Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 59: NGHE NÓI DỊ NĂNG HỆ NƯỚC RẤT VÔ DỤNG - 07





Bên kia địa cầu cũng đang diễn ra tình huống tương tự, năm hành tố cơ bản là kim mộc thuỷ hoả thổ có số lượng người thức tỉnh lớn nhất, trong khi các dị năng biến dị đặc biệt như băng, lôi, phong, tinh thần, không gian tương đối hiếm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng dù là loại dị năng nào thì cũng mạnh hơn những người bình thường chưa thức tỉnh
Một đêm trôi qua, có người buồn có người vui, có người cảm thấy một bước lên tiên, có người lại rơi xuống đáy vực
Nhân loại sống sót không chỉ phải đối mặt với thử thách sinh tồn bên ngoài mà còn phải đụng độ với những tranh đấu giữa các thế lực bên trong
Mà nhân loại ẩn náu suốt một ngày trời, cuối cùng cũng bắt đầu thận trọng rời khỏi nhà như những con thú mới trưởng thành, khám phá thế giới vừa xa lạ vừa tràn ngập nguy hiểm ngoài kia
Thành phố vốn im lặng suốt một ngày nay dần trở nên sôi nổi trở lại
Trong khu chung cư xây dở, mọi người cùng nhau chào đón một ngày mới dưới tiếng gáy vang trời của gà trống
Ngoại trừ con vịt vẫn đang ngủ nướng kia, tất cả các con vật đều ầm ầm đi xuống lầu
Tiểu Thập kiểm tra đột xuất ký túc xá, sau đó phát hiện Tiểu Thất đang nhặt trứng gà cùng một con vịt đã biến dị lớn cỡ lòng bàn tay: "Nhìn này, con vịt biến dị này càng biến dị càng nhỏ, hay chúng ta hầm nó đi
Nếu không qua hai ngày nữa nó biến thành trứng vịt thì sao
Con vịt biến dị thành vịt mini cố gắng vung vẩy đôi chân ngắn ngủn của nó, là một con vịt ham ăn lười làm, hiển nhiên ước mơ của nó là mãi mãi làm một con vịt con, chỉ lo ăn uống chơi bời là được, cho nên con vịt độc đáo này đã thành công biến thành một con vịt nhỏ màu vàng cỡ lòng bàn tay
Vịt con lông xù màu vàng dường như biết ai là người nắm giữ quyền sinh sát, nó nỗ lực duỗi cổ, kêu vài tiếng lấy lòng Tiểu Thất, thậm chí còn nghĩ mọi cách để ra vẻ dễ thương, nghiêng nghiêng cái đầu, khoe đôi cánh nhỏ và chân nhỏ, thiếu điều bán thân luôn
"Oa, nhìn con vịt đẹp trai phóng khoáng, cốt cách tao nhã này, không bằng cho nó làm đầu bảng đi, sau này phụ trách việc tiếp khách
Tiểu Thất cảm thấy trong tương lai, khu chung cư chắc chắn sẽ mở rộng quy mô, nếu không thì nhóm cải trắng phải sống chen chúc quá sẽ không vui
Nếu muốn mở rộng quy mô thì phải chiêu mộ những quỷ tài hoặc nhân tài như Chu Du, nếu vậy, khu chung cư phải có đại sứ hình ảnh, chẳng hạn như con vịt trước mặt này
[Cảnh báo
Chúng ta là một hệ thống đứng đắn, cấm nội dung khiêu dâm, cờ bạc và ma túy, hơn nữa, sau khi kiểm tra đo lường, phát hiện đây là vịt cái.] 6362 lập tức phát âm thanh cảnh báo, đề phòng ký chủ đi sai hướng
Vịt nhỏ tựa như hiểu được lời nói của Tiểu Thất, thẹn thùng lấy đôi cánh nhỏ che trước ngực, sau đó con vịt nhỏ lông xù màu vàng lập tức biến thành vịt nhỏ màu hồng
Tiểu Thập giật mình trước sự thay đổi màu sắc đột ngột của vịt nhỏ, nó vung lá, trong nháy mắt đã ném vịt nhỏ màu hồng đi, nhưng vịt nhỏ màu hồng lại đập đập đôi cánh, đáp thẳng xuống vai Tiểu Thất, sau đó nghiêng đầu di chuyển hai bước, cho đến khi cái đầu lông xù chạm vào má Tiểu Thất, lúc này mới cọ cọ
"Oa
Dị năng lợi hại đó nha
Mày nhé
Từ giờ trở đi, mày sẽ là đầu bảng trong khu chung cư chúng ta
Tiểu Thất dứt khoát ra quyết định về công việc của vịt bình hoa
6362 vội vàng cảnh báo lần nữa, [Cảnh báo
Cảnh báo
Cảnh báo
Cấm vịt bán thân!]
