Trong lúc bận vuốt ve mèo bự, Tiểu Thất nhìn năm gương mặt trông khá quen mắt: [Hòm thư nhỏ, đám này là nhân vật chính đúng không?]
6362 kiểm tra một chút: [Đúng thế, rốt cuộc cũng đã đến rồi, muộn chút nữa có khi chúng ta không thể thống nhất những thành phố khác quá.]
[Không tệ không tệ, nhìn những cơ thể cường tráng này đi, hẳn là không bệnh tật gì, chắc chắn có thể sống đến trăm tuổi.] Tiểu Thất nhanh chóng đánh giá người vừa đến một lượt, hài lòng không thôi
Đoàn nhân vật chính thấy không có nguy hiểm nên tiến lên chào hỏi, nhìn khuôn mặt giống như đúc Khúc Lưu Thương kia, mỗi người ôm suy nghĩ khác nhau, có người có cảm giác thân thiết, còn có người cảm thấy Khúc Lưu Thương là độc nhất vô nhị nên có lòng bài xích Khúc Thanh Thủy
Năm người giới thiệu ngắn gọn về bản thân, còn nói rõ quan hệ của mình với Khúc Lưu Thương, và cả chuyện Khúc Lưu Thương mất tích
“Lưu Thương vì cứu chúng tôi nên mới xảy ra chuyện, lát nữa chúng tôi định ra khỏi thành tìm cậu ấy.”
“Chúng tôi cảm thấy rất có lỗi vì không thể bảo vệ Lưu Thương thật tốt, có yêu cầu gì cậu cứ việc nói, chúng tôi sẽ dùng toàn lực bù đắp.”
“Tiểu Thanh, chú và dì cũng ở đây sao Để tôi đến nói trực tiếp.”
Năm người mồm năm miệng mười trước mặt Tiểu Thất, sau đó im lặng thấp thỏm chờ đợi câu trả lời
Kết quả là biểu hiện trên mặt Khúc Thanh Thủy hoàn toàn không thay đổi, chỉ gật đầu biểu thị đã biết, sau đó đáp: “Tôi biết rồi, mọi người vào đi.”
Lần này năm người có chút sững sờ không nghĩ ra, sau đó “khóc hộ” Khúc Lưu Thương, ở cục diện thập tử nhất sinh này, Khúc Lưu Thương vẫn muốn bọn họ đến chăm sóc gia đình mình, vậy mà người mang tiếng là người thân lại thờ ơ khi nghe tin tức về cậu ta
Mặc dù cảm thấy kỳ lạ nhưng năm người vẫn đi theo Khúc Thanh Thủy vào tòa nhà bị bỏ hoang, lúc đi ngang qua cổng, có một người đàn ông mang khuôn mặt trẻ con trong đó đưa tay ra muốn sờ đầu hổ biến dị, “Anh Thủy, sao con mèo biến dị này nghe lời thế?”
Kết quả là hổ biến dị nghiêng người tránh bàn tay đang vươn ra, há miệng gầm lên một tiếng đinh tai nhức óc, theo tiếng gầm khí thế của chúa sơn lâm, năm người hoảng hốt nhảy dựng lên, khuôn mặt khiếp sợ dè chừng hổ biến dị
“Tiểu Thanh, đây không phải mèo sao?” Người đàn ông tay cầm kiếm Nhật mở miệng hỏi thăm
Khúc Thanh Thủy vẫy tay, mãnh thú đang gầm rú lập tức meo một tiếng rồi nhu thuận nằm xuống, “Đây là Meo Meo, một con hổ biến dị, nó thỉnh thoảng sẽ phụ trách trông coi khu chung cư này.”
