Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 55: NGHE NÓI DỊ NĂNG HỆ NƯỚC RẤT VÔ DỤNG - 03





Còn hai ngày nữa là đến tận thế, Tiểu Thất lại đến trung tâm thương mại để càng quét, tuy rằng sau tận thế có thể bắt đầu xài chùa, nhưng niềm vui tiêu tiền tùy ý vẫn khiến một ốc một sâm một hệ thống vô cùng hào hứng
Việc mua sắm do Tiểu Thất thi hành, Tiểu Thập ngồi trên ghế chuyên dụng cho trẻ con của xe mua sắm dể chỉ huy, thỉnh thoảng 6362 cũng sẽ đưa ra ý kiến tham khảo
Mì ăn liền đủ vị, mua
Đồ ăn vặt ngon nghẻ, mua
Quần áo bốn mùa
Mua
Món chính như hủ tiếu thêm đủ loại gia vị
Mua
Bia đồ uống nước khoáng, hạt dưa đậu phộng cháo bát bảo
Mua
Que cay, mua mua mua
Ba đứa dành nguyên một buổi sáng ở trung tâm thương mại, thậm chí bởi vì mua quá nhiều nên trung tâm còn chu đáo cung cấp dịch vụ giao hàng tận nơi
Mười giờ trưa, ba đứa vừa lòng thỏa ý rời đi trong ánh mắt như nhìn kẻ ngốc của quần chúng
Rời khỏi trung tâm mua sắm, dưới yêu cầu của 6362, Tiểu Thất lại đi mua hai chiếc máy tính hiệu suất cao rồi mua và tải một lượng lớn game một người chơi, cùng với vô số phim hoạt hình và tiểu thuyết
Nói theo cách của 6362 thì nhu cầu tinh thần cũng quan trọng như nhu cầu vật chất, thế giới sau này sẽ không có internet, nên những trò chơi này sẽ không được xuất bản nữa
Và khi hai nhân viên giao hàng dựa theo địa chỉ mà Tiểu Thất cung cấp, tìm đến tòa nhà đang xây dở thì cả hai đều không giữ nổi bình tĩnh, ngay lúc bọn họ tưởng rằng mình đi nhầm thì tự dưng có tiếng ken két vang lên, cổng tòa nhà tự mở ra
Nhân viên giao hàng giật nảy mình, họ liếc nhìn xung quanh, sau đó thấy một chiếc thẻ gỗ treo trước tòa nhà để mặc cho gió đong đưa, mặt trên có viết: Xin hãy đặt hàng hóa xuống dưới tầng hầm, cảm ơn
Tiếp đó, nhân viên giao hàng hô hoán thêm mấy tiếng nhưng không ai đáp lại, thế là họ đành bắt đầu chuyển hàng vào toà nhà với sự nghi ngại nặng nề
Lúc này, họ phát hiện cửa tầng hầm vẫn đang đóng, nên định lấy điện thoại ra để xác nhận với người mua thì lại có tiếng cùm cụp vang lên, cánh cửa này cũng tự động mở ra
Ngay khoảnh khắc này, nhân viên giao hàng như muốn chạy trốn khỏi đây ngay, nhưng trước mắt lại xuất hiện một tấm biển treo trên cửa: Không sai, chính là tầng hầm này, cảm ơn
Nhân viên giao hàng “… Có… Có ai ở đây không?”
Trong tòa nhà không hề có tiếng động nào, bầu không khí vô cùng quỷ dị
Vì thế, bọn họ nháo nhào chuyển hàng với tốc độ nhanh nhất trong đời, sau đó vọt ngay lên xe chạy trốn
Dọc đường về, hai người còn thảo luận thêm về trải nghiệm lần giao hàng kì lạ này, họ cũng định tán gẫu với với những người bạn khác về chuyện này trong lúc ăn cơm hoặc nhậu nhẹt
Trải qua một ngày mua sắm vui vẻ, Tiểu Thất quay về nơi ở, nhìn mỗi tầng hầm đều chất đầy hàng hóa, cảm giác thành tựu trong y lập tức bùng nổ
“Đây mới là ngôi nhà mà ốc đây nên có.” Sau khi mất đi vỏ ốc với đống vật tư phong phú, đây là lần đầu tiên Tiểu Thất cảm nhận được một tí xíu cảm giác an toàn
“Dùng mấy xấp giấy sắp mất giá trị để mua đồ đúng đã
Lời to!” Đây là lời khẳng định đến từ gian thương Tiểu Thập
“Nếu như đồ trong thương thành hệ thống cũng có thể mua như này thì tốt rồi.” Đây là 6362 vẫn chưa đã ghiền
Sau khi kiểm tra tầng hầm xong, Tiểu Thất vừa lòng trở lại tầng một, đang định đi xem tòa nhà nuôi trồng của mình thì đột nhiên phát hiện có một bóng người đang lén lén lút lút ở bên ngoài, người nọ còn không ngừng nhìn quanh tòa nhà đang xây dở
Tiểu Thất nghi ngờ heo con của mình bị ngấp nghé nên lập tức trở nên cảnh giác, y hờ hững bước ra cửa và đi thẳng đến chỗ kẻ trộm kia
Nhưng sau khi người kia nhìn rõ gương mặt của Tiểu Thất thì lại tỏ ra vui sướng
“Xin chào, anh là Khúc Thanh Thủy đúng không
Em tên là Âu Lương, Lưu Thương bảo em tới đó, trong khoảng thời gian này em sẽ chịu trách nhiệm chăm sóc cho anh.” Người này mặc một bộ thể thao thường ngày, xem ra cũng là một sinh viên, cậu tươi toe toét và vươn tay về phía Tiểu Thất
Tiểu Thất vô cùng kinh ngạc, bắt đầu gọi 6362, [Hòm thư nhỏ, tên này quen tai ghê.]
