Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 61: NGHE NÓI DỊ NĂNG HỆ NƯỚC RẤT VÔ DỤNG - 09





Ăn trưa xong, Tiểu Thất nằm phơi nắng chợp mắt trên bụng heo, những người khác cũng về phòng mình nghỉ trưa
Rễ củ cải của Tiểu Thập cuối cùng cũng đã khôi phục chiều dài bình thường, lúc này mới xua đuổi đám lệ quỷ đi, bản thân thì dùng lá cây chốc chốc lại kiểm tra đám người anh Lân đã sống dở chết dở một chút, đi bộ được một vòng, nó lại hắng giọng, “Sắp tới hai giờ rồi, ngủ cái gì mà ngủ, dậy làm việc mau!”
Đám người anh Lân nửa sống nửa chết tỉnh lại từ trong đủ loại ảo mộng đáng sợ, giọng nói của củ cái dại vẫn là giọng nói đó, nhưng lần này lại khiến bọn họ đồng thời run lên, sau đó liều mạng bò lên từ trên mặt đất
“Do các ngươi khiến bổn củ… bổn sâm chịu tổn thất tinh thần to lớn, dựa vào nguyên tắc xử lý khoan dung, các ngươi phải lao động không công trong ba mươi năm tới để bù đắp, đừng nghĩ tới việc chạy trốn, trong ba mươi năm tới, các người sống thì là người của ta, chết thì là quỷ của ta, cố gắng sớm ngày sửa sai……”
Nhóm anh Lân: “…”
Cuối cùng, đám người anh Lân bán ba mươi năm thanh xuân của mình để bồi thường mà kết thúc chuyện này, đám người anh Lân hoàn toàn không thể ngờ rằng, bản thân không những không thể rời đi, còn thành cu li miễn phí, thậm chí còn không hề có đường lui, dẫu sao thì ngay cả cái câu thường dùng ‘cùng lắm là chết, 20 năm sau lại là một thằng hảo hán’ này cũng không còn hữu hiệu nữa rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ hoàn toàn là ‘cùng lắm là chết, 20 năm sau vẫn còn đang làm công’, đám người anh Lân khổ không thể tả, sớm biết đã trắng tay rời đi, mắc mớ gì phải chọc vào một con củ cải đột biến, lúc đấy thì bên ngoài là thiên hạ của bọn họ, nào phải nghe người khác sai bảo
Càng khốn nạn hơn đó chính là, là một củ cải gian thương, Tiểu Thập bóc lột công nhân đến cùng, quỷ vốn không cần nghỉ ngơi ăn cơm, đôi khi cho bọn chúng tí nước trong bồn tắm của thi sâm chúng cũng như vớ được vàng, thậm chí vì để dành được giọt nước mắt mà thi sâm đã hứa sẽ cho nhân viên xuất sắc nhất mỗi năm kia, nhân viên quỷ đều vắt óc nghĩ cách thể hiện giá trị của bản thân, một ngày 24 giờ nhân viên quỷ đi làm, hành chết đám người anh Lân không còn là việc nhất thời
Thế nên bữa sáng thì hất hết, bữa trưa cũng không thèm ăn - đám người anh Lân dưới sự trông coi của Tiểu Thập bắt đầu đào hồ nước, trùng hợp thay, trong đó lại có người thức tỉnh dị năng hệ đất, việc đào hồ càng thêm làm ít công to
Lúc đám người Mai Linh nghỉ trưa xong, xuống lầu chuẩn bị tiếp tục làm việc, lại kinh ngạc phát hiện hồ nước cơ bản đã hoàn thành rồi, chỉ là bên dưới có rất nhiều người đang nằm la liệt
Mai Linh bị dọa một vố, “Lão Khúc, hồ nước này của chúng ta không phải là để nuôi cá sao
Chưa có nói là dùng để chôn người đâu.”
Đám người anh Lân dưới hố vật lộn hồi lâu chưa bò dậy được, mới nghỉ ngơi được một lát, “…”
Tối ngày hôm đó, đám người anh Lân như mất đi nửa cái mạng cuối cùng lệ rơi đầy mặt mà ăn bữa cơm đầu tiên của ngày hôm nay, ăn đến mức suýt chút nữa liếm luôn cái mâm thức ăn, vừa ăn còn vừa cảm khái
“Ngon quá đi
Từ trước tới nay tôi chưa từng ăn quả trứng gà nào mà ngon tới vậy.”
“Hu hu hu… Tôi có thể nhặt lại đồ ăn đã hất đi sáng nay không?”
“Rau cải xào ngon quá trời quá đất, lúc trước sao không phát hiện cải thìa thế mà cũng ngon đến vậy.”
