Người bên trong cảm giác tiết tấu không đúng lắm, bên ngoài bí cảnh, hình ảnh xuyên qua mây mù khiến các tu sĩ vây xem càng cảm thấy quái dị Đặc biệt trong số những người này, có không ít người đã tham gia nhiều hơn một lần tranh tài tông môn, thậm chí còn có một vài người đã từng xem lần thăm dò bí cảnh Vụ Hải một trăm năm trước Thám hiểm bí cảnh trước đây chắc chắn không nhẹ nhàng như bây giờ Nếu muốn lấy được thiên tài địa bảo thì càng phải trải qua nguy hiểm trùng trùng, đặc biệt là trong bí cảnh Vụ Hải Uy áp khủng bố mà con rồng đen mang đến cho mọi người tựa hồ hãy còn áp đảo khiến người ta không thở nổi, giờ đây lại biến mất không dấu vết Đương nhiên, người khó hiểu nhất vẫn là Đồ Thất, đệ tử thứ ba của Chung Đỉnh Chẳng những có mối quan hệ tốt với rồng trắng trong bí cảnh, được Phỉ Thực vô cùng yêu mến mà còn dùng thịt heo nướng để thu hoạch một đàn sói đồng cỏ làm thú cưỡi Chuỗi hành động này nằm ngoài dự đoán của mọi người Cũng chính nhờ Đồ Thất mà họ lần đầu tiên biết rằng ngoài rồng đen, trong bí cảnh còn có một con rồng trắng, cũng lần đầu tiên thấy được bí cảnh chi nguyên trên hòn đảo trung tâm Chỉ là dáng vẻ của bí cảnh chi nguyên cũng vô cùng khó hiểu Bọn họ không thể tưởng tượng được bảo bối do rồng đen canh giữ lại là cải thìa, củ cải và heo Lúc này lại liên tưởng tới hành vi điên cuồng nuôi heo trồng rau của Đồ Thất ở Thiên Phủ Môn, ánh mắt mọi người liền hướng về phía Chung Đỉnh, tự hỏi phải chăng lão cáo già này đã phát hiện ra điều gì đó từ sớm nên lúc trước mới cho phép Đồ Thất làm xằng làm bậy trong Thiên Phủ Môn Chung Đỉnh tự nhiên đoán được suy nghĩ của mọi người, trong lòng ông chỉ có thể kêu to một tiếng oan uổng Ông cũng không biết chuyện của tiểu đồ đệ, cho dù có cẩn thận nhớ lại cũng không nhớ được lúc trước tiểu đồ đệ bắt đầu nuôi heo ở Linh Thú Phong như thế nào, có chút giống như kiểu cáo mượn oai hùm vậy Suy cho cùng, sở dĩ Linh thú Phong phát triển đến quy mô như hiện tại là bởi vì heo tiểu đồ đệ nuôi rất ngon Nghĩ đến đây, Chung Đỉnh nhìn hình ảnh phản chiếu trên mây thì có chút khao khát, thoạt nhìn có vẻ heo nuôi ở bí cảnh càng ngon hơn Không biết chờ đến lúc bí cảnh đóng lại, tiểu đồ đệ có thể mang mấy con ra không Trong bí cảnh, mọi người đi qua ruộng rau, cuối cùng đi tới đồi vỏ ốc màu tím, cách vỏ ốc khoảng mười mét là một khoảng sân nhỏ hình tròn, xung quanh có hàng rào tre, trên hàng rào có dây leo quấn quanh [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tập trung nhìn vào, hóa ra đó là vân tiêu đằng cực kỳ quý hiếm, một số dây đã kết ra bông vân tiêu Từng đoá bông vân tiêu trắng tinh, đáng yêu như từng đám mây treo trên hàng rào, tạo cho nơi đây một vẻ tiên phong đạo cốt Trong lúc mọi người đang thèm thuồng, bỗng có người ngạc nhiên hỏi: "Hàng rào này.. hình như là thiết kim mộc “Cái gì?” Có người kinh ngạc không thôi, nhanh chóng cẩn thận xem xét, phát hiện thực sự là thiết kim mộc, còn là loại bảo vật kim mộc sinh trưởng tự nhiên có song thuộc tính, vật liệu tuyệt hảo để chế tạo linh kiếm, một đoạn nhánh cây cũng có thể đoạt đầu người khác Nhưng cây dùng cho hàng rào có vẻ không phải cành: “Đây là cây giống sao?”
