Thê Tử Của Ta Là Đại Thừa Kỳ Đại Lão

Chương 52: Có Một Nơi Mạnh hơn Tiêu Dật Phong!




Chương 52: Có Một Nơi Mạnh Hơn Tiêu Dật Phong
“Quả là một ý tưởng không thể tưởng tượng nổi, ý niệm như ngựa trời phi nước đại của ngươi đã cho ta gợi ý rất lớn
Ngộ tính của ngươi thật không tệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vậy ngươi làm thế nào để khí liên tục không ngừng?” Quảng Lăng Chân Nhân cười hỏi
“Nơi này là một thiên phú của đệ tử, đệ tử có thể nhất tâm đa dụng, giống như người phàm hai tay cùng lúc giao đấu
Cũng tức là lúc ta duy trì pháp trận vốn có, đồng thời còn xây dựng một pháp trận khác
Chỉ cần pháp trận của ta bố trí đủ nhanh, là có thể liên miên không ngừng kích hoạt vô số pháp trận.” Tiêu Dật Phong đáp lời
Nghe vậy, tất cả mọi người, bao gồm cả Tô Thiên Dịch đều nhao nhao động dung
Vốn cảm thấy việc hắn khống chế linh lực đã đủ không thể tưởng tượng nổi, không ngờ thần hồn của hắn lại cường đại đến mức này, còn có thể đồng thời cẩn thận thao túng mấy pháp trận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Với tốc độ khủng khiếp như vậy để kích hoạt pháp trận, xem ra chân nguyên trong cơ thể hắn ở Luyện Khí kỳ hùng hậu đến đáng sợ
Các chân nhân nhìn đệ tử có ý nghĩ hão huyền, căn cơ vững chắc này bằng con mắt khác xưa
Bạch Vân Chân Nhân cực kỳ đau lòng, đệ tử này vốn nên ở Đan Đỉnh Điện
Phần lực khống chế và thần thức trời sinh này, quả thực chính là vì Đan Đỉnh Điện của mình mà sinh ra
Không ngờ năm đó lại bị mình đẩy ra ngoài
Tô Thiên Dịch cảm giác tiểu tử này không uổng công mình bồi dưỡng, trên mặt rất lấy làm tự hào
Hỏi han một hồi, chỉ có thể sử dụng khắc họa pháp trận, lại cần thần hồn cực kỳ cường đại để duy trì cùng năng lực thao túng cẩn thận tỉ mỉ, đệ tử bình thường đoán chừng khó có thể áp dụng
Bất quá, đối với đệ tử tu vi cao, thiên tư hơn người lại là niềm vui ngoài ý muốn
Quảng Lăng Chân Nhân có chút hài lòng, không chút keo kiệt nói: “Tốt, bí pháp khắc họa này lại có chút thực dụng, quả thực đáng giá một kiện Tiên khí
Ngươi đã có một thanh trung phẩm Tiên kiếm, ta đây cũng liền lại tặng ngươi một kiện trung phẩm Phi Hành Tiên khí.”
Một chiếc áo choàng xuất hiện trên tay hắn, đưa cho Tiêu Dật Phong
Tiêu Dật Phong nghe vậy sững sờ: Tiên kiếm trung phẩm
Mình có thứ này sao
Lúc này Lâm Tử Vận thấy hắn nháy mắt, trong nháy mắt kịp phản ứng, hành lễ tạ ơn Quảng Lăng Chân Nhân
Quảng Lăng Chân Nhân gật đầu nói: “Ngươi lui ra đi.”
Tiêu Dật Phong đáp một tiếng, sau đó hành lễ cáo lui, từ đầu tới cuối hắn chưa từng nhìn Liễu Hàn Yên một lần
Mà Tô Diệu Tình thấy Tiêu Dật Phong rời đi, thấy không ai chú ý mình, cũng lặng lẽ bay theo Tiêu Dật Phong
Lâm Tử Vận thấy thế giận không chỗ phát tiết, trong lòng thầm mắng, nha đầu này càng ngày càng làm càn
Lúc này trên đài đối chiến đã có những người khác đang giao đấu, nhưng Tiêu Dật Phong là châu ngọc phía trước, những người khác nhìn thấy lại tẻ nhạt vô vị
Tuy rằng đặc sắc, nhưng cũng không có loại chấn động lòng người, nghiền ép như Tiêu Dật Phong biểu hiện ra
Sau khi Tiêu Dật Phong đi, Tô Thiên Dịch cười ha hả, mặt mày hồng hào, Tiêu Dật Phong đã cho hắn thể diện, khiến tâm tình của hắn vô cùng vui sướng
Hắn vui vẻ nói với Quảng Vi Chân Nhân: “Ta thay đồ đệ xấu kia tạ ơn Quảng Vi sư huynh cùng Quảng Hàn sư tỷ ban thưởng bảo vật.”
