Trong hai ngày Đào Mộc Cẩn ở biệt thự, người không vui vẻ nhất đương nhiên là Phương Tự Thần, cậu ta phát huy hết tài năng lảm nhảm của mình, Đào Mộc Cẩn sắp sửa không thể giữ được vẻ mặt bình tĩnh Tiểu Thất hóng hớt cũng từ cuộc trò chuyện biết được mối quan hệ lằng nhằng giữa hai người, lý do hai người quen nhau bắt nguồn từ một lần nhầm lẫn của Đào Anh, sau khi hai người có vẻ ngoài giống nhau gặp nhau cũng đã có mối quan hệ tốt đẹp trong một thời gian, cho đến khi họ yêu cùng một người, cũng chính là Liêm Chu Sau khi vết rạn nứt đã ngày càng trở nên nghiêm trọng, may mắn thay, mối quan hệ của họ vẫn được Đào Anh duy trì, vậy nên không đến mức trở thành kẻ thù, nhưng việc họ không ưa nhau là điều chắc chắn Tất nhiên, biểu hiện của Phương Tự Thần rõ ràng hơn, trong khi Đào Mộc Cẩn lại quen với việc che giấu cảm xúc và hiếm khi để lộ ra ngoài Hai ngày nay Tiểu Thất rất vui vẻ, có thời gian thì vào rừng quan sát đàn heo, có khi cũng lôi kéo thêm cả người trông chuồng heo Tuy nhiên, đêm trước cuộc đi săn đã xảy ra một chuyện ngoài ý muốn, ban đêm, Tiểu Thất đang định lên giường đi ngủ thì đột nhiên nghe thấy một số tiếng động, hình như có người đang vội vàng đi xuống lầu, âm thanh rất nhẹ, nếu không phải thính lực của ốc rất tốt, thì sẽ bỏ qua chúng mất Tuy nhiên, âm thanh đó rất nhanh đã biến mất, bởi vì hôm sau là ngày đi săn trên núi, có lẽ ban đêm người hầu bận rộn chuẩn bị trang bị nên Tiểu Thất không để ý Ngày hôm sau, Tiểu Thất đúng giờ dậy sớm, đầu tiên là đi chăm sóc vườn rau, sau đó giúp đầu bếp béo sắp xếp dụng cụ Tất nhiên bọn họ sẽ không đi săn mà là đi theo nấu cơm dã ngoại, đầu bếp béo cần chuẩn bị dao và dụng cụ nhà bếp để xử lý những con heo rừng săn được Phương Tự Thần đêm qua cũng ở lại biệt thự, lúc này tinh thần rất tốt, Đào Mộc Cẩn cũng ăn mặc chỉnh tề, nhưng trong mắt lại vương chút tơ máu, dường như đêm qua ngủ không ngon giấc Không chỉ vậy, Đào Mộc Cẩn còn phân tâm khi Phương Tự Thần khiêu khích anh ta, căn bản không hề đáp lại Phương Tự Thần tức giận đến mức nghẹt thở, cảm thấy Đào Mộc Cẩn đang cố tình ra vẻ thanh cao, nhưng Liêm Chu cũng đi xuống lầu, nên cậu ta nhịn sự bất mãn của mình lại Đào Mộc Cẩn dường như muốn nói gì đó, nhưng khi Liêm Chu hỏi thì lại không nói gì Tuy nhiên, Tiểu Thất lại phát hiện Đào Mộc Cẩn luôn nắm chặt tay, tựa như tinh thần luôn duy trì trong trạng thái căng thẳng Lúc đám người thu dọn đồ đạc để chuẩn bị ra ngoài, Đào Mộc Cẩn nhận ra mình lại quên đồ nên vội vàng lên lầu lấy, dặn mọi người đừng đợi mình, có lẽ vì quá vội vàng mà suýt nữa bị trượt chân Mà Tiểu Thất đã nghe được tiết tấu quen thuộc từ tiếng bước chân vội vã đó, chính là tiếng bước chân nghe được đêm qua, người vội vã xuống lầu đêm qua hóa ra là Đào Mộc Cẩn Tiểu Thất nhìn theo bóng lưng Đào Mộc Cẩn biến mất ở góc cầu thang, rồi nhớ lại trạng thái vừa rồi của Đào Mộc Cẩn, không chỉ lo lắng mà dường như còn căng thẳng và có chút hoảng sợ [Thật thú vị, nhân vật chính cũng là thám tử, chẳng lẽ anh ta cũng đi lên tầng bốn để điều tra, sau đó phát hiện ra gì đó?] Tiểu Thất cảm thấy suy đoán của mình có lý, nếu không Đào Mộc Cẩn sao có thể dễ dàng từ bỏ cơ hội tốt như vậy để thân