Đại Bạch cảnh giác nhìn những người này:”Đúng vậy Sao, chẳng lẽ mấy tên này hung ác đến mức muốn dọn cả hàng rào gỗ đi Hàng rào này phát triển siêu chậm, hai ngàn năm mới cao tới đầu gối Nghe được câu trả lời khẳng định, mọi người đều rất kích động, nhưng sau đó họ lại nghĩ, người có khả năng nhổ thiết kim mộc làm hàng rào chắc chắn họ đánh không lại, nên họ ngay lập tức từ bỏ ý định cướp hàng rào Ánh mắt của Lương Thiện đã rời khỏi hàng rào, anh ta nhanh chóng quan sát tình hình trong sân, phát hiện không chỉ hàng rào, mà cả bàn ghế, hoa cỏ trang trí đều có nguồn gốc phi phàm Bắt mắt nhất vẫn là ngọn núi hình xoắn ốc màu tím ở trung tâm, làm người ta nhìn không thấu, nhưng chẳng cần nghĩ cũng biết, ngọn đồi màu tím kia mới thực sự là bí cảnh chi nguyên Có được ngọn đồi màu tím đồng nghĩa với việc có được toàn bộ bí cảnh Nhưng đây không phải điều quan trọng nhất, thứ Lương Thiện quan tâm nhất là dấu vết cư trú ở nơi này Yến Văn Hoài cũng vậy Cả hai đều nhận ra khoảng sân nhỏ này rất có thể là nơi ở thực sự của Vụ Hải Tông, nhưng tại sao không thấy người đâu Hơn nữa tại sao Đồ Thất lại đến đây trước họ một bước, thậm chí còn khá quen thuộc với nơi đây Những chiếc bàn ghế đá rải rác trong sân rõ ràng không thể thoả mãn mọi người, nhưng tất cả đều nhịn không được mà tiến tới, sờ lên những thứ đó, không vì lý do gì khác, thực sự chúng quá hấp dẫn “Một khối đá xanh lớn như vậy là thật sao?”
"Ghế đá này là bạch nguyên mặc nhỉ “Hình như tách trà làm từ noãn ngọc.”
…
Mọi người chưa vội uống trà, từng người đều vuốt ve đồ vật trong sân, hận không thể kéo mang đi Đại Bạch tức khắc trở nên lo lắng, cảm thấy có một nhóm cướp đang vào nhà mình Trước kia chúng thường cướp ở bên ngoài, bây giờ chúng đang muốn chuyển bàn ghế trong sân đi mất So với Đại Bạch, Tiểu Thất bình tĩnh hơn nhiều Đối với ốc, tìm được vỏ ốc và Đại Bạch là đã viên mãn rồi Về phần những chiếc bàn ghế này, về sau tìm lại cũng được Từ nay về sau, trong chặng đường dài của đời ốc, ốc và Đại Bạch có thể tìm thấy nhiều đồ vật xinh đẹp hơn nữa Nhưng rất may là mọi người vẫn có điểm mấu chốt, không đến mức dọn cái bàn hay trộm bộ trà cụ Kích động qua đi, bọn họ cũng hiểu ra, xét theo tình hình hiện tại, chủ sân viện này không hề đơn giản Mọi người cẩn thận ngồi lên bảo bối quý hiếm, sau đó bắt đầu nếm thử linh trà do Đồ Thất chuẩn bị Ngay khi linh trà vào miệng, mọi tiếc nuối đều biến mất, thậm chí trong tích tắc, có người đã đột phá bình cảnh, thiền định và thăng cấp ngay tại chỗ Thực hiện: Clitus x T Y T
Hương vị của linh trà vẫn kì quái như cũ, nhưng điều không thể bỏ qua chính là dòng linh lực thuần khiết đến mức tận cùng Loại linh lực này thuần tuý và nồng đậm, không chỉ bổ sung linh lực trong cơ thể mà còn thanh lọc cơ thể họ, loại bỏ đan độc và tạp chất, cải thiện thể chất của họ Không ai nói gì nữa, mọi người đều đang nhấm nháp linh trà [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trong bầu không khí im lặng, bọn họ nghênh đón ánh bình minh của ngày hôm sau Khi mặt trời ló dạng, lúc này tất cả mới hoàn hồn, kinh ngạc vì mình đã ngồi như vậy suốt cả đêm Cúi đầu nhìn xuống tách, linh trà bên trong đã cạn sạch từ lâu, mà tu vi của bọn họ lúc này đã tăng lên rất nhiều "Hôm qua ta đã.. ngộ đạo Có người nói với vẻ khó mà tin được "Ta tiến giai "Hôm qua đó chính là ngộ đạo sao “Cảm giác chỉ qua một cái chớp mắt, trời đã sáng rồi.”
