Mặc dù sau khi trở lại căn cứ cứu hộ, đội cứu hộ đã nghe được một số điều về Mục An Thất, nhưng lại không hiểu toàn bộ, họ chỉ biết rằng thiên phú hệ hỗ trợ của Mục An Thất đã được toàn bộ căn cứ cứu hộ công nhận Đội cứu hộ của nhà họ Mục đều đã ăn thịt nướng, biết rằng Mục An Thất quả thực có năng lực ở phương diện này, nhưng nếu so sánh thiên phú hệ hỗ trợ với thiên phú hệ chiến đấu thì họ vẫn cảm thấy thiên phú hệ chiến đấu quan trọng hơn
“Chao ôi, con quá tốt bụng rồi.” Cuối cùng, ông cụ Mục và những người còn lại trong đội cứu hộ đều nhất trí rằng Mục An Thất nói vậy là vì không muốn ông cụ Mục lo lắng, quả thực là một người tốt bụng còn có tài nấu ăn giỏi, hòa ái dễ gần lại còn hiếu thuận, chẳng trách ông cụ Mục thích y như vậy
Tiểu Thất nghe được lời khen cũng không biết mọi người tự suy diễn nhiều như vậy, hơn nữa Ốc quả thực là một con ốc sên tốt bụng, thế nên cũng không phủ nhận lời khen.
Mục Vân Khởi nhìn chằm chằm vào Mục An Thất, ánh mắt còn có ý thúc giục và nghi hoặc, có lẽ là do không hiểu sao Mục An Thất lại không nói tiếp, cho dù lịch sự phản bác hay khiêm tốn một tí cũng tốt mà
Bị nhìn chằm chằm hồi lâu, Tiểu Thất mới chú ý tới và quay đầu lại, nghiêng đầu hỏi: “Có chuyện gì à?”
Mục Vân Khởi lập tức xấu hổ cúi đầu, Mục An Thất hành động không đúng lẽ thường Cũng may Mục Đình bên cạnh giúp giải thích: “Trên đường có rất nhiều người nhờ cậu hai xin chữ ký của cậu ccả.”
“Ồ~ dễ thôi dễ thôi, trong phòng ngủ của tôi có chữ ký đã ký xong, tí nữa sẽ mang cho cậu, không phải ngại đâu, chúng ta là anh em mà.” Hiển nhiên trong khoảng thời gian này có rất nhiều người đã xin chữ ký của Tiểu Thất, còn ốc sên đã học được cách chuẩn bị trước rồi
Mục Vân Khởi gật đầu mỉm cười cảm ơn Tiểu Thất
Nhóm người nhà họ Mục thấy vậy thì lại càng khẳng định hơn, quả là anh em như thể tay chân mà
Đội cứu hộ nhà họ Mục đã đạt được mục đích của chuyến đi lần này, bọn họ không có ý định ở lại đây để kiếm điểm quân công và tiền, cũng không cần tích trữ hàng hóa, bởi vì bọn họ có đối tượng mà mọi người ngưỡng mộ, Mục An Thất
Trong hai ngày nghỉ ngơi tại căn cứ cứu hộ, họ cũng nhận thức sâu sắc về mức độ yêu thích của Mục An Thất trong căn cứ cứu hộ, ngay cả ông cụ Mục cũng được một số người trẻ tuổi gọi là ông nội của Mục An Thất ông cụ Mục nghe xong không những không tức giận mà còn vui vẻ tươi cười hớn hở coi đó là niềm tự hào, từ đó đi đến đâu ông cũng giới thiệu mình là ông nội của Mục An Thất
Hai ngày sau, sau khi xác nhận lộ trình quay về hành tinh đã thông thoáng, đội cứu hộ nhà họ Mục rời đi, trong khoảng thời gian này cũng có một số đội cứu hộ của các gia tộc khác cũng cùng nhau rời đi, tuy nhiên khi họ rời đi, lại thấy càng nhiều phi thuyền bay tới
Trong đó phần lớn là phi thuyền chở hàng, mang theo vật liệu mở rộng căn cứ và số lượng lớn thiết bị đặt thể ý thức, hiển nhiên dưới tình hình phát triển theo hướng tốt đẹp, căn cứ cứu hộ tạm thời không có kế hoạch rút lui
“Bất kể là ở đâu, luôn có những người mạo hiểm vì lợi nhuận.” Rõ ràng, ngoài phi thuyền chở hàng, cũng có một số nhà thám hiểm đã nghe ngóng được tin tức mà tìm đến
