Trong mười ngày vòng loại, vì có 65 thiên tài của Chu gia nên đã hấp dẫn ánh mắt của phần lớn người thi đấu Trừ những người này ra, cũng có một số thiên tài mới nổi khá là khiến người ta chú ý, ví dụ như Lương Thiện của Hàn Thạch Tông Lúc đầu mọi người chú ý tới Lương Thiện là bởi vì cùng ngày người này thi đấu, Đồ Thất dọn một cái ghế nhỏ ngồi dưới đài, trận nào cũng cổ vũ cho Lương Thiện Vì thế mọi người mới biết, trước khi Đồ Thất bái nhập Thiên Phủ Môn, y có quan hệ không tệ với Lương Thiện, thậm chí đến tận bây giờ, quan hệ hai người vẫn tốt như vậy Mà Lương Thiện trên đài cũng rất ganh đua, dù là luyện đan, luyện khí hay kiếm pháp, anh ta đều lấy được thành tích xuất sắc Mặc dù không có một lò toàn là linh đan và linh khí cực phẩm, nhưng bây giờ mới chỉ là vòng loại, không phải ai cũng dốc hết toàn lực Lương Thiện không biết suy nghĩ của mọi người, bằng không chỉ sợ anh ta sẽ khóc mất, bởi vì thật ra anh ta đã định dùng hết toàn lực, nhưng mỗi lần Đồ Thất tới cổ vũ, y đều vừa ăn vừa hô cố lên Mùi hương mê người kia vừa lan ra, lực chú ý của Lương Thiện một phần bị phân tán xuống dưới đài, một phần thì đang nghĩ xem trưa nay Người Tuyết Nhỏ sẽ cho mình ăn món ngon gì Vậy nên lúc sau, lực chú ý dư lại của anh ta mới dùng trên trận đấu Nhưng dù là vậy, thành tích của Lương Thiện vẫn rất ổn Chỉ là lần tranh tài tông môn này, trình độ thi đấu bị thiên tài Chu gia không ngừng kéo cao, cho nên có luyện chế ra linh đan thượng phẩm hay thậm chí là cực phẩm cũng không đủ làm mọi người kích động [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Mười ngày trôi qua rất nhanh, sau vòng loại, một ngàn tu sĩ nổi danh tiến vào vòng tiếp, tức là vòng khiêu chiến Trước khi bắt đầu khiêu chiến còn có một ngày nghỉ ngơi, sau đó sẽ thi đấu ba ngày liên tục Sau khi kết thúc, cuối cùng chỉ còn 300 người tiến vào vòng tiếp theo Đối với thành tích của mình ở vòng loại, Lương Thiện khá hài lòng, rốt cuộc đúng như hầu hết mọi người suy đoán, màn thể hiện ở vòng loại không phải trạng thái tốt nhất của anh ta Hơn nữa, bản thân anh ta không phải người nóng lòng muốn đạt được thành công, mục tiêu của anh ta rất rõ ràng, đó là tiến vào danh sách cuối cùng, sau đó đi tới Vụ Hải, tiến vào bí cảnh Vụ Hải, chiêm ngưỡng Vụ Hải Tông trong lời đồn một chút Yến Văn Hoài thì ngược lại, gã không hài lòng với kết quả, bởi vì theo như dự đoán của gã, Lương Thiện phải khiến mọi người kinh ngạc Như vậy, Hàn Thạch Tông mới nổi bật và được chú ý [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bằng không, chờ đến khi gã động thủ hủy diệt Hàn Thạch Tông, Hàn Thạch Tông sẽ không lưu lại chút danh tiếng nào cả Hơn nữa, gã dạy dỗ Lương Thiện ba năm, hiểu rõ thực lực của Lương Thiện, thành tích phải tốt hơn thế này mới đúng chứ Vì thế, Yến Văn Hoài bất mãn đi tìm Lương Thiện: “Tiểu sư đệ không quen thi đấu hả Có gì cần thì cứ nói với sư huynh.”
Lương Thiện vốn tưởng Yến Văn Hoài tới chất vấn, nghe vậy thì nhẹ nhàng thở phào, đồng thời còn có chút chờ mong: “Thật sao?”
