Thấy vẻ mặt Khúc Lưu Thương như sắp khóc, Khúc Thanh Thủy vỗ vỗ vai cậu ta: "Anh hiểu mà, anh và bố mẹ cũng rất nhớ em, chỉ là tận thế liên lạc bất tiện, nếu không dẫn sông, chắc phải hai ba năm nữa chúng ta mới gặp được nhau.”
Mai Linh nghe vậy thì liên tục gật đầu, "Đúng đúng, may mà anh trai con đã thức tỉnh dị năng hệ nước Tiểu Lưu, con thức tỉnh dị năng gì vậy Khúc Lưu Thương đang chán nản, nghe vậy thì hơi thẳng lưng lên, "Con thức tỉnh dị năng hệ ánh sáng "Hệ ánh sáng không tồi, hệ ánh sáng không tồi Khúc Giang Châu hớn hở nói Mai Linh tiếp tục gật đầu, "Đúng vậy, không cần phát điện, trực tiếp chiếu sáng là được Tiểu Thất cũng khẳng định: "Đúng vậy, em trai đừng nhụt chí, hệ ánh sáng thực sự không tồi, ví như nó có thể.. có thể.. chiếu sáng, đúng, chiếu sáng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Khúc Lưu Thương bỗng nhiên có cảm giác như bị nghẹn một hơi, tại sao nghe như dị năng hệ ánh sáng còn không bằng dị năng hệ nước vậy Thấy ánh mắt tràn ngập vẻ an ủi của Mai Linh và Khúc Giang Châu, Khúc Lưu Thương cảm thấy rất lúng túng, vội vàng tìm chủ đề khác để giảm bớt sự xấu hổ, “Anh à, bốn năm không gặp, anh vẫn còn độc thân ư Em thấy bố mẹ cũng không thúc giục Mai Linh vừa dọn dẹp phòng vừa đáp: "Không vội, chuyện của anh trai con không cần phải lo Nhắc mới nhớ, còn Tiểu Lưu thì sao “Mẹ con nói đúng đấy, chuyện của con thì nhất định phải bàn.” Khúc Giang Châu nhịn không được nhắc nhở Khúc Lưu Thương đầu đầy dấu chấm hỏi, sao không hỏi ra được thông tin gì mà lại dẫn đến chính mình gặp rắc rối vậy Phát triển kiểu này có phải không đúng lắm hay không Nhưng hai ông bà Khúc đều là những người sáng suốt, mấy năm nay họ cũng đã nhìn ra rằng nhân duyên của con trai lớn không cần bọn họ nhọc lòng, bên người y có Vua Tinh linh, còn có hai dị năng giả như hổ rình mồi, ngược lại là con trai út nhiều năm không gặp mới là trọng điểm chú ý Đợi bữa sáng được dọn ra, Khúc Lưu Thương mới được giải thoát, không ngờ có một ngày cậu ta cũng bị giục cưới Trên bàn cơm, Khúc Lưu Thương nhìn Vua Tinh linh ngồi bên cạnh Khúc Thanh Thủy, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin: "Anh thật sự là Vua Tinh linh sao Đại Bạch ưu nhã gật đầu, sau đó để tôm đã bóc vỏ lên đĩa của Khúc Thanh Thủy, “Đúng vậy.”
Khúc Lưu Thương yên lặng hỏi hệ thống: [Tại sao trên thế giới này lại có vua Tinh linh Có thể để anh ta làm nam phụ được không?] Cậu ta cũng nhận thấy được vị Vua Tinh linh này rõ ràng có tình cảm sâu đậm với Khúc Thanh Thủy [Kí chủ chưa kích hoạt nhiệm vụ nhánh của tinh linh, không thể định tơ hồng.]
[Hảo cảm của Khúc Thanh Thủy với Vua Tinh linh là bao nhiêu?]
[90, cấp bậc: muốn ước định đời đời kiếp kiếp.] Hệ thống lạnh như băng đáp lại Nghe được con số này, Khúc Lưu Thương không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng xét đến dáng vẻ như tảng băng thường ngày của Khúc Thanh Thủy, cậu ta liền bình thường trở lại: [Còn độ hảo cảm của Vua Tinh linh đối với Khúc Thanh Thủy thì sao?]
[100, cấp độ: nhận định là bạn lữ linh hồn.]
