Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 189: ỐC THẬT SỰ CHỈ LÀ NGƯỜI CHƠI BÌNH THƯỜNG 16





Rất nhanh, Mục Đình đã liên lạc được với hành tinh thứ tư và thành công nắm được vị trí chính xác của ông cụ Mục
 
Cùng lúc đó, ông cụ Mục biết cả Mục Vân Khởi và Mục An Thất đều tới hành tinh Slokar thì nổi cơn tam bành, trách mắng hai người một lúc, tuy vậy nhưng ông cụ vẫn chưa biết chuyện Mục An Thất cấy thiên phú của y cho Mục Vân Khởi, vậy cho nên trong mắt ông cụ, hai đứa cháu trai này không hề có chút sức chiến đấu nào: “Đúng là liều lĩnh
Hai đứa ngoan ngoãn ở lại căn cứ cho ông, không được phép sang đây!”
 
“Ông nội à, hiện giờ con cũng là người có thiên phú chiến đấu cấp S, ông yên tâm, con nhất định sẽ cứu ông ra.” Nếu không thể đi theo tới đó thì chuyến này cậu ta đi đúng là công cốc, Mục Vân Khởi nghĩ
 
“Ông nội yên tâm, con sẽ không đi theo qua đó đâu, ốc rất biết nghe lời.” Tiểu Thất ngoan ngoan nói, hiển nhiên tư duy của y cũng sẽ không giống người bình thường, gần như cùng đồng thanh nói với Mục Vân Khởi
 
Những người xung quanh: “....” Nếu không phải đã ở chung với Mục An Thất được một khoảng thời gian khá lâu, bọn họ sẽ thật sự nghĩ y là kiểu người tham sống sợ chết, tuy nhiên sau khi tiếp xúc một thời gian, bọn họ đều biết cậu cả sẽ có đôi lúc mạch não sẽ hoạt động không giống với người bình thường
Vậy cho nên Mục An Thất trả lời như vậy tám phần là cảm thấy nên nghe lời người lớn
 
“Được được được, cháu trai ngoan của ông, con cứ đợi ở căn cứ cứu viện, ông nội mang về cho con rất nhiều đá quý của Slokar, chắc chắn con sẽ thích.” Ông cụ Mục nghe xong vô cùng vui vẻ, cho dù chỉ nghe được mỗi âm thanh nhưng mọi người đều thấy được sự hài lòng và gương mặt tươi cười trong giọng nói của ông cụ
 
“Đá quý gì thế ạ
Có hình củ cải trắng hay là hình heo con không ạ?” Tiểu Thất tò mò hỏi
 
“Muốn hình gì sẽ có hình có, còn có thể tự điêu khắc nữa…” Ông cụ Mục hào hứng kể chuyện về đá quý với Tiểu Thất
 
Hai ông cháu vui vẻ trò chuyện, còn Mục Vân Khởi tích cực muốn tham gia cứu viện lại bị lờ đi, xấu hổ đứng trong góc không nói lời nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người nhìn thấy trong lòng có chút thổn thức, vậy chuyện ông cụ Mục yêu thương Mục An Thất đúng là không phải tin đồn, hơn nữa không phải yêu thương vì y có thiên phú
 
Đồng ý với ông nội ở lại căn cứ nên Tiểu Thất trở nên bận rộn hẳn, y muốn chuẩn bị một lượng lớn thức ăn bồi bổ người mới thoát ra khỏi cửa tử
Bên trong khu nghỉ ngơi của đội cứu viện nhà họ Mục có phòng bếp, cho nên mùi vị món ăn đều bị vây kín ở trong phòng, không quá khiến người khác chú ý
 
Đội cứu viện biết Tiểu Thất bận rộn chuẩn bị lương thực, cho nên hôm đó mọi người đều đến nhà ăn chung dùng cơm, món ăn của nhà ăn vô cùng phong phú, hơn nữa còn cố tình mời người chơi hệ sinh hoạt nổi tiếng
Hương vị món ăn đậm đà phong phú nhưng không biết nguyên nhân vì sao, bọn họ ăn vào chẳng cảm thấy mùi vị gì
Nghĩ đến đây, mọi người đều mang tâm trạng buồn bã, lần cứu viện này còn chưa kết thúc mà bọn họ đã bắt đầu nhớ món ăn của cậu cả rồi
 