Thì ra đêm qua, trong lúc bất tri bất giác, bọn họ đã tiến vào trạng thái ngộ đạo, tốc độ tu luyện tăng lên mấy chục lần, cộng với linh lực nồng đậm xung quanh, tu vi đều tăng lên rõ rệt Tuy rằng ngày hôm qua họ cảm nhận được sức mạnh phi thường của linh trà ngay khi uống vào, nhưng mọi người chưa bao giờ nghĩ tới một tách linh trà lại có thể mang đến cho họ lợi ích to lớn như vậy Ngộ đạo kết thúc, ai cũng cảm thấy tiếc nuối mất mát Mọi người nhìn quanh, tìm kiếm Đồ Thất để nói lời cảm ơn, nhưng tìm một vòng không thấy bóng dáng Đồ Thất đâu Ngay lúc họ đang nghi hoặc, có hai người bước ra khỏi lối vào ngọn đồi vỏ ốc màu tím, một người là Đồ Thất, người còn lại là gương mặt xa lạ vẫn luôn đi theo y ngày hôm qua Đồ Thất vừa bước ra khỏi vỏ, vừa nhiệt tình chào hỏi: "Chào buổi sáng mọi người, không ngờ một tách trà lại khiến mọi người mất ngủ Mọi người lần lượt đứng dậy, vội vàng nói lời cảm ơn, đồng thời truy hỏi Đồ Thất sau này có bán loại linh trà này không Thấy linh trà của mình được hoan nghênh như vậy, ốc đương nhiên rất vui vẻ, “Tất nhiên, mọi người thích như thế thì ốc sẽ bán Ốc đã chuẩn bị bữa sáng cho mọi người, còn lấy thêm một ít bàn ghế để mọi người không cần phải ngồi dưới đất nữa Tiểu Thất nói, Đại Bạch miễn cưỡng lấy bàn ghế ra khỏi không gian linh phủ, trong khoảng sân nhanh chóng bày đầy bàn ghế Người tuyết nhỏ, với sự giúp đỡ của Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung, lần lượt dọn bữa sáng thịnh soạn lên bàn Đắm mình trong dòng linh lực dồi dào và thoải mái, ngửi thấy mùi thức ăn hấp dẫn, cảm nhận được niềm vui vì tu vi tăng, còn gì tuyệt vời hơn cuộc sống sinh hoạt hiện tại nữa Trong niềm hạnh phúc này, mọi người yên lặng ăn bữa sáng Vừa ăn bữa sáng vào miệng, mọi người lại một lần nữa bị sốc Hương vị này còn ngon hơn cả món thịt heo nướng họ ăn trong tháp thí luyện Có người thậm chí còn cảm khái, nếm được món ngon nhường này, chết không hối tiếc Đại Bạch bất mãn hừ một tiếng, đương nhiên là ngon Những con heo này đều do rồng tự tay chăm sóc, uống nước linh tuyền, ăn linh thực cực phẩm Cứ như vậy, mọi người ăn sáng xong lại bắt đầu tu luyện, mặc dù tác dụng của bữa sáng không chấn động bằng linh trà, nhưng nhiều linh lực như vậy, không hấp thụ thì thật lãng phí, huống chi là trong hoàn cảnh được trời ưu ái này Cứ như vậy, mọi người tu luyện đến tối, vừa mở mắt ra, bữa tối đã bày sẵn trên bàn Mọi người: ".. Tiểu Thất đang gặm thịt ba chỉ giòn, thấy thế bèn vẫy tay chiêu đãi: “Ăn đi, đừng khách khí.”
