Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 65: NGHE NÓI DỊ NĂNG HỆ NƯỚC RẤT VÔ DỤNG -13





Không bao lâu sau, Tiểu Thất dẫn đầu nhóm người trở lại tòa nhà bỏ hoang, trên đường đi, như dự đoán không có ai vây xem nhưng lại bị đám động vật biến dị chỉ trỏ
Nhất là những loại động vật biết bay, hóa ra ở Hạ Châu cũng có quân đoàn biến dị trực đêm
 
Khi năm nhân vật nào đó lần đầu nhìn thấy quân đoàn phi hành biến dị thì gặp phải cú sốc lớn
 
“Đó là....cái gì thế?”
 
“Phượng Hoàng đó sao?”
 
“Ôi mẹ ơi, còn có cả Phượng Hoàng Lửa????”
 
Tiểu Thất nghe thấy tiếng hô nên nhìn sang, sau đó bình tĩnh sửa lời: “Đó là Khổng Tước biến dị, mới hôm nay thôi.”
 
Năm nhân vật chính “...” đột nhiên như rơi vào một vùng đất thần thánh nào đó
 
Bay thêm một lúc, đột nhiên có một sinh vật màu xanh lục với cái đầu cực lớn bay xẹt qua, vì tốc độ quá nhanh nên năm người chỉ có thể thấy được tàn ảnh màu xanh lục của nó
Câu chuyện về khổng tước biến dị vẫn còn đó, năm người bắt đầu suy đoán
 
“Đó là rắn à?”
 
“Mãng xà biến dị biết bay?”
“Nhưng sao đầu nó to thế?”
Tiểu Thất nhàn nhạt liếc về hướng sinh vật màu xanh vừa lướt qua, “Đó là giao long, biến dị từ một con mãng xà xanh lục, nghe nói là tháng trước nó vừa mọc sừng, mục tiêu tiếp theo là hóa rồng.”
 
Năm người “...” sinh vật biến dị trên thế giới trăm ngàn vạn nhưng dường như không có những sinh vật chỉ có trong truyền thuyết ở Hạ Châu
Đúng lúc bọn họ căng mắt chờ gặp được một sinh vật huyền bí sắp phi thăng nào đó xuất hiện thì có tiếng hô lớn, sau đó là tiếng vỗ cánh: “Loa loa
Tin nóng đây
Ông chủ Khúc nhặt được người sống ở ngoài thành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Loa loa
Loa loa!”
 
Đám nhân vật chính xấu hổ không biết giấu mặt đi đâu, mà không biết vì sao bọn họ có dự cảm cực kì không tốt về chuyện này
 
Lần này nhóm năm người còn chưa kịp thảo luận, Tiểu Thất đã chủ động giải thích: “Con vẹt đó là đại sứ tuyên truyền của khu này, bộ lông xanh đỏ của nó không phải nhuộm đâu.”
 
Năm người “...” hình như trọng điểm giải thích không đúng lắm thì phải
Nhưng nhanh thôi, bọn họ không còn thời gian để suy nghĩ về trọng điểm nữa vì sau tiếng hô vang vọng của con vẹt đã có một đàn vẹt bay đến chỗ họ, một đồn mười mười đồn trăm, xung quanh đã túm tụm rất nhiều loài chim khác
 
Tiểu Thất nhìn đám vẹt, cực kì hài lòng gật đầu, như thế thì y không cần tìm chủ đề để nói chuyện với đám nhân vật chính nữa, mấy con vẹt có thể tám nhảm cả ngày, thậm chí chúng nó theo luôn vào nhà nói mà không biết ngại
Quả nhiên là “loa phóng thanh” chuyên nghiệp
 
Năm nhân vật chính thật sự không cần phải phiền não vì không tìm ra chủ đề nói chuyện nữa, bởi vì đám vẹt đã bắt đầu nói đến chuyện màu quần lót mà bọn họ mặc hôm nay
 
Vất vả lắm bọn họ mới về được đến tòa nhà bỏ hoang, đàn chim cũng đã tản đi gần hết, năm người thở phào
Sau khi được Khúc Thanh Thủy căn dặn nếu không có việc cần, đừng ra khỏi thành vào ban đêm, còn ban ngày bình thường thì tốt nhất nên tìm những sinh vật biến dị mạnh để lập đội
Ở Hạ Châu này quan trọng nhất là phải có tay nghề của một đầu bếp giỏi, bởi vì trong con mắt của sinh vật biến dị thì con người càng ồn ào càng ngon miệng, nhưng thức ăn của con người chắc chắn là ngon hơn chính con người rồi
 
