Tin đồn lan truyền, ngày càng có nhiều người đến Linh Thú Phong và Linh Thực Phong để học nuôi heo trồng rau Rốt cuộc thì một người có gia thế kém, thiên phú không bằng lại có thể đột nhiên tăng mạnh tu vi, dần dần đuổi kịp và vượt qua người khác, bảo không lo lắng là nói dối Sau mấy phen rối rắm, sẽ luôn có người lựa chọn giữa mặt mũi và tu vi Người nuôi heo và trồng rau ngày càng nhiều, việc nuôi heo ở Thiên Phủ Môn nghe cũng không còn li kinh phản đạo đến vậy nữa Thậm chí sau đó, heo và cải kia không phải ngươi muốn nuôi là có thể nuôi Đối với số lượng người làm công ngày càng tăng, Tiểu Thất đương nhiên rất vui mừng Chỉ là theo thời gian, ốc nhanh chóng nhận ra, chiếu theo tốc độ phát triển này, người làm công sẽ sớm vượt xa số lượng heo con Ốc không khỏi một lần nữa suy xét về tính khả thi của việc cáo mượn oai hùm Rốt cuộc, khi người làm công hoàn thành tất cả công việc nuôi heo và trồng rau, vẫn xuất hiện tình trạng nhàn rỗi, nhìn nhóm công nhân ăn không ngồi rồi, ốc cảm thấy mở rộng trang trại là việc vô cùng cấp bách Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Tiểu Thất cảm thấy vẫn nên thử thu phục người bằng đức hạnh, nếu không được thì sẽ đưa sư phụ và đại sư huynh đến trấn giữ Linh Thú Phong Vì thế, ốc bước đi hùng dũng oai vệ đến phủ phong chủ Linh Thú Phong rồi dừng lại ở ngoài cửa Nhìn phủ phong chủ vô cùng "cũ nát" trước mặt, Tiểu Thất nhất thời cảm thấy bản thân mình hình như hơi quá đáng, phong chủ đã nghèo đến như vậy mà còn phải nhường thêm không gian cho ốc, lương tâm ốc tuy không cắn rứt, nhưng lại sợ đàn heo con sẽ đau lòng Ốc do dự bắt đầu đi tới đi lui ngoài cửa Phong chủ Linh Thú Phong, Thi Minh An, lơ đãng nhìn ra ngoài, thấy Đồ Thất đang lảng vảng ngoài cửa, lòng hắn ta bỗng chốc nghẹn lại, tự hỏi sát thần này đang làm gì bên ngoài, chẳng lẽ là nhìn trúng những linh khí cổ xưa lâu đời, công hiệu trác tuyệt trong đình viện nhà mình Thi Minh An lập tức cảnh giác, lần trước bị Đồ Thất lừa, đến bây giờ hắn ta vẫn cảm thấy ánh mắt môn chủ nhìn mình không đúng Không dám chậm trễ, Thi Minh An vội vàng ra cửa nghênh đón, "Đồ Thất sư thúc Thấy mình bị phát hiện, Tiểu Thất càng thêm xấu hổ, "Minh An sư điệt "Sao hôm nay sư thúc lại đến đây Có gì cần cứ nói với Minh An, Minh An tất sẽ sắp xếp ổn thỏa Thi Minh An vội bày tỏ lập trường của mình "Thật à Không ngờ lần này lại dễ như vậy, Tiểu Thất mừng rỡ, "Đàn heo con nghĩ đã đến lúc mở rộng không gian nuôi heo, Minh An sư điệt thấy thế nào Thi Minh An: ".. Heo con nghĩ rất đúng Sư điệt sẽ đi sắp xếp ngay Vẫn là lý do sứt sẹo kiểu này, nhưng hắn ta không thể không đồng ý, hơn nữa hắn ta cũng nghe nói môn chủ một bữa phải ăn hơn 20 con heo Mặc dù nghe có vẻ vô lý, nhưng điều này lại chứng tỏ môn chủ thương Đồ Thất đến mức hy sinh cả hình tượng "Ngươi là một người tốt, đàn heo con sẽ báo đáp ngươi Tiểu Thất tiến lên vỗ vai Thi Minh An, khen ngợi hết lời Cửa sổ phòng hắn ta có rất nhiều lỗ thủng, thế mà vẫn hào phóng như vậy Mai sau ốc giàu có, nhất định phải sửa sang lại toàn bộ nhà cửa cho phong chủ một lượt Tiễn vị sư thúc tâm cơ này đi, Thi Minh An thở phào nhẹ nhõm, nhớ lại ánh mắt của