Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 210: ĐỆ NHẤT TIÊN MÔN, NƠI TỐT ĐỂ NUÔI HEO - 08





Đan Tử Trạc vốn cho rằng mình là một người có kiến thức sâu rộng nhưng vẫn bị cảnh tượng trước mắt dọa cho hoảng sợ
Cho dù là ai đi nữa, nếu vừa mở cửa mà thấy trong vườn nhà mình toàn là heo, thậm chí còn gọi mình là đại sư huynh thì chẳng ai mà giữ bình tĩnh cho nổi
Điều càng khiến cho Đan Tử Trạc khó hiểu chính là ngay khi hắn vừa ngã lăn ra đất, đám heo con trong vườn lại bắt đầu nói chuyện với nhau
“A
Đại sư huynh ngã rồi kìa
Ai đứng gần đó thì dùng móng guốc đỡ huynh ấy đi!”
“Sáng hôm nay ta chưa rửa móng guốc, ngươi đến đỡ đi.”
“Để ta, để ta
Ta rửa sạch rồi, còn dùng cả lá hương diệp để rửa nữa!”
“Đại sư huynh trông có vẻ yếu đuối mỏng manh, hay là huynh tự chọn lấy vài con rồi nấu lên, bồi bổ thân thể chút đi?”
Đan Tử Trạc, “……” Đây rốt cuộc là tình cảnh hỗn loạn gì vậy, hơn nữa thân là một con heo lại đi khuyên hắn ăn heo bồi bổ thân thể, có phải hơi sai sai ở đâu không
Không để hắn có thời gian suy nghĩ đã có mấy chú heo con tiến lên, có con dùng móng guốc, có con dùng đầu, ba chân bốn cẳng đỡ hắn dậy
Đan Tử Trạc đứng lên nhìn một đám heo con đầy ắp trong vườn, tuy rằng ngoài mặt nhìn như không có gì nhưng não dường như đã ngừng hoạt động, mãi cho đến khi Tiểu Thất đi đến bên cạnh hắn, “Đại sư huynh, khi nào thì chúng ta bắt đầu học vậy
Hôm qua sau khi nhận được tin, lũ heo con kích động lắm đấy.”
Đan Tử Trạc vừa cúi đầu nhìn thì bắt gặp đôi mắt sáng ngời của tiểu sư đệ, còn có ánh mắt ngập tràn chờ mong cùng khát vọng của đàn heo con đông đúc trong viện
Thôi vậy, tuy rằng đột nhiên xuất hiện thêm không ít sư đệ heo, nhưng ai bảo bọn chúng là do tiểu sư đệ mang đến cơ chứ
Chỉ là, sao hắn không biết từ khi nào mà trên Linh Thú Phong lại có nhiều linh heo đã được khai mở linh trí như vậy
Đã thế còn là một đám ham học như chết khát. 
Đan Tử Trạc tuy là một người mặt than nhưng về phương diện tâm lý cũng xem như vững vàng
Cho dù vừa phải trải qua cảm giác khiếp sợ thật lớn và sự biến đổi cảm xúc nhanh đến chóng mặt nhưng Đan Tử Trạc vẫn chấp nhận chuyện kì lạ này rất nhanh, chuẩn bị bắt tay vào việc giảng bài
Nhóm heo con rất ngoan ngoãn, một đám xếp hàng ngay ngắn không hề chen lấn, từng con đi vào phòng luyện đan
Cứ như vậy, phòng luyện đan mà Đan Tử Trạc vốn chỉ chuẩn bị cho hai người nhất thời có chút chật chội, nhưng nhóm heo con không hề phàn nàn tiếng nào
Từng con từng con rất có trật tự mà ngồi xuống cạnh nhau, ngẩng đầu nhìn Đan Tử Trạc đứng trước mặt
Tiểu Thất ngồi ở phía trước nhóm heo con, cũng dùng ánh mắt như vậy nhìn Đan Tử Trạc
Dưới từng ấy đôi mắt nhìn chăm chú như vậy, Đan Tử Trạc trở nên nghiêm túc rồi bắt đầu giảng bài
Tuy rằng không thể dạy tiểu sư đệ kiếm thuật, nhưng về thuật luyện đan, Đan Tử Trạc quả thực không hổ danh là một thiên tài luyện đan
Hơn nữa, hắn còn dùng hành động thực tế để chứng minh rằng mình thật sự là một người sư huynh tốt
Trong khi giảng về thuật luyện đan hắn cũng rất chú ý đến kỹ xảo, giảng từ dễ đến khó, không bị ràng buộc bởi bất kỳ khuôn mẫu nào mà chỉ dùng phương pháp thông dụng nhất để giúp một người và một nhóm heo hiểu rõ nguyên lý cơ bản và phương pháp của việc luyện đan
Tiết học nhập môn thuật luyện đan sau hai tiếng thì kết thúc chóng vánh làm Tiểu Thất và nhóm heo con đều cảm thấy chưa đủ, ngay cả Đan Tử Trạc cũng cảm thấy vậy
Có điều tất cả mọi người đều rất hài lòng đối với kết quả nhận được trong buổi sáng hôm nay nên cũng không nhất định phải tiếp tục
Dưới sự dẫn đường của một trong số đám heo, nhóm heo con rất có trật tự mà rời khỏi phòng luyện đan
“Hẹn gặp lại Đại sư huynh nhé!”