[Không bán thân, chỉ lột đồ thôi.] Tiểu Thất trấn an
6362, [Yên tâm, tui tin anh mà, vừa nãy chỉ là chức năng tự động phát hiện từ nhạy cảm của hệ thống thôi!] 6362 nói thêm: [Anh phải hiểu rằng tui đây cũng chỉ làm theo luật lệ.]
Tiểu Thất tỏ vẻ đã hiểu, còn Tiểu Thập không thể ăn thịt vịt thì không vui gì cho cam, sau đó nó tiếp tục kiểm tra đột xuất ký túc xá, hy vọng sẽ ngẫu nhiên kiểm tra được một số gà vịt ngỗng trông bình thường chút, nếu không nó sẽ không thể hạ cái nồi xuống
Cuối cùng, Tiểu Thập không bắt được thêm con vật lười biếng nào nữa, thay vào đó, nó nhìn thấy Âu Lương đang hưng phấn đến phát điên
Âu Lương ngủ một giấc dậy đã thức tỉnh dị năng hệ băng, nóng lòng muốn thử tấn công, sau đó phát hiện ra dị năng hệ băng có lực công kích rất mạnh, năng lực này sẽ là vốn để cậu ta sống sót trong ngày tháng tận thế
Sau khi cậu ta công kích bằng dị năng một cách thuần thục, cậu ta liền tự tin đến mức muốn ra khỏi tòa nhà
Vừa bước ra ngoài, liếc mắt liền nhìn thấy hai ông bà Khúc đang bận rộn, Âu Lương tiến tới chào hỏi: "Chào buổi sáng chú dì, hai người đang đào gì thế ạ
"Rỗi rãi quá, chú dì đang đào ao định nuôi vài con cá
Khúc Giang Châu cười nói
Âu Lương: “…” Tại sao lại nói về công trình lớn bằng giọng điệu thoải mái nhẹ nhàng như thế
Mai Linh chỉ vào cách đó không xa: "Tiểu Lương, cháu đã thức tỉnh được dị năng nào chưa
Dì thấy Tiểu Thanh ở bên kia đang dạy Tiểu Chu cách sử dụng dị năng đó, cháu có muốn học không
Âu Lương hơi kinh ngạc: "Bọn họ cũng thức tỉnh dị năng à
Để cháu đi xem
Âu Lương lúc này rất tò mò về dị năng, nghe vậy thì lập tức hưng phấn chạy qua đó
Vừa mới đến gần, cậu ta đã nghe thấy giọng nói không chút dao động của Khúc Thanh Thủy: “Cho dù là cùng một dị năng nhưng tùy theo tính cách, tư duy và hướng phát triển của dị năng giả cũng sẽ sinh ra hàng ngàn hàng vạn loại biến hóa
Nếu trong lòng anh có kỳ vọng, chỉ cần thay đổi đủ thì kỳ vọng sẽ thành hiện thực, tiếp tục chăm chỉ đi theo một phương hướng thì sẽ dễ dàng đột phá hơn..
Tuy rằng đây là lần đầu tiên tiếp xúc với thứ như dị năng này, nhưng so với việc theo đuổi tu hành trường sinh đạo thì nó thực sự đơn giản hơn nhiều, ốc yêu thích dạy học và giáo dục con người đương nhiên cũng rất vui vẻ chia sẻ kinh nghiệm
Chu Du nghe xong liền gật đầu liên tục, bản thân anh rất thích giao tiếp với thực vật, đã từng mơ một ngày nào đó có thể nói chuyện cùng chúng, nhưng lại cảm thấy hơi sợ: “Tôi chỉ muốn giao tiếp với thực vật, không muốn đánh nhau có được không
"Được nha, tại sao lại phải đánh nhau
Tiểu Thất cảm thấy đây không phải vấn đề gì lớn
"Không, không chiến đấu thì sinh tồn thế nào
Âu Lương rõ ràng không tán thành ý kiến ​​này: "Tận thế cá lớn nuốt cá bé, kẻ thích nghi được thì sẽ sống sót, anh không thể đặt cược sự sống còn của mình lên người khác được
Chu Du yếu ớt nói: “Từ nhỏ đến giờ tôi chưa từng đánh nhau.”
