Đoàn người Hàn Thạch Tông không đi đến khách phong mà đi thẳng đến Linh Thú Phong Vốn tưởng rằng dọc đường sẽ hoang tàn vắng vẻ, nhưng không ngờ, ven đường luôn có đám người lui tới không ngừng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Có người vui ra mặt, có người lại uể oải, làm đám người Hàn Thạch Tông không khỏi tò mò bước tới dò hỏi "Ta mua được thịt linh heo, còn có một viên đan trúc cơ cực phẩm, tối nay về ta sẽ luyện hoá viên đan này, trước khi tranh tài nhất định có thể lên trúc cơ Đây là một đệ tử có quan hệ tốt với đệ tử Thiên Phủ Môn, do vậy mà biết được một ít chuyện về Linh Thú Phong, cũng biết rằng chỉ trong vòng ba năm ngắn ngủi, địa vị của Linh Thú Phong như nước lên thì thuyền lên "Ta còn chưa cả vào được, cứ một hai phải đòi thiệp mời, sao mà khó thế Đây là những người mang vẻ mặt thất vọng trên đường, bọn họ nghe được một ít lời đồn đãi, muốn đến thử vận may Nhưng không ngờ có nhiều người đến thử vận may như vậy, Thiên Phủ Môn buộc phải đưa ra quy định mới, người không có thiệp mời thì không được vào Linh Thú Phong Thấy vậy, người Hàn Thạch Tông hơi kinh ngạc Chẳng lẽ thiên hạ đệ nhất tiên môn đều như vậy sao Ngay cả Linh Thú Phong cũng cần thiệp mời mới vào được "Yến sư thúc, chúng ta vẫn đi chứ Một đệ tử của Hàn Thạch Tông hỏi Một đệ tử khác lại có chút khinh thường: "Ra vẻ thôi, ta chưa từng nghe nói Linh Thú Phong của tông môn nào cần thiệp mời "Đi xem đi, dù sao cũng đã đến đây rồi Yến Văn Hoài cũng cảm thấy kỳ lạ Đây không phải lần đầu tiên anh ta tham gia tranh tài tông môn, trước kia chưa từng nghe nói Linh Thú Phong của Thiên Phủ Môn có nội quy này Vì vậy, mang theo một tia nghi hoặc, đoàn người đi tới cửa Linh Thú Phong, sau đó kinh ngạc phát hiện ở cửa sơn môn đã chật kín người, bên tai có vô số tiếng nói chuyện và tranh luận, ồn ào náo nhiệt như phố xá sầm uất của phàm nhân Người Hàn Thạch Tông vô cùng ngạc nhiên, giữ lấy một người rồi hỏi đây là Linh Thú Phong phải không, chắc họ không đi nhầm chỗ đấy chứ Người nọ nhìn họ một cách kỳ lạ rồi đáp: “Phải.” Trừ Linh Thú Phong, còn có phong nào rầm rộ như vậy hả Lần này có tổng cộng sáu người Hàn Thạch Tông đến tham gia tranh tài tông môn, môn chủ Thủy Hàn Quang chỉ đứng xem chứ không đích thân tham dự, hơn nữa ông ấy không đi cùng các đệ tử mà đến khách phong trước một ngày Trong năm người còn lại, ngoài ba đệ tử thân truyền, còn có hai đệ tử nội môn, đều là những người thiên tư trác tuyệt Lúc này, năm người nhìn cảnh tượng rầm rộ trước mắt, có chút không biết nên làm gì, cuối cùng sau khi cẩn thận hỏi thăm mới biết, phần lớn người tụ tập ở nơi này là tới mua linh thú, rau cải, linh trà và linh đan, linh khí Tuy rằng không biết Linh Thú Phong của Thiên Phủ Môn lại thành cái sạp hàng từ bao giờ, nhưng đã có lời giải thích tại sao lại có nhiều người như vậy Cuối cùng, năm người xuyên qua đội ngũ xếp hàng chờ, đi tới trước sơn môn, làm một đống người đang xếp hàng bất mãn nhìn chằm chằm Năm người chỉ cảm thấy khó hiểu, bọn họ có đến mua đồ đâu, Hàn Thạch Tông bọn họ cũng không phải mấy tông môn nhỏ cần mua sắm mấy thứ này, tông môn chưa bao giờ thiếu vật tư cả Nghĩ như vậy, người Hàn Thạch Tông lại càng thêm kiêu ngạo, nghênh ngang đi đến trước cửa sơn môn, trực tiếp bảo với đệ tử canh cửa: “Phiền ngươi truyền lời chút, chúng ta là bằng hữu của Đồ Thất, muốn đến thăm.”
