Chung Đỉnh và Đan Tử Trạc nhìn Kim Ngọc Dung rời đi một lúc lâu, cuối cùng chỉ có thể không cam lòng mà thừa nhận rằng bọn họ không đuổi theo lấy con heo kia trở lại được, vì thế ánh mắt họ lại lần nữa hướng về phía Tiểu Thất Tiểu sư đệ ngoan ngoãn đứng ở nơi đó, mở to mắt nhìn bọn họ, dáng vẻ vừa đáng yêu vừa bối rối, “Sư phụ và đại sư huynh còn muốn ăn heo quay ạ Con có thể nướng thêm một ít để hai người nhét kẽ răng.”
"Được được Người tuyết nhỏ cũng múa may nhánh cây nhỏ, tỏ ý mình sẽ giúp đỡ Ngửi được mùi thơm mê người trong không khí, lại nhìn đồ đệ ngoan ngoãn, lương tâm của họ cuối cùng vẫn chiếm thế thượng phong, hơn nữa nhét kẽ răng gì gì đó, thực sự không cần đâu "Sư đệ có thể nướng nhiều hơn Tiểu Thất nghiêng đầu hỏi: “Nên nướng bao nhiêu?”
“Chắc là khoảng một bữa đi.” Đan Tử Trạc nhìn tiểu sư đệ gầy yếu, không nói ra yêu cầu gì quá đáng Tiểu Thất cảm thấy rất hợp lý, lại ngẩng đầu nhìn Chung Đỉnh: "Sư phụ cũng vậy ạ Chung Đỉnh tuy rằng rất muốn ăn thêm hai bữa, nhưng không muốn làm đồ đệ nhỏ yếu quá mệt mỏi nên cũng gật đầu đồng ý Nghe xong, người tuyết nhỏ bắt đầu bẻ cành cây nhỏ của mình, tính toán: "Nha nha nha ~ nha nha nha ~ nha nha nha"
Chung Đỉnh và Đan Tử Trạc tò mò hỏi Tiểu Thất, rằng người tuyết nhỏ đang làm gì “Nó đang tính xem nấu một bữa ăn cần bao nhiêu thời gian.” Tiểu Thất sờ sờ đầu người tuyết nhỏ, nhìn mấy cành cây ít đến đáng thương của nó, cảm thấy để nó tính toán vấn đề có độ khó cao thế này có chút trắc trở Quả nhiên, người tuyết nhỏ nha nha đã lâu nhưng vẫn không tính ra kết quả, mãi đến khi Chung Đỉnh và Đan Tử Trạc rời đi, người tuyết nhỏ vẫn đang tính tới tính lui số cành cây của mình Nghe tiếng nha nha sau lưng, Chung Đỉnh cảm khái: “Người tuyết nhỏ cái gì cũng giỏi, chỉ có điều không thông minh lắm.”
"Vầng Đan Tử Trạc rất đồng ý Bóng dáng hai người khuất dạng, Tiểu Thất cuối cùng cũng ngăn cản hành vi hại não của người tuyết nhỏ: "Không sao đâu, không cần tính, mỗi ngày chúng ta nướng một con, chưa đến một năm là có thể nướng xong “Nha!” Người tuyết nhỏ cảm thấy Tiểu Thất tính rất đúng, liền vui vẻ đồng ý, còn khen ngợi Tiểu Thất "Đúng vậy Ốc tính nhanh như thỏ Tiểu Thất kiêu ngạo ngẩng đầu Cứ như vậy, Chung Đỉnh và Đan Tử Trạc chờ rồi lại chờ hơn mười ngày vẫn chưa nhận được bữa thịt nướng nào Hai người cảm thấy kì lạ bèn tìm Tiểu Thất để dò hỏi khi nào mới được ăn bữa đó "Sắp rồi, sắp rồi Tiểu Thất trấn an hai người, "Chậm nhất cũng không quá một năm Đan Tử Trạc: ".. Chung Đỉnh: ".. Đan Tử Trạc và Chung Đỉnh cảm thấy thứ bọn họ muốn ăn không phải là món nướng mà là bàn đào thịnh yến May mà một tháng sau, vào một ngày nào đó, khi Chung Đỉnh đang giảng bài cho tất cả đệ tử nội môn của Thiên Phủ Môn, tiểu đồ đệ ngoan ngoãn dưới đài đột nhiên giơ tay “Tiểu Thất có thắc mắc gì?” Chung Đỉnh cười hỏi "Ốc không có thắc mắc, chỉ là người tuyết nhỏ vừa nói với ốc, thịt nướng của sư phụ và đại sư huynh đã xong, có cần đưa đến đây ngay bây giờ không Tiểu Thất biết sư phụ và sư huynh mong chờ thịt nướng đã lâu, cho nên sau khi người tuyết nhỏ bảo đã nướng xong, ốc liền hỏi không chút chậm trễ "Ồ Nếu đã xong rồi