Lục Trần im lặng suy nghĩ một chốc, lùi lại khỏi cánh cửa, sau đó triệu mười người của Phù Vân ti lại, thấp giọng căn dặn mấy câu, đồng thời cũng chỉ về phía huyết thủ ấn trên cánh cửa ngôi nhà đó
Đám người của Phù Vân ti đồng lọat quay đầu lại nhìn, cũng chẳng tỏ ra kinh ngạc, cùng lắm thì có mấy người khẽ chau mày, sau đó đều gật đầu tán thành
Tiếp theo, mười người của Phù Vân ti tản ra trong im lặng, bắt đầu lao đi về bốn phía căn nhà,
Nhìn hướng đi của họ, đại khái là chẳng mấy chốc nữa có thể vây chặt ngôi nhà này, gần như không để lại chút khe hở
Đây là một cảm giác rất kỳ quái, rõ ràng nhìn thì vẫn chỉ có mười người, nhưng hình như lại mang khí thế của cả trăm nghìn người
Người không được Lục Trần phái ra chỉ có ba người của Côn Luân, lúc này vẫn đang đứng sau lưng hắn
Đối với quyết định này của Lục Trần, người của Phù Vân ti đều không có ý kiến gì
Phía ba người của phái Côn Luân, Tô Thanh Quân và Hà Nghị đều không nói gì, còn Thái Tĩnh Ất thì khẽ giọng lên tiếng, tỏ ý mình cũng có thể giúp
Lục Trần trả lời câu hỏi của y một cách rất đơn giản, hắn cho rằng việc vây bắt chặn đường này nhìn thì đơn giản nhưng thực sự không dễ
Người của Phù Vân ti đều là những tay lão luyện cả, đêm nay cứ để họ làm trước
Bốn người còn lại, bao gồm cả hắn, dĩ nhiên cũng không phải cứ đứng đấy nhìn không, chỉ nói riêng về đạo hạnh cảnh giới, thì sức mạnh của bốn người họ lại là mạnh nhất
Nên việc đơn giản nhưng cũng nguy hiểm như phá cửa xông vào này cứ dành cho họ
Bị hắn nói thế, Thái Tĩnh Ất cũng im lặng, có thể nhìn ra, đạo hạnh y tuy không tệ, nhưng hành động nhằm vào Ma giáo đêm nay quả thật là lần đầu với y
Khiến cho y vừa có chút hưng phấn, mà cũng có phần căng thẳng
Còn hai người trẻ tuổi khác là Tô Thanh Quân và Hà Nghị thì đều rất điềm tĩnh, Lục Trần liếc nhìn họ, ánh mắt tỏ ý hỏi dò
Rất nhanh, Tô Thanh Quân và Hà Nghị đều gật đầu, ra hiệu không có ý kiến, và đã chuẩn bị sẵn sàng rồi
Lục Trần lại nhìn ra đằng xa, thấy chỉ sau một lúc, mười vị tinh binh cường tướng của Phù Vân ti đã mai phục trong bóng tối quanh ngôi nhà, hoàn thành công việc bao vây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Trần gật đầu, sau đó lại đi tới cửa nhà, đưa mắt liếc nhìn huyết thủ ấn, rồi vươn tay ấn vào cánh cửa
Cánh cửa này hẳn là đã có tuổi, không còn bằng phẳng trơn láng nữa, sờ vào cảm giác hơi thô ráp
Tay Lục Trần ấn vào chính giữa cánh cửa, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng sâu trong đôi mắt đột nhiên có ánh lửa đen vụt qua
Ba người theo sau Lục Trần đều liếc nhìn Lục Trần, tuy không thể hoàn toàn nhìn rõ công pháp của hắn, nhưng nguồn lực ẩn giấu đó vẫn rất mạnh, đủ để khiến mấy tu sĩ Kim Đan như họ đều để mắt tới
Chỉ nghe một tiếng động khe khẽ, cái chốt phía sau cửa hình như đã bị gãy, tách khỏi cánh cửa dày, sau đó rơi xuống đất
Tay Lục Trần hơi dùng lực, cánh cửa kêu két một tiếng, rồi mở ra
Lục Trần quay lại gật đầu với ba người phía sau, rồi sải bước đi vào, đám người Tô Thanh Quân liền theo sau