Đệ tử bận rộn từ sáng đến giờ ngước mắt: “Có thiệp mời không?”
Yến Văn Hoài cảm thấy đối phương không nghe rõ lời mình vừa nói, lặp lại một lần nữa: “Chúng ta là Hàn Thạch Tông, tới bái phỏng Đồ Thất.” Sợ người kia nghe không rõ, anh ta còn cố ý nhấn mạnh hai chữ Đồ Thất Đệ tử Thiên Phủ Môn bóp trán: “Không có thiệp thì mời trở về.”
Người Hàn Thạch Tông ngây ra, sao chỉ đi gặp Đồ Thất nuôi heo thôi cũng đòi thiệp mời, nụ cười của Yến Văn Hoài nhạt đi không ít: “Chúng ta không mua đồ.”
Nụ cười duy trì cả một buổi sáng trên mặt đệ tử Thiên Phủ Môn cũng phai đi: “Chỉ cần đi vào Linh Thú Phong thôi cũng cần thiệp mời, muốn gặp người của Linh Thú Phong còn cần hai thiệp mời, các ngươi có không Không có thì mời trở về!”
Đối mặt với thái độ đột nhiên cứng rắn hơn không ít của đệ tử Thiên Phủ Môn, người Hàn Thạch Tông chỉ có duy nhất một ý nghĩ trong đầu, đó chính là Thiên Phủ Môn này quá ỷ thế hiếp người Đều đương tuổi bẻ gãy sừng trâu, một câu bất hòa liền trở mặt ngay tại chỗ: “Thiên Phủ Môn các ngươi có ý gì, chúng ta chỉ muốn gặp bằng hữu chút thôi, sao lại còn đòi thiệp mời Coi bọn ta là đám tiểu môn tiểu phái kia à!”
Một đệ tử nội môn khác cũng lập tức cất lời: “Đúng đấy, chưa từng nghe nói tông môn nào có quy củ như vậy, cứ xem như Thiên Phủ Môn các ngươi đặc biệt, ta và đám tiểu môn tiểu phái đáng bị gây khó dễ như vậy sao?”
Hai đệ tử nội môn của Hàn Thạch Tông vừa dứt lời, soạt một cái, hàng người bên cạnh bọn họ lui về sau vài bước trong nháy mắt, chủ động phân rõ giới hạn với năm tên bệnh nhân tâm thần này Năm người Hàn Thạch Tông cũng không ngốc, sao những người này không nhiệt huyết chút nào vậy, sợ Thiên Phủ Môn đến vậy sao Thế nhưng rất nhanh, trong đám người truyền đến tiếng bàn tán làm bọn họ càng thêm khó chịu “Mấy người này bị cái gì vậy, không xếp hàng mà còn hùng hồn nói thế được cơ à?”
“Có thiệp còn chưa chắc đã vào được, thế mà bọn họ còn dõng dạc bảo muốn gặp Đồ Thất?”
“Hàn Thạch Tông, nghe quen tai phết?”
“Ta nhớ ra rồi, là tông môn trước kia Đồ Thất bái nhập.”
“Bảo sao muốn tới Thiên Phủ Môn, Hàn Thạch Tông này nhìn qua chả ra cái thể thống gì, ngạo mạn vô lễ, còn tự cho là đúng.”
