Thiên Ảnh

Chương 695: Nữ ảnh




Thần thụ, kỳ thực chưa bao giờ xuất hiện trên thế gian, hoặc có thể nói là, ít ra từ trước tới nay, kể từ khi lịch sử Nhân tộc có ghi chép, chưa bao giờ có bất cứ văn tự nào liên quan đến việc Thần thụ xuất hiện ở Trung Thổ Thần Châu
Tất cả mọi thông tin liên quan đến Thần thụ đều chỉ tồn tại trong truyền thuyết và thần thoại, hơn nữa chỉ trong truyền thuyết của Ma giáo
Trên thực tế, trải qua thời gian dài, tới tận ngày hôm nay, kể cả trong Ma giáo, truyền thuyết về Thần thụ cũng đã phai mòn nhiều năm, dẫu sao cũng chỉ là câu chuyện thần thoại hão huyền, không hề giúp ích được gì cho hiện thực
Dưới sự đàn áp mạnh mẽ nhiều năm của Chân Tiên minh, Ma giáo khổ sở chống cự, ấn tượng của đại đa số mọi người về Thần thụ cũng chỉ còn là một truyền thuyết cổ xưa mà thôi, về việc nó là thật hay giả, thật ra cũng chẳng mấy ai quan tâm
Lục Trần nằm vùng trong Ma giáo nhiều năm, rất hiểu tâm lý của người trong Ma giáo, giáo chúng càng bình thường, thì càng không quan tâm tới truyền thuyết Thần thụ, còn số ít các đại trưởng lão trên cao của Ma giáo thì lại hết sức coi trọng
Sự thật cũng chứng minh, sự coi trọng này là có lý do cả, các mảnh ghép còn lại của Thần thụ quả thực có sức mạnh không tưởng, trận chiến hoang cốc nhiều năm về trước và cả đại nạn huyết nguyệt do Thiên Lan chân quân chủ trì ngày hôm nay dường như đều đã chứng minh điều này
Các mảnh ghép Thần thụ đều là những báu vật thần khí quan trọng nhất của Ma giáo, nhưng qua nhiều năm lang bạt kỳ hồ, qua bao cơ duyên xảo hợp, đã dần dần bị lưu lạc bên ngoài
Dù rằng Lục Trần lặng lẽ có được hạt giống Thần thụ quan trọng nhất trong số các mảnh ghép, nhưng cũng chưa bao giờ tưởng tượng được là mình có thể sở hữu toàn bộ các mảnh còn lại
Cho đến ngày hôm nay
Hắn đã tận mắt nhìn thấy Thiên Lan chân quân lấy ra hết mảnh ghép Thần thụ này đến mảnh khác một cách thần kỳ và quái lạ, cứ hệt như biến pháp, lúc mảnh ghép thứ ba, một chiếc lá tràn đầy sinh khí, tỏa hào quang xanh lục khác xuất hiện trong tay ông và lộ diện trước mặt mọi người, kể cả Lục Trần mang tâm thái điềm tĩnh đến vậy, cũng không kìm được kinh ngạc tột độ
Lão trọc này, lão già điên rồ, nhân vật thiên tài tuyệt thế này, rốt cuộc còn chuyện gì mà ông không làm được, rốt cuộc ở ông còn ẩn giấu bao nhiêu bí mật mà chẳng ai hay đây
Lúc Thiên Lan chân quân một lần nữa lấy ra chiếc lá Thần thụ thứ hai một cách thần kỳ, Lục Trần tỏ ra kinh ngạc thì không nói, còn hai vị Hóa Thần chân quân đối diện thì sắc mặt cũng trở nên hết sức thú vị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quảng Bác chân quân đầu tiên là chấn động rồi im bặt, sau đó nhìn Thiên Lan chân quân với vẻ bất lực, tuy lúc này đôi bên đã trở thành kẻ địch, nhưng Quảng Bác chân quân vẫn không kìm được mà nói với Thiên Lan chân quân:
- Ngươi… ta bảo này lão Thiên Lan, ngươi đánh cướp sào huyệt của Ma giáo lúc nào mà có nhiều mảnh ghép tới vậy hả, thật là…
Hình như lão nhất thời không biết nên dùng từ ngữ gì để diễn tả nữa, sau một chốc ngừng lại, mới lắc đầu cười khổ:
- Mấy chục năm qua ngươi đấu qua đấu lại với Ma giáo, giờ xem ra, tất cả mọi vốn liếng của Ma giáo, chắc đã bị ngươi cướp hết rồi đúng không
Thiên Lan chân quân nhếch mép cười với Quảng Bác chân quân, thần sắc âu cũng rất ôn hòa, nhưng chẳng lên tiếng, tỏ ra không phản bác
Phía hai người họ nói chuyện, đột nhiên từ bên cạnh chợt truyền tới tiếng thở dốc nặng nề, cả hai người họ và Lục Trần đều cảm thấy bất ngờ, cùng quay đầu sang nhìn, chỉ thấy Thiết Hồ chân quân đứng phía bên kia lúc này mặt mảng thì xanh, mảng thì trắng, râu tóc đều dựng cả lên, răng nghiến chặt, trông cực kỳ phẫn nộ, đồng thời còn xen lẫn nhiều cảm xúc phức tạp như xấu hổ, đau đớn, kinh hãi, hối hận, thậm chí người lão còn run run, xem ra rất tức giận
