Vào năm tận thế thứ tư, trước khi đội buôn Hạ Châu mở con đường thông thương về phía nam, họ đã gặp đội buôn thành phố Nam Vu ở bên ngoài Khúc Lưu Thương có thể thống nhất tất cả căn cứ ở phía nam nên đương nhiên cậu ta có thủ đoạn, lệnh dịch chuyển do cậu ta sáng tạo được những người sống sót ở phía nam hoan nghênh rộng rãi Lệnh dịch chuyển tương tự như năng lực mà cậu ta đã sử dụng trước đây, có thể dịch chuyển đến một điểm cố định, tất nhiên, vị trí dịch chuyển yêu cầu bạn phải đã từng đến đó rồi thì mới có thể đưa ra thông tin chính xác về địa điểm trong đầu Vì vậy, tốc độ khám phá bên ngoài của thành phố Nam Vu nhanh hơn Hạ Châu Cộng với dòng sông chảy xiết qua hai dãy núi giữa phía Bắc và phía Nam, khi những con đường và cầu xây dựng trước tận thế bị tổn hại, việc liên lạc giữa bắc và nam càng trở nên vô cùng khó khăn Sở dĩ đội buôn Nam Vu đến phương bắc là vì trong cuộc thám hiểm bên ngoài xảy ra nguy hiểm, người sử dụng lệnh dịch chuyển tình cờ lại là một người sống sót đi theo Khúc Lưu Thương di chuyển từ bắc vào nam, khi xác định địa điểm truyền tống xảy ra sai lệch nên mới khiến đội buôn tiến về phía bắc Đội buôn Nam Vu cứ như vậy dịch chuyển đến quê hương của người sống sót Khi phát hiện dịch chuyển có vấn đề, mọi người đều toát mồ hôi lạnh, lệnh dịch chuyển tuy tiện lợi nhưng yêu cầu sử dụng cũng cực kỳ nghiêm ngặt, bởi vì nếu hơi vô ý một chút thôi sẽ có thể dịch chuyển mọi người vào một đống xác sống, bi kịch ấy cũng không phải chưa từng xảy ra Cho nên sau này, người sử dụng lệnh dịch chuyển nên là dị năng giả hệ tinh thần hoặc người đã trải qua quá trình huấn luyện nghiêm ngặt Đội buôn Nam Vu cảnh giác hồi lâu, sau khi nhận ra xung quanh không có nguy hiểm gì thì mới thả lỏng Người sử dụng lệnh dịch chuyển tức thời tên là Ngải Lan, lúc này cô ta đang không ngừng xin lỗi những người khác, trong đội ngũ chỉ có một dị năng giả hệ tinh thần, mọi người chỉ có thể tỏ vẻ thông cảm Bởi vì tinh thần lực của Ngải Lan không thể dùng được lệnh dịch chuyển hai lần liên tiếp nên đội buôn Nam Vu nhất thời không thể quay trở lại phía nam Sau khi biết được đây là phương bắc, quê hương cũ của Ngải Lan, họ khó tránh khỏi tò mò về phương bắc hiện tại Đội buôn đưa ra quyết định đơn giản, là đi khám phá phương bắc một phen, nói không chừng có thể mở đường liên lạc giữa bắc và nam, như thế cũng coi như là lập được công lớn Cứ như vậy, đội buôn Nam Vu bắt đầu hành trình khám phá phương bắc từ một thị trấn nhỏ xa xôi Khi rời khỏi thị trấn, cảm giác đầu tiên của họ là địa điểm dịch chuyển lần này còn được coi là may mắn, xung quanh không có xác sống hay động thực vật biến dị cường đại Nhưng khi đang đi, bọn họ phát hiện ra một vấn đề Bọn họ cảnh giác đi cả một ngày trời, nhưng dọc đường chỉ nhìn thấy một ít xác sống cấp thấp, thậm chí động thực vật biến dị lại càng ít hơn "Sao lại thế này Ngải Lan, trước đây dân cư ở quê hương cô cũng ít như vậy sao Ngải Lan mờ mịt lắc đầu: “Lúc tôi rời đi, thị trấn tràn ngập xác sống mà.”
