao
Mục Vân Khởi và Kim Ngữ Hương cũng có chút bối rối
Sau khi ăn xong đang định dò hỏi, nhưng khi nhìn thấy hiệp ước mà Mục Hạo Nham lấy ra, họ lập tức vứt hết mọi chuyện ra sau đầu, trở nên kích động không thôi, bắt đầu thảo luận về việc sắp xếp cuộc phẫu thuật
    
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Nhìn hai mẹ con vui vẻ, lại nghĩ đến đứa con trai lớn hiểu chuyện, lương tâm Mục Hạo Nham có hơi khó chịu, ngắt lời hai mẹ con: “Cơ thể An Thất vốn không thích hợp để phẫu thuật
Trước tiên hồi phục một thời gian đã, cố giảm thiểu rủi ro khi phẫu thuật xuống mức thấp nhất.”
"Nhưng bố ơi, lỡ như ông nội quay về thì sao..
Mục Vân Khởi vừa nghe liền sốt ruột, ba tháng nữa sẽ diễn ra kỳ thi tuyển sinh vào học viện Bạch Hạc, cậu ta muốn tiến hành giải phẫu và hồi phục trước lúc đó, hơn nữa còn phải sử dụng thuần thục thiên phú, thời gian vô cùng eo hẹp
“Nghe bố con đi, đứa nhỏ An Thất này thực sự rất yếu, cần được chăm sóc bồi bổ chu đáo.” Kim Ngữ Hương nhạy bén như vậy, trong nháy mắt nhận ra Mục Hạo Nham không vui, lập tức cắt ngang lời Mục Vân Khởi
Mục Hạo Nham nghe xong lời này thì rất hài lòng, khi những người khác rời đi, Mục Vân Khởi liền trở nên nôn nóng, nhưng còn chưa kịp phàn nàn, Kim Ngữ Hương đã biết cậu ta muốn nói gì, “Mẹ biết thời gian rất gấp, nhưng chuyện phẫu thuật này không thể do chúng ta đề ra, con đi tìm An Mặc..
Nghe xong sắp xếp của Kim Ngữ Hương, Mục Vân Khởi lập tức yên tâm, tươi cười đi ra ngoài
Tiểu Thất trở về phòng, lập tức lấy hiệp ước ra ngắm nghía: [Hộp thư nhỏ, khi nào thì tiến hành giải phẫu?]
[Theo cốt truyện thì sẽ là ba ngày sau.] 6362 cũng rất vui vẻ, nó đã lấy được thông tin chi tiết về thành phố Lam Hà, càng xem càng vui mừng: [Thành phố Lam Hà tọa lạc ở hành tinh Lam Hà, là một tinh cầu ở vào kỉ băng hà, hơn nữa còn là thành phố chính của hành tinh Lam Hà, cũng có quyền quản lý các thành phố khác trên hành tinh.]
Kí chủ có thể có không gian cá nhân, điều này càng tiện cho 6362 tạo ra thân phận cho chính nó
Nó đã nóng lòng muốn thử hoạt động trong cơ thể con người
Một ốc một hệ thống đều vô cùng chờ mong, thậm chí còn hy vọng ngay ngày hôm sau có thể giải phẫu luôn, ngày kia là có thể đi thị sát thành phố Lam Hà
Thế nhưng Tiểu Thất chờ mãi chờ mãi, chờ tận năm ngày vẫn không thấy người nhà họ Mục đến thông báo cho y để tiến hành phẫu thuật, ốc không khỏi cảm thấy hơi nghi ngờ, [Hộp thư nhỏ, mày nghĩ bọn họ có đổi ý không muốn làm phẫu thuật nữa hay không?]
6362 đã sớm kiểm tra hệ thống vài lần, [Kỳ ghê, cốt truyện hiển thị vẫn bình thường mà
Mẹ nó chứ, hệ thống chủ bị dính virus à!]
Hệ thống chủ: [Chửi thề, cảnh cáo lần một!]
6362 bình tĩnh lại: [Xem ra hệ thống chủ không có vấn đề gì nha.]
Đương lúc hai người tính đi tìm người nhà họ Mục để dò hỏi xem có phải đổi ý rồi không thì nhà họ Mục có khách, vị khách này đúng là An Mặc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đối với công nhân nuôi heo tương lai của mình, Tiểu Thất đương nhiên là vô cùng hoan nghênh, vui vẻ chiêu đãi hắn
Đối mặt với sự nhiệt tình hồn nhiên như vậy, An Mặc vốn đang tràn đầy tự tin bỗng cảm thấy xấu hổ, bởi vì mục đích chuyến thăm hôm nay của hắn là được Mục Vân Khởi giao nhiệm vụ, tới thuyết phục Mục An Thất mau chóng tiến hành phẫu thuật
Liên tục uống ba tách trà, An Mặc cuối cùng cũng lấy hết dũng khí dưới cái nhìn của Mục Vân Khởi, mở miệng nói: "An Thất, đã tìm được bác sĩ rồi, là Lôi Diệu, bác sĩ tiếng tăm lừng lẫy ở tinh hà Bạch Hạc, nhưng lịch trình của bác sĩ Lôi rất dày đặc, hai ngày nữa sẽ phải rời đi nên rất có thể chúng ta sẽ phải phẫu thuật vào ngày kia.”
Nói xong lời quanh co lòng vòng này, An Mặc hơi căng thẳng nhìn Mục An Thất, hắn không biết cái cớ vụng về này có hiệu quả hay không
Kết quả làm An Mặc không ngờ tới chính là, người đối diện lại không hề nghi ngờ hắn, thậm chí còn cong mắt cười, vui vẻ đáp: "Được, ngày mai cũng được luôn, tôi đều nghe anh
Tiểu Thất không ngờ chuyện tốt sẽ tự động đưa tới cửa, mặc dù không biết tại sao lại muộn hơn cốt truyện ban đầu, nhưng cũng may y có một công nhân nuôi heo chu đáo như vậy giúp đỡ, có thể nói là đáng tin cậy hơn nhà họ Mục dây dưa dây cà nhiều
Ánh mắt ốc nhìn An Mặc càng trở nên hoà ái hơn
Trong lòng An Mặc lập tức lẫn lộn rất nhiều cảm xúc
Hắn không ngờ Mục An Thất lại tin tưởng mình đến vậy, phần tín nhiệm thuần tuý nặng trĩu là thế khiến ngực hắn nóng lên
  
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.