Không đợi trưởng thôn kịp phản ứng, ta đã một cước đá hắn bay thẳng vào đống lửa
Trưởng thôn lập tức biến thành người sống, đau đớn lăn lộn trên mặt đất, phát ra từng hồi kêu rên thảm thiết
Ta lại vung bó đuốc, tiến tới trước thần giếng, ngay trước mặt mọi người, châm lửa tấm bùa màu đỏ kia
Tấm bùa "ầm" một tiếng, trong nháy mắt cháy rụi
“Bắt lấy nàng!!” Cuối cùng trong đám đông cũng có người phản ứng lại, chỉ vào ta gào lớn: “Bắt lấy nữ nhân này!!”
Ta ném bó đuốc xuống, cứ thế đứng trước thần giếng
Những thôn dân vốn định xông lên chế ngự ta, đột nhiên trừng mắt nhìn chằm chằm sau lưng ta mà đứng im không nhúc nhích
Trong thần giếng vang lên tiếng nước kêu càu nhàu, một luồng khí đen từ trong giếng tuôn ra, nhìn từ xa đặc quánh như một cột trụ đen khổng lồ
Nó chậm rãi ngưng tụ thành một hình người đen kịt, giống như một người toàn thân bị mực nước đặc bao phủ, chỉ là không hề có hình dáng ngũ quan
“Cuối cùng cũng buộc được ngươi ra rồi.” Ta nói
Hình người kia không có ngũ quan, nhưng ta vẫn có thể cảm nhận được một đôi mắt đang nhìn chằm chằm ta từ bên trong
“Xem ra là xem thường ngươi rồi.” Vật đó phát ra âm thanh bất nam bất nữ, không phân biệt được giới tính, cũng không phân biệt được tuổi tác, thậm chí nó còn cười khẩy một tiếng
“Bất quá, cho dù ngươi nhìn thấu cái bẫy này thì đã sao
Với chút thực lực vô nghĩa của ngươi, cũng dám vọng tưởng chạy thoát ư?”
Vật đó gầm thét một tiếng, với tốc độ của viên đạn trong nháy mắt xông đến trước mặt ta, một tay giữ chặt cổ ta, nhấc bổng ta lên
Ta không thở nổi, cảm giác nghẹt thở siết chặt lấy ta, chẳng bao lâu, cho dù không chết vì ngạt thở, cũng sẽ chết vì cổ bị bóp gãy
Tiểu Cao đứng giữa đám thôn dân, khẽ nhìn ta một cái đầy áy náy rồi ngoảnh mặt đi, không dám nhìn ta thêm lần nào nữa
A, nhân tính đây mà
Ta nhếch mép nở một nụ cười lạnh lùng, nhìn chằm chằm vật đó, “Ngươi tưởng..
ngươi rất mạnh ư?” Mạnh đến đâu, có mạnh hơn bùa bảo mệnh của ta không
Ta dùng hết sức lực móc ra tấm chế sát phù vốn không nỡ dùng, hung hăng dán vào khuôn mặt của vật đó
“Không!!” Vật đó phát ra một tiếng gào thét, buông tay lui lại mấy bước liên tiếp, có ý muốn tan biến
Ta ngã xuống trước thần giếng, hít sâu mấy hơi, tinh thần và sức lực cũng khôi phục như cũ
“Ngươi..
bùa ngươi vẽ sao có thể làm thương tổn ta...” Vật đó không thể tin được bóp lấy cổ mình, chỉ vào ta thắc mắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta cười lạnh một tiếng, “Bùa ta vẽ đương nhiên không lợi hại như vậy, nhưng đây là bùa do Hoắc Lăng Uyên vẽ đấy.” Hừ hừ ~ Chỉ là một tấm bùa thôi, nếu không phải để bảo mệnh, ta còn chẳng nỡ dùng
Vật đó đưa tay chỉ vào ta, một chữ cũng không nói nên lời, “Oanh” một tiếng, hóa thành một chất lỏng đen dính nháp rồi lặn xuống đất biến mất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các thôn dân thấy vật đó biến mất, ai nấy sợ hãi lùi lại mấy bước, không dám lại gần ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Cao sững sờ tại chỗ, không biết cả đám thôn dân lùi về phía sau từ lúc nào, tất cả mọi người cách hắn hơn một mét, hắn một mình đứng ở đó trông vô cùng đột ngột
“Không thể nào...” Tiểu Cao không dám tin lắc đầu, cố sức muốn thuyết phục chính mình, “Không thể nào..
