Nhìn Tiểu Thất hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi ở phía trước dẫn đường, Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung còn có thể làm gì nữa, đương nhiên là đã quen rồi, thế mới gọi là tiểu sư đệ Bọn họ yên lặng đi theo, gặp nguy hiểm thì ra tay giải quyết Tuy rằng đây là lần đầu tiên ốc đi vào bí cảnh Vụ Hải, nhưng toàn bộ bí cảnh đều được hình thành dưới tác dụng của vỏ ốc, cho nên dù chưa từng đến đây nhưng chỉ cần y cảm ứng một chút là có thể biết được tình hình đại khái của toàn bộ bí cảnh Đúng như mọi người đã phàn nàn, nơi này đối với ốc thực sự là một khu vườn sau nhà Tương tự như vậy, lúc Tiểu Thất tiến vào bí cảnh, củ cải dại Tiểu Thập cũng cảm ứng được, nó vui mừng nhảy nhót một lát, lập tức bỏ việc dạy dỗ nhóm củ cải tinh bảy màu và cải trắng tinh phỉ thúy đang chăm chú nghe giảng bên dưới, chạy đi tìm Đại Bạch Đi một vòng, đúng lúc Đại Bạch không có ở đây, củ cải dại nghĩ cái liền hiểu, nhất định là Đại Bạch đang đi tìm nhóm người phiền toái mới vào, ai bảo mỗi khi đến họ đều mang đi một số vật tư Mà những vật tư này trong mắt Đại Bạch đều là ốc, đương nhiên không thể để họ dễ dàng lấy đi được Cũng may, lần nào củ cải dại cũng tận tình giải thích rằng chỉ khi cho con người tự do mang đồ đạc ra ngoài thì về sau mới có càng nhiều người đến đây hơn, cơ hội thu thập được thông tin của Đồ Thất sẽ lớn hơn nữa Không tìm thấy Đại Bạch, củ cải dại vui vẻ không muốn đợi lâu nữa, chạy thẳng về hướng mà nó cảm ứng được, định có một cuộc hội ngộ cảm động đất trời của cải - ốc Mặc dù Đại Bạch không có khế ước linh hồn như củ cải dại và ốc, nhưng sau khi Tiểu Thất tiến vào bí cảnh, anh vẫn cảm nhận được Dựa vào trực giác, Đại Bạch rời khỏi hòn đảo trung tâm, lên kế hoạch đi gặp, ngay cả khi đó không phải Tiểu Thất, anh cũng có thể quay lại hòn đảo trung tâm trước nhóm đạo tặc loài người kia Về phần báo tin cho củ cải dại, Đại Bạch hưng phấn đến mức tai gần như giật giật nói, củ cải dại là cái gì Tiểu Thất có thích ăn không Cứ như vậy, Đại Bạch và củ cải dại lần lượt rời đi, hướng về nơi cảm ứng được Tiểu Thất ở xa xa Vì để làm hết lễ nghĩa của chủ nhà, Tiểu Thất đưa đoàn người Thiên Phủ Môn đến một hòn đảo nhỏ có nguồn cung vật tư dồi dào nhất gần đó Hòn đảo này có phong cảnh phù hợp, sản lượng phong phú, còn có thể ra biển bắt hải sản, nằm trên cát tắm nắng Nhưng đi ra ngoài không bao xa, bọn họ liền gặp phải một đàn sói đồng cỏ, sói đầu đàn cao gần 3 mét, cả bầy sói khí thế phi phàm Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung tiến lên trước, chắn trước mặt Tiểu Thất: "Tiểu sư đệ đừng sợ Mặc dù bầy sói có chút phiền toái, nhưng sư huynh và ta có thể xử lý được, đệ cứ ở yên đó đi "Thật sao Ốc nhìn hai người đang giương cung bạt kiếm, sau đó lại nhìn mấy con thú cưỡi mà họ vừa vào đã gặp, y có chút nghi ngờ về khả năng ngoại giao của hai vị sư huynh Kim Ngọc Dung bị nghi ngờ lập tức khẳng định một lần nữa: "Đương nhiên rồi, tiểu sư đệ cứ yên tâm chờ một lát Nói xong, Kim Ngọc Dung rút kiếm lao về phía trước Con sói đồng cỏ vốn đang nghi hoặc vì cảm nhận được sự thần phục không thể chống cự lại, nó chưa kịp suy nghĩ cẩn thận thì công kích từ phía đối diện đã ập đến, không còn lựa chọn nào khác ngoài nghênh chiến Đan Tử Trạc theo sát phía sau, gia nhập cuộc chiến Hai người đều có