"Có thể là bị căn cứ nào đó quét sạch, gần đây chắc sẽ có căn cứ lớn Bọn họ kiểm tra và phát hiện, tổn hại của thị trấn hoàn toàn là do sự phát triển hoang dã của thực vật sau ngày tận thế, không có dấu vết rõ ràng của trận chiến, trong lúc nhất thời cũng không có lời giải thích hợp lý nào, chỉ có thể đoán là được người dọn sạch, hơn nữa còn dọn rất kỹ, hoàn toàn không thể nhìn thấy thi thể xác sống Ngải Lan mặc dù đã xa nhà hơn ba năm nhưng vẫn quen thuộc hoàn cảnh xung quanh Cô ta đi về phía thành phố lớn gần thị trấn nhất, lần theo dấu vết của những quốc lộ còn sót lại suốt một ngày, cuối cùng họ cũng mơ hồ thấy được một thành phố ở phía xa, cũng nhìn thấy bóng người đang di chuyển xung quanh thành phố Mọi người trong đội buôn Nam Vu đều thở phào nhẹ nhõm Khu vực phía Bắc này quá hoang vắng, đi bộ hai ngày, ngay cả một căn cứ nhỏ cũng không gặp được, chắc những người sống sót ở phương Bắc rất khó khăn May mắn thay, dọc đường đi bọn họ không gặp phải làn sóng thây ma hay bất kỳ sinh vật biến dị hung dữ nào "May mà phía nam của chúng ta có Nam Vu và cậu Thương, phía bắc hoang vu thật đấy "Đúng, lại nói năm đó tôi và anh Mạnh được cậu Thương cứu lúc mà chúng tôi sắp bị bán đến Hạ Châu Nghe nói người trong thành đó toàn là những kẻ ăn thịt người "Có thành thị kinh tởm như vậy sao [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Phương Bắc quả nhiên rất hoang dã “Tôi nhớ hồi đó Hạ Châu nổi tiếng với thịt heo đóng hộp, nhưng giờ nghĩ lại, tận thế đến nơi rồi, đâu ra nhiều heo như thế để cho bọn họ làm thành đồ hộp Thịt hộp đấy còn không biết là thịt gì đâu Càng nói càng thấy có lý, mọi người trong đội không khỏi tràn ngập sợ hãi, chán ghét và bài xích Hạ Châu Chỉ có người đàn ông được gọi là anh Mạnh kia vẫn mặt không đổi sắc, không tham gia vào cuộc thảo luận, nhưng mọi người đều đã quen, thực ra việc Mạnh Nghiêu gia nhập đội buôn lần này đối với họ là một điều vừa bất ngờ vừa vui mừng Mạnh Nghiêu tính tình rất lập dị, Khúc Lưu Thương rõ ràng vô cùng coi trọng anh ta, đã nhiều lần đề nghị trọng dụng anh ta, nhưng phản ứng của anh ta vẫn luôn thản nhiên, không có đội ngũ cố định, giống như một con sói đơn độc hành tẩu trong ngày tận thế Mà dị năng của anh ta cũng rất kỳ lạ, là một loại dị năng hệ bóng tối cường đại, nghe nói mỗi một lần anh ta kích hoạt dị năng, mấy chục dặm không có lấy một ngọn cỏ, thậm chí lũ xác sống cũng bị biến thành một nắm đất cháy xém, cực kì đáng sợ Chính vì có lệnh dịch chuyển và cao thủ Mạnh Nghiêu này mà họ mới dám đi lại ở nơi phương Bắc xa lạ Đoàn người mang tâm tình thương hại và đồng cảm với những người sống sót ở phía bắc dần dần tiến đến gần thành phố kia, đi mãi đi mãi, bọn họ phát hiện con đường dưới chân đã trở nên bằng phẳng, thậm chí còn xuất hiện vành đai xanh ở hai bên đường, cảm giác như đang đi trên những con đường rợp bóng cây trước tận thế Ngay khi họ đang kinh ngạc vì có người lại xây đường và vành đai xanh thì bên cạnh họ đột nhiên vang lên tiếng hắt xì thật mạnh Xung quanh rõ ràng không có ai, đội buôn Nam Vũ lập tức cảnh giác nhìn lại, mới phát hiện ven đường có một cây mộc lan mọc ở đó, thân cây mộc lan lộ ra một khuôn mặt người, vẻ mặt lúc này có chút vặn vẹo "Là thực vật biến dị, cẩn thận Đội buôn Nam Vu nhanh chóng bố trí đội hình, chuẩn bị khai chiến Nhưng cây mộc lan chỉ dùng cành cây cọ cọ mũi rồi lại hắt xì hai cái thật mạnh Thực hiện: Clitus x T Y T
