Đôi khi Lục Trần lại cảm thấy kỳ thực mình chẳng hề hiểu nổi con người của Thiên Lan chân quân, cho dù xét từ một ý nghĩa nào đó, hắn đã có thể xem là người thân cận nhất với Thiên Lan chân quân trên thế giới này rồi
Cuộc đời vị Hóa Thần chân quân đầu trọc này, nói cho chính xác là nửa đời trước của ông luôn rất thần bí, khi xuất hiện trước tầm mắt của người trong thiên hạ và giới tu chân Nhân tộc, ông đã là nhị đệ tử của đại lão đẳng cấp nhất thiên hạ đương thời là Thiên Hồng thượng nhân rồi, sau đó thì ông nhanh chóng đặt chân lên cảnh giới Hóa Thần chân quân mà biết bao người khao khát với một tư thế hùng mạnh tuyệt thế, cũng khiến Thiên Hồng thượng nhân trở thành người đầu tiên trong lịch sử tạo nên được hai nhân vật tuyệt thế Hóa Thần chân quân
Khi Thiên Lan chân quân thành danh và bắt đầu sự nghiệp, ông là Hóa Thần chân quân trẻ tuổi nhất, có điều gần như không ai biết đến quá khứ trước đây của ông, thông tin duy nhất mà người trong thiên hạ biết về ông chính là đồ đệ của Thiên Hồng thượng nhân, còn việc ông sinh ra ở đâu, phụ mẫu song thân, quan hệ gia tộc, thậm chí là họ, thì chẳng một ai biết
Thiên Lan chân quân rất kín tiếng về quá khứ của mình, sau khi ông nắm giữ quyền thế địa vị, thì chẳng còn ai dám mạo phạm mà đi truy vấn những việc này nữa, dù rằng vị chân quân đầu trọc này chưa bao giờ nói ra công khai, hoặc ám thị không được phép truy tìm chuyện cũ ngày xưa của mình
Lục Trần từ nhỏ do Thiên Lan chân quân nuôi lớn, mọi thứ của hắn gần như đều do con người này ban cho, thậm chí đường đời của hắn cũng bị ảnh hưởng rất nhiều bởi lựa chọn của Thiên Lan chân quân
Hắn đi trên con đường gian nan nhất, không phải do bản thân hắn thích, nhưng thế gian không có thuốc chữa hối hận, còn tình cảm của Thiên Lan chân quân với Thiên Lan chân quân có lẽ cũng là phức tạp nhất
Tôn kính, sùng bái, kính ngưỡng
Oán hận, căm ghét, cảnh giác
Những cảm xúc này có vẻ như hoàn toàn đối lập, nhưng lại luôn pha lẫn trong lòng Lục Trần vào những thời điểm khác nhau
Vì thế cho dù hắn cảm nhận được, trên đời này có lẽ Thiên Lan chân quân là người khó xem trọng hắn nhất, nhưng hắn cũng không dám nói rằng, hắn thực sự hiểu con người này
Không hiểu ông, thì không thể dự đoán được cảm xúc và cách hành sự của Thiên Lan chân quân, không thể đoán được tiếp theo rốt cuộc ông sẽ làm gì
Có đôi khi, Lục Trần thực sự kó mà không xem lão trọc này là một kẻ diên, đặc biệt là vào thời khắc này khi hắn chứng kiến trời long đất lở, huyết nguyệt treo cao, một cảnh tượng sặc mùi tận diệt trước mắt, đều do con người này tạo nên
Ông từng nói, ông vì một thế giới tốt đẹp hơn, ông vì thiên hạ chúng sinh mà lo nghĩ
Ông từng nói, Chân Tiên minh đã mục rữa từ lâu, nếu không chỉnh đốn, thì sau này sẽ là Ma giáo thứ hai, hơn nữa với lực lượng quyền thế của tổ chức khổng lồ này, mức độ nguy hại còn gấp trăm nghìn lần so với Ma giáo
Ông từng nói, tất cả mọi người trong thiên hạ cơ hồ đều ngu muội, đều như loài giun dế, họ không có năng lực đưa ra quyết định cuối cùng, nên chỉ có thể để ông tự mình quyết định tất cả
Nhũng lời này, Lục Trần biết Thiên Lan chân quân không thường xuyên nói ra với người khác, vì vậy không phải ông muốn giải thích cho bản thân, hoặc với người ngạo mạn như ông có lẽ chẳng thèm giải thích gì với người khác
Có khả năng rất lớn là những lời này ông chỉ nói cho một mình Lục Trần nghe
Thiên Lan chân quân không cần người trong thiên hạ hiểu, nhưng vào một lúc nào đó, ắt hẳn ông vẫn hy vọng, chàng trai trẻ mà mình xem trọng, kỳ vọng sau này có thể kế thừa cơ nghiệp của mình sẽ có một chút lĩnh ngộ trong lòng chăng
Lục Trần hỏi bản thân, ngươi đã hiểu chưa, ngươi đã lĩnh ngộ được chưa
Câu trả lời là chưa
Hắn từng là Ảnh tử xuất sắc nhất và cũng đáng sợ nhất trên đời, nằm vùng những mười năm trong hoàn cảnh nguy hiểm nhất, cuối cùng hủy hoại đi giấc mộng lớn nhất của Ma giáo