Nhìn thấy hy vọng hoàn thành nhiệm vụ phụ ngay trước mắt nhưng lại không thể trói định được, cảm giác này khỏi phải nói khó chịu cỡ nào Nhưng một thời gian sau, Khúc Lưu Thương mới nhận ra rằng mình đã cảm thấy khó chịu từ lâu rồi Kể từ khi dòng sông nhân tạo này xuất hiện, một số lượng lớn các đội buôn từ phía bắc cũng bắt đầu tới đây, đến cùng họ còn có rất nhiều đặc sản của khu vực phía bắc, từ ăn, mặc, ở, phương tiện đi lại cho đến vật phẩm ma pháp Vì thế, người sống sót ở thành phố Nam Vu sôi trào, bọn họ ngạc nhiên trước những sinh vật, ma pháp, thứ thuốc thần kì ấy, càng ngạc nhiên hơn khi thấy trong số những vật phẩm được trao đổi của đội buôn phía bắc còn có cả xác sống Trong phút chốc, sự nhiệt tình ra ngoài của những người sống sót ở Nam Vu đã đạt đến mức cao chưa từng có Trên lục địa phía nam, cơn sốt săn lùng xác sống rất nhanh đã bắt đầu, khi các sinh vật biến dị ở phía bắc lan rộng ở phía nam, một số lượng lớn sinh vật biến dị ở phía nam cũng mở ra cánh cửa đến thế giới mới, hóa ra là hợp tác với con người mang lại nhiều lợi ích hơn, chất lượng cuộc sống cũng tăng lên rõ rệt Những người sống sót ở thành phố Nam Vu nhận ra rằng một thời đại mới đang mở ra, sau bốn năm chật vật, cuối cùng họ cũng nhìn thấy một tia hy vọng trong biển khổ này, mà hy vọng này đến từ một dị năng giả hệ nước tên là Khúc Thanh Thủy Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, nhiều thành trì ở phía nam đã mở đường thủy tới Nam Vu dưới sự trợ giúp của các dị năng giả hệ nước, càng có rất nhiều người sống sót dốc lòng muốn đi về phía bắc để xem thành phố Hạ Châu trong truyền thuyết Sự lưu thông của nhân tài, vật tư và các sinh vật đột biến cũng làm cho sự sống luân chuyển như dòng sông ấy, lan rộng khắp năm châu bốn bể Tiểu Thất căn cứ vào việc càng có nhiều người giàu thì đương nhiên sẽ có nhiều người mua thịt heo đóng hộp hơn, vì vậy y cũng không ngần ngại giúp đỡ các thành phố khác, đặc biệt là thành phố Nam Vu Y cảm giác gần đây nhân vật chính có chút rầu rĩ phiền muộn, tiếp tục như vậy sẽ không tốt cho sức khỏe, nhân vật chính phải sống đến trăm tuổi chứ Thực hiện: Clitus x T Y T
Vì vậy, anh trai tốt Khúc Thanh Thủy online, giúp em trai giải quyết các nan đề khác nhau, những người sống sót trong thành phố của em trai thiếu cái ăn Bồi dưỡng dị năng giả hệ nước và hệ thổ để làm ruộng Những người sống sót ở thành phố của em trai chỉ có một dị năng Lập tức cử những dị năng giả ưu tú của từng hệ đến giảng dạy Người trong thành phố của em trai sống không tốt Triệu tập một số lượng lớn dị năng giả đến giải quyết chỉ trong mấy ngày Nhưng dù đã cố gắng đến thế nhưng tâm trạng nhân vật chính vẫn chùng xuống, dường như trong lòng đang có gì đó đè nặng, vì vậy Tiểu Thất liền tìm Khúc Lưu Thương để tâm sự Mặt Khúc Lưu Thương vặn vẹo nặn ra một nụ cười: "Anh, em không sao đâu Em chỉ đang nghĩ ở những góc khuất mà chúng ta không thể nhìn thấy, nhất định có người đang đau khổ giãy dụa để sinh tồn Khi nào tận thế này mới qua đi Không hổ là nhân vật chính, giác ngộ rất cao, ốc thì chỉ muốn bán đồ hộp thôi, Tiểu Thất vui vẻ vỗ vỗ vai Khúc Lưu Thương: “Cứ giao cho anh.” Nói xong y liền xoay người rời đi, dáng vẻ như thể sắp đi làm chuyện lớn Khúc Lưu Thương: !! Tại sao có cảm giác cậu ta đã nói điều gì đó không thể, bây giờ cậu ta rút lại những gì vừa nói có còn kịp không Vì để sớm ngày khôi phục sức khỏe thể chất và tinh thần của nhân vật chính, Tiểu Thất quyết định không thể ngồi yên một góc, y