Ba sư huynh đệ nhìn nhau, cuối cùng quyết định không nói chuyện này với sư phụ, dành cho ông ấy một bất ngờ Kim Ngọc Dung cũng nhanh chóng thích ứng với các heo con sư đệ Có lẽ bởi vì Đồ Thất và Đan Tử Trạc quá bình tĩnh, như thể việc dạy học cho đám heo con là một chuyện rất bình thường, khiến hắn cũng ngại hỏi thêm Mà Kim Ngọc Dung còn là một người dạy học xuất sắc Từ hoa văn con thỏ khắc trên thanh linh kiếm mà hắn rèn cho tiểu sư đệ có thể nhìn ra, ẩn sâu bên trong vẻ bề ngoài bốc đồng của hắn là một trái tim vô cùng tinh tế Vì thế, trong giờ học, hắn luôn phát hiện ra Tiểu Thất và đám heo con không hiểu chỗ nào, để nhằm vào đó mà tiến hành giảng dạy Hắn cũng là người rất kiên nhẫn, dù phải giải thích một vấn đề ba lần cũng không hề khó chịu Thực ra, trong quá trình giảng dạy, càng về sau Kim Ngọc Dung càng bị lay động Sự sáng suốt của bản thân đã cho hắn biết rằng Tiểu Thất và đám heo con thật sự hiểu hết những kiến thức mà hắn đã dạy Nhưng tiểu sư đệ hiểu được thì không có gì kì lạ, còn đám linh heo này thế mà lại học được, thực khiến hắn bị sốc Mặt trời dần lên cao, tỏa ánh nắng chói chang vào khoảng sân giảng dạy nhỏ, bởi vì có trận pháp nên mọi người cũng không cảm thấy quá nóng Tiểu Thất và đám heo con ngẩng đầu nghiêm túc nghe giảng, Kim Ngọc Dung cũng tập trung dạy học.
Trên những cành lê tươi tốt cạnh bức tường, chú chim nghiêng nghiêng chiếc đầu bé nhỏ nhìn cảnh thần kỳ trong sân, thỉnh thoảng hót líu lo hai tiếng như đang cảm thán Hôm nay, Đan Tử Trạc cuối cùng không mang cái bàn nhỏ ra pha trà, nhưng hắn cũng không rời đi, mà lặng lẽ đứng nhìn mọi thứ trước mắt.
Buổi học kết thúc, tâm trạng Kim Ngọc Dung đã bình ổn lại, đám heo con xếp hàng chuẩn bị ra về Tất nhiên, cũng có những chú heo con can đảm tiến lại gần, ngẩng cái đầu nhỏ lên hỏi Kim Ngọc Dung có thể chế tạo riêng cho nó một lò luyện kim đan không, nó sẽ trả thù lao Kim Ngọc Dung gãi đầu nhìn tiểu sư đệ và đại sư huynh: “Hai người đừng nói với ta là đám heo con này cũng biết luyện đan đấy nhé?” Câu hỏi dò khiến Tiểu Thất hành động giống hệt heo con, y ưỡn ngực, ngẩng đầu bày tỏ niềm tự hào: “Đúng đó, là đại sư huynh đã dạy đám heo con biết luyện đan.”
Đan Tử Trạc không những không phủ nhận, thậm chí còn kiêu ngạo gật đầu nói: “Không sai, là ta dạy, vả lại chúng đều là heo con tài giỏi, linh đan chúng luyện ra đều là loại cực phẩm, không biết đệ có khả năng dạy ra được đám heo con biết luyện khí tốt như thế không.”
“Vậy thì có gì khó, đệ thấy chúng rất có thiên phú đấy.”, vừa nói, ánh mắt Kim Ngọc Dung vừa ngừng lại trên người Tiểu Thất: “Tiểu sư đệ cũng rất có thiên phú, không thua kém gì đám heo con.”
Tiểu Thất nghe thế thì vui vẻ, cảm thấy so sánh như thế không có vấn đề gì Ốc xoa xoa tay, có chút mong đợi hỏi: “Vậy nhị sư huynh đồng ý chế tạo lò luyện đan cho đám heo con phải không?”