Năm người “...” Chẳng thà nó là con mèo thật thì đã không cảm thấy kỳ lạ thế này Năm người không dám thả lỏng cảnh giác mà nhìn chằm chằm con hổ biến dị, vừa nhìn vừa đi lùi vào khu chung cư
Nhưng khi vừa tiến vào bên trong, năm người lại tiếp tục bày ra vẻ mặt ngu ngốc, nơi này rất khác so với tên gọi là tòa chung cư bỏ hoang Việc xanh hóa ở nơi này khá tốt, ngay cả thực vật biến dị cũng được sắp đặt tinh tế, có thể nhìn thấy cả động vật biến dị nằm phơi nắng trước sân
Nhưng mà nếu để so với hổ biến dị thì những động vật biến dị trong khu chung cư này có cảm giác thân thiết hơn nhiều, vì chúng nó đều là gia súc Gà, vịt, heo, dê hay bò, mặc dù số lượng rất nhiều nhưng ít nhất chúng không tạo ra cảm giác uy hiếp
“Quạc quạc.” một thanh âm non nớt vang lên từ dưới chân, năm người cúi đầu liền thấy một con vịt màu vàng lông mượt như tơ
Khúc Thanh Thủy bình thản giới thiệu “Đây là đại sứ hình ảnh của chúng tôi, bắt tay làm quen chút đi.”
Con vịt vàng rất phối hợp mà duỗi cái cánh nhỏ ra, nghiêng đầu nhìn năm người vừa tiến đến
Năm người nhìn nhau, sau đó ngồi xổm xuống như ngồi trước mặt một đứa bé, đưa tay nắm lấy cánh vịt vàng lắc lắc, “Xin chào, tôi là Mục Dương.”
“Quạc quạc.”
“Nó nói nó tên là Vịt Vịt.” Tiểu Thập vui vẻ chạy xung quanh nhóm nhân vật chính hóng hớt, “Còn tôi là Đồ Thập, quản lý nhân sự ở căn cứ Hạ Châu, mọi người báo danh đi để tôi đăng kí.”
Năm người cơ mặt cứng đờ, bọn họ đã từng tưởng tượng đến khoảng thời gian tìm người sẽ trải qua muôn vàn khó khăn nhưng cho đến bây giờ chưa từng nghĩ đến, chào đón bọn họ là một con vịt và một cây củ cải
Cũng may, Tiền Đường nhìn thấy Khúc Giang Châu bên ao câu cá, “Tôi đến chào chú một câu.”
“Tôi cũng đi.”
“Chờ tôi với.”
“Thêm tôi nữa.”
“Còn tôi này.”
Năm người trong nhóm nhân cơ hội tránh khỏi tình cảnh kỳ lạ, đi đến bên hồ nước
Tất nhiên là Khúc Giang Châu có quen biết Tiền Đường, nhìn thấy người đến gần mình không nén được kinh ngạc và mừng rỡ: “Đây chẳng phải là Tiểu Đường sao, sao lại đến Hạ Châu Có phải Lưu Thương cũng đến đây cùng cháu không?”
Bàn tay nắm kiếm Nhật siết chặt, cuối cùng lưu loát kể về chuyện lạc mất Khúc Lưu Thương trên đường đến Hạ Châu, nói rằng là mất tích nhưng là lạc trong biển xác sống, hy vọng sống rất ít ỏi
Đến lúc Mai Linh nghe được tin này liền hôn mê bất tỉnh, Khúc Giang Châu đỡ Mai Linh, trong mắt ông cũng là bi thương và đau khổ, năm người thấy thế cũng im lặng không nói gì Vừa quay đầu nhìn Khúc Thanh Thủy, vẫn là gương mặt không lộ ra bất kỳ biểu cảm nào khiến họ cảm thấy Khúc Thanh Thủy là kẻ máu lạnh
Đến tận nửa đêm, Mai Linh tỉnh lại, Khúc Giang Châu ôm bà không nói lời nào, hai người chỉ lẳng lặng ngồi trong phòng ngủ Một lúc lâu sau Mai Linh đột ngột lên tiếng, “Tiểu Thanh đâu, có phải là chưa ăn cơm không Để em đi nấu cơm cho nó.”
“Con không có việc gì, em nghỉ ngơi thật tốt đi, cơm tối đã có người làm.”
“Không được, em phải đi xem con nó.”
“Tiểu Linh, em cứ nghỉ ngơi thật tốt Để anh đi gặp Tiểu Thanh.”
