Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 223: ĐỆ NHẤT TIÊN MÔN, NƠI TỐT ĐỂ NUÔI HEO - 21





Đối với cảnh tượng không thể hiểu được trước mắt, tất cả mọi người đều sững ra tại chỗ, mãi đến khi Tiểu Thất lớn giọng gọi, họ mới hoảng sợ nhìn xung quanh, phát hiện không có rồng đen trong truyền thuyết, lúc này mới thở phào
Mang theo tâm trạng hoang mang lo lắng vì bị hớt tay trên, mọi người từ từ tiến lại gần đống lửa
Ánh hoàng hôn và ngọn lửa soi rõ tình huống trên bờ cát
Tiếp tục đến gần, họ thấy có rất nhiều Phỉ Thực đang rối loạn chạy vội trên bãi biển
Đám Phỉ Thực này đứa thì trốn bên người Thiên Phủ Môn, đứa thì nhấc đuôi chó sói lên để ẩn mình bên dưới
Điều khoa trương hơn nữa là có hai đứa đang tranh giành tay của Đồ Thất, cả hai đều muốn ẩn náu dưới bàn tay của y
Bước chân của mọi người khựng lại, nghi ngờ mình bị hoa mắt
"Ngươi có thấy không
Phỉ Thực
"Là Phỉ Thực
Nhưng sao lại khác biệt như vậy, ta đuổi theo Phỉ Thực cả ngày vẫn không bắt được bọn nó
“Sau khi chạm vào người, Phỉ Thực kia không biến thành phỉ thúy sao?”

Vừa lặng lẽ thảo luận vừa đến gần lửa trại, mọi người cố gắng kìm nén xúc động muốn đi bắt Phỉ Thực, giả vờ bình tĩnh ngồi xuống
Giây tiếp theo, Đồ Thất đặt một con cá to mới nướng xuống trước mặt họ, nhiệt tình nói
"Ăn đi, đừng khách khí
Tới nơi này rồi, ốc chắc chắn sẽ không bạc đãi các ngươi
Tiểu Thất nói, lấy ra một cái vỏ sò khổng lồ từ linh phủ và bắt đầu nướng, ban ngày lúc ốc và Đại Bạch du ngoạn dưới đáy biển đã thu hoạch được rất nhiều thứ, có thể nuôi hai đại sư huynh và nửa nhị sư huynh trong một năm
Người tuyết nhỏ đặt một con tôm hùm lớn hơn mình rất nhiều bên cạnh đống lửa, Đại Bạch cũng lấy ra mấy con cá dài bằng cánh tay, đặt chúng xung quanh lửa trại
Tiểu Thất thấy vậy thì thầm vui mừng, vẫn là Đại Bạch nhà mình dễ nuôi hơn, ăn tí cá tí tôm là xong bữa
Nhìn lại đại sư huynh và nhị sư huynh, ở đây chưa đầy một ngày đã ăn hết hai con cá to bằng cả căn nhà
Hai vị sư huynh lén giấu không ít cá trong nhẫn trữ vật còn không biết mình bị tiểu sư đệ ghét bỏ, lúc này hai người đang đắm chìm trong món hải sản thơm ngon
Đối mặt với món ăn ngon như vậy, những người khác lập tức nuốt xuống nghi hoặc, bắt đầu lao vào nếm thử món cá nướng
Sau khi ăn xong một con cá to, lúc này mọi người mới hỏi tại sao nhóm Thiên Phủ Môn lại đến đây, cùng với đám Phỉ Thực chạy khắp nơi này là như thế nào
Đan Tử Trạc nhìn Tiểu Thất, biết được tiểu sư đệ không có ý giấu diếm, hắn liền giải thích chuyện Phỉ Thực
Hơn nữa cho dù mọi người biết nguyên nhân vì sao Phỉ Thực không biến thành phỉ thúy thì trong thời gian ngắn cũng khó có thể thay đổi suy nghĩ thực sự
Còn về lý do đến hòn đảo trung tâm, Đan Tử Trạc chỉ nói đơn giản là để thử vận ​​may
Câu trả lời này nghe có vẻ không sai, dù sao bọn họ cũng đến đây để thử vận
Mọi người lại hỏi Tiểu Thất có gặp được rồng đen canh giữ bí cảnh chi nguyên trên hòn đảo trung tâm hay không
Tiểu Thất nhìn Đại Bạch, kiên định lắc đầu, “Ốc không nhìn thấy rồng đen.”