Thực hiện: Clitus x T Y T
… Sự thật chứng minh, người xếp hàng vẫn có tâm huyết, bởi vì bọn họ bàn tán cũng không thèm nhỏ giọng, chẳng hề sợ năm người nghe thấy, thậm chí ánh mắt còn mang theo ý khiêu khích công khai, dường như nếu có đánh nhau cũng không thèm để tâm Ở trong mắt người ngoài, Hàn Thạch Tông là một môn phái nhỏ vô danh tùy hứng Nhưng đệ tử thân truyền và nội môn của Hàn Thạch Tông chỉ cần nhập môn được một khoảng thời gian nhất định đều sẽ được biết, bọn họ cũng không phải môn phái nhỏ gì, mà chính là Vụ Hải Tông tiếng tăm lừng lẫy trên đại lục, một thế lực không hề kém cạnh so với Thiên Phủ Môn Thậm chí nếu xét về độ thần bí, danh tiếng của Vụ Hải Tông còn hơn cả Thiên Phủ Môn Vì bị ý nghĩ này ảnh hưởng, phần lớn người biết chuyện đều rất khó giữ vững tâm lí bình thường, bọn họ sẽ cảm thấy mình không giống người thường mà kiêu ngạo hơn một bậc Lúc Đồ Thất rời khỏi Hàn Thạch Tông, phần lớn đệ tử nội môn đều ôm ý nghĩ chế giễu mà lẳng lặng xem trò vui, trong lòng lại tràn ngập cảm giác vui sướng khi người gặp họa Dù sao so với đệ tử nội môn, đệ tử thân truyền sẽ đạt được nhiều tài nguyên hơn, mà Đồ Thất, lại từ bỏ dễ dàng như vậy Cho nên, những đệ tử Hàn Thạch Tông đến tham gia tranh tài tông môn, thật ra còn gánh vác một nhiệm vụ nữa, đó là tận mắt thấy thảm trạng của Đồ Thất rồi trở về chia sẻ với đồng môn Sau khi tới mới biết hiện trạng của Đồ Thất thực sự làm người ta phải bàn tán say sưa, bọn họ gấp không chờ nổi muốn nhìn thấy cái tên có mắt không tròng kia Kết quả, trăm triệu lần không nghĩ tới, bọn họ lại bị chặn lại ngoài cửa, đến cái bóng của Đồ Thất cũng chưa thấy, ngược lại còn bị những người khác sỉ nhục [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Điều này làm bọn đệ tử lòng tự trọng cao như núi sao mà chịu nổi, lập tức lấy linh kiếm ra, muốn dạy dỗ đám người ăn nói lỗ mãng này Mà những người xếp hàng đã sớm bất mãn với hành vi chen hàng của năm người kia, thấy vậy cũng rút kiếm chuẩn bị nghênh chiến, đều đương tuổi hăng máu, làm gì có ai sợ ai Lương Thiện thấy thế thì hơi sốt ruột, vội vàng tiến đến khuyên can Lúc này đánh nhau trước cửa Linh Thú Phong nhiều ít gì cũng sẽ liên lụy Đồ Thất, hơn nữa tình cảnh của Đồ Thất nghe chừng có vẻ không tốt lắm, như thế sẽ chỉ làm chuyện này càng thêm bất ổn Lương Thiện dù sao cũng là đệ tử thân truyền của tông chủ, hai đệ tử nội môn có tức giận đến đâu cũng phải nhịn lại Yến Văn Hoài tới hòa giải: “Tiểu sư đệ nói có lí, chúng ta chỉ tới thăm bạn cũ, không phải đến đánh nhau, nếu Linh Thú Phong không chào đón chúng ta thì chúng ta rời đi là được chứ gì Chỉ là đạo đãi khách của Linh Thú Phong này đúng là làm người ta thổn thức, đệ nhất tiên môn thanh cao kiêu ngạo như vậy, xem như chúng ta đã nhìn rõ.”
