Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 86: NGƯỜI BỊ HẠI BỊ SO SÁNH CHỈ MUỐN CHẾT - 07





Đào Mộc Cẩn bị tâm trạng nôn nóng bao trùm nên căn bản không thể tập trung giải quyết vụ án, vì vậy sau khi dành mười ba ngày để giải quyết vụ án đầu tiên, vụ án thứ hai vẫn không có tiến triển gì
Ngược lại, đồn cảnh sát vẫn mỗi ngày bắt giữ mấy tên sát nhân hàng loạt, Đào Mộc Cẩn càng không muốn quan tâm, ngược lại lại càng quan tâm hơn
Sau đó mặc dù cấp trên đã ra thông báo không cho phép truy tìm nguồn gốc của kẻ sát nhân nhưng Đào Mộc Cẩn vẫn bắt đầu bí mật điều tra, mặc dù trong phần lớn trường hợp, khả năng đọc suy nghĩ của anh ta không mấy tác dụng với cảnh sát nhưng khi anh ta trở thành người quen hoặc thậm chí là bạn bè, anh ta sẽ luôn có thu hoạch
Sau khi tổng hợp từng thông tin mình nghe được, Đào Mộc Cẩn phát hiện ra, Sở cảnh sát quận Tả Diên chỉ có không quá mười người được đặc biệt tuyển dụng, chỉ một số ít trong số họ là người có năng lực đặc biệt, tuy nhiên người có năng lực thì khan hiếm và rất khó làm việc ở một nơi cố định
Cho nên, trong khoảng thời gian này, người nọ có lẽ là người cực kỳ nổi bật gần đây
Điều khiến Đào Mộc Cẩn bất ngờ là trong số những nhân sự được bổ nhiệm đặc biệt này có một người quen, là Vu Hàng Thư, hóa ra cậu ta lại là một người có trí nhớ siêu phàm
Khi đọc đến cái tên này, Đào Mộc Cẩn sửng sốt hồi lâu, nhất là sau khi đọc thấy Vu Hàng Thư trở thành nhân viên đặc biệt, cảm xúc của anh ta dâng trào như sóng cuộn biển gầm
Dù là người nghe thấy âm thanh nhưng anh ta cũng đã rất cố gắng để được vào đồn cảnh sát này
Nhưng tại sao lại như thế này, Vu Hàng Thư một lần nữa dễ dàng đạt được điều anh ta mơ ước, điều đáng sợ hơn nữa là Vu Hàng Thư cũng là một trong những người được đặc biệt tuyển dụng hiện đang ở quận Tả Diên, cũng chính là đang nói, Vu Hàng Thư cũng có thể là người gần đây đang điên cuồng truy bắt những kẻ giết người hàng loạt
Dù thế nào Đào Mộc Cẩn cũng không thể chấp nhận được suy đoán này, anh ta quyết định tìm cơ hội điều tra Vu Hàng Thư và tìm ra danh tính của y
Đào Mộc Cẩn tâm trí rối bời đêm đó lại say khướt, trong lúc choáng váng, anh ta bấm số của người mình luôn nhung nhớ
Sau đó cũng không quan tâm phản ứng của đối phương như nào, trực tiếp nói ra những phiền não của bản thân
 “Y lại xuất hiện trong cuộc đời tôi, cái người sau khi lớn lên trông rất giống tôi ấy
Liêm Chu, cậu có biết không
Bây giờ tôi vô cùng sợ hãi.”
 “Tôi sợ rằng tất cả những gì tôi đã vất vả có được sẽ dễ dàng bị y lấy đi, tôi vẫn chỉ có thể nhìn theo bóng lưng y tiêu sái rời đi.”
“Mọi người đều đang thảo luận về người thần bí đó, người đó chắc chắn không phải Vu Hàng Thư đâu đúng không?”
