Một danh môn tu chân như phái Côn Luân, truyền thừa mấy ngàn năm tới nay đương nhiên đều thông qua phương thức sư đồ tương truyền mà kéo dài
Từ thời hai vị tổ sư sáng lập phái là Côn nguyên tử và Thiết La, tương truyền các đời, kéo dài không dứt, mãi cho tới ngày hôm nay
Cho nên chuyện thu đồ đệ ở phái Côn Luân là chuyện bình thường nhất
Nói đại khái, đại đa số tu sĩ đều sẽ thu đồ đệ
Tu sĩ không thu đồ đệ, sống cô độc cả đời không phải là không có nhưng cũng hết sức hiếm thấy
Nguyên nhân sao, thật ra cũng rất đơn giản
Chuyện này cũng giống như truyền thừa của gia tộc, cả đời vất vả tạo dựng cơ nghiệp, dù sao cũng hy vọng có người kế thừa
Mình thành tựu tại nghiệp lớn, dù sao cũng hy vọng có người có thể phát triển mở rộng
Mà một khắc khi sắp chết đi, đại đa số mọi người đều hy vọng có người phụng dưỡng trước giường, dưỡng lão tống chung
Đây là bản tính của vô số người trên vùng đất mênh mông của Trung thổ, cho dù ngươi có phải tu sĩ hay là phàm nhân bình thường cũng khó nhảy ra khỏi loại băn khoăn này
Chẳng qua cũng bởi vậy mà việc thu đồ đệ đối với nhiều tu sĩ mà nói, đặc biệt là ở danh môn đại phái như Côn Luân này có một ý nghĩa hết sức thận trọng
Bởi nó không chỉ liên quan tới việc truyền thừa đạo nghiệp cả một đời của một người mà còn liên quan tới việc thực lực môn phái tăng trưởng hay giảm sút
Ngươi chỉ là một đệ tử tạp dịch, đột nhiên nhảy ra chiêu cáo thiên hạ
Hôm nay nhận được một đồ đệ như ngươi, ngày mai lại nhận một đồ đệ tương tự, dạy mãi dạy ra cả môn phái từ già tới trẻ toàn phế vật thì dùng cái rắm gì
Đương nhiên phái Côn Luân sẽ không cho phép loại chuyện này xảy ra
Trên thực tế, vì để đại đa số đệ tử trẻ tuổi có thể càng chuyên tâm tu luyện, trong phái Côn Luân ước định là ngoài đệ tử tạp dịch không có tư cách thu đồ đệ ra, đệ tử cảnh giới Luyện khí và đại bộ phận đệ tử Trúc Cơ cũng không có tư cách thu đồ đệ
Nói chung đối với tuyệt đại đa số tu sĩ trên thế gian này mà nói, tu sĩ Kim Đan là đỉnh cao mà cả đời bọn họ khó có thể vượt qua được
Mà tu sĩ có thể tu luyện tới cảnh giới Kim Đan, cho dù là đạo hạnh, thực lực, từng trải, thiên phú thường thường đều nổi tiếng
Cho nên Kim Đan thu đồ đệ là giới hạn mà phái Côn Luân vạch ra
Đương nhiên thật ra giới hạn này cũng có một bộ phận mơ hồ
Bởi có rất nhiều tu sĩ cuối cùng cả đời đều ở cảnh giới Trúc Cơ
Khi bọn họ đã lớn tuổi, đạo hạnh đã ở Trúc Cơ đỉnh nhiều năm, phái Côn Luân sẽ mở một mắt lưới cho những người này, cho phép bọn họ nhận một ít đồ đệ
Nói tóm lại là một câu, trong phái Côn Luân, tu sĩ Kim Đan mới có tư cách thu đồ đệ
Mà Tô Thanh Quân chính là tu sĩ Kim Đan trẻ nhất trong phái Côn Luân trong mấy ngày năm nay
