Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 80: NGƯỜI BỊ HẠI BỊ SO SÁNH CHỈ MUỐN CHẾT - 01: TRÙNG HỢP CỦA TRÙNG HỢP CỦA TRÙNG HỢP





Là một ví dụ điển hình của thời đại, mỗi lần nhắc đến Vu XX, thì luôn đi kèm với hàng loạt lời dạy dỗ, cái gì mà tham lợi nhỏ chịu lỗ lớn, không có tiền từ trên trời rơi xuống, nếu có cũng chỉ là bẫy, cái gì mà người lớn thì phải có khả năng phân biệt và khả năng chịu trách nhiệm của người lớn, nếu không thì dù có trưởng thành cũng vẫn là đứa bé to xác của thời đại
Tất nhiên, một số người phản đối kiểu luận điểm đổ lỗi cho nạn nhân này, nhưng khi càng nhiều thông tin về ký chủ và nhân vật chính lộ ra, người có thể nói thay ký chủ ngày càng ít, ngược lại càng nhiều lời đồn được gán lên
Cuối cùng, mọi người không còn quan tâm đến ký chủ vốn dĩ là người như thế nào nữa mà càng quan tâm đến việc rốt cuộc ký chủ có thể tệ đến mức nào hơn
Lừa dối người già, tên vô dụng*, ghét nghèo yêu giàu, đánh lộn ẩu đả, thiếu niên nghiện Internet…
*raw là 烂泥扶不上墙: bùn nhão không trát nổi tường, ý chỉ người vô dụng
Mà so với ký chủ lại là cuộc đời huyền thoại của nhân vật chính, từng bước đi từ dưới đáy xã hội lên đỉnh cao cuộc đời
Toàn bộ cốt truyện sau này, cốt truyện thật sự của ký chủ cũng không nhiều, về cơ bản, nội dung liên quan đến nhân vật chính là sau khi ký chủ chết
Về việc này, Tiểu Thất có chút bối rối, chẳng lẽ là vì không để lạc cốt truyện, nhiệm vụ sống đến chín mươi chín tuổi ở thế giới này sẽ không hoàn thành được
[Hệ thống sao có thể phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy
Để giữ cho cốt truyện không đi sai hướng, hệ thống đặc biệt tạo cơ hội cho ký chủ sống lại, đương nhiên, thân thể sống lại không thể là Vu Hàng Thư
Nói cách khác, bình thường sau khi cốt truyện hoàn thành, ký chủ chỉ cần tìm một người vừa chết để hồi sinh, sau đó sống ở thế giới này cho đến già.]  6362 sau khi giải thích liền lộ ra vẻ mau khen ngợi tôi đi, kiểu lợi ích này hiển nhiên chỉ có nhóm thế thân có tỷ lệ đình công cao mới được hưởng
Tiểu Thất thấy tiếc vì không thể trực tiếp dùng xác của Vu Hàng Thư để làm xác chết vùng dậy, nhưng y vẫn rất quan tâm đến việc dưỡng lão
Tiểu Thập nghe xong không thể không dội cho y một gáo nước lạnh: “Các cậu đừng quên, đây là thế giới cấp A, hệ thống có thể cho phép cậu dễ dàng lấy được 400MZ tệ sao
Nhất định là có bẫy!”
Nghe xong, 6362 lập tức bao biện cho hệ thống: [Chúng ta không giống con người, không có nhiều kịch bản như vậy, nói dưỡng lão chắc chắn sẽ dưỡng lão!]
“Ừm ừm, về điểm này thì tao nhìn thấy trên hộp thư nhỏ rồi, chắc hẳn hệ thống nào cũng ngu ngốc cả.” Tiểu Thất khẳng định
 6362: [Có chữ sai kìa.]
Tiểu Thất: “Đừng để ý mấy chi tiết lặt vặt, mày là hệ thống muốn làm việc lớn.”
 6362: [Có lý.]