Hiện giờ đang là đêm khuya, mọi tiếng động đều tắt đi, trong bóng đêm hiu quạnh, theo tiếng rên rỉ đau khổ thoắt ẩn thoắt hiện từng chút một đó, thì gần như chẳng còn động tĩnh nào nữa
Nhưng ngay sau đó, Lục Trần mới rồi còn trông rất bình tĩnh, bỗng nhiên lao vụt về phía trước, tốc độ cực nhanh, thậm chí còn kéo theo một tiếng rít, khiến ba người phia sau đều kinh ngạc
Chỉ thấy sau một bước như tên bắn hắn đã xông qua cửa, bỏ qua đường chính trong sân, nhưng lại lao thẳng về phía một gốc cây to ở góc sân
Trong chớp nhoáng, tiếng gầm giận giữ vang lên trên cây, nhưng bóng Lục Trần đã hòa vào bóng râm của tán cây trong nháy mắt, ngay sau đó, là một tiếng thét thê lương vang xuyên đêm tối
Cùng lúc đó, ngay lập tức, sâu trong ngôi nhà liền vang tiếng lục đục, có đến mấy tiếng quát tức giận, Lục Trần tung người đáp xuống mặt đất, không hề quay đầu lại, hắn phất tay lên, dẫn đầu ba người xông vào trong nhà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong khoảnh khắc mà hắn phất tay, có thể nhìn thấy một bàn tay hắn đã lấm đầy máu
Và lúc hắn xông về phía trước, sau lưng bọn hắn, có một người ngã thẳng xuống mặt đất từ trên cái cây đó, cơ thể co giật, máu chảy ra từ trên người kẻ đó, xem ra không sống được nữa rồi
Giữa ồn ào náo động, bốn người Lục Trần xông thẳng vào hậu viện, lập tức ngửi thấy một mùi máu tanh nồng nặc, trên mặt đất bắt đầu xuất hiện những thi thể nằm xiên vẹo, đồng thời có kẻ la hét tức tối
Yêu nhân Ma giáo bắt đầu xông ra từ mấy chỗ trong nhà, ẩu đả với họ
Đám người Tô Thanh Quân cũng đón đánh
Lúc này, khoảng cách sức mạnh hai bên đã bộc lộc ra rất rõ ràng, tuy phe Lục Trần ít người, nhưng người nào người nấy cũng rất mạnh
Trong danh môn đại phái như Côn Luân phái, nhóm Tô Thanh Quân cũng là những người xuất chúng trong số cảnh giới Kim Đan, ngoài Nguyên Anh chân nhân ra, thì gần như không có đối thủ
Hiện nay Ma giáo đã suy yếu nhiều năm, đâu có còn nhiều cao thủ đến thế
Sau khi chém giết một trận, ngay lập tức thất bại lùi dần, nháy mắt đã hạ bệ được tới mấy tên
Thấy tình thế không ổn, kẻ địch thực sự quá mạnh, phía Ma giáo liền có kẻ la lên tháo chạy
Thế là, mấy thân ảnh bay vút lên vách tường, hơn nữa không ai bảo ai, đều tản ra chạy về các phương hướng không giống nhau, có vẻ đầy kinh nghiệm
Tô Thanh Quân đang định đuổi theo thì Lục Trần ngăn lại, sau đó nghỉ nghe hắn thấp giọng nói:
- Mặc kệ lũ chạy trốn đó, chúng ta hãy chia ra cứu người trước đã
Tô Thanh Quân gật đầu, đáp lại một tiếng, bốn người liền chia ra chạy khắp các căn phòng
Còn ở phía xa, đám yêu nhân Ma giáo vừa bay lên tường định tháo chạy thì lúc này lại thốt lên kinh hãi
Chỉ thấy, từ trong bóng tối, nếu không phải có binh khí hiểm độc lóe sáng, thì cũng là ám khí đầy xảo huyệt bay ra, và vô vàn thủ đoạn khác…
Trong chớp nhoáng, chẳng biết có bao nhiêu kẻ xui xẻo trúng đòn, ngã rạp từ trên tường xuống đất như sủi cảo
Không ít kẻ căm phẫn cùng cực, ngoác mồm chửi ầm lên