“Đương nhiên, yêu cầu của đệ, có bao giờ sư huynh từ chối đâu.” Ánh mắt Yến Văn Hoài sâu thẳm Lương Thiện hơi ngượng ngùng nói: “Đệ cảm thấy một ngày một bữa không đủ no.” Nhưng anh ta lại hơi ngại khi đi tìm Người Tuyết Nhỏ Thân Trụ vừa lúc đi tới, nghe vậy thì chuyển bước, đổi hướng rời đi Anh ta cũng không đủ no, không thể nhường cho tiểu sư đệ Nhìn bóng dáng Thân Trụ vội vội vàng vàng, Lương Thiện lẩm bẩm: “Thật ra ta không muốn khẩu phần của nhị sư huynh đâu.”
Yến Văn Hoài: “...” Vì cái này mà Thân Trụ xoay người rời đi Yến Văn Hoài chưa từng nghĩ tới lại là nguyên nhân này, nhưng lời nói ra như bát nước đổ đi, gã chỉ có thể căng da đầu đi đến Linh Thú Phong Trước cửa Linh Thú Phong vẫn có một hàng dài đang đứng đó, ngoài dự đoán, lúc Yến Văn Hoài đi qua, mọi người đều lễ phép nhường đường, hoàn toàn trái ngược với cái lần tràn ngập địch ý kia Yến Văn Hoài vừa đắc ý vừa khó hiểu, liền nghe được tiếng xì xào xung quanh “Đây là ai Sao mọi người lại tránh đường?”
“Nhìn đầu hắn đi.”
“Chói mắt quá!”
“Ồ… Ta biết rồi, là người bị Kiếm Nghịch Lân cạo trọc chứ gì, quen Đồ Thất đúng không.”
“Quen Đồ Thất nhỉ!”
…
Tiếng xì xào bàn tán rất nhỏ, nếu Yến Văn Hoài chưa dùng độc cải tạo thể chất thì sẽ không thể nghe thấy, nhưng hiện tại, gã ta cảm thấy nghe được cũng không hẳn là chuyện tốt Mang cái đỉnh đầu bóng loáng, Yến Văn Hoài đi đến lối vào Chưa đợi gã ta nói gì, đệ tử canh giữ ở cửa Thiên Phủ Môn ngẩng đầu nhìn cái đầu của gã, sau đó chợt nói: “Đồ Thất sư thúc có nói, chư vị Hàn Thạch Tông có thể tự do tiến vào Linh Thú Phong Mời Yến đạo hữu.”
Quá trình tiến vào Linh Thú Phong vô vùng thuận lợi, nhưng Yến Văn Hoài lại cảm thấy như phải chịu sỉ nhục rất lớn, gã ta vẫn phải cố gắng duy trì biểu cảm ưu nhã, tìm Đồ Thất để nói ý định của mình Tiểu Thất nghe xong lập tức gọi Người Tuyết Nhỏ tới, nói sau này hãy chuẩn bị ba bữa một ngày cho Lương Thiện Người tuyết nhỏ vô cùng vui vẻ, cao hứng nhảy nhót mấy cái Rõ ràng, có người thích đồ ăn mà nó chuẩn bị, lại còn mong nó chuẩn bị thêm hai bữa một ngày, nó cảm thấy vô cùng vinh hạnh Cứ như vậy, ngày hôm sau rời giường rửa mặt, Lương Thiện phát hiện bữa sáng phong phú trên bàn, thậm chí ngoài bữa sáng còn có đồ ăn vặt, thịt khô, chà bông, cùng một chút điểm tâm mà Người Tuyết Nhỏ đã chuẩn bị Lương Thiện cảm động không thôi, vừa ăn vừa cảm khái: “Người Tuyết Nhỏ tốt quá, đại sư huynh cũng vậy, ta còn hoài nghi huynh ấy nữa, thật không phải mà.”
Ăn xong, Lương Thiện lau miệng, vừa ra khỏi cửa đã thấy Yến Văn Hoài, phản quang hơi chói mắt nên anh ta không thấy rõ vẻ mặt gã ta: “Tiểu sư đệ ăn sáng xong rồi nhỉ, tí nữa khiêu chiến phải cố gắng hơn đấy, thế mới không phí phạm hỏa linh căn.”