“Ngày mai gặp lại nha Đại sư huynh!”
“Đại sư huynh thật là giỏi, thuật luyện đan thực sự rất thú vị đó!”
“Đại sư huynh, ngày mai đệ nhất định sẽ rửa sạch móng guốc, nếu ngày mai huynh lại ngã thì đệ nhất định sẽ đỡ huynh!”
Đan Tử Trạc, “……”
Nhìn đàn heo con lần lượt rời đi, Đan Tử Trạc cảm giác như đang nhìn một đám đệ tử vui vẻ tan học vậy
Hơn nữa không biết vì sao, nhìn nhóm heo con trắng trẻo mập mạp kia, Đan Tử Trạc bất chợt lại cảm thấy có chút đáng yêu
“Đại sư huynh, trưa nay người tuyết nhỏ đã nướng sườn rồi đó, chúng ta cũng đi thôi.” Tiểu Thất gọi Đan Tử Trạc vốn đang thất thần trở về rồi vui vẻ kéo đại sư huynh đi ăn trưa
Sau khi miễn cưỡng ăn xong bữa sườn heo nướng, Đan Tử Trạc có chút suy ngẫm đối với thuật luyện đan của mình nên quay người trở về, tiếp tục nghiên cứu phương pháp giảng dạy
Trong lúc nghiên cứu, chính hắn cũng cảm thấy kỳ lạ khi mình lại đi dạy học cho tiểu sư đệ và một đám heo con
Tuy là lúc đầu có chút khiếp sợ, nhưng không ngờ rằng sau đó hắn lại chấp nhận chuyện này rất nhanh
Cứ như vậy, có heo con làm bạn, trình độ luyện đan của Tiểu Thất cũng tiến bộ không ít, không đến mười ngày đã có thể tự mình luyện ra được mẻ đan dược đầu tiên
Nhìn lò luyện đan trước mặt, Tiểu Thất xưa nay vốn chỉ biết vân vê đan dược và phân bón đột nhiên cảm thấy chuyện này rất thần kỳ. 
Nhưng có lẽ là do sở thích hay vân vê phân bón, quá trình luyện đan của Tiểu Thất cũng rất thuận lợi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy là lần đầu tiên luyện chế ra Bổ Linh Đan nhưng tất cả đều là cực phẩm làm cho Đan Tử Trạc không tiếc lời khen ngợi, khen Tiểu Thất đúng là một thiên tài
Về phần bài học thực hành của nhóm heo con, Đan Tử Trạc cũng đối xử rất bình đẳng, tỉ mỉ dạy dỗ từng con một
Cũng may phần lớn thời gian khi dùng lò luyện đan để luyện thì chỉ cần dùng linh lực điều khiển chứ không nhất thiết dùng tay vo đan dược, nếu không thì cho dù nhóm heo con có muốn luyện đan cũng không luyện được
Thực hiện: Clitus x T Y T
Mặc dù không cần phải tự vo nhưng nhóm heo con vẫn rửa chân thật sạch sẽ
Một là vì đề phòng đại sư huynh ngã, hai là vì muốn cho thấy sự tôn trọng của chúng đối với đan dược. 
