- Chúng ta tới đây nữa làm gì
Sau khi ba người và một chó bước vào ngôi nhà hoang vu quạnh quẽ này, Bạch Liên lên tiếng hỏi Lục Trần đầu tiên
Lục Trần chỉ mật đạo dưới đất:
- Xuống đó điều tra lần nữa
Bạch Liên trông có vẻ không muốn lắm, nhíu mày nói:
- Nơi này đã lục soát từ lâu rồi còn gì, chẳng phải không phát hiện được gì hay sao
Giờ tìm lần nữa há chẳng phải lãng phí thời gian
Ta thấy hai đại nam nhân mấy người sao mà rảnh rỗi đến thế, Thiên Lan sư thúc bảo cả hai làm việc giúp người, sao ta lại thấy hai người đang cố ý lười biếng thế nhỉ
Lục Trần lắc đầu:
- Thế này đâu thể gọi là lười biếng, lần trước khi ta đến đây, quả thực chưa tìm được manh mối nào liên quan đến Ma giáo, nhưng sau này nghĩ kỹ lại, tên đồ tể bỏ trốn đó có khả năng chính là yêu nhân Ma giáo
Nên vẫn phải lục soát cẩn thận thêm, có thể sẽ phát hiện được gì mới
Bạch Liên không tin ra mặt, đồng thời nói thẳng thừng:
- Lần trước huynh khẳng định đã lục soát cẩn thận rồi còn gì, bên dưới mật đạo, nhất là mỗi một ngóc ngách quanh bức tường đá đổ chẳng phải huynh cũng đã xem qua rồi đấy thôi
Dựa vào đâu mà lần trước không tìm được, lần này nhất định lại tìm được
Lục Trần ho một tiếng, sau đó nghiêm mặt nói:
- Ngươi nói cũng rất có lý, nên sau khi rút kinh nghiệm xương máu, lần này ta đã dẫn A Thổ theo
Con chó A Thổ này thiên phú dị bẩm, khả năng truy tìm rất lợi hại, mạnh hơn hẳn mấy tu sĩ như chúng ta, nên ta muốn dẫn tới nó đây xem xem, nói không chừng có thể phát hiện được gì
Nói rồi hắn ngừng một lúc, xong nói tiếp:
- Nếu đến A Thổ cũng không phát hiện được gì, vậy thì thôi, ta sẽ từ bỏ hoàn toàn hy vọng về nơi này
Về sau không bao giờ đến đây nữa
Bạch Liên liếc nhìn con chó mực đứng cạnh A Thổ, đang khẽ vẫy đuôi, tò mò nhìn quanh quất, nhất thời cũng không biết nói gì cho phải
Một lúc sau, nàng mới mỉm cười miễn cưỡng, im lặng bước sang một bên
※※※
Lục Trần và lão Mã đứng tại chỗ bắt đầu chuẩn bị, ví dụ mấy thứ không thể thiếu như đuốc, đá lấy lửa
Dù gì thì dưới mật đạo cũng tối đen như mực
Trong lúc này, nhìn thấy Bạch Liên một mình đi tới chỗ cây đào đứng đó, cách hơi xa chỗ mình, lão Mã bèn tranh thủ hỏi Lục Trần:
- Ta bảo này, lúc nãy ta cũng muốn hỏi ngươi câu giống của Bạch Liên đó
Tối qua chả phải chúng ta đã ngầm thương lượng sau này ngộ nhỡ xảy ra… chuyện lớn nào đó, thì sẽ chạy trốn hay sao
Nếu đã vậy, trước lúc đó, ta tưởng chúng ta chỉ cần làm cho có được ngày nào hay ngày đó là xong, và âm thầm suy tính cách để chuẩn bị chạy trốn
Sao trông nhà ngươi hình như vẫn làm việc nghiêm túc vậy
Lục Trần liếc nhìn ông:
- Chạy trốn sau này và điều tra đối phó Ma giáo hiện tại là hai chuyện khác nhau chứ
Hai chuyện này không liên can tới nhau
Cách thì phải nghĩ, nhưng còn Ma giáo, kẻ nên đối phó, nên truy tìm, thì vẫn phải truy tìm
Lão Mã lườm hắn, miệng làu bàu:
- Được rồi, hy vọng là đến khi chúng ta nghĩ ra cách tháo chạy thì chưa bị lũ điên của Ma giáo làm thịt trước
Lục Trần nhìn ông, mỉm cười:
- Yên tâm đi, ngươi xem ta tiếp xúc với Ma giáo bao nhiêu năm rồi, đến giờ chẳng phải vẫn sống vui vẻ đấy thôi, sợ gì chứ
Lão Mã “phì” một tiếng:
- Tiểu tử ngươi ba hoa trước mặt ai trong thiên hạ đều được, chứ đừng có ba hoa trước mặt ta
Cái ngày ở thôn Thanh Thủy Đường trong mười năm đó, ta nhìn thấy hết đấy nhé
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Trần cười lớn ha hả, tiếng cười vọng tới chỗ cây hoa đào, Bạch Liên quay đầu nhìn sang, vẻ mặt tức tối kêu lên:
- Này, hai đại nam nhân các ngươi làm gì mà lề mề vậy, làm đuốc xong chưa, xong rồi thì mau qua đây đi
Hoa đào trên cây vẫn chưa tàn, đang nở rộ thật đẹp trong gió
Có điều ở những chỗ chạc cây bên rìa, vẫn nhìn thấy chút dấu hiệu úa tàn, có cánh hoa khô héo, có phiến lá quắn lại, lúc gió thổi qua, cánh hoa và lá cũng bay theo nhiều hơn lúc trước
Lúc bước tới cạnh cây hoa đào đó, lão Mã liếc nhin cây hoa, nói:
- Hoa đào nở được đấy chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Trần khẽ gật đầu:
- Đúng là đẹp, mở lâu lắm rồi, mãi vẫn chưa tàn
“Vù” bó đuốc xẹt qua giữa không trung, Lục Trần đón lấy từ tay lão Mã, bước xuống mật đạo đầu tiên, đồng thời huýt một tiếng sao, con chó mực A Thổ liền chạy theo
Lục Trần đang định bảo nó đi theo mình, kết quả A Thổ nhìn thoáng qua cửa động đen hun hút, rồi chạy thẳng xuống không chút do dự, dường như không hề sợ hãi bóng tối bên dưới, căn bản chẳng giống lần đầu đến đây chút nào
Lục Trần ngơ ngác gọi A Thổ, kết quả A Thổ đã chạy vào bóng tối mất rồi
Lục Trần lắc đầu:
- Con chó này hôm nay hơi lạ nhỉ
Nói thì nói vậy, nhưng Lục Trần cũng không quá để tâm, rồi giơ đuốc đi xuống
Phía sau hắn, Bạch Liên để lộ thần sắc phức tạp, nhìn vào bóng lưng Lục Trần, sau đó chẳng nói gì mà đi theo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão Mã đi sau cùng, trên tay cũng cầm một bó đuốc
Tuy lão biết nơi này lâu rồi, nhưng mật đạo dưới đất này thì chưa xuống bao giờ, hôm nay coi như lần đầu tiên
Trước lúc bước xuống bậc thang đá, tiến vào mật đạo, lão lướt mắt qua ngôi nhà trông có vẻ đổ nát hoang vu, sau đó dừng lại ở cây hoa đào nở rộ một lúc, hơi nhíu mày lại, nhưng bước chân thì không dừng
bóng tối lan tỏa, nuốt chửng lấy dáng người ông