Thiên Ảnh

Chương 693: Ánh trăng nuốt chửng Tiên thành




Bầu trời Tiên thành càng lúc càng âm u, sắc trời vốn dĩ đã một màu u ám nặng nề, giờ đây bỗng nhiên lại xuất hiện thêm một lốc xoáy khổng lồ hun hút, hơn nữa huyết nguyệt lại vừa vặn treo ngay giữa lốc xoáy
Trong cái bóng âm u hắc ám, huyết nguyệt trông càng thêm phần thê lương
Không biết có phải do bị luồng sức mạnh thình lình xuất hiện này kích thích hay không, mà hào quang của huyết nguyệt cũng nhanh chóng sáng bừng lên, sau đó thì trông thấy từng tầng, từng lớp tia sáng đỏ thẫm tỏa xuống từ trên trời, bao trùm cả Tiên thành, rải khắp các ngóc ngách, thậm chí đến Thiên Long sơn trước đây ít bị ảnh hưởng nhất, thì lần này cuối cùng cũng không tránh đi được, bị hào quang huyết nguyệt gói trọn hoàn toàn
Ánh sáng đỏ thẫm phủ khắp đất trời, nuốt chửng tất cả
Tại Thiên Long sơn, đại điện Phù Vân tư, lão Mã thu mắt về, quay đầu nhìn sang Huyết Oanh
Huyết Oanh cũng đang dán chặt mắt vào bầu trời bên ngoài đại điện, sau khi nhìn vầng trăng máu thê lương đó, lại nhìn sang lốc xoáy thình lình xuất hiện trên trời và bóng tối sâu hun hút trong nó
Ở đó dường như có một vực thẳm không đáy treo ngược trên trời, như thể chỉ nhìn chăm chú một chốc thôi, cũng sẽ khiến người ta có ảo giác như bị rơi vào đó
Lát sau, Huyết Oanh cũng thu mắt về, thở dài ra một hơi
Lão Mã hỏi nàng:
- Cái này… có được xem là dị biến thiên tượng
Hiển nhiên rồi, thay đổi thiên tượng dữ dội, to lớn đến thế này, rõ đến mức không thể rõ hơn, trừ khi mù thì mới không nhìn thấy
Huyết Oanh cũng thoáng cười gượng, sau đó gật đầu, giọng nói nghe có hơi trầm, đáp:
- Hẳn vậy rồi
Lão Mã không nói gì, chỉ đứng dậy đi về phía Huyết Oanh, đứng trước mặt nàng
Huyết Oanh liếc nhìn ông, nét mệt nhọc trên gương mặt dường như càng hằn rõ hơn, nàng đưa tay nhíu trán, trầm mặc một lúc, rồi nói:
- Truyền lệnh đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão Mã đứng yên một chỗ, Huyết Oanh đợi một lúc, liền ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn lão Mã, sau đó nhíu mày nói:
- Sao vậy
Lão Mã tỏ ra ngập ngừng, trong lòng hình như đang tranh đấu điều gì đó, một chốc sau, ông bỗng hạ thấp giọng, nhìn sang Huyết Oanh, trầm thanh nói:
- Đường chủ, ta có câu này muốn nói
Huyết Oanh liếc nhìn ông, bảo:
- Ông nói đi
Lão Mã hít sâu một hơi, nói:
- Trong cuộc quyết chiến này, Phù Vân tư chúng ta sắp phải một chọi ba, tuy sức chúng ta mạnh, không có gì phải sợ, song cục diện cũng không thể hoàn toàn nói là nắm ưu thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng cuộc nội chiến Chân Tiên minh này, khỏi cần ta phải nói, nó chính là cuộc quyết chiến sinh tử tồn vong, ta không hiểu ở chỗ…
Nói tới đây, lão Mã khựng lại rõ ràng, ngước mắt lên nhìn Huyết Oanh, Chỉ thấy gương mặt xinh đẹp đó của Huyết Oanh tuy có phần nhợt nhạt, song không hề có nhiều thần sắc khác, mà nàng chỉ im lặng nhìn ông
Lão Mã lưỡng lự, cuối cùng vẫn dốc hết dũng khí ra nói:
- Đường chủ, ta không hiểu, vào lúc quan trọng thế này, tại sao chân quân đại nhân không ở chỗ chúng ta để chỉ huy đại cuộc
Hơn nữa, cho dù lão nhân gia có mưu tính khác, không thể đi đâu được, nhưng việc giao phó tín hiệu cho chúng ta phát động tổng tấn công là đại sự quan trọng tới mức nào, nhẽ ra phải nói cho rõ ràng về tình thế của tín hiệu chứ
Tại sao chỉ nói một câu thiên tượng đại biến mơ hồ như vậy, thế này…
Vẻ mặt Huyết Oanh từ từ thay đổi, song không hề có dấu hiệu nổi giận, chỉ là sắc mặt nàng trông càng thêm phần tái nhợt, lạnh tới mức như băng, khiến lão Mã nhìn mà ớn lạnh, bỗng chốc không nói tiếp được nữa
Lát sau, Huyết Oanh khẽ bảo:
- Rồi sao nữa, nói tiếp đi
