Lão Mã rụt lại một cái, thoạt nhìn như bị dọa sợ, lắp bắp nói:
- Ta nói, ta nói
Nghe nói Lục Trần kia xuất thân từ Trảm mộc các, trời ban tư chất xuất sắc nhưng từ nhỏ đã ngông cuồng, không biết nghe lời
Nghe nói kẻ này hết sức háo sắc, lại nhắm vào con gái duy nhất của các chủ Trảm mộc các, quyến rũ
Sau đó chuyện bại lộ, các chủ Trảm mộc các giận dữ, muốn lấy tính mạng hắn
Kẻ cặn bã này hoặc không làm, đã làm là làm cho trót, vu cáo Trảm mộc các cấu kết với ma giáo cho Chân tiên minh… Ấy, không phải, là thần giáo, dẫn cao thủ Thiên Luật Đường của Tiên minh tới tranh chấp
Kết quả là lúc phát hiện tất cả đều là hiểu lầm, trong kịch chiến bản thân kẻ này bị trọng thương, đạo hạnh toàn thân bị phế sạch nhưng bởi có một số nhân vật lớn trong Tiên minh ngại mất thể diện nên bảo vệ kẻ này
Sau đó hắn liền chuyển tới Phù Vân Ti hết ăn lại nằm, chơi bời chờ chết
Nhưng dù ở chỗ này y vẫn không đàng hoàng, cả ngày đong đưa, gây họa cho phụ nữ, tiếng xấu khắp toàn thôn
Thương Phi Dực nghe xong, lông mày từ từ nhíu lại, thoạt nhìn hình như hơi thất vọng nhưng lập tức không nhịn được mà hừ lạnh một tiếng, nói:
- Người này lại kém cỏi vậy sao
Lão Mã gật đầu liên tục nói:
- Đúng vậy đúng vậy
Thằng nhãi này hoàn toàn hư hỏng rồi, từ trên xuống dưới không có một điểm nào tốt cả
- Ùm bò…
Thương Phi Dực đang định nói gì nữa thì từ sâu trong bóng đêm đột nhiên vang lên tiếng trâu rống, hơn nữa giờ đây đã nghe rõ ràng hơn một chút rồi
Thương Phi Dực ngẩn ra, mặt lộ vài phần kinh ngạc, xoay phắt người nhìn về phía bóng đêm
Chỉ thấy bóng đêm thâm trầm, tối đen như mực
Gã nhìn chằm chằm vào vùng đêm tối đó, ánh mắt biến ảo
Đột nhiên chỉ thấy sắc mặt gã tái nhợt, hình như trong chốc lát vừa rồi cảm nhận được gì đó, quát to:
- Không tốt, đi mau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiếng gào lớn này đột ngột dị thường
Đám áo đen xung quanh nhất thời chưa kịp phản ứng, ngược lại kẻ cầm lưỡi đao sắc bén và lão Mã đang bị trói chặt lại đồng thời ngẩng đầu nhìn thoáng qua về nơi bóng tối
Đột nhiên trong bóng tối của màn đêm dày như mực bỗng xuất hiện một đôi mắt lớn, mỗi con mắt cao cỡ một người
Mặc dù bóng tối che kín nên không nhìn thấy thân hình quái vật đột nhiên xuất hiện này nhưng chỉ bằng vào ánh mắt là có thể tưởng tượng được con thú lớn trong bóng đêm kinh khủng và đáng sợ tới đâu rồi
Mà bóng đêm và cả một vùng thiên địa nơi này dường như bỗng bị cô đọng lại
Tất cả đều yên lặng hẳn, ngay cả gió cũng ngừng thổi
Sau một lát, tại trong bóng tối, từ phương hướng xuất hiện đôi mắt lớn kinh khủng kia đột nhiên vang lên một tiếng kêu to khó có thể tưởng tượng được:
- Ùm bò…
Đó là lần thứ ba tiếng trâu rống xuất hiện trong đêm nay nhưng đáng sợ hơn hai lần trước rất nhiều
Một luồng hơi thở cuồng bạo trong nháy mắt ngưng tụ lại nơi bóng tối phía trước, sau đó ập tới mãnh liệt như sông dài cuồn cuộn, trong nháy mắt đã bao trùm trời đất, phủ cả thôn xóm này
Bóng tối giống như vật thực, giống như người khổng lồ lao tới, thoáng cái đã ách ở cổ họng mọi người trong sân
Trong nháy mắt tất cả đám áo đen đều kêu lên một tiếng bi thảm, bưng kín lỗ tai mình, thậm chí một số kẻ đạo hạnh kém đã không đứng thẳng nổi nữa
Trong đám người bị tập kích bất thình lình chỉ có ba người còn duy trì được
Thương Phi Dực là một trong số đó nhưng thoạt nhìn gã cũng không ổn lắm
Một tiếng gầm cuồng bạo này hình như mang theo lực lượng hỗn loạn tới khó tin, khiến khóe miệng gã chảy ra một dòng máu đỏ sẫm
Mà khi Thương Phi Dực liếc quanh lại ngạc nhiên phát hiện ra cách đó không xa, gã mặc áo đen nắm đao đứng cạnh lão mập đang nằm trên mặt đất hình như không hề có cảm giác gì, hình như chẳng bị tiếng gầm to kia gây bị thương