Quảng Vi Chân Nhân hừ lạnh một tiếng, ném qua một thanh trường kiếm màu đỏ lửa
Hắn cũng nhìn ra công pháp thuộc tính hỏa mà Tiêu Dật Phong dùng, không cố ý cho tiên kiếm thuộc tính khác, xem như là chịu thua vậy
Trên mặt Liễu Hàn Yên không thấy bất cứ sắc thái gì, bình thản đưa ngọc bội long văn kia qua không sai lệch, còn mỉm cười gật đầu, cũng làm cho Tô Thiên Dịch không hiểu ra sao
Đệ tử Sơ Mặc đứng sau lưng nàng cũng hiểu sư phụ cố ý truyền ngọc bội long văn kia ra, sư phụ đối xử với đệ tử kia thật tốt, chỉ là vì sao sư phụ chắc chắn hắn sẽ thắng như vậy
“Đệ tử này của ngươi tuy không tệ, đáng tiếc hai năm sau tỷ thí Chân Võ ngươi đại khái không trông cậy được rồi.” Quảng mỉm cười ha ha nói
Tô Thiên Dịch bị hắn đâm trúng chỗ đau, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Ai biết được?”
Tiêu Dật Phong vốn định sau khi trở về sẽ tìm bọn Lăng Tư Tư, nhưng không ngờ Tô Diệu Tình cũng đi theo
Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nóng lòng muốn thử, muốn đi dạo khắp nơi, biết nàng hôm nay đi ra cũng là cầu sư phụ sư nương thật lâu, trong lòng mềm nhũn
Liền cười mang theo nàng đi dạo khắp nơi, cùng hắn đi chung
Lăng Tư Tư đứng ở xa nhìn thấy cảnh này, ánh mắt không khỏi trở nên ảm đạm
Lâm Thiên Thiên bên cạnh thở dài, vỗ nhẹ vai của nàng nói: “Lăng sư muội không cần than thở, ngươi và hắn đồng dạng là đệ tử chân truyền, ngươi vẫn còn cơ hội.”
Lăng Tư Tư lắc đầu nói: “Cảm ơn sư tỷ quan tâm, ta không sao.”
Lâm Thiên Thiên thấy thế, cũng không biết nên nói cái gì, bởi vì bình tĩnh mà xem xét, đổi mình là nam, đoán chừng cũng sẽ chọn tiểu công chúa xinh đẹp lại cao quý kia đi
“Không sao, ít nhất ngươi có một chỗ hơn được nàng!” Lâm Huyên cười xấu xa nhìn Lăng Tư Tư trước ngực, làm Lăng Tư Tư xấu hổ đuổi theo đánh, quên mất sự không vui trước đó
Cùng Tô Diệu Tình chơi đùa một ngày, Tiêu Dật Phong chỉ cảm thấy cả người mỏi mệt
Tối hôm đó đúng lúc gặp chúng đệ tử Vô Nhai Điện liên hoan
Một đám sư huynh đều biết sự tích Tiêu Dật Phong dưới Khắc thượng và sau chiến đột phá quang huy, nhao nhao lấy hắn ra đùa giỡn, làm cho Tiêu Dật Phong dở khóc dở cười, chỉ đành liên tục cầu xin tha thứ
Rất nhanh, cả nhà Tô Thiên Dịch đã đến, các sư huynh sư tỷ mới tha cho Tiêu Dật Phong
Đã thấy sắc mặt Tô Thiên Dịch ngưng trọng, trầm giọng nói: “Tiểu Phong, ngươi nói thật với vi sư, ngươi học được thuật khắc họa từ nơi nào, đây thật sự là ngươi sáng tạo?”
