Mục Vân Khởi cuối cũng không thể im hơi lặng tiếng quá lâu, suy cho cùng cơ hội vẫn thiên vị nhân vật chính hơn cả, sau vài lần thao luyện trong thế giới ảo, bởi vì có thiên phú nên lần nào thành tích của Mục Vân Khởi cũng không tồi, tuy nhân khí không bằng Thiên Trác Bạch nhưng ít nhiều gì cũng lôi kéo lại được dự yêu thích của một số người
Chỉ là trước đây một số người của các gia tộc lớn từng bị lừa cho nên hiện tại không muốn dính dáng tới cậu ta thêm chút nào nữa, chuyện này cũng làm thế lực mà Mục Vân Khởi muốn gây dựng lại trở nên yếu kém hơn trước
Các gia tộc đều tự chia thành từng chi nhỏ nên cuộc sống của những học sinh bình thường trở nên thoải mái hơn, đặc biệt là những người có quyền sử dụng khoang mô phỏng nếu có thời gian rảnh sẽ chạy đến thế giới giả tưởng làm thuê cho Đồ Thất Mà Đồ Thất cũng tận tình chăm sóc nhóm người mà Đại Bạch dẫn tới làm thuê cho y, cho dù là trước đây hay sau này, đãi ngộ vẫn luôn rất phong phú
Một học kỳ trôi qua rất nhanh chóng, bài kiểm tra cuối kỳ vừa kết thúc, đa số học sinh đều khăn gói trở về quê thăm người thân sau nhiều ngày xa cách, nhưng cũng có một bộ phận rất lớn học sinh bình thường sau khi đã nghỉ ngơi xong thì chạy tới hành tinh Lam Hà làm thuê
Trong lúc bọn họ đang thấp thỏm lo âu vì chuẩn bị đi đến hành tinh bị đóng băng có hoàn cảnh khắc nghiệt trong truyền thuyết, thiếu thốn đủ loại tài nguyên thì lúc đến nơi tất cả đều nghi ngờ liệu mình có đi đến nhầm nơi rồi hay không
Rõ ràng hành tinh này bốn mùa đều ấm áp như màu xuân, phong cảnh cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa người đến người đi vô cùng tấp nập Nhưng rất nhanh, ngay sau đó Thiên Trác Bạch đứng từ xa đang vẫy tay ra hiệu cho bọn họ, lúc này nhóm người mới biết mình đã tới đúng nơi cần đến
Mọi người rất nhanh đã tập hợp lại chung một chỗ, sau đó một chiếc phi thuyền đặc biệt tới đón bọn họ tới hướng mục tiêu
“Anh Bạch, đây thật sự là hành tinh Lam Hà ư Tại sao không giống như trong bách khoa tinh tế miêu tả lắm?”
“Đúng thế, không phải hành tinh này đang bị đóng băng sao?”
Đám học sinh đã sớm tò mò, sôi nổi hỏi Thiên Trác Bạch.