Bởi vì thịt trùng tộc tươi mới thịnh hành, hầu hết các khu vực đều không có việc mua xác trùng tộc nên nhiều người nhanh nhạy về tin tức đã tìm đến thiên hà Sloka để kiếm tiền Tuy nhiên khi ngày càng có nhiều người biết về thịt trùng tộc tươi, việc mua xác trùng tộc sớm muộn cũng sẽ trở nên phổ biến hơn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà những người đến đây sau khi biết tin trước chính là đám đầu cơ sớm nhất, cũng là những người nguy hiểm nhất và có khả năng kiếm được số tiền lớn nhất
Nửa tháng sau, đội cứu viện nhà họ Mục thành công trở về, thậm chí nhà họ Mục còn đặc biệt chuẩn bị một bữa tiệc gia đình vì dịp đặc biệt này, bữa tiệc này mời người của tất cả các gia tộc lớn đến tham dự Vì thế vừa trở về, mọi người lại bận rộn không ngừng nghỉ
“Bố, Hạo Nham đã sắp xếp cho bố một buổi kiểm tra toàn diện, mấy ngày nay khiến chúng con lo lắng chết mất thôi.” Kim Ngữ Hươngcười, nói không chút sơ hở
Mục Hạo Nham có hơi mất tự nhiên, chỉ ở bên cạnh gật đầu “Đúng đúng đúng.”
Ông cụ Mục vô cùng tức giận nhìn Mục Hạo Nham “Việc phẫu thuật cấy ghép thiên phú là hai đứa đề nghị đúng không?”
Nghe vậy, Mục Hạo Nham đột nhiên căng thẳng, điều ông sợ nhất là ông cụ Mục truy cứu vụ việc này, “Đúng ạ, việc này cũng là vì nhà họ Mục, An Thất cũng đã đồng ý, chúng con đã cho An Thất một thành phố.”
“Ồ Thành phố nào?” Ông cụ Mục hỏi
Mục Hạo Nham bỗng á khẩu, ở một nơi hoang vu hẻo lánh như hành tinh Lam Hà, nói ra thì cũng giống như đi ăn xin vậy, nhất thời không nói được lời nào
Nhưng Tiểu Thất ở bên cạnh lại nóng lòng muốn nói, “Ông ơi, là thành phố Lam Hà ạ Bố khá tốt với con, con khá thích ở đó, chúng ta cùng đến đó chơi ông nhé.”
“Được chứ, nghe Tiểu Thất hết.” Ông trừng mắt nhìn Mục Hạp Nham, sao ông cụ Mục có thể từ chối yêu cầu của cháu trai đáng yêu của mình cơ chứ, vậy nên lập tức đồng ý
Cùng lúc, Mục Hạo Nham thở phào, cảm thấy con trai lớn vẫn yêu mình
Bữa tiệc của nhà họ Mục được tổ chức vô cùng hoành tráng, dù sao đây cũng được coi là tín hiệu chính thức từ nhà họ Mục cho biết người đứng đầu nhà họ Mục vẫn bình an vô sự, nhà họ Mục vẫn vững vàng như núi
Trong bữa tiệc, ông cụ Mục đưa Tiểu Thất theo bên mình, đi đến đâu khen đến đấy, ông vẫn tự giới thiệu mình là ông nội Mục An Thất Những gia đình tham gia cứu hộ ít nhiều cũng hiểu được nguyên nhân phía sau, nhưng những gia đình không tham gia cứu hộ chỉ có thể cảm thán rằng ông cụ Mục ưu ái Mục An Thất thật
Hành động của ông cụ Mục cũng khiến mọi người hiểu rằng cho dù Mục An Thất đã không còn thiên phú hệ chiến đấu cấp S đi chăng nữa, nhưng cậu cả nhà họ Mục sẽ vĩnh viễn là trung tâm của nhà họ Mục
Thực hiện: Clitus x T Y T
Mục Vân Khởi đang ngồi uống rượu ở một bên, nụ cười vốn luôn duy trì trên mặt đã dần nhạt đi vì không có người để ý, đột nhiên có người ngồi xuống bên cạnh, Mục Vân Khởi ngẩng đầu nhìn, đột nhiên lộ ra một chút xấu hổ: “Anh An Mặc, chuyện xảy ra ở hành tinh thứ tư chỉ là ngoài ý muốn, anh yên tâm, em sẽ không làm vướng chân anh, em sẽ chúc phúc cho anh và anh trai.”