Tiêu Dật Phong thấy sắc mặt của sư phụ âm trầm như vậy, lập tức hoảng sợ, vội vàng nói: “Hồi bẩm sư phụ, thuật này đúng là do đệ tử sáng tạo, không dám giấu giếm bất cứ điều gì.”
“Vậy vì sao ngươi không nói với chúng ta trước
Dẫn đến bảo thuật ngoại lưu?” Tô Thiên Dịch hỏi
Tiêu Dật Phong đành phải nói: “Bởi vì ta cảm thấy thuật này không tính là bảo thuật gì, hơn nữa tự giác trừ bản thân ra, những người khác không thể phát huy uy lực của thuật này
Đệ tử biết sai, nguyện chịu trách phạt!”
Tô Thiên Dịch hừ lạnh nói: “Nếu thuật này chỉ lưu truyền trong Vô Nhai Điện ta, tất nhiên có thể khiến người của điện khác theo không kịp, ngươi đã khiến điện ta bỏ lỡ cơ hội cường đại
Ngươi có biết không?”
Lâm Tử Vận đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội hòa giải nói: “Chuyện này không liên quan đến Tiểu Phong, kỳ thật Tiểu Phong có nói qua thuật này với ta, chỉ là ta cảm thấy quá mức không thể tưởng tượng, ta thử một chút, xác suất thành công cực thấp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không coi là chuyện đáng kể
Là lỗi của ta.”
Tô Diệu Tình ở một bên cũng hỗ trợ nói: “Đúng vậy, cha, Tiểu Phong cũng có nói với con thuật pháp này.”
Tô Thiên Dịch trợn mắt há hốc mồm, hóa ra chính mình không biết
“Các ngươi lại khiến bảo thuật tiết lộ ra ngoài
Dù cho xác suất thành công có thấp hơn nữa, cũng có thể xem là một loại bí thuật, các ngươi, ai…” Tô Thiên Dịch tức giận nói
Tiêu Dật Phong vội vàng cười nói: “Sư phụ, thật ra đệ tử vẫn còn giữ lại một tay, con chưa nói cho bọn họ bí quyết, đây là thứ con mới lĩnh ngộ được gần đây
Đó chính là dùng máu để khắc, bởi vì cùng chảy cho nên duy trì linh lực cực kỳ dễ dàng!”
Tô Thiên Dịch sửng sốt một chút, cẩn thận suy nghĩ, ánh mắt sáng lên vỗ tay nói: “Phương pháp này rất hay!”
Sau đó hắn nhìn mọi người nói: “Pháp này các ngươi không thể truyền ra ngoài, để nó trở thành bí pháp chân truyền đệ tử trong điện ta
Nếu để cho ta phát hiện ai nói ra ngoài, đừng trách vi sư không khách khí.”
Chúng đệ tử thấy hắn nói nghiêm túc, vội vàng nhao nhao xưng phải
Thật ra phương pháp này cũng không phải Tiêu Dật Phong sáng chế, mà là một cao nhân trận pháp ẩn cư ở hậu thế trăm năm sau sáng tạo ra
Sở dĩ Tiêu Dật Phong nói nó ra, là bởi vì làm thủy tổ của bất kỳ sự vật gì, đều sẽ nhận được quà tặng của Thiên Đạo, truyền lưu càng rộng sẽ được Thiên Đạo tán thành, gia tăng khí vận của bản thân
Bây giờ hắn nói ra lời này, đã cảm giác được có một cỗ khí tức huyền diệu như có như không, quấn quanh trên người mình
Thấy chúng đệ tử đáp ứng sảng khoái, sắc mặt Tô Thiên Dịch mới bình tĩnh trở lại
Các sư huynh đệ đều nhao nhao trầm tĩnh lại, hướng Tiêu Dật Phong cười nói: “Không ngờ Tiểu Phong ngươi lại là kẻ đến sau vượt lên trước, cư nhiên nhanh như vậy đã đột phá Luyện Khí đại viên mãn, không phụ sự bồi dưỡng của sư huynh.” Các sư huynh đệ khác cũng nhao nhao chúc mừng
Trình Viễn Hưng càng là trêu đùa nói: “Không ngờ cây thiết thụ của ngươi ngàn năm không nở hoa, vừa nở hoa liền kết quả!”