“Tiểu Thất siêu lợi hại, chỉ trồng cải thôi là đã giải quyết xong chuyện hành tinh bị đóng băng, hơn nữa còn khiến cả hành tinh luôn duy trì ở nhiệt độ cực kì thích hợp, đây là nơi cực kỳ tuyệt để dưỡng lão….” Về chuyện của Tiểu Thất, Đại Bạch có thể nói ba ngày ba đêm không hết, liên tục giảng giải từ việc trồng cải trắng thế nào đến tình trạng hiện tại của hành tinh Lam Hà
Tất cả mọi người đều bất ngờ không thôi, trong lòng thầm nghĩ trên thế giới này thật sự tồn tại người siêu phàm đến thế ư Chỉ bằng thực lực của bản thân mà có thể khống chế được nhiệt độ của cả hành tinh ư Phải biết rằng cho dù là liên minh tinh hệ cũng phải tốn rất nhiều tiền của và sức lực cũng chưa chắc có thể giải quyết được tình trạng đóng băng của toàn bộ hành tinh
Nhưng mà nghĩ tới một loạt hành vi biến thái mà Đồ Thất đã làm trong thế giới ảo, đám học sinh cũng dần dần chấp nhận sự thật, dù sao cố chủ của bọn họ chính là người không gì không thể làm được Chỉ cần tưởng tượng tới cảnh sắp tới phải gặp mặt người có thiên phú siêu phàm, tất cả đều cảm thấy vô cùng lo lắng
Mãi sau khi nhìn thấy Đồ Thất, đám học sinh mới yên lòng thả lỏng, bởi vì cố chủ chẳng những có ngoại hình điển trai, mà còn thân thiện gần gũi hệt như trong thế giới game giả tưởng Có sẵn kinh nghiệm làm việc trước đây, mọi người rất nhanh đã thành thạo công việc chăn nuôi heo, hơn nữa còn được miễn phí sử dụng căn cứ khoang mô phỏng Sau khi xong việc còn có cơ hội tiếp tục làm việc ở thế giới giả tưởng, gấp đôi tiền lương, phúc lợi quá tốt khiến bọn họ không còn muốn đi học, nếu ở đây nuôi heo cả đời cũng có thể ăn no mặc ấm mấy đời
Vốn định sử dụng thời gian nghỉ ngơi này tiếp tục trồng rau, chăn heo nhưng Tiểu Thất đành phải trở về vì nhà họ Mục đột nhiên gọi về Nguyên nhân là rốt cuộc cũng có tin tức của ông cụ Mục đã mất liên lạc từ lâu, nạn sâu bệnh ở hành tinh Slokar cuối cùng cũng có dấu hiệu giảm bớt, các gia tộc lớn đều bắt đầu phái cứu hộ đến chi viện những người bị mắc kẹt ở đó
Trong cốt truyện gốc, tuy nguyên chủ mạnh mẽ yêu cầu muốn tham gia đội cứu hộ, nhưng bởi vì không có thiên phú nên yêu cầu đó rất nhanh bị mọi người bác bỏ, mà Mục Vân Khởi dẫn đầu người nhà họ Mục đi đến hành tinh Slokar gặp được ông cụ, tuy nhiên không biết đã trải qua chuyện gì, ý thức của ông cụ trở nên tan rã dẫn đến tử vong, không thể tiếp tục tồn tại ở hành tinh Bạch Hạc
Chuyện ông nội qua đời khiến Mục An Thất chịu đả kích rất lớn, hơn nữa điều này cũng có nghĩa là Mục An Thất ở nhà họ Mục mất đi một tầng bảo vệ cuối cùng
Nhìn đàn heo con và vườn cải mình nuôi trồng, đành phải rời khỏi hành tinh Lam Hà để tiếp tục cốt truyện thôi Trước khi rời đi, y không yên lòng mà dặn dò nhiều lần, giống như mẹ già không yên tâm rời xa đàn con nhỏ: “Đại Bạch, chuyện trong nhà giao hết cho anh, phải chăm sóc tốt đám cải và đám heo đó.”
Đại Bạch gật đầu nói: “Yên tâm đi, anh sẽ quán xuyến tốt việc nhà.”
“Đại Bạch cũng phải chăm sóc bản thân, ăn uống đầy đủ.”
“Được rồi, em yên tâm, anh sẽ tự chăm sóc tốt bản thân.”
“Đại Bạch đừng nhớ ốc quá, ốc sẽ về sớm thôi.”
“Anh sẽ nhớ em mỗi ngày, cho tới khi nào em về mới thôi.”
Những người tới tiễn Tiểu Thất: “...”