Tiểu Thập ôm bó lá củ cải trước ngực, kiêu ngạo ngẩng đầu nói: "Vậy thì chờ xem, thế giới này chắc chắn không đơn giản
Vừa dứt lời, điện thoại của Tiểu Thất trên bàn rung lên hai lần, hiển nhiên là có tin nhắn mới
Muộn thế này ai còn gửi tin nhắn nữa
Tiểu Thất tò mò cầm điện thoại lên mở khóa, sau đó phát hiện ra đó là tin nhắn từ phía chính phủ, nội dung như sau:
Gần đây, trong thành phố của chúng ta lần lượt phát hiện ra thi thể phụ nữ không đầu, căn cứ vào vết thương trên thi thể để xác định công cụ gây án, trước mắt không tìm thấy manh mối nào về kẻ giết người hàng loạt
Mong quần chúng nhân dân chú ý an toàn, giảm việc đi lại vào ban đêm
“Thấy chưa
Thấy chưa
Tôi đã nói thế giới này không đơn giản mà!” Tiểu Thập bên cạnh điện thoại nhảy lên, lớn tiếng bày tỏ sự khôn ngoan của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Thất lắc đầu: “Chẳng qua chỉ là trùng hợp.”
6362 phụ họa: [Đúng vậy, chỉ là trùng hợp thôi.]
Nói xong, Tiểu Thất tắt điện thoại, sau đó quyết định nhập vai, thức khuya chơi game, nhưng khi vừa chạm vào chuột, trên màn hình máy tính đột nhiên xuất hiện một hộp thông tin, vốn dĩ tưởng là quảng cáo, nhưng khi nhìn kỹ hơn thì đó là một thông báo, nội dung thông báo như sau:
Hiện tại, tin tức tên sát nhân ma liên tiếp giết mười người Chu Dược đã vào thành phố của chúng ta, tin tức vẫn chưa được xác nhận, tuy nhiên có rất nhiều báo cáo về việc nhìn thấy hắn, vì vậy khuyến cáo người dân nên chú ý an toàn
Phía dưới tin tức còn có hai tấm hình của Chu Dược, bên dưới tấm ảnh là mức tiền thưởng truy nã của người này
Tiểu Thất và 6362 ngây người nhìn chằm chằm vào máy tính, Tiểu Thập duyên dáng vuốt lá củ cải: “Sự thật chứng minh, củ cải là thứ thông minh nhất.”
6362 nhanh chóng phủ nhận: [Không, đây chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên trong trùng hợp mà thôi.]
Tiểu Thất nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính một lúc: “Nếu không chơi game, thì vẫn có thể kiếm tiền bằng cách truy bắt sát nhân ma.”
Lá củ cải của Tiểu Thập lập tức vươn lên, chen lên trước máy tính để nhìn kỹ hơn, nó phát hiện phần thưởng dành cho người đàn ông tên Chu Dược này cao tới hai mươi nghìn tệ
Tiểu Thất đẩy lá củ cải trước mặt sang một bên: "Ốc sắp bắt đầu làm việc, mi sang bên cạnh chơi đi
Tiểu Thập dùng lá ôm chặt lấy máy tính: “Hôm nay muộn rồi, cậu nghỉ ngơi đi, tôi giúp cậu chơi game.”
Thực hiện: Clitus x T Y T
Tiểu Thất nghe xong, nghĩ đi nghĩ lại cũng không từ chối, ngược lại giao nhiệm vụ rèn luyện sức mạnh hôm nay của Vu Hàng Thư cho Tiểu Thập, Tiểu Thập gật đầu liên tục tỏ ý oke
Sau đó Tiểu Thất mới bò về giường ngủ
Sau khi lấy được máy tính, Tiểu Thập lập tức điên cuồng dùng lá bấm bàn phím lạch cạch
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày, nó nhanh chóng điều tra sát nhân ma tên Chu Dược
Ngày hôm sau, khi Tiểu Thất thức dậy thì Tiểu Thập vẫn đang loay hoay với máy tính, vẻ mặt tận tâm khiến Tiểu Thất rất cảm động, Tiểu Thất lại phân công nhiệm vụ hôm nay, sau đó lục phòng tìm mì ăn liền của hôm nay
May mắn thay, vẫn còn vài ngày cho đến khi ký chủ hết lương thực, mì ăn liền vẫn còn, Tiểu Thất đang húp mì thì thở dài: “Phải lựa chọn cẩn thận thời điểm hồi sinh, tốt nhất là vừa hồi sinh liền có thể trồng cải thìa nuôi heo con, sau đó vui vẻ sống đến chín mươi chín tuổi
Tiểu Thập nghe xong thì ngẩng đầu khỏi máy tính, sau đó trừng đôi mắt thức khuya, nói: “E là rất khó, cải đây vẫn nổi tiếng là có tầm nhìn xa, thế giới này đầy rẫy cạm bẫy.”
