Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 57: NGHE NÓI DỊ NĂNG HỆ NƯỚC RẤT VÔ DỤNG - 05





Nhiều người bị dị tượng ban đêm đánh thức, chạy ra ngoài xem xét tình hình, thậm chí có nhiều người về muộn còn trực tiếp bị bóng tối bao phủ, trong cơn hoảng loạn, tai nạn giao thông và thương tích ngoài ý muốn liên tiếp xảy ra, bệnh viện nhanh chóng quá tải
May mắn thay, bóng tối làm người ta bất an bên ngoài đã dần dần rút đi, mọi thứ dường như đã trở lại đúng quỹ đạo
Cho đến khi người đầu tiên co giật biến thành một xác sống cắn xé người trong tầm mắt, cho đến khi chậu hoa đặt trên ban công của một ngôi nhà nào đó vỡ nát, thực vật bên trong sinh trưởng bành trướng chỉ trong mấy chục phút, thậm chí là vài phút ngắn ngủi, vươn rễ lấp đầy căn phòng, coi cơ thể của người đang ngủ như chất dinh dưỡng..
Trong tòa nhà chưa xây xong, đàn gia súc cũng nhạy bén cảm nhận được những thay đổi của thế giới bên ngoài, nhưng may mắn thay, khi những thực vật đột biến đó mò mẫm đến cách chỗ chung cư chưa hoàn thiện vài mét thì đã bị chặn lại bởi một lá chắn vô hình, cái nóng thiêu đốt dữ dội khiến chúng nhanh chóng tránh xa khu vực này
Bởi vì vị trí hơi hẻo lánh, tiếng kêu gào thảm thiết bên ngoài đã yếu đi mấy lần khi truyền đến đây, không tạo thành khủng hoảng quá lớn
Sáng hôm sau, mặt trời vẫn chiếu sáng như thường lệ nhưng thế giới dưới ánh mặt trời đã thay đổi đến mức không thể nhận ra
Trên đường phố rộng lớn là tứ tung ngang ngổn không ít xe cộ bị vứt lại, khói dày đặc cuồn cuộn bốc lên từ chỗ xảy ra tai nạn, tạo thành từng đám khói che phủ thành phố
Đường dây internet và điện đã bị tê liệt, rễ cây thực vật tuỳ ý sinh trưởng tràn ra kín đường nhựa, dây cáp và dây điện bị phá hủy gần như hoàn toàn
Thành phố tựa như bị nhấn nút tua nhanh, cảnh đổ nát hoang tàn như thể đã bị bỏ hoang mấy chục năm
"Bố mẹ, bố mẹ ra ngoài được rồi đó ạ
Khúc Thanh Thủy gõ cửa phòng bố mẹ, mới vừa gõ cái thứ hai thì cửa đã mở, hiển nhiên là hai vợ chồng sốt ruột muốn ra ngoài
"Tiểu Thanh, đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế
Lúc này Khúc Giang Châu không bình tĩnh nổi nữa, nóng lòng muốn biết toàn bộ sự việc
Âu Lương nghe thấy tiếng động ở phòng bên kia cũng đi ra, vẻ mặt vô cùng phức tạp, tựa như đang lâm vào mớ hỗn độn nào đó, lúc này cũng hơi chờ mong nhìn về phía Khúc Thanh Thủy, hy vọng có thể nghe được đáp án
"Trước đây con có mơ một giấc mơ, mơ thấy thế giới sắp đến ngày tận thế..