thiết với Liêm Chu chứ Bởi vì Đào Mộc Cẩn nói mình biết đường nên mọi người cũng không chờ đợi anh ta, dù sao tốc độ di chuyển của họ cũng không nhanh lắm, nếu Đào Mộc Cẩn đi nhanh, một lát sẽ có thể đuổi kịp họ Một nhóm người mang theo các loại dụng cụ, thiết bị hướng về phía núi rừng xa xa, chuẩn bị bắt đầu ba ngày cắm trại Liêm Chu dường như không hề chú ý tới sự khác thường của Đào Mộc Cẩn, anh đang rất phấn khởi, toàn bộ sức chú ý đều bị cuộc đi săn sắp tới hấp dẫn Không khó để đoán ra, người chiếm giữ cơ thể lúc này hẳn là tên cuồng bạo Về phần Đào Mộc Cẩn, quả thực không phải chỉ do anh ta quên đồ gì, thân là một thám tử, đương nhiên anh ta có tính tò mò, anh ta luôn không thể hiểu được thái độ thờ ơ của Liêm Chu đối với mình, cho nên mới dự định ban đêm ra ngoài điều tra Kết quả là anh ta lật đến những tư liệu mà Tiểu Thất tìm được, Đào Mộc Cẩn không ngốc, hơn nữa trong biệt thự còn có ba người rất giống nhau, suy nghĩ một chút cũng đoán được, chỉ là anh ta không dám tin, người anh ta thích rất có thể là một kẻ giết người hàng loạt Anh ta lặng lẽ viết ra tất cả những cái tên trong đống hồ sơ, dự định sau này sẽ đi kiểm chứng Tất nhiên, Đào Mộc Cẩn không nói chuyện với Lão gia, đương nhiên không có được thông tin toàn diện như Tiểu Thất, nhưng sự cảnh giác của thám tử vẫn có tác dụng, anh ta nhạy bén nhận thức được trong đó ẩn chứa sát ý, chỉ là anh ta không thể chấp nhận giả thiết Liêm Chu có thể sẽ giết người, hốt hoảng cả buổi sáng, khi chuẩn bị rời đi anh ta mới nhận ra rằng mình không mang theo bút ghi âm Sau khi lấy được bút ghi âm, Đào Mộc Cẩn nghĩ đến trang hồ sơ của Vu Hàng Thư, rõ ràng là Vu Hàng Thư đang trải qua một loại kiểm tra nào đó, nhưng anh ta không có ý định nhắc nhở Vu Hàng Thư, một là anh ta không có bằng chứng, vì vậy nếu hấp tấp nhắc nhở thì Vu Hàng Thư cũng chưa chắc đã tin, còn một điều nữa là anh ta hy vọng mình chỉ nghĩ nhiều, Liêm Chu không có vấn đề gì, chỉ đơn giản là anh ấy đang tìm người thôi Hơn nữa cho dù Liêm Chu có vấn đề, Vu Hàng Thư cũng không chắc sẽ gặp nguy hiểm, cũng không trùng hợp như vậy đâu Đào Mộc Cẩn tự an ủi mình như vậy, nhưng trong lòng anh ta vẫn nảy sinh một ý nghĩ điên rồ không thể khống chế, đó là nếu Vu Hàng Thư thật sự chết, có thể sẽ mang lại cho anh ta giá trị lớn hơn, có thể cho anh ta khám phá được nhiều thứ hơn Sau đó anh ta nhanh chóng lấy máy nghe lén ra, lắp vào phòng ngủ của Liêm Chu và Vu Hàng Thư, lúc này Đào Mộc Cẩn mới rời khỏi biệt thự, chạy nhanh về phía mọi người Chín giờ sáng, mọi người trong biệt thự đã đến địa điểm cắm trại đã hẹn trước, Liêm Chu dẫn đầu đi săn trong rừng, những người khác sau khi lắp trại xong cũng có thể tự do di chuyển, có người lựa chọn nghỉ ngơi trong trại, có người khác cùng nhau đi dạo trong rừng, còn Tiểu Thất, tất nhiên là đi xem heo con [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Phương Tự Thần không thể đi theo Liêm Chu đi săn, càng đừng nói đến việc đi cùng Đào Mộc Cẩn, vì vậy chỉ có thể đi cùng Tiểu Thất, bắt đầu lảm nhảm cùng Tiểu Thất Thực hiện: Clitus x T Y T
“Hàng Thư, có thể anh không biết, hiện tại bên ngoài rất hỗn loạn, mọi người đều hiểu lầm anh rất nghiêm trọng.”