Tiểu Thất nghe vậy có chút bối rối, y đang định hỏi thì chuông cửa đột nhiên vang lên, Tiểu Thất vô thức nhìn thời gian trên điện thoại, đã là bảy giờ sáng, vào ngày thường ngay cả người giao đồ ăn cũng sẽ không đến sớm như vậy
Mang theo tâm trạng nghi ngờ ra mở cửa thì phát hiện bên ngoài là một cảnh sát mặc cảnh phục, người đàn ông đeo găng tay trắng, trên tay cầm một cuốn sổ và một cây bút, giọng điệu rất tự nhiên hỏi: “Chào cậu, tôi là Chu Lịch của đồn cảnh sát quận Tả Diên, thành phố An Thương, có một số tình huống mong cậu hợp tác điều tra.”
Ốc sên ngoan ngoãn gật đầu “Được.”
Sau khi nghe xong, viên cảnh sát bắt đầu hỏi: “Cảm ơn sự hợp tác của cậu
Hai ngày qua các cậu có thấy người lạ nào ra vào khu dân cư không?”
Tiểu Thất nhớ lại ký ức của Vu Hàng Thư, cố gắng suy nghĩ: “Ừm
Có một người!”
Viên cảnh sát trước mặt ngẩng đầu lên, ngừng viết: “Mời cậu nói.”
“Bác gác cửa mỗi bữa đều ăn cải thìa.” Điều này rõ ràng là không hợp lý, một người có thể ăn cải thìa mỗi bữa sao có thể làm người gác cửa được
Viên cảnh sát??
Hai người bế tắc trong chốc lát, hiển nhiên hai bên không hiểu rõ ánh mắt của nhau, may mắn thay, viên cảnh sát không rối rắm về điều này mà tiếp tục hỏi: “Khoảng hai giờ đêm hôm qua, cậu có nghe thấy tiếng động lạ nào không?”
Tiểu Thất - người luôn có chất lượng giấc ngủ tốt nghe thấy thế thì hỏi ngược lại: “Tiếng động lạ gì
Anh có thể lấy ví dụ được không?”
Viên cảnh sát “……”
Rõ ràng cảnh sát không thu được manh mối hữu ích nào từ Tiểu Thất, nhưng chú cảnh sát vẫn tốt tính và cảm ơn y, sau đó tạm biệt và rời đi
Tiểu Thất đóng cửa lại, đi thẳng đến chỗ mì gói của mình, húp xì xụp ăn sáng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Thập đang ngồi trước máy tính đột nhiên mở miệng: “Lúc hai giờ tối hôm qua, tôi nghe thấy tiếng động ở nhà bên cạnh, nhưng sau vài lần thì ngừng lại.”
“Cái gì?” Tiểu Thất nghe vậy, lập tức đặt mì ăn liền xuống, sau đó chạy nhanh ra cửa, mở cửa xem có tìm được viên cảnh sát đã rời đi mấy phút trước hay không
May mắn thay, viên cảnh sát chuẩn bị bấm chuông cửa ngay khi y mở cửa
Viên cảnh sát rõ ràng rất bất ngờ nhưng vẫn lễ phép chào hỏi: “Chào cậu, tôi là Chu Lịch của đồn cảnh sát quận Tả Diên, thành phố An Thương, đây là giấy tờ tùy thân của tôi
Hiện tại có một số tình huống hy vọng cậu có thể hợp tác điều tra.”
Tiểu Thất ngơ ra, những lời này nghe quen lắm, nhưng y chỉ chớp chớp mắt, nhìn thế nào cũng thấy Chu Lịch trước mặt không phải là Chu Lịch vừa rồi
“Này cậu?” Không có tiếng trả lời, viên cảnh sát nhắc nhở y lần nữa
 
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
“Xin lỗi, vừa rồi cũng có một cảnh sát tên Chu Lịch tới đây để điều tra.” Tiểu Thất lấy lại tinh thần rồi giải thích
 Viên cảnh sát nghe thấy chỉ sửng sốt vài giây rồi nhanh chóng phản ứng lại: “Người đó đã đi bao lâu rồi?”