“Còn có trái cây tráng miệng, hạnh phúc quá đi.”
“…”
Anh Lân cảm thấy những người khác thật sự quá mất mặt, nhưng hắn ta cũng không tự giác mà đẩy nhanh tốc độ ăn cơm, bởi vì bọn họ nói không sai, bữa cơm này quá trời ngon, không ngờ rằng cái căn cứ không mấy bình thường này thế mà lại có đầu bếp ưu tú như vậy, nhớ lại mâm đồ ăn mình tự hất bay lúc sáng, không khỏi có chút đau lòng
Quỷ đầu bếp tay cầm muôi cán dài đang nhìn chằm chằm mọi người ăn cơm, lúc này mới vừa lòng gật gật đầu, buổi sáng nghe nói cơm mình nấu bị người ta hất tung, thân là truyền nhân của đầu bếp hoàng gia mười tám đời tiếng tăm lẫy lừng, cảm thấy quỷ cách của mình bị sỉ nhục, lúc ấy nó liền mất kiểm soát, cầm theo cái muỗng muốn xông lên xốc xương sọ của mấy tên kia lên, sau lại bị Tiểu Thập gọi lại, tuy rằng không thể xốc sọ não, cũng phải dạy dỗ mấy tên này một trận mới được, lúc này thấy bọn người kia không lãng phí thức ăn nữa, nó cũng đã xuôi giận rồi
Hôm nay Âu Lương vẫn mang về rất nhiều vật tư, chẳng qua không mang thêm người sống sót nào về, dường như là bởi vì càng ngày càng có nhiều người thức tỉnh dị năng, người sống sót ngoài kia cũng bắt đầu có sức mạnh chống trả, hơn nữa ngay cả khi muốn dựa vào thế lực, mọi người cũng sẽ lựa chọn nơi hoặc người quen thuộc để thành lập tổ đội, mà không phải đi theo người lạ ở trong cái tòa nhà chưa xây xong
Khi Âu Lương ăn cơm xong, biết chuyện đám anh Lân muốn cướp vật tư, lập tức hừ lạnh một tiếng, tỏ ý cơm nước xong sẽ đi tìm người ta tâm sự
Cho nên sau khi ăn xong, anh Lân cả người đau mỏi đang tính nghỉ ngơi một lát lại bị Âu Lương xách ra ngoài tỉ thí một trận, sau một trận đơn phương đánh nhau, anh Lân rốt cuộc cũng nhận thức được khoảng cách siêu to khổng lồ giữa dị năng, cho dù cùng là dị năng công kích, cũng phân biệt mạnh yếu
Một khoảng thời gian sau, khu chung cư đang xây dở vẫn duy trì trạng thái hòa hoãn này, đám người anh Lân thành cu li chủ yếu xây dựng khu chung cư, đào xong hồ nước, dọn sạch túi đất, chuyển gạch lát nền, theo Âu Lương ra ngoài thu thập vật tư, đồ ăn chỉ là một trong số đó, cái gì mà cửa sổ xi măng sơn latex, đồ dùng trong nhà đồ điện xe đạp, tất cả những gì có thể sử dụng được đều đem về
Dưới loại tình huống này, đám ngỗng lớn hiển nhiên không thể gánh vác nổi, cuối cùng vẫn là xe ba bánh thành quân chủ lực
Đám người anh Lân mỗi người một chiếc xe ba bánh, lúc hành động không có tiếng ồn, qua đường qua hẻm rất linh hoạt
Thậm chí sau này, anh Lân dần dần nắm vững kỹ thuật thợ hồ, bắt đầu phụ trách kế hoạch cải tạo tòa chung cư chưa hoàn thành
Một tay sơn tường, trang trí, thậm chí còn phải theo ra ngoài bắt cá, mỗi ngày đều bận tối mắt tối mũi
Mà cho dù bận rộn như vậy, Tiểu Thập còn bố trí cho họ nhiệm vụ phụ, đó chính là thuật lại quá khứ mình từng tạo phản rồi bị hung hăng dạy dỗ như thế nào với mỗi người sống sót mới gia nhập khu chung cư, tốt nhất là âm thanh và cách diễn đạt phải đặc sắc, cảm xúc phải đặt đúng nơi đúng chỗ mới được tính
Đám người anh Lân cho rằng mình đã khổ tận cam lai lắm rồi: “…” Đây chẳng lẽ là giết người diệt tâm sao
Chẳng qua, cũng may một thời gian sau này, người sống sót mới gia nhập khu chung cư chỉ lác đác mấy người, hiển nhiên theo sự chuyển dời của thời gian, đủ loại thế lực lớn lớn bé bé ngoài kia dần dần ổn định
Chỉ khi một thế lực nào đó bị tấn công, mà Âu Lương lại đúng lúc đi qua mới có thể nhặt về một ít người sống sót
Thực hiện: Clitus x T Y T