Nhưng thiên phú của nàng thực sự rất cao, tuổi năm nay thật sự quá trẻ, cho nên đại đa số người, kể cả sư phụ Mộc Nguyên chân nhân của nàng cũng bởi đạo hạnh nàng tinh tiến dũng mãnh mà vui mừng than thở, trong tiềm thức quên mất Tô Thanh Quân đã có tư cách thu đồ đệ theo quy định này
- Ngươi, thu đồ đệ
Mộc Nguyên chân nhân nhìn vẫn có vẻ ngẩn ra, hình như còn chưa tỉnh táo lại từ lời nói của đồ nhi mình
Tô Thanh Quân gật đầu hết sức bình tĩnh, nói:
- Đúng vậy, sư phụ, con nghĩ mình đã có tư cách này rồi phải không
Mộc Nguyên chân nhân suy nghĩ một chút, đột nhiên phát hiện ra đệ tử của mình đúng là không nói sai
Mà phát hiện này khiến mặt lão tối sầm, đi qua đi lại vài bước trước người Tô Thanh Quân, lẩm bẩm:
- Nhưng mà, nhưng mà thế cũng quá… Quá là…
Lão đột nhiên ngẩng đầu, cau mày nhìn Tô Thanh Quân, nói:
- Ngươi mới có hai mươi hai tuổi đấy, ngươi có biết không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Thanh Quân nói:
- Ta biết chứ
- Vậy ngươi vẫn thu đồ đệ
Tô Thanh Quân nghiêm mặt nói:
- Các đời tổ sư phái Côn Luân ta có vị nào từng ban hạ pháp chỉ, nói là tu sĩ Kim Đan hai mươi hai tuổi không được thu đồ đệ không
- Ấy… Hình như không có chuyện này
Mộc Nguyên chân nhân khổ não xoa xoa đầu nói:
- Nhưng trước kia không phải là không có thiên tài như ngươi sao
Tô Thanh Quân hừ một tiếng nói:
- Sư phụ, người không thể vô duyên vô cớ bởi con được trời cao chiếu cố mà trách cứ con chứ
- Không, không
Mộc Nguyên chân nhân vội vàng phủ nhận, nhưng sau đó mặt mày khổ sở tới nhăn nhúm lại nói:
- Nhưng mà… Dù sao ta cảm thấy thế cũng không tốt lắm đâu, Ngọc nha đầu
Chuyện này thoạt nhìn đương nhiên là hơi lạ
Nói chung đại bộ phận những người tuổi còn trẻ như Tô Thanh Quân đều đang ở cảnh giới Luyện Khí, nhiều nhất cũng là ở Trúc Cơ liều mạng tu luyện
Cho dù đưa mắt khắp thiên hạ có một số thanh niên thiên tài trẻ tuổi như nàng, thường thường khi trẻ tuổi trong lòng cũng đều tập trung tu luyện, trong mắt chỉ có cảnh giới Nguyên Anh càng cao xa hoặc Hóa Thần chân quân trong truyền thuyết, làm gì có người phân tâm đi thu đồ đệ đâu
Cho dù muốn thu đồ đệ thì không phải cũng nên chờ tới lúc năm sáu mươi tuổi, khi đại bộ phận tiềm lực đã tổn hao nhất, cơ bản đạt tới giới hạn tiền đồ, lo lắng tuổi tác sao
Đương nhiên Mộc Nguyên chân nhân đưa ra nghi hoặc của mình, hy vọng có thể túm nữ đệ tử nhu thuận của mình trở về khỏi con đường sai lầm
Ai ngờ hôm nay Tô Thanh Quân lại quật cường khác thường, nói muốn thu đồ đệ là sẽ thu đồ đệ, không hề có chút ý tứ lui bước
Hai người tranh cãi nhau liên tục, Mộc Nguyên chân nhân đã bắt đầu thẹn quá hóa giận thì chỉ nghe phía sau núi xa xa đột nhiên vang lênmột tiếng nổ, ngay sau đó mấy luồng hào quang phóng lên cao, sáng chói thiên địa