Đồ Thất lúc nãy, hắn ta quay đầu nhìn lại, vừa lúc thấy cửa sổ rách nở hoa của phủ đệ nhà mình, ngoài ra không còn gì khác thường, Đồ Thất sư thúc này sẽ không nhìn trúng cửa sổ lục giác chạm khắc mà hắn ta sưu tầm đấy chứ Việc mở rộng không gian nuôi heo và trồng rau diễn ra vô cùng suôn sẻ, ốc suy nghĩ một lúc, cảm thấy hẳn là do uy lực của sư phụ và đại sư huynh, thế nên tối hôm đó, ốc vui vẻ nướng hai con heo để cho sư phụ và đại sư huynh nhét kẽ răng Đan Tử Trạc vui vẻ nhận món heo nướng bất ngờ này, nhanh chóng thu heo nướng vào không gian, còn chu đáo đề nghị chuyển giúp con heo nướng còn lại, nhưng ốc nhìn đôi mắt tỏa sáng của đại sư huynh, cứ cảm thấy không ổn, bèn tự mình mang heo đến cho sư phụ Nhìn bóng dáng tiểu sư đệ rời đi, Đan Tử Trạc không khỏi thở dài tiếc nuối, đồng thời suy nghĩ, có nên trực tiếp trục xuất sư phụ ra khỏi sư môn hay không, dù sao hắn đã có tiểu sư đệ rồi Đương nhiên hắn chỉ nghĩ vu vơ vậy thôi, bởi vì trải qua vô số lần thử, đến nay hắn vẫn chưa thể đánh bại Chung Đỉnh Tiểu Thất không biết cuộc sống hàng ngày phức tạp của đôi thầy trò này, khi đến phủ đệ của Chung Đỉnh, chưa bước vào cửa, y đã bắt đầu gọi to, "Sư phụ ~ Sư phụ ~ Ốc đến nhét kẽ răng cho người~~"
Trong phủ đệ, Chung Đỉnh đang tiếp bạn cũ: ".. Bạn cũ vẻ mặt dại ra: ".. "Ha ha ha, Lỗ huynh đừng để ý nhé Nó là tiểu đồ đệ mới của ta, rất lập dị tinh quái [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chung Đỉnh vừa giải thích xong, cánh cửa đã bị đồ đệ lập dị tinh quái mở ra bằng chân Ngay sau đó, thiếu niên khiêng con heo nướng khổng lồ bước vào, vừa đi vừa hô: "Sư phụ ~ Sư phụ ~ Ồ Sư phụ có khách kìa Lỗ Túng ngơ ngác ngồi đó, không biết chuyện gì đang xảy ra Khóe miệng Chung Đỉnh run rẩy, tuy cảnh tượng vô cùng xấu hổ nhưng mùi hương vẫn rất thơm, vì thế ông chu đáo giới thiệu: "Tiểu Thất, đây là Lỗ Túng, Lỗ sư bá của con, đến chào hỏi sư bá đi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] "Chào sư bá, sư bá có muốn ăn heo nướng không ạ Người có thể xin sư phụ con chừa lại một ít nhét kẽ răng Tiểu Thất thuần thục đặt heo nướng lên bàn Bát Tiên trong phòng, nhiệt tình hỏi Lỗ Túng: “…” Tuy rằng hương vị này thực sự rất thơm, nhưng nếu nói ra lời như vậy, cũng sẽ ảnh hưởng tới khẩu vị Tuy nhiên, không đợi Lỗ Túng kịp nói gì, Chung Đỉnh đã nóng lòng cất tiếng: "Lỗ sư bá của con nhịn ăn nhiều năm, không ăn đâu "Ồ, vậy sư phụ ăn một mình đi ạ Tiểu Thất gật đầu hiểu ý Thực hiện: Clitus x T Y T
"Khó có khi được nếm thử tay nghề của sư điệt, sư bá đương nhiên muốn ăn thử Người bạn của Chung Đỉnh là người ít khuôn sáo, sau khi nói xong còn chủ động tiến tới, định tự mình động tay Chung Đỉnh thấy vậy vội vàng bước tới, hai người lôi kéo một hồi, cuối cùng ba người ngồi quanh bàn chia nhau món heo nướng Trong khi Tiểu Thất đang ăn thịt heo mềm và thịt ba chỉ, sư phụ và sư bá vẫn đang cãi nhau, mãi đến khi sư bá đột nhiên quan tâm hỏi Tiểu Thất việc tập kiếm đạo thế nào rồi, nhập môn có gì khó khăn, cần chỉ điểm gì hay không Tiểu Thất ngây ra một chốc: "Kiếm Ốc không có kiếm, ốc chỉ có bút thôi Lỗ Túng lập tức bất mãn trừng mắt với Chung Đỉnh: "Lão già này, ngươi