Anh ta không nói lời này thì không sao, vừa nói ra, ánh mắt của hàng người nhìn bọn họ càng như nhìn một đám ngốc “Bạn cũ Ta cũng là bạn cũ của Đồ Thất này, cũng phải xếp hàng đấy thôi!”
“Không biết là ai thanh cao ở đây nhỉ, một tiểu tông vô danh mà còn có ý đồ không tuân theo quy củ.”
“Chúng ta xếp hàng ở đây, có ai mà không muốn gặp Đồ Thất, nhưng Đồ Thất là người mà ngươi muốn gặp là gặp được à?”
“Đúng đấy, hơn nữa Linh Thú Phong còn có đại sư luyện đan ẩn cư, ngươi coi Linh Thú Phong là nhà ngươi à!”
Mọi người ngươi một câu ta một câu khinh thường Hàn Thạch Tông, Yến Văn Hoài nào có từng chịu loại nhục nhã như này, điều càng làm cho anh ta khó hiểu hơn chính là, một Đồ Thất nuôi heo mà thôi, sao ý trong ý ngoài của mấy người này, Đồ Thất lại rất được hoan nghênh thế nhỉ Tưởng tượng đến đây, trong lòng Yến Văn Hoài càng thêm bất mãn với Đồ Thất, một tên phản đồ mà thôi, rời khỏi Hàn Thạch Tông, sao có thể một bước lên trời, như thế chẳng phải coi Hàn Thạch Tông bọn họ là trò cười hay sao Càng nghĩ càng tức, hơn nữa, những người xung quanh bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ, Yến Văn Hoài rốt cuộc cũng không nhịn được mà rút linh kiếm ra Thế nhưng, oán khí của anh ta trừ đối với những người đang xếp hàng ở ngoài thì phần nhiều vẫn là oán khí đối với Đồ Thất Nếu Đồ Thất không rời khỏi Hàn Thạch Tông thì sẽ không có nhiều phiền toái như vậy, cũng sẽ không có nhiều người vây xem và chê cười Hàn Thạch Tông Anh ta không hiểu, tại sao sư phụ lại bình thản khi Đồ Thất rời đi, chỉ nói một câu đơn giản không có duyên phận là xong chuyện Điều càng làm cho anh ta không cam lòng chính là, vì sao sau khi Đồ Thất rời khỏi Hàn Thạch Tông, thế mà y lại một bước lên mây, bái nhập môn hạ của Chung Đỉnh Tại sao hết thảy đều không giống trong tưởng tượng của anh ta, tại sao số phận của Đồ Thất khi rời đi lại hoàn toàn khác so với anh ta năm đó Đúng vậy, Yến Văn Hoài bây giờ đã không phải Yến Văn Hoài thực sự, mà là Yến Văn Hoài sau khi bị chiếm xác Anh ta giống Đồ Thất, đều được Hàn Thạch Tông nhận nuôi từ khi còn bé Giống với Đồ Thất, anh ta cũng muốn đi chiêm ngưỡng thế giới rộng lớn bên ngoài Vì thế, trước khi bái sư, anh ta rời khỏi Hàn Thạch Tông, đi đến bái nhập đệ nhất tiên môn Thiên Phủ Môn, nhưng lại bị từ chối không cho vào cửa Mà anh ta lại không chịu đi đến tông môn nhỏ khác, anh ta nên trở thành đệ tử nội môn, thậm chí là thân truyền của Thiên Phủ Môn, trở thành người được vạn chúng kính ngưỡng Cứ như vậy, anh ta trở thành một tán tu Sau đó, trong một lần tìm huyệt mộ bí mật của tu sĩ thượng cổ, anh ta phát hiện ra âm dương song sinh độc, loại độc này khó phát hiện hơn nhiều so với cổ, hơn nữa cũng không giải được Bằng phương pháp này, gã ta đã luyện cho mình một lôi linh căn tuyệt hảo, sau đó bắt đầu dốc lòng nghiên cứu những loại độc khác trong huyệt mộ, rồi bái chủ nhân huyệt mộ làm thầy Sau khi việc học có thành tựu, anh ta xuống núi, nhờ vào bản lĩnh của mình mà trở thành người danh chấn một phương Mặc kệ là bêu danh hay là sợ hãi, bản thân có địa vị cao vẫn tốt hơn Sau đó, gã gặp lại cố nhân Yến Văn Hoài đã cùng nhau lớn lên, một người luôn mồm khẩu hiệu trảm yêu trừ ma Gã nghi hoặc, mình cũng giống mọi người, muốn trở nên cường đại hơn thôi, sao lại trở thành yêu ma trong lời người khác rồi Gã bảo Yến Văn Hoài nhìn về phía sau, Yến Văn Hoài quay đầu lại thì thấy một dãy bình đặt sát nhau, trong mỗi một chiếc bình là một người đang kêu rên thống khổ Hạ Nhận cao hứng nói: “Thấy chưa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đây là phương pháp luyện độc mới mà ta phát minh, hiệu quả tốt hơn của sư phụ.”