Thực hiện: Clitus x T Y T
Lương Thiện giật mình trong lòng trong lòng, vô thức gật đầu, mãi đến khi Yến Văn Hoài rời đi, nỗi bất an trong lòng Lương Thiện thật lâu vẫn không thể tiêu tan Chẳng biết có phải do anh ta đa nghi hay không, từ lúc đi vào Thiên Phủ Môn, đại sư huynh ngày càng cho người ta cảm giác không ổn Xem ra, hoài nghi thì vẫn là hoài nghi Sau khi vòng loại kết thúc, một ngàn người tiến vào giai đoạn tiếp theo, đồng nghĩa với việc có một lượng lớn tu sĩ phải rời đi Dù sao ở lại nơi này cũng không được ích gì, đương nhiên có một số tu sĩ rảnh rỗi, thích náo nhiệt vẫn lựa chọn ở lại Ngày nghỉ ngơi trôi qua, ba ngày khiêu chiến bắt đầu Nơi tổ chức là ở trong một tòa tháp thí luyện của Thiên Phủ Môn, tổng cộng có chín tầng, tu sĩ tiến vào trong đó cần tìm ngọc giản riêng của mỗi tầng thì mới có thể lên tầng tiếp theo Nhưng càng lên cao, số lượng ngọc giản sẽ giảm một trăm, chỉ có 300 người lên được tầng thứ tám Mà 300 người này, nếu muốn lên tầng tiếp, sẽ bắt đầu một lần khiêu chiến tranh tài tông môn để lấy được tư cách trực tiếp tiến vào vòng khiêu chiến Mọi người tới cái gọi là tháp thí luyện mới kinh ngạc phát hiện, tòa tháp này gọi là tháp, không bằng gọi là núi, bởi vì nó trực tiếp lấy núi làm chủ đạo, tạo hình ngọn núi mở, hình thành tòa tháp thí luyện vô cùng to lớn này Trên núi có rất nhiều cây tùng bách, trong không khí trộn lẫn mùi mực ưu nhã và mùi nhựa thông Cho dù xây dựa vào núi, tháp cũng không hề tục tằng mà được chạm trổ tỉ mỉ, mái cong lầu các, vô cùng tinh xảo Tiểu Thất ngẩng đầu nhìn, không khỏi than thở: “Cái tháp này đồ sộ quá.”
Bên cạnh y, không ít người đều gật đầu, chăm chú nhìn tòa tháp cao khiếp trông giống thần thú thượng cổ này Lúc đáy lòng bọn họ đang cảm thấy kính sợ vô cùng thì Đồ Thất lại nói tiếp: “Nếu có thể nuôi heo ở bên trong thì càng tốt!”
Mọi người: “...” Tưởng tượng một chút, hình tượng tháp thí luyện thần bí và uy nghiêm tan vỡ trong nháy mắt Dưới tháp thí luyện, phong chủ đan phong của Thiên Phủ Môn đang giảng về quy tắc thi đấu, lần thi này có thể đi cá nhân hoặc lập đội, không hạn chế thủ đoạn chiến thắng, nhưng nghiêm cấm làm tổn thương tính mạng người khác một cách ác ý Giải thích xong, một ngàn người dự thi lục tục tiến vào tháp thí luyện, mà Tiểu Thất và đại sư huynh, nhị sư huynh nhà mình, tính cả những người khác trong tông môn, ước chừng có một trăm người trực tiếp tiến vào tầng 9 Bọn họ ở đó chờ người dự thi vất vả lắm mới lết lên được tầng 9, sau đó cướp ngọc giản mà họ thu được ở tầng thứ 8 Nghe đại sư huynh nhà mình giảng xong, ốc yêu hòa bình hơi thắc mắc: “Nhất định phải cướp sao?” Ốc không am hiểu lắm về cái vụ cướp đồ này Đan Tử Trạc ngây người, cướp đoạt là cách duy nhất mà nhiều năm nay mọi người đều cam chịu, bởi vì chỉ cần thông qua cửa này là sẽ có tư cách tiến vào bí cảnh, tuy không phải lần tranh tài tông môn nào cũng đi vào bí cảnh Vụ Hải, nhưng mười năm mới có một lần thi đấu để vào bí cảnh, cấp bậc sẽ không quá thấp Chỉ cần tiến vào trong đó, vận khí không kém lắm đều có thể thu hoạch được rất nhiều thứ Thiên tài địa bảo, thần kiếm, tiên thảo, kì thạch có một không hai, thứ có thể nghịch thiên cải mệnh, ai mà không muốn đi một chuyến cơ chứ “Ốc có thể dùng thịt heo nướng đổi với bọn họ không?” Tiểu Thất kiểm tra nhẫn trữ vật hình con thỏ mà nhị sư huynh luyện chế cho ốc, thấy thịt nướng dự trữ bên trong vẫn còn kha khá, ốc không thích đánh nhau đâu Đan Tử Trạc động tâm: “Đổi nhiều thịt heo nướng không?”