Bài học đầu tiên của người sống sót khi bước vào khu chung cư chưa xây xong chính là nghiêm túc nghe đám anh Lân than thở khóc lóc kể câu chuyện ngày xưa mình tạo phản kia, bài học thứ hai chính là nỗ lực giới thiệu bản thân với một cái củ cải đột biến, bài học thứ ba là bắt tay với một con vịt vàng…
Một loạt thủ tục, những người sống sót dồn dập rơi vào hoài nghi, bản thân thật sự không phải đã vào cái căn cứ do bệnh nhân tâm thần thành lập đấy chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Song, sau khi ở một thời gian dài, bọn họ liền phát hiện, người thành lập căn cứ không phải một bệnh nhân tâm thần, mà là người cuồng nuôi cải thìa
Ngày nào cũng đi loanh quanh đồng cải thìa, gặp người liền khen ngoài ruộng của mình có một cây cải thìa mi thanh mục tú, nếu không phải cải thìa phải trưởng thành trong đất, bọn họ thậm chí còn nghi ngờ rằng người này có phải sẽ trực tiếp ngày ngày ôm cải thìa ở trong lòng không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau này…
Người nọ thật sự làm một chậu hoa nhỏ, nuôi một cây cải thìa ở trong, đi đâu cũng ôm theo
Đừng nói, không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, cây cải thìa kia quả thật vô cùng xanh tươi, mọng nước lạ thường, thậm chí từ xa nhìn lại nó giống như một cây cải thìa tươi tốt được chạm khắc công phu
Ngoại trừ đam mê kì quái này, người thành lập quả thực là người không tệ lắm, tuy rằng bề ngoài vô cùng lạnh nhạt, nhưng cực kì có nguyên tắc, chỉ cần bạn tuân thủ quy tắc của khu chung cư đang xây dở, căn bản có thể sống rất tốt ở đây, thậm chí trẻ con còn có thể lên lớp học hai tiếng mỗi ngày
Bọn trẻ không còn ghét học giống như trước kia, lớp học ngày nay ngược lại vô cùng được trân trọng, ngoại trừ kiến thức văn hóa cơ bản, Chu Du còn sẽ phổ biến một số kiến thức liên quan đến thực vật đột biến, hoặc là Âu Lương tới dạy kĩ năng chiến đấu cơ bản…
Tháng thứ ba sau tận thế, cơ bản tất cả những người có thể thức tỉnh dị năng đều đã thức tỉnh dị năng rồi, nhưng ngay cả như vậy, số người có dị năng cũng còn kém xa số động thực vật đột biến và thây ma
Thậm chí chỉ trong ba tháng ngắn ngủi, nhân loại đã cảm nhận được áp lực của sự tiến hóa rất rõ ràng
Động thực vật đột biến chí ít còn giữ được lý trí, sau khi tiến hóa tuy rằng càng khó đối phó, nhưng rất ít khi vô duyên vô cớ tập kích căn cứ của nhân loại, phiền phức nhất là nhân loại và động thực vật hóa thây ma, sau khi chúng nó ăn thịt những người sống sót rải rác, dưới xu hướng đói khát, bắt đầu kết bè kết đội công kích căn cứ của con người
Nhân loại không dễ dàng gì mới thành lập lên trật tự lại từng đợt từng đợt sụp đổ trong làn sóng thây ma, những người may mắn sống sót còn lại tuyệt vọng phát hiện, loại căn cứ nhỏ dường như không thể tồn tại trong tận thế, chỉ có thành trì tụ tập càng nhiều cường giả, xây dựng càng kiên cố, mới có thể giành được một con đường sống ở tận thế tàn khốc này
 
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Ba tháng tựa như một kiếp nạn, chẳng những căn cứ gặp thử thách, số vật tư còn sót lại cũng gần như bị vơ vét sạch sẽ, dưới tình huống không còn chuỗi cung ứng, thành phố xi măng cốt thép dường như hết gạo sạch đạn
Chế độ xã hội của nhân loại, giới hạn đạo đức đang phải trải qua một lần khảo nghiệm nghiêm khắc
Trong ba tháng này, vật tư Âu Lương đem về cũng càng ngày càng ít, may mà Tiểu Thất đã khai khẩn hết đất đai trong khu chung cư, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy vô số quả cầu nước trôi nổi trên không, đang tưới ruộng đất bên dưới