Ngửi thấy mùi thơm mê người, không cách nào nói lời từ chối, thế là mọi người bắt đầu cẩn thận nếm thử bữa tối, ăn xong, lại chìm vào thiền định, tu hành ngay tại chỗ Ngày hôm sau vừa mở mắt, một tách linh trà đã được đặt trước mặt, ta hỏi ngươi có uống hay không cơ chứ Tiểu Thất cười xán lạn: "Dậy rồi à, uống một tách linh trà cho tỉnh táo đi Mọi người: ".. Còn có thể làm sao bây giờ, đương nhiên là uống Nhưng sau khi uống xong, thanh tỉnh là không thể nào, khi bọn họ mở mắt ra lần nữa, một ngày đã trôi qua Yến Văn Hoài bí mật chuẩn bị kích hoạt chất độc, công khai danh tính, cướp đoạt kho báu bí mật, làm nhục Hàn Thạch Tông và Thiên Phủ Môn: “...” Có thể cho anh ta một cơ hội kích hoạt chất độc hay không Lương Thiện cũng muốn tìm cơ hội khám phá ngọn đồi vỏ ốc màu tím: “…” Lần sau, lần sau anh ta nhất định có thể cưỡng lại được sự cám dỗ của đồ ăn ngon Mọi người ở bên ngoài xem tình huống trong bí cảnh: “…” Bọn họ tới để xem thám hiểm, không phải để xem hiện trường tu hành cỡ lớn Trong trạng thái ăn rồi tu luyện, sau khi tỉnh lại ăn tiếp này, thoáng cái đã đến ngày thứ mười bí cảnh mở, cũng là ngày cuối cùng Những tu sĩ dù là chủ động hay bị động đều được truyền tống tới hòn đảo trung tâm Đối mặt với những vị khách mới, ốc vẫn nhiệt tình như cũ Tuy nhiên, những người đến sau rõ ràng là rất cảnh giác, đặc biệt sau khi nhìn thấy mọi người đều tu luyện mà không thể giải thích được, họ càng cảm thấy hai người thanh tỉnh kia rất có vấn đề So với việc tu hành, họ hứng thú với ngọn đồi vỏ ốc màu tím kia hơn Sau khi đi vòng quanh vỏ ốc mà không vào được, bọn họ chuẩn bị giải quyết bằng vũ lực Theo quan điểm của họ, ngọn núi vỏ ốc là vật vô chủ, hôm nay lại là ngày cuối, nếu họ bỏ lỡ thì có nghĩa là phải đợi thêm một trăm năm nữa Khi linh kiếm của bọn họ chạm vào vỏ ốc, một tiếng động chói tai vang lên, linh kiếm bị đánh bay ra ngoài Tu sĩ kia kinh ngạc đứng đó, cúi đầu nhìn bàn tay bị đánh của mình, thật lâu cũng chưa lấy lại bình tĩnh Bỗng bên cạnh gã ta truyền đến một giọng nói không vui "Làm như vậy là sai Tuy ốc nhiệt tình hiếu khách, nhưng khách nhân không thể phá hoại nhà của ốc Tiểu Thất nhíu mày nhìn vị khách không nghe lời trước mặt, lại nhìn vỏ ốc, cũng may vỏ ốc không bị xước xát gì Tiếng linh kiếm đánh thức những người đang tu luyện Sau khi tỉnh lại, họ mới nhận ra hôm nay là ngày cuối cùng trong bí cảnh Thế nhưng, cảm nhận được tu vi của mình đã tăng vọt và thể chất được cải thiện dưới tác dụng của linh trà, mọi người đều cảm thấy mỹ mãn, thu hoạch chuyến này vô cùng phong phú Theo tiếng động, thấy mấy người đang đối đầu với Đồ Thất, lại nhìn thanh linh kiếm cắm trên mặt đất cách đó không xa vẫn đang không ngừng chấn động, mọi người nhanh chóng hiểu được chuyện gì đã xảy ra Yến Văn Hoài động tâm, biết cơ hội đã đến, nếu bây giờ mà còn không ra tay, anh ta sẽ không có cơ hội giết chết nhiều thiên tài nổi tiếng như vậy một cách dễ dàng, hơn nữa, sẽ không có thời cơ nào tốt hơn cuộc tranh tài tông môn này Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung nhanh chóng đến bên cạnh Tiểu Thất, lấy linh kiếm ra, giằng co với những kẻ muốn vào núi vỏ ốc Theo sát sau đó, những người khác cũng yên lặng đi tới, đứng sau lưng Đồ Thất bày tỏ lập trường của mình "Chư vị có ý gì Hòn đảo trung tâm này là vật vô chủ Tại sao ta không thể vào Người đàn ông chém vỏ ốc nói một cách rất bất mãn Dọc theo đường đi, gã ta cũng kiếm chác được ít nhiều, vậy nên gã ta càng thêm tò mò về bí cảnh chi