Không bao lâu sau chúng chập chờn bay múa, hóa thành hình long hổ, sáng chói vô cùng, khiến kẻ khác khó có thể nhìn thẳng
Nhất thời sắc mặt Mộc Nguyên chân nhân hơi thay đổi, nhìn về phía luồng sáng trong chốc lát, nói với Tô Thanh Quân rằng việc này bàn sau, sau đó bay lên, lao về phía luồng sáng kia
Tô Thanh Quân cũng bị luồng sáng khác thường kia làm ngẩn ra, dù đài Phi Nhạn cách đó rất xa nhưng vẫn cảm giác được từng luồng lực lượng tràn ngập khắp thiên địa ập tới, giống như một cơn lốc vô hình điên cuồng tràn ra…
Tình cảnh này đúng là cảnh tượng mà cả đời tất cả các tu sĩ mơ cầu
Có người phá tan cánh cửa sinh tử
Phá đại hư vọng, nhìn thấy đại hoan hỉ, được pháp lực vô thượng, động tất cả tạo hóa huyền bí trên thế gian này, khám phá chân lý đạo pháp, vì vậy một bước lên trời, trở thành người trên người khác
Chính là chân nhân
Một ngày này gió mây cuồn cuộn, giống như một việc nọ lại kéo theo việc kia, việc sau càng quan trọng hơn việc trước, khiến kẻ khác không theo kịp
Mới đầu tại thành Côn Ngô, người Tô gia gây chuyện trói người, đưa tới rất nhiều người vây xem, sau đó đột nhiên gió mây xoay chuyển, thiên tài Kim Đan Tô gia giáng xuống, đại náo nhà mình, khiến toàn thành chấn động
Mà chuyện tiếp theo xảy ra khiến mọi chuyện xảy ra trong thành Côn Ngô trong nháy mắt liền trở nên không còn sức hút
Sau mười một năm, trên núi Côn Luân bất ngờ lại xuất hiện chứng chân linh quang
Rốt cục danh môn Côn Luân năm nghìn năm lại xuất hiện một vị Đại chân nhân Nguyên Anh
Trừ thiên phú dị bẩm, nhất định rất may mắn mới có thể trở thành Hóa Thần chân quân cực kỳ ít thấy, Nguyên Anh chân nhân hầu như đã là thành tựu cực hạn mà tu sĩ nhân loại trên đường tu tiên có thể đạt đến
Tới loại cấp độ như Nguyên Anh, thật ra không phải toàn bộ đều do thiên phú, căn cốt của người ta có khả năng quyết định được
Kỳ thật may mắn, ngoại lực, các loại linh vật tài nguyên cung cấp vô tận để tiêu hao mới có hy vọng tạo nên một vị chân nhân Nguyên Anh vô cùng mạnh mẽ
Mà đại sinh tử quan trong giới tu chân giới là thứ khiến kẻ khác nghe thấy biến sắc, như sấm bên tai, cũng nổi danh như vực sâu không thể vượt qua, bao nhiêu thiên tài phải chịu dừng bước, cách đỉnh cao nhân sinh càng xa mà rơi xuống hoàng tuyền
Ý nghĩa của vị chân nhân Nguyên Anh, cho dù là coi trọng thế nào cũng không quá đáng, dù là tại đại phái Côn Luân cũng vậy
Mặc dù là trong năm danh môn đứng đầu của Chân tiên minh, chân quân Hóa Thần là thứ chứng tỏ sự mạnh mẽ, che chắn gió lớn, nhưng một khi chưa tới tình huống tông môn sống chết, Hóa Thần chân quân tuyệt đối sẽ không ra tay
Hiển nhiên trong đó có một loại quy định ước thúc riêng
Và do đó hiển nhiên chân nhân Nguyên Anh mới chính là gốc rễ của một đại môn phái