Sau khi dặn dò xong, xác nhận năm người nghe hiểu những gì mình nói, Tiểu Thất mới trở về nơi ở của mình
Vừa vào cửa, đột nhiên trong đám rau đồ ăn vang lên tiếng khóc, đồng thời một cây cải nào đó đang sáng lên
 
Ánh sáng màu xanh lá óng ánh như tinh linh lén lút đi dạo ở rừng rậm như phá mở mặt đất mà trồi lên, chớp mắt không khí cực kì thoải mái bao trùm lấy không trung, mỗi người đều tham lam hít thở, hưởng thụ năng lượng dễ chịu này
 
Tiểu Thất ồ lên, bước nhanh về phía ruộng rau
Năm người còn lại và thực vật biến dị xung quanh bị kinh động cũng vội vàng hóng về phía xảy ra biến đổi
 
Dưới ánh nhìn chằm chú, Tiểu Thất vén từng mảng lá cây sang hai bên, chậm rãi chạm đến điểm cuối cùng của những phiến lá, lúc đó mọi người nhìn thấy một người ôm gối ngồi khóc ở bên trong
 
Hiểu rồi!
 
Đám người đồng loạt giật mình, cây cải này chỉ cao chừng đến đầu gối, thứ giống con người ở bên trong đương nhiên cũng nhỏ
Lúc đám người nhìn nghiêng đánh giá thì Khúc Thanh Thủy lấy từ trong túi ra một cây thước, để ngay bên cạnh nó
 
Thứ trông giống con người giật mình nhìn lên với vẻ mặt bối rối, sau đó lại bị đám người vây quanh dọa sợ phải rụt đầu, nhưng chẳng bao lâu sau, ánh mắt của nó dán chặt lên người Tiểu Thất, rất vui vẻ nhảy lên, sau đó giang hai tay ra với Tiểu Thất: “Ôm một cái.”
 
Tiểu Thất dùng một ngón tay chọt vào đầu nó, đẩy nó lùi về phía sau không cho đến gần mình
Thứ trông giống con người bị ép sát vào cây thước, Tiểu Thất quan sát một chút sau đó lấy lại cây thước cuộn
“11cm.”
 
Thứ hình người dường như nhận ra chiều cao của mình có vấn đề, lập tức vuốt cái gọi là “tóc” cho nó dựng thẳng lên
Sau đó chỉ vào cây thước, nó muốn yêu cầu được đo lại lần nữa
 
“Không được, dây tua của củ cải không thể tính là chiều cao
Nhưng mà không sao, so với tinh lình bình thường thì đã cao hơn nhiều rồi.” Tiểu Thất nghiêm mặt nói, từ chối yêu cầu của “thứ kia”
 
“Đây là tinh linh sao?” Mục Dương đưa tay ra muốn chạm vào thức ăn hình người nhưng lại bị ai đó né ra
Mục Dương vẫn không bỏ qua ý định tiếp tục lấn tới, đột nhiên phát hiện nhóc nhỏ xíu kia vươn cái lá màu xanh trong suốt, chớp mắt đã xuất hiện trên vai Khúc Thanh Thủy
 
Ánh mắt hâm mộ của đám nhân vật chính lập tức dồn sang
Bọn họ nhìn thấy Khúc Thanh Thủy dùng tay xách thứ nọ như xách bị gạo, “Mày không mặc quần áo, mông có sạch không mà dám ngồi lên vai tao.”
 
Nhóc nhỏ xíu: “...”
 
Mọi người: “...”
 
Sự im lặng bao trùm, không biết là ai không nhịn được phì cười, sau đó cả đám người bắt đầu cười vang
 
Lần này tinh linh không dám làm gì nữa, nó rất tủi thân rơi nước mắt, dùng mấy chiếc lá che lấy thân mình
 
Thực hiện: Clitus x T Y T
Không hiểu sao khi nhìn thấy cảnh này mọi người lại có chút đau lòng, tinh linh này đáng yêu hết sức, cuối cùng tiếng cười biến mất không thấy tăm hơi, chỉ còn lại ánh mắt trìu mến
 
Tiểu Thất buông tinh linh xuống, sau đó đưa sang một cái khăn tay: “Cho mày để che thân nè, lát nữa tao sẽ làm quần áo cho mày.”
 