Thực hiện: Clitus x T Y T
Ngồi trên phi thuyền trải qua hai ngày phi hành, Tiểu Thất quay trở về hành tinh thủ đô Ngay khi vừa bước ra khỏi phi thuyền, y bị bao trùm trong cảm giác công nghệ kĩ thuật, khác với hành tinh Lam Hà, sự ồn ào náo nhiệt ở đây như thẩm thấu vào trong không khí Cả khi xung quanh không có ai phát ra tiếng động cũng làm người ta cảm thấy không thoải mái, bất cứ nơi đâu cũng trong trạng thái gấp rút như thi nhau chạy đua với thời gian khiến vẻ mặt ai nấy đều có dáng vẻ vội vã
Tiểu Thất tương đối miễn dịch với nhịp sống của thế giới bên ngoài, đơn giản bởi vì y có nhịp sinh hoạt riêng Ngược lại bên phía Âu La, kể từ khi hạ cánh phi thuyền, cả người anh ta luôn trong trạng thái căng thẳng khiến Tiểu Thất không nhịn được quay lại nhìn vài lần
Phát hiện ánh mắt nghi hoặc của đối phương, Âu La cười gượng rồi giải thích: “Sống ở Lam Hà đã quen, bỗng nhiên về lại nơi này tôi có hơi không thoải mái.”
Nghe vậy, ốc gật đầu: “Nhỉ, tôi cũng đang nhớ hành tinh Lam Hà.”
Không biết đám heo con và vườn cải của y thế nào rồi, cả Đại Bạch nữa, không biết có khóc nhè vì nhớ mình không nhỉ, haizz, chỉ trách mình quá đáng yêu: “Không sao đâu, chúng ta sẽ quay về đó nhanh thôi.”
“Chỉ hy vọng vậy.” Âu La khẽ thở dài Anh ta có cảm giác lần này trở về chỉ sợ sự việc không đơn giản như vậy, nhất là lần trước Kim Ngữ Hương liên lạc nhiều lần để tìm hiểu ngọn ngành cuộc sống gần đầy của Mục An Thất, nếu không phải khoang mô phỏng tư nhân có tính bảo mật cao thì có lẽ bà ta còn muốn biết trong thế giới giả tưởng Mục An Thất đã làm những gì trong đó mất
Hai người không ai thích quay về hành tinh thủ đô cuối cùng vẫn đi về hướng nhà họ Mục, hơn nữa còn được mọi người trong nhà họ gia nhiệt tình chào đón, cũng không biết có được bao nhiêu phần thật lòng
Kim Ngữ Hương ra sức căn dặn phòng bếp chuẩn bị cơm nước hoành tráng, Mục Hạo Nham ân cần hỏi han Tiểu Thất, trông cũng ra dáng một đôi phụ tử tình thâm, họ hàng thân thích xung quanh cũng bắt đầu mở ra hình thức điên cuồng khen lấy khen để
“Chao ôi, mới một năm không gặp mà An Thất càng ngày càng đẹp trai hơn rồi.”
“Đúng thế, nhìn rất trưởng thành trầm ổn.”
“Khoảng thời gian này sống xa nhà con có nhớ mọi người không Bác và bác hai của con cứ nhắc con mãi đấy.”
…….
Đối với sự nhiệt tình của mọi người, ốc thản nhiên tiếp nhận tất cả Y lôi chiếc gương tùy thân ra nhìn ngắm hồi lâu: “Đúng thật là con ngày càng đẹp trai hơn này.”
“Ừm ừm, con cũng lớn hơn một tuổi, còn cao thêm 0.9mm lận, đúng là trưởng thành hơn rồi.”
“Cũng không còn cách nào, người nhớ mong ốc nhiều lắm, ốc cũng không ngờ sẽ được chào đón tới vậy, haizz..”
Cùng với tiếng thở dài của Tiểu Thất, bầu không khi chung quanh có hơi kỳ quặc, tất nhiên không ai nghĩ tới chuyện người cả năm không gặp như y mà cũng có thể nói chuyện phiếm
Âu La đi theo Tiểu Thất cũng được một thời gian, nhưng nhìn thấy cảnh trước mặt, khóe miệng anh ta không kìm được mà hơi run lên, biểu cảm cứng họng của mấy người trước mặt đúng là thú vị Đương nhiên, với cương vị là một quản gia ưu tú, anh ta cuối cùng cũng thành công trong việc khống chế biểu cảm của mình, chẳng qua Âu La nhân ra bản thân mình không thể tập trung tinh thần để hùa vào mấy chuyện thế này được nữa
Tất nhiên ốc không hề cảm nhận được bầu không khí đang dần kỳ lạ xung quanh, chẳng qua y chỉ nghĩ rằng những lời mọi người nói đều là thật, vậy nên chẳng có gì phải xấu hổ quá Chỉ cần mình không ngại, người ngại sẽ là người khác Nếu cảm thấy lời khen đối phương nói cực kỳ lọt tai, ốc sẽ bắt người đó nói nhiều thêm một chút
Cho tới lúc thức ăn được mang ra, bầu không khí rốt cuộc cũng trở nên sôi nổi trở lại, dường như cả gia tộc khắng khít thân mật như vậy đã là chuyện hiển nhiên Nhìn khung cảnh này, ốc thở dài nói với người bố không mấy thân thiết lắm ở thế giới này: “Thật đúng là một gia đình hạnh phúc!”
