Thiên Ảnh

Chương 692: Hàng Thần chú tái khởi




Trong huyệt động dưới lòng đất, mấy vị Hóa Thần chân quân gây mưa gọi gió, mặc dù tạm thời vẫn chưa đánh nhau to, song thanh thế tạo nên đã cực kỳ lớn, đến huyết nguyệt trên trời cũng không đả động được, trận pháp trên mặt đất cũng bắt đầu bị ảnh hưởng, hào quang chớp tắt không ngừng, một luồng khí thần bí bắt đầu phiêu dạt trong thế giới ngầm này
Cộng thêm âm thanh nặng nề cứ vọng lên từ sâu dưới lòng đất, tựa như một ma chú, lại hệt những tiếng nguyền rủa đầy căm hờn, dường như có một thứ đáng sợ đang ẩn náu dưới lòng đất, trải qua hàng nghìn, hàng vạn năm bị bóng tối trấn áp, mãi đến hôm nay, cuối cùng đã nhìn thấy được một cơ hội sống
Thế là, thứ lạ thường và thần bí đó hình như đang giãy giụa, đang gầm gừ, đang gào thét, đang va đập, ra sức kiếm tìm một lối thoát, để trở lại thế giới này
Bầu không khí trong huyệt động dưới lòng đất bất giác trở nên hết sức căng thẳng, đặc biệt là ở bên ngoài vầng sáng của huyết nguyệt đó, giữa im ắng, chỉ có những tia sáng pháp trận trông đã mất sinh khí đang chớp tắt
Nấp trong thông đạo, Bạch Liên và A Thổ tất nhiên đã nhìn rõ mồn một hết mọi việc xảy ra bên ngoài, từ hào quang huyết nguyệt chiếu xuống, đến việc sau đó Thiên Lan chân quân lấy ra chiếc lá nọ, và bắt đầu kéo theo những phong vân biến đổi trên trời, không bỏ sót một chi tiết nào
Dẫu sao thì động tĩnh lớn đến thế không mù cũng đều nhìn thấy được
Bạch Liên im lặng rụt cổ lại, gương mặt tỏ ra ngờ vực, sau đó liếc nhìn A Thổ ở đối diện, nói:
- Ba người đánh một người, thật không biết xấu hổ
A Thổ nhìn nàng, khẽ kêu một tiếng, hình như không đồng ý cho lắm
Bạch Liên ngẩn người, sau đó phì cười châm chọc A Thổ:
- Thôi đi, trước mặt bốn lão già đó, cái vị Lục Trần đấy của ngươi chẳng được xem là một người
A Thổ gầm một tiếng trầm, xem ra không được vui, sau đó quay đầu nhìn ra bên ngoài, đúng vào lúc này, nó trông thấy Thiên Lan chân quân lại một lần nữa đưa tay vào ngực áo, hình như sắp lấy ra vật thứ hai, tất cả mọi người đều dồn sự chú ý vào lão trọc này
A Thổ lưỡng lự một chốc, rồi đột nhiên sải bước, chạy ra khỏi thông đạo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Liên thất kinh, liền đứng dậy, hoảng hốt nhìn con hắc cẩu này rón rén song rất đỗi kiên định tiến về phía thành trì dưới lòng đất
※※※
Ở trung tâm tòa thành, Thiên Lan chân quân vẫn ngồi trên phiến đá trong cái đình nhỏ, tay đã rút ra khỏi ngực áo, một quầng hào quang xanh biếc tỏa ra, có phần rực rỡ chói mắt
Mọi người đều không khỏi ngoái nhìn, chỉ thấy trong tay vị chân quân đầu trọc này đã xuất hiện thêm một thứ, trông giống như một nhánh cây
Cũng có ánh sáng xanh lục tương tự, dồi dào sinh khí, gần như khiến người khác cảm giác được ngay, nó và chiếc lá kia có cùng một nguồn gốc
Chỉ có điều, không hiểu vì sao, tuy bề ngoài trông có vẻ tràn đầy sinh khí, nhưng sâu bên trong tầng sinh khí xanh lục, hình như cứ có gì đó khiếm khuyết lạ thường, cứ như thiếu đi một vài thứ vậy
Đó là một nhánh gây trong số các mảnh ghép của Thần thụ
Lục Trần đứng im bất động, song hai tay thì hơi siết chặt lại, hạt giống trong tin hắn lúc này lại đập mạnh, đồng thời có một hơi ấm dường như đang tỏa ra từ trong tim hắn
Luồng tinh hoa này vốn lẽ ra thuộc về nhánh cây kia, nhưng trong quá khứ, trong một cơ duyên tình cờ, nó đã bị hạt giống trong tim Lục Trần hút mất
Người có thể đạt đến tầm cỡ như Hóa Thần chân quân thì tầm nhìn sao có thể hạn hẹp, sắc mặt của Thiết Hồ chân quân và Quảng Bác chân quân đều trầm xuống cùng một lúc, bao gồm cả Cổ Nguyệt chân quân đang ẩn thân bên ngoài, tới tận giờ vẫn chưa xuất hiện, cũng có một tiếng thốt lên kinh ngạc trầm thấp
Thiên Lan chân quân chẳng ngó ngàng đến phản ứng của họ, mà chỉ khẽ búng tay, nhánh cây Thần thụ đó cũng bay lên không, treo vừa vặn ngay bên cạnh chiếc lá đang lơ lửng đó