Nỗi tuyệt vọng của đám Ma giáo ở bên ngoài dĩ nhiên chẳng ai thèm quan tâm, trong căn nhà, Tô Thanh Quân cầm trường kiếm đi lùng sục, xem qua hai căn phòng không có người, nhưng trên đường đi lại có hai thi thể, nhìn quần áo trông có vẻ kiểu như nha hoàn, chết rất thê thảm
Sắc mặt nàng trông chẳng tốt là mấy, chợt nhìn thấy trong căn phòng phía trước có ánh sáng nhạt lóe lên, rồi vụt tắt, có vẻ bất thường
Vẻ mặt nàng hơi thay đổi, lặng lẽ tiến lại gần, sau một lúc im lặng chờ đợi ở cửa, thình lình nàng bật tung cửa, xông thẳng vào bên trong
Ngay lập tức, chỉ nghe thấy trong phòng có người la lớn, trong đó xen lẫn tiếng hoảng hốt của phụ nữ, hai cái bóng đen bổ nhào về phía Tô Thanh Quân, Tô Thanh Quân xoay người, huơ trường kiếm ra, một dải sáng quầng trăng đột nhiên bừng lên trong khoảng tối này, chiếu sáng gương mặt thanh tú của nàng, xóe toạc bóng tối hư vô, và chém xuống
Tiếng gió ngưng bặt, tất cả dường như ngừng lại vào khoảnh khắc đó
Nguyệt Hoa Trảm
Tuyệt học thần thông danh tiếng đã lâu của phái Côn Luân có uy lực tất nhiên là cực lớn, trong một cái chớp mắt, đã nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết vang dội, một cái bóng đen vừa lao tới đã văng ra, cái bóng còn lại thì đứng cứng ngắc tại chỗ, sau đó huyết quang lóe lên
Chốc sau, đi cùng một tiếng kêu khản đặc, y ngã nhào xuống đất, máu trào ra như suối
Nhưng vẻ mặt Tô Thanh Quân lại không hề vui vẻ gì, mà chợt có phẫn nộ thoáng qua
Lúc này nhờ có chút anh sáng đó, nàng cũng nhìn rõ được tình thế trong căn phòng này
Hai kẻ lao tới vừa rồi tất nhiên đều là yêu nhân Ma giáo, hơn nữa gần như đều trần thân trên
Trên ngực kẻ lúc nãy bị nàng cho giết trong nháy mắt đã xuất hiện thêm một vết thương cực lớn, có vẻ đã chết rồi
Tên còn lại thì lùi về sau mấy bước, tóm lấy một phu nhân gần như lõa thể, đưa lưỡi đao kề lên cái cổ trắng ngần của nàng, khàn giọng nói:
- Dừng tay, không là ta sẽ giết ả
Nói xong, gã dồn lực vào tay, lập tức một vệt máu chảy ra từ cổ người phụ nữ đó
51/ 7
Trong căn phòng mờ tối chỉ có chút ánh sáng nhạt, nhưng loáng thoáng vẫn có thể nhìn ra gương mặt vị phu nhân đó khá xinh đẹp, có lẽ cũng vì thế mà nàng mới bị làm nhục, song lúc này cũng đang ngắc ngoải, xem ra vẫn chưa thoát khỏi hiểm nguy
Có thể sẽ chết trong tay gã yêu nhân Ma giáo đang nổi cơn tam bành, cùng đường bí lối này bất cứ lúc nào
Tô Thanh Quân chặn đường ra ngoài ở cửa, nhưng cũng chưa tiến tới ngay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi khi đối diện với tình huống này, nàng có hơi ngỡ ngàng
Còn gã yêu nhân Ma giáo khi nhìn thấy Tô Thanh Quân không có ý định tránh đường, thì lại càng cáu tiết hơn
Gã đưa tay lên, lưỡi đao đã vạch thành một đường trên người nữ nhân đó, ngay lập tức, chỉ thấy trên bả vai trơn nhẵn ấy xuất hiện một vết thương, máu túa ra
Vị phu nhân liền kêu la thảm thiết
Tiếp theo, gã yêu nhân Ma giáo nọ gầm lên:
- Cút ra cho ta, con tiện nhân này là vợ của Trần Hác, nếu không tránh ra, thì cứ đợi mà nhặt xác ả đi
Là phu nhân của Trần Hác
Tô Thanh Quân giật mình, không kìm được liếc nhìn phu nhân nọ, trong lòng bỗng hơi do dự