Nghe Mục Vân Khởi nói như vậy, An Mặc đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ, “Anh không phải loại người vô trách nhiệm như thế, em yên tâm, anh sẽ cho em một lời giải thích.”
Sau đó, bầu không khí giữa hai người trở nên vô cùng vi diệu, có ngại ngùng, có ám muội, cũng có chút ve vãn Rõ ràng đã có chuyện gì đó xảy ra giữa hai người trong cuộc cứu hộ trên hành tinh thứ tư
[Ô kìa Cốt truyện cuối cùng đã phát triển theo hướng bình thường.] 6362 đang lén lút quan sát cách đó không xa đột nhiên hưng phấn, bởi vì nó sợ lại lạc cốt truyện nên sau khi đến tiệm cắt tóc giải quyết yêu cầu, 6362 vội vàng đi đến hành tinh chính Bút thần cũng hóa thành hình người, đang thu thập đồ ăn ngon từ khắp phòng tiệc, thỉnh thoảng lại lấy điện thoại ra kiểm tra số tiền bồi thường khổng lồ mà mình nhận được cách đây không lâu: “Quả nhiên là thời đại tinh tế, hiệu quả làm việc rất nhanh.” Hơn nữa thái độ phục vụ cũng rất tốt, Bút thần bị rụng lông, nhưng nhân viên lại còn buồn bã khóc lóc hơn chính Bút thần, cuối cùng khi nó và hộp thư nhỏ rời đi thì còn khóc đến suýt ngất, tâm lý đồng cảm của con người thực sự quá mạnh mẽ
Tiểu Thất ở đằng xa nghe được tiếng cảm khái của 6362 cũng liếc nhìn, sau đó nói với ông cụ Mục ở bên cạnh: “Ông nội, bạn của con đến rồi, con đi xem một chút.”
“Ồ Bạn của Tiểu Thất Không giới thiệu cho ông nội sao?” Ông cụ Mục nghe vậy cũng rất hứng thú, kể từ khi xảy ra chuyện, đây là lần đầu tiên ông nghe Mục An Thất nhắc đến bạn bè
“Được ạ, ông nội, ông đừng sợ nha, mặc dù trông chúng nó có hơi kỳ quái nhưng phẩm chất đều rất tốt.” Tiểu Thất nói rồi cùng ông cụ Mục đi về phía 6362, vẫy vẫy tay với bút thần ở đằng xa ý bảo nó đi tới
Cứ như vậy, ông cụ Mục mặt đối mặt với 6362 lòe loẹt sặc sỡ, ngay sau đó bút thần cũng mang theo thức ăn bước đến
Mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh này cũng lộ ra vẻ mặt đang xem kịch hay, ai mà chẳng biết ông cụ Mục nổi tiếng cứng nhắc rập khuôn, trông thấy đám bạn của Mục An Thất như vậy, e là sẽ tức chết mất thôi
Tuy nhiên, thực tế ông cụ Mục lại cẩn thận đánh giá hai người bạn của cháu trai mình, vô cùng hòa nhã mà vỗ vai đối phương “Tốt tốt tốt, mấy đứa đều là những thiên phú trong lớp trẻ, thích gì thì cứ nói với ông nhé.”