Kim Ngọc Dung bên cạnh thấy thế cũng đi đến: “Một con thôi có được không?”
Tiểu Thất: “...” Hai sư huynh có chút đáng sợ Là một con ốc hòa bình, Tiểu Thất vô cùng nghiêm túc giơ tay vỗ đầu hai sư huynh: “Ngoan, nghe lời, không đoạt ngọc giản nữa, mình đổi bằng thịt nướng…”
Mọi người xung quanh: “...” Sư huynh đệ Thiên Phủ Môn ngày thường đều như vậy sao [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Được ốc vỗ đầu, Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung không khỏi suy nghĩ lại Thật ra vì tính công bằng của cuộc tranh tài, mỗi người trong tháp thí luyện chỉ có thể giữ một ngọc giản, chính là để phòng ngừa tình huống kiểu này phát sinh Tuy nhiên, tư duy con người luôn là vô hạn, nếu bọn họ cướp một cái ngọc giản rồi giao dịch ngọc giản với tiểu sư đệ, vậy bản thân họ sẽ đổi được rất nhiều thịt heo nướng Nếu không có ngọc giản thì lại đi cướp tiếp vậy Sau khi mọi người tiến vào tháp thí luyện, Thiên Phủ Môn liền khởi động trận pháp ngăn cách, như vậy tháp thí luyện sẽ hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài, người thất bại sẽ bị truyền tống ra, người ngoài không thể tiến vào, vậy nên sẽ không gian lận được Người tiến vào tháp lại không khỏi cảm thán lần nữa, tháp thí luyện này đúng là tinh diệu tuyệt luân Không gian bên trong rõ ràng đã được luyện khí sư mở rộng, đứng ở cửa không nhìn thấy biên giới, mỗi một tầng đều là một thế giới nhỏ độc lập, bên trong có rất nhiều linh thú sinh sống, thậm chí còn có con suối, dãy núi “Bảo sao nhiều người lại coi việc bái nhập Thiên Phủ Môn như mục tiêu cả đời, tòa tháp này đúng là một thần khí mà!”
“Chỉ cần một tòa tháp thí luyện thôi đã không phải thứ mà mấy tiểu môn tiểu phái có thể dày công kiến tạo rồi.”
… ____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Tiến vào tầng một, sau phút giây chấn động ngắn ngủi, tháp thí luyện đóng cửa, vòng khiêu chiến chính thức bắt đầu Có người lập đội, có người độc lai độc vãng, tất cả mọi người nhanh chóng tản ra, bắt đầu tìm kiếm ngọc giản trong thế giới nhỏ Tầng một chỉ có 900 ngọc giản, khi truyền tống trận của tầng một khởi động, người không có ngọc giản trong tay sẽ bị truyền tống ra khỏi tháp thí luyện, tuyên bố thất bại Mà người có ngọc giản trên tay sẽ được truyền tống lên tầng hai, tiếp tục tìm kiếm ngọc giản Tuy quy tắc khá đơn giản nhưng tình huống trong tháp thí luyện thiên biến vạn hóa, không ai có thể đoán trước sẽ xảy ra cái gì, chỉ có thực lực đủ cường đại mới có thể trải qua sàng lọc của từng tầng, bước lên tầng 8 Ở tầng chín chờ cũng lâu, mỗi tầng là mỗi hoàn cảnh khác nhau, mấy tầng dưới cũng không có không gian rộng lớn, nhưng nếu đang ở trong đó sẽ không có cảm giác chật chội bế tắc Giữa tầng 9 là một cái hồ nhỏ chưa khai hóa, mà ở vào trạng thái đóng băng Hiển nhiên, thời không trong tháp là độc lập, không chịu sự ảnh hưởng của thế giới bên ngoài “Đại sư huynh, tầng khác thì mùa cũng sẽ khác à?” Tiểu Thất vừa đắp người tuyết cùng người tuyết nhỏ vừa quay đầu hỏi “Đương nhiên, mỗi một tầng đều là một thế giới độc lập.” Đan Tử Trạc đặt quả cầu tuyết của mình lên thân người tuyết “Ồ.” Tiểu Thất cảm thán, chỗ thần kì như thế này thực sự rất phù hợp để nuôi các loại linh heo biến dị Kim Ngọc Dung lấy linh kiếm ra, chỉnh sửa ngoại hình người tuyết của mình, vừa múa kiếm vừa nói: “Chờ tranh tài kết thúc, tiểu sư đệ tiến vào lúc nào cũng được.”