Bầu không khí tại hiện trường một lần nữa lại trở nên lúng túng, mọi người đều lo lắng không biết vị thiên tài Mục An Thất này có phải đang nói bóng nói nói gió bọn họ giả tạo hay không [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cuối cùng Mục Vân Khởi là người đứng ra hòa hoãn lại bầu không khí, đáp lời: “Đúng vậy, nhà họ Mục chúng ta xưa nay luôn đoàn kết, vậy nên mới xây dựng được căn cơ vững chãi ở hành tinh Bạch Hạc này.”
Đối với Mục Vân Khởi, thái độ của mấy người ở nhà họ Mục vẫn rất nhiệt tình, giống như đã quên mất trước đây cậu ta từng có một khoảng thời gian làm mất mặt cả gia tộc Thật ra nguyên nhân của chuyện này vẫn rất đơn giản, chuyện gian lận cũng đã qua một khoảng thời gian khá lâu, mà Kim Ngữ Hương vốn rất được lòng mọi người ở nhà họ Mục Hơn nữa hiện tại nhà họ Mục cũng chỉ tồn tại một người có thiên phú cấp S là Mục Vân Khởi, bọn họ cũng không thể hoàn toàn đắc tội người ta được
Mục Vân Khởi cũng rất nghe lời mẹ, làm việc khiêm tốn một thời gian dài, một lần nữa đạt được sự ủng hộ của toàn thể gia tộc Nhưng cũng vì chuyện của cậu ta, dẫn tới việc người nhà họ Mục cũng dần chấp nhận chuyện chăn nuôi heo của Mục An Thất, ý định dùng chuyện này này hạ bệ Tiểu Thất của Kim Ngữ Hương cũng tan thành mây khói
Chuyện Mục An Thất nuôi heo cứ như vậy mà được nhà họ Mục hoàn toàn chấp nhận, không khí trên bàn cơm càng ngày càng tốt Mục Hạo Nham nói ra nguyên nhân của lần cuộc họp toàn gia tộc lần này, đó là tập hợp một đội quân cứu viện tới hành tinh Slokar trợ giúp ông cụ Mục - Mục Trảm Phong
Bởi vì đã nhận được một số tin tình báo trước đó, đội cứu viện có thể đi bằng đường hàng không hẻo lánh đâm xuyên qua khu vực chiến trường, chuyện giải cứu ông cụ Mục không cần quá nhiều người, nhưng toàn bộ đều phải là tinh nhuệ của gia tộc: “Ban đầu gia tộc quyết định đội cứu viện này sẽ chọn ra mười người thiên phú cấp A trở lên đi tới hành tinh Slokar trước.”
“Bố, con cũng muốn tham gia đội cứu viện, ông nội gặp nguy hiểm, trước mắt còn chưa có thông tin chính xác thì thôi, còn bây giờ đã có tin tức của ông, thân là cháu nội sao con có thể đứng nhìn.” Mục Vân Khởi ngay lập tức tỏ rõ lập trường, trực tiếp nhận làm cháu trai của ông cụ
Quả nhiên, trên bàn cơm, ai nấy cũng nhìn cậu ta bằng ánh mắt tán thành, nhưng sau đó, mọi người không nhịn được nhìn về phía Mục An Thất, toàn bộ nhà họ Mục ai mà không biết Mục Trảm Phong thương nhất là đứa cháu nội này chứ
Lần này Tiểu Thất trở về cũng là vì nguyên nhân cốt truyện này, y kiên định nói: “Bố, con cũng phải đi, con rất nhớ ông nội, vả lại con đảm bảo sẽ không làm gánh nặng cho mọi người đâu.”
