Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 188: ỐC THẬT SỰ CHỈ LÀ NGƯỜI CHƠI BÌNH THƯỜNG 15





Nửa tháng sau, rốt cuộc phi thuyền cũng đã đáp xuống hành tinh Slokar, trong khoảng thời gian này Tiểu Thất cũng có thể tranh thủ trải nghiệm bước nhảy không gian
Nói một cách đơn giản, ví vũ trụ như là tấm vải mềm mại, mà con người đứng ở phía đầu vải bên này muốn tới một điểm xa xôi khác cần rất nhiều thời gian và công sức
Nhưng nếu như tấm vải trở thành trạng thái gợn sóng, con người chỉ cần nhảy qua các đỉnh của gợn sóng thì có thể nhanh chóng rút  gọn thời gian
 
[Con người đúng là sinh vật thần kỳ nhất vũ trụ, có đôi lúc đến con ngỗng cũng không đánh bại được nhưng cũng có đôi khi làm được những thứ mà tưởng chừng như chỉ có thần linh mới có thể làm.] Sau khi hiểu được nguyên lý của bước nhảy không gian, Tiểu Thất âm thầm thán phục với 6362
 
6362 đang bận chiêm ngưỡng mái tóc bảy sắc cầu vồng mới của mình ở một hành tinh xa xôi nào đó, nó mất vài phút mới đáp lời Tiểu Thất: [Cho nên mọi sinh vật trên cõi đời này đều muốn trở thành con người, bởi vì so với chuyện trở thành thần linh thì làm người vẫn dễ hơn rất nhiều.]
 
Hai người bàn luận đề tài về con người một lúc lúc, 6362 quyết định nghe theo thầy Tony mua bảo hiểm cho mái tóc xinh đẹp của mình, cho nên nó quyết định cúp máy, nói: [Bên tui có chút việc bận, chừng nào rảnh liên lạc sau nha~]
 
[Được thôi~] Ốc sên tri kỷ đáp lời
 
Ba phút sau, 6362 đang tìm hiểu về các loại bảo hiểm về mái tóc, bỗng giọng nói của Tiểu Thất truyền tới đầu nó: [Mày có rảnh không, chỉ ba phút thôi~]
 
6362: [.....Không, chuyện này có hơi phức tạp nên tui muốn tranh thủ thời gian một chút.]
 
Năm phút sau, rốt cuộc 6362 cũng đưa ra quyết định mua bảo hiểm tóc từ chỗ thầy Tony, vừa chuẩn bị ký tên thì trong đầu lại vang lên tiếng của Tiểu Thất
 
[Chỉ năm phút thôi mà~ hệ thống ơi mày có rảnh không?]
 
6362: [....Đợi có thời gian tui sẽ liên lạc với anh sau.]
 
[Sao mày không nói sớm, làm mất công tao cứ cách một lúc lại phải hỏi xem mày có rảnh không.] Là một con ốc sên chỉ tuân thủ hứa hẹn, thật ra y cũng không thể hiểu rõ ý nghĩa của câu chút nữa liên lạc lại sau là gì, cho nên ốc vẫn cứ canh chuẩn thời gian, cứ cách một lúc lại gửi tin cho hệ thống
Đợi tới lúc 6362 hứa hẹn xong ốc sên mới vui vẻ đi tới phòng bếp nghiên cứu 100 cách chế biến thịt heo kiểu Pháp
 
Cuối cùng cũng được yên tĩnh, 6362 thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng vừa cúi đầu đã thấy không biết từ lúc nào nó đã ký xong bảo hiểm rồi, hơn nữa cái tên trên đó còn là….hộp thư nhỏ
 
6362 đang chuẩn bị sửa lại chữ ký thì thầy Tony đã vội mang hợp đồng đi mất, anh ta tươi cười nói: “Quý ông yên tâm, lựa chọn của ngài tuyệt đối là lựa chọn vô cùng chính xác, giống như bộ tóc của ngài….”
 
Âm thanh của Tony như bị ấn nút tạm dừng, anh ta đứng hình khi nhìn thấy chữ ký phía dưới, chữ viết xinh đẹp như được in ấn cẩn thận, chỉ là cái tên…
khóe miệng Tony hơi run rẩy: “Ngài Vưu có cái tên thật đặc biệt.”
 