“Đồng ý, hơn nữa còn miễn phí” Kim Ngọc Dung hào phóng nói Tiểu Thất vui đến nỗi cùng với đám heo con nhảy nhót rời đi, chạy đi khắp núi rừng để báo tin mừng cho những con heo khác Ngày hôm sau, Kim Ngọc Dung ngủ dậy, vừa đẩy cửa thì ngay lập tức nhìn thấy một đàn heo con xếp hàng dài trong sân Kim Ngọc Dung ngẩn người, hôm qua hắn vừa đồng ý dạy nhóm linh heo luyện khí luyện đan, nhưng không ngờ lại nhiều linh heo như vậy Có điều, may mà đám heo con không cho phép bản thân chiếm hời, lúc định chế lò luyện đan chúng cũng lấy toàn bộ linh thạch kiếm được đưa cho Kim Ngọc Dung, hơn nữa còn để dành cho hắn một ít linh đan cực phẩm Những viên đan dược được đàn heo con giữ lại toàn là cực kỳ đẹp mắt, hoặc là có hiệu quả tuyệt vời Mặc dù Kim Ngọc Dung hết lời từ chối, nhưng đám heo con có liêm sỉ vẫn kiên định nếu như Kim Ngọc Dung không nhận, bọn chúng cũng không cần lò luyện đan nữa Cứ như vậy, Kim Ngọc Dung đã chìm đắm trong sự nhiệt tình của đám heo con Mỗi ngày, sáng hắn dạy đám heo con học, chiều thì luyện chế lò luyện đan Của cải mà đám heo con đưa cho đủ để hắn có thể mua được lượng lớn nguyên liệu tốt, cộng thêm một phần hắn dự trữ mấy năm nay, rồi chạy qua chỗ phong chủ Luyện Khí Phong bòn rút thêm, thì từng chiếc lò luyện đan phẩm chất không hề tầm thường lần lượt ra đời.
Tất nhiên, trong quá trình chế tạo lò luyện đan cho đám heo con, Kim Ngọc Dung cũng không quên chuẩn bị lò luyện đan cho tiểu sư đệ, mà hoa văn điêu khắc trên đó đều là những con thỏ ngây thơ Cuộc sống của đám heo con đều đặn theo một quy luật, sáng học luyện khí, chiều học luyện đan Thậm chí, ban đêm vẫn có heo con chủ động học thêm kiếm pháp, chỉ là kiếm pháp khác với luyện đan và luyện khí, có thể dùng linh lực để hoàn thành hầu hết các thao tác Trước mắt bọn chúng còn chưa thể hóa hình nên chúng nó không có tay để giữ linh kiếm, cho nên việc học kiếm pháp trước mắt mới chỉ dừng lại ở giai đoạn lý thuyết Lúc đầu, chỉ những chú heo con đam mê kiếm pháp mới tự học kiếm pháp kiếm quyết hàng đêm Dần dần, để không tụt lại phía sau, tất cả heo con đều gia nhập đội quân tự học Tiểu Thất không hề biết đám heo đã đắm mình trong học tập Ngoài thời gian học luyện đan và luyện khí, thời gian còn lại ốc đều dành để nuôi heo và trồng rau Những con heo đã khai mở linh trí đương nhiên không cần Tiểu Thất chăm sóc, Tiểu Thất chuyên tâm vào chăm sóc đám heo con biến dị, hơn nữa hiệu quả biến dị đã cho ra kết quả không tệ chút nào Đám heo đột biến cao chừng 4-5m, từ xa nhìn lại trông giống như một ngọn đồi, ngoài việc sản lượng thịt tăng lên rất nhiều, kết cấu và hương vị của thịt cũng ngon hơn, thịt heo nướng lên thì đúng là một món gây nghiện Biểu hiện rõ ràng nhất chính là các đệ tử sống tại Linh Thú Phong đã béo lên không ít Khi con heo đầu tiên hóa khổng lồ, cây cải đầu tiên cũng không chịu thua, cho nên Linh Thú Phong bây giờ đâu đâu cũng thấy bắp cải và heo con khổng lồ Khi Tiểu Thất nhìn vào kết quả đã đạt được trong khoảng thời gian này, hài lòng cảm thán: “Tốt quá Sau này sư phụ với đại sư huynh có thể ăn no rồi, không cần nhét kẽ răng nữa.”