Mọi người cười vang, làm Tiêu Dật Phong cười ngượng ngùng, các sư huynh sư tỷ đều trêu ghẹo Tiêu Dật Phong dạy bọn họ, sao đột phá nhanh như vậy
Sao Tiêu Dật Phong có thể nói ra nguyên cớ được, cũng không thể nói mỗi ngày đều cầm linh thạch cực phẩm để tu luyện
Tô Diệu Tình cười vỗ đầu Tiêu Dật Phong một cái, cười nói: “Được lắm, Tiểu Phong, nhìn không ra ngươi còn là thiên tài
Bất tri bất giác, ngươi đã sắp đuổi kịp sư tỷ ta rồi, hai năm nữa chẳng phải là muốn vượt qua ta sao?”
Tiêu Dật Phong liền nói không dám, chỉ là may mắn
Mọi người lại cười to ầm ầm
Lâm Tử Vận cũng rất có cảm xúc cười nói: “Tiểu Phong ngươi nhập môn đã tám năm rồi, không ngờ ngươi là người cuối cùng nhập môn, lại là người đến sau vượt lên trước, tu luyện đến Luyện Khí đại viên mãn
Ngươi nhất định không thể kiêu ngạo, không thể lười biếng tu hành!”
Tiêu Dật Phong vội vàng vâng dạ
Lâm Tử Vận tiếp theo nghiêm sắc mặt, đề cao âm lượng nói: “Đầu tiên là Tình Nhi, sau đó là Tiểu Phong, đều là hậu nhân hàng đầu, mà các ngươi có chút làm sư huynh sư tỷ, từng cái từng cái còn tại chỗ dậm chân
Các ngươi không biết xấu hổ sao?”
Các sư huynh đệ nhao nhao nói sau này nhất định sẽ cố gắng gấp bội, không để sư phụ sư nương thất vọng
Tô Thiên Dịch nhìn Tiêu Dật Phong
Thấy hắn cười, nhịn không được giội nước lạnh nói: “Tiểu Phong, ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể phân cao thấp với Trúc Cơ kỳ
Thậm chí giết trong nháy mắt?”
Tiêu Dật Phong vội thu lại nụ cười, nói: “Đệ tử không dám, đệ tử đương nhiên biết mình có mưu lợi, càng bởi vì Lý Lập Phương kia chính là Nhân Đạo Trúc Cơ, cho nên mới nhẹ nhàng như vậy.”
Tô Thiên Dịch thấy hắn không quá mức lâng lâng, sắc mặt dễ nhìn hơn vài phần, trầm giọng nói: “Ngươi biết khoảng cách giữa Thiên Đạo Trúc Cơ và Nhân Đạo Trúc Cơ là tốt rồi
Nếu hôm nay ngươi gặp phải Thiên Đạo Trúc Cơ cũng không đủ để cho một ngón tay người ta bóp
Lần sau không thể lại khinh thường như thế.”
“Tiểu Phong, nếu ngươi đụng phải sư tỷ ta, cam đoan đánh ngươi tơi bời hoa lá.” Tô Diệu Tình cười nói
“Ngươi còn không bằng Tiểu Phong, nha đầu ngươi ngay cả linh lực của mình cũng khống chế không được, uổng cho ngươi vẫn là được Thiên Đạo Trúc Cơ.” Lâm Tử Vận lắc đầu nói
Tô Diệu Tình bĩu môi, hiển nhiên cực kỳ không đồng ý
Tiêu Dật Phong trầm tư một hồi, ngẩng đầu nghiêm túc nói: “Đệ tử hiểu rõ thực lực của mình không đủ, tuy đệ tử bất tài nhưng cũng nguyện làm vẻ vang cho sư phụ sư nương trong xếp hạng của Chân Võ.”
Hắn dừng một chút, mở miệng nói: “Đệ tử có một chuyện muốn nhờ
Hôm nay đệ tử may mắn đạt tới Luyện Khí viên mãn, muốn xin sư phụ sư nương nghỉ phép một đoạn thời gian
Đệ tử muốn xuống núi du lịch khoáng đạt nhãn giới, tìm kiếm pháp bảo phù hợp với bản thân, đồng thời tìm kiếm kỳ ngộ đột phá Trúc Cơ kỳ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.