“Tôi ký nhầm, có thể cho tôi ký lại được không?” 6362 hỏi
 
“Đương nhiên là có thể rồi.” Tony sửa lại cột chữ ký, sau khi 6362 lần lên xem rồi ký xuống hai chữ Vưu Đồng
Thầy Tony nghiêng đầu nghĩ, lúc trước còn thấy cái tên này nghe khá hay, nhưng từ khi nhìn thấy ba chữ ‘hộp thư nhỏ’, anh ta đột nhiên không nỡ nhìn thẳng vào cái tên
 
Trong lúc Tony đang ngẫm nghĩ xem cái tên ‘hộp thư nhỏ’ có phải  biệt danh thân mật gì đó không thì vị trước mặt lại mở miệng, hơn nữa còn giống như có phép thuật móc từ trong ngực ra một cái bút lông: “Tôi có thể làm một cái bảo hiểm tóc cho nó không?”
 
Thầy Tony: “.....Đương nhiên là có thể rồi
Hành động này của ngài quả thật là vô cùng sáng suốt!”
 
Sửng sốt một hồi lâu, hai mắt Tony sáng lên nhìn 6362 như thấy một khối vàng lớn trước mặt, suốt năm phút đồng hồ luôn khen ngợi cách làm của 6362 mà không vấp một từ nào
 
Ngay lúc Tony nói đến mức khô khốc miệng phải dừng lại thì bỗng 6362 lên tiếng nhắc nhở: “Nói tiếp đi, đừng có ngừng chứ, tôi thấy anh nói rất có lý.”
 
Thầy Tony: “...”
 
Cuối cùng, lúc Tony tiễn được vị Vưu Đồng này đi cũng đã là hai giờ sau, giữ nguyên vẻ mặt tươi cười cứng ngắc tiến người ta ra cửa, anh ta xoay người vào trong uống hai ly nước lớn mới có cảm giác sống lại: “Haiz, kiếm tiền đúng là không dễ dàng gì!”
 
“Được rồi, đừng than vãn nữa, khách hàng này của cậu xem như dễ tính, đã thế còn ký một lần hai đơn
Mẹ
Sở thích của người có tiền đúng là kỳ quặc, vậy mà còn mua bảo hiểm cho cây bút lông.” Đồng nghiệp của Tony trêu chọc
 
Tony lật xem bản hợp đồng mình vừa ký được, trên mặt toát ra vẻ hài lòng: “Quản nhiều thế làm gì, một cái bút lông thôi thì có rủi ro gì được chứ
Chắc chắn là làm ăn không lỗ vốn!”
 
“Đúng vậy, vụ làm ăn này kiếm lời chắc rồi.” Đồng nghiệp của Tony cảm thán, người ngốc nhiều tiền như vị khách hàng lúc nãy đúng là không nhiều lắm
 
Cùng lúc đó 6362 vừa rời đi cùng bút thần cũng cảm thán: “Trên đời này thế mà lại có chuyện làm ăn không lỗ vốn tới thế, mỗi sợi  tóc của mình đều có công dụng phi phàm, nếu rớt một cọng chắc phải bồi thường nhiều tiền lắm nhỉ.”
 
Trên phi thuyền cứu viện, Tiểu Thất đang nướng thịt chúc mừng mọi người hạ cánh thành công xuống hành tinh Sloka, thịt heo là món sở trường nhất của y
Chưa tới giờ cơm mà mùi thơm của đồ ăn đã thu hút mọi người tới vây xem, mà Mục Vân Khởi đang thất thần nhìn thịt nướng bỗng chốc trở nên cảnh giác, hương vị này tuyệt đối cậu ta sẽ không bao giờ nhận sai
Đến giờ Mục Vân Khởi mới ý thức được, trước mặt chính là Mục An Thất, hạng nhất trung tâm khoang mô phỏng thiên tài hệ phụ trợ - Đồ Thất
 
Tuy lúc trước cậu ta đã có nghi hoặc trong lòng, nhưng không biết trong lòng không muốn thừa nhận bản thân và Mục An Thất đều là thiên tài như nhau hay không, nhưng bản năng cậu ta luôn lảng tránh khả năng đó cho tới khi ngửi được hương vị quen thuộc hôm nay
Mục Vân Khởi mang theo tâm trạng phức tạp nghĩ, cậu ta đã cướp đi thiên phú chiến đấu của Mục An Thất nhưng không ngờ đối phương lại dùng thiên phú khác để vực dậy, chẳng lẽ y thật sự là thiên tài sao
  