Dưới sự dạy dỗ của Đan Tử Trạc và sự nghiêm túc khi thực hành của nhóm heo con, rốt cuộc cũng luyện ra được một lò Bổ Linh Đan cực phẩm, hai lò Bổ Linh Đan cực phẩm, ba lò……
Đan Tử Trạc ngây người, lẽ nào là do mình dạy quá xuất sắc à
Đây rõ ràng là đan dược cực phẩm, thế mà lại dễ dàng luyện ra được như thế, hay là bây giờ nó đã trở nên phổ biến quá rồi
Làm sao mà hết lò này đến lò khác đều là đan dược cực phẩm, ngay cả thượng phẩm cũng không có
Tiểu Thất thì vô cùng vừa ý với kết quả này, bởi so với con người thì linh thú dễ kết nối với linh khí của đất trời hơn, cũng hiểu được sinh linh cỏ cây một cách dễ dàng, đó là bản năng của chúng nó
Hơn nữa những con heo con này từ bé đã được nghe qua đủ các loại sách luyện đan, cũng cảm thấy cực kỳ hứng thú với thuật pháp này
Những yếu tố đó kết hợp với Đan Tử Trạc đích thân dạy dỗ, chúng có thể luyện ra được linh đan cực phẩm không phải là chuyện bình thường sao
Sau khi bài học thực hành kết thúc, Đan Tử Trạc vô cùng nghi ngờ bản thân mình nên đã tự tay luyện hai lò linh đan, thứ luyện ra được đều là cực phẩm
Điều này làm cho Đan Tử Trạc càng thêm kinh ngạc, vội vàng chạy tới đan phong, kéo hai đệ tử đan phong lại yêu cầu họ đi luyện Bổ Linh Đan
Kết quả chỉ có một lò trung phẩm, một lò thượng phẩm, ngay cả một viên đan cực phẩm cũng không có
Hai đệ tử vừa nhìn lò đan dược vừa nhẹ nhõm thở ra một hơi, thành tích này cũng không tệ lắm
Nhưng khi vừa ngẩng đầu lên lại bắt gặp vẻ mặt không hài lòng của Đan Tử Trạc sư thúc thì họ lại bắt đầu thấp thỏm
Bổ Linh Đan là đan dược nhập môn của thuật luyện đan, cũng là loại đan dược được các tu sĩ sử dụng hàng ngày nhiều nhất
Bọn họ chỉ mới nhập môn một năm đã có thể luyện ra trung phẩm trở lên đã là không tệ lắm rồi, yêu cầu của Đan Tử Trạc sư thúc quả nhiên rất cao
Đan Tử Trạc nhìn hai đệ tử đan phong đang cúi đầu không dám nói gì trước mặt, thở dài một cách đầy ẩn ý, “Ôi, các ngươi còn không bằng một con heo.”
Hai vị đệ tử: “!!!”
Đan Tử Trạc sư thúc, người làm vậy có phải hơi quá đáng không, thậm chí còn mắng người nữa
Mà mắng vậy khiến người ta tổn thương lắm đấy nhé
Nhưng vì e ngại thân phận của Đan Tử Trạc, hai tên đệ tử đan phong dù tức giận nhưng cũng không dám nói gì
Đan Tử Trạc không tiếp tục làm khó hai đệ tử này nữa, quay người đi về Linh Thú Phong
Lần này, hắn mang đi nhiều lò luyện đan và linh thực luyện đan hơn làm Phong chủ Đan phong có chút kinh ngạc, thầm nghĩ rốt cuộc vì sao hắn lại đột nhiên mang đi một lượng lớn lò luyện đan về Linh Thú Phong như thế, chắc không phải là do Đồ Thất lại muốn dùng lò luyện đan nướng heo đó chứ?
Tiểu Thất rất nhanh đã nhìn thấy một đống lò luyện đan mà Đan Tử Trạc đem về, kinh ngạc mở miệng, “Đại sư huynh, ốc đã từng thử rồi, dùng lò luyện đan nướng heo không ổn đâu.” Một là do chứa không hết, hai là thịt heo sẽ không ngon bằng thịt nướng bằng than củi bình thường. 