Chuyến hành quân gấp rút trong đêm này cũng chỉ để đưa người nhà của Trần Hác về
Nếu xảy ra chuyện gì, người cần đưa về lại trở thành xác chết, thì mưu đồ của Lục Trần e là sẽ tan tành mây khói
Trường kiếm trong tay Tô Thanh Quân từ từ buông xuống, tuy vẻ mặt vẫn đầy căm ghét, nhưng nàng bắt đầu vô thức chậm rãi lùi về sau
Gã yêu nhân Ma giáo đó thấy thế liền mừng rỡ, cười điên loạn, rồi kéo phu nhân đó chạy ra ngoài, cũng chẳng màng xiêm y trên người nàng ta đã rách rưới gần như chẳng còn gì
Song, lúc họ sắp đến gần cửa, thì phu nhân đó lại đột nhiên gào khóc giãy giụa, như thể bất luận ra sao cũng không muốn bước ra khỏi gian phòng này
Gã yêu nhân Ma giáo nọ cáu tiết, giơ tay đánh hai cái bạt tai “chát chát”, tới mức phu nhân đó nghẹn ngào khóc rống
Tô Thanh Quân giận tới mức trắng bệch cả mặt, trường kiếm trong tay vung lên, đâm tới
Nhưng, lúc này gã yêu nhân Ma giáo nọ lại vô cùng cảnh giác, quay người bóp chặt cổ phu nhân đó, trợn mắt nói:
- Ngươi muốn ả ta chết thì cứ lại đây
Tô Thanh Quân lại đành khựng người lại, cơn phẫn nộ trong long bị dồn nén tới mức sắp phun trào, hai mắt ghim chặt vào tên tặc tử ác độc
Gã yêu nhân Ma giáo đó hình như cũng nhìn ra trạng thái e ngại của Tô Thanh Quân, nên càng thêm phần ngông cuồng
Đối diện với ánh mắt đầy sát khí của Tô Thanh Quân, gã chẳng những không sợ, mà thậm chí còn đưa cặp mắt dâm tà nhìn Tô Thanh Quân, sau đó liếm mép, nói:
- Con nhãi, hôm nay coi như ngươi gặp may, lão tử nhớ kỹ ngươi rồi đấy
Nói xong, gã cười ha hả, còn hàm ý chưa nói hết trong câu đó thì lại càng làm trí tưởng tưởng con người thêm phong phú
Nhưng Tô Thanh Quân là nữ tử thông minh, lần này nàng suýt nữa tức tới mức nổ tung lồng ngực, đồng thời má ửng đỏ, mặt lộ sát khí, hận chỉ muốn xông đến băm vằm xác hắn ngay lập tức, nhưng cuối cùng vẫn chỉ đành đứng nguyên tại chỗ bất lực
Gã yêu nhân Ma giáo đó cười khẩy hề hề, kéo phu nhân nọ ra ngoài cửa, sắp sửa tìm được đường sống thì đột nhiên, chính vào lúc đó, trong bóng tối, từ một góc ở bên cạnh cửa, một thanh đoản kiếm gần như chỉ một màu đen vô thanh vô tức đâm ra thẳng vào ngực, xuyên qua tim
Gã yêu nhân Ma giáo rùng mình, toàn thân chợt cứng đờ, chốc sau, một cái bóng lao ra từ trong khoảng tối đó, chính là Lục Trần với gương mặt không một biểu cảm
Hắn đưa tay ra đẩy, ngay lập tức, gã yêu nhân Ma giáo và cả phu nhân nọ đều ngã vào lại trong phòng
Phu nhân nọ thét lên một tiếng chói tai, sau khi lăn hai lần dưới đất, chợt phát hiện mình đã thoát khỏi sự khống chế của gã tặc tử đó, liền ra sức bò về phía trước, còn Tô Thanh Quân ở một bên thì liền xông đến, trước là chặn giữa phu nhân nọ và gã yêu nhân Ma giáo, sau đó là một nhát kiếm bổ về phía kẻ đó
Ánh trăng vụt hiện, một vầng sang u lãnh bừng lên, theo sau đó là huyết quang nở rộ…
Gã yêu nhân Ma giáo bị nhát kiếm này chém bay lên, giữa không trung trông máu thịt đã nát bấy
Đồng thời cũng có thể nhin ra nhát kiếm này của Tô Thanh Quân ẩn chứa sức mạnh ghê gớm tới đâu