Thực hiện: Clitus x T Y T
Thức ăn vừa lên bàn, sự kỳ vọng của mọi người đã đạt tới giới hạn, cho tới lúc đưa miếng thịt nướng vào miệng, mọi mong đợi nhanh chóng chuyển thành cảm giác thỏa mãn và hạnh phúc
Bọn họ chưa bao giờ ngờ tới có ngày miếng ăn có thể làm họ thỏa mãn về mặt tinh thần đến thế, cũng là lần đầu tiên biết bản thân cũng chính là những kẻ háu ăn
 
Ngay cả người đang có tâm sự - Mục Vân Khởi, lúc ăn cũng không còn để những chuyện vụn vặt làm ảnh hưởng tới mỹ vị trước mặt, đúng là đồ ăn ngon có thể khiến con người ta quên đi mọi phiền não, cảm giác thỏa mãn đánh thẳng vào sâu trong đại não, tới tận sâu trong linh hồn
Cuối cùng Mục Vân Khởi cũng hiểu ra tại sao ở thế giới ảo, thịt nướng của Mục An Thất luôn được hoan nghênh đến vậy, ở hiện thực ăn đã ngon đến vậy, trong thế giới ảo chỉ dùng ý thức thì chắc chắn còn ngon hơn
 
Không bao lâu sau, tuy mọi món ăn trên bàn đã được mọi người dọn dẹp sạch sẽ, nhưng vẫn chưa có ai vội vàng rời khỏi, hiển nhiên là vẫn đang hồi tưởng lại mùi vị món ăn
Nhưng dần dần, biểu cảm thỏa mãn trên mặt mọi người lại được thay bởi cảm xúc buồn bã khó chịu
Tiểu Thất đứng bên cạnh cũng không hiểu vì sao, công thức của món thịt nướng này cũng đâu có bỏ thêm cái gì kỳ lạ đâu, sao lại khiến người khác đau lòng được
 
“Thịt nướng ăn không ngon sao
Có chỗ nào không ngon mọi người cứ nói thẳng, ốc đây sẽ sửa.” Ốc đây là một con ốc có ý chí cầu tiến, chưa bao giờ bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để tiến bộ
 
Mọi người lắc đầu, sau đó mặt mày ủ dột nói ra lo lắng của bản thân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
 
“Tại vì ăn quá ngon cho nên chúng tôi mới buồn.”
 
“Đúng thế, đợi đợt cứu viện lần này kết thúc e là sau này ăn gì cũng không thấy ngon nữa.”
 
“Ăn gì cũng không thấy thơm nữa.”
 

 
Tiểu Thất nghe xong xua tay bày tỏ chuyện này không phải vấn đề: “Nếu muốn ăn có thể đến thế giới ảo để mua mà, xiên nướng Đồ gia, ai cũng có thể mua.”
 
Nghe vậy mọi người ngay tức thì lấy lại tinh thần
 
“Xiên nướng Đồ gia, hình như tôi đã nghe thấy ở đâu rồi.”
 
“Tôi biết, ở khu sinh tồn tận thế vô cùng hot
Thì ra là do cậu cả mở!”
 
“Game sinh tồn nào cơ, tôi cũng muốn mua!”
 

 
Lần này các thành viên của đội cứu hộ đều đã tốt nghiệp, hoạt động thường ngày chủ yêu ở khu chiến trường tinh tế, bởi vậy đối với tình huống ở khu sinh tồn họ cũng không có nhiều hiểu biết
Nhưng xiên nướng Đồ gia quá nổi tiếng, cơ bản không cần Tiểu Thất phải tự mình phổ cập kiến thức mà đã có người thay y giới thiệu tình hình của xiên nướng Đồ gia
 
Người sáng lập ra thương hiệu - Tiểu Thất cũng không thể chen miệng, chỉ có thể gật đầu liên tục rồi bổ sung: “Ừm ừm, cậu nói rất đúng.”
 