[Sao không quen được hả
Cậu ta là một trong những nhân vật chính, m* nó, sao cốt truyện lại đi chệch hướng rồi?] 6362 nóng nảy, [Đừng sợ
Tôi đi báo cáo ngay đây, việc cốt truyện đi chệch hướng chắc chắn không liên quan gì đến chúng ta!]
Khi tay Âu Lương sắp rã rời thì Tiểu Thất mới duỗi tay qua, y khẽ nắm lấy tay cậu rồi bình thản nói một câu xin chào
Âu Lương cũng không thèm để ý, cậu thoải mái cười nói, “Em từng nghe Lưu Thương bảo anh trai cậu ấy rất lạnh lùng, anh trai lạnh lùng, phải làm phiền anh trong thời gian tới rồi.”
Có lẽ Âu Lương thấy sự được sự nghi ngờ trong mắt Khúc Thanh Thủy, bèn chủ động mở miệng, “Thật ra em cũng không biết Lưu Thương đang làm gì nữa, em cược thua cậu ấy nên mới phải đến thành phố Hạ Châu này, cậu ấy yêu cầu em ở đây đến ngày mai, anh Thủy, buổi tối chúng ta ở đây hả?”
“Ừ, lên tầng bảy, tầng khác hết chỗ rồi.” Khúc Thanh Thủy nghe xong thì sắp xếp cho người ta luôn, y cũng không thèm tò mò nguyên do, nhân vật chính nổi điên, chẳng biết nguyên nhân là gì, không ảnh hưởng việc nuôi heo trồng rau thì có thể cho qua
Lúc Âu Lương đang hoài nghi rằng sao tòa nhà chưa xây xong này lại có thể hết chỗ thì chợt nghe thấy tiếng kêu be be của dê, cậu ngây ngốc nhìn về phía phát ra thanh âm, phát hiện nó đến từ căn phòng bên trái ở tầng một, “Anh ơi, sao lại có tiếng dê kêu thế?” Cậu vừa dứt lời, căn phòng bên cạnh lại vang lên tiếng kêu moo moo của bò, bây giờ Âu Lương - người có tư duy sinh động, nhạy bén  trước giờ - cũng trở nên chập mạch, rốt cuộc hiện tại bản thân đang ở đâu thế này
“Đi thôi, lên lầu đi.” Nhưng trông vẻ mặt của Khúc Thanh Thủy rất lạnh nhạt, anh vốn chẳng định giải thích, Âu Lương đành giữ lại vô số câu hỏi trong lòng rồi  theo y lên lầu
“Trong thời gian cậu ở đây, có việc gì… thì tự giải quyết.” Tiểu Thất chỉ vào một căn hộ hướng tây, giao chìa khóa cho cậu xong thì bước vào căn nhà ở hướng đông
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dọc theo đoạn đường lên lầu, ngay sau khi nghe thấy tiếng kêu của dê bò, Âu Lương lại nghe thấy tiếng kêu của heo vịt ngỗng, cậu mang theo cả đầu nghi vấn mở cửa bước vào nhà
Không lâu sau, cậu lại ra ngoài và đến gõ cửa nhà Khúc Thanh Thủy, đợi y mở cửa, Âu Lương rụt rè mở miệng, “Anh, trong nhà vẫn chưa lắp cửa sổ.”
Khúc Thanh Thủy im lặng một chút, đôi chân mày nhăn lại, sau đó mở miệng, “Không thì cậu đến tầng sáu chen chúc chút, ngày mai mới có thể lắp cửa sổ cho tầng bảy.”