thì đưa đến đây đi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Còn tưởng sẽ phải đợi một năm, không ngờ nhanh như vậy đã xong, không đúng, một tháng, cũng không tính là nhanh Nhóm đệ tử nội môn trong lớp: “…” Lúc trước nghe nói Đồ Thất kia nuôi heo hộ môn chủ và sư thúc Đan Tử Trạc, không ngờ lại là sự thật Đan Tử Trạc sớm đã lộ vẻ mong đợi, nhìn sư phụ nhà mình với ánh mắt thúc giục, ý tứ rất rõ ràng, không cần dạy quá giờ, mau nhanh chóng tan học đi sư phụ ơi Là một sư phụ tốt luôn “yêu thương” đồ đệ của mình, đương nhiên Chung Đỉnh không ngại làm trò vô hại với đồ đệ, vì thế ông cố ý dạy quá giờ, đến tận khi món thịt nướng được mang lên Tuy thịt nướng còn chưa xuất hiện trong tầm mắt, nhưng mùi thơm hấp dẫn quen thuộc ấy đã lan tràn khắp cả lớp học, các đệ tử nội môn tức khắc xôn xao, trong số bọn họ có rất nhiều người thậm chí còn không tích cốc, mùi hương này vừa xuất hiện, tức khắc giống như bị câu mất hồn phách Nhìn thấy cảnh tượng này, Chung Đỉnh không hề tức giận mà chỉ thở dài sâu kín: "Hết cách thôi, đồ đệ quá hiểu chuyện Chỉ là một bữa cơm đơn giản mà dành cả tháng trời để chuẩn bị, làm vi sư rất cảm động Hiển nhiên, Chung Đỉnh cũng biết Đồ Thất không được hoan nghênh lắm trong Thiên Phủ môn, sao có thể như vậy được, vì thế vừa bắt được cơ hội, Chung Đỉnh liền khen tiểu đồ đệ một phen Đan Tử Trạc mặc dù khinh thường việc giữ gìn các mối quan hệ cá nhân, nhưng cũng không phải thực sự không biết gì, lúc này, hắn không ngại nâng cao danh tiếng cho tiểu sư đệ nhà mình, "Đúng, tiểu sư đệ chu đáo nhất Trong phòng học, các đệ tử nội môn nhìn nhau, ánh mắt nhìn về phía Đồ Thất đã thay đổi, tạm thời thì bất kể người này dùng thủ đoạn nào để tiến vào Thiên Phủ môn, vì một bữa ăn mà chuẩn bị một tháng quả thực là làm người ta bội phục, nếu có là nịnh nọt thì cũng không nhất định đã có loại nghị lực và da mặt dày cỡ này Thực hiện: Clitus x T Y T
Đương nhiên có người khinh thường, mùi thịt nướng tuy thơm, nhưng cũng không đến mức phải chuẩn bị cả tháng chứ Dù trong lòng họ nghĩ thế nào thì đều có chung một ý tưởng, đó là bọn họ muốn nhìn xem cái món thịt nướng tinh tế được chuẩn bị trong một tháng này Chẳng bao lâu, cửa đại sảnh được mở ra, mọi người như ý nguyện thấy được thứ gọi là thịt nướng kia, tất cả đều ngây ra như phỗng, bao gồm cả Chung Đỉnh và Đan Tử Trạc Thiên Phủ môn có rất đông đệ tử, giảng đường không những lộng lẫy mà còn rộng rãi, cho nên sau khi khiêng heo nướng vào, tuy nhìn qua hơi chật nhưng vẫn đủ chỗ Các đệ tử kinh ngạc nhìn từng con heo được nướng vàng ươm, một, hai, ba, bốn con.. Mãi cho đến con heo thứ 36 mới không còn con heo nướng nào được đưa vào nữa Chung Đỉnh và Đan Tử Trạc cũng hoang mang, sao một bữa cơm của họ lại biến thành nhiều heo nướng như vậy Tiểu Thất không cảm nhận được sự bối rối và khiếp sợ của mọi người, nhưng trong đại sảnh quá mức yên tĩnh, khiến ốc cảm thấy hơi kỳ lạ, để giảm bớt sự im lặng quá mức, ốc chủ động cất tiếng: “12 con heo này là của đại sư huynh, còn 24 con này là của sư phụ, tuy ốc muốn nướng nhiều hơn một tí, nhưng sư phụ và sư huynh đã nói chỉ cần nướng một bữa thôi là được.”
