Vợ chồng Khúc Giang Châu tìm một nhà hàng để ăn sáng, sau đó đi bộ đến địa điểm đã hẹn để đợi người Hai người đã năm mươi tuổi nhưng tinh thần rất tốt, không hề thấy mệt mỏi sau một chặng tàu dài Mai Linh ăn mặc thời thượng, nhìn quanh không thấy bóng dáng Khúc Thanh Thủy đâu, "Lão Khúc, Tiểu Thanh quen ở một mình, sao lần này đi du ngoạn lại gọi hai người chúng ta đến Có phải thằng nhóc này có chuyện gì không “Thằng bé nhớ chúng ta đó, có thể có chuyện gì chứ.” Khúc Giang Châu hiếm khi ra ngoài giải sầu, tâm tình rất tốt, hoàn toàn không lo lắng nhiều như vậy "Em vẫn thấy có gì đó không ổn Dựa trên kinh nghiệm làm mẹ nhiều năm của em, lần cuối cùng Tiểu Thanh chủ động mời bọn mình là khi nó trượt môn thể chất ba lần, thầy giáo nghi ngờ nó cố ý để bị mời phụ huynh Hai thằng con trai của bà không chỉ có tính cách hoàn toàn trái ngược mà thể chất cũng khác hoàn toàn Cậu con trai lớn bẩm sinh không có tế bào vận động, thành tích nhảy xa nhảy cao chưa bao giờ đạt chuẩn Còn cậu thứ hai thì hoạt bát hiếu động, nhảy nhót lung tung gây sự nghịch ngợm, nói chuyện thì ngọt xớt…
"Ấy Đây không phải là chị Mai sao Sao chị lại có thời gian đến thành phố nhỏ Hạ Châu này Một giọng nói hơi chói tai cắt đứt suy nghĩ của Mai Linh Mai Linh ngước lên thì thấy là bạn học cũ, chỉ là người bạn học cũ này từ khi còn đi học vẫn luôn ganh đua với bà, đi học thì so thành tích, tốt nghiệp xong thì so công việc, công việc xong thì so gả chồng, mãi đến khi chồng của vị bạn học cũ này vì đi công tác mà được chuyển đến Hạ Châu, lúc này mới ngừng lại, không ngờ rằng bây giờ lại oan gia ngõ hẹp như vậy, “Thì ra là Tiểu Vưu à, thế mà đã hai năm không gặp rồi, tôi chán ngấy việc ở thành phố lớn nên đến thành phố nhỏ du lịch, trải nghiệm cuộc sống nông thôn chút.”
Vẻ mặt Vưu Vinh cứng đờ, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại: “Ra vậy, tôi còn tưởng chị Mai muốn chuyển đến đây để bầu bạn với tôi cơ, hai người đang đợi xe à Đi đâu thế Tôi bảo chồng tôi đưa hai người đi "Không cần đâu, con trai lớn của tôi đang học tại Đại học Kinh Châu cũng đến đây để trải nghiệm cuộc sống, lát nữa sẽ đến đón chúng tôi Mai Linh liên tục xua tay từ chối, nói xong mới nhận ra: "Úi chà, tôi quên mất, cả hai con trai của chúng tôi đều đang học tại Đại học Kinh Châu Thế còn con cô Đi làm ở đâu rồi Khúc Giang Châu nhìn hai người phụ nữ đấu khẩu mà toát mồ hôi, vợ ông bình thường dịu dàng hiền lành, nhưng khi đấu võ mồm với phụ nữ thì sức chiến đấu kinh người, lúc này ông rất hy vọng con trai mình sẽ nhanh chóng xuất hiện để giải cứu mình Nhưng nhìn trái nhìn phải, hình như xung quanh không có chiếc xe nào đến đón bọn họ Đúng lúc bố Khúc đang thất vọng thì đột nhiên nghe thấy giọng nói của con trai mình [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] "Bố, mẹ, con đến đón hai người nè Khúc Giang Châu mờ mịt quay đầu, sau đó nhìn thấy một chiếc xe ba bánh đậu gần đó, phía trước chiếc xe ba bánh là cậu con trai cao lớn tuấn tú dịu dàng như ngọc của ông Khúc Giang Châu: ?? Sao lại cảm giác có chỗ nào đó không đúng lắm Mai Linh: !! Con trai lớn nhà mình quả thực có vấn đề rồi May mà bà đây đã cơ trí lấy cớ trải nghiệm cuộc sống để đến đây Vưu Vinh vốn tưởng rằng có cái siêu xe nào đến đón người: “…”