"Vậy thì tốt quá
Tuy không biết nguyên nhân là gì, nhưng xem ra con rồng đen kia xác thực đã đi đến chỗ đảo nhỏ bên ngoài
Không bằng đêm nay chúng ta đi tìm bí cảnh chi nguyên đi
Nghe được câu trả lời của Đồ Thất, mọi người lập tức ngo ngoe rục rịch
"Ừ, đây là một cơ hội hiếm có
“Nhưng trên đảo trung tâm rất có thể có những linh thú khác ngoài rồng, cho nên hoạt động vào ban đêm không thích hợp lắm.”
“Ngươi nghĩ thế nào, Đồ đạo hữu?” Mọi người đang tranh cãi, cuối cùng lại chuyển sự chú ý về phía Tiểu Thất
Tiểu Thất thành thật nói: "Ốc cảm thấy có phải mọi người đều nhìn nhầm màu rồi không
Ví dụ như trắng nhìn thành đen hay gì gì đó chẳng hạn
Mọi người: ??
Hiển nhiên không ai hiểu câu nói của y có ý gì
Mọi người nhìn màn đêm trên hòn đảo ngày càng buông xuống, nghi hoặc hỏi: "Sao lại nhìn hòn đảo màu đen thành màu trắng
“Cái này đơn giản thôi.” Tiểu Thất nghe vậy liền nhanh chóng hành động, lấy ra Kiếm Nghịch Lân, chém vào cái vỏ sò khổng lồ đang nướng trước mặt
Vào khoảnh khắc phần thịt mềm bị xẻ ra, một viên lưu ly sáng bóng lớn cỡ nắm tay tỏa ánh sáng nhẹ nhàng hiện ra
Kiếm Nghịch Lân xoay một vòng, viên lưu ly đã nằm trong tay Tiểu Thất, phạm vi vài chục mét xung quanh lập tức sáng như ban ngày
Mọi người lại lần nữa sửng sốt, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm viên lưu ly trong tay Đồ Thất
"Viên lưu ly này ít nhất phải có niên đại mấy ngàn năm
"Toàn thân trong suốt, như sương như trăng, cực phẩm thiên hạ
"Đây là con gì
Bắt ở đâu
Tiểu Thất giải thích từng câu hỏi của mọi người
Thực hiện: Clitus x T Y T
"Khoảng ba ngàn năm
"Cũng xem như cực phẩm
"Theo hướng đó, 2 km dưới biển có một có một vết nứt đáy biển, tiếp tục đi xuống năm nghìn mét là có thể tìm được rất rất nhiều
Mọi người đang nóng lòng muốn thử: "..
Từ bỏ mấy viên lưu ly phi thực tế, mọi người quyết định nghỉ ngơi một lát rồi  tiến thẳng đến bí cảnh chi nguyên.  Nghĩ đến việc mình sẽ sớm được nhìn thấy kho báu mà rồng đen đã canh giữ hàng ngàn năm, ai cũng có chút phấn khích
Về vấn đề này, Đại Bạch có vẻ hơi lo lắng
Bản năng sưu tầm bảo vật của loài rồng đã cho phép anh góp nhặt vô số trân bảo trong hàng vạn năm qua rồi đặt trong vỏ ốc, đương nhiên anh không muốn đống bảo vật đó bị những người này phát hiện
Thế nhưng nhìn Tiểu Thất bình tĩnh, Đại Bạch liền án binh bất động
Lương Thiện vừa ăn cá nướng vừa đi tới, lặng lẽ dò hỏi: "Ngoài khơi có hải sản gì ngon không
Tiểu Thất lặng lẽ đáp: “Có rất nhiều.”
“Kể cho ta nghe chút được chứ?”
