Chương 73: Gặp Lại
Ngày mùa thu rải rác trên sườn núi, trong vườn thuốc, Chung Ly Cửu Cửu đi ở phía trước dẫn đường cho Ninh Ngọc Hợp
Hiện tại Sở Sở đã là người Hứa gia cưới hỏi đàng hoàng, Chung Ly Cửu Cửu những chuyện xấu hổ, khó xử trước kia tự nhiên đều tan thành mây khói, lại khôi phục thân phận sư phụ của Sở Sở, việc mình có thể chèn ép Ninh Ngọc Hợp vì Sở Sở cũng không còn coi ra gì nữa
Bất quá, chuyện "đưa đồ đệ" thế này, tốt nhất không nên đắc ý trước mặt Thanh Dạ, Cửu Cửu cố giấu đi vẻ đắc ý trong mắt, chỉ là vừa đi cạnh Ninh Ngọc Hợp vừa cười nói: "Hợp Hợp, đây là chỗ ta ở, đẹp không
Mấy năm nay á, mỗi lần ta đi Trường Thanh Quan ngươi đều không cho ta vào cửa, tỷ tỷ ta cũng không để bụng đâu, hôm nay ngươi thích ngủ đâu thì ngủ, bên kia còn có một cái đầm nước, tắm dã chiến thích lắm, ta cũng không bỏ phấn ngứa cho ngươi đâu..
Ninh Ngọc Hợp mặc váy dài trắng, đầu đội mũ che, có chút không vừa lòng với vẻ đắc ý của Cửu Cửu, lấy chuôi kiếm gõ lên mông Cửu Cửu: "Ai cho ngươi xưng tỷ tỷ hả
Mới đi theo Lệnh Nhi vài ngày, cái đuôi sắp vểnh lên trời rồi
Nói rồi còn cúi xuống nhìn phía sau váy của Cửu Cửu, cứ như đang xem có mọc cái đuôi không vậy
Cửu Cửu hiện tại không cần Ninh Ngọc Hợp hỗ trợ giải quyết Sở Sở nữa, hết giá trị lợi dụng, đương nhiên không cần phải nể nang, đưa tay trả đũa Ninh Ngọc Hợp một cái: "Ta vào cửa trước ngươi, lại lớn hơn ngươi hai ngày, lẽ ra ngươi phải gọi ta tỷ tỷ
Hứa Bất Lệnh không câu nệ, nhưng là phụ nữ chúng ta phải hiểu quy củ chứ
Nếu không biết điều, có ngày bị đuổi ra khỏi cửa thì phải phiền tỷ tỷ ta nói tình cho đấy
Ninh Ngọc Hợp tính cách dịu dàng thì không giả, nhưng trước mặt Cửu Cửu chưa từng dịu dàng chút nào, thấy Cửu Cửu cứ nhảy nhót lên như vậy, ánh mắt nàng lạnh đi mấy phần: "Con mẹ nó, ngươi uống nhầm thuốc à
"Mắc mớ gì tới ngươi
Ninh Thanh Dạ đi ở phía trước, đối với những tiếng cãi nhau sau lưng đã quen, nếu như lần gặp mặt này không cãi nhau mới có vấn đề
Nàng không để ý đến hai người họ, nhanh chân đi qua vườn thuốc, đến trước cửa tiểu viện
Hai mươi ngày không gặp Hứa Bất Lệnh, Ninh Thanh Dạ tuy rằng tính tình thanh lãnh không biểu lộ nhớ nhung ra mặt, nhưng trong lòng làm sao không có nghĩ chứ, nàng vừa định bước vào thì Dạ Oanh từ trong chạy ra đụng một cái
Khuôn mặt trắng trẻo của Dạ Oanh vô cùng kỳ quái, bịt mũi, một bộ biểu tình khó nói thành lời, chạy đến bên ngoài cửa thở hồng hộc
Tiểu chim sẻ thấy ấm lòng Dạ Oanh nhất đã đến, còn từ trong nhà bay ra đậu lên vai Dạ Oanh, nhẹ nhàng cọ cọ vào cổ Dạ Oanh như đang an ủi, quả thật còn quan tâm Dạ Oanh hơn cả Cửu Cửu
Trong mắt Ninh Thanh Dạ lộ ra một tia nghi hoặc, nàng hít mũi một cái cũng ngửi thấy một mùi hương khó tả, nhíu mày hỏi: "Bên trong đang làm gì vậy
Hứa Bất Lệnh đang nấu t·h·i t·hể sao
Trong nhà bếp hơi nước bốc lên, Dạ Oanh cũng không nhìn rõ lắm, nhưng khẳng định không phải nấu t·h·i t·hể
Nàng quay đầu nhìn lại, vẻ mặt cổ quái ghé vào tai Ninh Thanh Dạ: "Không phải, ta có cảm giác..