"Tiểu Vưu à, con trai tôi đến đón rồi, chúng tôi đi nhé Khi nào có thời gian thì lại gặp nhau [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chúng tôi đi trải nghiệm cuộc sống trước đây Mai Linh nhìn Vưu Vinh đang trợn mắt há hốc mồm, nói thẳng, sau đó gọi Khúc Giang Châu cũng đang ngây ngốc rớt cằm như vậy lên xe ba bánh rời đi trước khi Vưu Vinh kịp phản ứng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Xe ba bánh đi được một quãng rất xa, Vưu Vinh mới nhận ra mình đã bỏ lỡ cơ hội thỏa thích chế nhạo Mai Linh, bực bội nghẹn khuất, cảm thấy nếu còn gặp lại lần nữa, nhất định bà ta phải đạp Mai Linh dưới chân một hồi Nghĩ tới nghĩ lui, Vưu Vinh vẫn chưa nuốt trôi được cơn tức này liền lấy điện thoại ra chụp lại chiếc xe ba bánh đang sắp biến mất, sau đó gửi ảnh lên nhóm bạn cùng lớp kèm theo dòng mô tả phía dưới: Chị Mai tới thành phố mình ở đi du lịch, nhưng chưa kịp chiêu đãi đàng hoàng thì đã được con trai chị ấy đón đi rồi, cứ cảm thấy mình chưa chu toàn lắm Đúng như dự đoán, bức ảnh này nhanh chóng gây xôn xao trong lớp, cái xe ba bánh kia trở thành tâm điểm bàn tán, mọi người sôi nổi thắc mắc, sao cô nàng hoa khôi học giỏi của lớp bây giờ lại tệ đến mức không thể bắt taxi vậy Nhìn cuộc thảo luận, trong lòng Vưu Vinh mới thoáng hả giận, chờ mấy người kia thảo luận đủ rồi, mới trả lời trong nhóm: Ngại quá, vừa nãy hơi bận nên bây giờ mới xem tin nhắn, chị Mai nói gia đình ba người bọn họ đến trải nghiệm cuộc sống nông thôn, tôi đoán là kiểu du lịch sinh thái nhỉ Lúc này, Mai Linh đang ngồi trên xe ba bánh nhìn tin nhắn trong nhóm, hừ lạnh một tiếng: "Loại ra vẻ Nói xong, bà cất điện thoại vào túi, không để ý tới nữa Khúc Giang Châu thở phào nhẹ nhõm, đây chính là điểm tốt của vợ ông, khi gặp chuyện cô ấy chưa bao giờ giận chó đánh mèo, luôn tìm mọi cách để tự vãn hồi tình thế, nhưng ông vẫn tò mò, không nhịn được hỏi: “Tiểu Thanh, tại sao con lại đi xe ba bánh đến đón bố mẹ thế?”
Tất nhiên, Tiểu Thất không thể nói rằng đây là phương tiện di chuyển hời nhất trong tương lai mà Tiểu Thập nhận định, y bình tĩnh nói: “Gần đây con thành lập một trang trại chăn nuôi, số tiền còn lại chỉ đủ mua xe ba bánh thôi ạ.”
"Gì cơ Hai vợ chồng nghe xong đều không bình tĩnh nổi, lập trang trại chăn nuôi là có ý gì “Trong thành phố này có thể xây dựng trang trại chăn nuôi hả?” Mai Linh rất nghi hoặc, dù sao Hạ Châu cũng là một thành phố, giá đất không hề rẻ, xây dựng trang trại chăn nuôi trong thành phố thế nào được “Con trai, con tham gia tổ chức bán hàng đa cấp à?”
