Thế Thân Nuôi Heo Đi

Chương 88: NGƯỜI BỊ HẠI BỊ SO SÁNH CHỈ MUỐN CHẾT - 09: MẮT CÔ THẬT ĐẸP





Nhưng điều khiến Ốc ngạc nhiên là chàng trai trẻ rời đi ngày hôm sau lại đến biệt thự, dường như lần này cậu ta đã điều chỉnh lại tâm lý, nhiệt tình tiến tới chào Tiểu Thất
“Xin chào, tôi là Phương Tự Thần, quả thật là hôm qua tôi không kịp phản ứng gì, cũng không chào hỏi anh
Hy vọng anh không phiền.” Chàng trai trẻ bắt tay Tiểu Thất và nói tiếp: “Biệt thự này không thuê người trẻ nhiều năm rồi, anh tới đây là vì quen biết anh Chu sao?”
Tiểu Thất lắc đầu, hôm qua y đã biết chủ nhân của căn biệt thự này tên là Liêm Chu, đồng thời y chắc chắn mình không hề quen biết người này
“Kì thế nhỉ, thôi quên đi, đừng bận tâm, anh có thấy hai chúng ta trông hơi giống nhau không?”
“Ừ, chúng ta trông hơi giống nhau.” Tiểu Thất ngây thơ gãi đầu
“Ha ha, đây chắc là duyên phận rồi, đi, tôi sẽ đưa anh đi thăm thú xung quanh, ở đây có rất nhiều địa điểm thú vị.” Phương Tự Thần đưa ra lời mời cho Tiểu Thất
Nhưng Tiểu Thất kính nghiệp lại lắc đầu, “Tôi phải đi dọn dẹp cải thìa nhỏ rồi, các bạn nhỏ cải thìa thích nhất là vừa tỉnh lại đã thấy sạch sẽ sảng khoái.”
“Được rồi, vậy tôi đi cùng anh.” Chàng trai không bỏ cuộc mà đi theo Tiểu Thất đến vườn rau, chàng trai vừa đi vừa không ngừng nói chuyện, dường như rất vui mừng vì cuối cùng cũng có một người trẻ trong biệt thự
Qua lời kể của Phương Tự Thần có thể thấy rằng cậu ta rất quen thuộc với biệt thự, thậm chí có thể tự do ra vào biệt thự, cực kì ngưỡng mộ chủ nhân của căn biệt thự - Liêm Chu
“Vườn rau này là do anh Chu tự tay chăm sóc.”
“Tôi rất thích ăn rau cải, Tiểu Vu anh thì sao, thích ăn gì?”
“Sao anh Chu vẫn chưa về?”
“À mà, nhân tiện, nữ hầu đã kể cho anh nghe về con lợn rừng trong rừng rồi ha, nhưng cô ấy có nói với anh rằng lợn rừng ở đó rất ngon không!”
……
Dọc đường đi, Phương Tự Thần không ngừng nói chuyện, may mắn thay Tiểu Thất là một con ốc sên Phật hệ, không những rất kiên nhẫn mà còn có thể tùy thời trả lời
Khi đến vườn rau, Tiểu Thất lập tức lao vào công việc, linh hoạt đi lại giữa các cây cải, động tác nhẹ nhàng đến nỗi sương trên lá cải cũng không chảy xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi quan sát cẩn thận, Tiểu Thất phát hiện ra những cây cải này đều là loại rau tốt nhất, thậm chí cả những cây bị suy dinh dưỡng cũng có đường nét thanh tú, xem ra chủ nhân của vườn rau này vẫn là một người yêu cái đẹp
Phải tốn nửa giờ, Tiểu Thất mới dọn dẹp xong vườn rau, sau đó nhìn những cây cải xinh đẹp mà chảy nước miếng
Phương Tự Thần lảm nhảm không biết đã biến mất từ khi nào, sau khi xem xét thời gian, Tiểu Thất quyết định đi ăn sáng trước
Trong phòng ăn của người hầu ở biệt thự đã đến giờ ăn, nhưng ở đó cũng không có nhiều người, dường như nhận ra sự bối rối của Tiểu Thất, đầu bếp nhắc nhở: “Cậu chủ đã về rồi.”
Tiểu Thất chợt nhận ra, mặc dù ốc rất tò mò về chủ nhân của biệt thự, nhưng y lại càng tiếc bát canh cải chua trước mặt hơn, vì vậy đầu bếp rất ngạc nhiên khi thấy người trước mặt tiếp tục bình tĩnh ăn sáng
Tiểu Thất ăn xong, ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt tươi cười thứ hai kể từ khi đến biệt thự, đầu bếp béo lúc không cười trông rất đáng sợ, nhưng lúc cười rộ lên lại rất thu hút: “Tôi còn có canh củ cải hầm xương, cậu muốn một ít không?”
