Thiên Ảnh

Chương 662: Thế giới thật giả




Con mắt quái dị đột nhiên xuất hiện trong bóng tối thần bí, vô biên vô hạn này tất nhiên hoàn toàn không giống với mắt của người bình thường
Trong con mắt đó không có trắng đen, mà giống một biển lửa đang rực cháy hơn, một khoảng tối hun hút ở chính giữa có phần giống đồng tử của mắt người, còn có những tia sáng kỳ lạ di chuyển, những đốm sáng lập lòe, hệt như dải ngân hà, sâu trong đồng tử ấy, dường như là một thế giới kỳ lạ khác
Con mắt này cực kỳ lớn, gần như chiếm phần lớn bầu trời đen tối trong tầm mắt Lục Trần, vào lúc này, ý nghĩ duy nhất trong đầu Lục Trần có lẽ là thầm liên tưởng đến một chữ trong sự chấn động - “Thần”
Đúng vậy, ngoại trừ chữ “Thần” được lưu truyền từ xưa đến nay ra, còn gì có thể hình dung thứ không tưởng này đây, nó rõ ràng là một vật thể vượt xa sức mạnh của người bình thường, hay tất cả những gì trước mắt chẳng qua chỉ là tưởng tượng hoặc ảo giác trong đầu Lục Trần
Lục Trần là người được đương kim đệ nhất thiên hạ - Thiên Lan chân quân dạy dỗ, còn từng ẩn nấp trong Ma giáo nhiều năm, từng chứng kiến vô số chuyện kỳ lạ khó bề tưởng tượng, tất nhiên hắn biết trên đời này quả thực có tồn tại những thủ đoạn hết sức quỷ dị, có thể khiến con người nảy sinh ảo giác trong đầu, nói cách khác, đó là trực tiếp đánh lừa trí óc và lý trí của con người, từ đó có thể làm ra vô số chuyện tưởng chừng như không tưởng
Năm đó lúc ở Côn Luân sơn, để trả thù cho A Thổ bị tra tấn, Lục Trần đã từng sử dụng thủ đoạn tương tự với một kẻ tên là Hạ Trường Sinh, khi ấy hắn chỉ dùng thủ pháp rất đơn giản, phong bế thị giác của kẻ này, sau đó lợi giục những nhầm lần về thính giác và xúc giác, tạo nên đòn tra tấn cực lớn và dọa cho y một phen hú vía
Mà đây chỉ là thủ đoạn đơn giản phong bế một giác quan, theo những gì Lục Trần biết, trong một số trường phái quỷ dị và truyền tục cổ xưa, có tồn tại đạo pháp rất mạnh để phong bế nhiều loại giác quan
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên, thực ra thì bao nhiêu năm qua thủ đoạn kiểu này không xuất hiện quá nhiều ở nhân thế
Về nguyên nhân thì một là, nghe đâu thủ đoạn này quá khó, không phải thiên tài thì khó mà tu hành, hai là, đạo pháp như vậy quá nghịch thiên, nếu mà đi chệch hướng, thì e là đến Hóa Thần chân quân cũng phải nếm mùi khổ ải
Một thủ đoạn có thể uy hiếp được nhân vật như Hóa Thần chân quân, nếu không có năng lực tự vệ thật mạnh, thì thông thường kết cục sẽ chẳng tốt đẹp là mấy, vậy nhiều nhiều năm qua, thủ đoạn như vậy dần dần trở thành truyền thuyết, nếu không phải nhờ Lục Trần kinh nghiệm phong phú, thì dễ có khi không hiểu được những thứ này
Vì vậy vào lúc này, khi trong đầu Lục Trần vừa mới manh nha ý nghĩ “Thần”, hắn bèn lập tức cảnh giác
Cảnh tượng trước mắt lại không tưởng, vô tiền khoán hậu đến vậy, gần như không thể xảy ra ở nhân thế, lẽ nào… hắn đã bất thình lình bị ám hại từ lúc nào đó
Hắn nhìn chằm chằm con mắt đó, còn con mắt khổng lồ trong bóng tối ấy cũng đang chú mục vào hắn
Không có bất cứ chuyện kinh thiên động địa nào xảy ra, không có trời long đất lở, không có sấm sét tứ bề, thậm chí không có phong ba bão táp, tất cả vẫn yên tĩnh như thế, ngoài dự đoán
Con mắt khổng lồ ấy nhìn Lục Trần, có lẽ vì nó quá to lớn, hoặc do không thể thật sự hiểu về vật thể này, nên Lục Trần cảm thấy mình không hề nhìn thấy bất cứ cảm xúc nào truyền đạt từ con mắt ấy, nhưng khi nhìn được một lát, hắn chợt giật mình, nghĩ ra vì sao trước đó mình lại đột nhiên thấy con mắt này quen thuộc như vậy rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hình như hắn… thật sự… đã từng nhìn thấy nó ở nơi nào đó
Đúng thế, hắn từng gặp nó rồi
Rất nhiều năm về trước, trong nơi sâu thẳm nhất của đoạn ký ức mà hắn luôn muốn quên, ở hoang cốc cổ xưa và hoang vu ấy
Ba vị trưởng lão Ma giáo và Hỏa Chi Tát Mãn của Man tộc đã thắp lửa, khởi động đại trận Hàng Thần chú, dưới tác động linh lực của hạt giống Thần thụ thần bí, họ đã mở ra thông đạo dẫn đến Thương Khung Thiên Không, xé toạc màn đêm ở đó, và đưa đến Thần linh mà họ muốn
Lục Trần nhớ rất rõ, đêm hôm đó, lúc hắn đứng sau lưng Vân Thủ Dương ngẩng đầu lên nhìn, trong khe nứt trên bầu trời, đã lộ ra một con mắt kỳ lạ y như vậy
Chỉ là không biết có phải do quá lâu rồi, khiến trí nhớ hắn có phần hỗn loạn, trong đầu Lục Trần nhớ mang máng cảnh tượng năm xưa hắn nhìn thấy ở hoang cốc, con mắt quái dị giữa bầu trời đó hình như mang cảm xúc rất rõ rét
Con mắt đó phẫn nộ, cuồng ngạo, khát máu, còn có sự lạnh lùng nhìn xuống chúng sinh, đó là nét lãnh đạm cao cao tại thượng, cũng như lúc chúng ta đi đường, căn bản không bao giờ để ý tới con sâu cái kiến giãy giụa dưới chân hoặc đi ngang qua
Bọn họ gọi nó là “Thần”
Họ muốn kéo “Thần” xuống thế giới này, họ muốn mượn sức mạnh của “Thần” đó để trở nên mạnh hơn, đạt đến hoặc thậm chí là vượt qua cấp bậc Hóa Thần chân quân mà họ khao khát
Họ còn thiếu chút nữa là đã thành công rồi
Nếu như không có Lục Trần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
※※※
- Là ngươi phải không
Lục Trần đột nhiên hét lớn một tiếng:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.