“Hình như anh Chu muốn sa thải anh, tốt nhất anh nên nghĩ sẽ đi đâu dần đi.”
“Tôi thường vào rừng, tôi biết có một nơi ban đêm sẽ có rất nhiều đom đóm, buổi tối chúng ta cùng đi xem nha.”
“Sau này anh rời khỏi biệt thự rồi, chúng ta vẫn có thể làm bạn chứ?”
……
Nghe Phương Tự Thần lảm nhảm, Tiểu Thất cảm thấy cần phải mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, bởi vì nuôi heo trong thời gian ngắn khó có thể nhìn thấy hiệu quả, thấy còn chưa đến mười ngày nữa sẽ tròn một tháng, có lẽ là không kịp để hoàn thành cốt truyện Không thể trông cậy vào trí óc và thị lực không tốt của hai kẻ trong cơ thể anh cải thìa, ốc đành phải tự mình tìm cách thôi Tiểu Thất đang vô cùng lo lắng, không ngờ rất nhanh đã tìm được cơ hội, bởi vì trong rừng có rất nhiều cạm bẫy tự nhiên, cũng có một số cạm bẫy nhân tạo, chỉ cần giả vờ bất cẩn, là có thể chết ngay tại chỗ Phương Tự Thần vẫn tiếp tục nói chuyện không ngừng bên cạnh, không biết rằng người bên cạnh đang không ngừng đánh giá xung quanh, tìm kiếm cách chết tốt nhất Với vấn đề này, 6362 cũng nhắm mắt làm ngơ, dù sao cốt truyện ban đầu cũng không viết chi tiết Vu Hàng Thư chết như thế nào, chỉ cần chết, điểm cốt truyện sẽ hoàn thành Một ốc một hệ thống vui vẻ bắt đầu thảo luận về 100 cách tử vong ngoài ý muốn Tiểu Thất nhìn trúng một thân cây gãy sắc nhọn, nếu rơi xuống có thể dễ dàng xuyên qua cơ thể Vì thế Tiểu Thất loạng choạng, nhưng lại bị Phương Tự Thần kéo lại, Phương Tự Thần sợ đến mức hét lên: “Hàng Thư, anh cẩn thận một chút được không, trong rừng rất nguy hiểm, rất dễ bị thương Tiểu Thất bỏ lỡ cơ hội một lần cũng không chấp nhặt, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu tiếp theo, a, xuất hiện một cái bẫy sâu Qua máy quét của 6362 thấy được bên trong có rất nhiều gai gỗ sắc nhọn, chỉ cần giả vờ giẫm xuống là được ____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____
Giây tiếp theo, Tiểu Thất không chỉ giẫm lên mà còn bình tĩnh bước qua 6362 phân tích lại: [Cái bẫy này có lẽ dùng để bắt con mồi lớn, để giẫm nát nó cần phải có trọng lượng ít nhất 150 kg.]
Tiểu Thất nhìn Phương Tự Thần ở bên cạnh, thân thiết hỏi “Cậu nặng bao nhiêu?”
Phương Tự Thần đang kể lại quá trình mình gặp Liêm Chu thì sửng sốt nói: “51.5, có chuyện gì sao?”