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người xung quanh được mở rộng tầm mắt, suy nghĩ không biết Mục An Thất đã cho ông cụ uống loại thuốc gì, tuy nhiên điều khiến họ càng ngạc nhiên hơn là hai người được gọi là bạn bè này lại không hề tỏ ra rụt rè khi đối mặt với một người như ông cụ Mục
“Chào ông nội ạ, cháu tên Vưu Đồng, ông nội thích gì thì cứ nói cho cháu biết nhé.”
“Chào ông nội ạ, ông nội có muốn cái gì không ạ Cháu vẽ cho ông.” Bút thần vỗ ngực nói
Mọi người, “......” Hai tên trâng tráo này bị sao vậy
Ông cụ Mục càng có ấn tượng tốt hơn với 6362 và bút thần, không nói đến những việc khác, ông có thể nhìn thấy sự chân thành ở hai đứa trẻ này Hơn nữa cháu trai của ông không dễ dàng gì mà có được những người bạn mới, thân làm ông nội, ông đương nhiên không thể cản trở Dù người bạn mới này có hơi màu mè sặc sỡ một chút nhưng đây có lẽ là mốt của giới trẻ.
Đã qua được cửa ải của ông cụ Mục, nhưng sắc mặt của Mục Hạo Nham lại trở nên u ám, tuy nhiên ông không dám tức giận ngay tại chỗ mà chỉ uyển chuyển mở miệng: “Bố, hai người này có hơi…”
Ông cụ Mục liếc nhìn Mục Hạo Nham: “Anh thì hiểu cái gì, cái này gọi là thời thượng, anh cần thay đổi đống quan điểm cũ kĩ của bản thân đi, nếu không sớm muộn gì cũng sẽ bị thời đại này đào thải.”
Mục Hạo Nham: “...…” Tại sao khi ông cụ giáo dục ông lại không nghĩ như vậy Dù lòng đầy oan uổng nhưng ông cũng không dám lên tiếng nữa
Sau bữa tiệc của nhà họ Mục, 6362 và bút thần hùng hùng hổ hổ rời đi, bây giờ nhân vật chính cuối cùng đã được coi là đi đúng cốt truyện bình thường, 6362 không cần để ý nữa, vũ trụ rộng lớn như vậy, đây là lần đầu nó làm người, nhất định phải đi dạo chơi một chút
Hai nhân vật chính đi theo kịch bản bình thường bắt đầu tôi chạy anh đuổi, âm thầm trao nhau những lời đường mật Mục Vân Khởi thậm chí thỉnh thoảng còn cố tình cư xử thân mật với An Mặc trước mặt Mục An Thất, mà ốc sên thì luôn trừng to đôi mắt mà nhìn chằm chằm, ánh mắt có chút vui mừng, cuối cùng cũng nhìn thấy được mặt tận tâm của nhân vật chính rồi
Tuy nhiên, niềm vui trong mắt Tiểu Thất lại bị Mộc Vân Khởi hiểu thành ghen tị, trong khoảng thời gian này, sự chú ý mà cậu ta khó khăn lắm mới có được lại bị Mục An Thất dễ dàng cướp đi, mất đi sự cân bằng trong lòng, đươngnhiên buộc cậu ta phải tìm lại sự cân bằng ở nơi khác, mà An Mặc chính là mục tiêu của cậu ta