Hai mắt Tiểu Thất lập tức sáng lên, liên tục gật đầu: “Muốn muốn muốn!”
Vì vậy, đầu bếp béo và Tiểu Thất bắt đầu hành trình nếm thử đồ ăn trong bếp
Uống xong canh củ cải xương sườn, hai người thoải mái thở ra một hơi, cảm thán đây chính là cuộc sống
 “Chú Béo còn có một ít thịt lợn rừng cất riêng, là trước kia chủ nhân phát cho, tối nay cậu có muốn nướng chân giò không?”
 Nghe vậy, ốc sên tuân thủ pháp luật kiên quyết nói: “Chú Béo, không thể ăn thịt động vật hoang dã!”
Đầu bếp béo xua tay ngắt lời Tiểu Thất: “Cái gì mà động vật hoang dã, thật ra mấy con lợn đó đều do bọn chú nuôi, mùi vị rất ngon, nhưng vì mùi vị quá ngon nên có rất nhiều người đến bắt trộm, vậy nên chúng tôi đều nói với bên ngoài rằng đó là lợn rừng, tên đầy đủ, là lợn nuôi ngoài tự nhiên.”
Tiểu Thất “...” luận về nghệ thuật nói chuyện
Tiểu Thất vỗ tay, “Cháu rất mong chờ sự chiêu đãi của Chú Béo tối nay đó!”
Vì buổi tối có chân giò nướng để ăn nên tâm trạng Tiểu Thất rất vui vẻ, cho đến khi quản gia tìm đến nói: “Hôm qua không phải Na Á đã nói với cậu rồi sao
Cậu chỉ cần dọn dẹp vườn rau thôi, không cần phải làm thêm bất cứ điều gì.”
Vẻ mặt của quản gia rất nghiêm túc, như thể đã xảy ra chuyện gì cực kỳ nghiêm trọng
Tiểu Thất mờ mịt không hiểu, “Ốc đã nói rồi, Ốc không làm thêm gì cả.”
“Thật sao?” Trong mắt quản gia đầy dò xét, “Vậy thì cậu tự đi xem đi.”
Thực hiện: Clitus x T Y T
Cảm thấy có điều gì đó không ổn, Tiểu Thất lập tức đi theo quản gia đến vườn rau, vừa đến cửa liền nhìn thấy một người đàn ông cao lớn lạ mặt đứng đó, chắc chưa đến ba mươi tuổi nhưng khí thế lại rất mạnh mẽ, lúc này vẻ mặt u ám đang nhìn vườn rau
Nghĩ đến người này chính là chủ căn biệt thự, nhưng lúc này Tiểu Thất quan tâm đến cải thìa trong vườn rau hơn, y nhìn kỹ hơn thì phát hiện cải trong vườn đã gầy đi rất nhiều
Trong thùng rác của vườn rau cách đó không xa, vẫn còn rất nhiều lá cây bị ngắt
Trong đó là những lá già, hơi vàng, có những lá bị sâu cắn hoặc hư hại, tựa như đã có người chăm sóc cẩn thận
Nhưng trên thực tế, khi Tiểu Thất dọn dẹp vào buổi sáng y không xử lý những chiếc lá già và bệnh này, bởi vì những chiếc lá này mặc dù có một số vấn đề nhưng cũng không đến mức phải ngắt đi
Hơn nữa y cũng nhớ rằng không được làm bất cứ công việc gì khác ngoài việc dọn dẹp vườn rau, y là một con ốc sên ngoan ngoãn đó
“Tôi không làm việc này.” Đối mặt tình huống trong vườn rau, Tiểu Thất không hề hoảng sợ mà nói thẳng
Giọng y thu hút sự chú ý của chủ biệt thự, người đó quay lại nhìn Tiểu Thất, ánh mắt rõ ràng dao động, nhưng dao động này rất nhanh đã biến mất, “Vậy cậu nghĩ là ai làm?”
Nghe xong, Tiểu Thất nhìn quanh, sau đó tiếc nuối phát hiện, ban ngày ban mặt, ngay cả một bóng ma cũng không thấy
Bây giờ Tiểu Thất có chút lúng túng, y không ngờ rằng mình, một người chuyên truy bắt những kẻ giết người hàng loạt như nhặt bưu kiện chuyển phát nhanh, lại không bắt được một tên phá hủy cải thìa, điều này quả thật tổn hại đến tôn nghiêm của người bị hại như ốc sên
Vì vậy Ốc hít một hơi thật sâu, lớn tiếng nói: “Tôi có thể ngửi thấy mùi cải thìa trên người người khác, người phá ruộng cải nhất định sẽ có mùi cải!”