Các thành viên của gia tộc khác lấy làm lạ, sao từng người của nhà họ Mục ai nấy đều mang vẻ mặt ủ rũ như chó cụp đuôi, giống như sắp gặp phải chuyện sinh ly tử biệt
 
Trong bếp, mỗi món ăn Tiểu Thất đều làm dư ra một phần rồi nhập vào môi trường chân không, cách bảo quản này sẽ đảm bảo đồ ăn được giữ nguyên hương vị của nó
Bận bịu tới đêm khuya, nhìn mười rương chân không đầy ắp món ăn thì Tiểu Thất mới tạm ngừng lại, người tuyết nhỏ cũng theo đó ngồi xuống
Lúc Tiểu Thất chuẩn bị thịt nướng nó cũng chuẩn bị mấy món ăn khác, vội vội vàng vàng cả ngày lúc này ai nấy cũng đã thấm mệt
 
Làm xong công việc, hai người nhìn nhau, Tiểu Thất vươn tay ra, người tuyết nhỏ cũng vươn nhánh cây nhỏ của mình ra nhẹ nhàng đập tay ăn mừng công việc hôm nay thành công mỹ mãn
Tiểu Thất cất rương chân không vào trang bị truyền tống
Trước hết phải truyền tống đi rồi nhà họ Mục sẽ đem tới điểm chuyển tiếp hàng hóa
 
Bây giờ hai người mới lạch bạch cất bước về phía phòng ngủ, rửa mặt xong lên giường nằm hưởng thụ một lúc
 
“Ngủ ngon~”
 
“Nha nha~”
 
Ngày hôm sau lúc Tiểu Thất tỉnh lại đã thấy người tuyết nhỏ đang gấp chăn của nó, hai người chào buổi sáng rồi bắt đầu ngày mới tràn đầy năng lượng
Người tuyết nhỏ đi dọn dẹp phòng còn Tiểu Thất đi chuẩn bị bữa sáng
 
Mỹ vị quen thuộc lại lần nữa xuất hiện trên bàn cơm khiến mọi người trong đội cứu viện như được bơm máu sống lại, hôm qua họ vừa liên hợp lại cùng với hai gia tộc khác, bởi vì ông cụ Mục và người của hai gia tộc này bị kẹt cùng nhau, cho nên liên hợp lại để dễ bề hành động
 
Mà hai gia tộc kia thực lực cũng không mạnh bằng nhà họ Mục, lần hợp tác này cũng xem như được ôm đùi vàng, chuẩn bị xuất phát dưới ánh nhìn ghen tị của các gia tộc khác
 
“An Thất, em ở lại đây đợi anh, nhất định anh sẽ đưa ông nội về an toàn.” An Mặc chân thành dặn dò
 
“Anh, ông nội nói không sai, cứ ở yên trong căn cứ mới là an toàn nhất, anh đừng sợ, bọn em sẽ về nhanh thôi.”
 
“Cậu cả yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ cứu ông cụ Mục.”
 
“Tôi tôi tôi…sẽ đem quà về cho cậu cả!”
 
Ánh mắt của các thành viên trong đội cứu viện đều nhìn sang, sắc mặt người nọ bỗng chốc đỏ lên: “Tôi tôi tôi… chỉ thích cậu… cậu cả… vì tài nấu nướng.”
 
Mọi người: “...”
 
Sau khi tạm biệt đội cứu viện, Tiểu Thất bắt đầu nhàn nhã tham quan căn cứ sinh hoạt, y liếc mắt trông thấy bộ lông đầu bảy sắc cầu vồng, trùng hợp là chủ nhân của quả đầu ấy cũng nhìn thấy Tiểu Thất, nó vui sướng vẫy tay chào: “Chủ nhân
Chủ nhân
Chủ nhân!”
  
Thực hiện: Clitus x T Y T
Thoắt cái ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía này, tất cả đều muốn xem thử ở thế giới hiện đại như vậy mà ai còn có sở thích cosplay chủ tớ nữa chứ
Ngay lập tức, ánh mắt của mọi người mờ dần đi, một cái đầu bảy sắc cầu vồng chạy vọt tới bên cạnh cậu cả Mục, vui sướng gọi chủ nhân
 
Tiểu Thất chê bai đẩy 6362 ra: “Ai thèm làm chủ nhân của mày chứ.”
 