"Vậy thì học đi
Anh phải nỗ lực để trưởng thành, chịu trách nhiệm với tính mạng của mình chứ
Ngày thường Âu Lương đã ngứa mắt loại người như Chu Du, giờ phút này càng hận rèn sắt không thành thép với Chu Du đã thức tỉnh dị năng
Tiểu Thất tát Âu Lương đang kích động một cái: "Tính mạng của cậu, tôi chịu trách nhiệm, đảm bảo cậu sẽ sống qua chín mươi chín tuổi
"Thật sao
Thế thì em sẽ nghe lời ông chủ
Âu Lương đột nhiên trở nên phấn chấn, "Không mong cầu chín mươi chín, trước đây em từng nghĩ rằng sống đến bảy mươi là đủ rồi
"Không được
Nhất định phải là chín mươi chín
Tiểu Thất hiếm khi gặp phải một thế giới mà dị năng giả có thể thọ tới 200 tuổi, đương nhiên y sẽ không dễ dàng từ bỏ
“Anh Thủy, anh thức tỉnh dị năng nào thế?” Nhìn Khúc Thanh Thủy nói vậy, Âu Lương không khỏi tò mò, đến tột cùng thì loại dị năng nào mới cho anh ấy sự tự tin đi đảm bảo tuổi thọ của người khác như vậy
"Tôi á
Dị năng hệ Nước
Trong giọng nói luôn lạnh lẽo của Khúc Thanh Thủy mang theo chút kiêu ngạo
“Ồ.” Âu Lương vừa mới thức tỉnh dị năng, vẫn chưa hiểu biết nhiều lắm, đương nhiên không có ý kiến ​​gì, nhưng trong nội tâm cũng càng thêm kiêng kị dị năng hệ nước này: “Thế anh Thủy, khi nào thì chúng ta ra ngoài?”
“Sao phải ra ngoài?” Yên bình trồng rau không tốt hơn à
"Không ra ngoài thì sao biết được tình hình bên ngoài, sao cứu được những người bị mắc kẹt, sao thu thập được vật tư
Âu Lương vốn đã tràn đầy tinh thần chiến đấu, muốn nhanh chóng tìm hiểu tình hình ngoài kia, tốt nhất là mở một lối đi để cậu ta sớm đi tìm Khúc Lưu Thương
Tiểu Thất cảm thấy Âu Lương nói có lý, liền gật đầu: “Vậy tôi cho cậu mượn mười con ngỗng, cậu mang chúng ra ngoài đi.”
Âu Lương: "..