"Được
Ốc rất vui vẻ kể cho Lương Thiện nghe về phát hiện của mình dưới đáy biển, Lương Thiện nhanh chóng ghi nhớ hình dáng của những món hải sản ngon
Anh ta phát hiện, ngoài thiên tài địa bảo, bí cảnh Vụ Hải này còn có món ngon khắp nơi đáng thu thập
Thậm chí thay đổi suy nghĩ một chút, thu thập thêm một ít hải sản, lấp đầy không gian trữ vật bằng các món ngon trước khi bị truyền tống ra khỏi bí cảnh
Sau khi ra ngoài, trừ việc tự ăn những món này, anh ta còn có thể đổi lấy số lượng lớn linh thạch
So với đi mạo hiểm hay liều mạng để thu thập thiên tài địa bảo thì chuyện này thực tế hơn nhiều
Thế nhưng, Lương Thiện định tự mình làm một cách bí mật, mấy người ngoài kia đều có thể nghĩ đến chuyện này, anh ta không cần phải nhắc nhở những người khác
Hơn nữa đồ vật nào cũng hiếm có, cho nên càng ít người tham gia càng tốt
Sau khi hạ quyết tâm, ánh mắt Lương Thiện vô tình lướt qua Đại Bạch, trong lòng hiện lên một câu hỏi, đây là ai
Là một trong 300 người tiến vào phải không
Sao lại có cảm giác hơi lạ mặt nhỉ
Tuy nhiên, bí cảnh có quá nhiều người tiến vào, Lương Thiện không thể đảm bảo rằng mình có thể nhớ kĩ khuôn mặt của tất cả
Yến Văn Hoài bên cạnh Lương Thiện cảnh giác cao độ, bởi vì trước khi tiến vào bí cảnh, anh ta đã âm thầm đầu độc tất cả những người tiến vào đây, nhưng người ngồi cạnh Đồ Thất lại không trúng độc
Điều này khiến Yến Văn Hoài đặc biệt cảnh giác, đồng thời suy nghĩ thân phận của người đàn ông này
Trước mắt có hai tình huống có khả năng nhất, một, người đàn ông này là thành viên của Vụ Hải Tông, sống ẩn dật trong bí cảnh, hai, hắn là một con linh thú bí cảnh hóa thành hình người
Mà nếu có linh thú nào trong bí cảnh này đủ khả năng để hóa thành hình người nhất, thì đó chính là con rồng trong truyền thuyết
Nghĩ tới đây, Yến Văn Hoài lên tinh thần, bắt đầu lặng lẽ chú ý tới kẻ bí ẩn không biết xuất hiện từ đâu này
Nửa giờ sau, mọi người dập lửa trại, dọn dẹp dấu vết lưu lại, bắt đầu hướng về phía trung tâm
Họ thậm chí không cần bản đồ, chỉ cần đi theo hướng linh lực nồng đậm là được
Trên đường đi, họ phát hiện vô vàn quặng linh thực quý hiếm, càng đến gần trung tâm, tần suất xuất hiện của thiên tài địa bảo càng nhiều
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Cảm xúc của mọi người cũng dần dâng lên cao trào, ai cũng đang nghĩ xem khung cảnh ở trung tâm hòn đảo sẽ như thế nào
Thận trọng đi một lúc lâu, lại xuyên qua một khu rừng rậm, Đồ Thất phía trước vui vẻ nói: "Chúng ta tới rồi
Đây quả thực là tiên cảnh chốn nhân gian
Ngay cả Đồ Thất cũng phải cảm thán như vậy, mọi người càng kích động hơn
Họ nhanh chân tiến về phía trước, cuối cùng cũng nhìn thấy được dáng vẻ của bí cảnh chi nguyên
Đây là một khu vực hình tròn nhỏ, ngay ngắn
Ở giữa có một ngọn đồi thạch anh tím
Ngọn đồi có hình xoắn ốc thẳng đứng, cao khoảng 20 mét, nhìn xa như một lầu các tím thủy tinh, mơ hồ còn có thể nhìn thấy những bậc thang màu tím hướng vào bên trong từ lối vào sát mặt đất
Cho dù là ban đêm, ánh tím sáng nhạt lung linh duy mĩ kia vẫn làm người ta không thể rời mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người không mảy may nghi ngờ, phẩm cấp của loại thạch anh tím này chắc chắn cao hơn khoáng thạch trong truyền thuyết
Nếu có thể mang đi một phần, đừng nói linh khí cực phẩm, thậm chí thần khí cũng có thể
Ánh nhìn của mọi người tiếp tục khuếch tán ra từ đồi thạch anh tím, thứ đầu tiên họ nhìn thấy là dòng linh tuyền cuồn cuộn, uốn lượn chảy xuôi ra phía ngoài theo lạch nước nông được công nhân mở, tưới tắm cho cải thìa lớn xanh um tươi tốt!
Mọi người liên tục lau mắt, đảm bảo mình không nhìn lầm
“Đó là cải thìa phải không?”