……
Không ngờ, lần này người bên kia không lập tức cúp điện thoại, tựa như đang chăm chú lắng nghe, điều này cũng khiến Đào Mộc Cẩn muốn nói chuyện
Dưới ảnh hưởng của rượu, anh ta bắt đầu kể về những trải nghiệm và sự tủi thân của mình trong nhiều năm nay
Chị cả mạnh mẽ, bố nuôi vô dụng nhưng lại thích lo chuyện bao đồng, khi Vu Hàng Thư rời đi năm đó, bố nuôi lần lượt nhận nuôi ba đứa con, người đàn ông giống như một người bố thánh thiện rất kia tốt bụng với mọi người, cũng không hề ích kỷ, không ra đồng cày cấy thì cũng ra ngoài làm việc
Điều này cũng khiến ông không có thời gian để giải quyết tranh chấp giữa bọn trẻ, Vu Hàng Thư vừa rời đi, Đào Mộc Cẩn trở thành đứa nhỏ nhất, anh ta đã nếm trải tất cả những gì Vu Hàng Thư đã trải qua trước đó, thậm chí còn vì trẻ con trong nhà đông hơn mà những việc ấy càng trở nên tệ hơn
Hiện giờ, những đứa trẻ được nhận nuôi như bọn họ đều đã trưởng thành, hơn nữa còn đạt được thành công về nhiều mặt, nhưng nỗi sợ bị người khác đoạt đi cái gì đó vẫn luôn bủa vây anh ta
Ngày hôm sau, khi Đào Mộc Cẩn tỉnh dậy, nhìn vào bản ghi âm cuộc gọi kéo dài hai giờ, anh ta thoáng bối rối, sau đó thầm vui mừng
Anh đã thích Liêm Chu từ rất lâu rồi, trong tuổi thơ u ám đó, Liêm Chu đã giúp đỡ anh ta vô số lần, nhưng điều mà Đào Mộc Cẩn không thể hiểu được là thái độ của Liêm Chu đối với anh ta rất kỳ lạ
Anh sẽ quan tâm đến sức khỏe của anh ta, quan tâm đến việc anh ta có cơm ăn áo mặc hay không, quan tâm đến việc anh ta có bị người khác ức hiếp hay không, có bị thương hay không, nhưng cũng chỉ có vậy thôi
Anh ta của thời niên thiếu chỉ có hai bàn tay trắng, cũng không dám tỏ tình, sau này khi sự nghiệp dần thăng tiến, anh ta lấy hết can đảm để tỏ tình, nhưng nhận lại là sự từ chối, Liêm Chu thậm chí còn không gặp anh ta nữa
Đào Mộc Cẩn không nghe được tiếng lòng của Liêm Chu, cũng không biết anh đang nghĩ gì, nhưng càng không có được lại càng không cam lòng
Cho dù sau này Tống Tầm Khách có xuất hiện bên cạnh anh ta cũng không thể bù đắp được sự tiếc nuối này
Tiểu Thất không thể biết được Đào Mộc Cẩn đang đa sầu đa cảm, nếu không phỏng chừng y sẽ muốn cảm khái một câu, quả nhiên không hổ là nhóm cẩu huyết, chính là mùi vị này, thật sảng khoái
Tiểu Thất trầm mê vào việc kiếm tiền cuối cùng cũng nhớ đến lá thư ngày hôm đó, nhìn danh sách tiền thưởng sắp hết, Tiểu Thất kiên quyết quyết định: “Làm thêm một ngày cuối cùng
Ngày mai tao sẽ đi làm!”
Tiểu Thập đang ngồi chải vuốt lá củ cải trước gương, nghe vậy không quay đầu lại mà trả lời: “Hôm qua cậu cũng nói như vậy.”
Tiểu Thất, “Sao ốc không nhớ ta, nhất định là củ cải dại nhớ nhầm rồi.”
Tiểu Thập cũng không tranh cãi vô nghĩa, bôi đều kem chống nắng lên từng chiếc lá rồi nhảy lên bàn ăn chờ bữa sáng do đầu bếp ma chuẩn bị
Thực hiện: Clitus x T Y T
Cảnh sát ma và thám tử ma đang báo cáo công việc đều thấy rất khó hiểu, ông chủ đã giàu như vậy rồi, sao còn muốn kiếm thêm một trăm nghìn tệ trông rất có vấn đề kia
Và nếu ông chủ đi làm thì chúng nên báo cáo kết quả điều tra sau này cho ai
Hiển nhiên, ngoài những kẻ sát nhân hàng loạt mà họ biết ban đầu, gần đây thám tử ma và cảnh sát ma cũng đang điều tra những kẻ sát nhân giấu mặt kia
Hai con quỷ vừa mới chết kia cũng tiến hành điều tra, nhưng cho dù chúng có tra ra được sự thật thì cũng vô ích vì không ai có thể nghe thấy chúng nói
Bây giờ cuối cùng cũng có thể tiếp tục giải quyết vụ án, và chúng chân thành hy vọng có thể tiếp tục như thế này
“Đừng lo, củ cải dại sẽ luôn ở đây, nhiều nhất là một tháng tao về, hơn nữa sau này cũng không áp giải phạm nhân nữa
Cứ đưa kết quả điều tra cho củ cải dại, nó sẽ gửi kết quả cho chú cảnh sát, tuy rằng như vậy tiền thưởng ít hơn một chút, nhưng sẽ không cần vẫy taxi nữa!”