Tiểu Thất nói ra lời giải thích mà y đã nghĩ từ lâu, mượn câu này để giới thiệu khái quát về tận thế
Cuối cùng y bổ sung, "Khu chung cư này có kết giới trận pháp từ thiên nhiên, vậy nên đêm qua chúng ta mới không bị ảnh hưởng
Kết giới trận pháp đương nhiên là không hề tự nhiên, có mà là do Tiểu Thất bố trí trong mấy ngày qua, may mà có bình ngưng sương, cho phép y tiêu thụ một lượng năng lượng khổng lồ trong thời gian ngắn để tạo ra trận pháp này
Thật ra với tình huống tối hôm qua, người ở trong nhà càng không dễ bị ma lực ăn mòn, dù sao phòng kín cũng tương đương với một kết giới, có tác dụng ngăn trở ma lực, nhưng hiệu quả lại có hạn
Bởi vì không biết sẽ có bao nhiêu ma lực và linh lực cuồn cuộn chảy vào, Tiểu Thất bảo ông bà Khúc phải luôn ở trong phòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vậy tại sao lúc trước không gọi Lưu Thương tới đây
Nghe xong lời giải thích, Âu Lương truy hỏi
Tiểu Thất thờ ơ nói: “Nằm mơ thôi mà, nếu tôi kể ra thì ai sẽ tin
Hơn nữa tôi cũng bảo bố mẹ gọi điện cho em ấy rồi.”
Khúc Giang Châu gật đầu, “Lưu Thương nói nó có việc nên không đi cùng, điện thoại bây giờ không liên lạc được, chẳng biết tình hình bên đó thế nào.”
"Đừng lo, chúng con là anh em sinh đôi mà
Trước đây còn từng mơ giống nhau rất nhiều lần, có lẽ lần này em ấy cũng mơ thấy
Tiểu Thất an ủi, sau khi suy nghĩ một lúc, y nói thêm: "Đợi con xác nhận tình huống bên ngoài đã
Nếu có thể, con sẽ đi tìm em ấy
"Chỉ còn cách này thôi
Mặc dù Mai Linh lo lắng cho con trai thứ, nhưng cũng không muốn để con trai cả đi mạo hiểm, kế hoạch hiện tại là thăm dò tình hình bên ngoài rồi sau đó mới ra quyết định
Trong lòng Âu Lương sững lại, sau khi được nhắc nhở, cậu ta mới nhớ ra rằng quả thực Khúc Lưu Thương cũng nằm mơ, nhưng lại không thông báo cho ông bà Khúc
Không, không đúng, Lưu Thương nhất định là bởi vì sắp xếp cho mình đến đây, cũng biết ông bà Khúc cũng ở nơi này, cho nên mới không nhắc nhở, nhưng tại sao cậu ấy lại không tới
Mọi người mang theo tâm trạng nghi ngờ và bất an rời khỏi tòa nhà đang xây dở, tám giờ sáng, mấy con vật cũng sôi nổi ra ngoài, bắt đầu vui đùa trong khu chung cư
Tiểu Thất vừa xuống lầu liền nhìn thấy khu vực canh tác của mình là một màu xanh tươi, bình ngưng sương dùng tốt thật, pha loãng nước sau đó dùng để tưới rau, rau lớn rất nhanh
"Cái này phát triển nhanh quá đó
Mai Linh không nói về khu vực canh tác của Tiểu Thất, mà là khoảng thực vật xanh mướt gần khu chung cư
Cỏ dại mọc cao đến thắt lưng chỉ sau một đêm, những cây nhỏ vốn bị suy dinh dưỡng trong nháy mắt đã cao đến ba tầng lầu, từng mảng xanh um tươi tốt cho ra rất nhiều bóng mát
Những loài thực vật nhìn qua thì trông quen thuộc nhưng lại trở nên hơi khác một chút càng không đếm xuể
So với những loài thực vật biến hoá vô cùng lớn này, diện tích chỗ canh tác của Tiểu Thất cũng không trông bất ngờ lắm
"Con ngỗng này sao vậy
“Con vịt này hình như cũng hơi là lạ?”
"Con heo này
Con heo này
Sao lại sắp to bằng một con voi rồi
"..