Đan Tử Trạc, “……” Lúc này hắn mới hiểu vì sao lúc hắn rời khỏi đan phong, Phong chủ Đan phong lại nhìn mình với ánh mắt kỳ quái như vậy
Tuy rằng có chút bất đắc dĩ trước những ý tưởng không thể nào ngờ đến của tiểu sư đệ, nhưng Đan Tử Trạc vẫn kiên nhẫn giải thích, “Mấy lò luyện đan này là cho nhóm heo con dùng, dù sao thì để ở đan phong cũng phí.” Một đám với kỹ thuật luyện đan còn không bằng heo, hắn lấy chút lò luyện đan thì đã sao
“Oa, đại sư huynh, huynh thật tốt quá đi, đệ sẽ lập tức đi nói cho heo con tin tức tốt này!” Tiểu Thất vui mừng khôn xiết, vui vẻ nhảy nhót chạy đi
Đan Tử Trạc liền ngăn cản y, “Những lò luyện đan này đều là đồ công cộng nên phẩm chất cũng không cao lắm, chờ sau khi nhị sư đệ trở về, bảo hắn đặt làm riêng lò đan thích hợp nhất cho mỗi chú heo con là được.”
“Thật sao
Nhị sư huynh sẽ đồng ý chứ?” Tiểu Thất cảm thấy, nhị sư huynh gì đó thật sự quá ư là tốt, so với sư phụ một lần muốn ăn liền tù tì hai mươi bốn con heo thì tốt hơn nhiều! 
“Sẽ đồng ý thôi.” Đan Tử Trạc bình tĩnh nói, hắn tin rằng không ai có thể cự tuyệt yêu cầu của tiểu sư đệ, cũng không ai có thể cự tuyệt những chú heo con đáng yêu như vậy
“Vậy thì tốt quá, trước khi nhị sư huynh rời đi còn nói muốn dạy ốc luyện kiếm đấy
Lần này đợi huynh ấy trở về, cũng có thể dạy nhóm heo con luyện kiếm!” Tiểu Thất vui vẻ không thôi, cảm thấy kế hoạch nuôi heo biết luyện đan luyện kiếm sắp thành công rồi
Đan Tử Trạc nhìn tiểu sư đệ đang vô cùng phấn khích, sắc mặt tuy không có thay đổi gì nhưng trong mắt lại lóe lên một tia vui sướng, “Được đấy, chuyện này đúng là nên để nhị sư huynh của đệ làm
Hơn nữa, ta tin rằng đợi đến khi đệ ấy dạy heo con xong thì sẽ không từ chối việc luyện chế lò luyện đan nữa.”
Hai sư huynh sư đệ này kẻ tung người hứng, bắt đầu chờ mong Kim Ngọc Dung trở về
Đương nhiên là trong thời gian chờ đợi, Đan Tử Trạc cũng không hề bỏ bê việc dạy dỗ tiểu sư đệ và nhóm heo con
Điều khiến Đan Tử Trạc vô cùng vui mừng đó là tiểu sư đệ và nhóm heo con đều có thiên phú luyện đan cực cao
Bất kể hắn dạy về đan dược gì, lúc luyện linh đan cũng hiếm khi luyện ra được thứ dưới mức thượng phẩm chứ đừng nói là thứ phẩm
Nhìn một lọ lại một lọ linh đan cực phẩm, Đan Tử Trạc cảm thấy, Thiên Phủ Môn của bọn họ sắp phát tài rồi
Có điều nhìn dáng vẻ đáng yêu của nhóm heo con, Đan Tử Trạc lại cảm thấy, mấy viên đan dược này vẫn là để cho nhóm heo con dùng đi. 
Đến nỗi ngay cả đan phong, Đan Tử Trạc cũng sẽ thường xuyên đến đó đi dạo một vòng, sau đó thuận tay lấy đi một ít linh thực luyện đan, tài liệu phụ trợ, cùng với một ít lò luyện đan
Cứ như vậy, dần dần khiến Phong chủ Đan phong đứng ngồi không yên, cảm thấy hành vi của Đan Tử Trạc có phần quá đáng
Cho dù Thiên Phủ Môn có không thiếu lò luyện đan đi chăng nữa thì cũng không thể nhịn được người khác cứ lấy đi mãi như vậy
Vì thế hắn ta liền đi tìm Đan Tử Trạc để tranh cãi, nhưng Đan Tử Trạc cũng không nói gì nhiều, lấy từng bình linh đan cực phẩm từ trong nhẫn trữ vật của mình ra, bán cho Phong chủ Đan phong
Phong chủ Đan phong vốn không quan tâm lắm, nhưng sau khi nhìn rõ loại và phẩm cấp của linh đan này thì lập tức khiếp sợ
Từ Bổ Linh Đan cơ bản nhất cho đến những thứ phức tạp hơn như Trúc Cơ đan, Kết Kim Đan, Độ Kiếp đan cái gì cần có cũng có hết, hơn nữa còn không cái nào có phẩm cấp dưới thượng phẩm, đa số đều là cực phẩm
Hắn ta run rẩy cầm lấy lọ đan dược, “Đan Tử Trạc sư thúc, những thứ này đều là do Linh Thú Phong luyện ra sao?”