Khi Chứng chân linh quang chiếu sáng, trong nháy mắt cả núi Côn Luân chấn động không phải nói, thậm chí ngay cả một vùng rất lớn bên ngoài núi Côn Luân cũng nín thở
trong nháy mắt Mọi người trong thành Côn Ngô liền quên đi náo nhiệt ngày hôm trước, cả đám người chỉ nhìn chằm chằm vào luồng sáng nối liền đất trời giữa thâm sơn
Chưởng môn Nhàn Nguyệt chân nhân của phái Côn Luân nhanh chóng chạy từ núi Thiên Côn tới
Mà khi lão tới được nơi này thì đã có bảy tám vị chân nhân đứng giữa không trung, nhìn về phía Tam trượng phong phía dưới
Đúng vậy, Chứng chân linh quang chính là chiếu ra từ trong động phủ kia
Là sư phụ Đông Phương Đào của Dịch Hân
Sau Nhàn Nguyệt chân nhân còn lục tục có mấy chân nhân Nguyên Anh khác của phái Côn Luân chạy tới đây
Tình đồng môn là một chuyện, hễ người có thể thành tựu chân nhân đều biết rõ hung hiểm khó khăn nhiều hơn người bình thường rất nhiều, thật sự đáng để mừng rỡ
Mà ngoài ra thì còn có một việc khác, đó là một khắc khi thành tựu chân nhân, Chứng chân linh quang chiếu sáng tận trời, sẽ có đủ loại ảo giác đặc dị, có thể thể hiện thành tựu công pháp vị chân nhân này tu luyện, đạo hạnh cao thấp của hắn
Mặc dù cũng không phải chuẩn xác quá mức nhưng linh quang này sẽ không lừa người, ít nhất sẽ khiến mọi người thầm hiểu rõ
Không bao lâu sau, chỉ thấy trên bầu trời Tam trượng phong kia, xa xa gần gần liền xuất hiện rất nhiều bóng người, trầm mặc mà ân cần nhìn về phía động phủ đang tỏa ra linh quang
Mà ở dưới chân núi cũng có rất nhiều người đang lục tục chạy tới
Dịch Hân đứng ở nơi gần nhất, ngay bên ngoài động phủ của Đông Phương Đào, trong ánh mắt tràn đầy vui mừng lẫn chờ mong, nhìn dị tượng trên trời không chớp mắt
Mà bên cạnh nàng, Nhan La cảm khái, nhìn động phủ đóng chặt kia
Ngoài bọn họ ra, trong phái Côn Luân còn có rất nhiều người cũng bị thu hút tới đây
Đương nhiên trong đó người có đạo hạnh thấp, ví dụ như đệ tử tạp dịch sẽ không tiếp cận nơi náo nhiệt này
Loại người tư chất phế vật trời sinh này ngay cả tư cách nhìn thấy Chứng chân linh quang cũng không có, tốt nhất về làm việc đi
Trên bầu trời Tam trượng phong nơi đó, thủ tọa Thiên Binh Dường Độc Không chân nhân lạnh nhạt đứng trên mây
Mà bên cạnh lão, Hà Nghị sắc mặt bình tĩnh nhưng ánh mắt lại lộ vẻ phức tạp nhìn luồng kỳ quang kinh thiên kia
Sau một lúc lâu, giọng Độc Không chân nhân truyền từ phía trước tới:
- Nếu ngươi vẫn muốn nhất định đi hỏi lão thì cẩn thận một chút
Tính tình Đông Phương lão đầu không tốt đâu
- Vâng, đệ tử hiểu rõ rồi
18/ 6
Trong rặng núi Côn Luân hùng vĩ, núi non trập trùng, cho dù là ở giữa ban ngày cũng sẽ có nơi có bóng râm, cũng có những nơi ánh mặt trời không thể chiếu tới được
Nghĩa Trủng chính là một địa phương như vậy, nó như một nơi vĩnh viễn ẩn nấp trong bóng tối