"Tại sao lại là cải thìa
"Thế mà là cải thìa
Mọi người không hiểu, tại sao thứ nước linh tuyền giá ngàn vàng kia lại tưới cho cải thìa
Nghe vậy, ốc nghiêm cẩn sửa lại: "Còn có củ cải ~ bảy màu nữa mà
Mọi người: "..
Trọng điểm không phải ở đó, được chứ
Mặc kệ là cải thìa hay củ cải đều khó mà lý giải
Bên ngoài cánh đồng cải thìa và củ cải, có rất nhiều hàng rào thấp, bên trong hàng rào là một vài con linh heo trắng trắng mập mập đang thong thả đi lại bên trong
Ngay cả khi nhìn thấy người ngoài như bọn họ, chúng cũng không hề hoảng sợ chút nào
"Tại sao lại có heo
"Như thế nào lại có heo
"Nơi này sao cũng nuôi heo
Ba câu hỏi nảy ra, mọi người có chút tê dại, thậm chí bọn họ hoài nghi có phải mình lâm vào trận pháp mê huyễn gì rồi, nếu không bí cảnh chi nguyên mà bọn họ chờ mong đã lâu sao có thể xuất hiện một cảnh tượng buồn cười như vậy
Ốc nghiêm cẩn ở bên cạnh tiếp tục sửa lại cho đúng: "Là linh heo ~ Ăn ngon lắm
Mọi người: “…” Sau một lúc mê man, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Đồ Thất
Tại sao Đồ Thất biết nhiều như vậy
Tại sao Đồ Thất không hề sốc chút nào
Tại sao Đồ Thất lại muốn nuôi heo và trồng rau lúc ở Thiên Phủ Môn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tại sao lúc mới vào bí cảnh, Đồ Thất lại bảo bọn họ không cần khách khí
Một loạt câu hỏi liên tục oanh tạc não bọn họ
Giờ phút này, nhìn vẻ mặt thản nhiên tự đắc, ung dung tươi cười của Đồ Thất, trong lòng mọi người mơ hồ có một đáp án đáng sợ
Bí cảnh này đại khái là có quan hệ mật thiết với Đồ Thất
"Đi, đừng thất thần như thế
Ốc đã chuẩn bị sẵn linh trà cho các ngươi rồi, hương vị nào cũng có
Tiểu Thất tỏ vẻ nhiệt tình hiếu khách, dẫn đầu hướng về ngọn đồi tím ở trung tâm
Vừa nghe đến linh trà, vẻ mặt của mọi người không khỏi vặn vẹo, hiển nhiên là họ đều đã nghe nói về uy lực của linh trà Đồ Thất pha, nhưng ngay khi họ đang định từ chối thì Đồ Thất đi phía trước tiếp tục nói: "Linh trà dùng nước linh tuyền nơi này để pha đó ~"
Mọi người nghe xong liền im lặng đi theo, thậm chí còn bước nhanh hơn
Hương vị gì gì đó thực ra cũng gọi là chịu được
Mọi người đi ngang qua khu chăn nuôi thì phát hiện đàn linh heo bên trong tuy không lớn nhưng đều trắng trẻo mập mạp, nhìn có vẻ nạc mỡ đan xen
Tiếp tục đi qua khu cải thìa và củ cải bảy màu, cho dù chưa được nếm thử, bọn họ dường như vẫn cảm nhận được độ giòn ngon của chúng
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người xung quanh, Tiểu Thất lặng lẽ hếch cằm
Đám heo con, cải thìa và củ cải này đều do Đại Bạch nhà mình chăm sóc, cho nên Đại Bạch là người lợi hại nhất
Ánh mắt cảnh giác của Đại Bạch di chuyển giữa đám đông
Anh đã dành gần vạn năm để thu thập và chăm sóc những bảo vật ấy
Những kẻ này cứ trăm năm lại đến trộm đồ, lần này phát hiện bảo vật của rồng, chắc chắn sẽ ôm ý định mang đi hết
Cho nên, anh nhất định phải để mắt, tuyệt đối không để bảo vật của mình bị hao tổn
Các tu sĩ đi lại trên cánh đồng luôn cảm thấy có gì đó là lạ
Không phải họ đến để thám hiểm bí cảnh sao
Không phải họ muốn tìm kiếm kho báu của rồng à
Thế nào mà bây giờ lại đang đi dạo thăm cánh đồng cải
Còn được đi uống trà, có phải có trăm triệu điểm bất thường hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.