“Đúng vậy.” Đan Tử Trạc bình tĩnh trả lời
Phong chủ Đan phong nhanh chóng suy nghĩ một chút rồi thử lên tiếng dò hỏi, “Trên Linh Thú Phong có phải có luyện đan sư ghé qua không?”
Đan Tử Trạc im lặng nghĩ, nếu là luyện đan sư thì có tiểu sư đệ, có mình, còn lại đều là luyện đan heo, “Cũng xem như có đi.”
“À, ta hiểu rồi!” Đối với lời giải thích không đâu vào đâu này, Phong chủ Đan phong lại tự cho là mình hiểu rõ sự tình
Nhất định là có thiên tài luyện đan sư lên Linh Thú Phong để ở ẩn, hơn nữa còn không muốn giao lưu với bên ngoài nên mới nhờ Đan Tử Trạc hỗ trợ chuẩn bị tài liệu, lò luyện đan, thậm chí là bán linh đan
“Đan Tử Trạc sư thúc cứ yên tâm, ta nhất định sẽ giữ kín chuyện này, nếu có thiếu gì thì sư thúc cứ thoải mái lấy mà dùng.” Tâm tình Phong chủ Đan phong ngay lập tức tốt hơn rất nhiều, cũng ngộ nhận rằng nếu sư thúc đã đưa những linh đan này cho hắn ta bán hộ, vậy cũng đồng nghĩa với việc sẽ cho hắn ta ít tiền hoa hồng
Tuy tiền hoa hồng này không cao lắm nhưng hắn ta thực sự không thể kiềm chế nổi trước nhiều linh đan cực phẩm như thế
Hơn nữa, trong số đó còn có rất nhiều đan dược cao cấp mà cực kì khó luyện chế, những thứ này dù có tiền cũng chẳng ai bán
Hắn ta âm thầm tính toán một chút liền phát hiện nếu làm như vậy thì chẳng những đan phong không tốn chút công sức nào mà còn kiếm được không ít lời
Phong chủ Đan phong vui vẻ rời đi, ngay cả lý do vì sao Đan Tử Trạc lấy đi nhiều lò luyện đan như thế cũng được Phong chủ Đan phong tự nghĩ ra một câu trả lời vô cùng hợp lý
Có lẽ là do thiên tài luyện đan sư này có sở thích kỳ lạ là làm nổ lò luyện đan, mỗi ngày một cái, cho nên mới cần nhiều lò luyện đan như vậy
Đối với sự hào phóng này của Phong chủ Đan phong, Đan Tử Trạc vô cùng hài lòng, lập tức lại quay người đi đến đan phong lấy thêm nhiều tài nguyên nữa
Các đệ tử Đan phong ai nấy đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng nhìn Phong chủ vui vẻ như thế, bọn họ cũng không dám hỏi lý do
Dưới ngày tháng như vậy, linh đan do Linh Thú Phong luyện ra càng ngày càng nhiều
Đan phong dựa vào việc cung cấp tài nguyên và thay mặt bán hộ nên cũng kiếm được rất nhiều tiền
Vì thế, đối với hành động mang thật nhiều tài nguyên đi của Đan Tử Trạc, từ trên xuống dưới Đan phong không hề có người nào có thắc mắc gì
Mà Linh Thú Phong cũng không ngừng trở nên giàu có nhờ thiên phú tuyệt với của nhóm heo con
Đương nhiên, những số tiền này đều bị giấu nhẹm đi, bởi vì ngoại trừ Tiểu Thất, heo con, và Đan Tử Trạc thì không ai biết số tiền này rồi sẽ đi đâu
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Tiền bán linh đan được Tiểu Thất chia thành nhiều phần, nhóm heo con một phần, mình một phần, đại sư huynh một phần
Mọi người ai cũng lén lút làm giàu, ngay cả nhóm heo con cũng có rương bạc nhỏ của riêng mình
Chúng nó ai nấy đều nghe nói khi Kim Ngọc Dung trở về sẽ phải luyện cho chúng mỗi con một lò luyện đan riêng nên mới âm thầm tiết kiệm linh thạch để sau này đưa cho sư huynh Kim Ngọc Dung