muốn bán thịt heo đóng hộp của mình cho toàn thế giới Vì vậy, trong mấy năm kế tiếp, những đội buôn kỳ lạ bắt đầu băng núi non, vượt biển lớn, hoặc cưỡi cá voi hậu cần, du hành đến mọi ngóc ngách trên thế giới Có đầy đủ nhân lực, Hạ Châu phát triển từng ngày, cuối cùng vào năm thứ bảy tận thế, ngũ đại tinh linh mộc, hỏa, thổ, kim, thủy cuối cùng cũng ra đời, cũng có nghĩa là nguyên tố ngũ hành của thế giới này đang hướng tới sự cân bằng, theo chu kì thì một kỷ nguyên ma pháp mới sắp mở ra Ở trung tâm thành phố Nam Vu, một bản đồ thế giới đặc biệt được treo lên, theo đội buôn của họ trải rộng khắp thế giới, khu vực màu đỏ thuộc về họ trên bản đồ cũng ngày càng được mở rộng hơn Mỗi ngày Tiểu Thất đều sẽ chu đáo báo cho Khúc Lưu Thương, hôm nay lại có quốc gia nào tuyên bố gia nhập, nước nào nguyện ý trở thành nước phụ thuộc, mỗi lần nói xong, Tiểu Thất đều hỏi với vẻ mong đợi: "Em trai, em có vui không Rốt cuộc có một ngày, khi hai người nhận được ánh mắt kính ngưỡng của những người sống sót khác trong thành phố trước bản đồ thế giới, Khúc Lưu Thương cũng bùng nổ, cậu ta sụp đổ nắm lấy cổ áo của Khúc Thanh Thủy, "Đây chỉ là trò chơi, còn anh là một NPC Tại sao lại có nhiều ý tưởng như vậy Tôi không chơi nữa là được chứ gì Tôi muốn rời đi Hệ thống Tôi muốn rời đi Bốn phía lặng ngắt như tờ, mọi người kinh ngạc nhìn Khúc Lưu Thương đột nhiên phát điên Tiểu Thất cũng hơi ngoài ý muốn, trong đầu gõ gõ 6362 đang nghiện game: [Hộp thư nhỏ, nhân vật chính gọi mày kìa!]
6362 bề bộn nhiều việc liền dành ra chút thời gian để xem xét Khúc Lưu Thương một chút: [Cái cậu ta gọi là hệ thống của cậu ta, khác với hệ thống của bọn tui Nó không đứng đắn lắm đâu, giống một cái plug-in í.]
"Hệ thống Cậu có nghe thấy không Tôi muốn rời khỏi trò chơi Ông đây không chơi cái game thực tế ảo này nữa Phát hiện mình vẫn chưa thoát khỏi trò chơi, Khúc Lưu Thương có chút hoảng sợ Thật ra mấy năm nay, cậu ta đã mơ hồ nhận ra điều gì đó rồi, chỉ là không dám nghiệm chứng mà thôi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [Xin lỗi, đây là thế giới thực, không phải game thực tế ảo, không thể thoát ra giữa chừng, xin kí chủ hãy cố gắng hoàn thành nhiệm vụ phụ.]
"Không thể nào Tôi nhớ mình đang chơi game thực tế ảo mà [Đó chỉ là để giảm bớt chỉ số sợ hãi của ký chủ thôi, xin kí chủ hãy nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, nếu không sẽ bị mắc kẹt trong thế giới này.]
Kể từ ngày đó, ở Nam Vu bắt đầu có tin đồn lan truyền rằng cựu Thánh tử Nam Vu đột nhiên phát điên vì không thể chấp nhận tận thế, lầm tưởng rằng mình đang chơi một trò chơi xây dựng ngày tận thế Hai ông bà Khúc đương nhiên là đau lòng không thôi, nhưng kể từ đó Khúc Lưu Thương bị tự kỷ rất nặng, dành phần lớn thời gian nhốt mình trong phòng Khúc Lưu Thương thực sự có chút hỗn loạn, cậu ta đến từ một thế giới có công nghệ rất tiên tiến, mà cậu ta đã tham gia vào một trò chơi xây dựng thực tế ảo về tận thế Mục đích chính của trò chơi là thu thập nhân tài và tín ngưỡng, thành lập căn cứ, sinh tồn trong tận thế [Ký chủ đột ngột chết trong quá trình thử nghiệm trò chơi, khi trói định, hệ thống đã từng nhắc nhở, nhưng ký chủ quá bài xích, vậy nên hệ thống tự động khởi động quá trình hợp lý hóa trong não...] Hệ thống truyền tất cả quá trình đến não của Khúc Lưu Thương Nhưng Khúc Lưu Thương vẫn không thể tin tất cả chuyện này, bởi vì cậu ta thực sự không thể phân biệt được đâu là thật, đâu là giả Cuối cùng, sau một thời gian dài đấu tranh tư tưởng, Khúc Lưu Thương chấp nhận hiện thực, cậu ta nghĩ thông rồi, dù thế giới này có là giả thì đây vẫn là thật, bản thân cậu ta cũng là thật, cậu ta phải nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ, thu thập đủ lực tín ngưỡng để đi chiêm ngưỡng những thế giới khác [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhưng đúng vào lúc này, Khúc Thanh Thủy liền gõ cửa, "Này, em trai, tận thế kết thúc rồi, em đã vui chưa