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Nghe thấy thế, tinh linh lau nước mắt, nhận lấy chiếc khăn tay rồi bao quanh thân mình, đồng thời dùng khuôn mặt tươi cười nhìn Tiểu Thất, vỗ vỗ vào thân đồ ăn quý giá của mình: “Muốn!”
 
Tiểu Thất ra vẻ đã hiểu gật đầu
“Được, cho một phần mang đi.”
 
Lúc này tinh linh được như ý muốn mà ngồi lên bả vai của Tiểu Thất, đồng thời còn chuyển mình sang chậu hoa, được Tiểu Thất dọn lên lầu
Nó được chuyển nhà rồi
 
Đám người không còn việc gì để xem nữa cũng tản hết đi
 
Nhóm năm người nhân vật chính cũng được phân chỗ ở, bọn họ tự trở về nơi ở của mình, vừa đi vừa thảo luận về câu chuyện của tiểu tinh linh
Đây là lần đầu tiên bọn họ tận mắt nhìn thấy thực vật biến dị vừa biến đổi sang hình thái loài người, tuy đầu hơi nhỏ nhưng xác thật là dáng vẻ của con người
Bọn họ cũng không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu
 
Tiểu Thất “thu hoạch” được một tiểu tinh linh cải thìa nên cực kì vui vẻ đi về phòng mình, sau khi đặt chậu rau đã được trồng trở lại vào vị trí cũ, Tiểu Thất liền chạy đến bàn để may quần áo
 
Tiểu tinh linh cải thìa dùng lá biến thành cái cánh bay trong phòng, sau đó nó bay đến trước bàn làm việc rình xem, lâu lâu còn phát ra tiếng thán phục
Một lúc sau không biết nó lấy đâu ra một cái cốc vừa ôm bay lại vừa non nớt bảo y uống nước
 
Bàn tay di chuyển như con thoi, lúc thì cầm kéo lúc thì nhặt kim khâu của Tiểu Thất ngừng lại, y nhận lấy cốc nước uống một hớp
Chuông đồng hồ điểm đúng 12 giờ đêm, cuối cùng Tiểu Thất cũng đã may xong hai bộ quần áo, mặc dù hai bộ đồ cỡ nhỏ nhưng nhìn qua đã biết được may cực kì cẩn thận, chất liệu mềm mại thoải mái, kiểu dáng năng động
Một bộ là đồ ngủ, cái còn lại là thường phục, vừa vặn để mặc được ngay
 
Tiểu Thất còn tri kỉ ngưng kết ra một quả cầu nước, cho vào đó hai giọt dung dịch giặt tẩy, sau đó bỏ quần áo vừa may vào đó để giặt
Sau khi hong khô, quần áo mới đã trở nên thơm mát
 
Giặt quần áo xong, Tiểu Thất nhìn qua thì thấy tiểu tinh linh nằm sấp trên mặt bàn mà ngủ, cái má tì lên mặt bàn phình thành cái bánh bao nhỏ dính nước miếng
Tiểu Thất nghiêng đầu suy ngẫm sau đó ngưng tụ một quả cầu nhỏ, cẩn thận điều chỉnh độ ấm của nước rồi mới ném về phía tiểu tinh linh
 
Tinh linh đang ngủ say ??
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
 
Đầu óc tiểu tinh linh choáng váng, cuối cùng vừa thoát ra khỏi quả cầu nước đã bị một cái khăn lông trùm lên đầu đánh bộp
Sau khi bị trùm lấy, nó nhận lấy một loạt hành động vần vò, xoa nắn đến chóng cả mặt
Cuối cùng từ trong khe hở của khăn lông nó ló cái đầu nhỏ ra, vươn hai tay ra trước mặt Tiểu Thất đòi bế
 
Tiểu Thất nâng tiểu tinh linh lên đi quanh trong phòng một vòng, cuối cùng sau khi thả tiểu tinh linh trên gối đầu của mình mới thấy yên tâm
Tiểu tinh linh mùi cải thìa này, tất nhiên phải để bên gối mới giúp y có được giấc ngủ ngon
 
Tiểu tinh linh cũng cực kỳ ngoan ngoãn, Tiểu Thất nằm vào trong chăn nó liến sấn tới, dùng tay chọc vào cái má thịt của mình: “Muốn!”
 