Chung Đỉnh: ?? Đan Tử Trạc mặc dù bối rối, nhưng khi nhìn thấy nhiều heo nướng như vậy, động tác hắn nhanh nhẹn, không chút do dự thu hết heo nướng vào nhẫn trữ vật, thu xong rồi còn không quên nhắc nhở Chung Đỉnh: "Sư phụ, nhân lúc còn nóng thu vào đi ạ, nguội thì không ngon nữa đâu Chung Đỉnh: ".. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cuối cùng, dưới sự hoang mang, khiếp sợ và kính nể của các đệ tử nội môn trong phòng, Chung Đỉnh căng da đầu thu hết heo nướng vào trong không gian Khi thu con heo cuối cùng, ông đột nhiên dừng động tác: “Không đúng, 23 con, thiếu 1 con Vẻ mặt Đan Tử Trạc bình thản nhìn ông: "Sư phụ đếm sai rồi ạ Dù sao 24 cũng rất khó đếm Chung Đỉnh: “…” Năm đó rốt cuộc vì sao ông lại nhận hai tên đồ đệ này nhỉ, vẫn là tiểu đồ đệ đáng yêu hơn Tiểu đồ đệ quả nhiên ngoan ngoãn, còn nghiêm túc chỉ ra chỗ sai: “Ốc thấy đại sư huynh thu nhiều thêm một con, sư phụ sẽ ăn không đủ no đâu.”
Đại sảnh lặng ngắt như tờ Chung Đỉnh: ".. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Thật ra không phải vậy đâu “Đệ nói đúng.” Đan Tử Trạc cuối cùng vẫn nghe lời tiểu sư đệ, trả lại một con heo nướng Trước mắt bao người, Chung Đỉnh mặt không đổi sắc thu heo nướng vào không gian trữ vật, sau đó giả vờ nhìn mặt trời ngoài cửa sổ, “Đã muộn thế này rồi à, tan học đi.”
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Vừa dứt lời, bóng dáng Đan Tử Trạc chợt lóe, trực tiếp bay ra khỏi phòng từ cửa sổ Chung Đỉnh thấy vậy thầm mắng một câu không có tiền đồ, còn ông thì nhanh chóng thong dong rời đi từ cửa Trong đại sảnh vẫn không có tiếng động, cũng không có ai rời khỏi chỗ ngồi Một lúc lâu sau, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Ừm, Đồ Thất sư thúc, môn chủ và Đan Tử Trạc thực sự ăn nhiều heo như vậy trong một bữa sao Tiểu Thất thâm trầm thở dài: “Haiz, đúng vậy đó, làm một bữa cơm quá khó, còn phải nuôi heo nữa, nếu có người đến chia sẻ gánh nặng cho ốc thì tốt rồi, ốc chắc chắn sẽ rất vui, sư phụ và đại sư huynh cũng vậy Các đệ tử nội môn nhìn nhau, nhưng vẫn không có ai động đậy Tiểu Thất không khỏi có chút thất vọng, ốc đã nói thẳng thế rồi mà chẳng có người làm công nào lên tiếng, xem ra người ở thế giới tu tiên cũng không thích nuôi heo nhỉ Ốc có chút buồn bã rời khỏi lớp học, một mình trở về Linh Thú phong để nuôi heo Nhưng điều làm ốc không ngờ là hai ngày sau chuyện này, thế mà lại có người chủ động tìm đến Linh thú phong để học nuôi heo Thật đúng là vừa bất ngờ vừa vui mừng Vì vậy, ốc lập tức bắt đầu dạy học, mà điều khiến ốc càng cao hứng là những công nhân này đều là người tu hành, heo họ nuôi đều cho ra kết quả xuất sắc Ốc lại một lần nữa cảm khái, đây là thế giới nhiệm vụ thoải mái nhất mà y từng trải qua, thế giới đáng yêu, con người cũng thật đáng yêu Địa vị của đệ tử nội môn vốn đã cực kỳ cao quý so với đệ tử ngoại môn, nhưng đệ tử nội môn cũng được phân cấp theo thứ bậc Không phải tất cả đệ tử nội môn đều có bối cảnh gia tộc hùng hậu, giữa người với người luôn có sự chênh lệch, mà chênh lệch sẽ tạo thành giai cấp và phân tầng