Một tháng sau, Chung Đỉnh đi ngao du khắp nơi cuối cùng cũng về, theo lời ông nói thì là nhớ các đồ đệ Đan Tử Trạc bình tĩnh bấm ngón tay tính toán: “Ừm, chắc là ăn hết heo nướng rồi.”
Chung Đỉnh bị vạch trần ngay lập tức “......”
“Sư phụ, sư phụ, cuối cùng người cũng về, chúng con đã chuẩn bị một bất ngờ cho người đấy!” Ốc đơn thuần rất vui mừng kéo Chung Đỉnh tiến về Linh Thú Phong Nhìn tiểu đồ đệ, Chung Đỉnh thở dài trong lòng, vẫn là tiểu đồ đệ tốt, không tính toán chuyện ông trốn uống linh trà, mà còn chu đáo chuẩn bị một bất ngờ cho ông Thực hiện: Clitus x T Y T
Bốn thầy trò nhanh chóng chạy đến Linh Thú Phong, khi còn trên không trung chưa đáp xuống, Chung Đỉnh đã nhìn thấy rất nhiều heo và bắp cải bên tai là tiếng tiểu đồ đệ không ngừng phân tích tốc độ sinh trưởng, kết cấu và hương vị của đám heo con Chung Đỉnh đã hai ngày không ăn thịt, thèm chảy cả nước miếng, vừa bay vừa mở miệng khen: “Tốt!Tốt!Tốt Vi sư rất thích bất ngờ này!”
“Đây không phải bất ngờ ạ, đây là bình thường thôi, bất ngờ vẫn còn ở bên trong” Tiểu Thất giải thích Mắt Chung Đỉnh sáng lên, thế mà lại còn điều bất ngờ hơn cả thế này Tiểu đồ đệ quả nhiên rất có lòng Đến gần phủ đệ, theo yêu cầu của Tiểu Thất, bốn người đáp xuống rồi đi bộ vào, đến trước cổng viện, Tiểu Thất ngập ngừng dò hỏi: “Sư phụ, thầy có thích người làm đồ đệ như con không?”
“Đương nhiên là thích rồi!” Chung Đỉnh trả lời không chút do dự Thu nhận tiểu đồ đệ là việc tốt nhất ông đã làm những năm gần đây “Vậy thì hay rồi” Tiểu Thất lúc này mới hoàn toàn yên tâm, dùng lực đẩy cánh cửa Viện ra, không có trận pháp ngăn cản, tiếng đọc sách lanh lảnh xuất hiện đầu tiên, Chung Đỉnh ngỡ là tiểu đồ đệ mở lớp giảng bài, nhưng nhìn kĩ lại, chỉ thấy heo con đầy trong Viện đang gật gù rung đùi đắc ý Chung Đỉnh ?? Tại sao heo con lại đọc sách Không đúng, Thiên Phủ Môn khi nào lại có nhiều linh heo như vậy Cách cửa Viện mở ra đã thu hút sự chú ý của đám heo con, Tiểu Thất vẫy tay chào chúng: “Mau đến bái kiến sư phụ, sư phụ cuối cùng đã về rồi!”
Ào một cái, đám heo con đồng loạt đứng lên, vội vã chen lấn tập hợp lại bên chân Chung Đỉnh “Thưa sư phụ, con là Chu Nhị Thập Lục, sư phụ đi đường vất vả, ở bên ngoài cực nhọc rồi.”
“Sư phụ, sư phụ, con là Chu Thập Tam, đây là linh đan tặng cho người.”
“Kính chào Sư Phụ.”
“Kính chào sư phụ, người có muốn ăn gì không Ở đây con có rất nhiều lương thực dự trữ.”
..... Chung Đỉnh lập tức chìm trong sự nhiệt tình của đám heo con, ông thật sự bối rối trước tiếng gọi ‘sư phụ’ nồng nhiệt, kèm theo đó là nhiều loại linh đan, mỹ thực, vật phẩm tinh xảo Đó đều là những thứ mà ngày thường đám heo con góp nhặt được “Được rồi, mọi người không cần nhiệt tình như vậy đâu, sư phụ vui đến nỗi không nói nên lời rồi Tiểu Thất xoa dịu đám heo con đang phấn khích Bọn chúng ngoan ngoãn trở về chỗ ngồi, nhưng những cái đầu nhỏ vẫn nhìn về phía cửa Viện Ba sư huynh đệ dẫn sư phụ đi vào trong Viện, Chung Đỉnh đã mất đi năng lực phản ứng, vô thức bước theo Dọc đường đi qua bàn học của các chú heo con, Chung Đỉnh cúi đầu nhìn xuống, phát hiện nội dung chúng học đều là thuật luyện đan, luyện khí, còn liên quan đến cả kiếm pháp kiếm quyết Đầu óc ong ong, Chung Đỉnh cuối cùng nhớ lại tiểu đồ đệ của mình đã từng hỏi heo con có thể luyện đan và luyện kiếm hay không Lúc đó, ông cho rằng tiểu đồ đệ suy nghĩ thật viễn vông Nhưng bây giờ, ông phát hiện, chỉ cần dám nghĩ, dám làm thì sẽ có cơ hội thành hiện thực Dọc theo đường đi, Tiểu Thất đều kể về sự ưu tú của đám heo con Chung Đỉnh vừa nhận được rất nhiều quà, hơn nữa còn có không ít linh đan, linh khí, nên ông không thể không tin Khi đến vị trí giảng bài, nội tâm đang bị kinh động của ông mới dần dần bình tĩnh lại [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Dù sao ba đồ đệ cũng bình thản như vậy, người làm sư phụ như ông không thể hoảng sợ Cứ như vậy, Chung Đỉnh mỉm cười chào đám heo con, chúng lập tức vui vẻ gọi sư phụ Mỗi câu “sư phụ” đều giống như một hòn đá đập vào đầu Chung Đỉnh, đánh đổ thế giới quan của ông [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Sư phụ thích bất ngờ này không?” Tiểu Thất ở bên cạnh hỏi Chung Đỉnh mỉm cười gật đầu: “Thích.”
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Nhận được đáp án như mong đợi, Tiểu Thất rất vui mừng, “Ốc biết sư phụ chắc chắn sẽ thích mà Suy cho cùng thì ai mà không thích heo con cơ chứ!”
Chung Đỉnh nhớ lại mùi thịt heo nướng thơm ngon, lần này cái gật đầu chân thành hơn: “Ừm, Ừm”
Cứ như vậy, đám heo con từ đó cũng có thân phận chính thức ở Thiên Phủ Môn Nhưng nghĩ đến sự tồn tại của chúng có thể gây kinh hãi thế tục, mọi người nhất trí quyết định tạm thời không công khai thân phận của chúng, để tránh có người đến trộm heo Sự trở lại của Chung Đỉnh không làm gián đoạn nhịp sống của Tiểu Thất, Ốc cứ như vậy vui vẻ sống cuộc sống trồng rau, nuôi heo suốt một năm, cho đến khi hỏa linh căn dần dần suy yếu rõ rệt thì bị sư phụ và hai vị sư huynh phát hiện [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ba người họ rõ ràng còn sốt ruột hơn cả Tiểu Thất, bắt đầu điều tra nguyên nhân Tuy nhiên, sự tồn tại của linh căn là vô hình, nên việc điều tra cực kỳ khó khăn Trong nguyên tác, Đồ Thất sau khi bái nhập Đan Phong không được đối xử như vậy Khi hỏa linh căn suy yếu, cậu càng bị xa lánh hơn, cho đến khi buộc phải rời khỏi Đan Phong, cũng không một ai quan tâm nguyên nhân linh căn của cậu suy yếu Nhìn ba người suốt ngày bận rộn, Tiểu Thất rất muốn họ dừng lại để yên tâm đi theo cốt truyện Nhưng sự khuyên can của Thiểu Thất chỉ khiến ba người họ cảm thấy y là người quá hiểu chuyện, ngoài ra không có tác dụng gì Cuối cùng, sau nửa năm điều tra, Chung Đỉnh mới nghe được một số tin tức: “Đây là một loại độc bí pháp được luyện chế ra, loại độc này là thể sống, ký sinh trong linh căn của tu sĩ Nhưng độc này là âm dương song sinh, linh căn bị độc song sinh ăn sẽ sinh ra…”
Nghe Chung Đỉnh giảng giải, Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung đều vô cùng lo lắng Chung Đỉnh chau mày, loại độc này cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa chú thích trong Ngọc Giản thư tịch ông tra được nói rằng, nó vô phương cứu chữa Chung Đỉnh không rõ là kẻ nào lại độc ác như thế, dám hạ thủ với tiểu đồ đệ đơn thuần đáng yêu của mình như vậy “Sư phụ, có thể tìm được một độc song sinh khác không Hoặc là giải độc!” Kim Ngọc Dung nắm lấy thanh linh kiếm bên hông, hiển nhiên là nếu nghe được đáp án, hắn sẽ lập tức lao ra đi chém người Chung Đỉnh lắc đầu: “Loại độc này khác cổ độc ở chỗ là nó vô hình, sau khi tiến vào cơ thể sẽ hợp nhất với linh căn, hơn nữa linh căn không thể chuyển hóa lại.”