Mặc dù Âu Lương không muốn tiếp nhận loại đồng đội kì quái này, nhưng ở khu chung cư tụ tập toàn người lười ấy, cũng chỉ có nhóm gia súc mới chịu theo cậu ta ra ngoài thôi
Âu Lương bất đắc dĩ đi ra ngoài trong vòng vây của mười con ngỗng trắng biến dị, chắc hẳn sau này Âu Lương sẽ trở thành một thành viên chủ lực quan trọng của tiểu đội thám hiểm
Nhưng khi rời khỏi khu chung cư, ngồi lên con ngỗng trắng lớn, Âu Lương lập tức vứt hai tên heo lười kia ra sau đầu, cưỡi ngỗng lớn thực sự rất sảng khoái, đặc biệt là khi bay ở độ cao thấp, quả nhiên mang theo ngỗng lớn là lựa chọn đúng đắn, mấy đồng đội rác rưởi đó không có cũng chẳng sao
Thực hiện: Clitus x T Y T
Âu Lương lập tức mở ra phó bản chiến đấu, sau khi sự khó chịu ban đầu qua đi, dị năng hệ băng bắt đầu phát huy uy lực, mà Âu Lương dường như sinh ra là để chiến đấu, rất nhanh đã thích ứng với tình cảnh này
Cậu ta không khỏi bắt đầu suy nghĩ về những gì Khúc Thanh Thủy nói lúc sáng, xem ra dị năng mỗi người mỗi khác, chắc chắn cậu ta sẽ tiếp tục đi theo hướng này
Âu Lương nhanh chóng kiên định theo đuổi mục tiêu tu luyện trong thời gian tới, việc nắm giữ và vận dụng dị năng hệ băng cũng càng trở nên điêu luyện hơn
Chu Du ở lại căn cứ, cả ngày đều cố gắng câu thông với thực vật biến dị trong khu chung cư, sau đó anh ngạc nhiên phát hiện ra rằng các thực vật biến dị cũng có sở thích và tính cách riêng, mà dị năng hệ mộc của anh có thể gia tăng lực tương tác của mình với thực vật biến dị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi đám cỏ suy dinh dưỡng đầu tiên kéo quần anh ấy cầu cứu một cách đáng thương, Chu Du càng quyết tâm hơn về phương hướng đột phá dị năng trong tương lai
Lúc này, không ai có thể tưởng tượng được tương lai của khu chung cư xây dở, kể cả Khúc Lưu Thương muốn làm lại từ đầu, dưới cái đập cánh nhẹ nhàng của con bướm*, một số người và việc đang lặng lẽ thay đổi
*hiệu ứng cánh bướm
Khoảng bốn giờ chiều hôm đó, Âu Lương mang theo mười con ngỗng về, mỗi con ngỗng đều chở rất nhiều vật tư, theo sau ngỗng còn có một đội người
Âu Lương bảo họ đợi bên ngoài, đầu tiên đi tìm Khúc Thanh Thủy, mặc dù trước đó cậu ta đã nói với Khúc Thanh Thủy về việc dẫn người đến khu chung cư, nhưng không ngờ lại tìm được nhiều người như vậy
Lúc này Tiểu Thất đang đào ao cùng Khúc Giang Châu, quay đầu lại nhìn thấy đám người chen chúc bên ngoài, có hơi kinh ngạc: "Nhiều người thế á
"Vâng, phát hiện trong một tòa chung cư, sắp xếp thế nào bây giờ ạ
Âu Lương cũng hơi sầu lo, nhiều người như vậy, chỉ riêng số lương thực tiêu hao hàng ngày đã là một vấn đề lớn
"Cứ cho họ vào ở hai tòa nhà trống còn lại đi, lát nữa tôi sẽ để Tiểu Thập sắp xếp công việc cho những người này
Thật ra Tiểu Thất càng thích bắt quỷ hơn, bởi vì không cần phải lo về đồ ăn, cái mặc, nơi ở và đi lại, nhiều nhất là thưởng một ít nước mắt của Tiểu Thập cho đám quỷ làm công là được
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
“Tiểu Thập?” Âu Lương hơi kinh ngạc, trong lúc cậu ta rời đi, lại có người tới đây ư
"À, một loại củ cải dại biến dị
Ngoại trừ xấu xí..
ừm..
được rồi, hình như cũng không có ưu điểm gì cả
Tiêu Thất đưa ra một đánh giá đúng trọng tâm
Âu Lương đang không hiểu thì đột nhiên có thứ gì đó nhảy tới bên chân mình, nhảy thẳng ra cửa, cậu ta quay đầu nhìn lại thì thấy một củ cải vui sướng nhảy nhót, rễ củ cải tung bay, Âu Lương kinh ngạc một lát rồi bình tĩnh lại, bây giờ thực vật biến dị chạy đầy đất, nên một củ cải nhảy nhót trông có vẻ rất bình thường
Tuy nhiên, sự bình tĩnh này chỉ duy trì được một lúc, bởi vì củ cải dại nhảy tới cổng khu chung cư kia thực sự hắng giọng nói: "Xin chào mọi người, may cho mấy người đó, tôi tên là Đồ Thập, quản lí nhân sự của khu chung cư này
Tôi phụ trách phân công công việc và nơi ở sau này của các bạn, vì vậy các bạn vui lòng xếp hàng và lần lượt giới thiệu sở trường chuyên môn của mình
Khu chung cư này sẽ đảm bảo sự an toàn của mọi người trong tương lai..