Nếu chỉ là vấn đề sinh hoạt thì không sao, nhưng sự khác biệt về tài nguyên cũng dẫn đến hậu quả trực tiếp nhất, đó là sự khác biệt về tiến độ tu luyện Ngày hôm đó ở trong lớp, họ đã bị sốc rất lâu không thể hoàn hồn trước sức ăn kinh người của môn chủ và Đan Tử Trạc sư thúc Chờ bọn họ định thần lại, Đồ Thất đã rời đi, điều càng làm bọn họ khiếp sợ là trong lớp học vẫn quanh quẩn mùi thịt nướng thơm nồng hấp dẫn, bọn họ cảm nhận được linh lực trong cơ thể đang vận chuyển điên cuồng Có người đã nhạy bén nắm lấy cơ hội này để tu luyện Mùi thịt nướng nhanh chóng tan đi, nhưng khoảnh khắc linh lực vận chuyển ngắn ngủi đó vẫn khiến bọn họ nhớ mãi không quên Đột nhiên có người lẩm bẩm: “Các ngươi nói xem, môn chủ và sư thúc lợi hại như vậy, có phải là bởi hai người bọn họ ăn nhiều không Ánh mắt của mọi người lập tức sáng lên, đúng vậy, bọn họ chỉ cần ngửi mùi thôi cũng cảm nhận được sự chuyển động nhanh chóng của linh lực Thế còn môn chủ và sư thúc ăn nhiều heo như thế thì sao "Nghe nói linh trà mà Đồ Thất sư thúc pha trên đại điển bái sư cũng có tác dụng tương tự Chẳng lẽ đây là lý do hắn được nhận làm đệ tử thân truyền của môn chủ sao Có người suy tư hỏi Trong phút chốc, các đệ tử nội môn dường như đã tìm ra bí quyết thăng cấp nhanh chóng của môn chủ và sư thúc Lúc này nghĩ đến Đồ Thất, bất chợt cảm thấy mình đã tìm được đáp án Nhưng, nuôi heo là chuyện không dễ nghe cho lắm, hơn nữa còn rất mất mặt, cho nên đệ tử của đại gia tộc chỉ nghĩ mà không có ý định hành động Nhưng luôn có một số người coi trọng tu vi hơn là mặt mũi, vì vậy sau hai ngày do dự, bọn họ đi đến Linh Thú phong, bắt đầu đi theo Đồ Thất học kỹ thuật nuôi heo Mà khi bước vào Linh Thú Phong, bọn họ biết mình đã đến đúng chỗ, bởi vì Linh Thú Phong này đã bị một lượng lớn trận pháp cải tạo qua, linh lực nồng đậm như ở trên chủ phong Điều này quá xa xỉ rồi, không ai dám hỏi Đồ Thất sư thúc cần bao nhiêu linh thạch để duy trì linh lực nồng đậm nhường này Sau khi biết môn chủ và Đan Tử Trạc ăn một bữa nhiều heo như vậy, dường như họ có thể hiểu được mức đầu tư xa xỉ vào Linh Thú phong Mà Đồ Thất, người trước đây bị đồn là tâm cơ thâm trầm và khó hòa đồng, lại nhiệt tình ân cần cầm tay dạy dỗ bọn họ, dịu dàng như một ông bố già nhìn con học đi, khiến nhiều người trước đây đoán già đoán non Đồ Thất là con cháu nội môn đều cảm thấy áy náy Đồ Thất sư thúc rõ ràng là rất hiền lành, là ai đồn y có thù tất báo Chắc chắn là có người ghen tị với thiên phú đặc biệt của Đồ Thất sư thúc nên mới tung tin đồn thất thiệt như thế Hiển nhiên, các đệ tử nội môn đều có cùng ý tưởng với Kim Ngọc Dung trước đây Người dễ (dịu) thương (dàng) như vậy tuyệt đối không thể giống như lời đồn đãi Bọn họ nên làm theo lời Đồ Thất sư thúc, học tập thật tốt, nuôi nhiều heo hơn, nâng cao tu vi Lúc này Chung Đỉnh vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra trong Thiên Phủ Môn, dù nghe nói có mấy đệ tử chạy tới học nuôi heo cùng tiểu đồ đệ thì ông cũng không để bụng Bất tri bất giác, có thứ gì đó đang lặng lẽ thay đổi bên trong Thiên Phủ Môn.