[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dưới vạt áo kia phát ra một thứ ánh sáng nhàn nhạt xanh biếc, thoạt nhìn trông như một cái phỉ thúy óng ánh màu xanh lục thông thường, khác hẳn với lúc nó đột nhiên bùng phát ra ánh hào quang màu xanh lục ban nãy, hiển nhiên cùng là một thứ nhưng uy lực của nó lúc này lại khác lúc nãy một trời một vực
Lục Trần trầm ngâm một lát, vén góc áo lên, quả nhiên liền thấy trên cái cổ trắng như tuyết của cô bé có một sợi dây chuyền, trên đó đeo một vật có hình dạng như một cành trúc, lớn bằng ngón tay cái, toàn thân xanh biếc lấp lánh ánh sáng màu lục, trên đó lại tràn đầy linh khí đang không ngừng tỏa ra
Thật khó tưởng tượng nổi, cảnh tượng cuồng bạo xuất hiện vừa rồi lại do chính thứ đồ vật ôn nhuận màu xanh lục này gây ra
Nhưng hết thảy đều không quan trọng, cái quan trọng là, Lục Trần nhớ rất rõ rằng, cái nhánh cây xanh biếc như sợi dây chuyền này cùng với viên hạt giống trong cơ thể mình lúc nãy dường như đã phát sinh cộng hưởng, cũng chính do vậy mới sinh ra đủ loại dị tượng, cuối cùng lại còn mang theo cả hai người một chó đưa vào trong cái hốc cây thần bí này
Cái nhánh cây xanh biếc cùng với “Hạt giống” này nhất định là có quan hệ rất lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Trần nhìn chằm chằm vào cành cây mỹ lệ giống như phỉ thúy này, ánh mắt càng lúc càng sáng lên
A Thổ vốn đang ở bên cạnh Lục Trần đột nhiên quay đầu ra, tò mò nhìn về phía Bạch Liên đang bất tỉnh nhân sự nằm trên mặt đất, thỉnh thoảng nó lại quay đầu nhìn Lục Trần một cái
Nhưng mãi một lúc sau vẫn không thấy Lục Trần có động tĩnh gì, A Thổ liền cảm thấy có chút nhàm chán, quay đầu nhìn khắp nơi, cảm thấy cô cùng hứng thú khi phát hiện ra vách cây ngay mép tường xung quanh, nó bèn nghĩ thầm đợi thêm tí nữa dù muốn hay không cũng phải chạy tới tiểu vào một phát, để chứng minh cái địa bàn này bây giờ cũng là của A Thổ đại gia ta rồi
Ngay lúc này, A Thổ đột nhiên nghe thấy Lục Trần thở dài 1 tiếng, thanh âm rất nhỏ như đang tự nói một mình: “Một cành hai lá một hạt giống, không thể ngờ được rằng đây lại là sự thật.”
A Thổ thò đầu vào, nhìn Lục Trần một cái
Lục Trần cười vỗ nhẹ lên đầu của nó, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cái nhánh cây xanh biếc kia, lại nói: “Ta vốn tưởng rằng bọn người trong Ma giáo đều là những tên điên, cũng từng cho rằng tất cả bọn họ đều ăn nói khùng điên, khi cho rằng cái cây Thần Thụ kia có thể nối liền Tam Giới, cứ tưởng bọn họ điên khùng nói mớ mà thôi.”
Hắn cười, trên mặt mang theo vài phần trào phúng, thản nhiên nói: “Một cành hai lá một hạt giống, đây cũng là một câu chuyện thần thoại trong Ma giáo, thời thượng cổ lúc Thần thụ bị hủy diệt, Thứ duy nhất còn sót lại chính là vật này
Chuyện xưa cũng nói rõ rằng chỉ cần tập hợp đủ bốn dạng thần vật này, thì Thần thụ sẽ tái sinh, có khả năng nhất thống tam giới.”
“Có thể cùng với hạt giống cộng hưởng như thế này, có lẽ trong thế gian này chỉ duy nhất có một “Nhánh Thần Thụ” này mà thôi.”
