Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 81: NGƯỜI BỊ HẠI BỊ SO SÁNH CHỈ MUỐN CHẾT - 02





Nhìn cậu thiếu niên đang bị sốc, viên cảnh sát kiên nhẫn trấn an, bảo rằng họ sẽ bảo vệ y an toàn
Tiểu Thất không chỉ bị sốc trước cái chết của người hàng xóm mà còn bởi vì cuối cùng y cũng nhận ra rằng thế giới này có gì đó lạ lắm
Từ đêm qua đến nay, y liên tục nhận được cảnh báo về vụ án giết người hàng loạt, sáng sớm vừa thức dậy thì phát hiện hàng xóm đã bị giết, bây giờ không thể dùng từ ngẫu nhiên để giải thích nữa rồi
Mặc dù sốc lắm nhưng Tiểu Thất vẫn ngoan ngoãn đi theo cảnh sát về đồn để mô tả nghi phạm, công việc diễn ra rất suôn sẻ
Tiểu Thất cẩn thận mô tả chi tiết về nhân vật trong đầu, chưa đầy một giờ thì công việc đã hoàn thành
Tiểu Thất nhìn người trên bảng vẽ, gật đầu xác nhận: “Chính là người này.”
Sau khi có được bức chân dung, cảnh sát lập tức vào cuộc và phát lệnh truy nã tại thành phố An Thương
Tiểu Thất thấy cảnh sát đang bận rộn, bèn hỏi: “Tôi có thể về chưa?”
“Cậu bạn nhỏ, xin chờ một chút.” Một giọng nói khàn khàn và đôn hậu chợt vang lên, cảnh sát xung quanh đều đứng dậy, hiển nhiên thân phận của đối phương không hề thấp
“Xin chào chú cảnh sát, cháu đã mười chín tuổi, đã thành niên rồi.” Tiểu Thất sửa lại
Viên cảnh sát lớn tuổi mỉm cười, ông rất dễ tính: “Được rồi, cậu Tiểu Vu, cháu có bằng lòng hợp tác với chúng tôi để làm một bài kiểm tra đơn giản không, cháu còn có thể nhận được tiền thưởng sau khi hoàn thành nữa đó.”
Tiểu Thất đồng ý ngay khi nghe tin có tiền thưởng
Thế là y bị dẫn đến một căn phòng khác, phòng này rất đơn giản, trừ bàn ghế ra thì chỉ có một chiếc hộp đựng hồ sơ màu xanh đậm nằm trên bàn
Có một người đang ngồi đối diện, anh ta ra hiệu bảo Tiểu Thất mở hộp hồ sơ rồi mới giải thích: “Cậu Vu, số ảnh cậu đang cầm là những nghi phạm giết người hàng loạt hiện tại của chúng tôi
Bởi vì vẫn chưa có bằng chứng thuyết phục, nên cảnh sát còn chưa công bố ra bên ngoài, mặt sau mỗi bức ảnh đều có ghi tên nghi phạm
Bây giờ tôi cho cậu ba phút, cố gắng nhớ những người này.”
Tiểu Thất nhìn một đống ảnh trong hộp đựng hồ sơ, hỏi: “Toàn của thành phố An Thương à?”
“Không, đây là của quận Tả Diên.” Người đàn ông giải thích
Tiểu Thất “...” Chẳng lẽ ở thế giới này, việc giết người hàng loạt là một nghề rất phổ biến hả
Tiểu Thất vừa xem lại ký ức của Vu Hàng Thư, vừa bắt đầu xem những bức ảnh trong hộp hồ sơ, y không hiểu mục đích của bài kiểm tra này lắm, chẳng lẽ là để xác định y không phải tên mù mặt à
Trong vòng ba phút, Tiểu Thất đã ghép các bức ảnh lại với nhau như lật bài poker, sau đó y nhặt từng tấm lên, lật ngửa từng bức ảnh và đọc tên chủ nhân của chúng
Hơn hai mươi bức ảnh được trải ra, người ngồi bên kia bàn bắt đầu kiểm tra từng cái một theo lời Tiểu Thất, sau đó ánh mắt anh ta càng ngày càng sáng, hiển nhiên đáp án nào của Tiểu Thất cũng đều chính xác cả
Thái độ của viên cảnh sát dần trở nên nghiêm túc hơn, “Xin hãy đợi một chút.”
Người này vừa nói xong thì rời đi ngay, bên ngoài phòng, những cảnh sát đang quan sát mọi chuyện qua tấm kính một chiều đều bồn chồn không yên, trong quận Tả Diên nhỏ bé của họ cũng xuất hiện một người có trí nhớ siêu phàm kìa
Trong lúc đó, Tiểu Thất và 6362 đang thảo luận về thế giới kỳ lạ này: [Có phải số kẻ giết người hàng loạt ở thế giới này còn nhiều hơn cải thìa không vậy?]