nguyên Không ngờ khi đến hòn đảo trung tâm, nhận thức của gã ta liên tục bị đảo lộn, khắp nơi đều là cải thìa và củ cải làm người ta mất hết hứng thu thập, ngược lại là ngọn đồi thạch anh tím ở giữa khiến mắt gã ta sáng lên Mấy ngày nay, rất nhiều người nhìn thấy Đồ Thất ra vào núi vỏ ốc, thật ra bọn họ cũng từng thử đi vào nhưng lại bị bài xích chặn đứng lại ở bên ngoài Điều này cũng gián tiếp chứng tỏ rằng núi vỏ ốc đã nhận chủ, Đồ Thất cũng chưa từng che giấu, hay nói cách khác, kể từ khi tiến vào bí cảnh, y vẫn luôn nhắc nhở bọn họ Tuy mọi người đều không rõ nguyên nhân, nhưng cũng không hỏi quá nhiều vì Đồ Thất vẫn khẳng khái hào phóng như cũ Cơ duyên là thứ rất khó nói, thay vì ghen tị và bất mãn thì tốt hơn hết là tận hưởng khoảnh khắc hiện tại, chưa kể thu hoạch trước mắt đã vượt xa sự mong đợi của bọn họ "Mấy đạo hữu đến hơi muộn nên không biết, bí cảnh chi nguyên đã nhận chủ, dùng vũ lực xông vào không phải là hành vi quân tử Có người lên tiếng giải thích ____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
"Sao lại thế Chưa từng nghe nói bí cảnh sẽ nhận chủ Người nọ nghe xong cảm thấy rất buồn cười, từng nghe nói Thần Khí nhận chủ, thần thú nhận chủ, nhưng chưa bao giờ nghe đến bí cảnh nhận chủ "Bí cảnh Vụ Hải này đã tồn tại gần vạn năm, từ lâu đã xưng là Thần Khí, nhận chủ cũng không có gì kì quái cả Đan Tử Trạc giải thích Mấy người kia nghe xong thì nửa tin nửa ngờ, hơn nữa đối phương người đông thế mạnh nên cũng không dám cứng đối cứng Chỉ là, thấy tu vi của mọi người đều tăng nhiều, thậm chí có một số ít còn vượt giai, trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy không cân bằng Đúng lúc này, Yến Văn Hoài từ trong đám người bước ra, “Nói là nhận chủ, nhưng thực ra chỉ là suy đoán Dù sao thì Đồ đạo hữu cùng nhóm của ngươi đổ bộ lên đảo trước chúng ta, có lẽ là đã nắm giữ được phương pháp tiến vào bí cảnh chi nguyên Trong bí cảnh Vụ Hải này có vô số trân bảo, chút bố thí của Đồ đạo hữu làm chúng ta cảm động rơi nước mắt.”
Lời nói của Yến Văn Hoài tuy khó nghe nhưng cũng không phải không có lý "Nếu thế thì đó cũng là cơ duyên của Đồ đạo hữu Ta quả thực chịu ân huệ của y, đây là sự thật "Đây là tác phong thường ngày của Hàn Thạch Tông sao Lúc Đồ đạo hữu bái nhập Thiên Phủ Môn, Hàn Thạch Tông đã tung ra không ít tin đồn Yến Văn Hoài không ngờ rằng sau khi nói ra lời này, mình sẽ là người bị tấn công ngược lại Anh ta cảm thấy những người này ấm đầu hết cả rồi, vỏ ốc màu tím kia chắc chắn cất giấu rất nhiều trân bảo, chẳng lẽ những người này không động tâm chút nào sao Lương Thiện ở bên cạnh kéo Yến Văn Hoài: "Đại sư huynh, đừng nói nữa "Tại sao lại không nói Vừa lúc hôm nay chính là ngày ta rửa sạch thanh danh cho Hàn Thạch Tông Tông môn thực sự của Hàn Thạch Tông chúng ta chính là Vụ Hải Tông Ta và tiểu sư đệ, hai đệ tử thân truyền của Vụ Hải Tông đều ở đây, sao bí cảnh chi nguyên lại nhận một người ngoài làm chủ?”
Những lời này vừa nói ra, giống như một quả bom nổ tung trong đám đông "Vụ Hải Tông "Sao có thể Hàn Thạch Tông là Vụ Hải Tông "Vụ Hải Tông đã trở về đại lục rồi sao "Nếu đây là sự thật thì bí cảnh Vụ Hải thực sự không có lý do gì để nhận Đồ Thất là chủ "Lỡ bí cảnh Vụ Hải cảm thấy Đồ Thất nướng heo quá ngon thì sao "Cũng không phải là không thể Ngươi xem, bản thân Vụ Hải Tông cũng nuôi heo và trồng rau mà Cuộc thảo luận ban đầu còn bình thường, nhưng dần dần bắt đầu đi chệch hướng Yến Văn Hoài vô cùng tức giận, cảm thấy não đám tu sĩ này úng nước hết rồi.