Thực hiện: Clitus x T Y T
“Không Tiểu Thanh đã đi rồi đúng không Nó đi tìm người đúng không?” Mai Linh nhận ra thái độ khác thường của Khúc Giang Châu, chớp mắt bà hoàn hồn nhận ra con trai xảy ra chuyện, bà sốt ruột nhưng không muốn thế cả mạng con trai lớn vào đó Mai Linh chưa từng ra ngoài chiến đấu ở tận thế, chỉ biết rằng con trai lớn rất mạnh mẽ nhưng thế nào cũng không đấu lại xác sống
“Tiểu Linh, em tỉnh táo lại đi Tiểu Thanh đã lớn rồi, con của chúng ta có thực lực em nào không biết, sẽ không sao đâu.” Trong căn phòng, đôi vợ chồng lo lắng cho hai đứa con trai không thôi
Tiền Đường vừa đến trước cửa, anh ta đưa tay muốn gõ cửa, nghe thấy tiếng nói bên trong thì ngừng lại, sau đó cấp tốc quay về tìm bốn người khác Cửa mở ra, bốn người bôn ba cả ngày đang chuẩn bị nghỉ ngơi lại bị Tiền Đường gọi dậy, “Dậy đi, Khúc Thanh Thủy một thân một mình ra khỏi thành tìm Lưu Thương rồi!”
“Cái gì!”
Bốn người bật dậy từ trên giường, bọn họ còn tưởng Khúc Thanh Thủy thờ ơ về chuyện sống chết của Khúc Lưu Thương Nhưng hóa ra biểu cảm không thay đổi nhưng trong lòng lại như lửa đốt, can đảm một mình rời khỏi thành
“Có phải cậu ta điên rồi không Trời đã sắp tối rồi!”
“Đi thôi, mau đi tìm người!”
Năm người nhanh chóng mặc quần áo tử tế, sau đó nhắm mục tiêu chạy đến cổng thành
Lúc này, Tiểu Thất ngồi trên lưng một con thiên nga đen biến dị ra khỏi thành, y bấm vào trang tiếp theo để đọc tiếp, trong cốt truyện đúng là sau khi biết được Khúc Lưu Thương gặp nạn, Khúc Thanh Thủy không màng tất thảy chạy ra khỏi thành tìm người, nhưng bởi vì đi bộ quá chậm nên một lúc sau đã bị nhóm nhân vật chính đưa trở về Cho nên sau khi ra khỏi cổng thành, Khúc Thanh Thủy không hề đi xa, y đứng chờ năm người ở biên giới nhưng chờ rất lâu lại không chờ được nhóm người đến đón [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [Hòm thư nhỏ, chẳng lẽ kịch bản lại đi chệch hướng rồi?]
[Để tôi kiểm tra một chút.] 6362 lập tức bật chế độ rà soát, nhận ra xung quanh không hề xuất hiện bóng dáng của ai cả [Xem ra là lệch thật rồi, cậu tự biên tự diễn đi.]
Thiên nga đen nằm ở rìa biên giới Hạ Châu, nó mượn ánh tà dương để suy tư Tiểu Thất nhìn cảnh tượng hoang vu bên ngoài Hạ Châu, sau đó cảm khái: [Đi thôi, ra khỏi thành tản bộ một vòng vậy.]
Thiên nga đen vỗ cánh, bay ra ngoài thành
Trong màn đêm đen, sự hung tàn và lãnh khốc của tận thế mới bắt đầu xuất hiện, xác sống tụ tập theo đàn, chúng vừa gào thét vừa đi về phía trước, thực động vật biến dị cũng rục rịch theo, khắp nơi đều là dã tính và chết chóc
[À, hòm thư nhỏ mày thấy rõ không Mau tăng cường thị giác cho tao đi.] Mặt trời đã lặn, thế giới tối đen như mực, Tiểu Thất tri kỷ nhắc nhở hệ thống mở chức năng mới
[Cạch cạch cạch....cạch cạch cạch...]
Nghe thấy tiếng răng va lập cập quen thuộc, Tiểu Thất cảm thấy tâm trạng không tệ lắm, [Thế nào Có phải là tầm mắt rộng hơn nhiều rồi không Ví dụ như con rết biến dị đang đánh chén bữa khuya của nó, ồ nè, nó có nhiều chân ghê Ha ha, chê nha.]
[Ồ, lần đầu tiên thấy được con sâu bướm biến dị to như thế luôn đó Nè hòm thư nhỏ, mày có thấy nó không Ở đằng đó đó!]
[Cạch cạch cạch....cạch cạch cạch...]