cảm giác công t·ử đang nấu..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Á" Ninh Thanh Dạ rụt cổ lại, có vẻ ghét bỏ nhìn thoáng qua bên trong viện, quả thực hơi không dám vào: "Hắn làm mấy cái đồ vật không sạch sẽ kia làm gì vậy
Dạ Oanh còn chưa kịp nói thì từ phía sau đã vọng đến tiếng ho khan, nàng đột nhiên đứng thẳng người, làm ra dáng vẻ nghiêm túc ngày thường, quay đầu nở nụ cười tươi: "Công t·ử"
Hứa Bất Lệnh từ trong bếp đi ra, mang theo ý cười rạng rỡ: "Dạ Oanh, ngươi đang nói gì thế
"Dạ Oanh, không nói gì hết ạ
"Thật sao
Hứa Bất Lệnh đi đến trước cửa, sờ sờ đầu Dạ Oanh
Dạ Oanh rõ ràng rụt cổ lại, nhịn cảm giác rất khó chịu, muốn tránh mà không dám tránh, chỉ cảm thấy không thể chấp nhận kiểu vuốt tóc này
Ninh Thanh Dạ đang muốn hỏi Hứa Bất Lệnh vì sao ban ngày lại nấu những thứ không thể hình dung đó thì chợt thấy từ trong căn bếp nhỏ bên trong viện bước ra một cô nương mặc tạp dề, tay cầm d·a·o phay, dáng người thon dài, khuôn mặt tú mỹ, một đôi mắt đào hoa tựa như say mà không say hết sức quyến rũ, nhìn thì giống như là phu thê tướng với Hứa Bất Lệnh
Ánh mắt Ninh Thanh Dạ hơi dừng lại, tâm tư trong khoảnh khắc đã bị người con gái đột nhiên xuất hiện hấp dẫn, nàng nghi ngờ hỏi: "Hứa Bất Lệnh, vị cô nương này là ai
Hứa Bất Lệnh quay đầu liếc nhìn: "Bạn bè g·i·a·ng hồ
Bạn bè
Ninh Thanh Dạ có chút không tin, nhưng tính tình luôn thanh lãnh, cũng không để ý đến mấy cái chuyện này, nên không hỏi nữa, chỉ đánh giá sơ qua thôi
Ngoài cửa bếp, Trần Tư Ngưng thấy ba người phụ nữ lạ mặt đi đến cũng hơi sửng sốt một chút, ba người phụ nữ này tuy tuổi tác không giống nhau, nhưng dung mạo đều là hạng nhất thế gian, đặc biệt là đôi tỷ muội mặc váy trắng như tuyết, trời sinh đã mang vài phần khí chất thoát tục, nhìn cứ như tiên nữ nguyệt cung vừa mới xuống trần
Sau khi Trần Tư Ngưng nhìn hai lần, vô ý thức sửa sang lại y phục, hỏi: "Hứa công t·ử, ba vị cô nương này là bạn bè của ngài sao
Ninh Thanh Dạ vừa định gật đầu đáp lại, thì Hứa Bất Lệnh đã khoát tay: "Đều là phụ nữ của ta
Trần Tư Ngưng nhất thời câm nín, suy nghĩ một lát vẫn không nói gì
Ninh Thanh Dạ da mặt mỏng, rõ ràng hơi không chịu nổi, đưa tay vặn lưng Hứa Bất Lệnh một cái: "Ngươi nói bậy gì đó
Hứa Bất Lệnh cười ha hả, đón cả Ninh Ngọc Hợp hơi hờn dỗi vào cửa: "Được rồi, được rồi, vào nhà trước đi đã
Thấy thế, Ninh Thanh Dạ chỉ có thể xem như không có chuyện gì xảy ra, đi theo sư phụ vào viện, đảo mắt nhìn lại, trong cửa sổ tây sương phòng, Sở Sở đang lúng túng sửa sang lại tóc