Ngươi không thể nào biết được...”
Dưới mắt ta hiện lên một vòng cười nhạo, “Ngươi đương nhiên cảm thấy không thể nào, để ta đoán xem, có phải Lê Cương đã nói với ngươi chỉ cần ngươi vây ta ở đây, cho đến khi ta chết đi, khoản tiền hoa hồng kia mới rơi vào tay ngươi không?”
Tiểu Cao giật mình một cái, ta liền biết mình đã đoán đúng
“Ban đầu ta quả thật bị ngươi lừa, ta cứ tưởng Lê Cương để ngươi làm mồi nhử, ngươi là vô tội, là bị lừa gạt, cho đến khi ta nhìn thấy ngươi của mấy năm trước trong ký ức của Tào Mỹ Nga, ngươi cũng như những người đàn ông kia, đều thích thú đùa bỡn Tào Mỹ Nga, muốn dùng mọi biện pháp để thỏa mãn thú tính của mình mà tra tấn nàng.”
“Một người dơ bẩn và tà ác như vậy, sao có thể là vô tội đây
Cho nên ta đoán, ngươi quả thật được dùng để dụ dỗ ta vào bẫy, chỉ là, ngươi không phải bị ép buộc, ngươi là cam tâm tình nguyện, ngươi là vì tiền, cho nên, ngươi muốn mạng ta.”
Đây chính là nhân tính
Vì tiền, người ta có thể dễ dàng chà đạp giới hạn đạo đức làm người, có thể xem nhẹ sinh mạng của người khác
Có lẽ vì bị ta vạch trần chân tướng, Tiểu Cao lại âm trầm cười hai tiếng, “Ngươi biết thì đã sao
Ngươi chẳng phải vẫn bị vây ở nơi này?”
“Nhầm rồi.” Ta lắc lắc ngón trỏ, “Người bị vây ở đây là ngươi, ta đã sớm nhắc nhở ngươi, khoản hoa hồng kia không dễ lấy, ngươi không tin, thậm chí còn dám kéo ta xuống nước, ngươi cũng không nghĩ xem, chính ngươi còn nói Lê Cương là người có thủ đoạn lại đủ hung ác, vậy, một người như vậy liệu có thể vì vĩnh viễn tuyệt hậu hoạn mà diệt trừ cả ngươi luôn không?”
Mặt Tiểu Cao “bá” một cái liền trắng bệch
Hắn hồi tưởng lại những chuyện kỳ quái đã gặp phải mấy ngày qua, chẳng lẽ đây là trùng hợp sao
Chỉ một hoặc hai chuyện kỳ quái có thể nói là trùng hợp, nhưng nhiều chuyện kỳ quái như vậy, e rằng là vì
Lê Cương..
Vụ án mạng ở cổ trạch đến giờ vẫn chưa có chút manh mối nào, hắn lại đang ở Cao Gia Thôn xa xôi này, e rằng Lê Cương muốn làm rơi hắn dễ như trở bàn tay
Tiểu Cao càng nghĩ càng cảm thấy Lê Cương rất có khả năng muốn một mũi tên trúng hai đích, hắn căng thẳng nuốt nước miếng, nhìn ta rồi mạnh miệng, “Chuyện này đều là ngươi đoán thôi!”