Lúc sau chính là một hồi chiến đấu, Yến Văn Hoài thực sự rất mạnh, nhưng từ lúc bắt đầu vào Bách Độc Cốc này của anh ta thì hắn đã bị trúng độc Thế nhưng, chung quy lại gã ta vẫn xem thường Yến Văn Hoài, tên điên kia trước khi chết đã hủy hoại thân thể gã ta và Kim Đan, nhưng thật may, thật may là gã đã sớm dùng độc để làm thêm một Kim Đan nữa cho mình, sau đó gã liền mượn cơ hội này chiếm thân thể Yến Văn Hoài Sau khi chiếm xác, Hạ Nhận không định về Hàn Thạch Tông, nhưng từ trong trí nhớ mà gã lấy được, Hạ Nhận phát hiện một bí mật, một bí mật về bối cảnh thực sự của Hàn Thạch Tông Gã vô cùng phẫn nộ, nếu Hàn Thạch Tông có thực lực như vậy thì tại sao không nói sớm mà cứ nhìn gã ta rời đi như vậy, nhìn gã ta bị Thiên Phủ Môn từ chối như một trò cười, nhìn gã trở thành tán tu, nhìn gã lưu lạc tới bước đường như hôm nay Ôm hai loại oán giận này, Hạ Nhận quay về Hàn Thạch Tông, sau đó phát hiện có hai người rất giống tình huống năm đó của gã và Yến Văn Hoài, đó là Lương Thiện và Đồ Thất Hơn nữa Đồ Thất còn đi lên con đường xưa của mình năm đó, Hạ Nhận cảm thấy thú vị, muốn đắp nặn Đồ Thất thành một bản thân tiếp theo, nhưng trước đó, gã ta muốn cho Đồ Thất nếm thử bấy nhiêu nỗi nhục nhã và thống khổ như năm đó gã ta phải chịu Còn Hàn Thạch Tông và Thiên Phủ Môn đều nằm trong danh sách trả thù của gã ta, một cái là do năm đó giấu giếm sự thật, lạnh nhạt mặc kệ gã ta rời đi, một cái là do mặc kệ gã ta cầu xin thế nào cũng cao ngạo từ chối, không cho gã bái nhập môn hạ Hai môn phái như vậy đều nên biến mất Tông môn thay thế sẽ là Bách Độc Tông do Hạ Nhận sáng lập, nếu Đồ Thất thức thời thì y sẽ trở thành đệ tử thân truyền của Hạ Nhận, dù sao bọn họ cũng giống nhau đến thế ____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Còn về Lương Thiện, thêm một hoả linh căn có vẻ là chuyện tốt, nhưng linh căn vốn có của Lương Thiện là hệ thuỷ, hoả linh căn trong người anh ta càng cường đại, anh ta sẽ càng khó duy trì cân bằng, sau này chỉ cần hơi sơ sẩy chút thôi cũng sẽ đem lại hậu hoạn vô cùng Tuy nhiên, nếu Lương Thiện thực sự là thiên tài, hoàn toàn dung hợp thuỷ hoả song linh căn, vậy đó là vận mệnh của anh ta, cũng là một con chuột bạch hoàn hảo Nếu linh căn nước và lửa có thể cùng tồn tại, bản thân anh ta sẽ cất chứa được càng nhiều linh căn hơn Hạ Nhận cho rằng hết thảy đều sẽ tiến hành giống như kế hoạch, nhưng từ khi Đồ Thất bái nhập môn hạ của Chung Đỉnh, mọi chuyện bắt đầu trở nên không đúng