Nghe vậy, quản gia im lặng, lần đầu tiên trong lòng cảm thấy tìm một người không thông minh cũng thật phiền phức
Tuy nhiên, chủ nhân của biệt thự sau khi nghe điều này lại rất có hứng thú, ngay lập tức yêu cầu quản gia tập hợp những người trong biệt thự
Một lúc sau, người trong biệt thự tụ tập ngoài vườn rau, nghe nói có người ác ý phá hủy cải trong vườn rau, mọi người đều lập tức thấy bất an
Chủ biệt thự hứng thú ra hiệu cho Tiểu Thất có thể bắt đầu, Tiểu Thất không chút do dự, đi đến chỗ đám người đang xếp hàng, sau đó bắt đầu chậm rãi bước đi
Tuy rằng không biết là thủ tục gì, nhưng mỗi lần y đi qua một người, người bị y đi qua đều thở phào nhẹ nhõm
Cho đến khi Tiểu Thất dừng lại, ánh mắt của mọi người đều tập trung qua đó
“Không phải tôi
Tôi không làm gì cả!” Nhìn người đứng trước mặt, nữ hầu có chút hoảng sợ, cô vô thức lùi lại một bước, sau khi chú ý đến ánh mắt của những người xung quanh, cô ta càng khó thở hơn: “Cậu dựa vào đâu mà nói là tôi làm
Tôi đã làm việc ở đây gần mười năm, cũng biết rất rõ nội quy của vườn rau.”
“Hiểu không có nghĩa là tuân theo, con người có thể nói dối, nhưng cải thì không, mùi cải thìa trên người cô đã nói lên tất cả.” Tiểu Thất làm vẻ mặt thần bí
“Mùi cải thìa là sao, cậu đừng có ngậm máu phun người!” Người phụ nữ càng kích động hơn, cô ta giơ tay mình lên mũi nữ hầu bên cạnh: “Trên người tôi có mùi gì không
Có không?”
Thực ra những người xung quanh không ngửi thấy mùi cải thìa, trong mắt họ không khỏi do dự
“Cậu cố tình gài bẫy người khác để trốn tránh trách nhiệm.” Hầu gái chỉ tay vào Tiểu Thất với thái độ thù địch
Tiểu Thất bị chỉ trích lại không hề tức giận mà còn vui vẻ nói: “Đúng vậy, chính là như vậy, cô giơ tay cao hơn một chút.”
Hầu gái có chút bối rối, cánh tay đang giơ lên tiếp tục giơ cũng không ổn, mà bỏ xuống cũng không xong, ngay lúc cô ta đang ngây ra, Tiểu Thất nhanh chóng xắn tay áo cô ta lên: “Mọi người nhìn chỗ này, có dấu vết màu xanh, đây là nước của cải thìa, ừm, vẫn còn mới.”
Nữ hầu thấy vậy liền rút ​​tay lại, vô thức che cánh tay, nhưng Tiểu Thất lại nắm lấy tay áo lộ ra ngoài của cô ta: “Ở đây cũng có một ít nè, nhiều cải thìa như vậy, chắc chắn không chỉ có ở một nơi, không giấu được đâu.”
Cứ như vậy, cuối cùng nữ hầu không nói nên lời, cúi thấp đầu, không có ý định giải thích rõ
Thấy sự việc đã được giải quyết, chủ biệt thự xua tay ra hiệu cho quản gia xử lý rồi quay người rời đi, như thể mọi thứ sau lưng đều không có gì thu hút bản thân
Nhưng anh vừa mới đi được hai bước, thiếu niên mới tới nọ đã đuổi theo, cười nói: “Xin chào, tôi tên Vu Hàng Thư, tôi biết anh là Liêm Chu, nghe nói anh trồng cải nuôi heo, tôi cũng thích nè, có lẽ sau này tôi có thể chủ động chia sẻ một chút công việc trồng cải nuôi heo với anh.”
Tuy nhiên, Liêm Chu chỉ thờ ơ liếc nhìn y một cái, lạnh lùng nói: “Không cần.”