Trải qua rất nhiều biến cố, rõ ràng 6362 đã bớt tự tin: [Có thể là do gần đây bọn biến thái tụ tập lại với nhau.]
[Thật ra bắt mấy tên này làm phân bón cũng khá ổn, hộp thư nhỏ ơi, mày có thấy cảnh hàng xóm chết không
Tình hình thế nào vậy?]
[Ken két ken két… không thấy… ken két]
Hiển nhiên việc nghiến răng đã chứng minh rằng 6362 đang nói dối, lúc sáng khi Tiểu Thất rời đi thì y chưa thấy hiện trường vụ án, nhưng 6362 vừa tệ vừa hèn đã nghiến răng cả buổi sáng, chắc hẳn tên nhóc tò mò này đã lẻn sang nhà bên cạnh xem rồi
Nghe thấy tiếng nghiến răng quen thuộc, Tiểu Thất không nhịn nổi mà ngáp dài
Cạch một tiếng, cánh cửa mở ra, viên cảnh sát lớn tuổi nhất bước vào và bắt tay với Tiểu Thất, “Cậu Tiểu Vu, không biết liệu cậu có hứng thú với nghề tay trái không, trở thành nhân viên đặc biệt của cục cảnh sát quận Tả Diên chúng tôi, lương cao và không bắt buộc phải làm việc tại văn phòng.”
Tiểu Thất có chút bối rối, vội vàng hỏi 6362: [Hộp thư nhỏ, có phải cốt truyện đi chệch hướng rồi không?]
[Không, đừng lo lắng, cốt truyện vẫn chưa bắt đầu.] 6362 cũng hơi hoảng
[Vậy chuyện này…] Tiểu Thất nghe xong lập tức ngoan ngoãn gật đầu: “Cháu có hứng thú, rất có hứng thú ạ.”
Thực hiện: Clitus x T Y T
Nụ cười của viên cảnh sát càng trở nên thân thiện hơn: “Được lắm, lát nữa sẽ có người đến hướng dẫn cậu làm quen với lưu trình công việc, sau đó ký cam kết bảo mật là xong
Tôi thay mặt sở cảnh sát hoan nghênh cậu tham gia.”
Mọi người xung quanh cũng lục tục chúc mừng, cứ như vậy Tiểu Thất đã trở thành một thành viên của sở cảnh sát
Chẳng bao lâu sau, đã có người đến hướng dẫn cho y
Chẳng qua lần này có vẻ hơi nghiêm túc, bọn họ tiến vào một căn phòng cách âm cực tốt, Tiểu Thất không thể nào nghe được âm thanh nào khác từ bên ngoài
“Cậu Tiểu Vu, xin đừng lo lắng, chút nữa cậu sẽ hiểu tại sao chúng ta lại đến đây để nói chuyện, trước đó mời cậu xem qua thỏa thuận bí mật này.” Một cảnh sát cười hiền hậu và đẩy một văn kiện đến trước mặt Tiểu Thất
Khi đọc văn kiện, nội dung mấy dòng đầu khá bình thường, nhưng càng xem càng thấy có gì đó không ổn, ở phần đầu có nói rằng y không thể tiết lộ chức vụ nhân viên đặc biệt của mình ra ngoài, cũng không được kể gì về việc phá án,..
Ở phần sau, họ còn bảo nếu trong quá trình xử lý vụ án mà gặp người nào đó bất thường thì phải báo cáo rõ ràng, tuyệt đối không được bị tẩy não bởi những con người kỳ lạ ấy,..
Lúc người đối diện thấy Tiểu Thất có vẻ bối rối thì mới bắt đầu giải thích: “Cậu đã bao giờ nghe nói đến công nghệ chỉnh sửa gen nhân tạo trước khi mang thai chưa, cách đây hai thế kỷ nó đã rất phổ biến đấy?”
“Còn được gọi là phẫu thuật thẩm mỹ trước khi sinh nhỉ?” Dù cách đây khá lâu nhưng vì đã từng là một trào lưu rất thịnh hành trên thế giới nên Vu Hàng Thư vẫn có ký ức về nó
Đó là một công nghệ gen từng được phổ biến rộng rãi, xét về mặt di truyền tự nhiên, con cái sẽ được thừa hưởng gen ngẫu nhiên từ cha mẹ, nhưng nếu mũi của bố không đẹp mà của mẹ lại đẹp hơn thì chẳng lẽ bạn không muốn con mình có được chiếc mũi đẹp đấy ư
Công nghệ chỉnh sửa gen chính là như vậy, nhưng theo sự phát triển của thế giới, người ta không còn hài lòng với việc chỉ chỉnh sửa ngoại hình cho con mà còn mong con mình thông minh hơn, tốt nhất là một thiên tài
“Thực chất, mỗi chúng ta đều là một thiên tài, nhưng phần lớn chúng ta đều không thể kích hoạt được gen thiên tài tiềm ẩn ở cơ thể trong suốt cuộc đời mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy nhiên, với sự hỗ trợ của công nghệ chỉnh sửa gen, một số lượng lớn thiên tài đã được sinh ra.”