Ninh Thanh Dạ và Sở Sở cùng tuổi, quan hệ vẫn luôn không tệ, không muốn nói chuyện với Hứa Bất Lệnh, cũng không muốn liên hệ với cô nương mới xuất hiện kia, liền trực tiếp đi vào tây sương phòng, cười nhẹ: "Sở Sở, sao giờ ngươi mới dậy thế
Chung Ly Sở Sở xem Thanh Dạ như bạn, hiện tại nhanh chân tới trước ăn Hứa Bất Lệnh, không kịp chào hỏi Thanh Dạ, trong lòng có chút chột dạ
Nàng đặt chiếc lược xuống, đứng dậy: "Thanh Dạ, sao ngươi nhanh thế
Tối qua ngủ không ngon, cho nên dậy muộn một chút, quên ra đón ngươi rồi
Ninh Thanh Dạ chạy ngựa suốt đêm đến, vốn dĩ không báo trước, đối với cái này đương nhiên không để bụng
Nàng đi đến gần, thoáng đánh giá một chút, chợt phát hiện thần sắc của Sở Sở không giống trước kia, khuôn mặt trắng hồng, có thêm vài phần phong vị đàn bà, muốn hình dung cũng không biết nên nói thế nào
Chung Ly Sở Sở vẫn chưa nghĩ ra làm thế nào để giải thích với Thanh Dạ, cảm thấy chuyện này vẫn là để Hứa Bất Lệnh giải thích tốt hơn, nàng lại cười nói: "Thanh Dạ ngươi ngồi đi, ta rót nước cho ngươi
Trong lòng Ninh Thanh Dạ đầy nghi hoặc, khẽ gật đầu ngồi xuống bên cạnh giường nhỏ trong khuê phòng, suy nghĩ rồi mở miệng hỏi: "Sở Sở, cô nương ở ngoài kia là ai vậy
Chung Ly Sở Sở rót một chén trà, ngồi xuống bên cạnh: "Công chúa nước ** **, bị b·ắ·t trói về mấy hôm trước
"Công chúa bị b·ắ·t trói về
Ninh Thanh Dạ quay đầu liếc nhìn, nhưng không cảm thấy cô nương đang bận rộn trong bếp kia bị b·ắ·t trói đến, nói là tự nguyện đi theo Hứa Bất Lệnh thì nàng còn tin
Ninh Thanh Dạ tính tình ngay thẳng, thấy Sở Sở giải thích như vậy, cũng không suy nghĩ lung tung, ngược lại hỏi Sở Sở những ngày này ở nước ** ** trải qua những gì
Trong sân, Hứa Bất Lệnh đưa Ninh Ngọc Hợp vào nhà chính, Dạ Oanh vốn dĩ đi theo phía sau, nhưng vừa đi được mấy bước thì tiểu chim sẻ đang đậu trên vai đã bắt đầu cắn áo nàng, kéo nàng hướng ra góc sân
Dạ Oanh và tiểu chim sẻ đã ở chung lâu, tuy không thể rõ ràng ý nghĩ của nhau như Cửu Cửu, nhưng nàng cũng hiểu được đại khái ý nó, lập tức dừng bước đi về góc sân
Tiểu chim sẻ đập cánh, rõ ràng có vẻ vừa tủi thân vừa tức giận, dùng mỏ chỉ trỏ, "Líu ríu --" kêu hai tiếng, hẳn là đang nói: "Tiểu Dạ, chính là chúng nó, ngươi giúp ta đánh chúng một trận đi, sau này ta sẽ nhận ngươi làm chủ thứ hai"
Dạ Oanh nhìn theo hướng nó chỉ, thấy hai con tiểu xà nhẵn nhụi như ngọc đang nằm phơi nắng trong bụi cỏ, một xanh một trắng vô cùng xinh đẹp, đang tựa vào nhau nhìn nàng và chim sẻ
"Oa
Trước mắt Dạ Oanh sáng lên, tiểu chim sẻ ngay lập tức trở nên không thơm nữa, nàng chạy đến gần đây ngồi xuống, như đùa với mèo giơ tay ra ngoắc: "Tới đây, để ta sờ xem nào