Đối mặt với câu hỏi của hai con quỷ, Tiểu Thất trả lời, đồng thời không quên phàn nàn về những tài xế taxi thiếu chuyên nghiệp
Tiểu Thất vừa định ra ngoài thu nốt đợt tiền thưởng cuối cùng thì điện thoại reo, y nhấc máy thì thấy là chú cảnh sát
Tiểu Thất vốn tưởng rằng sẽ có thêm một khoản thu nhập bổ sung nên lập tức nhấc máy, nhưng một giọng nói lo lắng lại vang lên từ đầu bên kia điện thoại
“Tiểu Vu, cậu mau rời khỏi nhà trọ ngay đi, thông tin của cậu đã bị rò rỉ, nơi đó hiện giờ không còn an toàn nữa rồi!”
Tiểu Thất bối rối, thông tin của y bị rò rỉ là có ý gì
Đúng lúc này, có người gõ cửa phòng, Tiểu Thất tưởng là hàng xóm mỗi ngày đến check in, nhưng ngoài cửa lại truyền đến một giọng nói xa lạ: “Xin chào, có hàng chuyển phát, mời ra ngoài ký nhận.”
Lý do quen thuộc này khiến cả Tiểu Thất và Tiểu Thập đều sửng sốt trong giây lát, Tiểu Thất biết mình sắp chết nên đương nhiên sẽ không mua bất cứ thứ gì, Tiểu Thập chạy tới trước cửa, rồi ngạc nhiên nói: “Là tên giết người hàng loạt mà chúng ta muốn bắt
Lại còn giao đến tận cửa!”
Tiểu Thất nghe được lời này vui mừng không thôi
Cái gì
Chuyển phát nhanh thật à
Tuyệt, lập tức vọt ra cửa, mở cửa ra, nắm lấy tay người ngoài cửa bắt đầu lắc: “Xin chào xin chào, anh là tên giết người hàng loạt lịch lãm nhất mà tôi từng thấy đó, cũng không hề giống những tên cầm búa cầm dao trước đó!”
Người ngoài cửa không nghĩ rằng mình lại bị phát hiện, nhưng hắn không ngờ dù bị phát hiện nhưng vẫn được chào đón nồng nhiệt như vậy
Còn về dao búa thì không phải, vì hắn mang kéo cơ, cùng là những vũ khí sắc bén có thể gây thương tích cho con người nhưng lại không dễ khiến người khác cảnh giác
Sau khi xác nhận người mở cửa chính là người mình đang tìm, tên giết người hàng loạt không khách sáo, nhanh chóng rút kéo ra đâm y, nhưng giây tiếp theo, chiếc kéo của hắn đã bị giữ chặt
Người đối diện có vẻ thất vọng: “Vậy ra anh cũng không phải là một quý ông thực sự.”
Kẻ giết người hàng loạt chưa kịp nói gì thì mắt hắn tối sầm rồi ngất đi, Tiểu Thất còn chưa ra khỏi nhà đã nhận được một gói hàng chuyển phát nhanh, y vui vẻ phấn chấn khiêng người chuẩn bị đi đổi lấy tiền thưởng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng y còn chưa kịp hành động thì một anh trai giao đồ ăn đi tới, anh trai giao đồ ăn nhìn Tiểu Thất đang khiêng người đàn ông kia, lễ phép hỏi: “Cho hỏi là anh Vu Hàng Thư phải không ạ?”
Tiểu Thất gật đầu: “Là tôi.”
Anh trai giao đồ ăn nhếch mép cười: “Thật trùng hợp, đồ ăn của anh đến rồi này.”
Tiểu Thất xua tay, “Tôi không đặt đồ gì.”
Nhưng anh trai giao đồ ăn càng ngày càng tiến gần, “Thật sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có thể là người khác đã đặt cho anh.”
Thám tử ma bên cạnh Tiểu Thất nhắc nhở: “Người này cũng là một kẻ giết người hàng loạt,  gần đây chúng tôi mới điều tra ra một số manh mối.”
Tiểu Thất nghe vậy liền đưa tay về phía người giao hàng: “Rất vui được gặp anh, hóa ra anh đến để giao đồ ăn thật!”
Anh trai giao hàng sửng sốt trong giây lát, sau đó nhanh chóng tiến lại gần, đồng thời lấy chiếc dùi giấu trong túi áo ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ô hô, đã mở khóa được vũ khí mới!” Tiểu Thất hứng thú reo lên
Vài giây sau, Tiểu Thất tay trái cầm đồ chuyển phát nhanh, tay phải cầm đồ ăn mang đi, cầm kéo và dùi thu được vất vả bước xuống cầu thang
“Tiểu Thất, đợi một chút.” Tuy nhiên, không biết từ lúc nào, người hàng xóm thích check in xuất hiện, hình như anh ta đã quan sát mọi chuyện vừa rồi qua khe cửa, cũng không hỏi quá nhiều về dáng vẻ hiện tại của Tiểu Thất, trực tiếp hỏi: “Cậu đến đồn cảnh sát à?”