Lão Mã hít sâu một hơi, nghiến răng rồi nói tiếp:
- Thế này hình như khiến người ta cảm thấy, chuyện hôm nay ở Thiên Long sơn, kỳ thực… kỳ thực chân quân lão nhân gia hình như chẳng mấy quan tâm
Đại điện Phù Vân tư bỗng nhiên im phăng phắc, mãi một lúc chẳng ai nói gì, vì quá im lặng, đến mức mà một lúc nào đó, hai người trong đại điện này đều có cảm giác như nghe loáng thoáng được tiếng tim đập
Thình thịch, thình thịch, thình thịch…
Đó là tiếng tim đập mạnh, ép ra máu, mang tiết tấu kỳ lạ, Huyết Oanh và lão Mã bỗng nhiên cùng ngẩng đầu lên nhìn đối phương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão Mã vô thức lên tiếng:
- Không phải ta
Huyết Oanh đứt phắt dậy, sắc mặt thay đổi, chợt gấp rút nói:
- Bất kể thế nào, truyền lệnh trước hẵng nói…
Lời còn chưa dứt, đã nghe thấy bên ngoài chợt vọng vào một tiếng rít chói tai, ngay sau đó, một luồng khói đen xộc thẳng lên trời, là hỏa tiễn dùng để cảnh báo trong trường hợp khẩn cấp của Phù Vân tư
Cùng lúc đó, từ nhiều nơi phía xa truyền tới tiếng ẩu đả, có người quát tháo, có người gào thét, như một cơn sóng dữ, đang cuốn tới từ tứ phương bát diện
Huyết Oanh hừ một tiếng lạnh ngắt, lão Mã cũng tỏ ra hơi bất ngờ, nhíu mày nói:
- Mấy tên này, sao mà tìm được thời cơ chuẩn đến vậy để mà khống chế chứ
Huyết Oanh không nhiều lời thêm, nhanh chân đi tới cửa đại điện, lấy một thứ từ ngực áo ra rồi thi pháp, chạy vụt về phía bầu trời
Chỉ nghe thấy một tiếng rít chói tai, một tia sáng vàng vút lên trời, bay thẳng lên cao, sau đó đột nhiên nổ tung, tỏa ra một màu vàng kim khắp trời, như chi chít những vì sao khảm nạm trên bầu trời u tối này
Đây hình như là một màn pháo hoa tráng lệ, đem đến chút ánh sáng và nét đẹp hiếm có cho thế giới tối tăm nặng nề này, khiến ai trông thấy cũng hứng khởi
Thế nhưng sau khi cái rực rỡ qua đi, lại là những tiếng la hét vang rền từ mọi địa bàn của Phù Vân tư, các quân tinh nhuệ đã sớm chuẩn bị sẵn sàng xông ra từ khắp các ngóc ngách mai phục, nghênh đón kẻ địch đột nhiên phát động tấn công đến từ ba thế lực kia, mở màn một cuộc giết chóc đẫm máu
Ở đằng xa đã vang dội tiếng la giết, nhưng trong đại điện Phù Vân tư vẫn rất yên tĩnh, lão Mã đứng sau lưng Huyết Oanh, vẻ mặt có hơi phức tạp, một chốc sau, ông trầm giọng nói:
- Nếu đã bắt đầu rồi thì chúng ta cũng đi…
Lời còn chưa dứt, ông nhìn thấy Huyết Oanh đột nhiên lùi lại mấy bước, lẩn vào một góc tối sâu trong đại điện, cùng lúc đó, chỉ nghe thấy người phụ nữ này thấp giọng bảo:
- Lại đây, đừng để ánh trăng đó chiếu vào
Lão Mã sững sờ, nhất thời chưa hiểu câu này của nàng có ý gì, bất giác ngẩng đầu lên, bèn nhìn thấy huyết nguyệt trên trời đột nhiên đỏ rực một màu máu, sau đó ánh trăng chiếu xuống cũng bất chợt dày như máu, đang từ Tiên thành dưới chân núi tức tốc lan lên Thiên Long sơn
Ánh trăng đặc sệt như máu đó quét ngang mọi thứ, chẳng mấy chốc sau đã đến gần đại điện Phù Vân tư, lão Mã chợt ớn lạnh, lập tức bay lùi về sau, ngay trước khi ánh trăng quét qua đại điện này, ông đã nấp vào bên cạnh Huyết Oanh
Trong khoảng tối đó, có hơi lạnh
Nóc điện nguy nga đã chắn đi ánh trăng như máu đó
Hào quang màu đỏ quét qua trước đại điện, sau đó lướt về nơi xa, về phía càng xa hơn nữa, chính là nơi mà tiếng chém giết mãnh liệt nhất, không biết có bao nhiêu người đang xả thân tham chiến ở đó
Cũng không biết rốt cuộc họ làm vậy vì cái gì
Lão Mã quay đầu lại một cách khó khăn, nhìn sang Huyết Oanh, chỉ thấy gương mặt người phụ nữ này không có lấy một chút huyết sắc, cứ như trong suốt vậy, song răng lại nghiến chặt, không nói một lời
71/ 1

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.