Âu Lương suýt thì ngã ngửa, chỉ vào củ cải trước cửa rồi hỏi: “Một củ cải làm quản lí nhân sự á?”
Tiểu Thất gật đầu: “Cậu cũng thấy không thích hợp đúng không?” Củ cải nên thành thật nằm trong nồi mới đáng yêu
Âu Lương vô thức gật đầu đồng ý: "Hả
Chúng ta có quản lý nhân sự từ khi nào thế
"Mới vừa nãy
Đúng rồi, chúng ta còn có một đại sứ hình ảnh, đầu bảng của chúng ta, lại đây, vừa lúc để cậu làm quen với nó một chút
Tiểu Thất dùng giọng nói điềm tĩnh của Khúc Thanh Thủy để giải thích khiến Âu Lương choáng cả đầu
Âu Lương nhìn theo hướng ngón tay của y, sau đó thấy một con vịt bông bông mềm mềm màu vàng, nó bước những bước ưu nhã đi tới, đến bên chân cậu ta rồi dang rộng đôi cánh nhỏ
Âu Lương: "..
Vô thức xoa xoa mắt, cậu ta cho rằng hôm nay ở bên ngoài đã tích lũy đủ kinh nghiệm, gặp được quá nhiều động thực vật khó tin rồi, nhưng bây giờ, cậu ta đột nhiên cảm thấy những người bên ngoài đều là đàn em, trong khu chung cư này, củ cải biến dị lại lên làm quản lí nhân sự, đại sứ hình ảnh - vịt còn có thể bắt tay
“Lịch sự chút nào.” Tiểu Thất vỗ Âu Lương đang ngây ra
Âu Lương đen mặt ngồi xổm xuống, sau đó duỗi ngón cái và ngón trỏ ra, cầm lấy cánh của vịt vàng nhỏ lắc lên lắc xuống, thậm chí còn đần độn nói câu chào
“Quạc!” Vịt vàng nhỏ đáp lại, duyên dáng thu đôi cánh nhỏ của nó rồi đi đến bên cạnh Tiểu Thập
Những người sống sót đang hoảng loạn sau khi trải qua hai ngày tận thế: "..
Sao cảm giác nơi này không đáng tin lắm
Người đàn ông trông giống chiến thần trước mắt lại bắt tay với một con vịt, e là hơi không được bình thường, tốt nhất bọn họ vẫn nên đi thôi
Cuộc gặp gỡ độc đáo thành công khiến những người sống sót lâm vào hoài nghi, họ quan sát khu chung cư bất thường này, rồi nhìn lại thành phố chìm trong ánh mặt trời lặn với nguy cơ tứ phía, cuối cùng những người sống sót khẽ cắn môi, quyết định ở lại
Suy cho cùng, mấy kẻ bị bệnh tâm thần không phải là xác sống, sẽ không ăn thịt người
Những người sống sót xếp thành hàng theo yêu cầu của củ cải dại, từng người báo cáo tên họ, sở trường chuyên môn và liệu về sau họ có dự định rời đi hay không, nếu có thì khi nào rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi trả lời câu hỏi của quản lý nhân sự củ cải dại, cuối cùng họ cũng bước vào khu chung cư đổ nát này, ngay khi bước vào, họ liền nhìn thấy đàn ngỗng lớn đang dỡ vật tư, cùng với các loài động vật thả rông khắp nơi, cách đó không xa là ba mảnh ruộng xanh um tươi tốt, trên đó có bóng nước tự động tưới nước, thậm chí còn có một người đang dùng kéo làm vườn cắt tỉa cây liễu, vừa tỉa vừa chạy đuổi theo cành liễu, luôn mồm nói: "Đừng sợ, không ngứa đâu mà, không phải chúng ta vừa cắt một cành rồi đó sao, đừng chạy
Cắt mới càng khoẻ mạnh chứ.”
Những người sống sót: "..
Thực ra là bọn họ vào nhầm bệnh viện tâm thần đúng không
Cảnh tượng tuy có chút kỳ lạ nhưng quả thực có thể gọi là phồn hoa, dường như bọn họ đã vào nhầm một trang trại chăn nuôi kì ảo chứ không phải tận thế
Chứng kiến ​​cảnh tượng như vậy, trong lòng những người sống sót lại dấy lên một tia hy vọng. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.