Thiên Ảnh

Chương 136: Quang Ám




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc từ bên trong cái gian phòng kia đi ra, sắc mặt Lục Trần vẫn không có chút gì là thay đổi, chẳng có tí tức giận hay ủ rũ gì cả, giống như lời tuyên án trước đó của tu sĩ Kim Đan tên là Lâm Thịnh kia đối với hắn hoàn toàn không có chút ảnh hưởng nào
Hắn khẽ ngẩng đầu nhìn lên, hôm nay bầu trời trong xanh, mây trắng lững thững trôi, hẳn là một ngày đẹp trời
Hắn chỉ nhìn một lúc, sau đó hướng về Thảo Viên đi đến
Dọc đường đi hắn có gặp rất nhiều người quen hướng hắn mà tỏ vẻ chào hỏi, thế nhưng tựa hồ nhìn dáng vẻ Lục Trần hôm nay có tâm sự nặng nề, một đường trầm mặc đường như cái gì cũng không thấy cứ thế mà đi thẳng đến môn hộ Thảo Viên
Sơn phong thổi qua mang theo cái mùi đặc trưng của thảo mộc lan tỏa khắp mọi nơi, trước mặt Lục Trần là những mảnh linh điền chi chít đều tăm tắp, hắn chỉ liếc mặt một cái sau đó mặt không chút cảm xúc mà cất bước, chỉ là hướng hắn đi lại không phải là hướng mảnh linh điền kia của hắn
Đúng lúc đó, bỗng có một âm thanh kinh hỉ vang lên từ sau lưng hắn
“Lục đại ca, ngươi… Ồ, làm sao sắc mặt ngươi lại khó nhìn như vậy?”
Lục Trần khẽ dừng bước rồi xoay người lại rồi lẳng lặng đứng vậy mà nhìn Dịch Hân đang từ phía sau chạy tới
“Lục đại ca, ngươi không sao chứ?”
Ánh mắt Lục Trần hơi rủ xuống, sau một lát lắc đầu một cái
“Ta không sao cả.”
Nhìn dáng vẻ Dịch Hân tựa hồ có chút không yên lòng về hắn
“Lục đại ca, ngươi có muốn đi về nghỉ ngơi một hồi không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta có thể xin nghỉ giúp ngươi a.”
Lục Trần tùy tiện nói:
“Ngươi vẫn tốt nhất là đừng đi tìm Lâm Thịnh sư thúc, hắn sẽ không nghe lời ngươi đâu.”
“A?” Dịch Hân có chút ngạc nhiên, tùy tiện nói,
“Quên đi, ta trước tiên đi cùng ngươi vậy, đứng ở trên đường như vậy cũng có chút khó nói chuyện.”
Lục Trần do dự chốc lát, ánh mặt hắn liếc qua một chút xung quanh, cuối cùng dừng lại ở một địa phương cách đó không xa rồi lập tức gật gật đầu, nói: “Được.”
“Cái gì cơ?”
Cạnh khối linh điền của Lục Trần, hai người đang sóng vai ngồi cạnh đó, Dịch Hân xem ra có chút tức giận bất bình nói,
“Lâm sư thúc sao có thể làm như vậy, rõ ràng biết ngươi tu luyện xảy ra sự cố dẫn đến tổn thương thân thể, thế mà vẫn trừng phạt ngươi
Đây không phải là cố tình bắt nạt người sao?”
So với lúc vừa mới tới Thảo Viên, giờ đây sắc mặt Lục Trần đã hòa hoãn lại rất nhiều, hắn nhìn dáng vẻ đang hoa chân múa tay tức đến xì khói của Dịch Hân mà cười khổ khuyên:
“Quên đi, dù sao cũng là ta có lỗi trước.”
Dịch Hân cắn môi một cái rồi nói:
“Vậy cũng không được, đệ tử tạp dịch như Lục đại ca, ở Côn Lôn sơn vốn đã không kiếm được nguồn thu nào khác rồi, cả năm không phải chỉ trông chờ vào khoản thưởng thu hoạch linh thảo cuối năm sao
Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì Lâm sư thúc hắn tùy tiện nói một hồi, liền đem mọi công lao của ngươi đều bỏ đi…”
“Chỉ bằng hắn là tu sĩ Kim Đan a.” Lục Trần tỏ vẽ bất đắc dĩ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dịch Hân nghẹn một hồi, nhất thời im lặng, không biết nên nói cái gì nữa cho phải, sau một hồi lâu nàng mới có chút buồn bực nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.