Điều khiến những người sống sót mừng rơn là, thực vật qua sự tưới tiêu của Tiểu Thất, chu kì thu hoạch được rút ngắn đáng kể, ngắn thì mười ngày nửa tháng, lâu thì hai tháng là có thể thu hoạch một đợt thực phẩm
Không chỉ như thế, các cánh đồng canh tác trong khu chung cư còn đang không ngừng bành trướng, đường cái bên ngoài rạn nứt bị bỏ hoang không thể đi lại, dị năng giả hệ đất mở đường dọn dẹp, heo đột biến chia thành đội nhỏ đi xới đất, những người sống sót theo sau gieo hạt trồng cây, quả cầu nước của Tiểu Thất đuổi theo, ngày hôm sau là có thể nhìn thấy cây con nảy mầm
Bởi vì người sống sót trong khu chung cư không nhiều, kho lương chẳng những không vơi đi, ngược lại còn đang chậm rãi gia tăng, tích trữ lương thực có lẽ là bản tính của nhân loại, niềm vui thu hoạch lương thực làm phai mờ đi nỗi sợ hãi của mọi người đối với tận thế
Đến nỗi nếu có làn sóng thây ma tấn công
Cái gì cơ
Còn có loại chuyện tốt thế này á
Đám thực vật đột biến trong khu chung cư mừng rỡ như điên, như thể đã nhìn thấy tảng phân bón lớn đang cất bước về phía mình
Những người sống sót phơi lương thực trên tầng thượng đang trò chuyện, thi thoảng thổi phồng một thời huy hoàng của mình trong quá khứ một chút, sau đó cảm khái độ ngon của món này món nọ hôm nay một chút, cuộc sống sinh hoạt cũng có mùi có vị
Quyển Mao hút điếu thuốc, suy tư lúc trước não mình có phải bị úng nước hay không, nơi tốt như này không ở, còn muốn chạy đi đâu
Cuộc sống mãn nguyện mãi đến tối nay lúc Âu Lương trở về, bây giờ tiểu đội ra ngoài đã thành quy mô, lúc Âu Lương dẫn đám ngỗng lớn quay về, những người sống sót phát hiện trên người ngỗng không phải vật tư, mà là một đám trẻ con
Sắc mặt của Âu Lương lạnh hơn bao giờ hết, quanh người toát ra khí lạnh, không ai dám tới gần, chỉ thấp giọng suy đoán đã xảy ra chuyện gì
Sau khi đến nơi, bọn nhỏ nơm nớp lo sợ xuống khỏi lưng đàn ngỗng lớn, sau đó y như từng con chim cút nhỏ tụ tập thành nhóm
Anh Lân ý thức được bầu không khí không ổn, cũng không vội vàng kể câu chuyện tạo phản khi xưa, Tiểu Thập lại móc ra cuốn sách nhỏ nhảy đến, sau đó bọn nhỏ giống như đàn cừu đồng loạt lui xuống vài bước
Tiểu Thập tiếp tục nhảy, bọn nhỏ tiếp tục trốn, đuổi theo một hồi, Tiểu Thập không nhảy nữa, dùng lá cây ngoắc ngoắc với bọn trẻ, “Cải không muốn chơi diều hâu bắt gà con, ngoan ngoãn xếp hàng lại đây.”
Bọn nhỏ nhìn nhau, cuối cùng vẫn là một đứa bé lớn hơn một chút đi đầu, lúc này mới từng đứa đi đến
Âu Lương thấy vậy yên tâm hơn không ít, sau đó đến ruộng cải thìa tìm Khúc Thanh Thủy, nói rõ phát hiện của bản thân
Đám trẻ con đó là do cậu phát hiện khi giải cứu một căn cứ, căn cứ kia không lớn, thậm chí còn không có dị năng giả, chung quanh tụ tập bốn năm chục thây ma, chặn cửa ra
Lúc cậu giết hết thây ma bước vào căn cứ, tự nhiên nhận được một đợt cảm ơn, sau đó được chiêu đãi nhiệt tình, chỉ là nhìn thịt được bưng lên, Âu Lương lập tức sinh nghi, đặc biệt là người lãnh đạo căn cứ hết lần này đến lần khác nhấn mạnh, đây là súc vật hôm qua mới giết, thịt chắc chắn tươi mới
Âu Lương đương nhiên sẽ không ăn thứ đồ lai lịch không rõ, sau khi giả vờ rời đi, cậu lặng lẽ quay lại, sau đó kinh giận phát hiện, súc vật trong miệng người lãnh đạo kia, thật ra chính là bọn trẻ con không có năng lực phản kháng
Hôm nay là lần đầu tiên Âu Lương động thủ giết người, nhưng cậu lại không hề hối hận, chỉ là cậu không khỏi chìm sâu vào hoài nghi, thế giới này, còn có thể cứu không? 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.