Tiểu Thất nhướn lông mày, cuối cùng đành dùng đôi môi đỏ thắm của mình hôn lên má tiểu tinh linh mấy cái, sau đó tiểu tinh linh cực kì hài lòng vỗ cái chăn, an tâm thiếp đi
 
Thấy tiểu tinh linh đã ngủ, Tiểu Thất suy nghĩ rất lâu, nuôi tinh linh khó hơn nuôi củ cải dại nhiều, chí ít thì xưa nay củ cải dại chưa bao giờ đòi ôm đòi hôn
Nhưng mà ai bảo tiểu tinh linh có mùi cải thìa chứ, có phức tạp hơn nữa cũng là bình thường
 
Sáng sớm hôm sau Tiểu Thất còn chưa bị đồng hồ sinh học đánh thức thì bên tai đã vang lên một tiếng rầm, Tiểu Thất giật mình bật dậy chạy đến ban công mới phát hiện có một chậu hoa vừa rơi xuống tầng dưới
Trong cái chậu kia không phải là cải thìa xinh xắn sao, tại sao nó lại rơi xuống dưới
 
May mà lúc này chỉ mới vừa hừng sáng, bên dưới không có ai, nếu không rơi vỡ đầu ai đó lại không hay
Tiểu Thất thụt đầu vào trong, xoa cằm tự hỏi vì sao chậu hoa lại có thể tự “nhảy lầu”, đột nhiên y nhận ra ánh mắt của tiểu tinh linh nhìn về phía mình
Tiểu tinh linh nhận ra y để ý đến mình bèn rất tủi thân nói, “Không phải tui.”
 
Tiểu Thất lo lắng xuống tầng dưới, hóa ra cải thìa xinh xắn cũng biến dị, may mà nó không bị ngã chết, chỉ có chút nhếch nhác do hoảng sợ
 
Tiểu Thất túm cải thìa xinh xắn lên phủi đất trên người nó, nói, “Ngươi tự nhảy xuống à?”
 
Cải thìa xinh đẹp chần chờ một lúc, đột nhiên nhìn thấy tiểu tinh linh bay từ trên tầng xuống, nó hốt hoảng túm lấy lá cây của mình, ra hiệu là mình tự nhảy xuống
 
“Vậy ngươi muốn được trồng ở ngoài này à?” Tiểu Thất ra vẻ không thể hiểu nổi, bây giờ đang là mùa đông, mặc dù ở Hạ Châu y đã hợp tác với các dị năng hệ Hỏa để thiết lập hệ thống sưởi ấm nhưng thực vật lại thích ở trong nhà hơn, tại sao đến lượt cải thìa này lại trái ngược
 
Tinh linh cải thìa gật đầu như bổ củi, sau đó nó tự thoát khỏi tay của Tiểu Thất chạy đến ruộng rau gần đó nhảy cẫng lên, sau đó còn tự đào một cái hố rồi nhảy xuống, tự dùng lá của mình lấp hố, cuối cùng ép chặt đất xung quanh đến độ không thể động đậy
Làm xong một loạt thao tác, nó hưởng thụ hếch mặt lên đón ánh mặt trời vừa ló dạng, dáng vẻ cực kỳ yêu thích cuộc sống này
 
Thấy thế Tiểu Thất cũng chỉ còn cách tin vào biểu hiện yêu thích của cải thìa xinh đẹp, quyết định thả cho cải thìa tự do
 
Tiểu tinh linh bay xuống đậu ở trên vai Tiểu Thất, sau đó mở miệng kêu “Đói!”
 
Tiểu Thất sờ bụng nhỏ của mình, “Hơi đói thật, mày có muốn ăn gì không?”
 
“Cải thìa!” Tiểu tinh linh reo lên
 
Tiểu Thất “...” Tiểu tinh linh này cũng là nhóc cải thìa có khẩu vị đặc biệt nhất, nó thích ăn cải thìa luôn
May mà cũng vừa hay, ốc cũng đang muốn ăn cải thìa, vì thế y vui vẻ đi về phía nhà ăn
 
Tiểu Thất càng đi xa ruộng rau ban nãy, tiểu tinh linh ngồi trên bả vai quay đầu nhìn về phía sau, nhếch mép cười với cải thìa xinh đẹp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cải thìa xinh đẹp run lẩy bẩy, nó dùng lá ép vùng đất xung quanh thật chặt, biểu thị rằng nó quyết tâm sống luôn ở ruộng rau này mãi mãi
 
Lúc này tiểu tinh linh mới hài lòng quay đầu lại, vừa đung đưa chân vừa ngâm nga một giai điệu. 
  
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.