Cốt truyện sai lệnh đã không có cách nào thay đổi, 6362 chỉ hy vọng nhiệm vụ cuối cùng sẽ không thất bại May mắn là nó có thể lấy được một khoản bồi thường thỏa đáng Và điều này khiến tâm trạng của nó tốt hơn chút, nhưng nó vẫn không quên việc chê bai với bút thần về sự vô dụng của nhân vật chính ở thế giới này Cùng lúc, người được nhắc tới - Mục Vân Khởi đang không có tâm trạng tốt đẹp như 6362 Vì trước khi tiến vào thế giới thứ 4, cậu ta đã nhận được tin tức của Kim Ngữ Hương Nhìn sơ qua thì nội dung tin tức không có vấn đề gì, bà ta chỉ nhắc nhở cậu ta chú ý an toàn, quan tâm nhiều đến tâm trạng của Mục An Thất, đồng thời làm tốt công tác tâm lý, sau đấy phải ngăn cản Mục An Thất tự chạy đến thế giới thứ 4, tránh gặp nguy hiểm Mới đầu, Mục Vân Khởi không hiểu hàm ý trong đó, tới khi đến thế giới thứ 4 cậu ta tình cờ nhìn thấy bác sĩ của đội cứu trợ đang lén lút nói chuyện với những người khác Rồi sau khi cứu ông cụ Mục, lúc nhóm người chuẩn bị quay về, bọn họ đột nhiên nhận được chuỗi tín hiệu cầu cứu chói tai, chẳng thể nghe rõ Mà tín hiệu thể hiện ngày càng nghiêm trọng, điều ấy cho thấy rõ nguồn cơn của nó xuất phát từ một khu vực cực kỳ nguy hiểm Và kỳ lạ thay, tiếng kêu cứu liên tục kia lại có phần giống với tiếng của Mục An Thất Mặc dù âm thanh kèm theo rất nhiều tạp âm, nhưng lòng ông cụ Mục chợt dâng lên sự cảnh giác Cùng lúc ấy, Mục Vân Khởi thình lình nhớ ra tin tức mà Kim Ngữ Hương gửi cho cậu ta Thoắt cái, cậu ta thấy hạnh phúc trong lòng, hơi ngạc nhiên nói rằng: “Chẳng lẽ… anh cả không yên tâm nên lén đi theo mọi người?”
Lời ấy vừa dứt, nét mặt ai nấy đều toát lên vẻ chần chừ Họ càng nghe tín hiệu cầu cứu kia, càng cảm thấy âm thanh đó có chút giống Mục An Thất Thế rồi, ông cụ Mục vừa mới được cứu lúc này cũng không ngồi yên, lấy điện thoại ra liên lạc với Mục An Thất Thế mà, không biết chuyện gì xảy ra, thiết bị liên lạc của mọi người trong tiểu đội đều không có tín hiệu Họ đoán rằng, có thể trạm liên lạc gần đó bị côn trùng phá hủy Và trong khi ai nấy đều nóng ruột, ánh mắt của Mục Vân Khởi tình cơ liếc qua bác sĩ, vừa hay nhìn thấy bác sĩ đang ung dung ném thứ gì đó xuống mặt đất Chính lúc đó, tất cả tín hiệu đều hoạt động trở lại Bấy giờ, Mục Vân Khởi mới hiểu ra mẹ mình đang làm gì [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Và lạ thay, ngoài sự khủng hoảng khi vừa mới phát hiện ra điều này, cậu ta chỉ cảm thấy phấn khích Bởi vì một khi ông cụ Mục quay về Mục gia, cậu ta có muốn tiếp tục phát huy cũng vô cùng khó khăn Có lẽ, mẹ cậu ta đã nghĩ đến điều này, vì vậy, chi bằng hãy để ông nội ở lại đây đi Tiểu đội cứu cứu hộ đã đổi hai địa điểm nhưng vẫn không có tín hiệu Trong thời gian đó, ngoài Mục Vân Khởi thì chẳng có ai phát hiện ra dáng vẻ kì lạ của bác sĩ Mà cậu ta luôn tỏ vẻ lo lắng, thỉnh thoảng nói rằng anh trai không nên kích động như vậy Rõ ràng, lời nói của cậu ta không có chút tác dụng an ủi nào, ngược lại khiến cho mọi người càng thêm lo lắng Cuối cùng, ông cụ Mục quyết định không đợi nữa, lên đường hướng về phía phát tín hiệu Những người còn lại cũng tự nguyện đi theo ngay Dẫu cho, nhìn theo bản đồ, ví trí của nguồn tín hiệu rơi vào