Xem xét từ góc nhìn của Lục Trần, bất luận thế nào hắn cũng đều nghĩ không ra lý do tại sao Lão Mã lại đột nhiên bỏ đi như vậy, hơn nữa còn là đi theo sau lưng Huyết Oanh
Trên thực tế, giờ phút này bên trong nội tâm của hắn chỉ có sự nghi hoặc, phẫn nộ kể cả sát khí trả thù, tất cả cùng lúc đan xen lẫn nhau khiến cho tâm tình của hắn trở nên khá hỗn tạp
Từ trong suy nghĩ thật sự của Lục Trần, hắn nghĩ rằng đối với Lão Mã thì lập trường và tư cách của bản thân rõ ràng phải mạnh mẽ hơn Huyết Oanh, tương lai khả năng cũng sẽ sở hữu chỗ dựa và tiền đồ vô cùng rộng mở, vững chắc
Chí ít thì không còn ai ở đây có thể đáp ứng được những lợi ích tốt đẹp thuận lợi đến như vậy ngoài hắn và Thiên Lan chân quân ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà trong lòng Lục Trần tin tưởng rằng Lão Mã cũng không phải là kẻ khờ khạo ngu ngốc đến nỗi không nhìn thấy hôm nay Thiên Lan chân quân tựa hồ có ý muốn để cho Lục Trần làm truyền nhân của lão
Cục diện hoàn hảo đến như vậy, thế nhưng Lão Mã vẫn quyết định bỏ đi, điều này chẳng khác nào giống như một người đang đứng trên con thuyền bên này bỗng dưng lại bỏ ngang nhảy sang con thuyền khác
Cho nên sau tất cả, ý nghĩa cho lần hành động này của Lão Mã chỉ có một, đó là hắn đã không còn quá coi trọng Lục Trần
Lục Trần vô cùng hiểu rõ và cũng hoàn toàn tin tưởng Lão Mã, có thể nói Lão Mã là người hắn tin cậy nhất
Vì vậy sau khi chuyện tình lần này xảy ra, vẻ mặt của Lục Trần vẫn luôn thản nhiên, thế nhưng trong lòng hắn thì ngược lại không thể tránh khỏi sự kinh ngạc, ngoài ra hắn bắt đầu nảy sinh một chút hoài nghi, chẳng lẽ mình đã để lộ sơ hở gì hay sao, hoặc là chính mình từng phạm qua sai lầm nào đó mà bản thân không hề hay biết
Hắn tự giam bản thân ở trong tĩnh thất suy nghĩ, nhớ lại những chuyện xảy ra từ trước đến nay, cuối cùng Lục Trần phát hiện tuy rằng những ngày này hắn đã gặp qua rất nhiều chuyện, cũng không tính mọi việc bản thân làm đều là hoàn mỹ vô khuyết, nhưng trên thực tế vẫn chưa có phạm sai lầm mới đúng
Sự việc lần này thật sự quá quỷ dị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi Lục Trần xác nhận bản thân không có xảy ra vấn đề gì quá lớn, tiếp theo hắn bắt đầu sanh ra nghi vấn đối với chỉ số thông minh của Lão Mã
Đầu óc của tên kia chẳng lẽ đã bị choáng váng rồi sao
Đối với phần lớn mọi người trên Thiên Long Sơn mà nói, Lão Mã cũng không phải là người quá được chú ý, coi như ở trong Phù Vân Ti, cuộc sống hằng ngày của lão chỉ đi theo sau lưng hỗ trợ cho Lục Trần
Hơn nữa dù sao Lục Trần chỉ được xác nhận là truyền nhân của chân quân trong quãng thời gian mới gần đây cho nên hầu như không có ai nhớ kỹ danh tính thuộc hạ của một người như hắn
Trong khi uy vọng của Lục Trần ngày càng tăng lên thì cho đến nay Lão Mã vẫn luôn cực kỳ thấp, gần như không có người biết đến sự hiện hữu của lão
