A Thổ thận trọng đến gần ngôi nhà đó, hơn nữa còn khéo léo tránh né được mấy cột sáng kỳ dị phóng lên từ mặt đất, theo lý mà nói, con hắc cẩu này không thể nào dự tính được bất cứ thông tin nào về pháp trận bố trí ở nơi này, đi được một quãng đường như vậy, hẳn là chỉ có thể quy kết nhờ trực giác nhạy bén hơn hẳn người thường của A Thổ thôi
Có điều thông thường thì một con chó rất khó có thể thông minh hơn con người, đặc biệt là trong pháp trận khổng lồ này, người âm thầm chủ trì pháp trận lại còn là một vị Hóa Thần chân quân đạo hạnh thâm sâu khó lường
A Thổ chỉ còn cách ngôi nhà bị đánh sập tường khoảng bốn năm trượng nữa thôi, nhưng đúng vào lúc này, trước mắt nó chợt tối sầm, một bóng người vụt xuất hiện trước mặt, cản đường đi của nó, che khuất tầm nhìn của nó
A Thổ ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy có người đang đứng bên một bức tường, là Cổ Nguyệt chân quân
Lão già này cũng đang cúi đầu nhìn A Thổ, vẻ mặt có chút lạ kỳ, song không có gì là lo âu, nhưng lúc nhìn thấy A Thổ, trông ông vẫn có phần ngạc nhiên, sau đó thì hình như buồn cười, khẽ lắc đầu
- Một con chó
Lão thấp giọng nói với A Thổ, sau đó lặp lại
- Không ngờ lại là một con chó
A Thổ nhìn chằm chằm người trước mặt, sau đó lùi lại một bước, nhưng không hề có tư thế tấn công, dù Cổ Nguyệt chân quân đứng trước mặt cản đường đi của nó, nhưng đồng thời trên người cũng chẳng có bất cứ mùi vũ khí ác liệt nào
Có lẽ, đây chính là trực giác nhạy bén bẩm sinh từ trong huyết mạch Thiên lang của nó
Tuy A Thổ hiện tại đã rất mạnh rồi, nhưng lúc đối mặt với một vị Hóa Thần chân quân, bất kể thế nào nó vẫn kém xa
Thậm chí A Thổ còn hơi cúi thấp đầu, tỏ vẻ ngoan ngoãn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cổ Nguyệt chân quân hơi ngạc nhiên, không kìm được nhìn con hắc cẩu này thêm một cái, rồi cười gật đầu:
- Ta vẫn có chút ấn tượng, hình như ngươi chính là con chó ngày thường hay đi theo Lục Trần đúng không
Dừng lại một lúc, cặp mắt Cổ Nguyệt chân quân thoáng lập lòe, lão nói :
- Ngươi muốn đi tìm Lục Trần à
Cổ họng A Thổ thốt ra một âm thanh trầm nặng, dường như đã thừa nhận điều này
Cổ Nguyệt chân quân bèn cười, không hiểu vì sao, ánh mắt lão lại ôn hòa hơn thấy rõ, lão tiến tới một bước, đưa tay ra xoa đầu A Thổ
Cơ thể A Thổ thoáng cục cựa, dường như muốn hành động hoặc kháng cự, nhưng đến cuối cùng, nó vẫn kìm lại được, đứng nguyên một chỗ bất động
Nhìn bộ dạng của con hắc cẩu này, chút tán dương trong đáy mắt Cổ Nguyệt chân quân rõ rệt hơn hẳn, lão dùng tay nhẹ nhàng xoa đầu A Thổ, mỉm cười nói:
- Con súc sinh này cũng hiểu tính người à
Bên đó đang có kịch hay, giờ ngươi chạy tới đó không thích hợp đâu, cứ ở đây đã
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cổ Nguyệt chân quân vừa cười vừa vỗ vỗ người A Thổ, sau đó ngồi xuống mặt đất sát tường cạnh A Thổ, cũng chẳng sợ không sạch sẽ, chỉ vỗ vào mặt đất bên cạnh, cười bảo:
- Tại đây ngồi đi, chúng ta cùng xem kịch
Chẳng ai biết rốt cuộc A Thổ có hiểu những lời này của Cổ Nguyệt chân quân hay không, nhưng sau khi nhìn chằm chằm Cổ Nguyệt chân quân một lúc lâu, A Thổ lại ngoảnh đầu nhìn về phía Lục Trần, rồi từ từ, nằm xuống vị trí đó thật, trông hết sức ngoan ngoãn
Cổ Nguyệt chân quân cười ha hả, gật đầu nói:
- Sói con thông minh, sau này tiền đồ vô lượng lắm đây…
※※※
Chuyện Cổ Nguyệt chân quân đụng độ và ngăn cản hắc cẩu A Thổ diễn ra ở nơi cách chỗ Lục Trần một khoảng, trong khoảng cách này có quầng sáng thành hình bởi pháp trận, còn có rất nhiều nhà cửa cao lớn che khuất tầm nhìn, cộng thêm bản lĩnh của chính Cổ Nguyệt chân quân, nên người trong ngôi nhà đó đều không chú ý ra rằng huyệt động này đã xuất hiện thêm một con hắc cẩu