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Khúc Lưu Thương: “…” Bây giờ cậu ta chỉ muốn lật bàn May mà Khúc Lưu Thương suýt thì tự kỷ lại không khóc, cậu ta bước ra khỏi phòng, chiêm ngưỡng thế giới này từ một góc nhìn mới Sau đó cậu ta mới nhận ra rằng thế giới này hoàn toàn khác với thế giới trong đầu cậu ta Cậu ta nhìn Khúc Thanh Thủy cùng Vua Tinh linh bay đi, trong lòng thầm nghĩ nếu đây thật sự là một game thực tế ảo thì Khúc Thanh Thủy đại khái đã mở ra một kết cục ẩn giấu hoàn toàn khác và cực kỳ khó nhằn, rốt cuộc ai mà ngờ được rằng ở thế giới tận thế lại ẩn giấu một thời đại ma pháp chứ Nếu có thể mở ra kết cục như vậy, cho dù cậu ta không thể hoàn thành nhiệm vụ, có phải cậu ta cũng có thể ảo tưởng một chút về việc rời khỏi thế giới này bằng cách khác hay không Lúc sau, Khúc Lưu Thương hoạt động ở mọi ngóc ngách trên thế giới như được tiêm máu gà Tiểu Thất khá hài lòng về điều này, quả nhiên thế giới hòa bình, nhân vật chính liền vui vẻ Các nhân vật chính vui vẻ đều thành công sống đến một trăm tuổi như Tiểu Thất mong muốn, bản thân Tiểu Thất không chọn qua đời vào ngày mình 99 tuổi, bởi vì ngày đó, Đại Bạch đã trồng một loại cải thìa mới, mùi vị rất ngon đến nỗi Tiểu Thất quyết định ở lại hai ngày rồi mới chết Kết quả đêm nay lại chậm mất mấy trăm năm, ngay cả nhóm nhân vật chính cũng lần lượt được tiễn đi Bất cứ khi nào Tiểu Thất muốn nhắm mắt xuôi tay, Đại Bạch sẽ luôn nghiên cứu ra những loại củ cải hoặc cải thìa mới cực kỳ ngon Mãi đến sau này, tóc của Vua Tinh linh bất lão bất tử bắt đầu bạc trắng, Đại Bạch biến thành Lão Bạch, nhưng Khúc Thanh Thủy vẫn là dáng vẻ như cũ Tiểu Thất thậm chí còn hoài nghi có phải Khúc Thanh Thủy thức tỉnh dị năng trường sinh bất lão gì đó rồi không, cho đến một ngày, y đột nhiên nghe được Tiểu Thập nhắc mãi: "Vua Tinh linh trộn máu vào đất ăn ngon thật Tiểu Thất cầm lấy lá củ cải hỏi: “Từ đâu ra?”
Tiểu Thạch giật lại lá của nó, “Đại Bạch tự mình rải, dùng để trồng cải thìa và củ cải, cải đây chỉ lén lút đào một cái thôi mà!”
Sau khi biết được nguồn gốc của món cải thìa biến dị và củ cải thơm ngon, Tiểu Thất quyết định qua đời vào ngay đêm hôm đó, ốc là một con ốc đứng đắn, không ăn cải thìa máu hay củ cải máu đâu Nhưng Đại Bạch, ồ, không đúng, lúc này đã là Lão Bạch tóc bạc trắng vội vàng chạy tới, sau khi thuyết phục không có hiệu quả, Lão Bạch trực tiếp cuộn giường lại, đặt chồng khăn tay thật dày lên đó, tỏ vẻ mình muốn bỏ nhà ra đi Tiểu Thất tức khắc hận rèn sắt không thành thép, “Trên con đường trồng cải thìa biến dị nhất định phải làm đến nơi đến chốn, không được đi đường ngang ngõ tắt.”
Lão Bạch dừng bước, quay đầu lại hỏi: “Vậy nếu anh làm đến nơi đến chốn, em có thể chờ anh được không?”
Một lát sau, Tiểu Thất gật đầu: “Được.”
Lúc này Lão Bạch mói ôm khăn tay trở về giường: “Ở phương diện này anh không có thiên phú gì cả, em nói lời phải giữ lời, kiên nhẫn nhé.”
Tiểu Thất vỗ ngực: "Thứ ốc không thiếu nhất chính là kiên nhẫn Lão Bạch đưa lưng về phía Tiểu Thất, lộ ra nụ cười mỹ mãn.