Nhưng chẳng bao lâu, hai người liền nhận ra suy nghĩ của mình không có gì sai, bởi vì con rồng trắng kia đáp xuống đất, nháy mắt biến thành một nam nhân tuấn tú một thân áo trắng Dù đều là nam nhân nhưng cả hai không thể không thừa nhận rằng ngoại hình của đối phương vô cùng xuất sắc, có khí phách ung dung tự tại của Long tộc, cùng với sự xa cách lạnh lùng xuất trần Nhưng khi ánh mắt lạnh lùng kia dừng trên người tiểu sư đệ của bọn họ, cái lạnh giá lập tức biến thành vầng dương ấm áp, ngay lúc đó, mây đen trên trời tản đi, ánh nắng lại rải rác xuống, chiếu sáng toàn bộ bãi biển "Tiểu Thất, rốt cuộc em cũng tới Trong giọng điệu của rồng trắng mang chút oán trách, nhưng ý thỏa mãn lại càng nhiều hơn Tiểu sư đệ của bọn họ kiễng chân, vỗ vỗ đầu rồng: "Đại Bạch ngoan Nam nhân lạnh lùng ngoan ngoãn gật đầu, khẽ ừ một tiếng Hai sư huynh sợ đến choáng váng, không hiểu diễn biến sự việc Bọn họ tới bí cảnh Vụ Hải để tham gia tranh tài môn phái mà Tại sao đầu tiên là ăn liên hoan và đi dạo, sau đó lại là hiện trường xoa đầu rồng cỡ lớn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Có lẽ cảm thấy chấn động còn chưa đủ, tiểu sư đệ của bọn họ mạnh mẽ xoay cái đầu rồng vẫn luôn nhìn mình ra chỗ hai người, bắt đầu giới thiệu bằng phương thức của ốc: “Đại Bạch, đây là đại sư huynh và nhị sư huynh, siêu lợi hại luôn, một bữa có thể ăn rất nhiều heo Ánh mắt lạnh lùng của Đại Bạch liếc nhìn hai người, hai người lập tức thẳng sống lưng, như thể đang đối mặt với một kẻ địch đáng gờm Sau đó Tiểu Thất tiếp tục giới thiệu: "Đại sư huynh, nhị sư huynh, đây là bạn lữ của ốc, Đại Bạch, lúc trước ốc đã từng nhắc đến Sau lời giới thiệu của Tiểu Thất, hiện trường có chút yên tĩnh, Đại Bạch duy trì vẻ cao ngạo độc nhất vô nhị của mình bởi vì được thừa hưởng huyết thống Long tộc Mà Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung đang vắt hết óc nhớ lại xem người mà tiểu sư đệ nói đến là ai, đồng thời cũng không biết nên giao tiếp với rồng như thế nào, ngay cả việc xưng hô cũng là một vấn đề Ngay khi bầu không khí tại hiện trường dần trở nên kỳ quái, bầu trời phía xa vang lên một tiếng gọi ầm ĩ: "Cái con rồng thấy sắc quên bạn này Khổ thân tui còn cố ý đi thông báo cho anh, thế mà anh đến trước cũng không nói cho tui biết Lương tâm của anh để ở đâu hả Một giọng nói hùng hổ truyền đến, khiến hai người Đan Tử Trạc giật mình Đây rốt cuộc là ai mà lại dám mắng cả rồng Nhưng khi nhìn rõ người đó, sự ngưỡng mộ trong mắt họ lập tức biến mất Một củ cải nhăn nheo bèo nhèo từ trên trời giáng xuống, nhảy tới chỗ rồng trắng và tiểu sư đệ Sau đó, củ cải dại kia mồm năm miệng mười, bắt đầu mắng mỏ dữ dội "Cái đồ không đáng tin này, anh có biết chúng tôi ở chỗ này chờ bao nhiêu năm rồi không Một vạn năm Sao bây giờ anh mới đến "Còn anh nữa Dè dặt hơn chút được không Anh là rồng mà "Anh nhất định phải cho cải đây một lời giải thích Sao muộn thế này mới xuất hiện …
Vẻ mặt của tiểu sư đệ không hề thay đổi, bình tĩnh kéo củ cải đang lải nhà lải nhải, tiếp tục giới thiệu cho hai người họ: “Đại sư huynh, nhị sư huynh, đây là củ cải dại Tiểu Thập, tuy xấu nhưng được cái không còn ưu điểm gì khác.”