Người nọ phổ cập xong mới phát hiện ra bản thân mình nói quá nhiều, cũng may mọi người xung quanh đều mang tâm trạng nóng lòng muốn thử nên đều kiên nhẫn nghe hết
Người nọ thẹn thùng liếc mắt nhìn Tiểu Thất, ngượng ngùng nói: “Tôi thật sự rất thích ngài…ngài…ngài xiên nướng!”
 
Những người đồng đội khác: “....” Tại sao tên này lại tự nhiên nói lắp, hơn nữa sao khúc cậu ta nói lắp nghe mờ ám vậy chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
 
An Mặc: “!!!” Tên nhóc này chính là tên được An Thất giặt đồ lót cho
Mức độ cảnh giác của An Mặc nhanh chóng đạt level max
 
Tiểu Thất nghe xong vẫn bình tĩnh gật đầu nói: “Ốc biết, xiên nướng và ốc đều rất được mọi người hoan nghênh.”
 
“Đúng đúng đúng
Đúng vậy!” Người nọ gật đầu đồng ý lia lịa
 
Những người khác: “.....” Cậu cả chỗ nào cũng tốt, chỉ có điều da mặt hơi dày
 
Phi thuyền cứu viện dừng ở bên ngoài hành tinh Slokar một ngày, mặt khác đội cứu viện của gia tộc đã lấy được thông tin, xác định tuyến đường cứu viện an toàn sau đó bắt đầu xuất phát tiến vào sâu trong hành tinh
 
Họ sắp đi đến hành tinh Slokar - hành tinh lớn thứ ba trong tứ đại hành tinh, nằm ở vị trí trung tâm thiên hà, dọc đường đi xuyên qua khu chiến trường, nhưng chiến tranh đã kết thúc từ rất lâu
Trùng tộc dẫn quân rời đi, con người nhân cơ hội sửa chữa lại một số bước nhảy thời gian và khoang mô phỏng, khi ấy mới có thể mở ra một tuyến đường cứu viện
 
Chạy dọc theo tuyến đường nay hai ngày, trải qua thêm một lần nhảy vọt thời gian, rốt cuộc bọn họ cũng đến được hành tinh gần đó, nhưng hiện tại mục tiêu đang ở khu chiến trường, mọi người chỉ có thể hạ cánh xuống căn cứ liên minh nhân loại kế bên trước, sau đó mới dùng khoang mô phỏng đưa ý thức thể đi, làm như vậy có thể bảo đảm an toàn cho bản thân, cũng có sức để tự mình chiến đấu
 
Ở căn cứ cứu viện không chỉ có mỗi một phi thuyền vũ trụ, tất nhiên mỗi gia tộc đều sẽ có đội cứu viện riêng
Dưới sự dẫn dắt của liên minh, họ đậu phi thuyền ở khu vực được chỉ định, hiển nhiên, dù là phi thuyền cũng sẽ nằm dưới mặt đất
 
Đi qua ba tầng dưới lòng đất là nơi mọi người nghỉ ngơi, vì đợt cứu viện lần này mà căn cứ vô cùng bận rộn, có người xác định người trong gia tộc mình đang rải rác làm nhân viên phân bố vị trí, có người thì tìm kiếm người mạnh để liên minh hợp tác
Tuy chỉ số thông minh của Trùng tộc không được cao lắm nhưng sức chiến đấu lại vô cùng mạnh mẽ, nếu chúng gộp thành đoàn thể để đánh thì sát thương gây ra cho mọi người sẽ càng lớn hơn, cho nên việc tăng cường phát triển thực lực bên ta là vô cùng cấp thiết
    
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
 Đội cứu viện của nhà họ Mục xuất hiện lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, có người quen tiến lên chào hỏi Mục Đình - đội trưởng đội cứu hộ, tất nhiên để được tham gia đội cứu viện lần này đều phải có tiếng tăm hoặc thành tựu nhất định
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cùng lúc đó cũng có người nhận ra Mục An Thất, xung quanh bắt đầu vang lên tiếng xì xào bàn tán
 
“Không phải thân thể Mục An Thất có vấn đề, không thể thả thể ý thức ra được à, sao cậu ta lại tới đây?”
 
“Ông cụ Mục thương Mục An Thất như thế, sao cậu ta có thể không tới được chứ.”
 