“Đoán?” Ta bật cười thành tiếng, “Ngươi tốt xấu cũng là môi giới lòng dạ hiểm độc, sao thấy tiền liền mất cả đầu óc
Ngươi cũng không nghĩ xem, Lê Cương hắn từ đầu đến cuối đều không hề nói cho ngươi biết cách đi ra khỏi nơi này đúng không?”
Tim Tiểu Cao co thắt dữ dội, đúng, Lê Cương chỉ bảo hắn tìm cách đưa Lê Tô vào, từ từ làm hao mòn, làm Lê Tô chết đi, nhưng Lê Cương từ đầu đến cuối đều không hề nói ra cách thoát khỏi nơi này
Lê Cương chỉ nói xong chuyện rồi sẽ thả hắn ra ngoài
Vậy nếu không thả thì sao
Tiểu Cao mãnh liệt nhìn về phía ta, “Ngươi có phải đã tìm được cách thoát ra rồi không!”
Ta nhìn hắn, nở một nụ cười khinh miệt
“Ngươi chắc chắn đã tìm được cách thoát ra
Bằng không, bằng không ngươi không dám thiêu chết trưởng thôn!” Tiểu Cao chỉ vào trưởng thôn nằm bất động trên mặt đất, một lòng tin rằng ta đã tìm ra cách thoát thân
Và ta, cũng quả thật đã tìm được cách thoát ra
Ta đứng trên mép giếng, chậm rãi mở rộng tay, nhìn Tiểu Cao, gằn từng chữ: “Ta đã cho ngươi cơ hội, đáng tiếc ngươi không cần.”
Nói xong, ta xoay người nhảy mình xuống
Miệng giếng này phong ấn Tào Mỹ Nga, lợi dụng oán khí của Tào Mỹ Nga làm trận mắt, lại lợi dụng tế tự để cung cấp oán khí cuồn cuộn không ngừng cho Tào Mỹ Nga, từ đó tích lũy lực lượng cần thiết để duy trì trận pháp
Cách phá hủy trận mắt rất đơn giản, nước mưa không thể hủy hoại hồng phù, nhưng lửa có thể, điều này Tào Mỹ Nga đã lén lút nói cho ta bằng khẩu hình sau khi cầu xin ta cứu nàng
Hồng phù hủy, trận mắt cũng hủy, trận mắt vừa hủy, cả huyễn cảnh sẽ sụp đổ, người không thể thoát ra sẽ bị vây vĩnh viễn trong trận, muốn sống sót, chỉ có thể đi ra từ sinh môn
Thần giếng nằm ở phía chính Bắc, quẻ Khảm, giếng có nước, là cực hung, là tử môn
Ban đầu ta đã nghĩ như vậy, nhưng khi xác định nơi này là huyễn cảnh, ta liền thay đổi chủ ý
Lê Cương muốn vây ta ở đây, nhất định sẽ không để ta tìm thấy sinh môn, phương pháp tốt nhất là lừa ta, khiến ta nghĩ sinh môn là tử môn, từ đó không dám đến gần
Cho nên, sinh tức là tử, tử tức là sinh
“Khụ!” Ta đột nhiên như thể vừa từ dưới đáy nước ngoi lên, cảm giác nghẹt thở khiến ta không kìm được ho dữ dội, sau đó từng ngụm từng ngụm thở dốc
Ta đã đoán đúng
Ánh đèn ngay ở phía trên, chói mắt đến mức khiến ta chốc lát bị mù, nhưng ta ngửi thấy mùi hương tùng tuyết quen thuộc
Mãi mới thích ứng được với ánh sáng chói lòa này, ta dần dần thấy rõ người đàn ông đang ngồi trước mặt ta, quả nhiên là Hoắc Lăng Uyên
Thấy ta đang nhìn hắn, Hoắc Lăng Uyên nhướng mày, đôi môi mỏng cong lên một nụ cười bảy phần đùa cợt ba phần chế nhạo
“Lê Tô, ngươi đúng là chậm thật đấy.”