 Tiểu Thập vẫn đang nhìn vào máy tính trong phòng liếc nhìn đồng hồ rồi nói: “4 phút 53 giây.”
 “4 phút 53 giây.” Tiểu Thất thành thật trả lời
Viên cảnh sát ngạc nhiên nhìn Tiểu Thất, sau đó lấy bộ đàm ra và bắt đầu liên lạc với cảnh sát khác, nói rằng nghi phạm vừa rời khỏi tiểu khu năm phút trước, hiện nay rất có thể vẫn còn ở gần đây
“Thưa cậu, cậu có thể nhớ lại tướng mạo của người đàn ông vừa rồi không?” Viên cảnh sát như thường lệ hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
 “Nhớ chứ.” Chỉ mới mấy phút trước, trí nhớ của ốc vẫn luôn tốt
Viên cảnh sát nghe xong có chút kinh ngạc, xác nhận lần nữa: “Nếu tôi nhờ cậu giúp vẽ sơ lược về nghi phạm, cậu có chắc mình có thể mô tả rõ ràng không?”
“Có thể.” Tiểu Thất cảm thấy việc này cũng không có gì khó khăn, “À, anh có thể đợi tôi ăn mì xong được không?”
Cảnh sát Chu Lịch nghe vậy, hai mắt sáng lên, “Mời cậu tiếp tục ăn, tôi ở đây chờ cậu.”
Sau đó Tiểu Thất trở về phòng tiếp tục ăn mì gói của y, thở dài nói tính tình viên cảnh sát này thật tốt
Chu Lịch ở ngoài cửa không khỏi nghiêng đầu nhìn qua cánh cửa đang mở, như sợ Tiểu Thất bỏ chạy, cùng lúc cũng bắt đầu báo cáo tình hình cho đồng đội: “Tôi đã tìm được một người có trí nhớ siêu phàm ở đây, cậu ấy nhớ được ngoại hình của nghi phạm, có thể hỗ trợ chúng ta vẽ chân dung nghi phạm.”
Vài giây sau, bộ đàm của Chu Lịch gần như phát nổ, đồng đội, thậm chí cả sếp của anh cũng bắt đầu hỏi xem thông tin này có đáng tin cậy hay không
 Chu Lịch nhìn căn nhà thuê nhỏ, người thanh niên trong phòng đang cầm bát mì ăn liền húp nước: “Tính khả thi rất cao.”
Sau khi Tiểu Thất ăn xong mì gói, với tư cách là một công dân tốt, y sẵn sàng giúp đỡ chú cảnh sát giải quyết vụ án, kết quả vừa đi ra ngoài đã phát hiện thêm mấy cảnh sát mặc cảnh phục ở bên ngoài, Tiểu Thất có chút bối rối
Tại sao mỗi lần y ra ngoài lại có cảm giác như có phép thuật vậy
“Đồng chí Tiểu Vu đúng không, phiền cậu đi cùng chúng tôi một chuyến, thủ đoạn của nghi phạm lần này cực kỳ ác độc, đã có bốn người thiệt mạng
Chúng tôi cũng rất tiếc vì những gì đã xảy ra với hàng xóm của cậu
Chúng tôi hy vọng rằng với sự giúp đỡ của cậu, chúng tôi có thể sớm bắt được tên tội phạm và trả lại công lý cho người đã khuất.” Một cảnh sát lớn tuổi bắt tay Tiểu Thất
Tiểu Thất chợt tỉnh ngộ: “Cái gì, hàng xóm của tôi bị giết sao?”
Cảnh sát, “...” Đây là người có trí nhớ siêu phàm sao
Tại sao cung phản xạ có vẻ hơi dài, cả khu dân cư đã truyền tin sáng sớm, nhưng người hàng xóm này lại không hay biết gì về chuyện đó, chẳng trách vừa rồi y có thể bình tĩnh ăn mì gói như vậy
6362 trong đầu nhắc nhở: [Trong cốt truyện quả thật là như vậy, nhưng không liên quan gì đến ký chủ hay cốt truyện, ký chủ cũng không cần phải để ý.]
Giọng nói của Tiểu Thập từ trong phòng truyền ra: “Tôi đã sớm nói thế giới này đầy rẫy cạm bẫy, những chuyện như giết hại hàng xóm này dễ như trở bàn tay, cậu có thể tưởng tượng đây là thế giới như thế nào.”
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.