Trong cốt truyện, Mục An Thất biết rõ bản thân không có thiên phú, đi theo cũng chỉ làm vướng víu tay chân mọi người, nếu đi theo chưa chắc sẽ có khả năng giúp đỡ đoàn đội, vậy nên chỉ có thể hèn mọn cầu xin bản thân chắc chắn sẽ không làm liên lụy mọi người Tiểu Thất dựa theo cốt truyện nói xong câu thoại rồi ngồi im chờ mọi người phủ nhận ý kiến, chỉ cần làm cho xong tình tiết này trong cốt truyện là y có thể quay về hành tinh Lam Hà nuôi heo và thăm Đại Bạch rồi
Quả nhiên, y vừa dứt lời, trên bàn cơm bắt đầu xì xào phản đối Đối với thái độ của Tiểu Thất, mọi người vô cùng hài lòng, tuy nhiên họ không thể để người không có thiên phú chiến đấu ra chiến trường được Mục Hạo Nham thấm thía nói: “An Thất, chuyện này quá nguy hiểm, nơi đó chính là chiến trường, phần lớn thể ý thức được thả xuống dưới đều bị Trùng tộc phá hư, cho nên có nhiều lúc đội cứu viện phải sử dụng cơ thể thật để hành động, con vẫn nên ở nhà thì hơn.”
Mọi người năm mồm mười miệng khuyên can, Tiểu Thất không nói gì mà chỉ cúi đầu Nhưng ngay lúc này, Kim Ngữ Hương đột nhiên nói: “Như vậy không được, tất cả chúng ta đều biết ông cụ Mục thích ai nhất, sao có thể nhẫn tâm từ chối lòng hiếu thảo của An Thất chứ, hơn nữa một năm gần đây không phải thằng bé sống trong thế giới ảo tốt lắm sao, đúng không Âu La?”
Người đứng phía sau nãy giờ không lên tiếng - Âu La kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Kim Ngữ Hương, sau đó anh ta như ý thức được chuyện gì đó, lại ngoảnh đầu sang nhìn Mục An Thất, trong lòng suy nghĩ không biết nên trả lời thế nào [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Rõ ràng Kim Ngữ Hương đang nghi ngờ mình, nhưng tin tức tình báo cho bà ta cũng là sự thật
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Trong lúc Âu La đang suy nghĩ rốt cuộc Kim Ngữ Hương đã phát hiện ra điều gì, chính Mục An Thất lại mở miệng nói: “Đúng vậy mẹ, không ngờ mẹ rất quan tâm tới con, con ở trong thế giới ảo trồng trọt chăn nuôi rất tốt, nuôi được rất rất nhiều heo, trồng được rất nhiều đồ ăn đó Tuy mọi người đều nghi ngờ thân phận người chơi bình thường của con, nhưng không lâu nữa trồng cải và nuôi heo sẽ phổ cập tới toàn hành tinh, tới lúc đó thân phận này sẽ sớm được mọi người chấp nhận thôi!”
Mọi người: “....” Thằng nhóc này, bọn họ vốn đã chấp nhận việc con trai lớn nhà họ Mục có sở thích nuôi heo kỳ lạ, bây giờ lại phát hiện y đã phát triển việc nuôi heo tới tận thế giới ảo
Lúc mọi người đang thất thần, Kim Ngữ Hương thừa dịp nói: “An Thất đã nói như vậy thì mẹ tin con, trong tiểu đội cứu viện không thể chỉ có hệ chiến đấu được, phải có thêm người phụ trách sinh hoạt, vậy nên An Thất thật sự rất phù hợp với vị trí này.”
Dường như Mục Vân Khởi biết mẹ mình đang suy tính chuyện gì, cậu ta thuận thế nói: “Con nghĩ nếu ông nội nhìn thấy cả con và anh An Thất sẽ vui lắm Hơn nữa nếu tin tức chúng ta nhận được là chính xác, khả năng tiểu đội phải chiến đấu là vô cùng thấp.”