Tiểu Thất dùng sức gật đầu: “Vâng vâng.”
Tu sĩ cách đó không xa đang ngồi thiền hoặc bố trí trận pháp: “...” Dù tháp này là của Thiên Phủ Môn nhưng các ngươi nặn người tuyết thế có coi được không hả Chỉ là rất nhanh, bọn họ liền biết hành động này còn chưa tính là quá quắt Khi ba người Thiên Phủ Môn bắt đầu lấy linh mộc, giá lửa trại và linh heo nướng từ không gian trữ vật ra, bọn họ mới biết cái gì gọi là kiêu ngạo Ngửi thấy mùi thịt nướng thơm lừng lan tỏa trong không gian tầng 9, người có thể tĩnh tâm tu hành ngày càng ít Tiểu Thất quay đầu, nhìn đám người đang xao động không yên, nghĩ nghĩ lại bỏ thêm lửa trại, sau đó đưa thêm con heo biến dị, phất tay với người xung quanh: “Con này cho các ngươi nhét kẽ răng nhé.”
Mọi người ngửa đầu nhìn con heo nướng to như quả núi, tuy cảm thấy kẽ răng của mình không lớn như vậy, nhưng có thể nếm thử thịt heo nướng sánh với linh đan cực phẩm trong truyền thuyết, mọi người vẫn vô cùng vui vẻ Sau phút giây ngắn ngủi chần chờ, mọi người tụ tập tới bên lửa trại, sau đó bắt đầu học theo Đồ Thất, khống chế linh hỏa để nướng heo Trong tầng chín tháp thí luyện phiêu đãng một mùi thơm làm người ta thèm nhỏ dãi, mọi người quây quần bên lửa trại, nấu rượu nướng thịt, nâng ly chè chén, trò chuyện vui vẻ với nhau Đan Tử Trạc nhìn cảnh tượng hài hòa trước mắt, cảm thấy rất thần kì, bởi vì xét theo một khía cạnh nào đó, quan hệ của bọn họ là quan hệ đối địch và cạnh tranh ngầm, tham dự nhiều lần tranh tài tông môn như vậy, vẫn là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống này Hai ngày sau, gần 300 tu sĩ đến tầng 8 của tháp, mà tầng 8 này cũng cho bọn họ khoảng thời gian ngắn ngủi để tu chỉnh, trải qua mấy vòng đào thải liên tiếp, phần lớn đều lộ vẻ mệt mỏi Không gian trong tầng 8 rất đơn giản, là một chỗ nghỉ ngơi, hơn nữa linh lực vô cùng dày, thích hợp để khôi phục và tu hành Năm canh giờ trôi qua, mọi người đã hồi phục tinh thần sáng láng, phấn chấn để chuẩn bị nghênh chiến tầng 9 Khi truyền tống trận khởi động, bọn họ được truyền tới tầng thứ 9, vừa đáp xuống đất, ai cũng duy trì sự cảnh giác cao độ Bọn họ đã tưởng tượng ra rất nhiều cảnh tượng, ví dụ như vừa được truyền tống đến đã bị vây săn, hay đụng phải trận pháp được bố trí sẵn Nhưng hiện tại, bọn họ lại thấy được một con heo to như quả núi đang được nướng trên lửa trại, mà trong không khí tỏa ra mùi thơm khiến người ta thần hồn điên đảo Mà những người vốn phải công kích bọn họ lại đang đứng xung quanh, cũng không động thủ, chỉ là không biết vì sao ánh mắt những người đó lại tràn ngập oán niệm Cho dù bọn họ có tâm tư kín kẽ, thần cơ diệu toán cỡ nào cũng không dự liệu được cảnh tượng này Khi bọn họ đang vô cùng khó hiểu, một bóng người đi từ sau con heo nướng ra, bọn họ tập trung nhìn, người kia đúng là Đồ Thất.