“Phịch” cái thân xác nhầy nhụa đó đập vào tường, sau đó lăn xuống
Cùng lúc đó, Lục Trần vừa sải bước đi vào từ cửa
Tô Thanh Quân giận giữ liếc nhìn gã yêu nhân Ma giáo đã chết tới mức không thể chết lần nữa, sau đó thở phào một hơi, quay đầu nhìn Lục Trần
Vừa rồi nếu không nhờ có Lục Trần thình lình mai phục ngoài cửa, thì e là nàng vẫn không thể làm gì được tên này
Nên Tô Thanh Quân hiếm khi lại nở một nụ cười, lúc vừa định nói gì đó thì chợt thấy Lục Trần vừa bước vào phòng đã quay người lại, động tác đầu tiên chính là đóng cửa phòng lại
Căn phòng liền tối đi mấy phần, Tô Thanh Quân đang ngạc nhiên, thì Lục Trần lại giữ tư thế mặt quay về cửa, lưng quay về phía họ, lên tiếng:
- Phu nhân gượm đã
Tô Thanh Quân sững sờ, rồi thất kinh, nàng vụt quay đầu lại, chỉ thấy phu nhân lúc nãy đang nấp trên giường, tay cầm một cái kéo không biết lấy từ đâu ra, đang chĩa về phía cổ họng mình, sắp sửa đâm vào tới nơi
- Đừng như vậy…
Tô Thanh Quân la lên thất thanh
Phu nhân nọ trông đầy tuyệt vọng đau khổ, nước mắt trào ra, giọng run rẩy:
- Ta… ta không muốn sống nữa, nhưng trong tầng hầm ở hậu viện vẫn còn có hai đứa con của ta, cầu xin các người hãy cứu chúng, đưa chúng đến chỗ phụ thân chúng, coi như là ta…
- Trần phu nhân
Đột nhiên, Lục Trần suốt từ đầu vẫn luôn đứng quay lưng về phía này bỗng lên tiếng, cắt đứt lời nói bi thương của nàng, hắn trầm giọng nói:
- Xin hãy nghe ta nói, ta là Lục Trần, vị cô nương này tên là Tô Thanh Quân
Hai người bọn ta đều là đệ tử phái Côn Luân, hôm nay đến đây, chính là để cứu mọi người đưa đi gặp Trần Hác
Nói đến đây, hắn ngừng một lúc, sau đó giọng điệu dịu xuống:
- Đêm nay hai người bọn ta đi qua ngôi nhà này, phát hiện hai tên yêu nhân Ma giáo nên đã giết hết rồi
Sau đó phát hiện phu nhân đang trốn trong căn phòng bên cạnh, rồi cùng xuống tầng hầm cứu bọn trẻ, đó chính là diễn biến mọi chuyện
Hai nữ nhân trong phòng nhất thời đều im lặng, mặt lộ vẻ kinh ngạc
Lục Trần quay đầu liếc nhìn Tô Thanh Quân, nói:
- Thanh Quân, có phải vậy không
Tô Thanh Quân hít sâu một hơi, gật đầu, sau đó nhìn sang phu nhân nọ với vẻ thông cảm, gật đầu nói:
- Đúng là vậy, nếu có ai hỏi, ta cũng sẽ nói thế, và… cả đời sẽ không bao giờ nhắc dến chuyện đêm nay nữa
Phu nhân nọ tỏ ra kinh ngạc, sau đó người run lẩy bẩy, hơi thở dồn dập, nước mặt cứ chảy không ngừng
Dần dần, cái kéo trong tay cũng từ từ buông xuống
Tô Thanh Quân thầm thở phào trong bụng, mừng rỡ nhìn nàng, đột nhiên chỉ nghe thấy giọng Lục Trần lại vang lên:
- Thanh Quân, giúp ta tìm một bộ y phục mới mặc cho phu nhân
Tô Thanh Quân bừng tỉnh, vội vàng đi tới dìu phu nhân đó dậy
Vị phu nhân nắm lấy tay nàng, gật đầu lia lịa, dường như không biết nên nói gì, lại như có chút sợ hãi và hoài nghi
Tô Thanh Quân thấp giọng an ủi nàng, sau đó bảo nàng tìm một bộ y phục khác thay vào
Trong đêm đen tối này, nàng và Lục Trần đều chấp nhận và cố gắng che giấu bí mật đó
Nhưng chính vào lúc này, đột nhiên, hành lang bên ngoài vang lên tiếng bước chan, chốc sau, một giọng nói vang lên, là Hà Nghị