6362 giận dỗi nói: “Tui vừa thay đổi kiểu tóc đẹp trai hơn thì anh lại tỏ ra không quen tui đúng không?”
 
Mọi người đang đứng vây xem: Uầy, đây là hiện trường máu chó gì đây
 
“Ốc không nuôi thú cưng, mày đổi kiểu tóc á
Có gì khác với kiểu trước đây à?” Tiểu Thất cũng không phải người thích nuôi thú cưng cho nên vội từ chối nhận người quen
 
“Tất nhiên là không giống rồi, anh không nhìn ra được hả
Ngắn hơn hẳn 2 mm so với đợt trước đấy!” 6362 giơ lọn tóc lên cho Tiểu Thất xem
 
Mọi người xung quanh: “...” Đây là kiểu đối thoại thiểu năng trí tuệ gì vậy??
 
Dưới cái nhìn của mọi người, hai tên thiểu năng dần biến mất về hướng khu nghỉ ngơi nhà họ Mục, mọi người cũng mất đi đối tượng hóng chuyện
 
Trong khu nghỉ ngơi không có người, lúc này Tiểu Thất mới hỏi: “Sao đột nhiên mày lại kêu tao là chủ nhân?”
 
“Gọi ký chủ không phải sẽ bị lộ sao??” 6362 bổ sung: “Lần đầu tiên tui được làm người, tui đã đặc biệt đi hỏi một vị tiền bối đi trước, hắn nói đây là chiến lược cực kỳ hiệu quả.”
 
“Hở
Hắn thuộc tổ nào cơ?”
 
“Ngược luyến tình thâm á, để tui nói cho anh biết, ba năm liền được bình chọn làm nhân viên xuất sắc….” 6362 blah blah kể về sự tôn thờ của nó với vị tiền bối kia, hơn nữa còn muốn coi đó là mục tiêu phấn đấu
 
Tiếng lảm nhảm của 6362 cuối cùng cũng chấm dứt khi Tiểu Thất bưng dĩa thịt nướng lên, còn chưa kịp ăn, nước miếng của 6362 đã chảy thành hàng: “Hồi trước anh cho tui ăn đồ giả đúng không, sao bây giờ mùi hương không giống trước thế?”
 
“Bởi vì cái này là ốc tự nướng, tất nhiên là khác rồi!” Tiểu Thất kiêu ngạo hếch cằm
 
“Hừ hừ!” Người tuyết nhỏ cũng vênh váo ngẩng cao đầu
 
Tiểu Thất cúi đầu nhìn nó, rồi tiếp tục ngẩng đầu lên: “Nó bảo mâm đồ ăn là do nó chuẩn bị, cho nên tất nhiên sẽ không giống nhau.”
 
6362 cũng không quan tâm được nhiều tới thế, vừa ăn vừa dựng ngón cái
 
Bút thần cũng chui ra ngoài, hóa thành hình người bắt đầu tranh ăn với 6362, 6362 kinh ngạc: “Cậu cậu cậu cũng biến thành người được sao!!”
 
Bút thần nhét hai xiên thịt nướng vào miệng, âm thanh không rõ trả lời: “Đương nhiên, tôi sinh ra đã là thần, nếu không sao mọi người đều gọi tôi là bút thần chứ.”
 
Thịt xiên nướng trên mâm đồ ăn càng ngày càng ít, không cho phép 6362 tiếp tục suy nghĩ, nó nhanh chóng chuyên tâm với đồ ăn ngon, rất nhanh trên bàn chỉ còn dư lại một xiên thịt cuối cùng
6362 và bút thần liếc mắt nhìn nhau rồi đồng thời ra tay, cả hai đều nắm lấy xiên thịt nướng
Hai người giao lưu bằng ánh mắt với nhau, sau đó bắt đầu vung tay nắm tóc nhau
 
Mấy phút sau, bút thần với quả đầu tóc rối bời cướp được xiên thịt nướng đang ăn ngấu nghiến, còn kiểu tóc của 6362 đã biến thành bàn chải kem đánh răng
 
Tiểu Thất và người tuyết nhỏ xem toàn bộ quá trình trợn mắt nhìn nhau, thậm chí người tuyết nhỏ còn theo bản năng giơ tay sờ cái đầu trụi lủi của mình, ý thức được bản thân không có tóc thì nó mới nhẹ nhàng thở ra
Tuy nhiên vẫn âm thầm núp sau cổ Tiểu Thất
 
“Hệ thống các người đều đánh nhau với bút thần như thế này sao?” Tuy cuộc chiến đã kết thúc nhưng Tiểu Thất vẫn sợ hãi hỏi
 
Hai người lắc đầu, trăm miệng một lời nói: “Tất nhiên không phải rồi.”
 