Ngoại trừ thực vật biến dị ở khắp nơi, mấy con gia súc cũng có một vài con bị biến dị, rõ ràng nhất là kích thước tăng đột biến, tất nhiên cũng có thu nhỏ lại hoặc thức tỉnh dị năng khác, nhưng phần lớn vẫn bình thường, không có biến hoá gì
Bị kinh ngạc hết lần này đến lần khác, ba người đồng thời im lặng, nếu không phải nhéo tay rất đau, bọn họ gần như cho rằng mình đang nằm mơ
Nhưng tiếp theo, hành động của Khúc Thanh Thuỷ nhanh chóng khiến họ nhận ra rằng họ sốc hơi sớm rồi
Chỉ thấy y vô cùng hài lòng bước đến chỗ con ngỗng lớn đang duỗi thẳng cổ giờ đã cao hơn hai mét, sờ sờ nó một chút, sau đó xoay người ngồi lên nó
“Tầm nhìn được đấy.” Giọng nói bình tĩnh như thường ngày vang lên, khiến ba người còn lại không bình tĩnh nổi
"Tiểu Thanh, con ngỗng này có an toàn không
Hay con xuống đây đi đã
Mai Linh hơi lo lắng cho đứa con trai không có tế bào vận động này, sợ ngỗng lớn sẽ bất ngờ tấn công
"Đúng là ngỗng hơi hung dữ thật, hay bố mẹ ngồi lên heo đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con heo kia có thể ngồi được hai người
Khúc Thanh Thủy chỉ vào con heo to như voi ở bên kia, sau đó nhìn quanh một vòng, lại chỉ vào một con dê rừng cũng đã to hơn rất nhiều, "Âu Lương, cậu ngồi con kia đi, đúng rồi, hôm nay cậu phải đi à
Nhìn con dê rừng nhận được mệnh lệnh tiến về phía mình, Âu Lương toát mồ hôi hột: “Anh không đi nữa!”
Trải qua một hồi đấu tranh tư tưởng kịch liệt, ba người lần lượt lên “tọa kỵ” của mình, rồi đi ra ngoài trong tiếng hét chói tai ngắn ngủi
Động vật biến dị không chỉ có biến hóa về kích thước mà còn chạy rất nhanh, tuy nhiên sau khi đã quen, thế mà Mai Linh lại có cảm giác như đang lái siêu xe mui trần, tiếng hét cũng tự nhiên biến mất
Âu Lương thì ngược lại, suýt thì ngất luôn
Cậu ta ngàn vạn lần không ngờ con dê rừng đột biến này lại chạy nhanh thế, phải nói là nhảy mới đúng
Ngược lại, có vẻ thoải mái nhất lại là ngỗng lớn, lông xù xù, mềm như bông, có cái cổ dài để bám vào
Thậm chí thỉnh thoảng còn có thể bay ở độ cao thấp, quả giống như một chiến binh giữa bầy ngỗng, Âu Lương không khỏi hâm mộ, nghĩ đến khi nào cậu ta có thể cưỡi ngỗng lớn thì tốt rồi
Bốn người đi thẳng, chẳng mấy chốc đã rời khỏi khu chung cư xây dở, tiến vào đoạn đường phồn hoa một thời, lúc này mới nhận ra tình hình bên ngoài nghiêm trọng đến nhường nào
Về cơ bản con đường này đã mất đi khả năng lưu thông, không chỉ bị cản trở bởi xe cộ mà còn bởi những rễ cây khổng lồ mọc lan tràn và những kẻ săn mồi đáng sợ
Chỉ trong một đêm ngắn ngủi, những động thực vật biến dị đó dường như đã phát hiện ra rằng chỉ cần canh giữ trên đường là có thể dễ dàng thu hoạch được nguồn cung đồ ăn vô tận, hơn nữa đồ ăn có lực công kích cực thấp, năng lượng lại rất cao, quả thực rất thoải mái
"Ở kia có người