Dạo này An Mặc vô cùng rối rắm, không biết tại sao, nhưng kể từ khi phẫu thuật cấy ghép thiên phú, An Thất không còn phụ thuộc vào hắn như trước nữa, cũng không coi trọng hắn như trước nữa, điều này khiến hắn cảm thấy bất mãn, khi ấy phẫu thuật cấy ghép thiên phú là sự lựa chọn tốt nhất đối với tất cả mọi người, sao An Thất lại thấy bất mãn chứ
An Mặc từ lâu đã bị phớt lờ lại có ngày có được sự coi trọng từ Mục Vân Khởi, điều này khiến hắn vui vẻ trở lại, tuy hắn cảm thấy mập mờ với Mục Vân Khởi như thế này là không tốt, nhưng hắn lại không nỡ bỏ qua cảm giác được coi trọng này, hơn nữa hắn cũng rất hài lòng với sự ghen tị trong mắt Mục An Thất [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì 6362 trước khi rời đi đã đặc biệt dặn đi dặn lại y nên ngày nào Tiểu Thất cũng sẽ dành một chút chú ý cho hai nhân vật chính, tuy nhiên Tiểu Thất cho rằng mình đang âm thầm quan sát thật ra lại vô cùng lộ liễu, niềm vui giống như niềm vui của người cha già trong mắt Tiểu Thất lại bị coi thành ghen tị
Nhưng không lâu sau, Tiểu Thất và ông cụ Mục cùng nhau đi đến hành tinh Lam Hà, trước khi rời đi, Kim Ngữ Hương ở bàn ăn nói rằng sức khỏe của Tiểu Thất đã gần như bình phục nên Âu La không cần tiếp tục đi theo nữa
Tiểu Thất quay đầu nhìn Âu La, mặc dù anh ta vẫn không lộ ra biểu cảm gì như cũ, nhưng ốc sên lại nói một cách vô cùng chắc chắn: “Ông nội, anh ta muốn đi cùng con.”
Kim Ngữ Hương cười dịu dàng, “Sao có thể thế được, từ khi đến nhà họ Mục thì Âu La đã luôn theo mẹ, An Thất không thể cướp đi người mà mẹ yêu quý đâu nhé.”
“Bởi vì con dễ thương hơn mẹ, được người ta yêu thích hơn mẹ đó nha.” Tiểu Thất thắng thắn thành thật trả lời: “Mẹ không thể ép buộc làm khó nhau nha~”
Một tiếng cười trầm đột nhiên vang lên trên bàn ăn, cuối cùng Kim Ngữ Hương cũng không thể tiếp tục duy trì nụ cười trên mặt nữa Cuối cùng, ông cụ Mục nói, “Âu La, tự cậu đưa ra quyết định đi.”
Nhà ăn bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, một quản gia cá nhân không thể dễ dàng thay đổi chủ nhân của mình, điều này không chỉ liên quan đến vấn đề thể diện và cảm tình, mà còn bởi vì quản gia cá nhân biết rất nhiều bí mật, người chủ cũ sẽ điên cuồng muốn giết chết quản gia, người chủ mới cũng khó mà có thể tin tưởng một người quản gia phản bội chủ mình, nên nếu không thảo luận cho tốt việc thay đổi chủ nhân, hậu quả cũng sẽ không khá hơn là bao
Âu La ngẩng đầu nhìn Tiểu Thất và cả Kim Ngữ Hương, không chút do dự nói: “Tôi muốn đi theo cậu cả.”
Kim Ngữ Hương sờ dao nĩa trong tay, nhìn Âu La với ánh mắt lạnh lùng
Âu La vẫn giữ vẻ mặt không cảm xúc như cũ, lại nói: “Nhưng có một điều kiện, hy vọng cậu chủ sẽ cho phép.”
“Điều kiện gì?”