Những người trong đội buôn Nam Vu ngây ra trước hai cái hắt xì này, tại sao thực vật biến dị ở phương Bắc lại có nhân tính như vậy, còn biết hắt xì Nhưng sau đó, một cảnh kịch tính hơn đã xảy ra Cây mộc lan mở mắt, nhìn họ rồi mở miệng nói chuyện "Mấy người đến từ nơi nào Sao mùi lạ thế Không phải người quanh đây nhỉ, quê quán ở đâu Ở nhà có đặc sản gì Đã lập gia đình chưa Sinh con chưa Dự định sinh mấy đứa?.. Sau một hồi lải nhải tra hỏi, mọi người trong đội buôn Nam Vu nhất thời bối rối, những câu hỏi này trước tận thế vốn dĩ sẽ cực kỳ phiền phức, nhưng nhiều năm không nghe, chợt nghe lại bọn họ còn cảm thấy có hơi thân thiết là sao Ngần ấy năm, sinh vật biến dị kỳ quái nào cũng từng gặp hết rồi, nhưng đây là lần đầu tiên họ gặp phải một sinh vật biến dị thân thuộc như vậy Bọn họ rốt cuộc may mắn cỡ nào chứ, hoặc là không gặp phải một sinh vật biến dị nào, hoặc là đột nhiên gặp phải loại sinh vật rõ ràng đã thức tỉnh trí tuệ này Hỏi thăm một hồi, cây mộc lan vẫn đang hắt xì, cuối cùng thật sự không nhịn được nữa mà kéo cánh hoa xuống bịt lỗ mũi, lúc này mới bớt hắt xì, cây Mộc Lan rõ ràng dễ chịu hơn không ít, lại cẩn thận đánh giá đội buôn Nam Vu rồi tiếp tục soi mói, "Mấy người mặc cái kiểu… à, không có gì Cố lên, làm việc chăm chỉ nhé Sau này nhất định sẽ không thiếu quần áo đẹp và đồ ăn ngon.. Bởi vì không biết chuyện gì đang xảy ra với cái cây này nên những người trong đội buôn Nam Vu chỉ biết căng da đầu nghe lời dong dài Nửa giờ sau, đúng lúc mọi người trong đội buôn đã sắp không chịu nổi nữa, bên cạnh đột nhiên có một cây mộc lan mọc lên từ mặt đất, sau đó kéo cây mộc lan đang lảm nhảm đi mất Hai cái cây rời đi được một quãng xa, đoàn người Nam Vu vẫn mơ hồ nghe được tiếng nói chuyện "Cậu kéo tôi làm gì Tôi chỉ tâm sự với bọn họ thôi mà Đừng lo, cậu vẫn là bạn cây thân nhất của tôi "Câm miệng "Sao cậu không vui Sao lại nhỏ nước thế kia Tức giận rồi à Hôm qua dị năng giả bất tài tưới nhiều nước quá sao, ui ui ui.. Cuối cùng bên tai cũng yên tĩnh lại, cả đội trầm mặc hồi lâu mới lấy lại tinh thần [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
“Hai cái cây đó đều thức tỉnh trí tuệ cả rồi?”
"Sinh vật biến dị đã thức tỉnh trí tuệ rất khó đối phó, cũng may hai cái cây kia không có ý định tấn công "Chúng ta may thật, hồi trước lang thang ở phía nam lâu như vậy mới chỉ nhìn thấy một sinh vật biến dị thức tỉnh trí tuệ ở xa xa …
Đội buôn vừa thảo luận sôi nổi vừa tiếp tục tiến về thành phố Trước khi vào thành, tình cờ gặp một nhóm người từ hướng khác đang trở về thành, những người đó nhìn thấy họ thì hơi ngạc nhiên nhưng vẫn tiến tới chào hỏi nhiệt tình "Mọi người từ đâu đến vậy Không phải người ở gần đây nhỉ, mọi người muốn vào thành phải không Vậy thì tốt, Lộc Thành của chúng tôi hiện giờ chính là huyện thứ 18 của Hạ Châu, vị trí địa lý rất tốt "Mấy người anh em có dị năng gì Có hệ kim hay hệ hỏa không Kỹ thuật luyện kim của Lộc Thành chúng tôi khá tốt, được Hạ Châu đích thân đến mua, còn chế tạo ra mấy chiếc nhẫn ma thuật.. Mọi người trong đội buôn Nam Vu: ".. Tình huống ở phương bắc là như thế nào Tại sao dù là sinh vật biến dị hay người sống sót đều thích lải nhải như vậy, ánh mắt nhìn họ cứ như đang nhìn chằm chằm vào mấy con dê béo Thấy vẻ mặt không đổi của Mạnh Nghiêu, mọi người trong đội mới yên tâm hơn một chút, đi theo mấy người sống sót phía bắc có vẻ bị bệnh tâm thần vào thành Tuy nhiên, khi họ vừa đến cổng