Cuối cùng Âu Lương cũng tìm được những người khác, liền nhanh chóng nhắc nhở
Theo hướng Âu Lương chỉ, loáng thoáng có thể thấy được vài người, bọn họ liền đi về phía đó, nhưng khi đến đủ gần, Tiểu Thất ở phía trước bỗng dừng bước, ngỗng lớn uy hiếp kêu hai tiếng
Bốn người nhìn lại, nhận ra rằng nơi đó nào phải người, rõ ràng là những xác sống đang ăn thịt đồng loại, khi chúng không có mục tiêu thì sẽ lảo đảo lắc lư, di chuyển chậm chạp, lúc nhận ra có người sống, chúng sẽ lao tới ngay lập tức
Nhưng chúng lại dừng bước trước tiếng kêu đầy đe dọa của ngỗng lớn, như thể đang do dự
"Trời ơi
Ôi trời ơi
Dù không thích xem phim kinh dị nhưng bà vẫn từng nghe nói đến xác sống, bây giờ tận mắt nhìn thấy, Mai Linh vẫn cảm thấy không thể tiếp thu nổi
Toàn bộ thế giới quan đang không ngừng bị đập đi xây lại
Thực hiện: Clitus x T Y T
Xác sống nhe răng, giữa các kẽ răng vẫn còn dính chút máu thịt, chúng không thông minh lắm, cuối cùng vẫn bị bản năng điều khiển, phi về phía bốn người
Ngay khi Mai Linh chuẩn bị hét lên, ngỗng lớn đã dẫn hai anh em heo nhanh chóng chạy thoát, lũ xác sống chạy với tốc độ tương đương với người bình thường, căn bản không thể đuổi kịp động vật biến dị, vì vậy bốn người rất nhanh đã thoát khỏi sự rượt đuổi
Nhưng càng tiến về phía trước, họ càng gặp nhiều xác sống, thậm chí còn có những nhóm xác sống dày đặc ẩn nấp trong bóng tối, ánh sáng mặt trời khiến chúng khó chịu nhưng sẽ không gây hại cho chúng, nếu tiếp cận một cách hấp tấp, chắc chắn sẽ lọt vào tầm công kích
Có lẽ tai họa vừa mới xảy ra, phần lớn mọi người đều trốn ở trong nhà không ra ngoài, cho dù có ra ngoài, khi nhìn thấy ba con quái vật khổng lồ thì cũng sẽ tránh đi, hiển nhiên là bọn họ không hiểu tại sao lại là tổ hợp heo ngỗng và dê rừng cùng hành động
Cuối cùng, bốn người dừng lại cách tòa nhà xây dở khoảng 7km, bởi vì con đường phía trước phủ đầy mạng nhện, mạng nhện lại bao trùm một lớp thi thể, chứng tỏ ở đây có ẩn nấp một con nhện biến dị cực kỳ nguy hiểm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi bọn họ quay lại, họ gặp được người bình thường đầu tiên không tránh né, là một sinh viên đại học đeo kính, đang nghi hoặc đi dọc theo con đường, đột nhiên anh ta cảm giác mặt đất rung chuyển, quay đầu nhìn lại suýt thì sốc chết luôn tại chỗ
Mà vừa lúc nhóm người Tiểu Thất đang bị hơn chục xác sống bám theo, dưới sự chỉ huy của Tiểu Thất, ngỗng lớn há mồm ngậm lấy cổ áo của người nọ, sau đó bắt đầu lắc lư chạy như bay
Người nọ bị quăng đến điên đảo cả đầu, vất vả lắm mới dừng lại, anh ta liền lập tức chạy sang bên cạnh nôn mửa
Tiểu Thất thấy vậy thì cảm khái: [Xem đi, làm người ta sợ đến mức ấy, quả nhiên là do xác sống quá xấu.]
6362, [Cạch cạch cạch..
ừ… cạch cạch cạch...]
Tiểu Thất hừ một tiếng, [Sao người này lại lang thang một mình trên đường nhỉ?]