Một người như vậy, cảm xúc của hắn tất phải vô cùng điềm tĩnh, ý chí của hắn kiên định bất dịch, đó là kết quả do Thiên Lan chân quân hao tâm tổn sức đích thân đào tạo nên hắn thuở thiếu niên, nhưng sau nhiều năm, khi mà tâm trí hắn đã hoàn toàn trưởng thành, kể cả Thiên Lan chân quân cũng không thể dễ dàng làm dao động suy nghĩ của hắn được nữa
Suy nghĩ của hắn chính là: Bao nhiêu lời nói của lão trọc này, nghe thì xuôi tai, nhưng toàn vô nghĩa
Nếu ông đã xem người trong thiên hạ như giun dế, thì sao có thể quan tâm tới sống chết của họ được
Lời nói lo nghĩ cho thiên hạ chúng sinh này căn bản không hợp lẽ
Còn rằng Chân Tiên minh đã quá mục nát thì phải hủy diệt hoàn toàn, thậm chí không tiếc bày ra động tĩnh lớn thế này vì điều đó, trời long đất lở, tai kiếp tận thế lại chẳng quan tâm, Lục Trần cũng hoàn toàn không thể hiểu nổi
Với Lục Trần mà nói, mỗi một chuyện trên đều khién hắn cảm thấy, lão trọc quá phân nữa là điên thật rồi
Nụ cười của kẻ điên, ngươi đã từng thấy hay chưa
Trước phông nền là tai kiếp tận thế, ông đứng giữa không trung, tay áo bay phấp phới, thân hình vẫn lực lưỡng, sống lưng thẳng thắp, khí thế hùng hồn, thậm chí đến nụ cười mỉm cũng ôn hòa như ngày thường, dường như tất cả những điều đó đều không có liên quan đến ông
Lục Trần cảm thấy cõi lòng ớn lạnh
Nhìn lại lũ yêu ma đáng sợ xung quanh chẳng hề đến gần hai người họ, Lục Trần chỉ cảm thấy khắp mình mẩy có hơi lạnh ập đến
Sau đó, hắn cũng cười với Thiên Lan chân quân, nụ cười bình thản và điềm đạm, cũng giống hệt với ngày thường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thiên Lan chân quân gật đầu, hình như rất hài lòng, ông đưa tay vỗ vai Lục Trần, ôn tồn nói:
- Khá lắm, nhìn thấy cảnh tượng thế này mà vẫn có thể điềm tĩnh đến vậy, chỉ riêng tâm tính này thôi cũng đã hơn hẳn hai tên phế vật kia rồi
Lục Trần liếc nhìn hại vị chân quân Thiết Hồ và Quảng Bác đang bị vô số yêu ma hắc ám vây quanh, mặt không đổi sắc, khẽ gật đầu
Thiên Lan chân quân còn định nói tiếp gì đó, thì bỗng nhiên “ồ” một tiếng, quay đầu nhìn sang phía khác
Lục Trần cũng cảm giác được, bèn thuận theo hướng nhìn của ông, sắc mặt liền hơi thay đổi
Dưới mặt đất, có một bóng người thình lình xuất hiện giữa đống đổ nát, sau đó qua mấy lần chớp bóng, độn tác nhanh nhẹn và tiêu sái, dọc đường tuy có không ít yêu mà phát hiện ra và lao tới, đều bị người này né được, nhanh chóng bay đến gần
Người đó chính là Cổ Nguyệt chân quân ẩn thân một bên chủ trì pháp trận và mãi chẳng chịu hiện thân, giờ xem ra, do bị đám yêu ma đột nhiên giáng thế này ép không thể không xuất hiện
Nhưng lạ ở chỗ, Cổ Nguyệt chân quân không hề đơn độc, trên tay lão không biết từ lúc nào, còn xách theo một con vật mang bộ lông đen
Đó là một con hắc cẩu thân hình cường tráng, A Thổ
Thân hình A Thổ đã rất cao lớn rồi, gần như to xác hơn cả một người trưởng thành, nhưng trong tay Cổ Nguyệt chân quân, con hắc cẩu này lại ngoan ngoãn đến lạ, nó chẳng hề nhúc nhích, còn Cổ Nguyệt chân quân thì cứ xách nó như thể không có gì, luồn lách tránh khỏi bao hiểm nguy, sau đó lướt đến bên dưới chỗ Thiên Lan chân quân và Lục Trần, rồi tung người bay thẳng lên cao
Nhìn thấy Lục Trần và Thiên Lan chân quân đứng ở đây, A Thổ lập tứng hưng phấn, tru lên một tiếng với Lục Trần
Khóe miệng Lục Trần khẽ cử động, hắn không nói gì
Thiên Lan chân quân ở bên cạnh hình như cũng không nhìn thấy điều đó, nhìn Cổ Nguyệt chân quân, cười bảo:
- Huynh đến rồi đấy à
Cổ Nguyệt chân quân trông lại rất bình tĩnh, sau khi đến gần Thiên Lan chân quân, lũ yêu ma kia cũng không truy đuổi theo nữa, chỉ thấy lão nhìn chằm chằm Thiên Lan chân quân, một chốc sau, thản nhiên nói:
- Không ngờ, đến ta mà huynh cũng lừa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
72/ 3