6362 móc gương ra chải tóc, nói: “Đây là thứ tụi tui tìm trên mạng, đây là cách tấn công mục tiêu của con người, sẽ ít bị lộ nhất!”
 
Bút thần cũng dừng lại, nói: “ Nhập gia tùy tục.”
 
Tiểu Thất và người tuyết nhỏ trưng ra vẻ mặt đã hiểu, hai người âm thầm nhớ lại các chiêu thức vừa nãy, cảm thấy bản thân cũng sắp học được cách phòng vệ:| “À đúng rồi, mày tìm tao có chuyện gì thế
Hay rảnh rỗi quá tìm ốc tâm sự?”
 
6362 và bút thần chải chuốt đầu tóc xong lại bắt đầu nhặt tóc rụng dưới đất, này đều là khoản bồi thường kếch xù đó nha, một cọng cũng không thể vứt
6362 đang bận rộn cũng không quên trả lời Tiểu Thất: “Đây không phải là đi lệch cốt truyện quá nghiêm trọng, tui tính nhận lời mời của đội cứu viện cùng anh đi tới hành tinh đó, tới đó tùy cơ ứng biến, cơ mà nếu anh không đi thì không có việc gì phải lo.”
 
Tiểu Thất đánh giá từ trên xuống dưới 6362 một lượt, y cảm thấy với cái tạo hình này của hộp thư nhỏ, cho dù y có đồng ý đi thì chưa chắc nó đã được đi theo
Thế nhưng ốc vẫn rất tốt bụng che giấu sự thật, an ủi 6362: “Ốc cảm thấy mày có thể nhận được lời mời tham gia thành công.”
 
“Tất nhiên, cái khác không nói đến nhưng hại tại tui chính là hacker đẳng cấp nhất trên thế giới này!” 6362 kiêu ngạo nói, nhưng làm động tác quá nhanh nên bỏ sót một cọng tóc, nó kêu oai oái vọt nhanh tới chỗ cọng tóc
 
Tiểu Thất: “...” Từ khi hệ thống có thân xác, tiếng kêu cũng ngày càng giống với tổ tiên của loài người nhỉ
 
Không còn lo cốt truyện đột ngột thay đổi, 6362 cũng không nán lại đây lâu, nó mang theo bút thần vội vã rời đi, nói phải đi thực hiện phi vụ làm ăn lớn
Tiểu Thất cũng chỉ có thể tiễn cái đầu màu sắc kia đi mà không hiểu tại sao
 
“Hừ hừ?” Người tuyết nhỏ ngồi trên vai Tiểu Thất tò mò hỏi
 
“Không, trước đây nó vẫn còn bình thường, hay biến thành người sống không dễ dàng gì nên hệ thống bị chập mạch rồi hả?” Tiểu Thất sờ cằm suy nghĩ
 
Sau khi 6362 và bút thần rời đi, Tiểu Thất lại quay về trạng thái ăn không ngồi rồi, cũng may trước khi 6362 rời đi đã lục lọi điện thoại của Tiểu Thất, nghe nói qua một khoảng thời gian y sẽ có thể liên lạc được với bất cứ ai
Ốc sên nhìn chăm chú vào điện thoại một lúc lâu, sau đó bắt đầu liên lạc với 6362. 
 
[Một giờ qua rồi, đã được chưa?]
 
6362: [...]
 
Cuối cùng 6362 nói với Tiểu Thất thời gian tối đa là ba ngày, nếu dùng tốc độ chậm nhất để giải mã thì chỉ cần ba ngày là đủ
Vì thế ốc sên ngoan ngoãn không nhìn chằm chằm vào điện thoại nữa
Rảnh rỗi không có chuyện gì làm, cuối cùng Tiểu Thất nhận lời mời của nhà ăn khu cứu viện
Quản lý nhà ăn nhíu mày khó chịu, tiền lương chỉ là thứ yếu, chủ yếu là anh ta không muốn có thêm người thêm phiền, nhưng cũng không thể đắc tội với nhà họ Mục được, cuối cùng cân nhắc một lúc, quản lý nhà ăn vẫn đồng ý giao việc cho Tiểu Thất nhưng với yêu cầu y chỉ được làm việc một giờ mỗi ngày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
    