Cho nên việc Lão Mã quyết định thay đổi đứng về phe của Chân Tiên Minh thậm chí kể cả Phù Vân Ti cũng không có khiến cho tình hình trở nên quá mức náo động, hơn nữa còn rất nhiều người chẳng hề hay biết đến chuyện này
Thế nhưng việc Lão Mã bỗng nhiên thành công bước vào hàng ngũ lực lượng nòng cốt bên trong Phù Vân Ti thì lại hoàn toàn giống như một tiếng sấm rền giữa trời quang, điều này đã vấp phải sự bàn tán của rất nhiều người
Chuyện này mang theo ý nghĩa khá trọng đại, đầu tiên rõ ràng là người thân tín nhất của Lục Trần đã ruồng bỏ hắn, như vậy có thể khẳng định tình huống của Lục Trần hiện tại quả thật có vấn đề
Đây là điều mà bất kỳ ai cũng có thể nghĩ ra được, dù sao ngay cả Lục Trần sau khi biết rõ hành động của Lão Mã thì chung quy vẫn không nhịn được muốn quay về kiểm tra ngay, để nhìn xem có phải bản thân đã làm sai điều gì rồi hay không
Ngoài ra, còn có một tin tức vô cùng quan trọng chính là Thiên Lan chân quân hùng hồn tuyên bố ban thưởng cho Lão Mã vị trí phó đường chủ của Phù Vân Ti, thực quyền hiện tại của lão chưa rõ lớn nhỏ thế nào, nhưng thông tin này rõ ràng đã nói lên rất nhiều điều
Đối với việc Lão Mã tự thân chủ động dâng lên bảo vật Thiên lan chân quân hoàn toàn tán thành, thậm chí lão cũng không hề để tâm đến sự tình hắn rời bỏ Lục Trần
Điều này chẳng khác nào nói lên thái độ của Thiên Lan chân quân đối với vị đệ tử mà lão lựa chọn có phát sinh điểm biến hóa nào đó
Bởi vì sự tình của cái nhánh cây thần thụ đó có quan hệ rất lớn đến thế cục xung quanh cho nên không hề có ai để lộ chút thông tin, mọi người chỉ thấy được đôi chút mặt ngoài của kiện đồ vật kia, cho nên bất luận là Thiên Lan chân quân hay là Lục Trần, Huyết Oanh, kể cả Lão Mã, cũng sẽ không có ai ra mặt giải thích bất kỳ cái gì
Vì thế hầu như tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, tình huống của Lục Trần cơ bản phải nói là khá tốt, nhưng rõ ràng nó đã bắt đầu xuất hiện vài cái dấu hiệu có đôi chút bấp bênh không rõ ràng, khó có thể giải thích được
Tiên Thành chính là kinh thành lớn nhất trong thiên hạ
cư dân vô cùng đông đúc và phồn hoa hưng thịnh, cho dù là ban đêm thế nhưng đèn đuốc xung quanh vẫn cực kỳ hoàng tráng mỹ lệ, nó soi sáng hết thảy đêm tối, vì thế cảnh đêm ở Tiên Thành đã trở thành một trong những thắng cảnh khiến cho lòng người luôn phải say mê không dứt
Trên đời này chỉ có duy nhất một vị trí có thể quan sát được hết thảy vẻ đẹp về đêm ở Tiên Thành, đó chính là Thiên Long Sơn
Ban đêm mỗi khi trăng sáng sao thưa, đứng trên ngọn núi cao, phóng tầm mắt nhìn về phương hướng xa xa, thấy được màn đêm bao phủ toàn bộ kinh thành, cùng với đèn đuốc sáng ngời rực rỡ, rọi sáng đêm đen, hết thảy mọi thứ đều giống như một viên bảo thạch trân quý nhất của thế gian, tỏa ra hào quang sáng chói làm cho lòng người say mê vô cùng