Người bên trong quầng sáng đó, ba Hóa Thần chân quân và một Lục Trần đã trở nên không hề quan trọng, hiện giờ mọi sự chú ý đều dồn vào nhánh cây Thần thụ hợp thể với hai phiến lá trước mặt Thiên Lan chân quân
Hào quang xanh lục dịu nhẹ và tràn đầy sinh khí tỏa ra từ nhánh cây kỳ lạ vừa giáng sinh, đổ ra tứ phương bát diện, tựa như những cơn sóng lớn ngoài khơi, cùng lúc đó, huyết nguyệt trên trời hình như cũng bị nhánh cây Thần thụ này thu hút, liên tục tỏa hào quang huyết sắc xuống dưới
Phía sau huyết nguyệt, lốc xoáy khổng lồ kỳ lạ nọ đang tiếp tục xoay chuyển, ở vị trí trung tâm lốc xoáy, là bóng tối sâu xa đến mức không thể xua tan, tiếng sấm xét ầm ĩ đang vang lên từ bên trong, dường như có thứ gì đó sắp phá bỏ giới hạn của thế giới này
Lục Trần ở một bên cũng dán mắt vào nhánh cây này, trong đầu là cảnh tượng các yêu nhân Ma giáo và Hỏa Chi Tát Mãn thiêu đốt hạt giống Thần thụ, sau đó khởi động pháp trận Hàng Thần chú và mang đến dị vật thiên ngoại trong cuộc chiến hoang cốc năm xưa
Cho dù cảnh tượng, nhân vật đều khác, nhưng xét từ vật bị thiêu, dị tượng trên trời, Lục Trần đã dự cảm được tiếp theo hắn sẽ chứng kiến được những gì rồi
Đó là một con mắt đã khắc sâu trong ký ức của hắn, đã phủ bụi từ lâu, không thấy mặt trời
Ánh mắt Thiên Lan chân quân mang chút ý khinh miệt, ông thờ ơ liếc nhìn hai vị Hóa Thần chân quân lão luyện của Chân Tiên minh, đứng ngang hàng với mình đã mấy chục năm, sau đó chợt giơ tay lên, chẳng thấy rõ ông có động tác gì, nhánh cây Thần thụ trên không bỗng nhiên rơi xuống, lọt thẳng vào bàn tay ông
Gần như đúng vào lúc ông đưa tay cầm lấy nhánh cây Thần thụ đó, Thiết Hồ chân quân và Quảng Bác chân quân ở đối diện như thoắt cái giật mình thoát khỏi trạng thái ngờ vực do dự, hai người liếc nhìn nhau, rồi lập tức chia ra lao về hai hướng, hình thành thế kìm hãm trái phải
Thiên Lan chân quân chẳng thèm nhìn hai người họ, vươn tay nắm lấy nhánh cây Thần thụ, hai chiếc lá xanh biếc lay động, trông có vẻ nguy hiểm, dường như có thể rơi xuống khỏi nhánh cây bất cứ lúc nào
Nhưng Thiên Lan chân quân hiển nhiên không hề quan tâm tới điều đó, sau khi nắm lấy nhánh cây Thần thụ, ông liền không hề lưỡng lự dùng nó chém về phía Thiết Hồ chân quân đang xông tới
Cảnh tượng này thật ra trông có vẻ khôi hài, vì bất kể nhánh cây hay lá của Thần thụ, mấy món thần khí trọng bảo này của Ma giáo thật sự rất nhỏ bé, có đặc trưng diện mạo khá là yếu ớt vô lực, ai tin được một nhánh cây có thể đánh chết người chứ
Song nhánh cây Thần thụ quét qua, ngay lập tức gió bỗng dưng ngưng bặt, chỉ thấy một luồng sáng xanh lục lướt ngang, sau đó giữa không trung đột nhiên xuất hiện một khe nứt màu đen
Đó là bóng tối thình lình xuất hiện, như đột nhiên mở ra một cánh cửa dẫn đến thế giới quỷ dị, bóng tối bên trong đó như sắp phun trào ra ngoài vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khe nứt đen tối này cản ngay phía trước Thiết Hồ chân quân, Thiết Hồ chân quân liền rít một hơi dài, lật ngược người trở lại, trông có vẻ như rất dè chừng khe nứt này
Trong lúc đó, một bàn tay khác của Thiên Lan chân quân lật ra, đánh một chưởng về phía Quảng Bác chân quân đang xông tới từ hướng còn lại, hai người đều rùng mình, lập tức tránh ra
Ầm ầm ầm…
Một tiếng nổ lớn vang rền bên dưới chân Thiên Lan chân quân, dường như có sinh mạng cuồng bạo nào đó, do chờ đợi quá lâu, cuối cùng không thể nhẫn nại được nữa, bèn ngước lên trời gào thét
Sau đó mặt đất dưới chân họ bắt đầu rung chuyển dữ dội, mặt đất nứt ra, và không ngừng lan về tứ phía
71/ 8