Tiểu Thất ngồi trên con thiên nga đi dạo hơn một tiếng đồng hồ, hoàn thành một loạt cốt truyện cần hoàn thành nhưng vẫn không tìm thấy Khúc Lưu Thương, nhưng coi như là được thăm thú quan sát số lượng lớn động thực vật biến dị
Y sờ đầu thiên nga đen, “Tiểu Hắc, chúng ta về thôi.”
Thiên nga đen kêu lên một tiếng sau đó đổi thành lộ tuyến trở về thành, cuối cùng trên đường về Tiểu Thất gặp được người cần gặp, năm người bọn họ vừa vặn ra khỏi thành, lúc này đang bị một đám chuột vây chặn Con chuột con nào con nấy vừa to vừa béo, số lượng lại nhiều khiến năm người không khỏi chật vật
Bởi vì bộ lông nên thiên nga đen có kỹ năng ẩn nấp trong bóng đêm thuộc hàng thượng thừa, nó lặng lẽ tiếp cận, Tiểu Thất yên tĩnh quan sát một chốc mới nhận ra không hổ là nhóm nhân vật chính Bọn có có dị năng hệ hỏa gây sát thương cực đại, dị năng hệ lôi và đặc biệt là có cả một người có song dị năng gió-nước, một người hệ không gian, cuối cùng là người cầm kiếm Nhật thuộc hệ cường hóa sức mạnh cơ thể
Năm người phối hợp cực kì ăn ý nhưng lại e ngại số lượng đàn chuột quá lớn, hướng công kích dường như bị lệch đi Tiểu Thất thấy thế liền vươn tay ra, nhân lúc một trận sấm sét do dị năng hệ Lôi đánh xuống mặt đất, y vung tay lên, một trận lũ quét đột nhiên xuất hiện từ trên trời rơi xuống, dung hợp với sấm sét nhanh chóng càn quét đàn chuột
Cảnh tượng như thiên hà sụp xuống khiến năm người sững sờ, sắc mặt đại biến, bọn họ không biết nước từ đâu đến, sau khi kết hợp với sấm sét đột nhiên càng trở nên mạnh mẽ hơn Nếu bọn họ đụng phải chắc chắn hậu quả khôn lường, nhưng thế nước quá nhanh, bọn họ không kịp tránh đi Đúng lúc năm người rơi vào tuyệt vọng, thì cơ thể lại nổi lên mặt nước, có thứ gì đó như bong bóng bao quanh cơ thể sau đó nâng bọn họ lên khỏi mặt đất Sau khi rời khỏi mặt đất, sấm sét mang theo sắc vàng lẫn trong làn nước đổ ập xuống, càn quét toàn bộ đàn chuột Tiếng cháy xém và điện giật vang lên, sau đó là làn khói xanh khắp nơi biến mặt đất thành bình địa, đám chuột ban nãy còn hung hãn nằm rạp trên đất, hoàn toàn mất khả năng chiến đấu
Năm người kinh ngạc không thôi, bọn họ nhận ra hôm nay mình đã đụng trúng cao thủ
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
“Đù má Đây là dị năng hệ nước à?”
“Không biết là người anh em nào ra tay tương trợ?”
“Không đúng, lúc trước chúng ta cũng đã từng phối hợp chiến đấu cùng dị năng hệ nước, kết quả không thể kích phát ra uy lực này.”
Năm người nhìn quanh, rốt cuộc phát hiện có một bóng người, người nọ đang ngồi trên lưng một con thiên nga đen, thiên nga không ngừng hạ xuống làm cho bọn họ thấy rõ người ngồi trên đó, là người mà bọn họ nghĩ sẽ phải chết nếu rời khỏi thành, Khúc Thanh Thủy
Năm người “...” xấu hổ quá, bọn họ đi cứu người rốt cục lại biến thành người được cứu
Khúc Thanh Thủy vẫn mang dáng vẻ bình thản kia, “Đội của mấy người còn có việc gì nữa không Nếu không thì theo tôi về thành?”
Năm người xấu hổ nhìn nhau, cuối cùng đành cúi đầu trước hiện thực, biểu thị ‘mau về thành thôi’
Thế là Tiểu Thất cưỡi thiên nga đen bay ở phía trước, năm người nằm trong bong bóng theo phía sau Bọn họ cảm thấy may đang là ban đêm, cảnh mất mặt này không bị ai nhìn thấy
Có lẽ là không khí im ắng quá mức xấu hổ, người mang khuôn mặt trẻ con là Mục Dương bắt đầu tìm chủ đề nói chuyện “Anh Thủy, dị năng hệ nước của anh tại sao lại có nhiều kỹ năng lợi hại như vậy?”