khu có mức độ rủi ro rất nguy hiểm Mà Mục Vân Khởi và An Mặc, cũng như đội cứu hộ của gia đình khác đều bị buộc phải ở lại Ánh mắt của ông cụ Mục nhìn cậu ta có hơi rối rắm, sau chót ông vẫn không thể để hy vọng cuối cùng của nhà họ Mục gặp nguy hiểm Vả lại, An Mặc là người nhà họ An, không thể vì chuyện nhà họ Mục mà gặp chuyện không may được Khi tiểu đội sắp xuất phát, Mục Văn Khởi hãy còn lưu luyến không buông Chính lúc ấy, có một cuộc điện thoại gọi thẳng vào điện thoại của ông cụ Mục Mọi người đều sửng sốt, nhanh chóng kiểm tra thiết bị liên lạc của mình, nhưng vẫn không có tin tức nào Rồi ông trả lời điện thoại, biết được Mục An Thất vẫn ở căn cứ cứu hộ Nghe tin, mọi người thở phào nhẹ nhõm Cứ như vậy, kế hoạch cứu hộ tạm thời bị gác lại Đây không phải họ thấy chết không cứu, mà là vì tình hình lúc này không thích hợp, không thể xác định được rủi ro Sau khi cuộc điện thoại kết thúc một lúc, tín hiệu liên lạc của mọi người cũng hồi phục bình thường Mục Vân Khởi nhìn thấy sắc mặt của bác sĩ có chút khó coi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Dường như, chuyện tín hiệu phục hồi không nằm trong kế hoạch của gã Bấy giờ, đội cứu hộ đều cảm thấy có chút kì lạ, người có chút tư duy nhạy bén cũng nhận ra đó là gì, chỉ là họ không nói ra Khi ông cụ Mục bình tĩnh lại, ông cũng dần phát hiện ra điều gì Dẫu sao, ông là người đã sống hơn hai trăm tuổi Hơn nữa, ông còn là người nâng cao địa vị nhà họ Mục tới mức này, nên chẳng có chiêu trò gì ông chưa từng thấy qua cả Vì vậy, ông vỗ nhẹ vai Mục Vân Khởi, nói: “Lo lắng cho anh là điều tốt Con gọi điện cho mẹ con đi, đoán là mẹ con cũng đang lo lắng ”
Nghe vậy, tim Mục Vân Khởi đập thình thình Mặc dù không có bằng chứng, nhưng đối với địa vị của ông cụ Mục hẳn là không có chứng cứ cũng không quan trọng, mà quan trọng nhất, ông có suy nghĩ như thế nào Đây chính là nguyên nhân Kim Ngữ Hương quyết tâm mạo hiểm cũng không đồng ý cho ông cụ Mục về nhà họ Mục Trước khi chuẩn bị lên đường, đội cứu hộ lưu lại ký hiệu cầu cứu ở đây, đồng thời gửi tín hiệu lên nền tảng mạng xã hội Nhỡ ở gần đây có đội cứu hộ, có lẽ sẽ có nhiều người sẵn sàng qua xem thử, dẫu xác suất thấp vẫn chẳng sao Vì với tình hình hiện tại, chẳng mấy người thật sự cam chịu rủi ro Ở căn cứ cứu hộ, Tiểu Thất khá là nhàn rỗi suốt mấy ngày nay, nên y lại mở được một kỹ năng mới rồi học cùng người tuyết nhỏ: Đó là làm ra que cay Tại thế giới này, không những không có xiên thịt nướng, mà cũng chẳng có que cay Tẻ nhạt như vậy, Tiểu Thất không chịu được Mà ốc muốn làm những que cay và xiên thịt nướng nổi tiếng nhất vũ trụ Vì thế, ngoài một tiếng nướng thịt cố định mỗi ngày, Tiểu Thất và Người Tuyết Nhỏ đều ở trong căn bếp độc lập của nhà họ Mục nghiên cứu làm que cay Họ không ngừng thử nghiệm, sau chót đã nghiên cứu thành công Không chỉ vậy, ốc đã cải tiến nó lên rất nhiều Mấy ngày nay, nhà ăn của căn cứ cứu hộ luôn chật ních người Vì mọi người đều muốn thử xiên thịt nướng hấp dẫn kia Thậm chí, có người vì nó mà đến rất sớm để xếp hàng Rồi khi xiên thịt nướng bán hết, những người xếp hàng tỏ ra chán nản, nhưng Mục An Thất vẫn không rời đi, mà mang ra một loại đồ ăn mới.