chung một mục tiêu, đó là sói đầu đàn Tuy nhiên, sói đầu đàn rất mạnh, xung quanh còn có vô số đàn em bảo vệ nên trong thời gian ngắn, cuộc tấn công không đạt được hiệu quả Tiểu Thất đang chờ đợi hai vị sư huynh thể hiện tài ngoại giao, nhìn thấy hai bên lao vào chiến đấu vô cớ thì hơi ngây người Thấy đã có thú cưỡi bị thương, ốc không im lặng nữa, vội vàng bước tới ngăn chặn cuộc chiến, "Đừng đánh, đừng đánh nữa, mọi người đừng đánh nhau vì ốc Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung suýt thì té ngã Chính vào lúc này, tình huống bất ngờ đã xảy ra Những con sói xung quanh thực sự ngừng tấn công, khuôn mặt nhe răng trợn mắt của chúng cũng trở nên hòa hoãn hơn rất nhiều Tiểu Thất tuỳ thời nhảy vào giữa cuộc hỗn chiến khiến cả Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung đều lo lắng, sợ tiểu sư đệ sẽ bị kéo vào trận chiến Nhưng dưới cái nhìn chăm chú của bọn họ, tiểu sư đệ vẫy tay với sói đầu đàn ở xa xa: “Ngươi đến đây, chúng ta muốn đi dạo ở đây một chút, ngươi có thể dẫn đường không Phí đi lại là một con heo nướng.”
Hai người Đan Tử Trạc có chút bất đắc dĩ Dù heo nướng rất ngon nhưng cũng không thể hối lộ sói đầu đàn đâu Thế mà chẳng bao lâu, dưới ánh mắt ngạc nhiên của hai người, sói đầu đàn cực kỳ hung hãn thu liễm nanh vuốt, bước tới gần, dừng lại cách họ không xa, sau đó cúi đầu trước tiểu sư đệ của bọn họ Theo hành động của sói đầu đàn, những con sói khác cũng liên tục noi theo, cúi đầu với bọn họ Cảnh tượng này khiến Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung không khỏi thất thần, chưa nói đến trong bí cảnh Vụ Hải nguy hiểm này, ở bên ngoài cũng chưa bao giờ nghe nói có xảy ra loại tình huống này Sở dĩ linh thú là linh thú là do bản chất ngang ngược khó thuần của chúng, trừ khi được huấn luyện từ khi còn nhỏ như linh heo, nếu không thì linh thú tuyệt đối sẽ không tuân lệnh con người "Thật tốt quá, không cần tự đi nữa, đi thôi, cưỡi lên sói nào Tiểu Thất nói xong liền dẫn đầu chạy đến chỗ sói đầu đàn, dưới ánh mắt ngây ra của hai người Đan Tử Trạc, y nhảy lên lưng nó Nhóm anh em heo con không nói một lời liền làm theo, tìm con sói mình thích nhất rồi trèo lên Cuối cùng chỉ còn lại Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung ngơ ngác đứng đó, mãi đến khi Tiểu Thất nhắc nhở bọn họ: "Đại sư huynh, nhị sư huynh, hai người muốn ngồi cùng một con sói với ốc Tiểu Thất vừa nói xong, sói đầu đàn tiến lên mấy bước, cảm giác bị áp bức mãnh liệt khiến hai người tỉnh táo lại Nhìn xung quanh một vòng, thấy các sư đệ đều đã ngồi trên lưng sói, đứa thì đang liếm lông sói, đứa lại đang nói chuyện với sói, hoàn toàn quên mất bản thân mình là một con heo ngon lành Ngược lại, hai sư huynh của bọn họ lại tỏ ra rụt rè, không hề có khí chất của sư huynh Hai người quyết tâm, chọn hai con sói gần nhất rồi xoay người ngồi lên May mắn thay, con sói đồng cỏ này có kích thước lớn, có thể nhẹ nhàng tải được trọng lượng của một người trưởng thành Hơn nữa, quy mô của bầy sói này cũng rất khả quan Sau khi chở hết người Thiên Phủ Môn, vẫn còn dư lại sói Tiểu Thất không lãng phí, dặn dò các sư huynh và sư đệ, trên đường đi nhìn thấy đồ gì mình muốn thì bảo một tiếng, cứ tự nhiên lấy để cho sói chở, người trong nhà không cần khách khí Lúc trước Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung không tin những gì Tiểu Thất nói, nhưng bây giờ ngồi trên lưng sói đồng cỏ, bước chậm trong bí cảnh Vụ Hải, bọn họ không thể không tin được nữa Mặc dù hai người không rõ tại sao sư đệ có thể chỉ huy sói đầu đàn và bầy sói, nhưng thứ năng lực như vậy, nếu tiểu sư đệ không tự mình nói ra, bọn họ sẽ không hỏi đến, không bằng cứ hưởng thụ cái đã, đúng như lời tiểu sư đệ nói, đều là người nhà cả Vì đang đi dạo nên đàn sói đồng cỏ di chuyển không nhanh lắm, sức mạnh của bọn chúng cũng khiến các loài động vật khác trên đường lui hết đi, cho nên không gặp phải nguy hiểm gì Dưới sự tẩm bổ của vỏ ốc, bí cảnh Vụ Hải ra đời vô số linh thực, quặng kho báu, thậm chí có một ít linh quặng còn lộ ra trên mặt đất Thiên tài địa bảo ở khắp mọi nơi như vậy, khó trách sẽ làm rất nhiều người tranh giành bí cảnh Vụ Hải Đan Tử Trạc, Kim Ngọc Dung và nhóm heo con cũng không khách khí, dọc đường nhìn thấy thứ gì mình muốn sẽ chạy đến nhặt rồi cất vật tư vào không gian trữ vật hoặc cho vào túi trữ vật treo trên lưng sói Thực hiện: Clitus x T Y T
Sau khi thong thả tản bộ một đoạn, mọi người đã đến hòn đảo mà Tiểu Thất ngắm được Hòn đảo này có diện tích không lớn lắm, được nối với các hòn đảo khác bằng một con đường Bãi cát trắng mịn trên đảo được ánh nắng mặt trời làm ấm, đi chân trần trên đó thoải mái vô cùng Ở gần bờ biển, thỉnh thoảng còn cảm nhận được làn nước biển mát lạnh lướt qua đôi chân [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] ____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Không một con ốc biển nào có thể từ chối sự thoải mái, dễ chịu mà biển rộng mang lại, cho nên sau khi mọi người chọn xong địa điểm cắm trại, Tiểu Thất liền lao xuống biển Nhóm heo con cũng nô đùa vui vẻ trên bờ cát, thử lặn xuống biển và khám phá bên trong hòn đảo…
Nhìn khung cảnh du ngoạn sung sướng xung quanh, Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung trước sau vẫn không thể tỉnh táo lại, tại sao tình hình hiện tại lại khác xa so với bí cảnh Vụ Hải mà bọn họ nghe nói Thấy các sư đệ chơi vui vẻ, hai người không muốn phá hỏng bầu không khí nên quyết định hòa nhập với các sư đệ Cứ như vậy, người thì cầm kiếm chặt dừa, người kia xuống biển bắt cá Đàn sói đồng cỏ nằm dài phơi nắng trên bãi biển, trong khi một số con hoạt bát hòa nhập với những người khác, vui đùa trên hòn đảo nhỏ Khoảng nửa giờ sau, trên bờ cát đã chất đống rất nhiều món ngon, ngoài các loại linh quả thu thập được từ trên đảo, còn có hải sản bắt được dưới biển và trên cát Lửa trại đã cháy, chẳng bao lâu sau, Tiểu Thất từ biển trở về, kéo theo một con cá lớn lên bờ "Con cá này rất ngon, chúng ta ăn cá nướng đi Ốc bơi lội ở biển rất lâu, chọn lựa kỹ càng con cá vừa đẹp vừa ngon này Ngoài con cá lớn hai ba mét, Tiểu Thất còn nướng một con heo biến dị cho đàn sói đồng cỏ như đã hứa Vì vậy, nhìn từ xa, trên bờ cát của hòn đảo nhỏ đốt lên hai đống lửa trại, phía trên ngọn lửa là con cá to và heo nướng khổng lồ hoàn toàn không phù hợp với kích thước của đống lửa Cũng may củi dùng để nhóm là linh củi, người nướng lại không phải phàm nhân, nếu không ngọn lửa này sẽ khó có thể nướng chín hai con quái vật khổng lồ ở trên đó Khi mùi thơm của heo nướng và cá nướng từ từ lan tỏa, đàn sói lười biếng trở nên phấn khích, từng con một chuyển từ tư thế nằm bò sang tư thế ngồi, rất chủ động vây quanh đống lửa, thỉnh thoảng còn liếm mép, trông có vẻ gấp không chờ nổi nữa Sau khi heo và cá chín, người đang vui chơi trên bãi biển đều tụ tập quanh lửa trại, ngoan ngoãn chờ Tiểu Thất phân phát thức ăn Chẳng bao lâu, trên cát chỉ còn lại tiếng nhai nuốt thức ăn và tiếng cảm thán không thôi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Khi bầy sói ăn miếng thịt heo nướng đầu tiên, một con sói nhịn không được mà ngửa mặt lên trời tru một tiếng, rồi có lẽ nó cảm thấy tru lên như vậy chỉ tổ lãng phí thời gian nên đột ngột ngừng tiếng và vùi đầu ăn tiếp Nhưng tru là bản chất của loài sói nên đàn sói thường ngửa mặt lên trời tru một phen lúc đang ăn, tru xong lại cúi đầu xuống tiếp tục ăn thịt Cùng với cách cảm thán độc đáo của loài sói, trên hòn đảo nhỏ cũng vô cùng sôi động Thế nhưng sự náo nhiệt này khó tránh khỏi sẽ thu hút sự chú ý của một số người Sau khi tiến vào bí cảnh, các tu sĩ phân tán, chu du giữa cơ duyên và nguy hiểm trùng phùng Trong khoảng thời gian này, cũng có người phát hiện ra hòn đảo nhỏ nhàn rỗi mà Tiểu Thất chọn, nhưng khi họ chuẩn bị đến đảo để thăm dò thì ngay lập tức bị kinh sợ trước tiếng sói tru quỷ quái kia Tiếng sói tru còn chưa tính, cách hú của nó lại rất kỳ lạ, thường xuyên đứt quãng, như thể gào được một nửa thì đột nhiên bị ai đó bất ngờ bóp chặt cổ, thật sự làm người ta không hiểu nổi rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra trên đảo Cuối cùng, những người định đổ bộ lên đảo liên tục quay lại, hướng về những hòn đảo nhỏ khác Ăn uống no say xong, Tiểu Thất tránh ở dưới bóng cây đánh một giấc, những người khác thì tự do hoạt động, người thì nghỉ ngơi, người thì cưỡi sói ra ngoài thu thập vật tư Hòn đảo được Tiểu Thất chọn tất nhiên là hòn đảo tốt nhất ở gần đó, nhóm heo con yêu thích luyện đan và luyện kiếm cảm thấy như đang ở trên thiên đường, thậm chí còn móc ra lò luyện đan, thu thập nguyên liệu luyện đan ngay tại chỗ Mà ngay khi Tiểu Thất đang mơ màng sắp ngủ, đột nhiên có thứ gì đó hoảng loạn va vào người y Tiểu Thất mở mắt ra, thấy rõ bộ dạng của thứ kia thì bật dậy trong nháy mắt Thứ kia sau khi bị phát hiện thì lập tức quay người bỏ chạy, Tiểu Thất nâng tay, đè lại cây cải lớn bằng nắm tay sắp chạy trốn kia Nhưng điều mà ốc không ngờ tới là ngay khi y đè tay xuống, cây cải thìa còn tung tăng nhảy nhót bỗng biến thành một khối phỉ thúy Tiểu Thất không tin, chọc tới chọc lui, rốt cuộc xác nhận rằng cải thìa mềm mại trong tay đã biến thành phỉ thúy cứng đơ Đan Tử Trạc đứng bên cạnh nhìn thấy động tác của y, kinh ngạc nói: "Là Phỉ Thực, tiểu sư đệ bắt được ở đâu thế Tiểu Thất cúi đầu nhìn: "Đây là Phỉ Thực Ốc không hiểu lắm, cải thìa sao lại gọi là Phỉ Thực, gọi cải thìa không phải nghe hay hơn sao "Đúng, toàn thân màu xanh lục, to cỡ nắm tay, nhìn thấy người là trốn Nhưng một khi bị người bắt được, nó sẽ biến thành phỉ thúy xanh, vì thế nên mới có tên là Phỉ Thực [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Mặc dù thứ này không có linh trí nhưng lại rất khó bắt, không ngờ nhanh như vậy tiểu sư đệ đã bắt được một con Kim Ngọc Dung cũng đi tới, quan sát một lát rồi cảm khái “Nó tự đụng phải, không liên quan gì đến ốc.” Tiểu Thất cực lực phủi sạch quan hệ, mới không phải ốc biến cây cải thìa đáng yêu thành một khối phỉ thúy không thể ăn được đâu.