Hai con tiểu xà được nuôi trong cung, luôn không sợ người lạ, cũng không phải là chưa bị cung nữ của Trần Tư Ngưng sờ qua
Thấy Dạ Oanh đi theo Hứa Bất Lệnh trở về, liền rất ngoan ngoãn đến trước mặt, thò đầu ra cọ cọ lên tay Dạ Oanh
Tiểu chim sẻ như bị sét đánh, đến cánh cũng quên vỗ, suýt chút nữa thì rơi từ trên không xuống
Sau khi kịp phản ứng, tiểu chim sẻ có chút gấp, sợ tiểu Dạ Oanh ấm lòng cũng bị bắt cóc, vội vàng bay đến sau lưng Dạ Oanh, dùng móng bắt lấy bím tóc của Dạ Oanh rồi túm túm, "Thì thầm" kêu không ngừng
Một lát sau, trong nhà chính
Mấy cô nương đang ngồi cạnh bàn tròn, Ninh Thanh Dạ và Sở Sở vẫn đang trò chuyện, Dạ Oanh thì ngồi một bên, bày hai con tiểu xà trước mặt, yêu thích không buông tay đút cho chúng ăn lương thực mà Cửu Cửu kiếm về
Hứa Bất Lệnh bưng khay, bên trong đặt những bát lớn bốc khói, mang những bát bột mới nấu xong đặt trước mặt các cô nương
Trần Tư Ngưng theo ở phía sau, trên mặt còn có chút vội vàng cuống cuồng, dù sao nàng không thường xuyên xuống bếp, chính mình nếm thì thấy mùi vị không tệ, nhưng không biết mấy cô nương ăn thì cảm giác như thế nào
Ninh Ngọc Hợp vừa rồi ở phòng bếp giúp đỡ, lúc này cũng trên bàn ngồi xuống, rồi cười nói: "Trần cô nương ngược lại là khéo tay, lại đây ngồi xuống đi, đều là người một nhà, không có gì phải câu nệ
Trần Tư Ngưng mỉm cười, ngồi ở bên cạnh Cửu Cửu, tay giơ lên: "Các vị nếm thử xem hương vị thế nào
Ninh Thanh Dạ cầm lấy đũa, nhìn bát trước mặt, liền nghĩ đến lời Dạ Oanh vừa nói, có chút do dự
Dạ Oanh thì không dám ăn, lén liếc mắt Hứa Bất Lệnh bên cạnh: "Công tử, ta trên đường đã ăn xong rồi, vẫn chưa đói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không đói bụng cũng ăn chút, nào, ta cho ngươi ăn
Hứa Bất Lệnh cầm lấy đũa, gắp một miếng bột gạo thổi thổi, sau đó liền nắm cằm nhỏ của Dạ Oanh, bỏ vào miệng nàng.
Dạ Oanh trừng to mắt, muốn tránh nhưng không dám tránh, nước mắt đều sắp trào ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chú chim sẻ tự bế trong lồng, nhìn thấy một màn này, lập tức tỉnh táo, bay lên vai Hứa Bất Lệnh, ân cần cọ cọ cổ Hứa Bất Lệnh, tựa như muốn nói 'Vẫn là Lệnh ca ca tốt'
Bất quá, phấn nhi Trần Tư Ngưng làm hương vị vẫn là rất không tệ, Dạ Oanh vừa ăn, vẻ khó chịu lúc này tan thành mây khói, ánh mắt còn hơi sáng lên, tiếp nhận đũa tự mình động thủ bắt đầu ăn
Chim sẻ thấy vậy, lại buồn bã ỉu xìu bay về lồng
Hứa Bất Lệnh hài lòng gật đầu, đảo mắt nhìn về phía Thanh Dạ và Ngọc Hợp
Ninh Ngọc Hợp cùng Ninh Thanh Dạ không muốn bị Hứa Bất Lệnh đút cơm trước mặt mọi người, vội vàng cầm lấy đũa
(Hết chương này)