Hai người: “…” Xem ra ngày thường tiểu sư đệ giới thiệu bọn họ còn khá là khách khí Tiểu Thập: ".. Cuối cùng, sau nửa tiếng giao lưu giới thiệu “thân thiện”, cả hai đã chấp nhận sự thật rằng tiểu sư đệ nhà mình có bạn lữ là rồng và một củ cải tính tình táo bạo là bạn Kết hợp với việc lúc trước tiểu sư đệ vẫn luôn nói đây là nhà mình, không cần khách khí, trong lòng hai người ít nhiều gì cũng có suy đoán Nếu đã đoàn tụ, bọn họ cũng không cần phải tiếp tục ở lại hòn đảo bên ngoài, đoàn người bắt đầu di chuyển về phía hòn đảo trung tâm Tất nhiên, ngoại trừ tiểu sư đệ cưỡi rồng bay rất nhanh, tất cả bọn họ vẫn cưỡi sói đồng cỏ Bí cảnh Vụ Hải chính là như vậy, các hòn đảo lớn bé nhìn có vẻ độc lập nhưng thực chất càng giống như một mê cung, giữa các hòn đảo đều có đường thông nhau Vì vậy, ngay cả sói đồng cỏ không biết bay cũng có thể đến được hòn đảo trung tâm Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung không vội đến đích, nếu con rồng kia không làm hại tiểu sư đệ thì họ cũng không cần lo lắng quá mức Hơn nữa trải qua hai ngày này cũng khiến hai người hiểu được thân phận của tiểu sư đệ không đơn giản như mặt ngoài, đây là phúc khí và cơ duyên của tiểu sư đệ, bọn họ chỉ có thể mừng cho y Hai người vừa đi vừa thu thập vật tư Nếu tiểu sư đệ nói không cần khách khí, vậy bọn họ đương nhiên sẽ không khách khí Chỉ là điều làm hai người không ngờ tới là trên đường đi lại gặp phải không ít tu sĩ khác Bầy sói cực kỳ nhạy bén, sau khi giao tiếp, hai người thống nhất tránh mặt những người khác, nhưng vẫn rất để ý đến các tu sĩ kia Vào ngày thứ hai sau khi bí cảnh mở ra, nhiều người đã đi sâu hơn vào những hòn đảo bên trong, hai người vừa nghĩ đã hiểu, những tu sĩ này chắc chắn đã nghe thấy tiếng rồng ngâm, cho rằng con rồng đen không ở hòn đảo trung tâm nên mới tính toán đi hôi của lúc người ta vắng nhà Nói tới đây, hai người cũng cảm thấy kỳ quái Rõ ràng kia là rồng trắng, nhưng sao lại bị đồn thành rồng đen, chẳng lẽ là do mọi người quá sợ rồng mà vô thức tưởng tượng thành màu đen Hoặc có thể bí cảnh Vụ Hải còn có những con rồng khác, nhưng rồng là loài sinh vật có ý thức lãnh thổ cực kỳ mạnh mẽ, sẽ không cho phép tình huống này xảy ra, trừ khi có một con đực và một con cái Nghĩ vậy, lại nhớ tới lời giới thiệu của tiểu sư đệ về con rồng kia, hai sư huynh có chút luống cuống, tình địch của tiểu sư đệ khả năng cao là một con rồng Điều này quá kinh hãi Thực hiện: Clitus x T Y T
Hai người không thể đi chậm rì rì được nữa, lập tức xua đàn sói di chuyển nhanh hơn, chạy thẳng về hòn đảo trung tâm Tiểu Thất không biết hai vị sư huynh nhà mình đang tưởng tượng cái gì, ốc đã cưỡi rồng bay lên, sau một trận cuồng phong và sấm sét, y thành công đến được hòn đảo trung tâm Vừa tiến vào đảo, ốc đã rơi vào trạng thái cực kì yên lặng, dù sao thì y là một con ốc biển, chỉ khi ở bên cạnh vỏ, ốc mới cảm thấy an toàn nhất Huống chi bên cạnh vỏ ốc còn có Đại Bạch và một củ cải dại vẫn đang liến thoắng "Ốc vui lắm Tiểu Thất vuốt ve vỏ ốc không nhiễm một