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Tiểu Thất chà xát tay đồng ý, còn người tuyết nhỏ đã rảnh tới nỗi đóng bụi cũng nóng lòng muốn thử
Yêu cầu một phòng bếp riêng, hai người liền trở nên bận rộn hắn, một người phụ trách món chính, một người phụ trách món nướng phối hợp rất ăn ý
 
Vì thế hôm đó thực đơn của nhà ăn có thêm rất nhiều món mới, có người tò mò gọi thử món mới dẫn tới mọi người đều đổ xô vào nhà ăn khiến quản lí vô cùng vui mừng
Cuối cùng anh ta cũng phải nhìn vị cậu cả Mục này bằng một con mắt khác
 
Kết thúc bữa trưa nhưng vẫn có rất nhiều người không tranh được thịt xiên nướng nên rất sôi nổi chen vào nhà ăn đặt trước cho bữa tối, ốc sên ngoan ngoãn cười: “Không được đâu, ông chủ không cho phép, cười làm công như ốc phải nghe lời.”
 
Ánh mắt như hổ rình mồi của mọi người ngay lập tức chuyển hướng nhìn về phía quản lí nhà ăn
 
Quản lí nhà ăn: “...”
 
Công việc ở nhà ăn của Tiểu Thất vô cùng suôn sẻ, mượn cơ hội này Tiểu Thất cũng thành công đánh bóng tên tuổi của xiên nướng Đồ gia thêm lần nữa
Ai có mặt ở đội cứu viện lần này cũng là những nhân tài kiệt xuất, vậy nên đợt tuyên truyền này cực kỳ hiệu quả
Công thức nước sốt bí mật của ốc sên cũng nhanh chóng bị dùng hết
 
Ba ngày trôi qua, điện thoại của Tiểu Thất rốt cuộc cũng có thể sử dụng, y nhanh chóng gọi điện cho Đại Bạch, biết được anh đang chăm chỉ pha nước sốt bí mật khiến ốc rất vừa lòng, đúng là Đại Bạch lúc nào cũng sẽ hiểu ốc muốn gì mà
Hai người nói chuyện trên trời dưới đất một lúc mới không nỡ mà tắt máy
 
Chờ ốc sên lấy lại tinh thần thì đã là buổi tối, y nghĩ ngợi một lúc lâu rồi nhớ ra duy nhất một dãy số là số điện thoại của ông cụ Mục mà hôm trước Tiểu Thất vừa nhìn trộm
 
Chưa tới ba giây, điện thoại đã được bắt máy khiến ốc vô cùng ngạc nhiên, hơn nữa giọng nói của đối phương cũng vội vã lo lắng: “Tiểu Thất đừng sợ, ông nội tới cứu con ngay!”
 
Tiểu Thất??
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
 
Nhìn xung quanh một vòng, ốc vẫn không phát hiện ra có gì nguy hiểm: “Ông nội, ông muốn tới căn cứ cứu viện cứu con hả?”
 
Người đối diện hình như hơi bất ngờ, sau đó lại vui vẻ xác nhận lại: “Giờ con đang ở căn cứ sao?”
 
 “Dạ~”
 
“Con sẽ không lừa ông chứ?”
 
“Ốc ngoan mà, sẽ không nói dối ông đâu, hơn nữa con đang làm đầu bếp của nhà ăn nữa, giờ là người chơi hệ sinh hoạt được chào đón nhất nữa…” Tìm được người nói chuyện cùng, Tiểu Thất bắt đầu nói như một cái máy hát, vui vẻ cùng ông nội nói chuyện
 
Đầu dây bên kia, ông cụ Mục đã xác định được Mục An Thất vẫn an toàn thì cũng kiên nhẫn trò chuyện cùng Tiểu Thất
Mà 6362 vừa mới rời đi đã nhận được spam thông báo cốt truyện bắt đầu đi chệch quỹ đạo
 
6362 đang vui sướng đi nhận bảo hiểm bỗng lộ ra biểu cảm của ông cụ non, sao cốt truyện lại thành thế này, người cũng chưa đi tới hiện trường cứu viện có thể chạy lên trời được sao, nhân vật chính ở thế giới này rốt cuộc có làm được không đấy
 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.