Đến đây, Tiểu Thất mới thở phào nhẹ nhõm… may quá may quá, độc của Yến Văn Hoài khá tốt, ốc sắp được nằm yên rồi Đan Tử Trạc không nói gì, ánh mắt trở nên u ám “Là người của Hàn Thạch Tông làm?” Nhìn tiểu sư đệ rơi vào hoàn cảnh như vậy vẫn không không khóc, không náo loạn, ngoan ngoãn đến nỗi khiến người ta đau lòng, đại não Kim Ngọc Dung nhanh chóng hoạt động trở lại, những người tiếp xúc với tiểu sư đệ không nhiều, ngoài Thiên Phủ Môn, khả năng lớn nhất chính là Hàn Thạch Tông Tiểu Thất vừa mới an tâm, bỗng nhiên lại căng thẳng, nhị sư huynh vững vàng như núi, không được để cốt truyện đi chệch hướng, “Không Nhị sư huynh đừng nghĩ vớ vẫn, bọn họ tuyệt đối sẽ không làm như vậy!”
Ba người nhìn Tiểu Thất đơn thuần, lương thiện, không đề cập đến chuyện này nữa, nhưng trong lòng thầm quyết định cần phải làm một chuyến đến Hàn Thạch Tông Nếu suy đoán của họ là đúng, vậy thì họ không ngại phá lệ đại khai sát giới đâu “Tiểu sư đệ đừng lo, sau này có chuyện gì cần thì cứ việc nói với sư huynh.” Đan Tử Trạc vỗ nhẹ đầu Tiểu Thất Kim Ngọc Dung cũng đưa tay sờ đầu Tiểu Thất: “Cần gì thì nói với sư huynh.”
Chung Đỉnh cũng làm ra dáng vẻ hiếm thấy: “Tất cả đã có vi sư, con đừng sợ.”
Lúc này, Tiểu Thất vội vàng gật đầu: “Dạ, dạ, chỉ cần sư phụ và các sư huynh không đi tìm Hàn Thạch Tông, ốc sẽ không sợ.” Lo lắng ba người không đồng ý Tiểu Thất vội vã vỗ đầu ba người: “Buổi tối ốc sẽ làm rất nhiều thức ăn ngon cho sư huynh và sư phụ, nướng thật nhiều thịt heo, sư phụ và sư huynh đồng ý với ốc, đừng đến Hàn Thạch Tông nữa có được không?”
Ba người lập tức lộ ra vẻ mặt ân cần như một người cha Đây chính là tiểu đồ (sư) đệ tốt của họ, người vừa khiến họ cảm thấy ấm áp, vừa đau lòng thay Ba người nhìn nhau, cuối cùng bất đắc dĩ đồng ý với Tiểu Thất Cho dù bọn họ không đi tìm, đợi đến khi các tông môn mở hội so tài, Hàn Thạch Tông cũng đến, sẽ nhân tiện điều tra độc song sinh vậy Tiểu Thất thấy vậy thì hoàn toàn yên tâm, nhờ ốc cố gắng ngăn cơn sóng dữ mới có thể làm cho cốt truyện không đi chệch hướng.