Khi luồng linh quang sáng chói như ngọc kia chiếu khắp núi non thiên địa, tất cả mọi người đều phải than thở, ánh sáng chiếu khắp xa gần nhưng cũng có nơi nó không tiến đến được, đó chính là phía sau lưng ngọn núi hắc ám kia, không thể tiến vào bên trong cái bóng kia
Người coi xác trầm mặc đứng bên trong khu nhà hắc ám, ngẩng đầu nhìn lên ánh sáng trên bầu trời, còn cả dị tượng ẩn hiện như long như hổ, tung hoành rong ruổi kia, không ai bì nổi, tượng trưng cho lực lượng mạnh mẽ nhất trên thế gian
Một lúc lâu sau, y mới xoay người, lặng yên tiến vào trong bóng tối, giống như một cô hồn dã quỷ còn đang lưu lại ở nhân gian
Chứng chân linh quang là dị tượng tu chân khó gặp
Đừng nói là người bình thường, dù là tu sĩ, cả đời nếu không có sự may mắn thì cũng khó có thể thấy một lần
Cho nên trong nhà cỏ trên đài Phi Nhạn, mặc dù Lục Trần bị thương rất nặng nhưng cũng được Tô Thanh Quân dìu miễn cưỡng ngồi dậy, tựa vào cửa sổ nhìn kỳ quang trên chân trời phía xa xa
Tô Thanh Quân ngồi bên cạnh đỡ hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không biết tại sao, thân phận, địa vị, thực lực của hai người rõ ràng cách biệt một trời một vực nhưng cho dù là nàng hay Lục Trần hình như đều thản nhiên với việc này
Khi nàng nhìn thấy Chứng chân linh quang trên bầu trời, trong lòng Tô Thanh Quân cũng không nhịn được kích động
Dù là đối với một thiên tài được mọi người công nhận như nàng, cảnh giới Nguyên Anh cũng vẫn là một mục tiêu rất xa xôi, còn một đoạn đường dài dòng, buồn chán phải đi, càng không nói tới cánh cửa sinh tử rất dễ khiến thiên tài phải chết non trong truyền thuyết, không ai chắc chắn có thể vượt qua kia
Khi nàng bình phục tâm trạng, Tô Thanh Quân lại mang theo vài phần ngạc nhiên phát hiện ra Lục Trần nhìn kỳ quang sáng chói nơi xa, thần sắc hình như cũng quá bình tĩnh
Đối với một đệ tử tạp dịch đạo hạnh thấp kém mà nói, giờ phút này đột nhiên xuất hiện cảnh tượng như vậy, trong khi đó là cảnh giới cả đời hắn căn bản không thể với tới nhưng mặc dù Lục Trần nhìn rất chăm chú, sắc mặt hình như chẳng xuất hiện vẻ hưng phấn kích động gì
Hình như hắn còn có vẻ tỉnh táo bình tĩnh hơn Tô Thanh Quân, giống như một người bình thường không động lòng chút nào
- Ngươi làm sao vậy
Tô Thanh Quân hỏi Lục Trần một câu, hơi ân cần nhưng lại mang theo vài phần kỳ quái
Lục Trần đáp:
- Hả
Tô Thanh Quân chỉ linh quang trên bầu trời, nói:
- Ta thấy ngươi có vẻ không hứng thú lắm với Chứng chân linh quang kia à
Lục Trần ngẩn ra một chút, lập tức cười cười, thở dài nói:
- Đại tiểu thư
Nếu hiện tại trên người ngươi bị mấy chục vết thương, đau muốn chết, chỉ muốn bất tỉnh đi như ta thì chắc cũng chả có tinh thần gì với những chuyện khác