[Bán hàng đa cấp!] Tiểu Thập đi nhờ xe bẻ một chiếc lá, xem ra đây là một phương pháp tốt để mở rộng đội ngũ công nhân, dù sao cũng làm gì có con quỷ nào mà không có người thân và bạn bè chứ Người thân và bạn bè lại có người thân và bạn bè nữa ~ Bẻ lá cây tính toán, có vẻ là một vụ mua bán lớn đó nha [Không được làm việc trái pháp luật Ốc là một con ốc tuân thủ pháp luật.] Tiểu Thất cảnh báo trong đầu, đồng thời giải thích với bố mẹ rằng y vừa thuê một tòa nhà đang xây dở, dự định tự thử sức một chút, nếu phát triển tốt, lúc y đi học sẽ thuê người trông coi, tốt nghiệp xong thì tiếp quản luôn Hai vợ chồng nghe vậy thì sửng sốt một lúc, hoàn toàn không hiểu tại sao con trai nhà họ đang học tại Đại học Kinh Châu lại đột nhiên bắt đầu nuôi heo Thậm chí còn có dự định phát triển mạnh sau khi tốt nghiệp [Tận thế đến đít rồi còn luật liếc gì nữa!] Tiểu Thập ôm lá cây, không để bụng chút nào [Chỗ của ốc phải có luật, mi thấy đấy, công nhân của ốc đều tự nguyện làm công không nhận lương, làm gì có con quỷ nào đến bán hàng đa cấp.]
[Chẳng lẽ không phải là vì chúng bị cậu trực tiếp bắt tới sao!]
Hai người tranh luận không phân cao thấp trong đầu một hồi lâu, cuối cùng yêu cầu 6362 làm giám khảo, sau đó 6362 lộ ra vẻ mặt ngơ ngác với quầng thâm dày đặc dưới mắt: [Gì Làm sao Chuyện gì Từ nãy đến giờ tui đang chơi game.]
Đúng vậy, gần đây 6362 đã mua một trò chơi từ thương thành chuyên dành cho hệ thống chúng nó, hơn nữa nó còn say mê cái trò chơi ấy Vậy nên cuối cùng cuộc tranh luận giữa Tiểu Thập và Tiểu Thất vẫn chưa đi đến kết luận Trong khi vợ chồng họ nhà Khúc mang đầy một bụng nghi ngờ, xe ba bánh đi qua các con phố và ngõ hẻm, thu hút vô số ánh mắt, cuối cùng cũng đến được tòa nhà đang xây dở "Bố mẹ, chúng ta tới rồi Tiểu Thất vừa nói vừa đẩy cửa ra, kết quả, cánh cửa kêu cọt kẹt hai tiếng rồi đập xuống đất Khúc Giang Châu và Mai Linh: ".. Vẻ mặt Khúc Thanh Thủy vẫn bình tĩnh như cũ, "Ừm, không sao, tí nữa người sửa cửa và lắp cửa sổ sẽ đến, hôm nay là có thể hoàn thành Đi theo Khúc Thanh Thủy, hai vợ chồng tiến vào khoảng sân hoang vắng của tòa chung cư, sau đó họ nhìn thấy gà, vịt, ngỗng, heo, dê, bò khắp nơi, còn có một người, à, một người đang bị một con ngỗng lớn đuổi theo ____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Thấy Khúc Thanh Thủy trở về, Âu Lương suýt thì bật khóc, cậu ta chỉ buồn chán vuốt ve vịt con một lúc, lại vuốt ve dê con một lúc, sau đó đột nhiên muốn vuốt ve ngỗng con, kết quả là bị đuổi đến tận bây giờ Quả nhiên ngỗng lớn chỉ đáng yêu nhất khi ở trong xoong: "Anh Thủy Anh Thủy Cứu em với Khúc Thanh Thủy thấy vậy chỉ lạnh nhạt quay đi, đàn ngỗng lớn đang chạy đột nhiên dừng lại, kêu quạc quạc, không đuổi theo Âu Lương nữa Âu Lương vừa thở phào vừa không khỏi tò mò, tại sao Khúc Thanh Thủy lại có thể trấn trụ đám ngỗng này mà không cần nói một lời Đương nhiên thứ Tiểu Thất trấn trụ không phải là ngỗng lớn, mà là quỷ công nhân quản lý ngỗng, mặc dù đàn gia súc không thông minh lắm nhưng về mặt cảm nhận linh lực thì lại tốt hơn con người một bậc, một khi hơi thở của lệ quỷ tỏa ra, đàn ngỗng tự nhiên sẽ tản đi "Chào chú dì ạ, cháu là Âu Lương, bạn của Lưu Thương, vừa lúc đến Hạ Châu chơi, làm phiền anh Thủy hai ngày rồi ạ Nhìn cặp vợ chồng đang ngây ra, Âu Lương tiến lên chủ động giải thích thân phận của mình để vãn hồi hình tượng "À, bạn của Tiểu Lưu à, hai ngày này cháu