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Tiểu Thất không nói gì, tiền thưởng của y đều được gửi đến những nơi được chỉ định, bình thường sẽ không đến đồn cảnh sát
Cũng may người hàng xóm dường như không thực sự chờ đợi câu trả lời của y, nói thẳng: “Thông tin của cậu hiện có khắp nơi trên Internet, cậu đi ra ngoài như thế này rất nguy hiểm, cứ nên tìm một nơi tạm lánh nạn trước, tốt nhất nên ở một nơi riêng tư thì hơn.”
Người hàng xóm vừa nói vừa đưa điện thoại ra trước mặt Tiểu Thất, trên đó là danh sách những nhân viên được Sở cảnh sát quận Tả Diên đặc biệt tuyển dụng, trong đó nêu bật những người có năng lực đặc biệt, trong đó có tên của Vu Hàng Thư
Sau danh sách là thông tin chi tiết của những nhân viên được đặc biệt tuyển dụng, ngoài thông tin cá nhân cơ bản của họ còn có cả địa chỉ hiện tại
Trong thời điểm căng thẳng khi những kẻ giết người hàng loạt lần lượt bị bắt giữ ở quận Tả Diên gần đây, có thể tưởng tượng việc rò rỉ thông tin này có ý nghĩa gì
Nếu những người bị bắt biết được tin tức, nhất định sẽ hận những người có tên trong danh sách, những người không bị bắt cũng trở nên cảnh giác, thậm chí có kẻ gan dạ còn trực tiếp tới giết người
“Cậu có nơi để đi chưa
Tốt nhất đừng về nhà tránh liên lụy tới người nhà, tới một nơi không ai biết sẽ an toàn hơn.” Người hàng xóm nhắc nhở
Tiểu Thất không ngờ rằng chỉ sau một đêm lại xảy ra biến cố lớn như vậy, hay là hôm nay y cứ đợi ở nhà nhỉ, nhất định sẽ có một đống ‘thức ăn’ với ‘đồ chuyển phát nhanh’ giao tới tận cửa cho mà xem
Nhưng xét đến hiệu quả vận chuyển cực kỳ thấp của taxi, Tiểu Thất lại từ bỏ ý nghĩ này
Hơn nữa, nói đến nơi mà không ai biết, trong đầu y vừa hay xuất hiện một nơi, chính là lá thư kia
Y ném mạnh ‘đồ ăn’ đang xách xuống đất, vỗ vai người hàng xóm: “Cảm ơn anh, anh thực sự là hàng xóm tốt của tôi.”
Vẻ mặt người hàng xóm có chút mất tự nhiên nhưng vẫn nói: ”Không có gì, dù sao chúng ta cũng quen nhau lâu rồi, cũng có thể coi là bạn bè rồi.”
Tiểu Thất gật đầu, “Đúng vậy đúng vậy, à anh bạn ơi, anh tên gì?” Gần đây ốc có rất nhiều cái tên cần nhớ, những kẻ giết người hàng loạt không chỉ có biệt danh mà còn có cả tên thật, điều này thực sự rất phiền phức
Khóe miệng người hàng xóm giật giật hai cái, “Tôi tên Tống Tầm Khách.”
“Ồ, chào anh bạn, rất vui được gặp anh, giờ tôi đi tìm chỗ tránh đầu sóng ngọn gió đây, chào anh bạn nha.” Tiểu Thất nói xong liền mang theo ‘đồ ăn’ và ‘đồ chuyển phát nhanh’ quay lại nhà thuê, sau đó gọi cho chú cảnh sát, thông báo cho chú cảnh sát đến nhà thuê để lấy hàng, còn bản thân thì sẽ mất tích một thời gian
Chú cảnh sát nghe vậy chỉ nghĩ rằng Tiểu Thất ra ngoài để tránh nạn: “Không sao đâu, cậu cứ yên tâm nghỉ phép, về việc rò rỉ thông tin lần này, tôi nhất định sẽ cho cậu một lời giải thích xác đáng.”
Sau khi tạm biệt chú cảnh sát, Tiểu Thất lấy lá thư kia và tiền dưỡng lão mà y đã chuẩn bị cho bố mẹ Vu Hàng Thư ra: “Ốc sên phải đi đây!”
Tiểu Thập vẫy lá, “Trước khi đi nhớ trả đủ tiền thuê nhà, điện nước, tiền ga nhé, sắp đến mùa đông rồi, nhớ đóng tiền lò sưởi với tiền mạng nữa, đồng thời để lại một ít tiền tiêu vặt cho tôi.”
Tiểu Thất: “…” Nuôi củ cải dại có lợi gì cơ chứ
Đã không thể ăn còn phải tốn tiền!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.