Lần này đến lượt Âu Lương im lặng, cho nên căn nhà Khúc Thanh Thủy đang ở cũng như thế à
Cậu chỉ nghe Khúc Lưu Thương nói anh trai cậu ta lạnh lùng, chứ chưa từng nghe người anh trai này còn kì quái như vậy, sớm biết thế thì đã không đánh cược rồi
Cuối cùng, sau khi Khúc Thanh Thủy dắt Âu Lương đến tầng sáu, y mới lạnh lùng hỏi, “Gà vịt ngỗng, cậu muốn ở chung với con nào?”
Âu Lương, “…”
Cuối cùng, một trong số những nhân vật chính vừa đến đây đã chọn ở chuồng vịt vào đêm đầu tiên, đám vịt khá thân thiện, chúng chỉ nghiêng đầu tò mò vây xem bạn cùng phòng mới một lúc, rồi từng con lại tản ra quay về ổ nhỏ lót chăn bông của mình ngay
Âu Lương ôm theo một bộ chăn mền, cậu vốn tưởng rằng sẽ không thể nào đặt chân vào căn phòng này, nhưng kỳ quái là ở đây cực kỳ sạch sẽ, không hề có mùi gì lạ, cũng chẳng vương vãi phân vịt khắp nơi, thậm chí thông qua quan sát, cậu còn kinh ngạc phát hiện rằng đám vịt này biết đi WC, đương nhiên, WC không phải là bồn cầu, mà là một lớp cát thật dày, thậm chí trong phòng còn có bồn tắm cho chúng nữa
Sáng sớm, Âu Lương bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, vừa mở mắt thì phát hiện mới bảy giờ mà đàn vịt lại lần lượt nối đuôi nhau xuống lầu rồi, cậu giật mình và bật dậy, sau đó nhấn nghe máy, là Khúc Lưu Thương gọi tới
“Âu Lương, cậu tìm thấy anh trai tôi chưa?” Giọng Khúc Lưu Thương có chút nôn nóng
“Tìm thấy rồi.”
Khúc Lưu Thương ở bên kia điện thoại nhẹ nhàng thở ra, “Sao rồi, nghỉ ngơi ôn chứ
Tuy anh tôi không nói nhiều, nhưng rất biết cách chăm sóc người khác.”
Âu Lương duỗi người, nhịn xuống sự bốc đồng muốn bóc phốt, “Ừ, một đêm mới lạ.”
Khúc Lưu Thương nghe lời này thì nở nụ cười, “Tôi nói với cậu này, đừng bao giờ để sự lạnh lùng của anh tôi dọa sợ, anh tôi dịu dàng lắm, có việc thì cứ cầu xin thử đi, anh ấy chịu không nổi đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn nữa, nhớ trữ chút đồ ăn và nước uống bên người, đêm nay cậu tuyệt đối phải ở bên cạnh anh trai tôi đó.”
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
“Lưu Thương, cậu còn gặp ác mộng à, nào có thây ma gì chứ, đừng có suy nghĩ vớ vẩn suốt ngày nữa.” Nghe lời này, Âu Lương bất đắc dĩ mở miệng, đồng thời cũng có chút đau đầu, đúng là cậu có cảm tình với Khúc Lưu Thương, nhưng chẳng biết sao tự dưng Khúc Lưu Thương lại cứ như cố ý tác hợp mình với anh trai cậu ta
Trời ơi, gu của cậu không phải kiểu người lạnh lùng, cậu quyết định rồi, đợi đến ngày mai sẽ quay về tỏ tình luôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người lại trò chuyện một lát rồi mới cúp máy, dường như bên ngoài tòa nhà đang xây dở rất nhộn nhịp, Âu Lương đến bên cửa sổ nhìn ra, cừ thật, khu vực bên dưới tòa nhà đang dùng để trồng cây xanh, giải trí và đi lại bỗng chốc chứa đầy súc vật, thậm chí cậu còn thấy vài chú heo con đang đào đất, còn Khúc Thanh Thủy thì hình như đang rải hạt giống trên ruộng mương do heo con khai khẩn
Sau khi nhấn cúp điện thoại, Khúc Lưu Thương nhíu mày suy tư một lát lâu, từ giọng điệu trò chuyện, ít nhiều gì cậu ta cũng hiểu được rằng giữa hai người chẳng có chuyện gì xảy ra, cậu ta hơi hoang mang, rõ ràng đời trước Khúc Thanh Thủy đối đãi Âu Lương tốt nhất, sao đời này lại lạnh nhạt như thế chứ
[Hệ thống, thanh tiến độ nhiệm vụ dây tơ hồng hạnh phúc của nam phụ có biến động gì không?] Khúc Lưu Thương dò hỏi trong đầu
Thực hiện: Clitus x T Y T
[Có.] Một giọng nói có chút máy móc vang lên, [Giá trị ban đầu 0, hiện tại -5.]