Chỉ nghe thấy, y dừng bước trước cửa, còn đưa tay ra gõ cửa, nói:
- Lục Trần, Tô sư muội, ta nghe thấy hình như phía hai người có động tĩnh, xảy ra chuyện gì sao
Trong phòng lập tức im lặng, phu nhân nọ liền lộ vẻ căng thẳng hoảng sợ, Tô Thanh Quân ngoái đầu lại nhìn, thì phát hiện Lục Trần đang nhíu mày lại, mắt nhìn đăm đăm, dường như cái mà hắn nhìn không phải là cánh cửa gỗ, mà là bóng người đứng trong bóng tối, xuyên qua cửa phòng,
51/ 8
Tô Thanh Quân cũng có chút lo lắng, nàng nhìn Lục Trần, đang định lên tiếng thì chỉ nghe Lục Trần dõng dạc nói:
- Hà sư huynh, ở đây có hai tên yêu nhân Ma giáo nấp trong phòng đã bị ta và Tô sư tỷ phát hiện
Sau một trận ẩu đả thì đã tiêu diệt được rồi
Bóng Hà Nghị thoắt ẩn thoắt hiện trên khe cửa, sau khi nghe thấy câu này của Lục Trần, y vẫn đứng ngoài không nhúc nhích, một lúc sau lại nói:
- Thì ra là thế, có cần ta vào hỗ trợ không
Phu nhân nọ đưa tay che ngực, mặt mang vẻ khẩn cầu, ra sức lắc đầu
Tô Thanh Quân đi tới chắn trước mặt nàng, khẽ vỗ lên người nàng tỏ ý trấn an, sau đó đưa mắt liếc về phía Lục Trần
Lục Trần như cảm giác được ánh mắt nàng phía sau lưng, hắn khẽ gật đầu, rồi nói với bên ngoài cửa hết sức điềm tĩnh:
- Đa tạ Hà sư huynh, ở đây đã ổn rồi, ta và Tô sư tỷ sẽ lục soạt thêm một lúc, chốc sau sẽ ra, không làm phiền huynh đâu
Hà Nghị đứng bên ngoài im lặng một chốc, rồi nói:
- Vậy được
Nói xong, y đi về phía trước, lát sau biến mất khỏi ngoài khung cửa
Trong phòng yên tĩnh một bề, nghe tiếng bước chân xa dần, trong đó còn xen lẫn tiếng đánh nhau kịch liệt, quát mắng ở xa hơn nữa
Chắc là trận ẩu đả nổ ra do bọn yêu nhân Ma giáo bỏ chạy đã bị người của Ma giáo chặn lại, nhưng với ba người ở đây mà nói, thì giờ phút này có vẻ rất đỗi xa xôi
Sau khi tiếng bước chân cuối cùng đã biến mất hoàn toàn, sắc mặt phu nhân nọ liền trở nên nhẹ nhõm, cả người lảo đảo, suýt nữa thì ngã xuống đất
Tô Thanh Quân vội vàng ôm lấy nàng, khẽ giọng an ủi mấy câu, sau đó quay đầu lại định nói chuyện với Lục Trần thì chỉ thấy hắn bỗng ngoảnh lại, đưa tay lên miệng, ra hiệu im lặng
Tô Thanh Quân sững sờ, chỉ thấy Lục Trần chậm rãi đi tới, đồng thời nói lớn:
- Tô sư tỷ, của hai tên yêu nhân Ma giáo này thế nào
Tô Thanh Quân rất thông minh, nàng liếc mắt một cái ra ngoài cửa, liền hiểu ra, nàng trầm ngâm một lúc rồi vừa ôm phu nhân đó đi vào trong, vừa bình tĩnh nói:
- Huynh tự lo liệu đi, ta đi xem thử xung quanh chỗ này
Hai người đối đáp, nhưng tay chân thì không ngừng nghỉ, Lục Trần kéo xác hai tên yêu nhân Ma giáo đã bỏ mạng lại một chỗ, Tô Thanh Quân thì che cho phu nhân nọ thay bộ y phục vừa mới lấy ra
Đợi đến khi phu nhân nọ đã thay xong, Lục Trần gật đầu với hai người họ, rồi đi tới mở cửa phòng, sau đó kéo thẳng hai cái xác ra, ném vào trong đình viện
Cùng lúc đó, ánh mắt hắn lặng im nhìn xung quanh, chỉ thấy trong căn nhà to lớn giờ đây trở nên hỗn loạn, đâu đâu cũng có bóng người dao động
Có điều nhìn tổng thể thì phe hắn chiếm thế thượng phong