tham ăn thế nào mà lại không quan tâm đến tương lai của đồ đệ vậy Nghe vậy, Chung Đỉnh cũng có chút kinh ngạc: "Sư huynh con không dẫn con đi luyện kiếm pháp ư Kiếm pháp của riêng Chung Đỉnh thuộc vào hàng tuyệt kĩ, đại đồ đệ và nhị đồ đệ cũng xuất sắc, không hiểu sao lại lật xe ở chỗ tiểu đồ đệ "Không ạ Tiểu Thất suy nghĩ một lúc rồi nói thêm, "Ốc không thích kiếm pháp, ốc thích nuôi… luyện đan Đúng Ốc thích luyện đan nhất!” Để tăng sức thuyết phục, Tiểu Thất còn dùng sức gật đầu "Đúng vậy, không sai, Tiểu Thất bái nhập Thiên Phủ Môn là để luyện đan Chung Đỉnh mặc dù nghi hoặc tại sao đại đồ đệ lại sơ suất như vậy, nhưng ông vẫn muốn giữ thể diện, chuyện nhà mình thì để tí nữa đóng cửa rồi lại nói "Ồ Thế thì việc học luyện đan của sư điệt thế nào rồi Lỗ Túng hứng thú hỏi Tiểu Thất: “…” Nhất định là một con heo không đủ, cho nên mới không thể nhét kín kẽ răng của sư bá, nếu không sẽ chẳng có nhiều vấn đề như vậy Ốc hơi chột dạ cúi đầu: “Ốc chưa vào phòng luyện đan bao giờ Ngay cả Chung Đỉnh lúc này cũng cau mày, kiếm đạo thì thôi không tính, dù sao tiểu đồ đệ cũng không thích, có thể hoãn lại, nhưng sao thuật luyện đan mà tiểu đồ đệ yêu thích nhất cũng bị trì hoãn Thịt heo Chung Đỉnh cũng không ăn nữa, ông lập tức xách theo tiểu đồ đệ đi đến phủ đệ của Đan Tử Trạc, gõ cửa rồi răn dạy Đan Tử Trạc một phen, sau đó phân phó hắn phải bắt đầu dạy dỗ sư đệ tu hành từ ngày mai Đan Tử Trạc xoa xoa miệng, tuy rằng khinh thường hành vi không dạy đồ đệ của sư phụ, thế nhưng nếu là dạy dỗ tiểu sư đệ thì không thành vấn đề: “Được ạ, sư phụ không có việc gì thì nhanh chóng trở về đi.”
Ốc chột dạ cũng gật đầu liên tục: “Đúng đúng đúng.”
Được đồ đệ kính yêu như đã nói đâu Chung Đỉnh có phần buồn bực rời khỏi phủ đệ của Đan Tử Trạc Khi trở về phủ của mình, ông lại phát hiện con heo to như vậy đã biến mất, trên bàn Bát Tiên có để một tờ giấy, trên giấy là lời cáo biệt hùng hồn của Lỗ Túng Chung Đỉnh: “…” Ngày nào cũng như ngày nào, không ai làm người khác bớt lo cả, ngoại trừ tiểu đồ đệ Sau khi Chung Đỉnh rời đi, Tiểu Thất và đại sư huynh mắt to trừng mắt nhỏ một lát, Đan Tử Trạc hỏi về tiến độ tu hành của Tiểu Thất, lúc này hắn mới nhận ra tiểu sư đệ nhà mình từ lúc bái nhập Thiên Phủ Môn vẫn luôn nuôi heo, bất luận là kiếm đạo hay đan đạo đều chưa từng đặt chân đến, điều này làm Đan Tử Trạc luôn tùy tiện cũng phải nhíu mày Đến bây giờ, kiếp sống nuôi heo trồng rau hạnh phúc của Tiểu Thất đã chính thức kết thúc, bắt đầu bị đại sư huynh xách đi học kiếm pháp và thuật luyện đan mỗi ngày Kiếm pháp còn tốt, sau khi ốc bẻ gãy hai thanh linh kiếm, Đan Tử Trạc trầm mặc nhìn y hồi lâu, rồi quyết định trước tiên tìm vũ khí tiện dụng cho tiểu sư đệ cái đã, việc học thì để sau Về phần luyện đan, ốc toàn ngủ gà ngủ gật, không phải do luyện đan khó, mà là luyện đan đòi hỏi phải nắm vững một lượng kiến thức nhất định, ghi nhớ đặc tính, tác dụng, ngũ hành dược tính của các loài linh thực.. Phương pháp giảng dạy của Đan Tử Trạc cũng rất trực tiếp, đưa ốc đến Tàng Thư Các, chỉ vào toàn bộ thư tịch và ngọc giản trên tầng ba, nói: “Những quyển này đều được thu thập và phân loại từ khi Thiên Phủ Môn