A Thổ đợi một hồi, thấy Lục Trần thủy chung vẫn đang trầm tư suy nghĩ, liền một mình bỏ đi, tiến ra phía ngoài rìa hốc cây dưới mép cái tường gỗ kì quái kia, bắt đầu ngửi ngửi giả như đang tìm kiếm một vật gì đó
Nhưng nó còn chưa đi ra được mấy bước, bỗng nhiên liền nghe sau lưng tiếng Lục Trần quát: “A Thổ, không được tiểu bậy bạ
Ở đây không có thông gió, thối chết người đó.”
A Thổ xoay người lại nhìn Lục Trần “Gâu Gâu” kêu lên hai tiếng, xem ra có chút bất mãn, miễn cưỡng đành phải quay về, chỉ là chốc chốc lại lưu luyến quay đầu lại nhìn về phía cái vách cây kia, dáng vẻ đầy tiếc nuối
Lục Trần không thèm để ý tới sự ấm ức của con Ngốc Cẩu kia, ánh mắt vẫn tập trung trên nhánh cây xanh biếc trước mắt, một lúc sau, hắn đưa tay cầm lấy cái nhánh cây này, sau đó chậm rãi nắm chặt lấy
Trong hốc cây, dường như có một chút yên lặng
Đột nhiên, có ánh hào quang sáng lên, một luồng ánh sáng màu lục từ giữa những kẽ tay của hắn chiếu ra, ngay sau đó lại thêm một luồng sáng nữa, rồi lại một luồng nữa, lần lượt luồng sáng này nối tiếng luồng sáng kia, từ những kẽ tay hắn phát ra một thứ ánh sáng xanh biếc
Ánh hào quang kia khẽ run rẩy
Sau một lát, bỗng nhiên một mùi hương nồng đậm dị thường, ngay lập tức tỏa ra tràn ngập từ lòng bàn tay Lục Trần, ở mỗi một khe hở từ lòng bàn tay đang nắm chặt, chảy ra một dòng nước màu lục sền sệt
Lục Trần nhìn chằm chằm vào những dòng nước xanh biếc đang dọc theo bàn tay của hắn mà chầm chậm chảy xuống, sau đó tung bay trên không trung
Hốc cây tưởng vốn im lặng qua bao nhiêu năm, vào thời khắc này, dường như thở dài thật sâu một tiếng, như người lữ hành đang đói khát vì mừng rỡ mà khẽ run lên
Những chất khí mơ hồ màu xanh kia, nhanh chóng từ trên vách cây lóe ra, khiến những chất lỏng xanh biếc kia trôi lơ lửng giữa không trung, sau đó với tốc độ có thể nhìn được bằng mắt thường, từng điểm từng điểm hóa thành bụi phấn nhỏ vô cùng, trôi dạt ra khắp ngõ ngách trong hốc cây này
Rồi Gió bắt đầu nổi lên, những bụi phấn màu lục này hóa thành cơn sóng lớn, tự xoay tròn, giống như một trận mưa to đã chờ đợi vạn năm, như một cái cuộc hẹn vạn năm, rốt cục cũng đã gặp được nhau
Lục Trần cùng A Thổ kinh ngạc đứng trên mặt đất giương mắt nhìn cảnh tượng khí thế to lớn và vô cùng kì lạ kia
Màu lục bao trùm tất cả
Như một cơn đại hồng thủy thời viễn cổ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất cả bụi phấn nhỏ đều dạt hết về phía vách cây, trong nháy mắt đã che kín tất cả, khiến toàn bộ cái hốc cây cổ xưa này biến thành một thế giới màu lục, nhưng rất nhanh sau đó, những bụi phấn màu lục kia dường như hòa vào làm một với vách cây, nên cũng nhanh chóng biến mất không còn thấy gì nữa
“Oành!”