hạt bụi, đẹp như thạch anh tím trước mặt, thốt ra lời cảm khái từ tận đáy lòng: "Hai người chăm sóc vỏ của ốc thật tốt Nghe vậy, củ cải dại vung nhẹ dây tua củ cải, hừ lạnh một tiếng, cuối cùng cũng ngừng lèo nhèo Trên thực tế, nó hiểu rằng loại chuyện như du hành xuyên thời không này là sai một li đi nghìn dặm, rất có thể nó và Đại Bạch chỉ đến sớm hơn một phút, nhưng ở thế giới này, họ đã đến sớm hơn một vạn năm Chuyện này không thể trách ai được, chỉ là nó lâu lắm không gặp, có quá nhiều điều muốn nói mà thôi Là nguồn gốc hình thành của toàn bộ bí cảnh, hòn đảo trung tâm có linh lực dồi dào đến mức khiến ốc có chút kinh ngạc Trên hòn đảo nhỏ ở trung tâm thậm chí còn có một con suối linh, biểu tượng của linh lực nồng đậm đến tận cùng Chính nguồn linh lực đủ đầy này đã sinh ra bí cảnh Vụ Hải phong phú như vậy Một vạn năm rất dài, bọn họ có quá nhiều chuyện muốn kể Không giống như củ cải dại dông dài, lời kể của Đại Bạch về một vạn năm đơn giản mà bình tĩnh hơn nhiều Không biết là do ảnh hưởng từ sự khác biệt rất nhỏ về thời gian tiến vào thế giới hay ảnh hưởng của các yếu tố chưa biết khác, dẫn tới việc củ cải dại và Đại Bạch đến thế giới này sớm hơn Tiểu Thất một vạn năm Khi mới vào đây, hai người không hề nhận ra rằng bọn họ đã đến sớm, mãi đến khi dấu chân của họ gần như đã trải khắp đại lục, họ vẫn không tìm thấy Tiểu Thất, thay vào đó, họ tìm được vỏ ốc Vỏ ốc tiến vào thế giới này sớm hơn là vì bản thân nó được coi như một thần khí, hơn nữa trong đó cất giữ rất nhiều đồ của ốc, cho nên nó đã sinh ra một bí cảnh ở xung quanh Bí cảnh là một không gian nhỏ độc lập với thế giới, đồng thời cũng là hình thức ban đầu của tiểu thế giới Đương nhiên, xác suất bí cảnh có thể tiến hóa thành tiểu thế giới vẫn rất nhỏ, nhưng bí cảnh vỏ ốc đã có hệ thống vận chuyển linh lực riêng biệt, bên trong nuôi dưỡng ra vô số thiên tài địa bảo Mà điều này cũng bắt đầu thu hút một lượng lớn tu sĩ tiến vào trong đó Nếu cứ như vậy, sớm hay muộn bí cảnh vỏ ốc cũng sẽ bị dọn bằng sạch Không còn lựa chọn nào khác, Đại Bạch và củ cải dại đã phong ấn bí cảnh, chỉ mở ra một lần mỗi trăm năm Đương nhiên, để không bỏ lỡ tin tức về sự xuất hiện của Tiểu Thất ở thế giới này, bọn họ đã thành lập một tông môn tên là Vụ Hải Tông, thả những linh thú có thể hóa thành hình người ra ngoài, để chúng tìm kiếm dấu vết của Tiểu Thất trên đại lục, rồi mang tin tức về mỗi khi bí cảnh mở ra Thế nhưng, cả Đại Bạch và củ cải dại đều không ngờ rằng, lần chờ đợi này lại kéo dài cả vạn năm Đại Bạch kể lại chuyện đã xảy ra trong một vạn năm này rất đơn giản Dù vậy, anh vẫn phải mất hơn nửa giờ mới kể xong toàn bộ sự việc Lời nói của Đại Bạch rất thẳng thắn, không có chút cảm xúc rườm rà hỗn tạp nào trong đó Dường như muốn nói với ốc rằng một vạn năm thực ra cũng không dài như vậy Ốc chủ động tiến lên ôm lấy Đại Bạch: "Ốc hứa về sau sẽ không bao giờ để anh phải chờ lâu như vậy nữa Củ cải dại thấy thế cũng duỗi lá cây, muốn ôm một cái, nhưng lại bị Tiểu Thất ngăn cản: “Đừng nghịch.”