“Cùng lắm sẽ phải ngồi trong căn cứ, vì có thả được thể ý thức thể ra đâu.”
 
“Bên cạnh có phải là thiên tài hệ chiến đấu gần đây của nhà họ Mục không
Nghe nói thức tỉnh thiên phú rất muộn.”
 
“....”
 
Âm thanh xì xào chung quanh đi kèm với ánh mắt tò mò nhìn về hướng này khiến Tiểu Thất nghe được toàn bộ những điều mọi người đang bàn bạc, ốc sên còn nhiệt tình giải thích: “Tôi là thành viên của đội cứu viện phụ trách sinh hoạt hằng ngày, thể ý thức sẽ được thả xuống cùng mọi người.”
 
Trong nháy mắt, không gian bỗng trở nên yên tĩnh kì lạ, tất cả đều ngạc nhiên trước sắc mặt bình tĩnh của Mục An Thất, nếu người bình thường đối mặt với tình huống này sẽ bình tĩnh giải thích ngắn gọn giống y sao
Hơn nữa tại sao y không cảm thấy mất mát vì chuyện bị tổn thương thiên phú chứ
 
Đương nhiên Tiểu Thất sẽ không hề cảm thấy mất mát, đơn giản y chỉ tốt bụng trả lời nghi vấn của những người xung quanh một chút rồi theo sau tiểu đội cứu viện của nhà họ Mục đi về khu nghỉ ngơi
Dọc đường đi, các thành viên trong tiểu đội theo bản năng lấy Mục An Thất làm trung tâm, lần cứu viện này nguy hiểm trập trùng, bị trùng tộc rình rập, hơn nữa còn có các phe đối địch, các đối thủ cạnh tranh với nhà họ Mục âm thầm gây khó khăn
 
Mục Vân Khởi đi phía sau đội ngũ vẻ mặt không vui, rõ ràng cậu ta mới là hy vọng tương lai của nhà họ Mục, hà cớ gì mấy tên này chỉ vây quanh mỗi mình Mục An Thất chứ, đáng lẽ người được quan tâm chú ý nên là cậu ta mới đúng
 
“Vân Khởi, đi nhanh lên chút, yên tâm, tôi vừa hỏi rồi, căn cứ này có người quét dọn vệ sinh riêng, không cần cậu phải làm nữa.” Tiểu Thất thấy nhân vật chính cứ đứng mãi phía sau, nhanh nhảu nhắc nhở
 
Mục Vân Khởi thành công thu hút được sự chú ý mà cậu ta mong muốn, nhưng được mọi người chú ý kiểu này khiến cậu ta hận không thể chui vào khe nứt dưới chân
 
Tiểu đội cứu viện của nhà họ Mục càng ngày càng đi xa, cho tới khi họ biến mất ở khúc ngoặt, trong sảnh lớn vẫn có vài người đang không ngừng bàn tán về nhà họ Mục, chuyện đầu tiên là thực lực của gia tộc này thật sự rất lớn mạnh, chuyện thứ hai là chuyến đi này có đủ cả thiên tài tiền nhiệm và kế nhiệm của nhà họ Mục
 
“Thể diện của nhà họ Mục đúng là lớn thật, cả Mục An Thất lẫn Mục Vân Khởi đều tới.”
 
“Không phải Mục Vân Khởi thức tỉnh thiên phú hệ chiến đấu sao
Tại sao còn phải đi quét dọn WC?”
 
“Chắc không phải bị ép đâu nhỉ?”
 
“Không thể nào, nhà họ Mục cũng đâu có ngốc.”
 
“Vậy thì tại sao chứ?”
 
“Chắc là sở thích cá nhân.” Tên có mái tóc bảy sắc cầu vồng vừa dứt lời, tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn vào hướng đó không chỉ vì câu trả lời kì quái mà còn vì tò mò với mái tóc kì quặc của người nọ
 
Trong căn cứ, ngoại trừ người của các gia tộc khác nhau còn có một số người có thực lực mạnh mẽ nhận ủy thác nhiệm vụ cứu viện, hoặc là trực tiếp đến hiện trường để nhận nhiệm vụ, khả năng cao các gương mặt xa lạ đến đây phần lớn để tìm khách hàng
 
 
  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.