Tiểu Thất thất vọng đứng ở nơi đó, nghiêng đầu, có chút khó hiểu nhìn bóng lưng Liêm Chu rời đi, trên người người này rõ ràng tỏa ra mùi cải thìa quen thuộc, nhưng sao tính cách lại không giống anh trai chút nào, chẳng lẽ đây là anh trai mùi cải thìa biến dị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Còn nữ hầu kia đã bị sa thải ngay hôm đó, trước khi rời đi, cô ta đã khóc lóc đau lòng, nhưng lại không hề nhắc đến lý do tại sao mình lại làm như vậy
Trước khi rời đi, nữ hầu đã bí mật tìm Tiểu Thất và nhắc nhở y một cách đầy ẩn ý: “Đây không phải là nơi cậu nên tới, tốt nhất nên rời đi càng sớm càng tốt!”
Tiểu Thất tò mò hỏi: “Tiền lương một tháng của cô cũng là một trăm nghìn tệ sao
Vậy rời khỏi đây cô không buồn chứ?”
Người giúp việc lập tức tổn thương sâu sắc, lương tháng của cô ta tuy không phải một trăm nghìn tệ nhưng cũng lên tới mấy chục nghìn tệ, khi bị ép rời đi, cô ta cảm thấy tim mình như rỉ máu, cuối cùng chỉ hận thù trợn mắt lườm Tiểu Thất
Tiểu Thất không có sở thích nào khác ngoài cải thìa, nơ con bướm và heo con, ngoài ra y còn có ấn tượng tốt với những sinh vật có đôi mắt to, khi nhìn thấy vậy y nhiệt tình ồ lên: “Thật ra, tôi có thể kể cho cô nghe thêm một điều nữa.”
Nữ hầu khịt mũi lạnh lùng, “Cậu có thể nói cho tôi biết chuyện gì cơ chứ.”
Tiểu Thất lặng lẽ nói: “Thật ra nước xanh trên quần áo của cô là do tôi lén bôi vào khi vén tay áo cô lên ~”
Nữ hầu nghe vậy, trợn mắt khó tin, chẳng trách lúc đó cô ta cẩn thận như vậy, sao còn có thể bị dính được nước cải, thì ra là do người này dở trò
Nhìn thấy đôi mắt của nữ hầu càng mở to, Tiểu Thất càng vui vẻ hơn: “Tôi thích đôi mắt của cô, tròn tròn như hai quả bóng bàn.”
Nữ hầu “...”
Tuy nhiên quản gia không cho hai người cơ hội nói chuyện nữa mà nói với người giúp việc rằng tài xế đã đến, cô có thể rời đi
Nữ hầu gần như sắp khóc chỉ có thể thở hổn hển rời khỏi biệt thự, mọi người nhìn nữ hầu rời đi mà thở dài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không biết tại sao cô ấy lại nghĩ không thông như vậy, Tiểu Vu cậu từng biết cô ấy sao
Có phải cậu có mâu thuẫn với cô ấy không?”
“Không nha, Ốc không biết cô ta.”
“Vậy cô ấy làm vậy để làm gì?”
“Có lẽ là do tình yêu sâu sắc với cải thìa á” Tiểu Thất thở dài, vì vậy cô ta mới không nhịn được đi xử lý những chiếc lá không tốt đó
Mọi người: “...”
Sau khi chia tay cô hầu mắt to, cuộc sống trong biệt thự của Tiểu Thất cũng không có gì thay đổi, đêm đó y và đầu bếp béo đã thưởng thức món chân giò nướng thơm ngon, hương vị quen thuộc khiến Tiểu Thất càng tin chắc rằng Liêm Chu là anh cải thìa, nhưng tại sao cải thìa lại trở thành cải thìa lạnh lùng không quan tâm đến người khác nữa
Vài ngày liên tục, cuộc sống của Tiểu Thất vẫn diễn ra hết sức có quy tắc, y dậy sớm dọn dẹp vườn cải, còn kìm nén cảm giác muốn chăm sóc cải thìa, dọn dẹp tầng một không hề bừa bộn, thỉnh thoảng cùng đầu bếp béo nghiên cứu cách ăn củ cải mới, và dần dần trở nên quen thuộc với những người khác
Người lớn tuổi nhất trong số những nữ hầu là Na Á, bà cũng là người đưa Tiểu Thất đi làm quen với môi trường trong ngày đầu tiên, người làm vườn là một người có năng khiếu nghệ thuật, thường xuyên thảo luận với Tiểu Thất về tính khả thi của việc cắt tỉa cây thành hình nơ bươm bướm, nói tóm lại, Tiểu Thất thích tất cả mọi người trong căn biệt thự này, ngay cả cái người vừa rời đi, chính là nữ hầu với đôi mắt đẹp như bóng bàn, Tiểu Thất cũng không thể quên được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.