Thái độ của mọi người trên bàn cơm bắt đầu dao động, cuối cùng đổ dồn ánh mắt vào Mục Hạo Nham, hiện giờ ông là người cầm đầu nhà họ Mục, cũng là bố của Mục An Thất, nếu ông đồng ý, họ cũng không dám có ý kiến
Mục Hạo Nham suy nghĩ hồi lâu, sau đó nhìn Tiểu Thất, nói: “An Thất, đối mặt với nhiều nguy hiểm rình rập như thế con vẫn muốn đi sao?”
Tiểu Thất bình tĩnh gật đầu, nhưng trong lòng lại điên cuồng gọi 6362: [Hệ thống, không ổn rồi, vai chính diễn sai kịch bản rồi.]
6362 điều tra tình huống một chút rồi nói: [Không sao, đây là do nhân vật chính tự làm cốt truyện chệch quỹ đạo, anh cứ tùy ý phát huy.]
Tuy hệ thống nói y tùy ý phát huy, nhưng lời đã nói ra không thể rút lại được, cho nên Tiểu Thất cuối cùng vẫn phải làm ngược lại với cốt truyện, may thay cuối cùng cũng coi như hoàn thành cốt truyện
Sau đó, nhà họ Mục bắt đầu tập hợp tiểu đội cứu viên như dự tính, chuẩn bị ra ngoài thu thập vật tư Mà mấy ngày nay, An Mặc có đi tìm An Thất vài lần, thế nhưng không hiểu vì sao lần nào cũng có mặt Mục Vân Khởi, dẫn tới việc lúc nào ba người cũng dính lấy nhau
Tiểu Thất luôn rất cố chấp với việc mời An Mặc tới hành tinh Lam Hà chơi, bởi vì ốc cảm thấy cái tên công tử này tới hành tinh Lam Hà nhất định sẽ yêu thích việc trồng rau nuôi heo Nhưng mỗi lần đều bị Mục Vân Khởi xen ngang, Tiểu Thất vẫn chưa thể thành công, nhưng đổi lại An Mặc cũng tham gia đội cứu viện của nhà họ Mục
Ngày thứ năm Tiểu Thất ở lại nhà họ Mục, tiểu đội cứu viện ngồi trên phi thuyền hướng tới hành tinh Slokar - nơi đang bị Trùng tộc tấn công Trước khi xuất phát, Âu La tìm tới Tiểu Thất, mập mờ nhắc nhở mấy câu, có khả năng Kim Ngữ Hương đã phát hiện ra gì đó, trong thời điểm này y nhất định phải cẩn trọng
“Yên tâm, không cần nhớ ốc, chờ ốc trở lại chúng ta sẽ nhanh chóng quay về hành tinh Lam Hà!” Tiểu Thất nghiêm túc nói rồi vẫy tay tạm biệt Âu La
Thành viên tiểu đội cứu viện được sàng lọc kỹ càng, trong đó gồm 6 người đều là những thiên tài thuần hệ chiến đấu, cho dù là cơ giáp, sinh tồn nơi hoang dã hay thao tác trong khoang mô phỏng đều là anh tài Còn lại chính là Mục Vân Khởi, An Mặc, Mục An Thất và một bác sĩ, chỉ huy tiểu đội là người có thiên phú lớn tuổi nhất, chú ta nhíu mày nhìn tiểu đội của mình: “Bên trên không cho chúng ta trang bị hỗ trợ sao?”
“Có mặt!” Tiểu Thất đứng phắt dậy, thẳng tắp như một cây cải thìa xanh
Những người khác trong tiểu đội: “...”
Quan chỉ huy cũng vô cùng đau đầu, bởi chú ta biết người này từng là thiên tài của nhà họ Mục, cũng là cậu cả của nhà họ Mục, bảo một cậu ấm làm sao có thể làm tốt nhiệm vụ sinh hoạt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đừng nói là nấu cơm, chỉ sợ quét dọn vệ sinh cũng không biết làm.