Khúc Lưu Thương: “…”
Thôi, có khi họ yêu nhau lắm cắn nhau đau, nếu thật sự không được thì nửa năm sau vẫn còn nhiều lựa chọn thay thế, mình cũng không cần sốt ruột
Đời trước, Khúc Lưu Thương đã chiêu mộ được hàng loạt nhân tài giữa thời tận thế, thế là cậu ta tự tin nghênh đón trận quyết chiến vây thành cuối cùng, nhưng bất ngờ là trong đám thây ma lại xuất hiện vua thây ma mới, mà kẻ đó không ai khác chính là người đã đi làm nhiệm vụ ở ngoại ô thành phố vào một ngày nọ, rồi biến mất không thấy tăm hơi - Khúc Thanh Thủy
Cuối cùng, dưới sự dẫn dắt của Khúc Thanh Thủy, căn cứ Lưu Thương mà bọn họ vất vả thành lập đã bị đánh gục, nhiệm vụ cứu vớt thế giới thời tận thế cũng tuyên bố thất bại
Khúc Lưu Thương khởi động lại nhiệm vụ, chẳng qua bởi vì nhiệm vụ trước đó thất bại nên đã được đổi thành nhiệm vụ cấp thấp hơn là cứu vớt nam phụ
Giữa hàng ngàn cách thức, Khúc Lưu Thương chọn một cách đơn giản nhất là se duyên cho nam phụ, khiến nam phụ nhận được tình yêu hạnh phúc
Dù sao thì đời trước, Khúc Thanh Thủy có rất nhiều dây tơ hồng nhưng bị cậu ta cắt đứt mất, đời này tùy tiện se một sợi còn không dễ ăn à
Chỉ khi nhiệm vụ này hoàn thành thì nhiệm vụ chính mới có thể được kích hoạt trở lại
Sau khi trở về, cậu ta vội vã chọn Âu Lương trong số những lựa chọn ưu tú và xếp người này đến bên cạnh Khúc Thanh Thủy
Còn cậu ta phải ở lại đây, dùng mọi cách để làm bạn với những nhân tài còn lại, chuẩn bị cho nhiệm vụ chính ở phía sau
Ngày cuối cùng trước khi tận thế đến, Tiểu Thất đã gieo hạt giống và tưới nước xong, chuông điện thoại tiếng vang lên, Tiểu Thất phủi tay nhưng vẫn thấy trên tay còn dính chút bụi, vì thế gọi một con vịt tới rồi lau tay lên người nó như đang dùng khăn, sau đó mới nhận điện thoại
“Alo, bố, bố và mẹ đến rồi à?” Chợt giọng nói lạnh như băng của Khúc Thanh Thủy như chứa chút độ ấm, đúng lúc Âu Lương vừa xuống lầu, cậu nghe thế thì kinh ngạc dừng bước, không ngờ lúc y pha chút tình cảm vào trong lời nói thì giọng lại hay đến vậy
“Sao bây giờ hai người mới tới, con đi đón hai người liền đây.”
“Vâng vâng vâng, con nhớ bố với mẹ mà, bên này khá hẻo lánh, cứ để con đón hai người đi.” Khúc Thanh Thủy có chút bất đắc dĩ, y vừa cười vừa chuẩn bị đi đón cả hai
Có lẽ ánh mặt trời sáng sớm vừa đẹp, nụ cười khẽ của Khúc Thanh Thủy khiến y trở nên sống động hơn, làm người khác cũng vui vẻ lây, “Anh Thủy, chú với dì tới rồi hả
Em đi cùng anh nhé.”
Nhưng mà Khúc Thanh Thủy lại xị mặt, y lạnh lùng từ chối, “Không được, trong xe có vài chỗ ngồi thôi, chở không hết.”
Âu Lương có chút không vui, mình không được người ta thích vậy à?
Lí do từ chối này cũng vô tri quá, xe nào mà không chứa được bốn người chứ
Nhưng mà không bao lâu sau, dưới ánh nhìn chăm chú của cậu, Khúc Thanh Thủy đẩy một chiếc xe ba bánh từ trong gara ra rồi ngồi lên đó, chiếc xe không lớn lắm, mỗi bên chỉ có thể ngồi được hai người
Thậm chí không biết Khúc Thanh Thủy móc đâu ra hai chiếc nệm dày để lót lên mặt trên nữa, màu của mấy cái đệm là màu vàng của long bào, vô cùng hoa lệ nhưng trông chúng rất lạc quẻ khi được đặt trên xe ba bánh
Trong ánh ban mai dịu dàng, hình bóng Khúc Thanh Thủy lái xe ba bánh nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt cậu
Âu Lương, “……” Mịa ảo ma canada thế
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.