thành, một đội ngũ khí thế hừng hực tiến về phía họ, mọi người trong đội đều cưỡi sói biến dị, bầy sói bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng, đôi mắt như có tia chớp, mang theo người và hàng hóa rời khỏi thành phố "Là đội buôn Hạ Châu Chúng ta bỏ lỡ mất rồi Chỉ có thể chờ lần sau thôi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] "Không sao, vừa lúc tôi đã dự trữ chút tài nguyên "Đáng tiếc hiện tại Hạ Châu không còn buôn bán dân cư nữa, haiz, không kịp thời cơ, nghe nói quyền cư trú ở Hạ Châu bây giờ yêu cầu rất cao Bởi vì áp lực của bầy sói biến dị, mọi người trong đội buôn Nam Vu cũng tự giác trốn sang một bên, sau đó liền nghe được những người xung quanh bàn tán xôn xao khiến tam quan của họ điên đảo một phen, tại sao lại có người thích bị buôn bán cơ chứ Đây là sở thích kỳ quái gì vậy Bầy sói tràn đầy khí thế rời khỏi thành trì, những nhân tài từ đội buôn Nam Vu tiếp tục tiến vào thành phố Sau đó, một thành phố tận thế hoàn toàn khác mở ra trước mắt họ, đối mặt với thế giới ma thuật ấy, mọi người trong đội buôn Nam Vu đều có chút choáng ngợp Cửa hàng chuyên bán đồ rèn của tinh linh là cái quái gì, còn có dược phẩm ma thuật lại là cái gì, kia là công ty kí hợp đồng sinh vật biến dị sao Tiệm tạp hóa xác sống cấp cao Ngay khi họ đang há hốc mồm, đội ngũ cùng vào thành với họ vẫn đang ở bên cạnh giải thích “Mặc dù Lộc Thành chúng tôi chưa có xác sống giao cơm hộp, quy mô của một số cửa hàng không thể so sánh với các thành phố lớn, nhưng chúng tôi vẫn là huyện thành thứ 18 của Hạ Châu Mọi người có thấy đội quân sói biến dị vừa rời đi không Đó chính là sự công nhận về khoáng thạch được rèn ở Lộc Thành chúng tôi…”
Mọi người trong đội buôn Nam Vu nghe xong đều choáng váng, nếu tất cả những cảnh tượng trước mắt này chỉ là một lát cắt nhỏ thì khung cảnh ở thành phố Hạ Châu trong truyền thuyết sẽ đến cỡ nào đây Chẳng lẽ thật ra bọn họ không dịch chuyển xuyên không gian hay thời gian mà họ đã trực tiếp xuyên đến thời đại ma pháp Nam Vu bọn họ có cái lệnh dịch chuyển truyền kỳ đã rất ghê gớm rồi, nhưng tại sao nơi này đã bắt đầu bán túi không gian hoặc đạo cụ ma pháp rồi Mọi người trong đội buôn Nam Vu đều cảm thấy mình bị đả kích liên tiếp, sau khi thích nghi, tất cả đều đưa ra quyết định tiếp theo, đó chính là đi đến thành phố trung tâm phía bắc luôn được nhắc mãi, Hạ Châu Nghe được quyết định của mọi người, đội trưởng đi theo bọn họ vào thành cũng không hề tức giận mà như đã nhìn nhiều thành quen: “Tôi biết rồi, cũng phải thôi, đời này không đi một chuyến đến Hạ Châu thì không xứng nói mình còn sống, nhưng điều kiện định cư ở Hạ Châu rất hà khắc, mọi người chắc sẽ không ở lại được đâu Nếu muốn tìm một thành phố lân cận để định cư, nhớ đến Lộc Thành chúng tôi nhé.”
Đối mặt với cách chào hàng nhiệt tình như vậy, đội buôn Nam Vu có hơi chịu không nổi, họ tạm biệt đội trưởng và bắt đầu đi dạo ở Lộc Thành Họ ghé thăm hết cửa hàng kì quái này đến cửa hàng kì quái khác, bao gồm cả tiệm tạp hóa xác sống cấp cao Lúc này họ mới hiểu được rằng ở phía Bắc, xác sống cấp cao là một mặt hàng hot, nếu không có xác sống cấp cao thì xác sống cấp thấp cũng được coi là tàm tạm đi, chủ cửa hàng vẫn còn đang than thở, bây giờ xác sống bên ngoài ngày một ít đi, càng ngày càng khó bắt, việc kinh doanh cũng theo vậy mà khó khăn Mọi người trong đội buôn Nam Vu: ".. Họ có lý do để nghi ngờ ông chủ cửa hàng đang khoe khoang khoác lác