thành lập, sư đệ học thuộc hết đi nhé Tiểu Thất nhìn đại sư huynh phóng khoáng, trong đầu hiện lên một câu: Đây là giang sơn mà trẫm đánh hạ vì ngươi, ngươi cứ tùy ý mà tiêu xài Mặc dù cảm thấy mình rất thông minh, nhưng đối mặt với biển thư như vậy, y không khỏi chùn bước Việc học và ghi nhớ không khó nhưng xem xong nhiều thư tịch thế này phải tốn rất nhiều thời gian, đống thời gian ấy dùng vào việc nuôi heo và trồng rau chẳng phải sẽ tốt hơn sao Hơn nữa, lúc ốc tỏ vẻ không muốn đọc sách, Đan Tử Trạc nói với y rằng đọc sách chỉ là bước đầu tiên, luyện đan mới là phần thực sự tốn thời gian Nếu y hứng thú với luyện đan thì phải chuẩn bị để dành sức lực và thời gian cho nó Để lại tiểu sư đệ phát sầu vì đống thư tịch, Đan Tử Trạc rời khỏi tông môn, ra ngoài tìm linh kiếm rắn chắc cho tiểu sư đệ Trước mắt chưa nói đến thiên phú kiếm thuật như thế nào, sức lực của y hoàn toàn đạt chuẩn Thân là một sư huynh đủ tư cách, tìm kiếm là chuyện đương nhiên Mặc dù Đan Tử Trạc không ở tông môn, nhưng ốc giữ lời hứa vẫn ngoan ngoãn ở lại Tàng Thư Các để đọc sách, cứ như vậy, đệ tử lui đến Tàng Thư Các ngày nào cũng nhìn thấy Đồ Thất ở đó lật hết trang này đến trang khác, tốc độ lật cực kì nhanh, làm người ta phải hoài nghi liệu y có thực sự thấy rõ chữ trên giấy không Ngoại trừ thư tịch, muốn đọc ngọc giản cần đưa thần thức vào trong đó, tùy theo phẩm cấp khác nhau của ngọc giản, yêu cầu đối với thần thức cũng không giống nhau Phần lớn đệ tử chỉ có thể xem một ngọc giản mỗi lần, hơn nữa còn không thể xem quá lâu, nếu không thần thức sẽ bị hao tổn quá độ mà đau đầu không thôi Nhưng Đồ Thất thì khác, y thường cầm ba đến năm miếng ngọc giản trên tay, đôi khi thậm chí còn cầm cả mười miếng ngọc cùng một lúc Mọi người thảo luận sôi nổi, xem y có thực sự dùng mười cái một lần hay chỉ đang giả vờ tạo nét ____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Tóm lại, phong cách độc đáo của Đồ Thất khiến y nổi tiếng trong Tàng Thư Các, nhưng đối với đệ tử nội môn, y đã sớm nổi tiếng trong nội môn vì nuôi heo trồng rau Cho dù Tiểu Thất học tập tri thức của Tàng Thư Các với tốc độ điên cuồng, nhưng vẫn phải mất hai tháng mới xem xong hết Khi học xong tấm ngọc giản cuối cùng, y liền lập tức đứng dậy rời khỏi Tàng Thư Các Người ngốc ở Tàng Thư Các gần hai tháng bỗng nhiên rời đi, mọi người đều vô cùng tò mò, không khỏi nhìn chằm chằm vào hành động của y Nhưng chẳng bao lâu sau, bọn họ nhận được tin Đồ Thất ngựa không ngừng vó về Linh Thú Phong và Linh Thực Phong để thăm heo con và rau cải Mọi người: ".. Cho nên Đồ Thất sư thúc có thực sự thích luyện đan không Đối mặt với nghi ngờ của mọi người, vì muốn giữ cho cốt truyện không đi chệch hướng, Tiểu Thất lần nào cũng đưa ra câu trả lời khẳng định Nhưng hai tháng học tập này cũng mang lại không ít lợi ích cho y Sau khi học tập tri thức luyện đan có hệ thống, ốc càng nắm rõ đặc tính của các loại linh thực, cộng với thiên phú trồng trọt của bản thân, ốc nhanh chóng học được cách suy một ra ba, hiểu rõ hơn về quan hệ và tính tương thích giữa các loại linh thực Kết quả trực quan nhất của việc này là gia vị bí mật đã được nâng cấp, hương vị của