“Que cay Que cay thơm thơm, que cay siêu ngon!!” Tiểu Thất nhiệt tình reo bán Bởi vì có danh tiếng của xiên thịt nướng, mức độ đón nhận món ăn có vẻ ngoài kì lạ này của mọi người đều rất cao Rất nhanh đã có người mua, và một khi có người mua rồi, phía sau liền có một nhóm người nháo nhào mua theo Thế là trong chớp mắt, que cay ngon của Tiểu Thất và Người Tuyết Nhỏ rất nhanh đã bán hết Dẫu cho, vị của que cay không kích thích như xiên thịt nướng Nhưng lạ thay, nó lại khiến người ta nghiện Sau khi ăn hết một túi, họ sẽ lại muốn mua thêm một túi nữa Mà Tiểu Thất vốn cho rằng, bản thân sẽ cứ như vậy đến khi đội cứu hộ quay về Nào ngờ xế chiều hôm đó, khi y và Người Tuyết Nhỏ đang đi bộ, thình lình đâu đó truyền tới tiếng nổ đinh tai nhức óc, đèn của căn cứ bắt đầu nhấp nháy, chuông cảnh báo cũng kêu lên Nhưng người trong căn cứ đã quá quen với chuyện này, họ tức tốc đi đến buồng ảo, kiểm soát ý thức thân thể và ra ngoài chiến đấu Từ phản ứng của mọi người, Tiểu Thất biết được, làn sóng côn trùng đang phát động tiến công mãnh liệt “Bộ phận hỗ trợ ở lại đây Bộ phận chiến đấu lập tức hành động!”
“Chuẩn bị chiến đấu!”
“Côn trùng đã đột phá tầng một, mục tiêu đang là tấn công tầng 2!”
…
Một giây trước, căn cứ vẫn còn hết sức yên ổn, giờ bỗng chốc biến đổi Điều này khiến ốc không thích ứng kịp Đúng lúc ấy, bên cạnh ốc vừa hay có một đầu bếp đi qua, ốc kéo anh ta lại hỏi: “Trùng tộc có lợi hại hơn thây ma không?”
Đầu bếp bị kéo lại không phải tham gia chiến đấu, chậm rãi đáp: “Tất nhiên rồi Một con côn trùng nhẹ nhàng đấu với mười mấy con thây ma không là vấn đề gì.”
Thực hiện: Clitus x T Y T
“Thật sao?”
“Đúng vậy Tôi đã xem phim cuộc chiến giữa các vì sao, cậu nghĩ xem, côn trùng bình thường có mấy cái chân, mà còn vỏ ngoài rắn chắc, lực sát thương lại mạnh mẽ…” Người này nói liên thanh, nói hết những gì mình biết Nhưng vừa nghe thấy trùng tộc có rất nhiều tay chân, mắt ốc phát sáng lên Y nhìn từng nhân viên chiến đấu lần lượt đi lên tầng, nghiêng đầu, suy tư Nếu côn trùng đã xâm nhập vào nội bộ căn cứ, vậy ốc đi xem cũng không tính là trái với ước định “Ôi, bên này Người anh em, cậu đi ngược đường rồi!” Đầu bếp phía sau không ngừng hét lên “Ốc lên lầu dọn dẹp vệ sinh, đó là công việc của ốc.” Tiểu Thất nói xong liền biến mất ở góc lầu Để lại một đầu bếp thương cảm trong lòng, quả là một người tận tụy với công việc Đa số mọi người trong căn cứ cứu hộ đều được diễn tập và đào tạo Nên gặp tình hình như này, họ đã biết nên làm như thế nào Mặc dù, căn cứ bận rộn nhưng không mất trật tự Sự xuất hiện của Tiểu Thất cũng không gây quá nhiều sự chú ý Tuy thấy người này không mang vũ khí nào, nhưng nói không chừng có để trong balo hệ thống Tiểu Thất rất thuận lợi đi tới tầng hầm thứ hai, vừa hay một con rết khổng lồ bất ngờ xông ra từ cửa phòng ngự Dưới làn hỏa lực mạnh mẽ của mọi người, con rết khổng lồ không ngừng kêu lên chói tai