Tuy là heo con nhưng chúng cũng không hề muốn ngồi không ăn bát vàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên ngoài Thiên Phủ Môn, các tông môn lớn và các tán tu cũng biết chuyện gần đây Thiên Phủ Môn luyện ra một lượng lớn linh đan cực phẩm, nhưng hỏi thăm tới hỏi thăm lui cũng không hỏi được tin tức có ích gì
Tuy rằng nghĩ không ra nhưng như vậy cũng không đủ để ngăn bọn họ tranh nhau mua linh đan
Trên đại lục có rất nhiều gia tộc giàu nứt đố đổ vách, linh đan cực phẩm vừa bán ra đã bị tranh mua hết sạch không còn gì
Đệ tử Thiên Phủ Môn mỗi ngày đều phải đối phó với những người trực tiếp và gián tiếp hỏi chuyện về linh đan cực phẩm cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ
Đừng nói là bọn họ, ngay cả đệ tử nội môn của Thiên Phủ Môn cũng không ai biết cụ thể mọi chuyện là thế nào
Chỉ nghe mọi người đồn rằng, có một vị thiên tài luyện đan sư thích làm nổ lò đang ẩn cư ở Linh Thú Phong nhưng tới bây giờ vẫn chưa có ai từng gặp vị ấy
Ngay cả người ở Hàn Thạch Tông cũng nghe được chuyện Thiên Phủ Môn đột nhiên luyện ra một số lượng lớn linh đan cực phẩm
Dù sao thì chuyện này cũng gây ra tiếng vang rất lớn
Lương Thiện nghe xong thì có chút cảm khái, “Liệu có phải là do Đồ Thất luyện chế ra không nhỉ
Cuối cùng thì đệ ấy cũng học thành tài rồi?”
Đại sư huynh Yến Văn Hoài nghe vậy cũng cảm thấy hoang mang, “Y nhập môn chưa đầy một năm, cho dù là có tài năng đi chăng nữa, cũng không thể nào có chuyện nhanh như thế đã nắm hết các kỹ xảo luyện đan
Hơn nữa, Thiên Phủ Môn bán nhiều linh đan cực phẩm như vậy, nhìn không giống như là việc mà một luyện đan sư mới nhập môn có thể làm một mình.”
Lần này Thân Trụ đột nhiên im lặng không nói gì, anh ta có quen với Kim Ngọc Dung
Lần trước Kim Ngọc Dung đột nhiên trở về Thiên Phủ Môn cũng là do anh ta cung cấp tin tức, chuyện Đồ Thất phản bội sư môn cũng là do anh ta nói
Kết quả đúng như anh ta suy nghĩ, Kim Ngọc Dung lập tức bỏ dở nhiệm vụ, quay trở về Thiên Phủ Môn
Nhưng mọi thứ lại hoàn toàn khác với dự đoán của anh ta, Kim Ngọc Dung chẳng những không làm khó Đồ Thất mà thậm chí ấn tượng về y còn tốt hơn rất nhiều
Về sau còn trách ngược lại anh ta, chỉ trích anh ta là người tâm cơ, cố tình khiến cho Đồ Thất bị trục xuất khỏi Thiên Phủ Môn để sau đó Đồ Thất lại trở về Hàn Thạch Tông làm đệ tử
Thân Trụ im lặng, bởi vì lời của Kim Ngọc Dung đã làm anh ta thức tỉnh
Anh ta bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về chuyện Đồ Thất rời khỏi Hàn Thạch Tông, cũng biết rõ đại điển bái sư không thành công nên Đồ Thất vốn không được xem là người của Hàn Thạch Tông, càng không phải là tiểu sư đệ của anh ta
Anh ta sở dĩ phẫn nộ như thế là vì cảm giác như mình đã bị phản bội
Bởi vì ở Hàn Thạch Tông này, anh ta chính là người hy vọng muốn giữ lại Đồ Thất nhất
Yến Văn Hoài và Lương Thiện lại ngồi nói chuyện thêm một lúc, cảm thấy những linh đan cực phẩm mà Thiên Phủ Môn bán thì bất kể là thời gian, số lượng, hay là phẩm chất của linh đan đều không thể nào là do Đồ Thất luyện chế
Sau khi nói chuyện xong, Lương Thiện còn cảm khái nói, “Thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi, cũng không biết bây giờ Đồ Thất thế nào
Hy vọng cuộc so tài giữa các tông môn tới sớm một chút để ta có cơ hội đến Thiên Phủ Môn thăm y.”