Tô Thanh Quân suy nghĩ cảm thấy quả là như thế, thở dài khe khẽ, nói:
- Là sơ sót của ta
Vừa nói nàng vừa dịu Lục Trần nằm xuống, nói nhỏ:
- Ngươi nghỉ ngơi tốt đi
Ánh mắt Lục Trần đảo qua mặt nàng một vòng, đột nhiên nói:
- Những lời ngươi nói bên ngoài là thật sao
Tô Thanh Quân nói:
- Câu nào
Lục Trần đáp:
- Đương nhiên chính là ngươi lớn tiếng tuyên bố với sư phụ ngươi muốn nhận ta làm đồ đệ đó
- Hả, ngươi nghe được à
Lục Trần nhắm mắt lại, nói:
- Lúc đó ngươi nói chuyện cũng không nhỏ tiếng
Tô Thanh Quân cười cười nói:
- Là thật đấy
Lục Trần thở dài, nói:
- Ta có thể từ chối chuyện này không
- Hả
Tô Thanh Quân lấy làm kinh hãi
Hiển nhiên phản ứng của Lục Trần thế này hoàn toàn nằm ngoài dự tính của nàng
Lục Trần không nói gì, chỉ bình tĩnh nhìn nàng
Sau đó một lúc lâu, Tô Thanh Quân cau mày hỏi:
- Rốt cục là vì sao
Lục Trần nói:
- Vừa rồi sư phụ ngươi không vui rồi
Tô Thanh Quân gật đầu nói:
- Ngươi sợ lão sao
Lục Trần nói:
- Sư phụ của ngươi là Nguyên Anh chân nhân
Ta chỉ là đệ tử tạp dịch
Ngươi cảm thấy ta có nên sợ lão không
Tô Thanh Quân im lặng không nói, một lát sau mới nói nhỏ:
- Rõ ràng chỉ là ta muốn nhận đồ đệ mà thôi…
- Thân phận của ngươi không giống người thường
Lục Trần hơi bất đắc dĩ ngắt lời nàng, nói:
- Thiên tư của ngươi rất tốt, mọi người kỳ vọng rất nhiều đối với ngươi, đặc biệt là sư phụ ngươi
Cho nên lão quả quyết không cho phép bất cứ chuyện gì có thể làm chậm sự tu hành của ngươi
Hơn nữa ta còn lớn hơn ngươi mấy tuổi
Tô Thanh Quân ngẩn ra một chút, nói:
- Ngươi cũng ngại chuyện này sao
Lục Trần cười khổ, nói:
- Ngươi biết da mặt ta dày, đương nhiên không ngại chuyện này
Nhưng người khác sẽ quan tâm đấy
Ngươi là một cô nương trẻ tuổi mới hai mươi hai, thu một nam nhân còn lớn hơn ngươi vài tuổi làm đồ đệ, hơn nữa thiên tư căn cốt của hắn còn rất kém cỏi
Ngươi nghĩ người khác sẽ cho chuyện này là thế nào
Tô Thanh Quân hừ lạnh một tiếng, trên mặt lóe lên vẻ giận dữ nhưng lại không nói gì
Lục Trần thở dài nói:
- đương nhiên Người khác sẽ chỉ nghĩ là ngươi bị người nọ mê hoặc tâm hồn mà thôi
Có lẽ là tuổi trẻ còn chưa hiểu biết, ý loạn tình mê bị người mê hoặc rồi
Sau đó không ai sẽ đi tìm ngươi gây chuyện
Nhưng nếu ngươi nhận ta làm đệ tử thật thì chỉ sợ toàn bộ núi Côn Luân sẽ nhìn ta với ánh mắt khó chịu
Đến lúc đó thật rồi, ngươi cảm thấy ta còn có thể sống lâu được sao
Tô Thanh Quân nhìn Lục Trần thật sâu, đột nhiên nói:
- Phản ứng hiện tại của ngươi hoàn toàn không giống với suy nghĩ ban đầu của ta
Lục Trần nói:
- Ồ, vậy ban đầu ngươi nghĩ sao
Tô Thanh Quân nói:
- Ta nghĩ lúc ta nói với ngươi việc này, ngươi phải nhảy cao ba trượng, hết sức phấn khởi, khó có thể tin mà khóc ròng ròng, quỳ gối trước mặt ta, ôm chân ta miệng hô sư phụ cơ
Lục Trần hơi khó khăn giơ tay lên gãi gãi đầu, cười nói:
- Hình như là phải như thế mới đúng
- Ừ, đúng vậy, ta cũng đã chuẩn bị tiện chân đá văng ngươi rồi
Tô Thanh Quân bình tĩnh nói
Khóe miệng Lục Trần điểm nụ cười, nhìn khuôn mặt mỹ lệ của Tô Thanh Quân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó một lúc lấu, hắn mới nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Đa tạ
- Không cần khách sáo
Tới cuối cùng, đúng là Lục Trần không trở thành đồ đệ của thiên tài trẻ tuổi nhất phái Côn Luân - Tô Thanh Quân
Danh phận khiến các đệ tử khác phải thèm thuồng chảy nước miếng ba thước cứ đi xa hắn như vậy
Chẳng qua đại khái là bởi bồi thường cho tổn thương lần này của Lục Trần, cũng là bởi bảo vệ tốt hắn, để ngày sau người nhà mình khỏi để ý mà hãm hại, Tô Thanh Quân kiên trì, khiến Lục Trần có được thân phận đệ tử ký danh
Đệ tử ký danh cũng là một danh hiệu, khác biệt rất lớn với đệ tử chính thức nhập môn thân truyền, trên cơ bản coi như là một loại thể hiện ân tình
Ví dụ như một tu sĩ đạo hạnh cao thâm ngẫu nhiên nợ ân tình người khác, lại không đủ để gã đi thu đồ đệ truyền đạo, kết quả là liền có một danh hiệu trung gian như vậy
Đại để là đệ tử ký danh không được sư tôn truyền thừa đạo pháp, đơn giản là có thể lôi ra khoe mẽ, lúc nguy cấp tránh bị đánh sưng mặt mày mà thôi
Đương nhiên là có danh hiệu này rồi, người khác cũng không thể bắt nạt ngươi một cách thiếu suy nghĩ, nếu không ai biết tâm tình vị sư tôn kia có tốt hay không
Chẳng may khiến đại tu sĩ nổi giận tới gây chuyện thì không phải là gặp xúi quẩy lớn sao
Cho nên biện pháp này cũng tương đương với việc Tô Thanh Quân cho Lục Trần một tấm bùa hộ thân, chẳng khác gì gián tiếp nói cho người khác biết, đệ tử tạp dịch này dù là một phế vật nhưng hôm nay đã có tiếng là người của Tô Thanh Quân ta, các ngươi không thể tiếp tục tùy tiện bắt nạt hắn nữa
Nếu không không chừng ta sẽ tức giận mà không khách sáo đâu…
Đối với kết quả cuối cùng này, Mộc Nguyên chân nhân cũng không có ý kiến gì
Đệ tử ký danh là chuyện lão gặp rất nhiều, căn bản không tính là đồ đệ thật sự
Chỉ cần không làm chậm trễ, ảnh hưởng tới tu luyện vào danh tiếng của Tô Thanh Quân thì lão cũng chẳng quản tới những chuyện vớ vẩn của Tô gia
Chẳng qua tuy là vậy nhưng với danh tiếng của Tô Thanh Quân ngày nay tại núi Côn Luân, đột nhiên có thêm một đệ tử ký danh, dù chỉ có xuất thân là đệ tử tạp dịch nhưng cũng gây chấn động một chút
Theo lý thuyết thì chuyện này vốn hơi phiền phức, phải để người ta bàn tán một hồi nhưng may mắn là hôm nay chuyện Đông Phương Đào bước chân vào Nguyên Anh thật sự quá quan trọng, rất nhanh liền áp đảo tất cả những chuyện khác, cũng khiến Tô Thanh Quân và Lục Trần thở phào một hơi