“Cũng có người chất vấn về việc không thể kiểm soát và phê phán vấn đề đạo đức của việc này, nhưng nếu ai trong nước ta cũng là thiên tài, thử hỏi nước láng giềng xem họ có sợ không
Cho nên, khi công nghệ gen tiên tiến này ra đời và dung nhập vào một quốc gia, thì tất nhiên cả thế giới đều sẽ chấp nhận nó.”
Viên cảnh sát kể lại câu chuyện thở dài một hơi rồi nói tiếp: “Có một điều mà mọi người đã quên mất, thiên tài và kẻ điên chỉ cách nhau một ranh giới mong manh
Thế hệ người cải tạo đầu tiên là thiên tài, thế hệ thứ hai là thiên tài, nhưng thế hệ thứ ba và thứ tư thì sao?”
Thời gian trôi qua, những hệ luỵ của công nghệ này bắt đầu lộ rõ, những vụ án giết người hàng loạt tăng chóng mặt, và hầu hết những tên tội phạm này đều là những kẻ có trí thông minh cao
Hơn nữa mấy năm gần đây, người ta còn phát hiện ra rằng gen con cháu của những người từng được cải tạo để trở thành thiên tài đều thay đổi theo những hướng không lường trước được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sự xuất hiện của những kẻ giết người hàng loạt này cũng dẫn đến một hiện tượng, độ tin cậy vào các cơ quan công quyền bị giảm sút, vô số tội phạm từ khắp nơi lục tục ngoi lên như thể đã tìm được kẻ dẫn đầu
Cơ quan cảnh sát bận tới sứt đầu mẻ trán nhưng vẫn không thể giải quyết được gì, cuối cùng vào mười năm trước, các quốc gia đều thừa nhận tính hợp pháp của cơ quan thám tử tư, nhưng dù vậy cũng không thể bắt được hết hung thủ
Đáng sợ hơn nữa là một số kẻ giết người hàng loạt còn có khả năng đặc biệt, chúng có thể làm suy yếu trí nhớ của đối phương về ngoại hình của chính chúng nên hầu hết mọi người đều không thể nhớ được hình dáng và đặc điểm của những kẻ này, dẫn đến việc bắt chúng trở nên vô cùng khó khăn
“Trong xã hội của chúng ta, không chỉ có rất nhiều kẻ điên giết người hàng loạt, mà trong số chúng còn có một số kẻ có khả năng đặc biệt, người có thể nhớ rõ hình dáng của những kẻ giết người như cậu Vu đây đã ít càng thêm ít, những người như cậu được chúng tôi gọi là người có trí nhớ siêu phàm, còn những kẻ giết người hàng loạt đặc biệt đó thì được gọi là kẻ giấu mặt.”
Sau khi viên cảnh sát kể xong câu chuyện, anh ta đứng dậy vỗ vai Tiểu Thất, “Anh bạn trẻ, thế giới này không tốt đẹp như cậu thấy đâu
Những nơi tối tăm trên giới này đang dần thay đổi.”
Tiểu Thất - người cảm thấy thế giới mà mình nhìn thấy cũng chẳng tốt đẹp là bao: “...”