Ánh mắt Yến Văn Hoài chợt xẹt qua một tia sáng, “Nhanh thật đấy, có điều trước lúc đó, sư đệ có muốn học luyện đan thuật không?”
“Cái gì?” Lương Thiện kinh ngạc nhìn sang Yến Văn Hoài, chẳng phải Đồ Thất vì không thể học thuật luyện đan ở Hàn Thạch Tông nên mới rời đi à, vì sao bây giờ lại nói như vậy
Chẳng lẽ đã giấu giếm chuyện gì sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chỉ có ngươi nghĩ thế mà thôi, thật ra cho dù là luyện đan hay là luyện khí thì sư phụ đều rất tinh thông, ta và nhị sư đệ cũng là đi theo sư phụ để học hỏi mà
Tông môn chúng ta cũng không phải môn phái nhỏ gì đâu, mà là Vụ Hải Tông.” Khi Yến Văn Hoài nói những lời này, trong giọng tỏ rõ sự cao ngạo
“Vậy thì vì sao……” Đương nhiên Lương Thiện vô cùng kinh ngạc nhưng cũng không hỏi thêm gì nữa
Dù sao thì Đồ Thất chưa chính thức gia nhập Hàn Thạch Tông, bọn họ cũng chẳng có lý do gì để tiết lộ hết mọi chuyện
Hơn nữa, chẳng phải ngay cả anh ta cũng đến tận hôm nay cũng mới biết được chuyện này đó sao
Ngoại trừ luyện đan và luyện khí, điều càng khiến cho Lương Thiện khiếp sợ chính là thân phận thật sự của Hàn Thạch Tông thế mà lại là Vụ Hải Tông
Đó là một tông môn thần bí được xây dựng trong biển sương mù, không ai biết cụ thể vị trí của Vụ Hải Tông, nhưng lại không thể phủ nhận là Vụ Hải Tông rất lớn mạnh
Bởi vì Vụ Hải vốn dĩ là một nơi được trời cao ưu ái
Hơn nữa, sự tồn tại của bí cảnh Vụ Hải đã dẫn đến sự xuất hiện của vô số thiên tài địa bảo ở chung quanh
Sau một thời gian tích lũy, có thể tưởng tượng được Vụ Hải Tông giàu và mạnh đến mức nào
Yến Văn Hoài xoa xoa đầu Lương Thiện, “Đúng là đệ nên đến đó
Đệ nhất định giỏi hơn Đồ Thất kia nhiều, bất kể là từ phương diện nào.”
Lương Thiện rụt cổ lại, anh ta cảm thấy hiện giờ Yến Văn Hoài có chút kì lạ, hơn nữa anh ta hoàn toàn không có ý định muốn so tài cao thấp với Đồ Thất, “Đại sư huynh, huynh không sao chứ?”
“Ta không sao, bắt đầu từ ngày mai, sư đệ hãy bắt đầu học luyện đan thuật đi
Sư đệ nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của sư huynh, đúng chứ?” Yến Văn Hoài cúi đầu nhìn Lương Thiện
Lương Thiện vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, “Chỉ là sư huynh à, đệ không có Hỏa linh căn, căn bản là không có cách nào luyện đan được.”
“Đừng lo, sư huynh đã cho đệ một mồi lửa rồi
Có lẽ đệ còn chưa nhận ra nhưng sẽ nhanh thôi, đợi mồi lửa đó từ từ lớn lên, đệ sẽ có thể luyện đan.” Yến Văn Hoài giống như đã có sự chuẩn bị từ lâu nên không hề hoảng hốt chút nào
Gieo mồi lửa
Đây là lần đầu tiên Lương Thiện nghe về chuyện này, còn định hỏi lại, nhưng Yến Văn Hoài không cho anh ta cơ hội, dắt anh ta đến Tàng Thư Các chọn sách cần thiết tiếp theo để tu hành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.