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Không ngờ lên đến đây đã gặp con côn trùng chủng chân khổng lồ Con côn trùng này… Cứ nhìn cái chân dày chi chít của nó mà xem Tức thì, Tiểu Thất bỏ ý định bắt thêm côn trùng Xấu quá đi… Lỡ như củ cải dại và heo con cũng nuôi trồng xấu thì mất nhiều hơn được Y chưa từng nghĩ tới, khoa học kỹ thuật của thế giới này phát triển như vậy, mà mấy con côn trùng vẫn không khá hơn chút nào Con rết khổng lồ dài hơn mười mét, vỏ ngoài rắn chắc có thể chống cả đạn Nếu liên tiếp tấn công vào một điểm, may thay có thể xuyên qua nó Thế nhưng, sinh mạng của giống loài này nổi tiếng là kiên cường Vả lại, sau khi nó chết, mấy con khác sẽ nhảy tới ngay Nhác thấy hàng phòng thủ sắp thất thủ, mọi người dần rút về sau để cố thủ Thình lình, có một bóng người vọt tới Mà động tác của người này quá nhanh, nhoáng cái đã đến trước mặt con rết khổng lồ kia Và sau đấy, một luồng ánh sáng chói mắt loé lên, con rết kia tức thì bị phân thành nhiều đoạn, mất đi khả năng chiến đấu Mà những chủng tộc côn trùng khác cũng bị giải quyết một cách gọn lẹ Chỉ duy nhất hai con may mắn thoát nạn Hai con cua khổng lồ này vẫn chưa bị chém thành nhiều mảnh, nhưng chúng lại bị một người cầm dao làm bếp trói lại Bỗng người nọ chọt tay vào thân cua, không hề hài lòng mà nói: “Nếu như côn trùng đều như thế này thì tốt rồi.”
Nghe lời ấy, mọi người mới bình tĩnh lại, hướng sự chú ý về phía phát ra tiếng nói Và họ sực nhận ra, cái người cầm dao làm bếp kia không phải Mục An Thất đang gây xôn xao ở nhà ăn mấy ngày nay hay sao Mà nhìn động tác uyển chuyển của đối phương, có thể thấy rõ năng lực chiến đấu rất cao siêu “Đừng nhìn tôi như vậy Tôi chỉ là một người chơi bình thường thôi Tôi đến thu thập một chút nguyên liệu.” Nhận thấy ánh mắt mọi người đều hướng về mình, Tiểu Thất bèn giải thích Nhưng mọi người hết nhìn đống đổ nát, rồi nhìn sang cái người đang cầm dao làm bếp, mất vài giây mới gật đầu tỏ ra đã hiểu Thế là hàng phòng thủ ở chỗ này đã được giữ vững Vì vậy, mọi người bèn tiến về một hàng phòng ngự khác Mà với mong muốn thu thập được nguyên liệu côn trùng tươi, Tiểu Thất cũng đi theo Sau sự kiện lần đó, danh hiệu thiên tài dao làm bếp Mục An Thất lan truyền khắp căn cứ Bởi vì dao bếp là công cụ hỗ trợ cuộc sống hàng ngày, Tiểu Thất không cảm thấy gọi như vậy có gì sai [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Rốt cuộc thì, cuộc vây đánh đã kết thúc Mặc dù, căn cứ chống cự được cuộc tấn công này, nhưng sau đó biết được đợt tấn công này vẫn chưa phải là đội quân chính thức của phía trùng tộc, mà chỉ là một vài quân trinh sát Vì thế, căn cứ đã nhanh chóng rút mệnh lệnh Tất nhiên, xét thấy trong buồng ảo còn rất nhiều đội cứu hộ vẫn chưa ra, họ lại rút thời gian đã định sau ba ngày Đồng thời, tin tức rút lui cũng gửi cho tất cả các đội cứu hộ khác Khi mọi người dọn dẹp chiến trường, họ nhìn thấy xác côn trùng trên mặt đất, sau đó ngầm đem những cái xác này đến nhà ăn, tặng cho Tiểu Thất: “Cậu Mục, nguyên liệu của anh.”
Tiểu Thất: “...” Thật ra… ốc chỉ thích mấy nguyên liệu đẹp mắt thôi