chơi vui chứ Tiểu Thanh chiêu đãi có chỗ nào chưa chu toàn không Khúc Giang Châu phản ứng lại, nói lời khách sáo vô cùng tự nhiên Khóe miệng Âu Lương run run, chơi vui hay không thì cậu ta không biết, chỉ biết ngỗng lớn cắn người rất đau, chu toàn hay không thì cậu ta cũng không biết, dù sao cậu ta cũng ngủ dưới sàn nhà: "Anh Thủy săn sóc mọi người lắm ạ, nhưng nhà cháu còn có chút việc, ngày mốt phải đi rồi, nếu không thì cháu còn muốn chơi cờ với chú, nghe Lưu Thương nói chú rất thích chơi cờ tướng Thực hiện: Clitus x T Y T
Tính cách Âu Lương có phần giống Khúc Lưu Thương nên cậu ta nhanh chóng chiếm được cảm tình của hai vợ chồng, ba người vừa đi theo Khúc Thanh Thủy lên lầu vừa trò chuyện Thế nhưng còn chưa leo đến tầng năm, Âu Lương xách hành lý phía sau bắt đầu thở hổn hển như trâu Tiểu Thất ở phía trước giới thiệu chi tiết chuồng trại của mình với hai vợ chồng, trong lúc đó Tiểu Thất còn phát hiện một con vịt đang ngủ nướng, hình như nó nghe thấy tiếng động, vịt lặng lẽ thò đầu ra xem xét, sau đó liền bốn mắt nhìn nhau với mấy người “Quạc quạc quạc ~” Vịt bị phát hiện vừa kêu vừa chạy như bay xuống lầu [Gian phòng này do ai phụ trách Trừ lương!] Thiểu Thập không hài lòng nói 6362 nhắc nhở: [Chúng ta có trả lương đâu.]
Tiểu Lập gõ lá cây lên đầu, suy tư một lát: [Không thể nha, cần có lương thưởng để khích lệ thì mới thuận tiện cho việc quản lý, để tôi quay về đọc một số sách về quản lý mới được!]
Mai Linh nhìn con vịt rời đi, nghi hoặc hỏi: “Đây là vịt lọt lưới à?”
Vẻ mặt Tiểu Thất vẫn không thay đổi: “Không, chắc nó nghỉ ốm thôi ạ.”
Mai Linh nghe vậy thì bật cười ha ha: "Lão Khúc, cuối cùng Tiểu Thanh nhà chúng ta cũng có chút khiếu hài hước rồi Nhận được lời khen, khóe môi Tiểu Thất nhếch lên: "Mẹ tinh mắt đấy Khúc Giang Châu liên tục gật đầu: “Đúng vậy, không tinh mắt thì sao có thể cưới bố.”
Mai Linh thở dài, "Đúng thế, đó là lần mù mắt duy nhất trong đời mẹ Khúc Giang Châu không vui, bắt đầu hồi tưởng lại những năm tháng tuổi trẻ của hai người để chứng minh sự ưu tú của ông Tiểu Thất nhìn hai người đang tán tỉnh nhau, đột nhiên nghiêng đầu, xem ra cảnh tượng này cũng không tồi, tìm một bạn lữ để cùng nhau già đi, không.. Ốc sẽ không già.. Đến tầng bảy, y đẩy cửa phòng ra: "Bố mẹ, đây là phòng của hai người, có hệ thống sưởi, nước, điện dùng năng lượng mặt trời đủ cả, thảm và bàn ghế đều mới mua, phòng bếp cũng có thể dùng Nhưng tường vẫn chưa sơn, điều kiện rất đơn sơ, bố mẹ ở tạm vậy Âu Lương đi theo sau: “…” Cùng là tầng bảy, sao lại có chênh lệch lớn như vậy Đối với ý tưởng sống trong một tòa nhà chưa xây xong này, vợ chồng ông bà Khúc chỉ bị kinh ngạc trong giây lát, nhưng rất nhanh họ đã chấp nhận, hiếm khi được con trai lớn mời đến, sống trong một tòa nhà chưa xây xong thôi mà, chẳng sao cả Sau khi sắp xếp thỏa đáng cho bố mẹ Khúc, Tiểu Thất liền bắt tay vào hoàn thiện phần cuối cùng, tòa nhà bỏ hoang lâu ngày chưa hoàn thiện hôm nay đặc biệt náo nhiệt, vận chuyển đồ đạc, lắp đặt cửa ra vào, cửa sổ, khiến rất nhiều người còn tưởng rằng tòa nhà xây dở này được thi công lại 8 giờ tối, Tiểu Thất cùng đi vào tòa nhà với con vịt cuối cùng vì ham chơi mà bị nhốt ở ngoài cửa Tiểu Thập dùng lá cây sờ sờ cằm tự hỏi: [Con vịt này nhìn quen quen, hình như là cái con mà buổi sáng thì lười biếng, buổi tối thì không ngủ, sáng lại không dậy nổi Con vịt này không tiến bộ, chi bằng hầm nó đi.]