lắm Gã ta đương nhiên sẽ không thừa nhận mình ghen tị, chỉ là nghĩ mãi không ra, thiên phú của Đồ Thất còn chẳng bằng mình năm đó, tại sao mình lại không có tư cách bái nhập Thiên Phủ Môn Ngập trong nỗi hoang mang và ghen ghét, Hạ Nhận bắt đầu đốc thúc Lương Thiện tu tập hoả linh căn, đồng thời chờ cuộc tranh tài tông môn sắp tới Tranh tài lần này, gã ta chẳng những muốn xem Đồ Thất đã ngã ngựa, mà còn muốn xem Lương Thiện toả sáng rực rỡ Sau đó nhờ vào thiên phú của Lương Thiện để đi đến Vụ Hải Tông, tông môn chân chính của Hàn Thạch Tông, lại tiếp nhận Vụ Hải Tông vào dưới trướng của mình, nói hết chân tướng cho Lương Thiện, rồi nhìn anh ta khóc lóc thảm thiết Hạ Nhận không thích cảm giác sự việc thoát khỏi tầm khống chế của bản thân, mấy năm nay không ít lần gã ta âm thầm hỏi thăm tình huống của Đồ Thất Nhưng đáng tiếc là, người muốn nghe ngóng về Đồ Thất không ít, Thiên Phủ Môn không phải nơi dễ vào, mà Linh Thú Phong trong Thiên Phủ Môn cũng thành nơi khó hỏi thăm nhất trong mấy năm này Đặc biệt là sau khi tuồn ra tin tức Linh Thú Phong có luyện đan sư ẩn cư, trình độ giới nghiêm của Linh Thú Phong lại càng tăng thêm một bậc Cho nên, tin tức truyền ra cực kì có hạn, mà lại khó phân biệt thật giả Nhưng dù nói như thế nào, một đệ tử thân truyền lại cứ ăn dầm nằm dề ở Linh Thú Phong, đây chính là một việc cực kỳ mất mặt Cho nên Hạ Nhận chưa từng cảm thấy kế hoạch của mình có lỗ hổng gì, dù sao thì làm gì có ai lại đi thích một đồ đệ có hỏa linh căn đang dần dần suy yếu, rồi cuối cùng sẽ biến thành phế linh căn Nhưng tất cả mọi chuyện bây giờ lại làm Hạ Nhận ý thức được, hình như sự việc không giống lắm so với tưởng tượng, Đồ Thất có vẻ rất nổi tiếng, nhưng là vì sao, dựa vào đâu Sự không cam lòng và địch ý mãnh liệt theo kiếm phong của gã ta mà ra, người đang xếp hàng chờ cũng liên tục rút kiếm, định đánh nhau một trận Kết quả hai bên còn chưa kịp động kiếm, một đạo kiếm quang hiện lên nhanh hơn, vô số bóng kiếm bao phủ xuống, trong nháy mắt đã cách ly Hạ Nhận, bao phủ gã ta trong đó “Là kiếm trận!”
“Đó là Kiếm Nghịch Lân!”
“Đan Tử Trạc tới à?”
Uy danh của Nghịch Lân Thần Kiếm, không ít người đã từng nghe nói qua, năm đó là Đan Tử Trạc rút thần kiếm ra, cho nên không ít người đều cảm thấy, kiếm này là của Đan Tử Trạc Nhưng ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện người tới cũng không phải Đan Tử Trạc, mà là một gương mặt non nớt hơn Có người nhận ra, đúng là Đồ Thất trong lời đồn!