thịt nướng trên Linh Thú Phong càng thơm hơn, hiệu quả của thịt nướng tăng gấp bội Đồng thời Tiểu Thất cũng cải tiến phương pháp gieo trồng bắp cải, biến tất cả bắp cải mọng nước thông thường thành bắp cải linh thực, công hiệu không thua gì thịt heo nướng Cứ thế, bất luận là thích ăn chay hay thích ăn thịt, hay đã tìm được bạn lữ tu hành tốt nhất, mọi người đều đổ xô đến Linh Thú Phong và Linh Thực Phong Cho dù Tiểu Thất có mở rộng không gian thì vẫn không đủ chỗ cho nhiều người nhiệt tình như vậy, cho nên danh sách những người được tiến vào hai phong càng thêm trân quý Chung Đỉnh vốn luôn nhàn rỗi cuối cùng cũng nhận ra có chỗ không đúng Sao trong Thiên Phủ Môn, các đệ tử không thành thật tu hành ở các phong mà ngày nào cũng chạy đến Linh Thú Phong và Linh Thực Phong Cho dù tiểu đồ đệ được người khác quý mến, cũng không nên quá mức như vậy chứ Vì thế, môn chủ Thiên Phủ Môn cảm thấy kỳ quái liền đích thân đến thăm Linh Thú Phong và Linh Thực Phong, phê bình tác phong làm việc không đúng mực của chúng đệ tử, đuổi phần lớn đệ tử ra ngoài, chính ông cũng giận dữ bỏ đi Ngay khi ốc nghĩ mình đã làm sai ở đâu, Chung Đỉnh lại quay về, sau đó liền dọn vào căn phòng cạnh sân của Tiểu Thất Tiểu Thất: ".. Không hổ là người ăn 24 con heo một bữa, vì để ngăn không cho những người khác ăn heo nướng, thế mà ông thực sự đuổi phần lớn người đi, quá là tâm cơ Cũng may, người làm công ở thế giới này đều là người tu hành, một người hay 100 người cũng không có vấn đề gì, số người còn lại vẫn đủ dùng Các đệ tử bị đuổi khỏi Linh Thú Phong và Linh Thực Phong rất nhanh đã nghe tin tông chủ chuyển đến, tức giận mà không dám nói gì, đành phải quay lại tu luyện bình thường [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Những người may mắn được ở lại Linh Thú Phong và Linh Thực Phong cũng cảm kích không thôi, thậm chí ban đêm không dám rời đi vì sợ người khác cướp mất chỗ Ở lại đây sẽ thường xuyên có thịt heo nướng thơm ngon và bắp cải hảo hạng, linh lực thì dồi dào, tâm trạng bình tĩnh không có tâm ma Đối với Chung Đỉnh mới chuyển vào, ban đầu Tiểu Thất không cảm thấy có vấn đề gì, cho đến khi Chung Đỉnh bắt đầu kiểm tra bài tập về nhà hàng ngày, bao gồm cả kiếm đạo và đan đạo Sau khi kiểm tra và dạy dỗ xong, ông sẽ viện các loại cớ để ở lại ăn cơm Về vấn đề này, ốc không thể cho sư phụ ăn no nên chỉ có thể cố gắng nhét kẽ răng cho sư phụ mỗi ngày Cứ như vậy, ngày nào Tiểu Thất cũng tiêu thụ một con heo để nhét kẽ răng cho sư phụ Nhìn số lượng heo ngày càng giảm, rồi lại nhìn sư phụ ngày càng đầy đặn, Tiểu Thất không khỏi thở dài sâu kín Thế giới này quả thực là thế giới nuôi heo thoải mái nhất, nhưng cũng là thế giới có người ăn nhiều cơm nhất Có lẽ ốc không thể dừng lại ở đây, ốc phải nhanh chóng nuôi heo con biến dị, tốt nhất là nuôi heo con to bằng kích thước của một ngôi nhà, để sư phụ và sư huynh ăn ít heo hơn mỗi bữa "A Nói đến heo con biến dị, Tiểu Thất đột nhiên nghĩ ra một chủ ý tuyệt diệu: "Sư phụ, người nói xem heo con có thể luyện kiếm và luyện đan không Chung Đỉnh: ?? Chẳng lẽ gần đây mình lén giấu hơi nhiều thịt heo trong không gian trữ vật, đồ đệ đang ám chỉ cái gì?