“Không có gì, tôi cũng 51.5.” Tiểu Thất cảm thấy có chút tiếc nuối, tiếp tục nhìn xung quanh, hy vọng tìm thấy mấy tảng đá lớn, nhưng y đã bị Phương Tự Thần kéo về phía trước Cứ đi cứ đi, phía trước xuất hiện một sườn dốc chênh vênh, phía dưới con dốc là một con suối, được bao phủ bởi những tảng đá và nhiều rễ cây thân cây nhô cao Hai mắt Tiểu Thất sáng lên, lập tức lao tới, nhưng lại bị chặn lại, khi quay đầu lại mới phát hiện ra đó là đầu bếp béo “Tiểu Hàng, cháu cẩn thận chút, con dốc này rất dốc.” Đầu bếp béo đến bờ suối bắt cá và rửa sạch nấm rừng mình hái được Tiểu Thất ngoan ngoãn nhìn giỏ nấm của chú béo, ngoan ngoãn gật đầu: “Chú béo rửa nấm trước đi, chú rửa xong cháu sẽ xuống.” Ốc không làm bẩn nước rửa rau của chú béo, ốc thật ngoan quá đi Đầu bếp béo cười ha ha đáp: “Được, cháu ngoan ngoãn ở trên đó, đợi chú rửa xong rồi cùng nhau trở về.”
Tiểu Thất “...”
Loay hoay đến tận đêm khuya, Tiểu Thất không tìm được cơ hội chết bất ngờ như mong muốn mà chỉ có thể ngậm ngùi nhai miếng thịt heo quay thơm lừng Xung quanh là ngọn lửa bập bùng, thỉnh thoảng có tiếng ríu rít của những loài động vật không biết tên, cùng vầng trăng lưỡi liềm treo lơ lửng trên bầu trời, màn đêm trên rừng luôn mang đến cho con người một cảm giác vừa bí ẩn vừa bất an đến lạ Khuôn mặt thường nghiêm túc của mọi người trong biệt thự hiếm khi dịu lại và trò chuyện quanh đống lửa trại, đầu bếp béo khoe về cuộc đời đầu bếp huyền thoại khi còn trẻ, quản gia độc thân cả đời kể về cô gái duy nhất ông thích khi còn trẻ, bà giúp việc Na Á không ngừng khen ngợi con gái mình [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Liêm Chu chỉ ăn tối rồi lại biến mất, mọi người trong biệt thự không hề ngạc nhiên về điều này, phổ cập kiến thức cho Tiểu Thất, hàng năm vào ba ngày này, chủ nhân sẽ điên cuồng săn bắn trong rừng, thậm chí bất kể ngày đêm, những con mồi bắt được cũng vô cùng phong phú, thậm chí còn săn cả rắn độc [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Màn đêm buông xuống, cảm giác buồn ngủ cũng đến, mọi người dần dần trở về lều nghỉ ngơi Đúng lúc Tiểu Thất chuẩn bị chui vào lều ngủ thì bị Đào Mộc Cẩn gọi lại, Đào Mộc Cẩn nói rằng rất ít khi cắm trại, nên ban đêm hơi sợ hãi, muốn đổi lều với Tiểu Thất vì lều của Tiểu Thất gần rừng hơn, cách sườn dốc xa hơn Nghe vậy, Tiểu Thất ngoan ngoãn vỗ vỗ Đào Mộc Cẩn, đồng ý yêu cầu của anh ta, nhiệt tình nói: “Nếu anh ở đó còn sợ hãi thì có thể đến gặp tôi, tôi sẽ kể cho anh nghe một câu chuyện trước khi đi ngủ, tôi rất biết kể chuyện đó.”
Quay lưng về phía ngọn lửa, vẻ mặt Đào Mộc Cẩn hơi cứng ngắc: “Được rồi, anh nhớ rồi, vậy em đi ngủ trước đi, anh vẫn chưa buồn ngủ.”
Nghe vậy, Ốc sên nhiệt tình quay trở lại lều, buổi tối khi chuẩn bị đi ngủ, y còn nghĩ xem còn cách nào để chết bất ngờ không Cả hai đều không biết rằng cảnh tượng này tình cờ được Phương Tự Thần ghi lại bằng điện thoại di động Là khách, đương nhiên Phương Tự Thần có điện thoại, chỉ là cậu ra nhìn thấy Đào Mộc Cẩn tìm Vu Hàng Thư, vừa vặn trong tay có điện thoại, nghĩ là có thể quay video cảnh hai người nảy sinh mâu thuẫn nên đã quay, không ngờ lại quay được một màn huynh đệ tình thâm, Phương Tự Thần hừ một tiếng, lặng lẽ kéo khóa lều.