Giờ khắc này trong lòng gã xuất hiện một cảm giác vô cùng hoang đường nhưng sinh tử tại trước mắt, gã làm gì còn thời gian nghĩ ngợi nhiều nữa
Tiếng gầm kia càng ngày càng ác liệt, mà màn đêm phía trước giống như đang sôi trào, sắp sửa đè xuống, mang tới cảm giác giống như cả bầu trời cũng sắp sụp xuống vậy
Thương Phi Dực quát to một tiếng, giọng quát chói tai, tung người bay lên
Lập tức trên người gã có ánh sáng màu vàng tỏa ra
Một người gốc trong rất giống gã đột nhiên bay ra chắn trước người gã
Cùng lúc đó, bóng đêm ầm ầm tràn tới như thủy triều, đám người áo đen đứng trên mặt đất ôm đầu kêu to
Trừ kẻ đứng cạnh lão Mã ra, đột nhiên tất cả đều cứng đờ, ngay sau đó một cảnh tượng kinh khủng, vô cùng đáng sợ bỗng xuất hiện
Thân thể tất cả đám người áo đen đột nhiên nổ tung, vô số máu tươi hóa thành sương mù máu bay khắp trời đêm, trở thành một cảnh tượng thê lương như trong địa ngục vậy
Mà hầu như trong nháy mắt này, người gỗ do Thương Phi Dực thả ra cũng bị một nguồn sức mạnh kinh khủng đánh trúng
Chỉ nghe rắc một tiếng, trong nháy mắt nó đã nổ tung, tan thành mây khói, hóa thành vô cùng mảnh vụn bay tứ tán
Giữa không trung, Thương Phi Dực kêu to một tiếng nhưng đột nhiên ngừng bặt, giống như bị trọng thương, lập tức càng không có gan ở lại lâu hơn, hóa thành một bóng trắng, liều mạng bay đi, trong nháy mắt liền biến mất ở sâu trong bóng đêm
Tiếng gầm quỷ dị mà đáng sợ dần dần yên tĩnh lại
Cảnh tượng lạ lùng trên bầu trời đêm cũng biến mất theo
Hài cốt của đám người áo đen cũng đều ngã xuống đất
Sương mù máu đỏ sẫm bay lên giữa không trung, dần dần biến thành một làn mưa máu thê lương, từ từ rơi xuống
Không biết từ bao giờ, trong vùng này chỉ còn lại hai người sống
Lão Mã giương mắt nhìn người mặc áo đen đứng bên cạnh mình
Kẻ này cũng cúi đầu nhìn lão một chút
Một hồi lâu, hai người không ngờ cũng không nói gì, không biết là vì khiếp sợ quá mức hay là có duyên cớ gì khác
Lại một lúc lâu sau, thân thể lão Mã bỗng nghiêng đi, đột nhiên hít sâu một hơi, giống như bị đụng vào vết thương, nhất thời căm tức nổi giận mắng:
- Cút mẹ ngươi đi
Còn không mau cởi trói cho ta
Người mặc áo đen hừ một tiếng, giơ tay chém về phía lão Mã
Lão Mã co rụt đầu lại, toàn thân lạnh ngắt
Lưỡi đao sượt sát qua mặt lão, sau đó tay chân bị trói bỗng lỏng ra
Sợi dây nọ đã bị chặt đứt
Sau đó người mặc áo đen bỏ đao trong tay xuống, kéo khăn đen che mặt, không ngờ để lộ ra khuôn mặt của Lục Trần
Vết thương của lão Mã không nhẹ, nằm trên mặt đất không đứng ngay lên được, thở phì phò, sau đó tức giận nhìn Lục Trần, xì một tiếng khinh miệt nói:
- Không ngờ ngay cả một kẻ không có đạo hạnh gì như ngươi mà bọn chúng cũng không giết nổi, thật sự đúng là phế vật
Lục Trần nhún nhún vai, nhìn lão Mã nói:
- Chém lão nhiều đao như vậy mà không ngờ lão còn chưa chết, thật sự là ông trời không có mắt mà
- Cút
- Hứ…
lão Mã kêu rên, sau đó được Lục Trần đỡ mà chậm rãi ngồi dậy
…
6/ 6
Sau đó không biết Lục Trần lấy đâu ra ít thuốc trị thương, bắt đầu xử lý vết thương khắp người cho lão mập
- Nhẹ tay, nhẹ thôi… Ối
Thịt béo trên mặt lão Mã co giật, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng xuống trán, trợn trừng mắt nhìn Lục Trần, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tên khốn kiếp này, không thấy ông đây bị thương nặng như vậy sao, ra tay nhẹ một chút không được sao
Lục Trần im lặng trong chốc lát, lại rắc một loại bột màu hồng kỳ quái lên trên miệng vết thương của lão
Lão Mã hét to một tiếng, suýt nữa ngất đi
Mãi một lúc lâu sau lão mới thở hổn hển mà hồi phục tinh thần lại nhưng giờ hình như ngay cả sức lực mắng Lục Trần cũng không có nữa