“Tôi sẽ giữ bí mật nội dung công việc trước đây của mình, nhưng từ nay về sau, tôi sẽ cố gắng hết sức để phục vụ cậu.” Âu La sẽ không tiết lộ bí mật cá nhân của Kim Ngữ Hương, nhưng từ nay trở đi, anh ta cũng sẽ hết lòng phục vụ Mục An Thất, đây là đạo đức nghề nghiệp của một quản gia cá nhân
“Được thôi.” Tiểu Thất không có hứng thú với bí mật của người khác, y chỉ nghĩ rằng nhiều thêm một người làm công ăn lương thì tốt hơn thôi
Âu La cuối cùng cũng rời khỏi hành tinh chính cùng với Tiểu Thất và ông cụ Mục, mọi người trong nhà họ Mục đều cho rằng anh ta uống nhầm thuốc, hành tinh chính tốt như thế mà không ở lại, lại chạy đến hành tinh Lam Hà chịu khổ Tuy nhiên chỉ có bản thân Âu La mới biết, anh ta đã khao khát cuộc sống yên bình ở đó từ rất lâu rồi Anh ta cũng biết, Mục An Thất đem theo anh ta đi không phải vì coi trọng năng lực của anh ta, mà là một kiểu lòng tốt tiện tay, đây cũng chính là sức hút của nhân cách ở Mục An Thất
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Trước khi đến, ông cụ Mục vốn dĩ cho rằng hành tinh Lam Hà vẫn là một hành tinh đóng băng, thậm chí trên đường đi ông còn tính đến việc trao cho Tiểu Thất một thành phố khác như một sự đền bù Nhưng sau khi phi thuyền tới nơi, ý tưởng này đã bị đánh bay, bởi mức độ thoải mái của hành tinh Lam Hà khiến ông không muốn rời đi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Thất không biết do bản thân quá xuất sắc nên đã mất đi một thành phố Nhưng bây giờ đã có cabin ảo, ốc sên thực sự không quan tâm đến điều này nữa, bởi vì ốc sên hiện tại cảm thấy toàn bộ vũ trụ là trang trại nuôi trồng của mình luôn rồi
Sau khi tìm hiểu ngắn gọn về trang trại trồng trọt và chăn nuôi do Tiểu Thất điều hành, ông cụ Mục vui mừng khôn xiết, ông không ngờ rằng cháu trai mình lại có những phương pháp như vậy, quản lý nhân tài, trù tính kinh tế, hoạch định nguồn lực, quảng bá sản phẩm và các phương pháp khác đều được áp dụng đến mức độ cao nhất, những người làm việc ở đây không chỉ có hiệu suất làm việc vô cùng cao, mà còn có thái độ rất tích cực với công việc, trên mặt ai cũng đều tràn ngập ý cười, dường như rất tận hưởng công việc này
Cảnh tượng tràn đầy hạnh phúc như vậy khiến ông cụ Mục tò mò hỏi: “Tiểu Thất làm thế nào mà làm được thế?”
“Đó là bởi vì mọi người đều thích heo con và rau cải ạ.” Trở lại hành tinh Lam Hà, tâm trạng của Tiểu Thất tăng vọt, tiến tới ôm lấy Đại Bạch đang bước tới, “Ông ơi, đây là Đại Bạch, là bạn đời của con.”
“Bạn đời?” Ông cụ Mục kinh hãi, lúc trước khi còn ở nhà họ Mục ông còn tưởng rằng cháu trai mình bị An Mặc lừa dối, nhưng Tiểu Thất lại không nói gì, một ông già như ông cũng không thể can thiệp Kết quả bây giờ xem ra cháu trai của ông đã lừa dối đối phương trước.
“Vâng, đời đời kiếp kiếp là bạn đời của con.” Tiểu Thất giới thiệu rất trang trọng
“Được được được, vẫn là Tiểu Thất của chúng ta có mắt nhìn người, tốt lắm!” Trước đây ông cụ Mục rất không vui khi nhìn thấy sự thiếu quyết đoán của An Mặc, nhưng bây giờ, nỗi buồn đó lập tức bị cuốn trôi
“Ông nội, mấy ngày tới cháu sẽ đưa ông đi tham quan thành phố Lam Hà nhé, ở đây có rất nhiều địa điểm thú vị.” Đại Bạch lập tức nắm bắt cơ hội và tiếp tục ghi điểm cho mình
Thế là ông cụ Mục bắt đầu cuộc sống du ngoạn vui vẻ trên hành tinh Lam Hà, thậm chí cuối cùng còn muốn ở lại đây dưỡng lão, tuy nhiên ở nhà học Mục vẫn còn rất nhiều việc đang đợi ông, cuối cùng ông chỉ có thể quyến luyến không nỡ mà trở về hành tinh chính, trước khi rời đi còn nhiều lần tuyên bố bản thân nhất định sẽ quay lại