Củ cải dại: !! Sao Làm sao cơ Sao lại không ôm củ cải hả Củ cải dại bị từ chối, kinh ngạc đến ngây người trong giây lát rồi bắt đầu khóc lớn: "Các người không có lương tâm, cải đây cũng đã đợi một vạn năm rồi Tiểu Thất nghe vậy, nghiêng đầu nói: "Một vạn năm, có phải linh thổ trong vỏ của ta đều bị ăn hết rồi không Tiếng khóc của củ cải dại lập tức nhỏ đi, sau đó nó vội vàng dùng lá cây lau mấy giọt nước mắt vô hình, vừa lau vừa nói: "Các anh làm cải buồn quá, cải phải ra ngoài bình tĩnh lại cái đã.” Nói xong, nó không quay đầu lại, nhảy đi xa Đại Bạch vô cùng vui vẻ, cuối cùng cũng có thể bắt đầu thế giới hai người Kết quả vừa cúi đầu, anh đã thấy mấy viên Phỉ Thực đang ngẩng đầu tò mò nhìn họ Thậm chí còn có Phỉ Thực học theo, xoay qua ôm Phỉ Thực bên cạnh Đại Bạch: ".. Anh cũng không biết tại sao bí cảnh lại sinh ra loài sinh vật kì lạ như Phỉ Thực Hòn đảo nơi có vỏ ốc là trung tâm của bí cảnh, có môi trường tự nhiên tốt nhất trong đây Đại Bạch và ốc rảo bước trên đảo, với tư cách là chủ nhân của vỏ ốc, Tiểu Thất cũng bắt đầu giới thiệu vỏ ốc cho Đại Bạch Thực ra, Đại Bạch ở trong bí cảnh gần vạn năm cũng đã hiểu khá rõ về vỏ, nhưng anh vẫn chăm chú lắng nghe Tiểu Thất giảng giải [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Khi cả hai đang đi dạo khắp hòn đảo nhỏ, nhóm Phỉ Thực đang chơi đùa trên bãi biển, người tuyết nhỏ thì đang thu thập đồ ăn để chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn Đi xong hòn đảo trung tâm, Đại Bạch hỏi: "Tiểu Thất có muốn đi dạo dưới biển không Ốc biển Tiểu Thất vui vẻ gật đầu: "Được ~"
Đại Bạch bế Tiểu Thất lên, bay vọt về phía trước, cơ thể hóa thành rồng trắng giữa không trung, mang theo Tiểu Thất nhảy xuống biển rộng xanh biếc, rõ ràng tốc độ rất nhanh nhưng lại không cảm nhận được lực va chạm mạnh mẽ của nước biển Dường như khi đối mặt với Đại Bạch, ngay cả nước biển cũng mềm đi và thần phục Là một con ốc biển, Tiểu Thất có thể bơi dưới đáy biển mà không gặp bất kỳ trở ngại nào, nhưng cảm giác ngồi trên lưng rồng đi tham quan thế giới đại dương vẫn vô cùng mới lạ Đại Bạch trong dáng rồng có thân hình cực kì linh hoạt, dễ dàng bơi lội trong nước biển, hơn nữa, học dáng vẻ giới thiệu vỏ ốc như Tiểu Thất vừa nãy, Đại Bạch cũng bắt đầu giới thiệu cho Tiểu Thất nhiều điều kỳ thú của vùng biển trong bí cảnh này "Đây là rùa mùa hè, mai cực kỳ cứng, lấy mai đi hầm canh sẽ cho ra mùi vị riêng, nhưng chỉ ngon vào mùa hè, những mùa khác lại rất đắng "Đây là cá mập, Tiểu Thập nói ăn rất ngon, nhưng anh ăn thấy hơi đau răng.. Cùng với sự xoay chuyển dẻo dai của Đại Bạch, bọn họ nhanh chóng dạo qua thế giới dưới đáy biển một lần Mỗi khi đi ngang qua một sinh vật, Đại Bạch sẽ nhiệt tình giới thiệu Đương nhiên, nội dung cơ bản của phần giới thiệu đều xoay quanh hương vị Tiểu Thất hiển nhiên rất thích kiểu giới thiệu này, dọc đường thường xuyên tiện tay vớt lấy một hai món ngon mà Đại Bạch đề cử Bí cảnh Vụ Hải lớn hơn nhiều so với tưởng tượng Đất liền chỉ là một phần nhỏ của bí cảnh, chỗ thực sự xuất sắc là ở trong đại dương Bản thân ốc cũng không ngờ rằng vỏ ốc có thể tạo ra một không gian nhỏ thần bí như vậy, bên trong có rất nhiều sinh linh chưa từng nghe tới Sau khi lên bờ, Tiểu Thất đưa đồ ăn vớ được dọc đường cho người tuyết nhỏ Người tuyết nhỏ rất hứng thú với những nguyên liệu mới lạ này, vừa kêu nha nha nha vừa múa may nhánh cây, tỏ vẻ mình nhất định sẽ làm ra những món ăn ngon Đi dạo lâu như vậy, Tiêu Thất không phát hiện ra dấu vết của rồng đen, y liền hỏi: "Đại Bạch, trong bí cảnh này có rồng đen không ____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
"Nơi này chỉ có anh là con rồng duy nhất Đại Bạch chớp chớp mắt: "Chắc là những người đó truyền nhầm, nói anh thành rồng đen Tiểu Thất gật đầu: “Ồ, vậy thì mắt của bọn họ thực sự không tốt lắm.” Thật ra Tiểu Thất cũng không cảm nhận được hơi thở của con rồng nào khác, y cảm thấy nhất định là do Đại Bạch quá uy vũ, mới làm người ta sợ hãi rồi nhớ lầm màu sắc Khi hai người đi bộ quanh hòn đảo trung tâm, rất nhiều tu sĩ trong bí cảnh đang hướng về nơi này Có lẽ họ nghĩ rằng rồng đen đã bay đến hòn đảo bên ngoài, muốn thử vận may ở hòn đảo trung tâm Nhóm Đan Tử Trạc cũng đang cưỡi sói đồng cỏ nhanh chóng tiến về hòn đảo Bọn họ lo rằng rồng trắng kia có bạn lữ là rồng đen, tiểu sư đệ đáng yêu vô hại nhà mình đánh không lại tình địch, vậy nên họ phải đến hỗ trợ Bởi vì có thú cưỡi nên đoàn người đến được hòn đảo trung tâm nhanh hơn Lương Thiện và Yến Văn Hoài của Hàn Thạch Tông cũng đang dần tiếp cận hòn đảo trung tâm, mục đích của họ là tìm ra Vụ Hải Tông trong truyền thuyết Chỉ là tốc độ của mọi người kém xa so với Long tộc nên phải đến chiều ngày thứ ba mới có người lục tục đến gần hòn đảo Thế nhưng điều làm họ kinh ngạc là, con rồng đen kia dường như đã quay trở lại, bởi vậy họ không dám lên đảo một cách hấp tấp Ngay lúc họ đang suy nghĩ có nên tạm thời rời đi hay không thì ngày càng có