Từ trong sự lặng im, bỗng dưng truyền đến một tiếng nổ vang, dường như phát ra từ nơi sâu nhất trong cái hốc cây cổ xưa này
Lục Trần bỗng nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy vách tường xung quanh cái hốc cây này ngay lập tức như thể có một thứ ánh sáng màu xanh điên cuồng lóe lên, rồi sau đó, đất trời trở nên đen kịt, xung quanh hết thảy bỗng trở thành hư vô
Thân thể hắn giống như được đưa vào trong một không gian hư vô tối tăm, trên dưới trái phải hết thảy đều là hắc ám vô tận
Không trời không đất, ngay cả thân thể của hắn dường như cũng đã mất đi trọng lực, trống rỗng trôi lơ lửng trong hắc ám
Từng điểm từng điểm hào quang, từ xa bỗng nhiên sáng lên, còn có tiếng “Gâu Gâu Gâu Gâu
…”, nghe như là âm thanh của con A Thổ đầy vẻ sợ hãi và lo lắng
Lục Trần ngẩng đầu nhìn lại, liền chỉ thấy trên đầu đầy sao trời, cúi đầu nhìn xuống, cũng y như thế
Thân thể của hắn vẫn đang lơ lửng không ngừng, hoàn toàn đã mất đi khả năng tự chủ, trôi vô định trong khoảng hư không kỳ lạ này, cho đến khi bỗng nhiên có ánh hào quang xanh biếc lại lần nữa lóe lên
Từ trong hư không ánh hào quang ấy mạnh mẽ xuyên qua hắc ám, tiếp theo từ sâu trong ánh sáng xanh biếc, vô số những rễ cây kì dị đột nhiên vươn ra như những tia sáng, đánh nát màn đêm tưởng chừng như kiên cố kia thành từng mảnh nhỏ
Sau đó ánh sáng phát ra rực rỡ, như mặt trời hung bạo bỗng nhiên xuất hiện ở trước mắt, phát ra quang huy vạn trượng, trong nháy mắt khiến tất cả ngôi sao trên trời như mất đi ánh sáng
Hào quang tối dần, có gió thổi lên, có tiếng thét mơ hồ giữa đất trời, giống như một cổ khúc thê lương từ thời viễn cổ truyền lại, đang âm trầm kể lại những câu chuyện cũ
Một đạo hào quang xanh biếc tạo thành một cái cửa lớn, trước mắt của hắn, sau chốc lát, ánh sáng màu lục này bỗng nhiên tăng vọt, xuyên qua thân thể của hắn rồi lại tụ vào một lần nữa, Lục Trần nhìn lại, chỉ thấy chỗ sau lưng, bất ngờ cũng có một cái cổng lớn màu xanh biếc tương tự được tạo thành
Ánh sáng màu lục sáng chói, dường như có luồng khí sinh mệnh đang cuộn trào mãnh liệt sinh sôi không ngừng, xua tan tất cả hắc ám
Ánh sáng lấp lánh, dường như biến hết thảy mọi thứ thành một biển màu xanh biếc, nhưng chỉ sau một lát, bỗng nhiên tất cả mọi thứ trước mắt đều tiêu tán, như một giấc mộng tan, hóa thành tro bụi vô tận
Lục Trần phát hiện ra mình một lần nữa lại xuất hiện trở lại trong cái hốc cây kia, vẫn còn đang đứng bất động tại chỗ
Những tia sáng màu lục chói mắt kia, lúc này đã tiêu tán toàn bộ, không để lại chút hình tích gì nữa, cái hốc cây cổ xưa này cũng khôi phục lại trạng thái cũ
Nhưng nếu nhìn kỹ vẫn có thể nhận ra phía trên những cái vách cây loang lổ cổ xưa, đột nhiên xuất hiện thêm rất nhiều sinh cơ, thậm chí ngay cả những làn khí màu xanh kì dị quấn quanh trong ngoài vách cây lúc trước, giờ phút này màu sắc cũng đậm lên không ít
Nhưng điều khiến Lục Trần giật mình, chính là trên vách cây hai bên, đột ngột xuất hiện thêm hai cánh cửa lớn mờ ảo như được làm bằng thể khí