Hào quang xanh lục tỏa sáng, nhánh cây và chiếc là bắt đầu rực sáng cùng lúc, hai thứ khí tức cùng nguồn cội dung hợp vào nhau một cách nhanh chóng và mãnh liệt, sau đó chiếc lá như bị hút đi một nửa, bay về phía nhánh cây, rồi đáp vào một chạc cây trên nhánh, kết hợp với nhau một cách hoàn hảo
Hệt như vốn dĩ đã như thế, hệt như nó chưa bao giờ rời xa
Cho dù đã trải qua bao nhiêu sương gió thăng trầm, bao nhiêu năm tháng tôi luyện, từ thời thượng cổ đến nay, chiếc lá nay lại một lần nữa trở về với nơi ban sơ, an nhiên đáp xuống nhánh cây đó, kết thành một thể, trở thành một nhánh cây với một chiếc lá xanh lục
Lúc hai thần vật trong truyền thuyết này kết làm một, ở đằng chân trời xa xăm, sâu trong bầu trời nơi còn cao xa hơn cả huyết nguyệt và huyết hải mây đen ngập trời, thình lình vang lên một âm thanh kỳ quái, giống như một tiếng niệm kinh cổ xưa, lại như một tiếng ngâm nga, cứ như thần linh thuở hồng bàng say ngủ đã thức tỉnh khỏi giấc mộng, chậm rãi mở mắt, đang ngoảnh đầu trông ngóng, kiếm tìm, tiếng hô hoán không rõ đã bao nhiêu lâu rồi mới một lần nữa xuất hiện ấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
※※※
Sau khi lá và nhánh cây Thần thụ kết hợp, khu vực này lập tức ngập tràn lục quang, luồng sinh khí mãnh liệt đó đã dữ dội hơn trước gấp mấy lần
Cùng lúc đó, dựa vào chiều hướng mãnh liệt này, luồng sức mạnh do Thiên Lan chân quân thôi thúc đột nhiên tăng mạnh, dải ánh trăng kết tinh của máu vốn đang bị cản lại bên ngoài, không thể tiến tới một lần nữa để phá vỡ rào cản, tiếp tục chiếu xuống nơi họ đang đứng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thay đổi này khiến Thiết Hồ chân quân và Quảng Bác chân quân đều biến sắc, Quảng Bác chân quân hét lên một tiếng giận giữ, vẻ hết sức phẫn nộ, mắng nhiếc Thiên Lan chân quân:
- Thiên Lan khốn kiếp, ngươi mất trí thật rồi hay sao, rốt cuộc ngươi đã ngấm ngầm trộm được bao nhiêu tà vật Ma giáo
Làm trái lẽ thường đến vậy thì thiên địa bất dung đó
Thiên Lan chân quân và Lục Trần đều vờ như không nghe thấy những lời quát tháo chính khí lẫm liệt này, hoàn toàn không quan tâm tới
Lục Trần chỉ nhìn kỹ vào nhánh cây giữa khoảng không, sắc mặt lạ thường, sau khi có được chiếc lá đó, nhánh cây Thần thụ hợp từ hai báu vật xem ra về sức mạnh đã vượt qua hạt giống trong cơ thể hắn, đồng thời, cảm giác bất an trong lòng hắn cũng mỗi lúc một mãnh liệt hơn
Hắn ngẩng đầu lên nhìn lại trên trời, quả nhiên, phía trên huyết nguyệt, lốc xoáy vốn đang từ từ hình thành đã đột nhiên thành hình, hơn nữa ở trung tâm lốc xoáy, xuất hiện một lỗ đen khổng lồ và sâu hun hút, bên trong sâu thẳm vô biên, dường như ở xa cùng tận chỉ có sự tồn tại của bóng tối
Tất cả dường như sắp sửa tái diễn
Khóe mắt Lục Trần hơi co giật, hắn cúi đầu xuống, nhưng hắn không có bất cứ ý định động thủ nào, mà ngược lại, còn nhanh chóng nhìn quanh quất, vẻ mặt lộ nét hoài nghi lo âu
Lúc này, nhánh cây Thần thụ mới lột xác có phản ứng, nhất định là do đại pháp Hàng Thần chú của Ma giáo năm xưa, cho dù không phải, thì sự khác biệt đó cũng có hạn, chắc chắn là có thể mượn sức của các mảnh ghép Thần thụ để trực tiếp mở ra thông đạo lần trước, đưa tới đại pháp thần thông của Ma thần cổ đại
Tuy nhiên, Hàng Thần chú năm xưa hắn ít nhiều gì cũng đã nhìn rõ mồn một, có một đại trận và chư vị trưởng lão Ma giáo thao tác thế nào, nhưng hiện giờ, Thiên Lan chân quân đứng ngay trước mặt hắn, Lục Trần lại phát hiện mình hoàn toàn không biết, đại trận Hàng Thần chú vốn dĩ phải tồn tại đó đang ở đâu
Thứ đó nhất định có tồn tại, nhưng phần Thiên Lan chân quân thì rõ ràng không hề có dấu hiệu thi pháp nào, vậy thì Hàng Thần chú thần bí này rốt cuộc đang ở đâu
Ánh mắt Lục Trần lướt nhanh như chớp, hắn đột nhiên quay đầu, nhìn về phía những tia sáng dao động bên ngoài, nhìn về đại trận thành trì mà hiện giờ bỗng nhiên chẳng còn ai quan tâm tới
70/10

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.