Người có thể thưởng thức được phong cảnh hoàn hảo đến bực này thật sự không nhiều lắm
Đa số thời điểm chỉ có người của Chân Tiên Minh chiếm đóng trên Thiên Long Sơn mới có tư cách này, thậm chí một ít vị trí tốt nhất trong đó đều được chiếm cứ bởi các đại nhân vật cấp cao của Chân Tiên Minh, cho nên vị trí có thể đứng quan sát tốt cũng không còn nhiều nữa
Cho dù là còn vài vị trí có thể quan sát tốt nhưng những người tu đạo cũng không thích đi vào những nơi hiểm trở như vậy chỉ để quan sát phong cảnh
Tối hôm đó, Lục Trần mang theo A Thổ chạy tới một chỗ ít ai thường lui tới, thế nhưng khung cảnh ở đó hiện lên trước mắt khá rõ ràng, hắn mang theo rượu, vừa nhâm nhi vừa đón gió mát buổi đêm, thưởng thức cảnh đêm ở Tiên Thành trong khi lại uống rượu ngon, cảm giác đó quả thực vô cùng thư thái
Càng về khuya thì gió đêm trên núi càng khá lớn, nhưng con hắc cẩu vẫn không hề có chút phản ứng nào, thể chất của con hắc cẩu này hiện tại tiến triển vô cùng nhanh, có khả năng sẽ sớm tiến hóa thành công trở thành thần thú trong truyền thuyết, ngay cả Lục Trần cũng có thể cảm nhận được dấu hiệu ngầm khá mãnh liệt phát ra từ nó, hắn thầm nghĩ A Thổ có lẽ đã đến thời điểm nên quay trở về Đại Tuyết Sơn rồi
_ Nơi đó khá là nổi danh nhỉ
- Lục Trần uống một hớp rượu lớn, tựa hồ cảm thấy có chút lành lạnh, vì vậy liền ôm lấy A Thổ, cảm giác được bộ lông dày mềm mại ấm áp kia, hắn thoải mái áp mặt ma sát vào đó một phát, sau đó lại lẩm bẩm:
_ A Thổ, ngươi biết không, bên dưới kia chính là tòa kinh thành nổi danh nhất trên thế gian này
A Thổ quay đầu lại nhìn hắn một cái, mặc dù con hắc cầu này gần đây có chút thông minh đến mức biến thái, thế nhưng có lẽ nó vẫn chưa thể hiểu rõ hoàn toàn ý nghĩa của câu nói vừa rồi
Lục Trần cũng chẳng muốn giải thích cho nó, hắn chỉ nhìn xuống khu vực đèn đuốc sáng rực rỡ dưới chân núi, một lát sau bỗng nhiên mở miệng nói:
_ Kỳ thật ta và hắn không khác nhau lắm, trước đây ta chỉ là một lòng mong muốn sống sót mà thôi
Về sau thời gian dần trôi qua, hoàn cảnh xung quanh cũng bắt đầu thay đổi, mỗi khi sở hữu được vật gì đó có chút giá trị, ta hầu như đều dâng lên cho lão đầu trọc, làm cho lão phải ra sức bảo hộ ta, cho ta một chút lợi ích vừa đủ tốt…
Hắn lộ ra nụ cười có phần tự giễu rồi nói:
_ A Thổ, ngươi có thích nhận được lợi ích cho bản thân mình hay không
” Gâu
” A Thổ nhìn chằm chằm vào Lục Trần, nó trịnh trọng lắc đầu, xem ra nó có chút sợ hãi vị chủ nhân quỷ kế đa đoan trước mặt này sẽ dùng bánh nướng thay thế thịt yêu thú đưa cho nó ăn vào một ngày nào đó
Lục Trần liếc mắt nhìn nó, giang tay ra nói:
_ Cho nên sau khi suy ngẫm kỹ lưỡng, ta cũng không có gì phải chê trách Lão Mã, bởi vì thật ra ngay cả chính ta cũng đã thay đổi khác xưa rồi
- Hắn vẫn nhìn xuống tòa kinh thành sáng rực rỡ ở dưới chân núi: