Thiên Ảnh

Chương 314: Báo thù.




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-Thủ đoạn gì
Trong ánh mắt Hỏa Nham lộ ra vài phần nghi hoặc, xem xét Lục Trần với dáng vẻ hoài nghi
Lục Trần cũng không thèm giấu diếm ý tứ của mình, ngoắc noắc tay ra hiệu cho Hỏa Nham đến bên cạnh, sau đó hai người xì xầm to nhỏ một hồi
Sau đó Hỏa Nham sắc mặt liền thay đổi, thoạt nhìn rất khó coi, lắc đầu nói:
-Như vậy không ổn
Lục Trần khó hiểu:
-Tại sao
Hỏa Nham liền đáp:
-Ngươi là nhân tộc, không biết tập tục của Hoang Nguyên Man tộc chúng ta
Trước giờ chưa có kẻ nào làm như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Trần thản nhiên nói:
-Trước kia cũng không có bộ tộc nào suy yếu đến tình trạng này, còn mộng tưởng có thể khôi phục vinh quang như tổ tiên cường thịnh ngày xưa hay sao
Hỏa Nham lập tức nghẹn lời, nhất thời không biết nên nói gì
Lục Trần nhìn y rồi nói:
-Ngươi muốn ta giúp ngươi, ta đã đáp ứng rồi thì nhất định tận tâm tận lực
Trước mắt tình hình bộ tộc Hắc Hỏa như vậy, nếu muốn phục hưng khó khăn cỡ nào, lựa chọn một ít thủ đoạn hiếm thấy, đi một nước đi mới cũng là khó tránh khỏi
Hỏa Nham vẫn là không gật đầu đáp ứng, chỉ là dựa lưng vào vách đá, ngồi bên cạnh Lục Trần
Từ đằng xa thỉnh thoảng có ánh mắt quét về phía hai người, chỉ thấy một kẻ là Man nhân dáng người khôi ngô, hung hãn vô cùng, một là Nhân tộc vẻ mặt hờ hững âm trầm, bề ngoài khác biệt như ngày với đêm, nhưng chẳng biết tại sao khi hai người kia cùng ngồi một chỗ lại tạo thành cảm giác hài hòa đến kỳ dị
Một lát sau, Hỏa Nham trầm giọng nói:
-Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao
Lục Trần đáp:
-Biện pháp khác, thật ra cũng không phải không có…
Hỏa Nham tinh thần chấn động:
-Nói nghe một chút
Lục Trần liền nói:
-Chính là làm theo nguyên tắc của các ngươi trên Hoang Nguyên này, ẩn nấp kín đáo, chú trọng phát triển, sinh con dưỡng cái, một năm rồi lại một năm, một trận chiến rồi lại một trận chiến từ từ đi qua
Có sự hỗ trợ của ta, đối phó với những tiểu bộ tộc đại khái không có vấn đề gì, cơ bản đều có thể đánh bại
Chỉ có điều bộ tộc Hắc Hỏa chỉ có vài người, chết một người thiếu một người, coi như cho ngươi có địa bàn rộng lớn hơn nữa, ngươi cũng chẳng đào đâu ra người giúp ngươi trông coi phải không
Vì vậy ta nghĩ, chờ ba mươi, năm mươi năm nữa, nhân khẩu trong tộc càng nhiều hơn, bộ tộc Hắc Hỏa có thể khống chế một mảnh Hoang Nguyên tại biên giới phương bắc này rồi
-Sao đó lại thế nào, ngươi còn có tâm khí hùng tráng muốn khôi phục vinh quang như tổ tiên cường thịnh lúc xưa nữa hay không
Lục Trần nhìn Hỏa Nham thản nhiên nói
-Dựa theo tình huống ngươi đã nói với ta, địa bàn phía nam còn rộng hơn nơi đây gấp trăm lần, những bộ tộc cường thịnh nhất nhân khẩu đều gấp mười lần bộ tộc Hắc Hỏa trở lên, vậy phải làm sao bây giờ
-Tiếp theo chờ sinh đẻ, đại khái chờ một hai trăm năm, nếu như Hỏa Thần phù hộ không có thiên tai, không có bộ tộc nào gây chiến, mọi chuyện đều hoàn hảo không phát sinh tình huống sai lầm nào, nhân khẩu củ bộ tộc nhiều hơn, chiến sĩ nhiều đến mức lúc nào đó có thể cùng những đại tộc kia chiến đấu một trận, hoặc có lẽ lúc ấy có thể quyết chiến hơn thua
Nhưng có lẽ đến ngày ấy, cả hai chúng ta có lẽ chẳng còn nữa
Lục Trần tự hỏi tự đáp, tự tưởng tượng ra cảnh tượng bộ tộc Hắc Hỏa tuyệt mỹ như thế
Hỏa Nham mới đầu nghe còn khẽ gật gù, nhưng càng nghe phía sau, sắc mặt bắt đầu càng trở nên khó coi, nghe được mấy chữ ”một hai trăm năm’’ cuối cùng liền đen mặt lại
Lục Trần nhìn y cười cười:
-Không thoải mái rồi, đúng không
Không muốn chứ gì
Hắn cố ý chỉ về phía Hỏa Nham, tiếp tục nói:
-Ngươi xem, tuy ngươi là Man nhân, ta là Nhân tộc, nhưng tâm tư mọi người đều giống nhau
Ngươi có hùng tâm tráng khí, ngươi muốn kiến công lập nghiệp, ngươi muốn trở thành vị anh hùng thiên cổ được bộ tộc Hắc Hỏa tán dương, vậy dựa vào cái gì muốn người khác chỉ làm hòn đá kê chân
Quả thật muốn như thế, hỏi ai sẽ còn nhớ tới ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-Hơn nữa cứ coi như ngươi đồng ý, ta cũng không làm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.