“Cũng bình thường thôi.” Tiểu Thất đưa ra một đáp án bình thường, mới xuất ra hai kỹ năng thôi mà, có gì mà nhiều đâu
Sự im lặng lại bao trùm lên bọn họ, Mục Dương vẫn chưa từ bỏ ý định “Anh Thủy, Thiên nga đen ở đâu đến thế?”
“Vườn bách thú.” Tiểu Thất thành thật trả lời
Mục Dương “...” Cuộc trò chuyện của bọn họ vì câu trả lời của Tiểu Thất mà chết yểu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đột nhiên Mục Dương nhớ ra Tiền Đường là đàn anh của Khúc Thanh Thủy, nghe nói còn là đối tượng thầm mến của y, thế là liều mạng dùng ánh mắt ra hiệu
Tiền Đường ra vẻ mình rất oan uổng, anh ta chỉ xem hai người là em trai, nhưng cũng phải thừa nhận, nửa năm sau tận thế anh ta có nảy sinh hảo cảm với Khúc Lưu Thương, còn chuyện Khúc Thanh Thủy thầm mến mình thì Tiền Đường không thể nhìn ra chút gì từ trên khuôn mặt vạn năm không đổi ấy Nhưng mà trong tình cảnh xấu hổ này anh ta cũng chỉ có thể nghĩ ra cách làm dịu bầu không khí, “Tiểu Thanh, cậu có thể kể cho chúng tôi nghe chuyện về Hạ Châu không Tại sao nơi này là duy trì trật tự tốt như vậy?”
Bốn người còn lại không khỏi bật ngón cái về phía Tiền Đường, kể từ câu hỏi đó, bọn họ có thể im lặng lắng nghe câu chuyện mà không cần phải tìm cách bắt đầu câu hỏi
Nhưng Khúc Thanh Thủy lại im lặng một lúc lâu, sau đó vỗ đầu thiên nga đen, “Tiểu Hắc, mày đó!”
Thế là giữa bầu trời tối đen như mực, tiếng kêu của thiên nga đen vang vọng giữa các tầng mây
Năm người “...” Bọn họ đều muốn nói rằng nghe không hiểu nhưng không ngờ hơn bọn họ lại hiểu, năm con người lại nghe hiểu tiếng kêu của thiên nga
Thật ra đây cũng là nguyên nhân để Tiểu Thất chọn con thiên nga đen này làm thú cưỡi, bởi vì màu lông của nó có thể ẩn nấp vào ban đêm, tốc độ bay ổn định còn có thể giao lưu được với tất cả các sinh vật khác Mặc dù thứ nó phát ra là tiếng kêu của loài lông vũ có cánh nhưng bất kể là ai đều nghe hiểu, nó là một con thiên nga đấy nha
Để thưởng cho thiên nga đen, Tiểu Thất móc ra một cây củ cải đút vào miệng nó, thiên nga đen vui vẻ ngậm củ cải, nó định về đến nơi ở sẽ ăn thật ngon lành
Năm người ngơ ngác như nằm mơ, ngoài chuyện nghe hiểu tiếng của thiên nga mà còn vì câu chuyện mà thiên nga vừa kể khiến bọn họ không thể tin nổi Theo lời kể của thiên nga thì Khúc Thanh Thủy chính là người đã thâu tóm toàn bộ Hạ Châu chỉ vẻn vẹn trong hai tháng, còn không có thương vong nào, thậm chí sự tín nhiệm của mọi người đối với Khúc Thanh Thủy rất cao, dường như mọi người đều ngầm thừa nhận ở Hạ Châu này, Khúc Thanh Thủy là cường giả
Con đường trở về nhà đột nhiên im lặng, nhóm năm người vẫn còn đang tiêu hóa lời của thiên nga đen, cũng bắt đầu suy nghĩ xem bọn họ đến đây là để cứu người hay là ôm đùi vàng
Trong đầu Tiểu Thất rất nhiệt tình tiếp tục giới thiệu với 6362 về các loại sinh vật đột biến kì lạ đã từng gặp, tiếng nói chuyện ríu rít khiến ai đó chỉ hận không thể ngủ luôn.