"Củ cải dại hầm vịt Nghe có vẻ ngon đấy Tiểu Thất lập tức có hứng thú Tiểu Thập vội vàng nhảy lên lầu, “Tôi còn mấy cuốn sách quản lý phải đọc, đi trước đây.”
6362 ngơ ngác hỏi: [Tiểu Thập không thích ăn củ cải dại à?]
“Kén ăn không tốt đâu.” Tiểu Thất cảm thán Sau khi trở về nhà và ăn bữa tối do bố mẹ để lại, Tiểu Thất dặn hai vợ chồng tối nay tuyệt đối không được ra ngoài dù bên ngoài có xảy ra chuyện gì Ông bà Khúc tuy thấy hơi kì quái nhưng vẫn gật đầu đồng ý Vào lúc hai giờ sáng, bầu trời đêm đen nhánh đột nhiên nổi sấm, ánh sét lập lòe gần như chiếu sáng toàn bộ thế giới, theo đó là âm thanh như tiếng thế giới than khóc, bầu trời bị xé toạc thành một lỗ hổng, một lượng lớn ma lực và linh lực điên cuồng tràn vào, tựa như một trận đại hồng thủy càn quét thế giới từ trên trời giáng xuống Ngay cả ở bên kia thế giới, bầu trời cũng đột nhiên tối sầm, tầng tầng lớp lớp mây đen như mực lan rộng ra, trong nháy mắt đã phủ kín cả bầu trời Những người bị đánh thức đều mờ mịt, nghi ngờ kiểm tra dự báo thời tiết nhưng lại không thấy dấu hiệu sẽ mưa to, có người ngủ tiếp, có người lại hoảng loạn Bên kia thế giới đang là ban ngày, người dân kinh hoảng bỏ chạy tìm nơi trú ẩn, rồi đứng trong nhà ngơ ngác ngẩng đầu lên, nhìn bầu trời mây đen cuồn cuộn bên ngoài Đột nhiên, thế giới lâm vào sự tĩnh mịch chết chóc, trong sự yên tĩnh này, những khe hở thời không bị xé rách lại từ từ khép lại, tựa như có một con dao xẹt qua, sấm rền gió cuốn xong, thế giới lại trở về vẻ bình lặng vốn có Màn đêm đen đặc này chỉ kéo dài trong một giờ, mây đen tan biến, thế giới lại trở về bình thường Nhưng dưới sự bình thường này đang ẩn chứa một tình thế hỗn loạn nghiêng trời lệch đất Trong tòa nhà xây dở, tuy đã được Khúc Thanh Thủy nhắc nhở nhưng hai ông bà Khúc vẫn giật mình vì tiếng sấm giữa đêm, khi bật đèn nhìn ra ngoài, lại ngạc nhiên phát hiện ánh sáng dường như đang bị bóng tối bên ngoài hấp thụ, cả tòa nhà như bị ngâm trong mực Dù rất hoảng sợ nhưng cả hai vẫn giữ lời hứa mà không rời khỏi phòng Âu Lương chuyển về tầng bảy cũng bị đánh thức, sau đó kinh hãi nhìn thế giới đen như mực bên ngoài, hoảng hốt xong liền nhớ tới giấc mơ về ngày tận thế của Khúc Lưu Thương