Rời xa khu phố náo nhiệt, đám xác sống đã bị bỏ lại phía sau từ lâu, bốn người liền dừng lại
“Anh bạn trẻ, sao cậu lại lang thang ở ngoài một mình?” Mai Linh hiển nhiên cũng có cùng thắc mắc, chủ động hỏi
Chờ khi người nọ nôn xong, giơ tay đỡ kính: “Tôi ra ngoài đi làm.”
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Mai Linh: "..
"Đi làm
Cậu không thấy bên ngoài như thế nào sao
Cậu chưa biết gì à
Âu Lương rất kinh ngạc
Đây là tinh thần gì vậy
Đã tận thế rồi mà còn nhất quyết muốn đi làm
“Tôi không biết, sáng sớm ra ngoài thì phát hiện trạm xe buýt đã bị ai đó làm đổ, tôi muốn đi bộ đến chỗ làm, nhưng sau đó trên đường rất lộn xộn rối loạn, tôi nghĩ không biết có phải mình đã bỏ lỡ một trận động đất hay là bão táp gì đó không?” Thanh niên đeo kính cũng tỏ vẻ vô cùng hoang mang
"Vậy thì cậu may đấy
Âu Lương không khỏi cảm thán trước vận may của tên này, cảm thán xong liền giải thích cho người nọ chuyện xảy ra tối qua, về phần tình huống hiện tại, bản thân cậu ta vẫn còn đang mơ hồ đây này
Thanh niên đeo kính nghe xong liền im lặng hồi lâu: "Tôi ngủ rất sâu, không nghe thấy gì cả, vậy sau này nên làm gì bây giờ
Không ai trả lời cả, bởi vì không ai biết phải làm gì tiếp theo
Chỉ sau một đêm, họ đã không còn quyền quyết định nữa
“Sống sót trước đã.” Giọng nói bình tĩnh của Khúc Thanh Thủy vang lên
Hiện tại bên ngoài đang bắt đầu hỗn loạn, các loài động thực vật biến dị cũng đang bận rộn thích ứng, sau vài ngày chúng sẽ quen với cuộc sống như thế này, trong khi con người có lẽ chỉ mới lấy lại can đảm, hoặc bị buộc phải rời khỏi nhà
Mấy người nghe vậy thì lên tinh thần, đúng vậy, sống sót trước đã
"Rõ ràng con đường này không đi được nữa
Trừ khi một ngày nào đó chúng ta bắt được một con thiên nga biến dị, nếu không thì e rằng sẽ không dễ dàng tìm được ai
Tiểu Thất ước tính tình trạng đường đi một chút, cảm thấy phải tạm gác lại nhiệm vụ tìm kiếm Khúc Lưu Thương, tốt quá rồi, ốc chỉ muốn yên tâm trồng rau thôi
Nghe Khúc Thanh Thủy nói như vậy, bốn người còn lại đều cạn lời, bắt thiên nga là có ý gì, ngỗng lớn còn chưa thỏa mãn cậu nữa sao
Dường như ngỗng lớn cảm nhận được nguy cơ thất nghiệp, nó quay đầu lại kêu hai tiếng với Tiểu Thất, Tiểu Thất giơ tay vỗ nhẹ lên đầu ngỗng lớn: “Không, mày có biến dị cũng không biến thành thiên nga được đâu
Nhưng nếu về sau mày nỗ lực chút, có lẽ sẽ tìm được vợ là thiên nga đó.”
Âu Lương vừa cảm thấy hoang đường, vừa cảm thấy hình như cũng có thể, trong lòng cậu ta lại lần nữa cảm thấy đáng tiếc khi Khúc Lưu Thương không tới đây
Dù sao trước kia cậu ta cũng chưa bao giờ dám tưởng tượng mình sẽ cưỡi dê rừng đi chơi parkour giữa đám xác sống, thậm chí cái tương lai không rõ ràng ấy dường như cũng bớt đáng sợ hơn đôi chút, tất cả đều là vì Khúc Thanh Thủy
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.