Cũng không sao, nếu thế giới trước có thể phát triển thành thế giới phép thuật thì chưa chắc thế giới này không trở thành thế giới siêu nhân được
“Nhưng cũng đừng bi quan quá, cũng có những hậu duệ của người cải tiến gen theo phe chính nghĩa, nghe nói hôm nay cục chúng ta sẽ đón một người ‘nghe thấy âm thanh’, bọn họ cực kỳ nhạy cảm với các loại thanh âm trên thế giới, hình như có vài người còn có thể nghe được tiếng vọng từ hiện trường vụ án, có hai người tham gia thì chắc chắn quận Tả Diên chúng ta có thể đưa những tên tội phạm kia ra trước công lý
Bây giờ cậu hiểu mình sắp phải đối mặt với ai chưa
Cậu có nửa giờ để cân nhắc xem có nên ký thỏa thuận này hay không, tôi sẽ quay lại sau.” Người cảnh sát rót một tách cà phê cho Tiểu Thất rồi rời đi
[Không sao, sau khi sống lại, chúng ta có thể chọn một nơi hẻo lánh xa xôi để sinh sống.] 6362 vội an ủi y, hiển nhiên nó cũng ý thức được rằng rất khó lấy được 400MZ tệ, nhiệm vụ phụ cũng không dễ hoàn thành
 
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
[Có khó khăn mới có thử thách, lần này tao không chỉ để nhân vật chính sống đến trăm tuổi, tao còn sẽ để đám cải thìa nhỏ của tao cũng sống được trăm năm luôn!] Tiểu Thất không hề nao núng, ngược lại còn hừng hực ý chí chiến đấu, y cầm bút lên và ký tên Hàng Thư vào bản thỏa thuận, sau đó thưởng thức cà phê
Những người ở bên ngoài quan sát đều bất ngờ trước phản ứng của Tiểu Thất, chàng trai trẻ này thật dứt khoát và trông rất bình tĩnh, dường như y đã tiếp thu một thế giới quan mới rồi
“Có lẽ cậu ấy vốn sinh ra để làm việc này.” Các cảnh sát chỉ có thể cảm khái như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nửa giờ sau, Tiểu Thất chính thức trở thành nhân viên đặc biệt của cục cảnh sát Tả Diên, sau đó y nghênh ngang rời khỏi đồn như những người đến đây để phối hợp điều tra
Chỉ là khi vừa bước ra khỏi cửa, y chợt nghe thấy một giọng nói chứa đầy vẻ ngạc nhiên vang lên: “Vu Hàng Thư!”
Tiểu Thất quay lại nhìn, y không khỏi muốn thét lên
Nhân vật chính của thế giới trước thì chậm chạp không chịu xuất hiện, còn cốt truyện thế giới này chưa bắt đầu mà nhân vật chính đã xuất hiện rồi
Tuy nhiên, người gọi Tiểu Thất không phải nhân vật chính Đào Mộc Cẩn mà là chị gái Đào Anh của anh ta
Cô ta có vẻ rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Vu Hàng Thư, nhưng chẳng mấy chốc, sự ngạc nhiên trong mắt cô ta đã biến thành khinh thường, cô ta đánh giá quần áo của Vu Hàng Thư với vẻ khinh miệt, “Đây chẳng phải là đứa đeo bám mấy kẻ có tiền à
Sao, bị bố mẹ nuôi bỏ rơi rồi à?”
“Chị.” Đào Mộc Cẩn kéo Đào Anh, sau đó nở một nụ cười mang theo ý xin lỗi với Tiểu Thất, “Anh xin lỗi, Hàng Thư, em đừng để tâm, chúng ta cũng từng là anh chị em mà, dù sau đó em đã đi rồi, nhưng nếu sau này gặp phải khó khăn gì thì em có thể nói với anh và chị, chúng ta vẫn là người một nhà.”
Tiểu Thất còn chưa kịp nói gì thì có mấy người từ đồn cảnh sát đi ra, họ nhiệt tình tiến tới chào đón Đào Mộc Cẩn: “Chào anh Đào, cuối cùng anh cũng đến rồi.”
Đào Mộc Cẩn thấy vậy bèn vội vàng chào hỏi và trò chuyện với họ, nghe qua có thể biết rằng Đào Mộc Cẩn chính là một nhân viên đặc biệt khác sẽ đến đồn vào hôm nay
Tuy nhiên, đây chỉ lời nói công khai với bên ngoài, còn Tiểu Thất sớm đoán được rằng có lẽ nhân vật chính Đào Mộc Cẩn chính là người ‘nghe thấy âm thanh’ mà cục cảnh sát quận Tả Diên đang chờ đợi
“Hiện tại Mộc Cẩn đã thành lập văn phòng thám tử của riêng mình, còn mày thì sao
Bây giờ làm việc ở đâu đấy?” Đào Anh tách ra khỏi đám đông đang trò chuyện rồi đến gần dò hỏi Tiểu Thất
Tiểu Thất suy nghĩ một lúc rồi nói: “Công việc bí mật, không tiện tiết lộ.”
Đào Anh cười nhạo một tiếng, cô ta chỉ chỏ vào bộ quần áo tồi tàn của Vu Hàng Thư, “Thu gom phế liệu à?”
Không ngờ Vu Hàng Thư lại ung dung gật đầu: “Cũng có thể nói như vậy.” Dù sao kẻ giết người hàng loạt cũng như phế liệu, y còn không quên bổ sung thêm: “Đừng hiểu lầm, tôi còn chưa nói nhặt chị mà, chị không đủ tư cách.”
Đào Anh sửng sốt một lúc mới nhận ra rằng hình như mình vừa bị mắng, nhưng cô ta chưa kịp nói chuyện thì Vu Hàng Thư đã quay người rời đi, giọng nói của y vẫn còn văng vẳng: “Đừng buồn, trên thế giới này có vô số kẻ không đủ tư cách, chị cũng chỉ là một trong số họ mà thôi.”
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.