nhiều người đến gần, khi mọi người thấy gần tám phần mười tu sĩ đều đã đến gần hòn đảo trung tâm, số người này cũng từ bỏ ý định rút lui Khó có khi tụ tập nhiều tu sĩ như thế này, chi bằng liều một phen Những người đến hòn đảo trung tâm đều là những người muốn thử sức nên ngay khi ý tưởng này được đưa ra đã nhận được sự nhất trí của mọi người Lương Thiện và Yến Văn Hoài trong đám đông không ngờ tình huống này lại xảy ra ở bí cảnh Hai người đã tra xét khắp nơi, suy đoán rằng Vụ Hải Tông rất có thể đang ở hòn đảo trung tâm, chỉ là đổ bộ lên đảo một mình sẽ vô cùng nguy hiểm Lúc này, phát hiện nhiều người muốn tiến vào hòn đảo như vậy, họ liền trà trộn vào trong đó Thế là đoàn người lén lút bắt đầu đổ bộ lên đảo từ chỗ có thảm thực vật tươi tốt nhất Lúc lên đảo đã là chạng vạng, quá trình diễn ra rất suôn sẻ, chỉ là, ngay khi đặt chân lên đảo, họ đã nghe thấy tiếng sói tru từng đợt Một số người đã từng nghe thấy tiếng sói tru này ở gần các hòn đảo bên ngoài Đó là một loại tiết tấu ngắt quãng kỳ quái, là kiểu mà tru được một nửa thì đột ngột ngưng bặt, làm người ta vừa khó hiểu vừa khủng hoảng "Tại sao ở đây lại có sói đồng cỏ Tất cả sói trong bí cảnh Vụ Hải đều tru như thế này à "Có dấu chân, ai đó đã lên đảo trước chúng ta "Nên làm gì bây giờ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Vẫn tiếp tục hả "Đi Đi xem có chuyện gì xảy ra, đừng để người nào nhanh chân tới trước Có người sợ hãi, có người sốt ruột Đoàn người bước lên thảm cát mềm mại trên đảo, lặng lẽ tiếp cận ngọn nguồn âm thanh Bọn họ di chuyển không nhanh lắm Khi đến gần chỗ âm thanh, còn chưa nhìn thấy tình hình, họ đã ngửi được mùi thơm quen thuộc mê người, đó là mùi thịt nướng của Đồ Thất mà họ ngửi thấy ở tháp thí luyện chín tầng Bấy giờ mọi người đều liên tục tăng tốc độ Đồ Thất có mặt ở đây nghĩa là Thiên Phủ Môn đã lên đảo, bọn họ quả nhiên là bị người khác hớt tay trên Nhưng sau khi vội vã đến gần, họ lại vô cùng khó hiểu về cảnh tượng trước mắt Cách đó không xa có hai đống lửa đang cháy, người của Thiên Phủ Môn ngồi ở đó, cùng với rất nhiều sói đang ăn thịt nướng Mấy con sói kia thường cắn một miếng rồi ngửa mặt tru lên trời, nhưng thường xuyên tru được một nửa lại tiếp tục cúi đầu ăn ngấu nghiến Mà ở trung tâm khoảng đất trống, Đan Tử Trạc, Kim Ngọc Dung, Đồ Thất và một khuôn mặt xa lạ đang ngồi đó Đồ Thất nhìn thấy bọn họ còn vô cùng ngạc nhiên, vui mừng mà vẫy tay chào: "Này Các ngươi đến rồi Đến nhét kẽ răng đúng không?"