Lục Trần nhìn lão một cái, bình tĩnh nói:
- Ô xà phấn là thứ tốt, mặc dù hơi đau đớn một chút nhưng có thể giúp lão khôi phục nguyên khí nhanh hơn vài phần, ít nhất sẽ không chết tại chỗ
Sắc mặt lão mập trắng bệch, thở hổn hển, chẳng còn sức lực mắng:
- Biến đi
Cái cảm giác này… Sao ngươi không thử tự rắc lên mình đi
- Mười năm trước lúc ta trở về, toàn thân rắc kín thứ này
Lục Trần nói
Thân thể mập mạp run lên, giống như bị hù dọa, kinh ngạc nhìn Lục Trần, ngạc nhiên nói:
- Thật sao
Lục Trần không trả lời lão, chỉ yên lặng băng bó vết thương cho lão
Hình như bị một câu bình thản kia làm cho sững sờ, sau lúc đó lão Mã mập mạp cũng không nói nhảm thêm gì nữa
Khi hai người trong ánh lửa và băng bó khắp người, đột nhiên phía trước vọng tới tiếng bước chân
Hai người giương mắt lên nhìn, liền chỉ thấy một bóng đen chậm rãi đi ra từ sâu trong bóng tối
Nương theo ánh lửa, hai người thấy được hóa ra là một con trâu đang đi tới
Một con trâu xanh
Con trâu xanh này nhìn qua hơi quái dị, vừa to vừa cao không nói, đôi sừng trên đầu bóng như ngọc, có vẻ mềm mại dị thường, đúng là lạ lùng hiếm thấy
Trâu xanh đi thẳng tới trước người lão Mã và Lục Trần, nhìn hai người bọn họ một cái, trong ánh mắt còn lộ vài phần khinh miệt, sau đó kêu ùm bò một tiếng
Lục Trần và lão Mã liếc nhau một cái
Sau một lát Lục Trần mới hừ một tiếng nói:
- Con trâu này xấu thật
- Ùm bò
Trâu xanh quay đầu lại, đôi mắt to như chuông đồng trên cái đầu trợn lên nhìn Lục Trần, khí thế hết sức hung ác, có vẻ hơi căm tức
Lục Trần lại không để ý tới nó mà đỡ lão Mã đang nằm trên mặt đất dậy, vừa bước vừa dìu lão đi tới cạnh con trâu xanh kia
Trâu xanh dường như không thích lắm, đầu trâu lắc lắc hai cái, chẳng qua cũng không tránh ra, vẫn đứng tại chỗ, chỉ là ánh mắt nhìn Lục Trần càng thêm khó chịu
Lục Trần nâng thân thể lão Mã lên, sau đó đẩy thân thể mập mạp của lão lên lưng trâu như bao gạo, lại tìm một sợi dây tới buộc quanh người lão một vòng, cố định vững vàng trên lưng trâu
Trong quá trình này, lão Mã vẫn không nói được một lời
Mãi tới khi Lục Trần làm xong mọi việc, lùi bước về phía sau, khuôn mặt béo của lão mới lộ vài phần sầu lo, thở dài nói:
- Ngươi chuẩn bị làm gì đây
Lục Trần lạnh nhạt nói:
- Lão đừng xen vào việc của người khác
Lão Mã lắc đầu, nói nhỏ:
- Đừng như vậy
Ta thay ngươi về xin y đi
Lục Trần hừ một tiếng nói:
- Tự mình không tới, chỉ gọi con trâu ngốc này ra, ý của y thế nào lão còn chưa nhận ra sao
Lão Mã cười khổ một chút, nói:
- Ngươi cũng không phải không biết nỗi khổ của y
Hơn nữa cho dù thật sự y tới thì cũng bao nhiêu người để ý, nói không chừng không phải là cứu ngươi, ngược lại còn hại ngươi nữa
Lục Trần xua xua tay, sắc mặt thản nhiên:
- Đừng nhiều lời
Tóm lại tự mình ta đi, sau này không cần các người trông nom nữa
Không chừng lúc nào đó sẽ chết không hay biết trong tay người một nhà đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão Mã im bặt
Lục Trần xoay người đi tới, vừa đi vài bước lại nhìn thoáng qua con trâu xanh kia
Con trâu xanh cũng mở to mắt nhìn hắn
Người, trâu nhìn nhau, Lục Trần bĩu môi nói:
- Hai tròng mắt của ngươi có mở to hơn nữa thì cũng vẫn là một con trâu xấu xí
Trâu xanh giận dữ, miệng ùm bò một tiếng, giơ lên một chân lên đạp xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhất thời cả một vùng lớn đất đai xung quanh chấn động mạnh, thậm chí cả gian phòng đang cháy hừng hực xa xa cũng rung chuyển, rồi sụp đổ luôn, tăng thêm vài phần uy thế
Giờ khắc này khí thế của con trâu xanh dường như là núi lớn, khiến người ta phải ngước nhìn vậy