Một tiếng “ầm” bỗng vang lên, Thiết Hồ chân quân hình như cuối cùng cũng không kìm được cơn cuồng nộ của mình, tung một chưởng đánh vào vách tường gần đó, ngay lập tức bức tường nứt ra, tiếp theo là một mảng lớn đổ ầm xuống, đất cát bay mù mịt
Một luồng gió lạnh cuốn theo bụi mù bay qua lão nhà này, hất bay vạt áo và mái tóc bạc của lão, Thiết Hồ chân quân nghiến chặt răng, dữ tợn thốt ra hai chữ từ kẽ răng:
- Tiện nhân
※※※
Bị cơn nổi trận lôi đình bất ngờ này của Thiết Hồ chân quân tàn phá thêm, tiểu viện vốn đã bị phá hoại bảy tám phần này đột nhiên thêm phần ngổn ngang, những ai có mặt dường như cũng bị vẻ thất thái đột ngột của vị chân quân già này làm cho kinh ngạc, nhất thời chẳng ai nói gì, mà đều nhìn chằm chằm Thiết Hồ chân quân
Bầu không khí đột nhiên lắng xuống, có chút lạnh tê tái
Thiết Hồ chân quân phát giác ra điều bất thường, nhưng xem ra lão không hề quan tâm, lão vụt ngẩng đầu lên, nhìn xoáy vào Thiên Lan chân quân ở đối diện, cặp mặt trông như sắp phun lửa, xỉ vả Thiên Lan chân quân:
- Đê tiện vô sỉ
Nói tới mức này, ở đây đâu có ai là kẻ ngu độn, chớp mắt đã hiểu ra ngay, tuy Thiết Hồ chân quân nghiến răng nghiến lợi mắng người không rõ nguyên do, nhưng hiển nhiên là, không rõ bằng cách nào, lão đã bị Thiên Lan chân quân chơi một vố rất đau
Hơn nữa khỏi cần suy nghĩ nhiều, chuyện riêng tư trông hết sức cổ quái này rõ rành rành là có liên quan đến chiếc lá Thần thụ thứ hai mà Thiên Lan chân quân vừa lấy ra, vì với hai mảnh Thần thụ trước đó, Thiết Hồ chân quân trông vẫn thản nhiên, duy chỉ sau khi mảnh thứ ba này được lấy ra, lão mới nổi trận lôi đình như con chó già bị cuỗm mất hang ổ
Quảng Bác chân quân hiển nhiên cũng nghĩ tới điểm này, sau khi nét chấn động trên mặt nhạt đi, lão liền nhíu mày, đi vài bước về phía Thiết Hồ chân quân, sắc mặt có phần u ám, trầm giọng nói:
- Thiết Hồ đạo huynh, xảy ra chuyện gì vậy
Thiết Hồ chân quân định nói lại thôi, vẻ mặt rất khó coi, cuối cùng hừ một tiếng, phủi áo lạnh lùng nói:
- Không có gì
Không có gì mới lạ đấy
Tất cả đều là những kẻ tinh ranh như quỷ quái, lời nói dối lấp liếm thô kệch này lừa được ai
Quảng Bác chân quân coi bộ càng lúc càng lo, lão lắc đầu nói:
- Nói cho rõ ràng đi, Thiết Hồ đạo huynh, nếu có chuyện gì ảnh hưởng đến đại sự hôm nay của chúng ta, huynh không được giấu giếm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói xong, lão quay đầu liếc nhìn ra bên ngoài, dõng dạc nói:
- Cổ Nguyệt đạo huynh, ý huynh thế nào
Sâu trong những ngôi nhà không bóng người, phía sau mấy cột sáng, loáng thoáng có bóng người lướt qua rồi lại mất dạng, hệt như ma quỷ
Chốc lát sau, một giọng nói vọng tới:
- Ta thấy lời Quảng Bác đạo huynh nói có lý
Quảng Bác chân quân gật đầu, liếc nhìn Thiết Hồ chân quân
Sắc mặt Thiết Hồ chân quân càng thêm khó coi, đến hai tay cũng vô thức siết chặt, nhưng dù gì lão vẫn còn chút lý trí, lão hít thở thật sâu mấy lần, nghiến răng rồi mặt lạnh xuống, chỉ vào Thiên Lan chân quân:
- Không ngờ được ả nghĩa nữ Văn Cơ đó của ta lại là Ảnh tử do tên này cài vào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Câu này vừa thốt ra, bốn bề liền im bặt, ai nấy cũng mang thần sắc cổ quái lạ thường
Người có thể đứng được ở đây đều là nhân vật nhạy bén tin tức trong Chân Tiên minh, có một số thông tin người bình thường không biết, thì họ ít nhiều cũng đều nghe ngóng được
Nghĩa nữ của vị lão chân quân này, vị cô nương trẻ trung xinh đẹp đó rất nổi danh trong Chân Tiên minh, còn về việc phía sau danh tiếng thì sự thật rốt cuộc thế nào, mọi người đều nắm rõ, nhìn thấu nhưng không vạch trần, để giữ thể diện cho đôi bên mà thôi
Chỉ là, nếu Tống Văn Cơ là Ảnh tử Chân Tiên minh, vậy thì hương vị của chuyện này sẽ hoàn toàn thay đổi
Cũng chính vào lúc này, Thiết Hồ chân quân đột nhiên mặt lạnh ngắt, chân khựng lại, thất thanh nói:
- Nguy rồi, trên núi.
71/ 3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.